Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 396: Oanh sát
Ngoài măt nhìn Dương Lỗi đang ở thế hạ phong, nhưng lại cũng để cho người ta cảm thấy kinh hãi, Huyền Chính là đệ tử chân truyền lâu năm, tu vi đạt đến tầng thứ Vũ Thần thất giai, mà Dương Lỗi bất quá là đệ tử mới nhập môn, tu vi có cường thịnh đi nữa cũng không thể đạt tới cảnh giới Vũ Thần, làm sao lại cùng Huyền Chính liều mạng một kích mà không có bị thương?
Thấy kết quả như thế, Cổ Tĩnh vui mừng rât nhiều, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm, Dương Lỗi không có chuyện gì là tốt rồi.
- Ngươi có thể tiếp một chiêu này của ta, rất tốt, nhưng ngươi như cũ phải chết, ai bảo ngươi muốn cùng sư muội ở chung một chỗ chứ?
Huyền Chính cũng kinh ngạc, nhưng chỉ là một tia kinh ngạc mà thôi, trường kiếm lần nữa vung tới, một kiếm này so với lúc trước cường hãn hơn không chỉ mấy lần, kiếm quang âm u kia không khỏi làm cho người ta sợ.
- Huyền Vũ kiếm pháp đệ nhất thức, Huyền Vũ Đạp Lãng!
Kiếm thế liên miên không ngừng, kiếm khí tung hoành, kiếm quang thiểm diệu, một kiếm này uy lực cực mạnh, cỏ cây bốn phía bị kiếm khí liên lụy, trong nháy mắt dập nát tán loạn.
Một kiếm này nhìn như cường hãn, nhưng Dương Lỗi lại đã nhìn ra, gia hỏa này tựa cho là đúng, một kiếm này căn bản cũng không có nắm giữ đến chỗ tinh túy, có một nhược điểm trí mạng, dĩ nhiên là người bình thường còn thật là khó nhìn ra được, nhưng Dương Lỗi là ai? Có Chân Thực Ưng Nhãn, hết thảy cái này làm sao có thể chạy thoát được hai mắt của hắn, cái nhược điểm trí mạng này tự nhiên cũng là rõ ràng rơi vào trong mắt Dương Lỗi.
Vốn là Dương Lỗi còn tưởng rằng phải phí một phen khí lực, nhưng không nghĩ tới lại phát hiện nhược điểm trong kiếm chiêu, như thế nào không lợi dụng một chút.
Lùi, nhanh chóng lùi ba bước.
Tiếp theo Tiểu lý phi đao nơi tay.
Nắm đúng thời cơ, xuất, Tiểu lý phi đao trong nháy mắt hóa thành một đạo bạch quang bắn thẳng tới Huyền Chính.
Đinh một tiếng, Tiểu lý phi đao đụng vào một chỗ chuôi kiếm, Huyền Chính chỉ cảm thấy tay phải chấn động, trường kiếm rời khỏi tay.
Dương Lỗi đưa tay lên đem kiếm của Huyền Chính tiếp lấy trong tay.
- Ghê tởm, ta muốn giết ngươi!
Huyền Chính đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo nổi giận, cảm thấy cực kỳ sỉ nhục, đúng là sỉ nhục, bảo kiếm của mình cư nhiên bị Dương Lỗi đoạt đi, điều này làm cho hắn như thế nào chịu được. Cả người bay lên trời thật giống như một con đại bàng hướng Dương Lỗi bắn tới.
- Còn kiêu ngạo như vậy, ngươi đã muốn chết, như vậy ta liền tiễn ngươi một đoạn!
Dương Lỗi đem bảo kiếm kia thu vào trong trữ vật giới chỉ, trường đao trong tay vung lên, kêu lên một tiếng cũng hướng Huyền Chính vọt tới.
- Phong Đao Thất Sát, Ngũ sát hợp nhất.
