Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Chương 855: Bồn tắm ái tình
Editor: Thùy Trang Nguyễn
Buổi tối! Gió mát như nước, lá sen bay ngọt ngào trong gió.
Phòng tổng thống bạch kim, một công trình kiến trúc màu trắng, xây dựng bên cạnh đầm sen, chìm trong bóng đêm, ngẫu nhiên có những đàn cò trắng bay qua, bay vào trong rừng sâu.
Phòng khách biệt thự, ánh đèn sáng trưng, ngẫu nhiên có tiếng cười truyền đến.
Phía sau, tối om, dường như người bên trong đã ngủ thiếp đi.
Đêm nay Điệp Y chưa trở về, cho nên tăng cường bảo vệ tuần tra.
Vào lúc này, một thân ảnh màu trắng, di chuyển về hướng boong thuyền bên cạnh biệt thự, đánh hôn mê hai người, rốt cuộc cô mới tiến về căn phòng của mình trên boong thuyền...
Bên trong căn phòng!
Ánh đèn chợt tắt, một mảng tối om, người trên giường đã chìm sâu vào giấc ngủ...
Thân ảnh màu trắng kia, yên lặng đi tới trước cửa sổ sát đất, cẩn thận liếc mắt nhìn vào trong, liền nhẹ nhàng đẩy vào một chỗ trên cửa sổ, vừa vặn có thể lách người vào, lại hơi nghiêng người tiến vào trong.
"Ai! !" Trong nháy Bác Dịch ngồi dậy, nửa thân trên để trần, nhanh tay bật đèn bên cạnh giường.
Căn phòng lập tức sáng ngời, Trang Ngải Lâm mặc chiếc váy dài màu đen, chiếc thắt lưng bản to màu trắng, mái tóc xoăn xõa tung gợi cảm. Cô nhanh chóng xoay người, nhìn thấy Bác Dịch, nửa uy hiếp nói: "Nếu như anh dám lớn tiếng gọi tôi, tôi đánh cho anh đến tổ tiên cũng không nhận ra.”
"... ..." Bác Dịch cắn chặt răng, khuôn mặt lạnh lẽo, đôi mắt nóng rực nhìn về phía cô.
Trang Ngải Lâm lại không để ý đến anh, chỉ nhanh chóng xoay người, đi về phía bên trái phòng mình, ấn chiếc nút bên trái tường, nhìn tủ quần áo mở ra, cô mới nhỏ giọng nói: "Tôi trở về để lấy váy dạ hội cho buổi tiệc tối mai, gần đây không có tâm trạng đi mua quần áo!"
Trang Ngải Lâm là là người rất coi trọng vẻ bề ngoài, cũng giống như em trai mình, cảm thấy con người có thể không ăn cơm nhưng không thể không đẹp.
"... ..." Bác Dịch lặng lẽ nhìn cô đi vào bên trong tủ quần áo xa hoa, ánh sáng đèn thủy tinh bên trong sáng lên, cơ thể uyển chuyển của cô đứng trong một gian quần áo lớn lộng lẫy như vậy, mái tóc xoăn dài xõa ra dài đến bên hông, váy dài buông xuống, hết sức tự nhiên.
Trang Ngải Lâm ngẩng đầu, nhìn xung quanh gian tủ quần áo, rốt cuộc chọn một chiếc váy đuôi cá màu bên trên màu xanh, càng xuống dưới lại nhạt dần tới màu trắng, lại xoay người, nhìn vào bên trong tủ thủy tinh, cầm lên một chiếc vòng cổ kim cương trị giá một trăm triệu, khuyên tai và vòng đeo tay, mang hết tất cả để vào trong váy rồi cuộn lại, cứ như vậy tự nhiên bước ra ngoài.
Bác Dịch vẫn lạnh lùng nhìn chằm vào cô.
Trang Ngải Lâm cũng không nhìn anh, xoay người đi về hướng cửa sổ sát đất.
Bác Dịch rõ ràng nhìn thấy má trái của cô sưng đỏ, biết Điệp Y là một cao thủ rất mạnh mẽ, xuống tay rất mạnh, liền hỏi; "Mặt của cô thế nào rồi ..."
"Ai cần anh lo! !" Trang Ngải Lâm không nói hai lời, liền giật giật cửa sổ sát đất, ai ngờ kéo mãi không ra, cô lập tức hoài nghi mẹ cô sai người gắn keo bên ngoài, cô lại dồn hết sức kéo ra.
Bác Dịch im lặng để chìa khóa cửa sổ sát đất lên đầu tủ, nhấc chăn lên, mặc quần thường màu đen, nữa thân trên vẫn để trần như vậy, lộ ra cơ ngực rắn chắc đi về hướng Trang Ngải Lâm...
Trang Ngải Lâm còn không hiểu phát sinh chuyện gì, vẫn đang loay hoay kéo cửa sổ sát đất ra.
