Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Chương 735: Thiệp mời nhà họ Trang
Buổi tối gió dần trở nên lãng mạn, nhẹ nhàng khoan thai giống như tâm tinh của những người đang yêu, yên tĩnh lướt qua.
Biệt thự nhà họ Trang.
Trên bãi cỏ sân gôn, được bài trí vô số những chiếc bàn dàỉ màu trắng khắp nơi, từng ly nến bằng bạc, trong buổi tối náo nhiệt này, tỏa ra ánh sáng lấp lánh, những món ăn chế biến công phu. Ở giữa, nhân viên pha chế đứng tại quầy bar được dựng lâm thời giữa sân khấu, không ngừng đong đưa ly rượu trong tay, khi thì tung lên không trung, lúc lại bắt lấy, quay về phía ngọn nến làm động tác thổi, một đoàn lửa nóng mãnh liệt bốc cháy lên!
Rất nhièu vị khách mời cao quý, lúc bước qua quầy bar, đều sôi nổi cảm thấy hứng thú nỏ nụ cười.
Nhân viên pha chế lập tức lại hóa thành nhà ảo thuật gia, không biết từ đâu ngón tay bắn ra, mười hai ly cocktail màu sắc sặc sỡ, làm thành một quả cầu lửa, bay lên, rực rỡ bốc cháy giữa không trung.
Tiếng vỗ tay lại sôi nổi vang lên.
Bể bơi ngoài trời phía bên kia lại truyền đến khúc nh. khiêu vu sống động, mơ hồ có thể thấy đoàn người, đa trong sàn nhảy, sôi nổi khiêu vũ.
Trang Hạo Nhiên vẫn mặc áo sơ mi màu đen, quần thirờng đen, ống tay áo xắn lên, đang đứng giữa bạn bè đến từ khắp nơi trên thế giới, đã từng ờ trường học, thiếu chút nữa bị các bạn học rêu rao thành tình nhản với bạn học nữ người Tây Ban Nha tên Martha trong buổi khiêu vũ, chỉ thấy tối nay anh thực sự vui vẻ, không ngừng cùng Martha tươi cười, nhảy những điệu nhảy sòi nổi và gợi cảm, ờ Harvard, anh đã từng là phần tử được chào đón nhiệt liệt nhất...
"Oa...Oa...Oa. ! !” Đòng đảo những người bạn tốt và bạn học đứng một bên, vừa vỗ tay vừa tươi cười nhìn Trang Hạo Nhiên và Martha cuồng nhiệt nóng bồng mà nhảy.
Trang Hạo Nhiên càng nhảy càng cảm thấy phấn khỏi, trong nháy mắt lợi dụng chiều cao l,9m của mình, ôm lấy cả người Martha, giữa sàn nhảy xoay tròn, Martha cũng nhiệt tình ôm cổ Trang Hạo Nhiên, ngửa đầu cười to, trong tay cầm chặt cành hoa hồng, xinh đẹp quay tròn giữa không trung.
Bên trong phòng.
Trang Tĩnh vo và Ãn Nguyệt Dung, còn có Tường Vĩ Quốc và Diệp Mạn Nghi ngồi cùng một chẫ, xuyên qua kính cửa sổ, nhìn Trang Hạo Nhiên cuồng nhiệt hưng phấn ôm một bạn học nữ nhảy múa, điệu bộ quả thật rẩt đẹp, Tường Vĩ Quốc lại nhìn anh, không biết nói gì đành nói: "Thật là...Nó với Thiên Lỗi không giống nhau gì cả, năng lưong cứ như không bao giờ dùng hết được!"
Trang Tĩnh Vũ cười rộ lên nói: "Từ nhỏ nó đã là một người rất sôi nổi, đối với cái gì cũng có hứng thú. May mắn, tính cách này của nó không làm chậm trễ sự nghiệp."
"Tôi còn ngại nó đối với sự nghiệp quá tập trung tinh thần nữa là!" Ân Nguyệt Dung tối nay vì muốn làm nền cho con trai, nên mặc một bộ sườn xám màu tím, tóc búi
cao tao nhã, nằm bên cạnh chồng mình, nhìn con trai vui vẻ như vậy, bà cdng cười đắc ý.
Trang Ngải Làm mặc chiếc váy dài cúp ngực màu đỏ thầm, tóc buộc cao kiếu đuôi ngựa, trang điểm theo phong cách nóng bỏng, vừa ăn táo, vừa nhìn em trai đang ôm bạn học Tây Ban Nha trong sàn nhảy, thực sự nhảy rất đẹp, cô cũng muốn trổ tài, lập tức đứng lên nói: "Con cơr^ muốn nhảy!"
Mấy người trường bối vừa cùng nhau ngẩng đầu, đã nhìn thấy Trang Ngải Lằm đi ra ngoài biệt thự, hòa vào trong đám người, đí tới trước mặt em trai, vừa vỗ tay, liền lắc lắc cơ thể như rắn nước, nép sát vào người em trai gợi cảm cuồng nhiệt nhảy múa, Trang Hạo Nhiên lập tức cười ha ha từ phía sau lưng, ôm lấy chị mình bắt đầu nhảy điệu Tango vô cùng nóng bỏng!
