Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 909: Không phải tôi

“Vù! ! Vù! ! Vù! ! Vù! ! Vù!”Năm phát phi tiêu, nháy mắt hướng Thanh Bình cùng mọi người phi thẳng đến! !

Thanh Bình nhanh chóng ra hiệu cho mọi người né đi, tránh khỏi phi tiêu, cũng sớm có chuẩn bị rút đoản đao từ má đùi ra, nhanh chóng bơi qua chỗ bọn họ !

12 người lại mạnh mẽ ở trong nước, vừa hô hấp dưỡng khí, vừa nâng súng bắn lớn ở dưới nước, hướng người cầm đầu Thanh Bình bắn liên tục - - - -

Thanh Bình trừng mắt, vươn tay liều mạng bơi nhanh, 12 phi tiêu từng trận hướng đến phần lưng của cô, lại hướng phía trước đâm vào trên chiếc xe Mercedes kia! !

12 người áo đen lập tức ném ra phi đao, bơi thẳng về phía trước, nháy mắt thấy gần tới những người dạ hành này, ai biết bọn họ lại phát ra phi tiêu, mọi người lại một lần nữa tránh thoát khỏi, có người trúng tiêu, đâm thẳng vào ống dưỡng khí phía sau, phịch một tiếng, dưỡng khí bị phá vỡ, người nọ nháy mắt thiếu dưỡng khí, nghiêng người bỏ mặt nạ bảo hộ phía sau, ngừng thở, liền muốn liều lĩnh đi về phía trước chiến đấu - - - -

Thanh Bình thấy thế, lại nghiêng người bơi tới trước mặt hắn, đem ống dưỡng khí của mình chụp cho hắn, chính mình xé toang mũ đen, lộ ra khuôn mặt, nhếch môi, đôi tay cầm đoản đao nhanh chóng hướng người dạ hành bơi qua! !

12 người áo đen thấy thế, lo lắng cô gặp chuyện không may, lập tức theo cô nghênh thế mà bơi! !

12 người dạ hành lại nhanh chóng dương lên súng bắn nước, đồng thời hướng tới bọn họ ngắm bắn, Thanh Bình hai mắt nóng lên, ánh mắt tức giận ở trong nước xoay tròn một phen, tránh đi lợi thương, lại mạnh mẽ nín thở tới gần người dạ hành vừa phi tiêu, mũi tên nhọn nhanh chóng hướng giữa cổ của hắn trượt qua, nghiêng người đoạt lấy ống chụp dưỡng khí trên mặt hắn, chụp vào trong miệng mình, ánh mắt nhìn đến phía trước một đoàn cá mập, ngửi được mùi máu tươi, giống như bay, bơi đến, cô nhanh chóng buông người dạ hành kia ra, chụp ống dưỡng khí, thẳng phía trước bơi đi! !

“Rầm rầm rầm - - - - “Một đoàn vô số con cá mập từ trong nước như mũi tên bơi thẳng đến, đem người dạ hành đã trúng tiêu kia, nháy mắt xé rách thành mảnh nhỏ, cực nhanh gặm vào trong miệng! !

Một nữ dạ hành thấy thế, phẫn hận bơi thẳng lên trước, ném súng bắn nước trong tay xuống, liền muốn dương lên đoản đao, hướng thẳng đùi của Thanh Bình mà đâm! !

Thanh Bình nháy mắt xoay người lại, nhẹ ở trong nước, cổ tay đỡ cổ tay cô ta, lại lợi dụng lực nhỏ bé xoay tròn cổ tay, khống chế cổ tay cô ta, vừa muốn bóp mạnh, nữ dạ hành kia lại nghiêng người ở trong nước dơ chân lên, hướng trên bụng Thanh Bình đạp mạnh, thân thể Thanh Bình lại mượn sức nổi ở trong nước, hướng lên trên bắt đầu nhẹ chuyển động, tay nhanh chóng cướp ống chụp dưỡng khí của người nào đó, đưa tới miệng mình hô hấp! !

Nữ dạ hành lại nghiêng người đưa tay, giữ chặt bình dưỡng khí, xoay người, dơ lên đoản đao, liền muốn hướng trên tay Thanh Bình đâm mạnh xuống!