Bác Dịch nhanh chóng nắm lấy cổ tay của cô, lôi cô đi tới bên giường nói; "Để tôi xem mặt cô thế nào!"
"Tránh ra! !" Trang Ngải Lâm hất tay của anh ra, tức giận nói; "Anh đừng có giả vờ tốt bụng. Không muốn ngủ trên giường của tôi lại ngủ thoải mái như vậy. Ngày đó khi vừa rời khỏi phòng tổng thống! ! Tôi nên lột da anh mới phải !"
Cô không nói hai lời, lại muốn kéo cửa ra, mới phát hiện bên giường để một chiếc chìa khóa kim loại, cô tức giận trừng lớn đôi mắt liếc anh một cái, nhanh chóng đi qua, chuẩn bị lấy chiếc chìa khóa, vừa lấy vừa nói: "Chờ một chút khi chị đây ra ngoài, tôi phải bắt anh nuốt luôn chiếc chìa khóa này!"
Bác Dịch không để ý lời của cô, nhanh chóng bước tới phía sau, nắm chặt cổ tay của cô! !
"Buông tay ra!" Trang Ngải Lâm lại mạnh mẽ hất tay của anh ra! !
Trong nháy mắt Bác Dịch tăng them lực đạo nơi cánh tay, nắm chặt cổ tay cô, kéo cô tới bên giường.
"Anh muốn làm gì?" Trang Ngải Lâm ngã trên giường, váy và trang sức cũng rơi tá lả. Cô vừa muốn ngồi dậy, lại bị Bác Dịch nắm chặt cổ tay, thân thể mạnh mẽ áp lên trên người cô, hai tròng mắt nóng rực mà tức giận nhìn cô nói: "Nếu như cô còn phản kháng, tôi liền gọi mẹ cô đến đây đấy !"
"... ..." Trang Ngải Lâm nhất thời tức giận nhìn về phía Bác Dịch, kêu lên: " Anh thật sự coi bà ấy là mẹ anh sao?"
Bác Dịch tức giận uy hiếp nhìn cô nói; "Nếu không, cô cứ thử xem?"
"Anh... . . ." Trang Ngải Lâm nằm trên giường, tức giận nhìn anh nói: "Anh hèn hạ vô sỉ đến trình độ này?"
Sắc mặt Bác Dịch hơi thu lại, lặng lẽ nhìn về phía cô nói; "Tôi chính là người như vậy đấy! Hôm nay cô mới biết sao?"
Trang Ngải Lâm giận giữ nhìn về phía anh! !
Trang Ngải Lâm tức giận quay mặt sang chỗ khác!
Bác Dịch bật ánh đèn màu da cam trên đầu giường, nhìn một bên mặt sưng đỏ của cô, lại vẫn xinh đẹp động lòng người như cũ, hai tròng mắt anh lóe lên mấy phần tươi cười, từ trong ngăn kéo lấy ra một lọ thuốc mỡ chính mình điều chế, mở ra, một hương thơm bạc hà cùng vị nho tỏa ra.
Trang Ngải Lâm ngửi thấy mùi hương này, chậm chạp quay đầu, nhìn về phía anh...
Bác Dịch đem nắp lọ để sang một bên, sau đó bóp một ít thuốc mỡ ra đầu ngón tay.
Trang Ngải Lâm lạnh lùng nhìn về phía người đàn ông này ngồi bên giường, gương mặt nghiêm túc, đôi mắt sáng lấp lánh, sống mũi cao, môi mỏng khẽ mím, tính cách vô cùng cố chấp.
Bác Dịch nghiêng mặt nhìn cô.
Trang Ngải Lâm liền quay mặt đi, không để ý anh.
Hai tròng mắt Bác Dịch lại hiện lên mấy phần tươi cười, vươn tay trái nhẹ nắm lấy cằm của cô, nghiêng sang bên này, đem tay phải có thuốc mỡ, vô cùng ôn nhu dịu dàng bôi lên một bên mặt cho cô.
"A!" Trang Ngải Lâm chợt cảm thấy đau đớn, tức giận nhìn về phía anh.
"Đau không?" Bác Dịch tuyệt đối không đồng tình với cô, một bên vì cô bôi thuốc mỡ, một bên nhàn nhạt nói: "Bình thường đem người khác đánh gần chết, thế nào lại chưa từng nghĩ người khác cũng thấy đau?"
"Bỏ đi!" Trang Ngải Lâm thấy bên má trái đã thoa thuốc xong , liền đẩy anh ra, lấy chiếc chìa khóa, định đứng dậy rơi đi!
Bác Dịch vừa ngừng tay, cảm giác được người phụ nữ này sẽ lập tức nhảy xuống, sắc mặt của anh lạnh lẽo, nắm lấy cánh tay cô, đem cô đẩy ngã trở lại trên giường, mới nói; "Còn chưa thoa xong! !"