"Ôi trời..." Tường Vĩ Quốc nhin hai chị em kia, hoàn toàn không đếm xia mình là con nhà quyền quý, lại đi nhảy cái thể loại nóng bòng như vậy.
"Ha ha ha..." Trang Tĩnh vd lại ôm vợ mình cười to lèn, nhìn Tường VT Quốc, nói: "VĩQuốc, Thiên Lỗi tuổi cũng đã lớn rồi, thỉnh thoảng ctíng nên buông lỏng thoải mái với bản thân một chút, nếu không, tương lai làm sao thản thiết với vợ mình được?"
"Thiên Lỗi nhà tôi không thiếu phụ nữ..." Diệp Mạn Nghi lạnh lùng nói xong câu đó, nhưng vẫn có chút sửng sốt, mới ngẩng đầu nhìn bên ngoài phòng, khó hiếu nói: "Sao Thiên Lồi còn chưa đến vậy?"
Vừa nói xong...
Một chiếc Rolls-Royce đen dài, châm rẵi dừng trước bãi cỏ.
Tài xế nhanh chóng bước ra, mỏr cửa xe, Tường Thiên Lỗi tối nay mặc âu phục màu xám ngay ngắn, áo sơ mi trắng bên trong, mang theo vài phần thản thiết cùng ồn hòa bước xuống xe, ngẩng đầu nhìn thấy phía trước sàn nhảy bóng dáng cao lớn của Trang Hạo Nhiên, đang cùng chị mình kè sát nhau nóng bỏng nhảy múa... Anh nhíu mày, vẫn là không chịu nổi bộ dạng này của cậu ta.
Tường Thiên Lỗi chịu không nổi xoay người, nhìn Tử Hiền.
Tử Hiền không để ý đến anh, chi cầm túi xách màu trắng, cất bước đỉ về phía trước.
Tường Thiên Lỗi cơng im lặng không lên tiếng giẫm trên mặt cỏ, dí về phía giữa sàn nhảy...
"Thiếu gia, Tổng giám đốc Tường đến..." Quản gia lập tức đí tới bẻn cạnh Trang Hạo Nhiên, nhỏ giọng nói: "Còn có Nhâm tiểu thư cũng đí cùng ..."
Trang Hạo Nhiên vẫn đang thừ hổn hển cùng chị gái nhảy múa, lại nghe thấy Tường Thiên Lỗi cùng Tử Hiền tới, anh lập tức vẫy tay chào hòi mọi người, mới bộc lộ
chút thoải mái chạy tới, quả nhiên nhìn thấy Tường Thiên Lỗi cùng Nhâm Tử Hiền đí tới, anh tươi cười bước qua, vui vẻ kêu to: "Thiên Lỗi!"
Tiếng gọi thật thâm tình!
Tường Thiên Lỗi lập tức dừng bước lại, nhíu mày nhìn về phía anh.
Trang Hạo Nhiên bước nhanh tới trước mặt anh, định vươn tay ôm lấy anh...
"Thôi d’!!11 Tưởng Thiên Lỗi mặt lạnh thoáng cái đẩy anh ra, mặc kệ giữa bọn họ rốt cuộc có bao nhiêu tranh cãi, chung quy sau một thời gian ngắn, không hiểu sao đều biến mất, sẽ lại khôi phục mốỉ quan hệ mờ ám trong quá khử.
"Hôm nay sinh nhật tôi 30 tuổi, vì anh mà giữ gìn trình tiết đến tận bảy giờ!! Sao lại không chút cảm động như vây chứ?" Trang Hạo Nhiên nhìn vè phía Tưởng Thiên Lỗi cười nói.
Phốc!
Nhâm Tử Hièn nhịn không được cười rộ lên, lại cất bước tiến lẻn, ôm lấy Trang Hạo Nhiên, nói: "Thân ái, sinh nhật vui vẻ, vào sinh nhật ba mươi tuổi của anh, tôi tặng anh một món quà, chính là tôi thề, sau này không bao giờ lấy rượu đò đập cửa phòng anh nữa."
Trang Hạo Nhiên lại sôi nổi cười rộ lên, vẫ nhẹ sau lưng cô, mới nói: "Nói như vậy thật xa cách quá rồi, chỉ cần chồng tương lai của cô không thiến tôi, vô cùng hoan nghênh."
Tường Thiên Lỗi lạnh lùng nhìn anh.
"Đi nào! Cám ơn hai người tối nay đã qua đây!” Trang Hạo Nhiên hết sức nhiệt tình dẫn hai người tiến vào biệt thự nghi ngơi, Tử Hiền là người cũng ưa thích náo nhiệt, đí ra ngoài cùng vài bạn bè quen biết, cùng bắt đầu khiêu vũ.
