Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 561: Công bằng

“Sao lại có thể như vậy?” Nhã Tuệ lập tức căng thẳng nhìn về phía dòng chữ phụ đề giữa màn hình lớn, kêu lên: “ Không ? Sao có thể như vậy chứ? Khả Hinh không phải là đạt được quán quân trong tổ thi đấu, nên mới được thăng cấp sao?”

Vitas bình tĩnh ngồi trên ghế, im lặng không lên tiếng.

Laurence cũng không biết làm thế nào, nặng nề thở dài một hơi.

Đường Khả Hinh sắc mặt tái nhợt, cả thân thể cùng đầu óc đều hỗn loạn, nhìn về chữ số 0 giữa màn hình lớn, hai mắt lập tức ngấn lệ, nhớ tới những tháng ngày gian khổ vừa qua, hoàn toàn không thể nào tiếp nhận được kết quả này, không thể nào! Không thể nào! Cô mạnh mẽ lắc đầu, lập tức ngẩng đầu nhìn Tưởng Thiên Lỗi, dùng ánh mắt cầu cứu, hỏi: “Chuyện này là thế nào vậy?”

Tưởng Thiên Lỗi đau lòng nhìn nét mặt này của cô, lại bình tĩnh nhìn về phía nhà phê bình về trận thi đấu rượu đỏ, hỏi:” Theo tôi được biết, vòng thi thứ nhất tổ thi đấu của tuyển thủ Đường Khả Hinh, vốn đạt được quán quân, sao lại có con số kì lạ này? Ai có thể giải thích cho tôi một chút không?”

Vẻ mặt Đường Khả Hinh căng thẳng nhìn lướt qua nét mặt các vị giám khảo của trận thi đấu.

Laurence đứng đầu, trâm ngâm vài giây, mới chậm rãi đứng lên, nhìn mọi người nói:” Trong vòng thi thứ nhất của trận thi đấu, tuyển thủ Đường Khả Hinh vốn là người có hóa đơn rượu đỏ cao nhất, 370 vạn lẻ một nhân dân tệ, lúc đó ban giám khảo chúng tôi đều nhất trí tán thành, đạt được kết quả cuối cùng, nhưng trước khi tuyên bố kết quả, bên phía ban tổ chức cuộc thi rượu đỏ Hoàn Cầu ở Anh quốc, ngài Johnson đưa ra nghi ngờ về kết quả này, ông ấy cho rằng cuộc thi rượu đỏ thiêng liêng này, không phải để đầu cơ trục lợi, càng không phải là một trò chơi bản lĩnh, cũng không phải là trò chơi trí tuệ, mà trong quá trình này, mỗi tuyển thủ đều phải cực kỳ cẩn trọng vì phòng ăn, vì rượu đỏ, vì Hoàn Cầu, vì lý tưởng mà phục vụ, tuyệt đối không thể phát sinh những việc không tôn trọng nguyên tắc của cuộc thi lớn, hôm qua lúc 3h chiều, ông ấy thông qua một bưu phẩm, gửi tới ban tổ chức cuộc thi rượu đỏ toàn cầu, tuyên bố kháng nghị, khiếu nại tuyển thủ Đường Khả Hinh, tại vòng thi thứ nhất của

trận đấu, đã sử dụng thủ đoạn không đúng đắn, đạt được vị trí quán quân, xin hủy bỏ tất cả mọi thành tích mà cô ấy đã tạo nên trước đây.”

Mọi người lại khiếp sợ xì xầm to nhỏ.

Thiên Thiên cùng Giang Tử Thần đều nghi ngờ nhìn Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh ngồi im tại chỗ, toàn thân giống như bị số phận giáng xuống một đòn nghiêm trọng, đem cả cuộc đời mình đập tan, cho tới bây giờ, chưa bao giờ ở trước mặt người khác lại cảm thấy mất mát và mất đi những lời nói quý giá như vậy, đau lòng không nói nên lời, nước mắt từng giọt từng giọt lại lăn xuống.

Trang Tĩnh Vũ ở bên kia màn hình lớn, lãnh đạm cùng tiếc nuối nhìn Đường Khả Hinh.

Tưởng Thiên Lỗi cũng đau lòng nhìn về phía Đường Khả Hinh, đã không còn thành tích xuất sắc của vòng thứ nhất trận thi đấu, chẳng khác nào từ bỏ trận thi đấu.