Ánh mắt Trang Ngải Lâm nóng rực nằm trên giường, trừng lớn đôi mắt nhìn anh.
Bác Dịch cầm lọ thuốc, lại bóp một ít ra đầu ngón tay, nắm lấy cằm cô, chuyển qua má phải,nhẹ nhàng từng chút bôi lên.
Trang Ngải Lâm thập phần không muốn nhưng vẫn phải nằm trên giường, tùy ý anh bôi.
Ngón tay Bác Dịch lướt qua má phải trắng nõn mềm mại của cô, vừa nhìn thấy ánh mắt không hề muốn thỏa hiệp của cô.
Động tác nơi đầu ngón tay anh chậm lại, tỉ mỉ nhìn khuôn mặt nằm nghiêng của cô .Trang Ngải Lâm cảm giác được ánh mắt nóng rực của người đàn ông này đang nhìn mình, tức giận quay mặt sang nhìn về phía anh, không khách khí nói: "Anh đã thoa xong chưa, tôi còn có hẹn?"
"Ai cần anh lo! !" Trang Ngải Lâm nói xong, liền nhanh chóng đứng dậy...
Bác Dịch trong nháy mắt đem cô đè xuống trên giường, hai tròng mắt nóng rực nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của cô, không đè nén được tâm tình, liền cúi xuống phủ lên đôi môi gợi cảm ngọt gào của cô.
"Ưm.." Trang Ngải Lâm thoáng cái ngửa mặt giãy giụa thân thể, muốn tránh thoát khỏi nụ hôn của anh! !
Bác Dịch cảm giác được người phụ nữ này đang liều mạng giãy giụa, thoáng cái nắm chặt hai cổ tay cô, kéo lên trên đầu trước gương, tiếp tục hôn lên môi cô, hai cánh môi ngọt ngào, anh nặng nề thở hổn hển, cơ ngực phập phồng, khàn khàn gọi: "Ngải Lâm! !"
"Ưm.." Trang Ngải Lâm vẫn như cũ tức giận muốn tránh thoát nụ hôn của anh, muốn nâng chân đạp anh!
Bác Dịch lại áp lồng ngực rắm chắc mà nóng rực, đè xuống trên người cô, mút hai cánh môi cô, đầu lưỡi vươn ra muốn cùng cô dây dưa một chỗ. Một tay nắm chặt hai cổ tay cô, tay còn lại rất nhanh và khát vọng kéo thắt lưng màu trắng của cô xuống, lại thấy cô không có mặc áo lót, trong nháy mắt bộ ngực gợi cảm hiện ra, co giãn ngạo nghễ đứng thẳng, phát ra thứ ánh sáng màu da mê người.
"Em..người xấu ! Em tính mặc thành như vậy để hẹn hò với ai?" Anh nói xong, cũng đã cúi đầu ngậm một bên nụ hoa phấn hồng của cô, mút mạnh, một tay nắn bóp bên ngực kia, phía dưới của anh đã bành trướng đầy khát vọng, anh lại ngẩng đầu ngậm lấy nụ hoa bên kia, trong lòng trong nhấy mắt cảm thấy kích thích.
"A! !" Trang Ngải Lâm quật cường đè xuống cảm giác kích động, vẫn như cũ cố nâng người dậy, kêu to: "Anh buông tôi ra! !"
Trong nháy mắt Bác Dịch lại hôn lên môi của cô, bá đạo đưa đầu lưỡi luồn vào khoang miệng cô, tay lại nhanh chóng cởi chiếc váy dài màu đen của cô ra, chiếc quần lót đen gợi cảm lộ ra, một bên anh kiềm chế hai tay cô, một bên đưa tay cởi chiếc quần lót của cô xuống, ngón tay lập tức chen vào nơi ẩm ướt giữa hai chân cô.
"A! !" Trang Ngải Lâm kích động la to.
Bác Dịch nặng nề nuốt khan nơi cổ họng, cả người nóng hừng hực như sắp bốc cháy, mút mạnh cánh môi cô, muốn chinh phục người phụ nữ ngạo mạn này.
Trang Ngải Lâm lại vẫn như cũ tức giận, không nghe theo.
Bác Dịch đè ép lồng ngực phập phồng, cởi bỏ chiếc quần đang mặc trên người, hai tay vẫn túm chặt cổ tay cô giơ cao khỏi đầu, đẩy hết chăn gối mất trật tự, trong nháy mắt liền nắm chặt hông cô, dùng sức đi vào.
"A! !" Chiếc bụng bằng phẳng của Trang Ngải Lâm co rút mạnh mẽ, cảm giác được cực đại của anh tiến vào trong cơ thể của mình ma sát, khoái cảm nhanh chóng xông lên đến đại não của cô, từng đợt kích thích ập đến! Cô lại vẫn như cũ cắn chặt răng, không muốn ở cùng một chỗ với anh, một bên anh hôn lên đôi môi không tình nguyện của cô, một bên lại tiến vào nơi ẩm ướt giữa hai chân cô, hưởng thụ khoái cảm từ mỗi đợt ma sát, mỗi lần cùng cô giao hợp, anh đều cảm thấy như được thưởng thức thứ rượu đỏ ngon nhất trên thế giới này, khiến tâm hồn anh bay bổng, anh lại tiếp tục đẩy nhanh tốc độ ra vào bên trong người cô, một bên gọi: "Ngải Lâm! !"
