Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele
Quyển 7 - Chương 18: Thừa cơ tiến lên
Trang Noãn Thần vừa mới vào công ty mới, theo thông lệ, giữa trưa cô mời mọi người qua nhà hàng ở đối diện ăn tiệc lớn, giá cả đắt đỏ, nếu bình thường cô đau lòng lắm, nhưng xét thấy tiền trong ví là do người nào đó bỏ vào, cô coi như là tiêu tiền hả giận. Buổi tối là tiệc chào đón cô gia nhập do Phương Trình tổ chức, lúc chiều cô có đề nghị với Phương Trình việc tuyển thêm nhân viên, thành viên của Vạn Tuyên ít quá, trước mắt họ chỉ có thể tiếp nhận vài hạng mục nhỏ, một khi thật sự nhận giới thiệu sản phẩm sữa thì nhân lực chắc chắn không đủ.
Phương Trình giữ quyền bảo lưu với thông báo tuyển dụng nhân viên này, Trang Noãn Thần nhẫn nại phân tích tình hình hiện tại với anh, cuối cùng chỉ tạm thỏa hiệp, ít nhất cần phải tuyển thêm một người thực thi hoạt động, chỉ có mình Thi Lỗi, cho dù anh ta có ba đầu sáu tay cũng không thể làm hoàn hảo được.
Trang Noãn Thần nhanh chóng rơi vào tình trạng cuồng công việc, cô biết rất rõ, vào Vạn Tuyên là cô phải nỗ lực mắt xem sáu đường tai nghe tám hướng, rất nhiều việc phải tự đi làm, từ chuyện thảo luận với khách hàng phương án, từ sáng tác bài viết đến kế hoạch hiện trường hoạt động, từ thành lập quan hệ hợp tác lâu dài với nhà cung ứng đến gầy dựng quan hệ với giới truyền thông, tất cả mọi việc phải do cô lo liệu.
Tất cả nhân viên Vạn Tuyên chia làm hai nhóm, một nhóm mau chóng hoàn thành hạng mục bày kệ riêng ở siêu thị, một nhóm họp phân tích thảo luận tình hình sản phẩm sữa, từ vi mô đến vĩ mô, thị trường ngang dọc, phân tích đối lập của đối thủ cạnh tranh đến thử tìm kiếm điểm nổi bật mới của sản phầm sữa này, bởi vì nhân lực không đủ, nên ngay cả Trịnh Diệu Linh ở lễ tân cùng chị Phương lao công đều mặc giáp ra trận, chạy đến siêu thị hỗ trợ.
Trang Noãn Thần sẽ không đánh trận không nắm chắc, hơn nữa kinh nghiệm làm việc nhiều năm như vậy, cho dù là người địa phương bắt đầu lại lần nữa cũng không cần phải xông loạn như ruồi bọ không hề có cách thức phương pháp, cô đã qua cái thời ngây ngô cùng khờ dại bước vào xã hội, sẽ không ngốc đến nỗi lỗ mãng xông vào công ty đối phương trình bày phương án này nọ, hành vi thế này không phải dũng cảm mà là ngu xuẩn, sẽ không đạt được cơ hội mà đối phương cho, ngược lại sẽ khiến đối phương phiền chán.
Lúa tốt nhờ phân người đẹp nhờ lụa, điều cô cần phải làm là thừa cơ tiến lên, vận dụng mối quan hệ tích lũy nhiều năm để đạt được mục đích cuối cùng, khi một tên ăn mày chạy đến trước mặt bạn nói ra suy nghĩ đương nhiên bạn sẽ không quan tâm đến, nhưng khi một tên ăn mày có mối quan hệ phức tạp khổng lồ chạy đến trước mặt bạn nói chuyện thì bạn sẽ không dè bỉu, bởi vì loại người này cho dù là ăn mày cũng chỉ là tạm thời mà thôi.
Thứ nhất, Trang Noãn Thần yêu cầu Vạn Tuyên có thể tuyên truyền ra bên ngoài là mình thuộc tập đoàn Liên Mỹ, tiếng tăm của Vạn Tuyên khá nhỏ, nhưng đề cập đến Liên Mỹ có thể cho là dưới cây to hưởng bóng mát, ít nhất Liên Mỹ trong giới thương nghiệp vẫn có địa vị nhất định.