Tim Nhã Tuệ đau đớn, nhìn về phía khác Đường Khả Hinh, nước mắt chảy xuống.

Mấy người Lâm Sở Nhai lại càng sốt ruột nhìn Đường Khả Hinh, không thể tin nổi nghĩ: Sao có thể như vậy được?

Tô Lạc Hoành đứng lên, phản đối hành động của Johnson, nói:” Trong cuộc thi đấu trang trọng này, tôi tin rằng mỗi vị tuyển thủ, đều cố gắng khát khao làm việc hết mình, đạt được thành tích tốt nhất, bọn họ mỗi người đều ôm ấp những tình cảm của riêng mình đến tham gia cuộc thi đấu này, nếu bên ban tổ chức cuộc thi, lúc ấy đã đề xuất nội dung vòng thứ nhất của cuộc thi lấy hóa đơn rượu đỏ là chính, cũng cho thấy là, tại cuộc thi đấu này, có thể cố gắng hết sức phát huy trí tuệ, sự nhanh nhẹn linh hoạt và năng lực thực sự của bọn họ, mà tuyển thủ Đường Khả Hinh, theo tôi được biết từ trước đến nay, lúc cô ấy hướng đến Chủ tịch Trang tôn kính của chúng ta giới thiệu chai rượu Laffey 82 năm, nói được những lời có tình có nghĩa, chứa đầy sự biết ơn, một người luôn tôn trọng và nhớ mong về đất nước của mình, sao lại có thể đem một cuộc thi đấu tuyệt vời như vậy, biến tất cả thành con số không? Mà còn chưa biết gì về mọi việc, trước mặt rất nhiều tuyển thủ, nhân viên Hoàn Cầu cùng với giới truyền thông, công bố kết quả thi đấu như vậy, có phải rất không tôn trọng cô ấy hay không?”

“Đúng!” Tào Anh Kiệt cũng lập tức đứng lên, đầy tức giận nói:” Tôi bên Hoàn Á cũng phản đối.”


Đường Khả Hinh đã khóc không ra tiếng, đau lòng nói không nên lời, dùng tay bịt miệng, nước mắt cứ thế lăn dài.

Tưởng Thiên Lỗi lại đau lòng nhìn Đường Khả Hinh.

Tất cả mọi người trong cuộc họp, đều vì kết quả thi đấu lần này, đưa ra những ý kiến khác nhau, phần lớn đều không ủng hộ cách làm của Đường Khả Hinh.

Vitas lúc này, ngồi trên ghế của mình, vẫn im lặng không lên tiếng.

Laurence bình tĩnh nhìn về phía mấy người Tô Lạc Hoành nói:” Quyết định cuối cùng này, là lúc rạng sáng ngày hôm qua, thông qua hội đồng phê bình và phía ban tổ chức, bao gồm quyết định của cả hai vị Chủ tịch.”

Vitas cũng chậm rãi đứng lên, lạnh lùng nói:” Tôi lấy thân phận người quản lý bộ rượu, ngay lúc này làm chứng, Đường Khả Hinh kết quả thi đấu lúc này không có hiệu lực. Mà tôi là người thầy đầu tiên của cô ấy, tôi bỏ hai phiếu, đều là phiếu chống. Tất cả kết quả bỏ phiếu, lấy 127 phiếu chống so với 3 phiếu tán thành mà làm thành. Cho nên… Gần như không có gì phải lo lắng. Cô ấy thua rồi!”

Bọn Tô Lạc Hoành đau lòng nhìn về phía Vitas.

Đường Khả Hinh thân thể đột nhiên kích động run rẩy muốn cười, còn nghĩ hôm nay công bố kết quả, sẽ làm món bánh ngọt mà cha thích ăn, đưa cho ông cụ ăn, nhân tiện báo tin tốt cho cha, là món quà lớn nhất, niềm an ủi tốt đẹp nhất mà con gái muốn tặng cho cha… Cô lại cúi đầu run rẩy nở nụ cười, nước mắt từng giọt từng giọt lại rơi xuống, buồn đến mức tim như bị tê liệt… Cha… Con gái thật vô dụng…

Cô đột nhiên không thể kiềm chế vươn hai tay ra, che mặt đau lòng khóc nức nở.