"A! A! A!" Trang Ngải Lâm một trận kích thích kêu lên, lại vẫn như cũ cắn răng, gương mặt đỏ lên lo to: "Anh….tên hỗn đản này! !"
Dì Lý nghe phu nhân dặn dò, mỉm cười bê chè đến trước cửa phòng, tôn kính nói: "Bác Dịch tiên sinh, phu nhân bảo tôi mang chè đậu xanh ba mươi năm đến cho cậu "
"Vào đi! !" Một giọng nói vừa thô vừa cứng truyền ra!
Bên trong phòng tắm, không khí nóng rực.
Thân thể Trang Ngải Lâm không một mảnh vải, ngồi bên trong bồn tắm, ngẩng mặt lên, nuốt nước bọt, một trận thở dốc.
Cả người Bác Dịch cũng chìm đắm trong bồn tắm, tách hai chân của cô ra, cúi đầu giữa hai chân cô, không ngừng cắn mút.
"... ..." Trang Ngải Lâm sợ dì Lý đang đứng ngoài cửa, ngẩng mặt lên, nuốt khan nơi cổ họng, nặng nề thở hổn hển, tùy ý để dòng nước ấm phun thẳng xuống, lướt qua khuôn mặt tuyệt mỹ của cô, còn có sự kích tình làm cho điên đảo.
Bác Dịch mạnh mẽ ngẩng mặt lên, khuôn mặt cùng thân thể nhỏ nước, hai tròng mắt nóng cháy nhìn cô.
Trang Ngải Lâm cũng nặng nề thở dốc, vẫn đang trong cảm giác kích tình, hai tròng mắt cũng nóng rực nhìn anh.
Bác Dịch nhìn khuôn mặt ướt đẫm của cô mà càng cảm thấy mê người, vươn tay nâng khuôn mặt cô lên, tách đôi môi cô ra, trong nháy mắt cúi đầu xuống, vươn đầu lưỡi bắt lấy chiếc lưỡi thơm tho của cô, khát vọng mút.
"Ưm..." Trang Ngải Lâm ngửa đầu đón nhận nụ hôn của anh, kêu một tiếng.
Bác Dịch không nói nữa, một bên mút đầu lưỡi của cô, một bên nhanh chóng tách hai chân cô ra, bỗng nhiên tiến vào nơi ẩm ướt giữa hai chân cô, một bên cúi xuống cắn vào nhũ hoa của cô.
"A! !" Trang Ngải Lâm đột nhiên cảm giác dường như tê liệt, như lúc ban đầu khi anh cắn mình, một cỗ kích thích dâng lên, nơi tư mật giữa hai chân cô mang theo một dòng nước xông thẳng vào trong cơ thể, mang đến cho cô sự hưởng thụ, cô không kìm được lòng ngẩng đầu lên, kêu to! !
"Biết vì sao anh mang em vào đây không ?" Bác Dịch một bên nắm chặt hông của cô, một bên mạnh mẽ ra vào, kích thích hỏi.
"... ..." Trang Ngải Lâm cắn răng chịu đựng cơn kích tình, thở dốc !
"Chính là muốn nghe em gọi ! !" Bác Dịch nói xong, lại từng đợt cấp tốc tiến vào, mang theo những tiếng động trong làn nước, vọt vào giữa hai chân cô, mở rộng nơi tư mật gợi cảm của cô! !
"A, a, a! !" Trang Ngải Lâm quả thực không nhịn được, lại ngửa mặt la to ! !
"Anh muốn nghe!" Bác Dịch lại từng đợt mãnh liệt đi vào, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh gọi: "Ngải Lâm! ! Ngải Lâm! ! Anh muốn nghe! ! La lên cho anh nghe! !"
"A! A! A! !" Nơi tư mật của Trang Ngải Lâm nhanh chóng được ma sát, cảm giác dường như bay bổng trôi dạt đến thế giới nào, cô thực sự chịu đựng không nổi, lại ngửa đầu thở dốc, kích thích la to: "A! A! A 1 "
Bác Dịch nghe tiếng kêu này, lại một trận dũng mãnh tiến vào, hưởng thụ sự chặt chẽ của cô, mang đến cho mình một cảm giác hưng phấn mà kích thích cùng hưởng thụ, cuối cùng không nhịn được cũng ngửa mặt lên, hét to một tiếng.
Nước trong bồn tắm, giống như một bể nước đầy ái tình, không ngừng phun ra.
Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Buổi tối! Gió mát như nước, lá sen bay ngọt ngào trong gió.
Phòng tổng thống bạch kim, một công trình kiến trúc màu trắng, xây dựng bên cạnh đầm sen, chìm trong bóng đêm, ngẫu nhiên có những đàn cò trắng bay qua, bay vào trong rừng sâu.
Phòng khách biệt thự, ánh đèn sáng trưng, ngẫu nhiên có tiếng cười truyền đến.
Phía sau, tối om, dường như người bên trong đã ngủ thiếp đi.
Đêm nay Điệp Y chưa trở về, cho nên tăng cường bảo vệ tuần tra.
Vào lúc này, một thân ảnh màu trắng, di chuyển về hướng boong thuyền bên cạnh biệt thự, đánh hôn mê hai người, rốt cuộc cô mới tiến về căn phòng của mình trên boong thuyền...
Bên trong căn phòng!
Ánh đèn chợt tắt, một mảng tối om, người trên giường đã chìm sâu vào giấc ngủ...
Thân ảnh màu trắng kia, yên lặng đi tới trước cửa sổ sát đất, cẩn thận liếc mắt nhìn vào trong, liền nhẹ nhàng đẩy vào một chỗ trên cửa sổ, vừa vặn có thể lách người vào, lại hơi nghiêng người tiến vào trong.
"Ai! !" Trong nháy Bác Dịch ngồi dậy, nửa thân trên để trần, nhanh tay bật đèn bên cạnh giường.
Căn phòng lập tức sáng ngời, Trang Ngải Lâm mặc chiếc váy dài màu đen, chiếc thắt lưng bản to màu trắng, mái tóc xoăn xõa tung gợi cảm. Cô nhanh chóng xoay người, nhìn thấy Bác Dịch, nửa uy hiếp nói: "Nếu như anh dám lớn tiếng gọi tôi, tôi đánh cho anh đến tổ tiên cũng không nhận ra.”
"... ..." Bác Dịch cắn chặt răng, khuôn mặt lạnh lẽo, đôi mắt nóng rực nhìn về phía cô.
Trang Ngải Lâm lại không để ý đến anh, chỉ nhanh chóng xoay người, đi về phía bên trái phòng mình, ấn chiếc nút bên trái tường, nhìn tủ quần áo mở ra, cô mới nhỏ giọng nói: "Tôi trở về để lấy váy dạ hội cho buổi tiệc tối mai, gần đây không có tâm trạng đi mua quần áo!"
Trang Ngải Lâm là là người rất coi trọng vẻ bề ngoài, cũng giống như em trai mình, cảm thấy con người có thể không ăn cơm nhưng không thể không đẹp.
"... ..." Bác Dịch lặng lẽ nhìn cô đi vào bên trong tủ quần áo xa hoa, ánh sáng đèn thủy tinh bên trong sáng lên, cơ thể uyển chuyển của cô đứng trong một gian quần áo lớn lộng lẫy như vậy, mái tóc xoăn dài xõa ra dài đến bên hông, váy dài buông xuống, hết sức tự nhiên.
Trang Ngải Lâm ngẩng đầu, nhìn xung quanh gian tủ quần áo, rốt cuộc chọn một chiếc váy đuôi cá màu bên trên màu xanh, càng xuống dưới lại nhạt dần tới màu trắng, lại xoay người, nhìn vào bên trong tủ thủy tinh, cầm lên một chiếc vòng cổ kim cương trị giá một trăm triệu, khuyên tai và vòng đeo tay, mang hết tất cả để vào trong váy rồi cuộn lại, cứ như vậy tự nhiên bước ra ngoài.
Bác Dịch vẫn lạnh lùng nhìn chằm vào cô.
Trang Ngải Lâm cũng không nhìn anh, xoay người đi về hướng cửa sổ sát đất.
Bác Dịch rõ ràng nhìn thấy má trái của cô sưng đỏ, biết Điệp Y là một cao thủ rất mạnh mẽ, xuống tay rất mạnh, liền hỏi; "Mặt của cô thế nào rồi ..."
"Ai cần anh lo! !" Trang Ngải Lâm không nói hai lời, liền giật giật cửa sổ sát đất, ai ngờ kéo mãi không ra, cô lập tức hoài nghi mẹ cô sai người gắn keo bên ngoài, cô lại dồn hết sức kéo ra.
Bác Dịch im lặng để chìa khóa cửa sổ sát đất lên đầu tủ, nhấc chăn lên, mặc quần thường màu đen, nữa thân trên vẫn để trần như vậy, lộ ra cơ ngực rắn chắc đi về hướng Trang Ngải Lâm...
Trang Ngải Lâm còn không hiểu phát sinh chuyện gì, vẫn đang loay hoay kéo cửa sổ sát đất ra.
Bác Dịch nhanh chóng nắm lấy cổ tay của cô, lôi cô đi tới bên giường nói; "Để tôi xem mặt cô thế nào!"