Tiếp đó, cô tìm chị Mai, quan hệ của chị Mai trước giờ rộng khắp, muốn nói chuyện với quản lý bên đối phương, tối thiểu phải tìm được một người thích hợp, một trung gian nói chuyện có trọng lượng nhất, cho dù chị Mai chưa từng tiếp xúc với đối phương, dựa vào sự quen biết của chị cũng sẽ gián tiếp tìm được người thích hợp.
May mắn là, chị Mai trùng hợp cũng có liên hệ với công ty sữa này, nghe vậy xong đương nhiên tình nguyện giúp đỡ.
Tổng công ty của đối phương ở Thẩm Quyến, bởi vì muốn tiến quân vào thị trường nên mới mở chi nhánh ở Bắc Kinh, vì thuộc tập đoàn Cao Thịnh, nên Trang Noãn Thần có hiểu biết chút ít, sản phẩm chủ chốt của họ là hàng tiêu dùng, năm nay lại ra mắt dòng sữa mang tên Phi Tư Mạch, rất có quyết tâm cạnh tranh cùng các dòng sữa khác ở trong nước.
Có chị Mai làm người trung gian, người tiếp đón Trang Noãn Thần là quản lý Lưu của chi nhánh, người mập lùn, đôi mắt sáng mang cảm giác khôn khéo, thấy Trang Noãn Thần thì đưa tay ra bắt, Trang Noãn Thần cố gắng nhịn cười, không hổ là người làm sữa, nhìn thế nào cũng giống chú cừu béo tròn trên thảo nguyên, đáng yêu thật.
Quản lý Lưu không biết Vạn Tuyên, nhưng lại nghe nhiều về Trang Noãn Thần từng làm việc ở Đức Mã cùng Phương Trình của tập đoàn Liên Mỹ, cô cũng âm thầm lau mồ hôi, may là tìm được chị Mai làm người trung gian, nếu không cho dù cô có cầm danh thiếp giám đốc Vạn Tuyên, liều lĩnh đi vào cũng sẽ bị đóng cửa không tiếp, một người nghèo nàn không có địa vị ai sẽ tiếp?
Nói chuyện với nhau hơn hai tiếng đồng hồ, Trang Noãn Thần không khó phát hiện, quản lý Lưu này ăn nói vô cùng cẩn trọng, nói cũng không nói đủ, mọi việc đều giữ lại ba phần, xem ra ông ta rất nghi ngờ khả năng của Vạn Tuyên. Đương nhiên cô có thể thông cảm, đổi lại là cô cũng sẽ có băn khoăn như ông ta, vì thế sau khi nói về bước đầu Cao Thịnh muốn dùng Phi Tư Mạch để quy hoạch thị trường xong, cô cũng nói một chút về cách nhìn của bản thân, hơn nữa còn tiến hành so sánh tất cả dòng sữa hiện đang có mặt trên thị trường, cho ra ý tưởng ban đầu sau khi Phi Tư Mạch tiến vào thị trường.
Quản lý Lưu có lẽ không ngờ cô lại chuẩn bị kỹ càng như vậy, tự nhiên có thêm vài phần nể cô, trong một tiếng tiếp theo, Trang Noãn Thần đương nhiên moi ra được nhiều thông tin có giá trị từ miệng ông ta.
Cuối cùng, Trang Noãn Thần hy vọng Cao Thịnh có thể suy nghĩ đề nghị hợp tác với Vạn Tuyên, tối thiểu có thể cho một cơ hội để cạnh tranh công bằng.
Quản Lý Lưu sau khi nghe vậy thì bật cười, “Thực ra bên Cao Thịnh chúng tôi đang cân nhắc hai công ty, Osward và Đức Mã, nhưng hôm nay giám đốc Trang chuẩn bị đầy đủ đến vậy, chúng ta có nhiều ý kiến tình cờ trùng hợp đúng là điều khó có được, như vậy đi, tôi có thể cho Vạn Tuyên một cơ hội, ý tưởng ban đầu của chúng tôi cô cũng rõ rồi, bên cô mau chóng làm bản kế hoạch bước đầu để tôi xem, tôi sẽ từ ba công ty chọn ra một công ty thích hợp nhất.”