Thanh Bình thuở nhỏ ở trong nước lớn lên, cho nên kỹ năng bơi vô cùng tốt, cô nghiêng người xoay lại, nắm mạnh tóc của người phụ nữ này, đem thân thể của cô ta kéo mạnh về phía sau, vừa nặng nề hô hấp, vừa dơ đoản đao trong tay lên, liền muốn hướng cổ của cô ta đâm xuống! !

Người phụ nữ nháy mắt một tay nắm chặt cổ tay cô, một tay mạnh mẽ bắt lấy cánh tay kia của cô, cơ thể hai người càng không ngừng pở trong nước phập phềnh, nhẹ hướng về phía xe Mercedes màu đen kia! !

Thanh Bình cắn chặt răng đem cô ta áp chế trên xe Mercedes, trong tay liền muốn mạnh mẽ đem đoản đao hướng trên cổ cô ta đâm thẳng xuống, còn kém nửa phân...

Nữ dạ hành tay lại giữ chặt cổ tay cô, ngưng thở, cởi ra bình dưỡng khí ném vào trong nước, tùy ý để những bọt khí bay ra như bong bóng nước, cắn chặt răng không hô hấp, đẩy mạnh đao sắc nhọn kia ra xa cổ mình một chút, xa một chút!

Thanh Bình nhất thời cảm thấy não bộ của mình thiếu khí, nhưng ánh mắt vẫn mãnh liệt lóe ra, lại cắn chặt răng nắm chặt đoản đao, lại muốn áp sát vào cổ của cô ta...

Nữ dạ hành vừa nín thở vừa cố gắng nắm chặt cổ tay của Thanh Bình, vừa nhìn thấy bên cạnh có cái phi tiêu có gai, cô ta nghiêng người buông một cánh tay của Thanh Bình ra, mạnh mẽ nắm lấy phi tiêu kia, liền muốn đâm vào người Thanh Bình phía đối diện), Thanh Bình nghiêng người không kịp tránh, cánh tay bị cô ta đâm mạnh một đao, máu tươi lập tức trào ra, toàn bộ nước biển hòa cùng máu! !

Đoàn cá mập nháy mắt quay đầu, mấy người áo đen cùng người dạ hành ngửi thấy mùi máu tươi cũng nhanh chóng bơi đến! !

Thanh Bình trong nháy mắt ngẩng đầu, nhìn đoàn cá mập kia như mũi tên bơi tới, cô nghiêng người kéo nữ dạ hành này bơi vào bên trong chiếc xe màu đen, ầm một tiếng đóng cửa lại! !

“Bang bang bang bang bang bang!”Hơn mười con cá mập không ngừng va chạm vào xe, há cái miệng rộng toàn máu, chờ đợi một bữa tiệc lớn! !

Nữ dạ hành nghiêng người trốn trong toa xe, ôm lấy chai rượu kia! !

Thanh Bình trong nháy mắt vươn tay ra mạnh mẽ ghì chặt cổ của cô ta, muốn cho cô ta ngạt thở! !


Nữ dạ hành trong nháy mắt lại muốn dơ lên phi tiêu, từ phía sau đâm tới, Thanh Bình một tay đỡ, ở trong nước mạnh mẽ vặn cánh tay thon dài của cô ta - - - -

“A!”Nữ dạ hành sau một trận nín thở, khó nhịn đau đớn, thống khổ kêu lên! !

Thanh Bình lại nghiêng người dơ lên đoản đao, hướng cánh tay của cô ta muốn đâm mạnh xuống!

Nữ dạ hành lại nghiêng người dơ lên chai rượu trong tay, hướng tới đầu của cô điên cuồng muốn đập vỡ, Thanh Bình sợ chai rượu bị hủy, tránh khỏi chai rượu kia, mạnh mẽ đoạt lấy chai rượu đỏ kia vào trong tay, nữ dạ hành thân thủ nhanh nhẹn, nháy mắt liền muốn mở cửa xe kia ra, cả người nhanh chóng thoát ra. Trong nháy mắt Thanh Bình xoay người, chưa kịp kéo nữ dạ hành kia, đã nhìn thấy đoàn cá mập đang bơi đến, cô xoay người gấp gáp trở lại, nín thở nhịn đau muốn đóng cửa xe, ai ngờ lại bị miệng con cá mập xông vào chỗ khe hở, thân thể của cô nhanh chóng rét run, đem hết toàn lực cắn chặt răng kéo cửa xe lại - - - -

Cá mập ở trong nước lại có sức lực ngàn cân, nháy mắt liền muốn lay động thân thể to lớn, dáng vẻ muốn xông vào bên trong xe! !