"Tránh ra! !" Trang Ngải Lâm hất tay của anh ra, tức giận nói; "Anh đừng có giả vờ tốt bụng. Không muốn ngủ trên giường của tôi lại ngủ thoải mái như vậy. Ngày đó khi vừa rời khỏi phòng tổng thống! ! Tôi nên lột da anh mới phải !"
Cô không nói hai lời, lại muốn kéo cửa ra, mới phát hiện bên giường để một chiếc chìa khóa kim loại, cô tức giận trừng lớn đôi mắt liếc anh một cái, nhanh chóng đi qua, chuẩn bị lấy chiếc chìa khóa, vừa lấy vừa nói: "Chờ một chút khi chị đây ra ngoài, tôi phải bắt anh nuốt luôn chiếc chìa khóa này!"
Bác Dịch không để ý lời của cô, nhanh chóng bước tới phía sau, nắm chặt cổ tay của cô! !
"Buông tay ra!" Trang Ngải Lâm lại mạnh mẽ hất tay của anh ra! !
Trong nháy mắt Bác Dịch tăng them lực đạo nơi cánh tay, nắm chặt cổ tay cô, kéo cô tới bên giường.
"Anh muốn làm gì?" Trang Ngải Lâm ngã trên giường, váy và trang sức cũng rơi tá lả. Cô vừa muốn ngồi dậy, lại bị Bác Dịch nắm chặt cổ tay, thân thể mạnh mẽ áp lên trên người cô, hai tròng mắt nóng rực mà tức giận nhìn cô nói: "Nếu như cô còn phản kháng, tôi liền gọi mẹ cô đến đây đấy !"
"... ..." Trang Ngải Lâm nhất thời tức giận nhìn về phía Bác Dịch, kêu lên: " Anh thật sự coi bà ấy là mẹ anh sao?"
Bác Dịch tức giận uy hiếp nhìn cô nói; "Nếu không, cô cứ thử xem?"
"Anh... . . ." Trang Ngải Lâm nằm trên giường, tức giận nhìn anh nói: "Anh hèn hạ vô sỉ đến trình độ này?"
Sắc mặt Bác Dịch hơi thu lại, lặng lẽ nhìn về phía cô nói; "Tôi chính là người như vậy đấy! Hôm nay cô mới biết sao?"
Trang Ngải Lâm giận giữ nhìn về phía anh! !
Trang Ngải Lâm tức giận quay mặt sang chỗ khác!
Bác Dịch bật ánh đèn màu da cam trên đầu giường, nhìn một bên mặt sưng đỏ của cô, lại vẫn xinh đẹp động lòng người như cũ, hai tròng mắt anh lóe lên mấy phần tươi cười, từ trong ngăn kéo lấy ra một lọ thuốc mỡ chính mình điều chế, mở ra, một hương thơm bạc hà cùng vị nho tỏa ra.
Trang Ngải Lâm ngửi thấy mùi hương này, chậm chạp quay đầu, nhìn về phía anh...
Bác Dịch đem nắp lọ để sang một bên, sau đó bóp một ít thuốc mỡ ra đầu ngón tay.
Trang Ngải Lâm lạnh lùng nhìn về phía người đàn ông này ngồi bên giường, gương mặt nghiêm túc, đôi mắt sáng lấp lánh, sống mũi cao, môi mỏng khẽ mím, tính cách vô cùng cố chấp.
Bác Dịch nghiêng mặt nhìn cô.
Trang Ngải Lâm liền quay mặt đi, không để ý anh.
Hai tròng mắt Bác Dịch lại hiện lên mấy phần tươi cười, vươn tay trái nhẹ nắm lấy cằm của cô, nghiêng sang bên này, đem tay phải có thuốc mỡ, vô cùng ôn nhu dịu dàng bôi lên một bên mặt cho cô.
"A!" Trang Ngải Lâm chợt cảm thấy đau đớn, tức giận nhìn về phía anh.
"Đau không?" Bác Dịch tuyệt đối không đồng tình với cô, một bên vì cô bôi thuốc mỡ, một bên nhàn nhạt nói: "Bình thường đem người khác đánh gần chết, thế nào lại chưa từng nghĩ người khác cũng thấy đau?"
"Bỏ đi!" Trang Ngải Lâm thấy bên má trái đã thoa thuốc xong , liền đẩy anh ra, lấy chiếc chìa khóa, định đứng dậy rơi đi!
Bác Dịch vừa ngừng tay, cảm giác được người phụ nữ này sẽ lập tức nhảy xuống, sắc mặt của anh lạnh lẽo, nắm lấy cánh tay cô, đem cô đẩy ngã trở lại trên giường, mới nói; "Còn chưa thoa xong! !"
Ánh mắt Trang Ngải Lâm nóng rực nằm trên giường, trừng lớn đôi mắt nhìn anh.