Trường đao trong tay Dương Lỗi trong nháy mắt tản ra quang mang chói mắt, một đạo đao khí kinh khủng bị đánh ra ngoài, hướng Huyền Chính oanh kích mà qua, tốc độ cực nhanh.
Huyền Chính nhìn thấy không dám khinh thường, trong miệng chợt quát một tiếng, toàn thân chân khí quán chú, đánh ra một chưởng.
- Huyền Vũ thần chưởng!
Chưởng ảnh khổng lồ đem cả người Huyền Chính đều che chắn lại, thủ chưởng khổng lồ kia tựa hồ muốn đem Dương Lỗi bóp thành thịt vụn.
- Thình thịch, thình thịch!
Chỉ thấy đao quang của Dương Lỗi trong nháy mắt phá tan cự chưởng, trực tiếp đánh lên trên người Huyền Chính.
- Phốc xuy!
Sau khi bị đao quang đánh trúng, Huyền Chính phun ra một búng máu, cả người giống như diều đứt dây bay ra ngoài, tiếp theo nặng nề đụng ở trên cây to ở phía xa.
- Thình thịch thình thịch!
Những cổ thụ khổng lồ cao lớn đứng vững kia nhất thời liên tiếp bị đụng ngã.
Nếu tính toán muốn hạ sát thủ, Dương Lỗi cũng sẽ không hạ thủ lưu tình, Dương Lỗi rõ ràng cảm giác được khí cơ của Huyền Chính này mặc dù yếu đi không ít, nhưng còn chưa đủ để lấy mạng hắn, tay phải của Dương Lỗi vung lên, bảo kiếm của Huyền Chính lần nữa xuất hiện ở trong tay của hắn, khóe miệng hắn hiện lên một tia cười lạnh, nếu muốn giết ta, như vậy phải làm tốt chuẩn bị bị giết.
- Sưu!
Dương Lỗi đem bảo kiếm của Huyền Chính hướng về phía trái tim của hắn, lấy phương pháp Tiểu lý phi đao phóng ra ngoài, Dương Lỗi cũng không có thêm vào chân khí, mà là đánh ra khí lực toàn thân.
Trường kiếm hóa thành một đạo hắc mang giống như lợi tiễn rời cung, bắn thẳng đến trái tim của Huyền Chính.
- Xì.....
Trường kiếm đâm vào trong lồng ngực của hắn, bắn xuyên qua.
- Ngươi... Ngươi giết ta!
Vừa dứt lời, đầu nghiêng một cái, tắt thở tại chỗ.
Lúc này hệ thống cũng vang lên thanh âm nhắc nhở:
- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Thần thất giai Huyền Chính, được bảy mươi ức kinh nghiệm trị, đạt được bảy ức khí công trị, đạt được bảy ức tích phân trị.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Huyền Vũ quyết!
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một viên thượng phẩm linh thạch, 311 viên trung phẩm linh thạch, 4325 viên hạ phẩm linh thạch.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một tấm lệnh bài Huyền Vũ.
Dương Lỗi mừng rỡ, không nghĩ tới gia hảo này thân gia cư nhiên phong hậu như vậy, lại có nhiều linh thạch như thế, thượng phẩm linh thạch một viên, trung phẩm linh thạch mấy trăm, đây có thể giải quyết được cấp bách của chính mình rồi, có nhiều linh thạch như vậy, chính mình là có thể đổi được Tử Điện Lôi Kích Pháo, tính toán lên chính mình hiện tại liền có bốn viên thượng phẩm linh thạch, cũng ý nghĩa mình có thể đổi được bốn phiến Đại uy lực Tử Điện Lôi Kích Pháo.
Có Đại uy lực Tử Điện Lôi Kích Pháo này, chính mình là có thể đánh chết bốn vị võ giả cảnh giới Thông Huyền, lại thêm Chân Thân triệu hoán phù Thông Huyền đại viên mãn kia mà nói, võ giả Thông Huyền cảnh còn cần phải lo lắng sao?