“Không thành vấn đề, chúng tôi sẽ làm bản kế hoạch tuyên truyền giới thiệu sản phẩm lần này.” Trang Noãn Thần cười, đứng lên bắt tay ông ta, “Quản lý Lưu, rất hân hạnh được biết ông, chúng ta liên lạc sau nhé.”
“Được được được, tôi tiễn cô ra về.”
Chị Mai luôn đợi ở phòng chờ thấy hai người bước ra liền đi đến, nhẹ nhàng cười, “Quản lý Lưu, có vẻ hai người tán gẫu vui vẻ nhỉ.”
“Mục Mai, tôi gặp giám đốc Trang trễ rồi, có đối tượng hợp tác tốt như vậy cô nên giới thiệu sớm chứ.” Quản lý Lưu và chị Mai có vẻ quen rất thân, nói chuyện càng không khách sáo.
“Ối dào quản lý Lưu, đây chính là anh nói đấy nhé, nếu không hợp tác với em gái tôi thì anh lật lọng đấy nhé.” Chị Mai cười tủm tỉm bắt lỗi từng chữ của ông ta.
Quản lý Lưu giật mình, theo đó bật cười, “Con người của cô đúng là làm người khác không thể sống mà.”
Chị Mai cười.
Trang Noãn Thần một bên cười nói, “Quản lý Lưu, ông an tâm, là hạng lục tôi đích thân giám sát tuyệt đối không có vấn đề, tôi sẽ mau chóng đưa bản kế hoạch.” Có chị Mai làm nền móng, cô phải chớp lấy cơ hội.
“Tốt tốt.” Quản lý Lưu liên tục gật đầu.
***
“Chỉ là buổi ra mắt giới thiệu sản phẩm, có cần em tự thân vận động hay không?” Sau khi dùng xong bữa trưa, chị Mai tao nhã lau khóe miệng.
Trang Noãn Thần cười cười, “Sự tích cực của nhân viên Vạn Tuyên cần phải đề cao, em chỉ là muốn mau chóng kết thúc chiến đấu mà thôi, ra mắt sản phẩm chính là bước tiếp theo.”
“Quan trọng là nhận được quyền xây dựng thương hiệu cả năm của Cao Thịnh mà thôi, chị hiểu em mà.” Chị Mai chọc một câu.
“Đúng vậy, đó mới là động lực của em.”
Chị Mai quơ ly rượu vang, cười nhẹ, “Thấy hiện tại ý chí chiến đấu của em bừng bừng, chị yên tâm rồi, chuyện Hạ Lữ chị có nghe nói, em nghĩ thoáng
là tốt rồi.”
“Lúc trước chị với chị Angel đấu đá nhau người ngoài nhìn cũng mệt, em không muốn giẫm vào vết xe đổ của chị.” Cô chủ động nhắc lại chuyện cũ.
Chị Mai khẽ thở dài, “Đúng vậy, lúc đó thực sự là không nhịn được, nhưng đấu nhiều năm như vậy cuối cùng là số không, con người mà, một khi lẫn lộn việc công và việc tư sẽ rất mệt mỏi, cho nên em làm rất đúng, nội tâm mình bình tĩnh mới là quan trọng nhất.”
Trang Noãn Thần gật đầu, đối với Hạ Lữ, những ký ức tốt đẹp từng có cũng đủ để hồi tưởng cả đời, có vài chuyện mặc dù không thể tha thứ nhưng cũng không đến mức oán hận.
“Đúng rồi, tổng biên tập của Hoa Báo đổi người rồi em biết không?” Chị Mai đột nhiên đề cập đến chuyện này.
Cô giật mình, “Hả? Chẳng phải là ông Vương sao?”
“Ông ta bị sa thải rồi, chị cũng biết được tin cách đây không ,âu.” Chị Mai nhìn chằm chằm Trang Noãn Thần, nói được một nửa lại thôi.
Trang Noãn Thần thấy vẻ mặt chị khác thường, chần chừ hỏi. “Chị nhìn em như vậy, chẳng lẽ có liên quan đến em?” Chuyện này rất thái quá nhỉ?
Không ngờ chị Mai lại gật đầu, khẽ nhấp ngụm rượu, “Em đoán trúng rồi đó, tổng biên tập của Hoa Báo hiện tại là Cố Mặc.”