Bác Dịch cầm lọ thuốc, lại bóp một ít ra đầu ngón tay, nắm lấy cằm cô, chuyển qua má phải,nhẹ nhàng từng chút bôi lên.
Trang Ngải Lâm thập phần không muốn nhưng vẫn phải nằm trên giường, tùy ý anh bôi.
Ngón tay Bác Dịch lướt qua má phải trắng nõn mềm mại của cô, vừa nhìn thấy ánh mắt không hề muốn thỏa hiệp của cô.
Động tác nơi đầu ngón tay anh chậm lại, tỉ mỉ nhìn khuôn mặt nằm nghiêng của cô .Trang Ngải Lâm cảm giác được ánh mắt nóng rực của người đàn ông này đang nhìn mình, tức giận quay mặt sang nhìn về phía anh, không khách khí nói: "Anh đã thoa xong chưa, tôi còn có hẹn?"
"Ai cần anh lo! !" Trang Ngải Lâm nói xong, liền nhanh chóng đứng dậy...
Bác Dịch trong nháy mắt đem cô đè xuống trên giường, hai tròng mắt nóng rực nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của cô, không đè nén được tâm tình, liền cúi xuống phủ lên đôi môi gợi cảm ngọt gào của cô.
"Ưm.." Trang Ngải Lâm thoáng cái ngửa mặt giãy giụa thân thể, muốn tránh thoát khỏi nụ hôn của anh! !
Bác Dịch cảm giác được người phụ nữ này đang liều mạng giãy giụa, thoáng cái nắm chặt hai cổ tay cô, kéo lên trên đầu trước gương, tiếp tục hôn lên môi cô, hai cánh môi ngọt ngào, anh nặng nề thở hổn hển, cơ ngực phập phồng, khàn khàn gọi: "Ngải Lâm! !"
"Ưm.." Trang Ngải Lâm vẫn như cũ tức giận muốn tránh thoát nụ hôn của anh, muốn nâng chân đạp anh!
Bác Dịch lại áp lồng ngực rắm chắc mà nóng rực, đè xuống trên người cô, mút hai cánh môi cô, đầu lưỡi vươn ra muốn cùng cô dây dưa một chỗ. Một tay nắm chặt hai cổ tay cô, tay còn lại rất nhanh và khát vọng kéo thắt lưng màu trắng của cô xuống, lại thấy cô không có mặc áo lót, trong nháy mắt bộ ngực gợi cảm hiện ra, co giãn ngạo nghễ đứng thẳng, phát ra thứ ánh sáng màu da mê người.
"Em..người xấu ! Em tính mặc thành như vậy để hẹn hò với ai?" Anh nói xong, cũng đã cúi đầu ngậm một bên nụ hoa phấn hồng của cô, mút mạnh, một tay nắn bóp bên ngực kia, phía dưới của anh đã bành trướng đầy khát vọng, anh lại ngẩng đầu ngậm lấy nụ hoa bên kia, trong lòng trong nhấy mắt cảm thấy kích thích.
"A! !" Trang Ngải Lâm quật cường đè xuống cảm giác kích động, vẫn như cũ cố nâng người dậy, kêu to: "Anh buông tôi ra! !"
Trong nháy mắt Bác Dịch lại hôn lên môi của cô, bá đạo đưa đầu lưỡi luồn vào khoang miệng cô, tay lại nhanh chóng cởi chiếc váy dài màu đen của cô ra, chiếc quần lót đen gợi cảm lộ ra, một bên anh kiềm chế hai tay cô, một bên đưa tay cởi chiếc quần lót của cô xuống, ngón tay lập tức chen vào nơi ẩm ướt giữa hai chân cô.
"A! !" Trang Ngải Lâm kích động la to.
Bác Dịch nặng nề nuốt khan nơi cổ họng, cả người nóng hừng hực như sắp bốc cháy, mút mạnh cánh môi cô, muốn chinh phục người phụ nữ ngạo mạn này.
Trang Ngải Lâm lại vẫn như cũ tức giận, không nghe theo.
Bác Dịch đè ép lồng ngực phập phồng, cởi bỏ chiếc quần đang mặc trên người, hai tay vẫn túm chặt cổ tay cô giơ cao khỏi đầu, đẩy hết chăn gối mất trật tự, trong nháy mắt liền nắm chặt hông cô, dùng sức đi vào.
"A! !" Chiếc bụng bằng phẳng của Trang Ngải Lâm co rút mạnh mẽ, cảm giác được cực đại của anh tiến vào trong cơ thể của mình ma sát, khoái cảm nhanh chóng xông lên đến đại não của cô, từng đợt kích thích ập đến! Cô lại vẫn như cũ cắn chặt răng, không muốn ở cùng một chỗ với anh, một bên anh hôn lên đôi môi không tình nguyện của cô, một bên lại tiến vào nơi ẩm ướt giữa hai chân cô, hưởng thụ khoái cảm từ mỗi đợt ma sát, mỗi lần cùng cô giao hợp, anh đều cảm thấy như được thưởng thức thứ rượu đỏ ngon nhất trên thế giới này, khiến tâm hồn anh bay bổng, anh lại tiếp tục đẩy nhanh tốc độ ra vào bên trong người cô, một bên gọi: "Ngải Lâm! !"