Thanh Bình lại cắn răng dùng hết sức lực cuối cùng của cuộc đời, lại muốn kéo chặt cửa xe - - - -

Cá mập mẹ lại ở trong nước lay động thân thể to lớn, lập tức muốn vọt vào bên trong xe!

“Cứu mạng - - - - - - “Thanh Bình ở bên trong xe cắn chặt răng cật lực muốn kéo cửa xe lại, đầu đầy mồ hôi hòa vào trong nước biển, nhìn bên ngoài cửa sổ xe, con cá mập to lớn đang đập cái đuôi như mũi tên sắc nhọn, hai mắt của cô mở to, lại như cũ nặng nề cắn chặt răng, kéo chặt cánh cửa kia! !

Vô số mùi máu tươi, trong nháy mắt ngập tràn trong nước! ! !

Đoàn cá mập xoay người, nhìn một cái gì đó màu đen có hình dáng giống cái lưới, đang bung ra nhiễm toàn mùi máu tươi, lập tức giống như thấy được bữa tiệc lớn, tàn nhẫn bơi thẳng về phía trước, cảnh sát biển cùng với người áo đen bơi tới, người dạ hành trong nháy mắt chạy trốn, Thanh Bình sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, nhắm chặt mắt cố gắng nín thở nhìn về phía vô số đồng nghiệp đang bơi lại chỗ của mình, cô nhẹ nhàng thở ra, xoay người ôm lấy chai rượu đỏ kia vào trong ngực, theo sự bảo vệ của cảnh sát biển, nhanh chóng bơi ra ngoài! !

Mặt biển mênh mông cuộn trào mãnh liệt! !

Thanh Bình được cảnh sát biển hỗ trợ, thân thể mệt mỏi cố gắng ngoi lên trên du thuyền, được Mỹ Linh cùng Uyển Thanh kéo lên, tay vẫn gắt gao ôm chặt chai rượu kia, toàn thân ướt sũng quỳ gối trên thân thuyền, miệng phun ra nước biển, vừa nặng nề ho khan, vừa tức giận phẫn hận kêu to: “Đồ đàn bà đáng chết kia! ! Lần sau đừng để tôi nhìn thấy cô! ! Tôi nhất định đem cô chặt thành tám mảnh, ném vào trong biển cho cá mập ăn! ! Tôi thiếu chút nữa bị cá mập ăn! ! Con mẹ nó! !”


Cô vừa nói xong, liền ôm chặt chai rượu, lại phun ra ra một ngụm nước biển! !

Uyển Thanh cùng Mỹ Linh cảm thấy vô cùng may mắn ôm chặt cơ thể của cô, vừa vỗ phần lưng của cô, vừa cám ơn trời đất nói: “Đem cô ta chém thành bao nhiêu phần cũng không được liều mạng! ! Quan trọng nhất là cô không có việc gì! ! Thật là cám ơn ông trời!”

Thanh Bình vẫn như cũ nặng nề thở phì phò, ôm chai rượu kia, quỳ trên mặt đất, càng không ngừng phun ra nước biển, vừa phun vừa ho khan.

Mỹ Linh từ trước đến nay cùng Thanh Bình là chị em thân thiết, vô cùng sốt ruột vỗ vỗ sau lưng của cô, đau lòng nói: “Không có việc gì, không có việc gì rồi ! ! Đều đã qua rồi! ! Hôm nào tôi tìm đến cô ta báo thù cho cô!”

Uyển Thanh cũng thở hổn hển gật đầu, lại nhìn về phía tay cô mang theo chai rượu đỏ kia, khẩn trương hỏi: “Đường tiểu thư cùng chai rượu kia ở trong xe rơi xuống biển?”