“Tại sao lại đối xử với cô ấy như vậy? Cô ấy vất vả lắm mới có thể từ Anh quốc trở về, không thể để cho cô ấy thở một chút được sao?” Nhã Tuệ tim đau nhói cúi mặt đau lòng khóc:” Khả Hinh của tôi… Tối hôm qua còn nói… Hôm nay khi có kết quả…sẽ đi tìm cha… Khả Hinh của tôi…”

Lâm Sở Nhai đau lòng thở dài một cái, vươn tay khẽ kéo Nhã Tuệ, bất đắc dĩ lại thở dốc, nhớ đến cái tên Trang Hạo Nhiên chết tiệt này rốt cuộc đang ở đâu? Đã chết rồi sao?

“Tôi không phục!” Tiêu Đồng lúc này, đứng lên, nhìn Johnson đau lòng nói:” Theo chúng tôi, một chai rượu đỏ chứa đầy tình cảm là vô giá, dựa vào cái gì, chuyên gia hầu rượu của chúng tôi không thể bán với giá 370 vạn chứ?”

Johnson lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Đồng, cho cô đáp án cuối cùng, nói:” Một chuyên gia hầu rượu đủ tư cách, có thể đem một chai rượu Laffey 82 năm, bán cho khách với giá 370 vạn sao? Cô ấy là dùng tìm cảm ấp ôm, đổi lấy cơ hội. Thủ đoạn này, thật ti tiện!”

Tiêu Đồng sửng sốt.

Tim Đường Khả Hinh nguội lạnh, ngồi tại chỗ, mặc kệ nước mắt rơi.

Tưởng Thiên Lỗi ngồi phía trước, đau lòng liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh một cái, thấy bộ dạng mất mát đau khổ của cô, đôi mắt khẽ chớp lóe, nói:” Được… Cuộc thi đấu này, tạm thời kết quả như vậy, làm cho mọi người có phần trở tay không kịp, trước hết tạm dừng vài phút, để mọi người nghỉ ngơi một chút đã.”


Nhã Tuệ lập tức muốn đứng lên, chạy thẳng đến chỗ Đường Khả Hinh.

“Không cần…” Sắc mặt Đường Khả Hinh tái nhợt, yếu ớt vô lực, sâu xa nói.

Mọi người đều nhìn về phía cô, đôi mắt Vitas bộc lộ sự đau lòng, chăm chú nhìn vào một điểm nào đó ở phía trước, cũng không nhìn học trò của mình.

Đường Khả Hinh cũng sâu xa nhìn vào một điểm nào đó, những giọt lệ bi thương mất mát cứ thế lăn dài, nói:” Một mình tôi ở nước Anh, cố gắng chống đỡ xây dựng lại phòng ăn, mỗi ngày chỉ ngủ 3 tiếng đồng hồ, sau đó luyện tập tiếng Anh, rửa chén đĩa, giặt khăn trải bàn, lau nhà, ghi sổ, lúc đêm khuya, còn muốn đi kiểm tra rượu đỏ, sợ chúng quá lạnh, hoặc là quá nóng, những vị khách uống không ngon, cuối cùng mới hiểu rằng, cuộc sống muốn bảo vệ những thứ quý giá nhất, vấn đề không phải ở thời gian, mà là thời gian cho ta học được cách chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình, rốt cuộc cũng hiểu được rằng, có một số người trong quá khứ, cũng nên được tha thứ, bởi vì họ… rất có trách nhiệm… Muốn chịu trách nhiệm về nhiều việc, bao gồm cả hạnh phúc, nhưng chẳng qua họ không có cách nào khác thôi…”

Tưởng Thiên Lỗi lại đau lòng nhìn cô.

Hai mắt Đường Khả Hinh lập tức ngấn lệ, nước mắt rơi xuống, thầm kín và nghẹn ngào cười khổ nói:” Ở nước Anh, tôi đã chứng minh những nỗ lực vất vả của bản thân mình, hiểu được rằng một chai rượu muốn bán đi, thực sự rất không dễ dàng, vô cùng không dễ dàng… Cho nên, đây quả thực là một trận đấu không công bằng, tôi cam tâm tình nguyện chịu thua, tôi sai rồi!”

Tim Nhã Tuệ đau đớn dựa vào lòng Lâm Sở Nhai, nức nở khóc rống lên.