"A! A! A!" Trang Ngải Lâm một trận kích thích kêu lên, lại vẫn như cũ cắn răng, gương mặt đỏ lên lo to: "Anh….tên hỗn đản này! !"
Dì Lý nghe phu nhân dặn dò, mỉm cười bê chè đến trước cửa phòng, tôn kính nói: "Bác Dịch tiên sinh, phu nhân bảo tôi mang chè đậu xanh ba mươi năm đến cho cậu "
"Vào đi! !" Một giọng nói vừa thô vừa cứng truyền ra!
Bên trong phòng tắm, không khí nóng rực.
Thân thể Trang Ngải Lâm không một mảnh vải, ngồi bên trong bồn tắm, ngẩng mặt lên, nuốt nước bọt, một trận thở dốc.
Cả người Bác Dịch cũng chìm đắm trong bồn tắm, tách hai chân của cô ra, cúi đầu giữa hai chân cô, không ngừng cắn mút.
"... ..." Trang Ngải Lâm sợ dì Lý đang đứng ngoài cửa, ngẩng mặt lên, nuốt khan nơi cổ họng, nặng nề thở hổn hển, tùy ý để dòng nước ấm phun thẳng xuống, lướt qua khuôn mặt tuyệt mỹ của cô, còn có sự kích tình làm cho điên đảo.
Bác Dịch mạnh mẽ ngẩng mặt lên, khuôn mặt cùng thân thể nhỏ nước, hai tròng mắt nóng cháy nhìn cô.
Trang Ngải Lâm cũng nặng nề thở dốc, vẫn đang trong cảm giác kích tình, hai tròng mắt cũng nóng rực nhìn anh.
Bác Dịch nhìn khuôn mặt ướt đẫm của cô mà càng cảm thấy mê người, vươn tay nâng khuôn mặt cô lên, tách đôi môi cô ra, trong nháy mắt cúi đầu xuống, vươn đầu lưỡi bắt lấy chiếc lưỡi thơm tho của cô, khát vọng mút.
"Ưm..." Trang Ngải Lâm ngửa đầu đón nhận nụ hôn của anh, kêu một tiếng.
Bác Dịch không nói nữa, một bên mút đầu lưỡi của cô, một bên nhanh chóng tách hai chân cô ra, bỗng nhiên tiến vào nơi ẩm ướt giữa hai chân cô, một bên cúi xuống cắn vào nhũ hoa của cô.
"A! !" Trang Ngải Lâm đột nhiên cảm giác dường như tê liệt, như lúc ban đầu khi anh cắn mình, một cỗ kích thích dâng lên, nơi tư mật giữa hai chân cô mang theo một dòng nước xông thẳng vào trong cơ thể, mang đến cho cô sự hưởng thụ, cô không kìm được lòng ngẩng đầu lên, kêu to! !
"Biết vì sao anh mang em vào đây không ?" Bác Dịch một bên nắm chặt hông của cô, một bên mạnh mẽ ra vào, kích thích hỏi.
"... ..." Trang Ngải Lâm cắn răng chịu đựng cơn kích tình, thở dốc !
"Chính là muốn nghe em gọi ! !" Bác Dịch nói xong, lại từng đợt cấp tốc tiến vào, mang theo những tiếng động trong làn nước, vọt vào giữa hai chân cô, mở rộng nơi tư mật gợi cảm của cô! !
"A, a, a! !" Trang Ngải Lâm quả thực không nhịn được, lại ngửa mặt la to ! !
"Anh muốn nghe!" Bác Dịch lại từng đợt mãnh liệt đi vào, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh gọi: "Ngải Lâm! ! Ngải Lâm! ! Anh muốn nghe! ! La lên cho anh nghe! !"
"A! A! A! !" Nơi tư mật của Trang Ngải Lâm nhanh chóng được ma sát, cảm giác dường như bay bổng trôi dạt đến thế giới nào, cô thực sự chịu đựng không nổi, lại ngửa đầu thở dốc, kích thích la to: "A! A! A 1 "
Bác Dịch nghe tiếng kêu này, lại một trận dũng mãnh tiến vào, hưởng thụ sự chặt chẽ của cô, mang đến cho mình một cảm giác hưng phấn mà kích thích cùng hưởng thụ, cuối cùng không nhịn được cũng ngửa mặt lên, hét to một tiếng.
Nước trong bồn tắm, giống như một bể nước đầy ái tình, không ngừng phun ra.
Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Đánh giá:
Truyện Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Story
Chương 855: Bồn tắm ái tình
10.0/10 từ 24 lượt.