Thanh Bình vẫn như cũ cảm thấy trong đầu thiếu dưỡng khí, lại vẫn vừa thở hổn hển vừa gật đầu

Hai tròng mắt Uyển Thanh nhanh chóng lưu chuyển, vẻ mặt giống như hết sức kỳ lạ, rồi dáng vẻ chợt lóe lên như cuồng phong bạo vũ, đôi tay run rẩy, lấy chai rượu trong tay Thanh Bình, trên mặt run run mang theo vài phần kích động cùng quỷ dị, nói: “Thật sự... Là chai rượu đỏ này?”

P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả thì hãy liên hệ gmail : [email protected]

“Vâng! ! Tôi xác định một trăm phần trăm!”Thanh Bình nói xong, cả người cũng đã nằm trên thuyền, tiếp tục hít thở không khí trong lành trên mặt đất !

Mỹ Linh lại một trận đau lòng, vừa bực mình vừa buồn cười quỳ gối trước mặt cô, trực tiếp nói: “Không có việc gì, không có việc gì! ! Thở từ từ thôi! Đêm nay trở về tôi sẽ chăm sóc cô!”

Uyển Thanh nhìn bộ dáng các cô, hai mắt chớp chớp lưu chuyển, biểu tình lạnh lẽo, đem chai rượu kia trực tiếp ôm lấy, nói: “Chúng ta phải lập tức trở lại báo cáo chuyện này cho lão đại! Đã tìm được chai rượu! !”


Mỹ Linh vừa vỗ người Thanh Bình, vừa xoay người nhìn về phía bóng lưng Uyển Thanh đang nhanh chóng xoay người, lập tức gật đầu, nói: “Vâng! !”

Một xe con màu đen, ở trong cuồng phong bạo vũ chạy về phía trước.

Uyển Thanh cùng Mỹ Linh, còn có Thanh Bình ba người đồng thời mệt mỏi ngồi phía sau xe, cùng nhau ôm chặt chai rượu kia, được vệ sĩ và đặc công bảo vệ, hướng tới bệnh viện gần khách sạn Á Châu chạy tới! !

Lãnh Mặc Hàn vô cùng khẩn trương đứng trước bậc thang bệnh viện, bước đi bước lại, nhớ lại chai rượu đỏ kia đã xuất hiện, anh không nhịn một trận kích động dâng trào.

Vô số chiếc xe chậm rãi chạy vào trước đại sảnh của bệnh viện! !

Lãnh Mặc Hàn lập tức xoay người, nhìn cửa chiếc xe màu đen dẫn đầu mở ra, trên tay Uyển Thanh cầm một cái thùng màu đen, vui vẻ đi tới, nhìn về phía Lãnh Mạc Hàn,: “Rượu đỏ đã tìm được! ! Thanh Bình xả thân lấy được rượu, thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện!”

Lãnh Mặc Hàn một trận kích động nắm chặt thùng rượu màu đen, mở ra, kích động nhìn về phía chai rượu bên trong, sắc mặt lạnh lùng, hai tròng mắt nhanh chóng nổi lên sát khí nói: “Chai rượu này là giả! !”

Vừa rồi Thanh Bình và Mỹ Linh đi cùng với Uyển Thanh lập tức giật mình, nhất là Thanh Bình, sau lưng của cô chợt lạnh, khẩn trương kêu lên: “Giả? Sao có khả năng?”

Uyển Thanh cũng vẻ mặt khiếp sợ xoay người, mang theo vài phần hoài nghi nhìn về phía Thanh Bình! !

Mỹ Linh cũng lập tức kinh ngạc nhìn về phía cô! !

Lãnh Mặc Hàn chậm rãi ngẩng đầu, dơ lên chai rượu trong nhãn hiệu retro niên đại mười bảy năm mơ hồ nhìn không rõ, nhìn về phía Thanh Bình, ánh mắt sáng lên muốn nhìn thật kỹ, sâu xa nói: “ Đây là hình dáng của nhãn hiệu retro mười bảy năm, vừa rồi Khả Hinh đã nói với tôi, cô ấy đã động tay một chút vào nhãn hiệu của chai rượu, đã không còn như dáng vẻ ban đầu nữa! Chai rượu này là giả! !”

Nước mắt nhanh chóng chảy ra từ hốc mắt Thanh Bình, kêu khóc nói: “Không phải tôi - - - - “

Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc Truyện Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc Story Chương 909: Không phải tôi
10.0/10 từ 24 lượt.
loading...