Thiên Thiên, Giang Tử Thần cùng với những tuyển thủ khác, tất cả đều im lặng không lên tiếng.

“ Tôi chấp nhận trừng phạt của cuộc thi đấu này, tôi sẽ rời khỏi cuộc thi…” Đường Khả Hinh chậm rãi đứng lên, nhìn mọi người khom lưng, cúi đầu tạ lỗi.

“Khả Hinh…” Tiểu Nhu ngồi phía sau, mếu máo hu hu khóc rống lên.

“Cô khóc cái gì chứ? Đồ vô dụng. Làm người mà không chịu được một chút sóng gió, còn sống làm gì hả? Cô chỉ biết thu phục mấy củ khoai tây của cô thôi sao?” Trần Mạn Hồng đau lòng vặn lỗ tai Tiểu Nhu, nghẹn ngào nói.

Đường Khả Hinh rơi lệ nhìn về phía thầy.

“Ngồi xuống! Ta không chịu được học trò của ta thua cuộc.” Vitas lạnh lùng nói.

Không khí lập tức trở nên căng thẳng, hai vị thư ký nhìn về phía tất cả mọi người đều im lặng không lên tiếng, đành phải tiếp tục nói:” Hiện tại bắt đầu, trận đấu vẫn tiếp tục tiến hành, thành tích vòng thứ hai trận đấu, tiếp tục được công bố…”

Đường Khả Hinh ngồi trên ghế, sắc mặt nguội lạnh, nước mắt lăn xuống thành dòng, trong đầu cảm giác được cuộc thi đấu tiếp tục tiến hành, giống như với mình không hề liên quan…

“ Vòng thi thứ hai của tổ thi đấu, Thiên Thiên, với hóa đơn rượu đỏ 140 vạn, cộng với 320 vạn ở vòng một của trận thi đấu, tổng cộng hóa đơn rượu đỏ 460 vạn! Giang Tử Thần, hóa đơn rượu 150 vạn, cộng với 370 vạn ở vòng một trận thi đấu, tổng cộng là 520 vạn, Đường Khả Hinh, bởi vì kết quả của vòng thi đấu vừa rồi là 0, nên hóa đơn rượu đỏ của cô là 178…”

Tưởng Thiên Lỗi ngồi tại vị trí chủ tọa, đau lòng nhìn cô gái nhỏ, nặng nề thở dài một hơi.

“ Vòng thứ ba của tổ thi đấu, Thiên Thiên với hóa đơn rượu đỏ 190 vạn, kết hợp với kết quả toàn bộ cuộc thi, tổng cộng là hóa đơn rượu 650 vạn, Giang Tử Thần với hóa đơn rượu đỏ 150 vạn, tổng cộng là hóa đơn rượu 670 vạn.” Thư ký tiếp tục đọc.

Khuôn mặt Giang Tử Thần, bộc lộ vài tia vui sướng tươi cười.

Đường Khả Hinh nước mắt lại lăn dài, đầu óc hoảng loạn, cuộc sống giống như lềnh bềnh trôi nổi, tất cả đều vô hồn…

Thư ký tiếp tục đứng trên bục giảng giải, cầm điều khiển từ xa, chiếu sáng thành tích của vị tuyển thủ cuối cùng, bình tĩnh nói: “ Vị tuyển thủ cuối cùng, Đường Khả Hinh. Xin mời đứng dậy…”

Đường Khả Hinh hoảng loạn, vẫn không nhúc nhích.

Thiên Thiên nhìn thấy cô như vậy, có chút đau lòng nhắc nhở cô, nói:” Khả Hinh, đứng lên?”

Nước mắt Đường Khả Hinh lại chảy xuống, từ từ đứng lên, sắc mặt tái nhợt tiếp nhận mọi thứ…

Thư ký cúi đầu nhìn về máy tính vừa mới công bố thành tích, nói:” Cuối cùng vị tuyển thủ đứng đầu, Đường Khả Hinh, trong vòng thi thứ ba của trận thi đấu, hóa đơn rượu đỏ một ngàn vạn!”

Ầm! Toàn bộ hội trường đột nhiên muốn bùng nổ.