Trang Noãn Thần hoàn toàn ngây người, Cố Mạc vào Hoa Báo?
Hoa Báo, là tuần báo có sức ảnh hưởng lớn nhất trong nước, nói đúng ra là tuần báo quan trọng của các tuần báo, mà mạng lưới tin tức của Hoa Báo rộng rãi, ở quốc tế cũng có ảnh hưởng vô cùng quan trọng, công ty quảng cáo có hợp tác chặt chẽ với bên truyền thông, cho nên lời chị Mai nói có chút hư ảo.
“Hiện tại, Cố Mặc nắm nội dung kinh tế và tài chính của Hoa Báo, nghe nói anh ra còn chuẩn bị tăng cường sức tuyên truyền của mạng lưới Hoa Báo, anh ta, ít ra chính là nhân vật số một mà người trong các công ty quảng cáo không đắc tội nổi.” Chị Mai có chút đăm chiêu, “Quan hệ của em với anh ta khá căng thẳng, mau chóng nghĩ cách giảm bớt đi, bằng không em là người chịu thiệt. Vạn Tuyên là công ty nhỏ, anh ta muốn đâm em một nhát dễ như chơi, đừng nói Vạn Tuyên, mượn Đức Mã mà nói, anh ta chỉ cần ở sau lưng hất nhẹ đơn giản như bóp chết con kiến.”
“Em với anh ấy không có hiểu lầm gì, anh ta cũng kết hôn rồi, em kinh ngạc chỉ vì tình hình chuyển biến quá nhanh thôi.”
“Không có hiểu lầm là tốt, làm nghề như chúng ta nhiều bạn cũng nhiều thù, nhất là giải quyết trên phương diện truyền thông rất quan trọng.” Chị Mai lúc này mới nhẹ nhõm.
Trang Noãn Thần hơi đăm chiêu uống rượu.
“Được rồi, em cũng đừng nghĩ nhiều, ít nhất trong buổi giới thiệu sản phẩm của Vạn Tuyên sẽ không mời cánh nhà báo đến hiện trường, sau này thật sự chạm mặt thì tính sau.” Chị Mai lại cười, “Trước mắt chị cảm thấy em phải thay đổi một chút?”
“Thay đổi một chút?” Cô kinh ngạc.
Chị Mai đánh giá cô một hồi, “Đúng vậy, từ đầu đến chân chúng ta đều phải đổi, hoàn toàn là người mới với khởi đầu mới!”
Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele
Phương Trình giữ quyền bảo lưu với thông báo tuyển dụng nhân viên này, Trang Noãn Thần nhẫn nại phân tích tình hình hiện tại với anh, cuối cùng chỉ tạm thỏa hiệp, ít nhất cần phải tuyển thêm một người thực thi hoạt động, chỉ có mình Thi Lỗi, cho dù anh ta có ba đầu sáu tay cũng không thể làm hoàn hảo được.
Trang Noãn Thần nhanh chóng rơi vào tình trạng cuồng công việc, cô biết rất rõ, vào Vạn Tuyên là cô phải nỗ lực mắt xem sáu đường tai nghe tám hướng, rất nhiều việc phải tự đi làm, từ chuyện thảo luận với khách hàng phương án, từ sáng tác bài viết đến kế hoạch hiện trường hoạt động, từ thành lập quan hệ hợp tác lâu dài với nhà cung ứng đến gầy dựng quan hệ với giới truyền thông, tất cả mọi việc phải do cô lo liệu.
Tất cả nhân viên Vạn Tuyên chia làm hai nhóm, một nhóm mau chóng hoàn thành hạng mục bày kệ riêng ở siêu thị, một nhóm họp phân tích thảo luận tình hình sản phẩm sữa, từ vi mô đến vĩ mô, thị trường ngang dọc, phân tích đối lập của đối thủ cạnh tranh đến thử tìm kiếm điểm nổi bật mới của sản phầm sữa này, bởi vì nhân lực không đủ, nên ngay cả Trịnh Diệu Linh ở lễ tân cùng chị Phương lao công đều mặc giáp ra trận, chạy đến siêu thị hỗ trợ.