- Ngươi... Ngươi.... Dương Lỗi ngươi cư nhiên giết hắn rồi, ngươi giết Huyền Chính?
Cổ Tĩnh một chút cũng không thể tin được, Huyền Chính Vũ Thần thất giai cư nhiên khinh địch như vậy bị Dương Lỗi đánh chết, phải biết rằng đây là Vũ Thần thất giai a, đó liền ý nghĩa tu vi của Dương Lỗi ít nhất cũng đạt tới cảnh giới Vũ Thần rồi, hắn là tu luyện như thế nào? Lúc này mới qua bao nhiêu thời gian? Hắn liền từ tầng thứ Vũ Thánh đi vào cảnh giới Vũ Thần, chẳng lẽ hắn tiến vào trong một chỗ bí mật nào đó, cũng đạt được truyền thừa của một vị cường giả, chiếm được bảo vật có thời gian pháp tắc, do đó để cho chính mình ở trong khoảng thời gian ngắn đột phá tầng thứ Vũ Thánh, đi vào cảnh giới Vũ Thần?
- Như thế nào, chẳng lẽ ngươi cho là hắn không nên giết, hay cho là ta hẳn là để cho hắn giết?
Dương Lỗi nheo mắt lại nói.
- Không, ta không có ý tứ này!
Cổ Tĩnh nghe Dương Lỗi nói như vậy, vội vàng giải thích:
- Ta là nói, hắn là cảnh giới Vũ Thần, ngươi... Tu vi của ngươi chẳng lẽ... Chẳng lẽ sớm đã đột phá đến tầng thứ Vũ Thần?
- Ha hả, ta hiện tại đích xác là Vũ Thần sơ kỳ, sở dĩ dễ dàng giết gia hỏa kia như vậy đó là bởi vì hắn quá mức tự cho là đúng, kiếm pháp của hắn có một nhược điểm trí mạng, mà ta vừa vặn lại phát hiện, cho nên hắn mới dễ dàng bị ta đánh bại như vậy, nếu không ai thua ai thắng còn không nhất định.
Dương Lỗi cười nói.
- Ngươi thật là lợi hại, khó trách hỏi ngươi có tu vi gì ngươi lại không nói, thật đúng là sợ đả kích chúng ta.
Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Thấy kết quả như thế, Cổ Tĩnh vui mừng rât nhiều, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm, Dương Lỗi không có chuyện gì là tốt rồi.
- Ngươi có thể tiếp một chiêu này của ta, rất tốt, nhưng ngươi như cũ phải chết, ai bảo ngươi muốn cùng sư muội ở chung một chỗ chứ?
Huyền Chính cũng kinh ngạc, nhưng chỉ là một tia kinh ngạc mà thôi, trường kiếm lần nữa vung tới, một kiếm này so với lúc trước cường hãn hơn không chỉ mấy lần, kiếm quang âm u kia không khỏi làm cho người ta sợ.
- Huyền Vũ kiếm pháp đệ nhất thức, Huyền Vũ Đạp Lãng!
Kiếm thế liên miên không ngừng, kiếm khí tung hoành, kiếm quang thiểm diệu, một kiếm này uy lực cực mạnh, cỏ cây bốn phía bị kiếm khí liên lụy, trong nháy mắt dập nát tán loạn.
Một kiếm này nhìn như cường hãn, nhưng Dương Lỗi lại đã nhìn ra, gia hỏa này tựa cho là đúng, một kiếm này căn bản cũng không có nắm giữ đến chỗ tinh túy, có một nhược điểm trí mạng, dĩ nhiên là người bình thường còn thật là khó nhìn ra được, nhưng Dương Lỗi là ai? Có Chân Thực Ưng Nhãn, hết thảy cái này làm sao có thể chạy thoát được hai mắt của hắn, cái nhược điểm trí mạng này tự nhiên cũng là rõ ràng rơi vào trong mắt Dương Lỗi.