Đường Khả Hinh há hốc mồm quay sang, nhìn về phía thư ký, nước mắt lại chảy xuống, vừa rồi không phải mới công bố, hóa đơn rượu đỏ của mình không được đến 180 vạn sao? Sao có thể là một ngàn vạn, tinh thần cô lại hoảng loạn, không rõ đã xảy ra chuyện gì?

“Chuyện gì vậy?” Nhã Tuệ vừa sợ vừa khóc rồi lại cười nói.

Mấy người bọn Lâm Sở Nhai không thể tin nổi ồn ào kêu lên:” Một ngàn vạn? Trời ạ! Sao có thể chứ?”

Tưởng Thiên Lỗi cũng hơi nhíu mày, sao lại như vậy?

“ Một…một…một ngàn vạn?” Đường Khả Hinh cũng mở to mắt, vừa rồi chịu đựng nỗi khiếp sợ vẫn còn chưa qua, hiện tại cảm giác này, giống như bị sét đánh, cô vẫn không thể tin được, nói:” Một ngàn vạn? Sao có thể? Không thể nhiều như vậy chứ?”

Trang Tĩnh Vũ mỉm cười nhìn cô bé đơn thuần kia, chậm rãi lên tiếng nói:” Trên thế giới này, có phạt, thì nhất định sẽ có thưởng, cháu tiếp nhận sự không công bằng vừa rồi, còn bây giờ chúng tôi cho cháu sự công bằng, quả thực Lạc Hoành nói đúng, một trận thi đấu rượu đỏ, có thể cố gắng hết sức phát huy trí tuệ, sự nhanh nhẹn linh hoạt, năng lực thực sự của tuyển thủ, những vẫn còn có một chút, như lời trước đây tôi đã nói, toàn bộ mọi thứ, đều không thể nào sánh được với việc ôm ấp tình cảm vô giá này, xin mời các vị nhìn về phía màn hình lớn…”

Mọi người kinh ngạc nhìn về phía giữa màn hình lớn.

Thư ký mỉm cười nhẫn vào nút điều khiển màn hình lớn, trước mặt mọi người hình ảnh phòng ăn Bách Hợp ở Cambridge hiện lên rõ ràng, thậm chí còn thấy Bruce, Niky cùng bé Mick vui vẻ trong màn hình, khuôn mặt tươi cười gọi:” Khả Hinh…”


Đường Khả Hinh mờ mịt rơi lệ nhìn bọn họ, nhất thời trong lòng kích động không nói nên lời, lại vẫn không hiểu nguyên nhân…

Trang Tĩnh Vũ xoay người về phía màn hình lớn, nói:” Các vị có nhìn thấy đứa bé trai trong màn hình lớn hay không?”

Mọi người đều sôi nổi ngẩng đầu, nhìn cậu bé đẹp trai khoảng vài tuổi giữa màn hình lớn, mặc âu phục nhỏ màu đen thật đẹp, gương mặt tươi cười nhìn vào màn hình…

Đường Khả Hinh nhìn bé Mick, có chút kỳ quái, bởi vì bình thường tự mình mặc quần áo cho cậu bé, luôn là T-shirt, cùng với chiếc quần nhỏ, nhưng hôm nay cậu bé lại mặc âu phục, sao có thể trang trọng đến vậy?

Đường Khả Hinh nhìn mọi người, cười nói:” Cậu bé này, vốn dĩ cũng không phải là cháu trai của Bruce - quản lý phòng ăn, mà là cháu trai của công tước York đã bị bắt cóc đi từ nhiều năm trước khi còn trong nôi, nhiều năm qua, Công tước York vẫn khổ sở tìm kiếm cháu trai, nhưng không có kết quả, cuối cùng vào ngày Khả Hinh kết thúc hành trình ở nước Anh trở về Trung Quốc, mới tìm đến phòng ăn Bách Hợp, trải qua 2 ngày xét nghiệm AND, đã xác nhận kết quả này, Công tước York lại biết được, cháu nội lúc sinh ra phải chịu đựng nỗi khiếp sợ nghiêm trọng, nên không thể nói chuyện, mà nhờ có Đường Khả Hinh thấu hiểu lòng người, trò chuyện vui vẻ, nên cậu bé cũng dần trở nên vui vẻ, để cảm ơn Bruce cùng mọi người, cố ý tại phòng ăn Bách Hợp, cử hành một bữa tiệc quý tộc long trọng trước nay chừa từng có, rạng sáng hôm qua đã đưa hóa đơn rượu đến tay ngài Johnson, ông ấy tự mình nhận lấy, cũng nhìn thấy vị khách nói rõ, mua toàn bộ rượu đỏ trong ba tháng qua của cô gái nhỏ đáng yêu người Trung Quốc này…”

Đường Khả Hinh khiếp sợ khi nghe những lời này, lập tức rơi lệ nhìn về phía Bruce, cô khóc nức nở, biết ông đã giúp đỡ mình.