Trang Noãn Thần sẽ không đánh trận không nắm chắc, hơn nữa kinh nghiệm làm việc nhiều năm như vậy, cho dù là người địa phương bắt đầu lại lần nữa cũng không cần phải xông loạn như ruồi bọ không hề có cách thức phương pháp, cô đã qua cái thời ngây ngô cùng khờ dại bước vào xã hội, sẽ không ngốc đến nỗi lỗ mãng xông vào công ty đối phương trình bày phương án này nọ, hành vi thế này không phải dũng cảm mà là ngu xuẩn, sẽ không đạt được cơ hội mà đối phương cho, ngược lại sẽ khiến đối phương phiền chán.
Lúa tốt nhờ phân người đẹp nhờ lụa, điều cô cần phải làm là thừa cơ tiến lên, vận dụng mối quan hệ tích lũy nhiều năm để đạt được mục đích cuối cùng, khi một tên ăn mày chạy đến trước mặt bạn nói ra suy nghĩ đương nhiên bạn sẽ không quan tâm đến, nhưng khi một tên ăn mày có mối quan hệ phức tạp khổng lồ chạy đến trước mặt bạn nói chuyện thì bạn sẽ không dè bỉu, bởi vì loại người này cho dù là ăn mày cũng chỉ là tạm thời mà thôi.
Thứ nhất, Trang Noãn Thần yêu cầu Vạn Tuyên có thể tuyên truyền ra bên ngoài là mình thuộc tập đoàn Liên Mỹ, tiếng tăm của Vạn Tuyên khá nhỏ, nhưng đề cập đến Liên Mỹ có thể cho là dưới cây to hưởng bóng mát, ít nhất Liên Mỹ trong giới thương nghiệp vẫn có địa vị nhất định.
Tiếp đó, cô tìm chị Mai, quan hệ của chị Mai trước giờ rộng khắp, muốn nói chuyện với quản lý bên đối phương, tối thiểu phải tìm được một người thích hợp, một trung gian nói chuyện có trọng lượng nhất, cho dù chị Mai chưa từng tiếp xúc với đối phương, dựa vào sự quen biết của chị cũng sẽ gián tiếp tìm được người thích hợp.
May mắn là, chị Mai trùng hợp cũng có liên hệ với công ty sữa này, nghe vậy xong đương nhiên tình nguyện giúp đỡ.
Tổng công ty của đối phương ở Thẩm Quyến, bởi vì muốn tiến quân vào thị trường nên mới mở chi nhánh ở Bắc Kinh, vì thuộc tập đoàn Cao Thịnh, nên Trang Noãn Thần có hiểu biết chút ít, sản phẩm chủ chốt của họ là hàng tiêu dùng, năm nay lại ra mắt dòng sữa mang tên Phi Tư Mạch, rất có quyết tâm cạnh tranh cùng các dòng sữa khác ở trong nước.
Có chị Mai làm người trung gian, người tiếp đón Trang Noãn Thần là quản lý Lưu của chi nhánh, người mập lùn, đôi mắt sáng mang cảm giác khôn khéo, thấy Trang Noãn Thần thì đưa tay ra bắt, Trang Noãn Thần cố gắng nhịn cười, không hổ là người làm sữa, nhìn thế nào cũng giống chú cừu béo tròn trên thảo nguyên, đáng yêu thật.
Quản lý Lưu không biết Vạn Tuyên, nhưng lại nghe nhiều về Trang Noãn Thần từng làm việc ở Đức Mã cùng Phương Trình của tập đoàn Liên Mỹ, cô cũng âm thầm lau mồ hôi, may là tìm được chị Mai làm người trung gian, nếu không cho dù cô có cầm danh thiếp giám đốc Vạn Tuyên, liều lĩnh đi vào cũng sẽ bị đóng cửa không tiếp, một người nghèo nàn không có địa vị ai sẽ tiếp?
Nói chuyện với nhau hơn hai tiếng đồng hồ, Trang Noãn Thần không khó phát hiện, quản lý Lưu này ăn nói vô cùng cẩn trọng, nói cũng không nói đủ, mọi việc đều giữ lại ba phần, xem ra ông ta rất nghi ngờ khả năng của Vạn Tuyên. Đương nhiên cô có thể thông cảm, đổi lại là cô cũng sẽ có băn khoăn như ông ta, vì thế sau khi nói về bước đầu Cao Thịnh muốn dùng Phi Tư Mạch để quy hoạch thị trường xong, cô cũng nói một chút về cách nhìn của bản thân, hơn nữa còn tiến hành so sánh tất cả dòng sữa hiện đang có mặt trên thị trường, cho ra ý tưởng ban đầu sau khi Phi Tư Mạch tiến vào thị trường.