Vốn là Dương Lỗi còn tưởng rằng phải phí một phen khí lực, nhưng không nghĩ tới lại phát hiện nhược điểm trong kiếm chiêu, như thế nào không lợi dụng một chút.
Lùi, nhanh chóng lùi ba bước.
Tiếp theo Tiểu lý phi đao nơi tay.
Nắm đúng thời cơ, xuất, Tiểu lý phi đao trong nháy mắt hóa thành một đạo bạch quang bắn thẳng tới Huyền Chính.
Đinh một tiếng, Tiểu lý phi đao đụng vào một chỗ chuôi kiếm, Huyền Chính chỉ cảm thấy tay phải chấn động, trường kiếm rời khỏi tay.
Dương Lỗi đưa tay lên đem kiếm của Huyền Chính tiếp lấy trong tay.
- Ghê tởm, ta muốn giết ngươi!
Huyền Chính đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo nổi giận, cảm thấy cực kỳ sỉ nhục, đúng là sỉ nhục, bảo kiếm của mình cư nhiên bị Dương Lỗi đoạt đi, điều này làm cho hắn như thế nào chịu được. Cả người bay lên trời thật giống như một con đại bàng hướng Dương Lỗi bắn tới.
- Còn kiêu ngạo như vậy, ngươi đã muốn chết, như vậy ta liền tiễn ngươi một đoạn!
Dương Lỗi đem bảo kiếm kia thu vào trong trữ vật giới chỉ, trường đao trong tay vung lên, kêu lên một tiếng cũng hướng Huyền Chính vọt tới.
- Phong Đao Thất Sát, Ngũ sát hợp nhất.
Trường đao trong tay Dương Lỗi trong nháy mắt tản ra quang mang chói mắt, một đạo đao khí kinh khủng bị đánh ra ngoài, hướng Huyền Chính oanh kích mà qua, tốc độ cực nhanh.
Huyền Chính nhìn thấy không dám khinh thường, trong miệng chợt quát một tiếng, toàn thân chân khí quán chú, đánh ra một chưởng.
- Huyền Vũ thần chưởng!
Chưởng ảnh khổng lồ đem cả người Huyền Chính đều che chắn lại, thủ chưởng khổng lồ kia tựa hồ muốn đem Dương Lỗi bóp thành thịt vụn.
- Thình thịch, thình thịch!
Chỉ thấy đao quang của Dương Lỗi trong nháy mắt phá tan cự chưởng, trực tiếp đánh lên trên người Huyền Chính.
- Phốc xuy!
Sau khi bị đao quang đánh trúng, Huyền Chính phun ra một búng máu, cả người giống như diều đứt dây bay ra ngoài, tiếp theo nặng nề đụng ở trên cây to ở phía xa.
- Thình thịch thình thịch!
Những cổ thụ khổng lồ cao lớn đứng vững kia nhất thời liên tiếp bị đụng ngã.
Nếu tính toán muốn hạ sát thủ, Dương Lỗi cũng sẽ không hạ thủ lưu tình, Dương Lỗi rõ ràng cảm giác được khí cơ của Huyền Chính này mặc dù yếu đi không ít, nhưng còn chưa đủ để lấy mạng hắn, tay phải của Dương Lỗi vung lên, bảo kiếm của Huyền Chính lần nữa xuất hiện ở trong tay của hắn, khóe miệng hắn hiện lên một tia cười lạnh, nếu muốn giết ta, như vậy phải làm tốt chuẩn bị bị giết.
- Sưu!
Dương Lỗi đem bảo kiếm của Huyền Chính hướng về phía trái tim của hắn, lấy phương pháp Tiểu lý phi đao phóng ra ngoài, Dương Lỗi cũng không có thêm vào chân khí, mà là đánh ra khí lực toàn thân.
Trường kiếm hóa thành một đạo hắc mang giống như lợi tiễn rời cung, bắn thẳng đến trái tim của Huyền Chính.
- Xì.....
Trường kiếm đâm vào trong lồng ngực của hắn, bắn xuyên qua.