“Khả Hinh!” Bruce cùng Niky vui vẻ nhìn về phía màn hình đối diện, kêu to: “I love you.”

Đường Khả Hinh đột nhiên nở nụ cười, nước mắt lăn xuống, vừa vui vừa buồn, thực sự không thể tin nổi!

Trang Tĩnh Vũ mỉm cười nhìn mọi người, nói:” Có thể các vị sẽ nói, hóa đơn rượu đỏ này đưa xuống là sau khi Đường Khả Hinh hoàn thành hầu rượu, không phù hợp với quy cách trận thi đấu lớn, tôi muốn nói rằng, chuyên gia hầu rượu đưa đến cho chúng ta những món ăn ngon, cũng một phần vì tính tình, cuộc sống tràn đầy tình cảm quý giá đó, là xuất phát từ một suy nghĩ sâu sắc trong tâm hồn, chỉ cần suy nghĩ đó duy trì liên tục, tinh thần ấy cũng liên tục được duy trì. Cuộc thi đấu rượu đỏ này, theo cô ấy bắt đầu từ ngày vào phòng ăn Bách Hợp, chỉ cần cô ấy không từ bỏ, tinh thần ấm áp ấy, truyền tải đến mỗi một góc nhỏ trong phòng ăn, bao gồm cả những đồng nghiệp cùng những vị khách của phòng ăn, nếu không có sự vứt bỏ những lời nói xem thường mọi việc của cô ấy, sẽ không có được doanh số bán hàng đáng kinh ngạc như hôm

nay… Chúng tôi đêm hôm qua đã họp để thảo luận, nhằm lấy hóa đơn rượu đỏ gần 800 vạn, cùng với kết quả thi đấu của cô ấy, chúng tôi quyết định bỏ phiếu lựa chọn, cuối cùng lấy 130 phiếu, toàn bộ đều tán thành. Chúc mừng Đường Khả Hinh! Đại được vị trí quán quân của trận thi đấu lần này, với phong thái vô cùng xuất sắc, tiến vào vòng thi đấu tiếp theo! Cố gắng lên.”

Trang Tĩnh Vũ đứng đầu nhìn đường Khả Hinh, nở nụ cười vỗ tay.

Toàn bộ hội trường ngàn người, cũng sôi nổi bày tỏ sự ngạc nhiên tươi cười, vỗ tay chúc mừng.

Tưởng thiên lỗi cũng kiêu ngạo nhìn cô, tự hào vỗ tay.

Nhã Tuệ cùng bọn người Lâm Sở Nhai thực sự vui vẻ đến mức muốn phát điên, kêu to "Trời ạ! ! Thật là quá mạo hiểm rồi ! !"

Trần Mạn Hồng cùng Tiểu Nhu cũng vui vẻ đứng lên, vỗ tay.

Đường Khả Hinh đứng trước mặt mọi người, kinh ngạc nhìn mọi người đang vỗ tay cho mình, cô đột nhiên lại kích động vừa khóc vừa cười, nước mắt lại từng giọt từng giọt lăn xuống, vẫn còn chìm trong mơ hồ, nhớ lại toàn bộ sự việc ngoài ý muốn này, rốt cuộc là chuyện gì vậy?

Khả Hinh, cô còn nhớ Jenny không? Cô còn nhớ, cô ấy có một mái tóc màu đỏ thẫm chứ? Còn nhớ vị hoàng tử kia, mái tóc màu vàng kim chứ? Tóc của Bruce, không hề vàng, nhưng mái tóc của bé Mick lại là một màu vàng óng rất đẹp… Đó là màu tóc của giới quý tộc, chuyện này, khiến cho chúng ta chú ý đến một người đàn ông, tên của anh ta là Trang Hạo Nhiên...

Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc Truyện Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc Story Chương 561: Công bằng
10.0/10 từ 24 lượt.
loading...