Quản lý Lưu có lẽ không ngờ cô lại chuẩn bị kỹ càng như vậy, tự nhiên có thêm vài phần nể cô, trong một tiếng tiếp theo, Trang Noãn Thần đương nhiên moi ra được nhiều thông tin có giá trị từ miệng ông ta.
Cuối cùng, Trang Noãn Thần hy vọng Cao Thịnh có thể suy nghĩ đề nghị hợp tác với Vạn Tuyên, tối thiểu có thể cho một cơ hội để cạnh tranh công bằng.
Quản Lý Lưu sau khi nghe vậy thì bật cười, “Thực ra bên Cao Thịnh chúng tôi đang cân nhắc hai công ty, Osward và Đức Mã, nhưng hôm nay giám đốc Trang chuẩn bị đầy đủ đến vậy, chúng ta có nhiều ý kiến tình cờ trùng hợp đúng là điều khó có được, như vậy đi, tôi có thể cho Vạn Tuyên một cơ hội, ý tưởng ban đầu của chúng tôi cô cũng rõ rồi, bên cô mau chóng làm bản kế hoạch bước đầu để tôi xem, tôi sẽ từ ba công ty chọn ra một công ty thích hợp nhất.”
“Không thành vấn đề, chúng tôi sẽ làm bản kế hoạch tuyên truyền giới thiệu sản phẩm lần này.” Trang Noãn Thần cười, đứng lên bắt tay ông ta, “Quản lý Lưu, rất hân hạnh được biết ông, chúng ta liên lạc sau nhé.”
“Được được được, tôi tiễn cô ra về.”
Chị Mai luôn đợi ở phòng chờ thấy hai người bước ra liền đi đến, nhẹ nhàng cười, “Quản lý Lưu, có vẻ hai người tán gẫu vui vẻ nhỉ.”
“Mục Mai, tôi gặp giám đốc Trang trễ rồi, có đối tượng hợp tác tốt như vậy cô nên giới thiệu sớm chứ.” Quản lý Lưu và chị Mai có vẻ quen rất thân, nói chuyện càng không khách sáo.
“Ối dào quản lý Lưu, đây chính là anh nói đấy nhé, nếu không hợp tác với em gái tôi thì anh lật lọng đấy nhé.” Chị Mai cười tủm tỉm bắt lỗi từng chữ của ông ta.
Quản lý Lưu giật mình, theo đó bật cười, “Con người của cô đúng là làm người khác không thể sống mà.”
Chị Mai cười.
Trang Noãn Thần một bên cười nói, “Quản lý Lưu, ông an tâm, là hạng lục tôi đích thân giám sát tuyệt đối không có vấn đề, tôi sẽ mau chóng đưa bản kế hoạch.” Có chị Mai làm nền móng, cô phải chớp lấy cơ hội.
“Tốt tốt.” Quản lý Lưu liên tục gật đầu.
***
“Chỉ là buổi ra mắt giới thiệu sản phẩm, có cần em tự thân vận động hay không?” Sau khi dùng xong bữa trưa, chị Mai tao nhã lau khóe miệng.
Trang Noãn Thần cười cười, “Sự tích cực của nhân viên Vạn Tuyên cần phải đề cao, em chỉ là muốn mau chóng kết thúc chiến đấu mà thôi, ra mắt sản phẩm chính là bước tiếp theo.”
“Quan trọng là nhận được quyền xây dựng thương hiệu cả năm của Cao Thịnh mà thôi, chị hiểu em mà.” Chị Mai chọc một câu.
“Đúng vậy, đó mới là động lực của em.”
Chị Mai quơ ly rượu vang, cười nhẹ, “Thấy hiện tại ý chí chiến đấu của em bừng bừng, chị yên tâm rồi, chuyện Hạ Lữ chị có nghe nói, em nghĩ thoáng
là tốt rồi.”
“Lúc trước chị với chị Angel đấu đá nhau người ngoài nhìn cũng mệt, em không muốn giẫm vào vết xe đổ của chị.” Cô chủ động nhắc lại chuyện cũ.
Chị Mai khẽ thở dài, “Đúng vậy, lúc đó thực sự là không nhịn được, nhưng đấu nhiều năm như vậy cuối cùng là số không, con người mà, một khi lẫn lộn việc công và việc tư sẽ rất mệt mỏi, cho nên em làm rất đúng, nội tâm mình bình tĩnh mới là quan trọng nhất.”
Trang Noãn Thần gật đầu, đối với Hạ Lữ, những ký ức tốt đẹp từng có cũng đủ để hồi tưởng cả đời, có vài chuyện mặc dù không thể tha thứ nhưng cũng không đến mức oán hận.
“Đúng rồi, tổng biên tập của Hoa Báo đổi người rồi em biết không?” Chị Mai đột nhiên đề cập đến chuyện này.
Cô giật mình, “Hả? Chẳng phải là ông Vương sao?”
“Ông ta bị sa thải rồi, chị cũng biết được tin cách đây không ,âu.” Chị Mai nhìn chằm chằm Trang Noãn Thần, nói được một nửa lại thôi.
Trang Noãn Thần thấy vẻ mặt chị khác thường, chần chừ hỏi. “Chị nhìn em như vậy, chẳng lẽ có liên quan đến em?” Chuyện này rất thái quá nhỉ?
Không ngờ chị Mai lại gật đầu, khẽ nhấp ngụm rượu, “Em đoán trúng rồi đó, tổng biên tập của Hoa Báo hiện tại là Cố Mặc.”
Trang Noãn Thần hoàn toàn ngây người, Cố Mạc vào Hoa Báo?
Hoa Báo, là tuần báo có sức ảnh hưởng lớn nhất trong nước, nói đúng ra là tuần báo quan trọng của các tuần báo, mà mạng lưới tin tức của Hoa Báo rộng rãi, ở quốc tế cũng có ảnh hưởng vô cùng quan trọng, công ty quảng cáo có hợp tác chặt chẽ với bên truyền thông, cho nên lời chị Mai nói có chút hư ảo.
“Hiện tại, Cố Mặc nắm nội dung kinh tế và tài chính của Hoa Báo, nghe nói anh ra còn chuẩn bị tăng cường sức tuyên truyền của mạng lưới Hoa Báo, anh ta, ít ra chính là nhân vật số một mà người trong các công ty quảng cáo không đắc tội nổi.” Chị Mai có chút đăm chiêu, “Quan hệ của em với anh ta khá căng thẳng, mau chóng nghĩ cách giảm bớt đi, bằng không em là người chịu thiệt. Vạn Tuyên là công ty nhỏ, anh ta muốn đâm em một nhát dễ như chơi, đừng nói Vạn Tuyên, mượn Đức Mã mà nói, anh ta chỉ cần ở sau lưng hất nhẹ đơn giản như bóp chết con kiến.”
“Em với anh ấy không có hiểu lầm gì, anh ta cũng kết hôn rồi, em kinh ngạc chỉ vì tình hình chuyển biến quá nhanh thôi.”
“Không có hiểu lầm là tốt, làm nghề như chúng ta nhiều bạn cũng nhiều thù, nhất là giải quyết trên phương diện truyền thông rất quan trọng.” Chị Mai lúc này mới nhẹ nhõm.
Trang Noãn Thần hơi đăm chiêu uống rượu.
“Được rồi, em cũng đừng nghĩ nhiều, ít nhất trong buổi giới thiệu sản phẩm của Vạn Tuyên sẽ không mời cánh nhà báo đến hiện trường, sau này thật sự chạm mặt thì tính sau.” Chị Mai lại cười, “Trước mắt chị cảm thấy em phải thay đổi một chút?”
“Thay đổi một chút?” Cô kinh ngạc.
Chị Mai đánh giá cô một hồi, “Đúng vậy, từ đầu đến chân chúng ta đều phải đổi, hoàn toàn là người mới với khởi đầu mới!”
Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele
Đánh giá:
Truyện Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele
Story
Quyển 7 - Chương 18: Thừa cơ tiến lên
10.0/10 từ 17 lượt.