- Ngươi... Ngươi giết ta!
Vừa dứt lời, đầu nghiêng một cái, tắt thở tại chỗ.
Lúc này hệ thống cũng vang lên thanh âm nhắc nhở:
- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Thần thất giai Huyền Chính, được bảy mươi ức kinh nghiệm trị, đạt được bảy ức khí công trị, đạt được bảy ức tích phân trị.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Huyền Vũ quyết!
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một viên thượng phẩm linh thạch, 311 viên trung phẩm linh thạch, 4325 viên hạ phẩm linh thạch.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một tấm lệnh bài Huyền Vũ.
Dương Lỗi mừng rỡ, không nghĩ tới gia hảo này thân gia cư nhiên phong hậu như vậy, lại có nhiều linh thạch như thế, thượng phẩm linh thạch một viên, trung phẩm linh thạch mấy trăm, đây có thể giải quyết được cấp bách của chính mình rồi, có nhiều linh thạch như vậy, chính mình là có thể đổi được Tử Điện Lôi Kích Pháo, tính toán lên chính mình hiện tại liền có bốn viên thượng phẩm linh thạch, cũng ý nghĩa mình có thể đổi được bốn phiến Đại uy lực Tử Điện Lôi Kích Pháo.
Có Đại uy lực Tử Điện Lôi Kích Pháo này, chính mình là có thể đánh chết bốn vị võ giả cảnh giới Thông Huyền, lại thêm Chân Thân triệu hoán phù Thông Huyền đại viên mãn kia mà nói, võ giả Thông Huyền cảnh còn cần phải lo lắng sao?
- Ngươi... Ngươi.... Dương Lỗi ngươi cư nhiên giết hắn rồi, ngươi giết Huyền Chính?
Cổ Tĩnh một chút cũng không thể tin được, Huyền Chính Vũ Thần thất giai cư nhiên khinh địch như vậy bị Dương Lỗi đánh chết, phải biết rằng đây là Vũ Thần thất giai a, đó liền ý nghĩa tu vi của Dương Lỗi ít nhất cũng đạt tới cảnh giới Vũ Thần rồi, hắn là tu luyện như thế nào? Lúc này mới qua bao nhiêu thời gian? Hắn liền từ tầng thứ Vũ Thánh đi vào cảnh giới Vũ Thần, chẳng lẽ hắn tiến vào trong một chỗ bí mật nào đó, cũng đạt được truyền thừa của một vị cường giả, chiếm được bảo vật có thời gian pháp tắc, do đó để cho chính mình ở trong khoảng thời gian ngắn đột phá tầng thứ Vũ Thánh, đi vào cảnh giới Vũ Thần?
- Như thế nào, chẳng lẽ ngươi cho là hắn không nên giết, hay cho là ta hẳn là để cho hắn giết?
Dương Lỗi nheo mắt lại nói.
- Không, ta không có ý tứ này!
Cổ Tĩnh nghe Dương Lỗi nói như vậy, vội vàng giải thích:
- Ta là nói, hắn là cảnh giới Vũ Thần, ngươi... Tu vi của ngươi chẳng lẽ... Chẳng lẽ sớm đã đột phá đến tầng thứ Vũ Thần?
- Ha hả, ta hiện tại đích xác là Vũ Thần sơ kỳ, sở dĩ dễ dàng giết gia hỏa kia như vậy đó là bởi vì hắn quá mức tự cho là đúng, kiếm pháp của hắn có một nhược điểm trí mạng, mà ta vừa vặn lại phát hiện, cho nên hắn mới dễ dàng bị ta đánh bại như vậy, nếu không ai thua ai thắng còn không nhất định.
Dương Lỗi cười nói.
- Ngươi thật là lợi hại, khó trách hỏi ngươi có tu vi gì ngươi lại không nói, thật đúng là sợ đả kích chúng ta.
Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Đánh giá:
Truyện Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Story
Chương 396: Oanh sát
10.0/10 từ 30 lượt.