Trang Hạo Nhiên vừa đi vào, đing với các vị trường bối trò chuyện một lúc, lại nhanh chóng đi xuống cầu thang, chuẩn bị đi về phía sàn nhảy chào hỏi bạn bè, lại nhìn thấy bọn người Lâm sờ Nhai đúng lúc qua đây, còn có Trần Mạn Hồng, Nhã Tuệ và Tiểu Nhu vừa nói vừa cười đí tới, Tô Lạc Hoành nhin thấy lão đại tối nay đẹp trai như vậy, anh lại vẻ mặt phấn khơi bổ nhào tới, muốn kẹp chặt anh! !
"Này này này! Đừng động vào eo lão tử! 1” Trang Hạo Nhiên sôi nổi cười, tay mờ bung tay Tô Lạc Hoành ra, lại
nhìn thấy mấy người Nhã Tuệ, thờ dốc một hồi, mới cười nói: "Đúng rồi... Các cô đều đã tới, sao lại không thấy Khả Hinh vậy?"
Nhã Tuệ nghe, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Anh không biết sao? Tối nay cô ấy có hẹn với thị trường Tống, không thể qua đây tham dư tiêc sinh nhât đươc"
Bọn người Lâm sờ Nhai lập tức có chút giật mình nhìn Trang Hạo Nhiên.
Trang Hạo Nhiên vừa rồi nét mặt còn sôi nổi vui cười, trong nháy mắt hơi thu lại, nhưng vẫn miễn cưỡng cười nói: "Cùng... Thị trưỏrng Tống có hẹn? Cho nên... Không tới sao?"
Trang Hạo Nhiên lặng yên quay mặt sang, nhìn chiếc hộp nhung màu lam giữa khay mà quản gia đang bưng, chính giữa còn có một mảnh giấy lụa màu xanh nhạt tao nhã, anh một chút hứng thú cũng không có, đôi mắt sắc bén chợt lóe.
Trước đại sảnh khách sạn Á Châu.
Sóng biển cuộn trào, sức gió càng lúc càng mãnh liệt.
Một chiếc xe con màu đen, chậm rãi dừng trước đại sảnh khách sạn, lấp lánh ánh sáng sắc nhọn.
Đường Khả Hinh mỉm cười tay cầm túi xách màu đen, nhân viên lễ tản lập tức mờ cửa xe, cô quyến rơ tao nhã động lòng người bước xuống xe, đón sức gió mạnh mẽ, đã nhìn thấy thị trường Tống tốỉ nay mặc âu phục đen, dẫn theo vài vệ sĩ, đang đứng trước cửa khách sạn, dường như có phần sốt ruột, nhấc tay, nhìn đồng hồ... Cô mỉm cười nhẹ nảng đuôi váy dài, bước qua dịu dàng kêu nhỏ: "Thị trường Tống... Thật xin lỗi, tôi đến trễ."
Tống Vĩ Thần ngẩng đầu, nhìn thấy Đường Khả Hinh tối nay xinh đẹp lộng lấy như vậy, anh lập tức ngạc nhiẻn cười rộ lên lên, nói: "Tôi còn sợ cô không tới..."
"Sao có thể chứ? Tôi là một người rất tôn trọng lời hứa hẹn..." Đường Khả Hinh mỉm cười nói xong, cũng đã nâng váy dài, đí tới trước mặt anh, nói: "Chỉ là xin lỗi, vừa rồi có chút việc, tốn mất một chút thời gian."
"Không có việc gi..." Tống Ví Thần bộc lộ vài phần tán thưởng tươi cười, nhìn về phía Đường Khả Hinh, lại mang theo vài phần khẩn cầu nói: "Đường tiểu thư, tối hôm nay, tôi có thể nhờ cô giúp tôi một việc, bởi vì lúc nhận được thiệp mời quá gấp, đều tại thư ký của tôi, nhất thời đem chuyên lớn như vậy quên mất."
Đường Khả Hinh hơi sững sờ, hỏi: "Chuyện gi?"
"Đến đây, lên xe trước..." Tống Ví Thần thật cẩn thận đỡ hông Đường Khả Hinh, phong độ thân sĩ vươn tay, trước tiên cho cô ngồi vào ghế xe, sau đó tự mình tiến vào trong xe, mới xoay người nhìn cô mỉm cười giải thích:
"Lúc xế chiều hôm nay, tôi vừa nhặn được thiệp mời nhà họ Trang, thì ra hôm nay là sình nhật tổng giám đốc Trang của Hoàn Cầu, mời tôi tham gia tiệc tối, bời vì thư ký sơ ý, mới cho tôi biết cách đây không lâu, tình cờ tôi lại hẹn cô, cho nên muốn mời cô làm bạn gái tôi, cùng nhau tham dự."
"..." Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn Tống Vĩ Thần, tim bỗng nhiên chấn động mạnh, lập tức câm lặng.
Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc