Hành Trình Nghịch Tập Của Gia Tộc Pháo Hôi

Chương 34

188@-

Chương 34: Sàng lọc Hỏa Sơn Thạch


 


Thanh Khê sơn.


 


Những viên Hỏa Sơn Thạch dày đặc phủ kín cả một quả đồi.


 


Lâm Vân Dật: "Được rồi, bây giờ bắt đầu tìm thôi. Đá chọn ra thì tùy tình hình, nếu là Hỏa Sơn Huyền Thạch thì dùng để tu luyện, không phải thì tạm dùng để luyện đan. Đã đến lúc thử tài tinh mắt rồi."


 


Lâm Vân Tiêu có chút kích động: "Được."


 


Theo quỹ đạo trong truyện, những viên Hỏa Sơn Thạch này lẽ ra là cơ duyên lớn đầu tiên của nữ chính sau khi trở thành đệ tử Kim Đan.


 


Nữ chính là Hỏa Mộc linh căn, Hỏa Sơn Huyền Thạch cũng có tác dụng lớn với nàng. Dựa vào những viên đá này, thực lực của nữ chính tiến bộ nhanh chóng, cũng vì thế mà càng được sư phụ ưu ái.


 


Bây giờ, cơ duyên này đã bị nhị ca hớt tay trên, không biết tiếp theo sẽ ra sao, có lẽ hào quang nhân vật chính của nữ chính đã âm thầm suy yếu rồi.


 


Lâm Vân Dật không nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm lật tìm trong đống Hỏa Sơn Thạch.


 


Lô Hỏa Sơn Thạch này có khoảng mười vạn viên, trong đó Hỏa Sơn Huyền Thạch chắc khoảng hơn trăm viên.


 


Một viên Hỏa Sơn Huyền Thạch trị giá khoảng năm trăm linh thạch, một trăm viên là khoảng năm vạn linh thạch.


 


Muốn từ trong hơn mười vạn viên Hỏa Sơn Thạch này chọn ra hơn trăm viên Hỏa Sơn Huyền Thạch không phải là chuyện dễ dàng.


 


Lâm Vân Văn dẫn theo Viên Nguyệt, len lỏi giữa đống Hỏa Sơn Thạch.


 


Viên Nguyệt mới nở chưa lâu, vẫn chưa thể một mình gánh vác như Khuyết Nguyệt.


 


Lâm Vân Văn đặc biệt thả Viên Nguyệt ra, muốn thử tài tinh mắt của nó.


 


Viên Nguyệt lao vun vút trong đống Hỏa Sơn Thạch, rất nhanh đã chọn ra mười mấy viên đá.


 


Lâm Vân Dật lần lượt đốt những viên đá mà Viên Nguyệt đã chọn, trong mười ba viên Hỏa Sơn Thạch, có hai viên là Hỏa Sơn Huyền Thạch.


 


Hỏa Sơn Thạch vừa được đốt lên, hỏa diễm linh khí nồng đậm ập tới.


 



Lâm Vân Dật, Lâm Vân Tiêu hai người điên cuồng hấp thu hỏa diễm chi khí, linh lực rất nhanh đã tăng vọt một đoạn.


 


Lâm Vân Tiêu: "Viên Nguyệt tinh mắt ghê!"


 


Lâm Vân Dật: "Dù sao cũng là Kim Ngọc Đường Lang, sau này còn trông cậy vào nó để phát tài nữa."


 


Lâm Vân Dật vận dụng toàn bộ linh lực, quét qua những viên linh thạch nhìn thấy.


 


Rất nhanh hắn đã khóa chặt một viên Hỏa Sơn Thạch rồi đốt lên, quả nhiên, đó cũng là một viên Hỏa Sơn Huyền Thạch.


 


Dưới sự nỗ lực của Lâm Vân Dật và Viên Nguyệt, từng viên Hỏa Sơn Huyền Thạch lần lượt được tìm ra.


 


Lâm Vân Tiêu suốt ngày lấm lem trong đống Hỏa Sơn Thạch, mặt mày xám xịt.


 


Lâm Vân Tiêu mắt sáng rực: "Tam ca, hôm nay ta phát hiện một viên Hỏa Sơn Thạch, chắc chắn là Hỏa Sơn Huyền Thạch."


 


Lâm Vân Dật: "Chắc không? Ngươi đã nhìn nhầm mấy lần rồi đó."


 


Lâm Vân Tiêu: "Lần này chắc chắn không có vấn đề gì."


 


Lâm Vân Dật: "Được, đi thôi, đi xem viên đá ngươi chọn."


 


Lâm Vân Tiêu: "Là viên này."


 


Lâm Vân Dật: "Nhìn có vẻ không tầm thường."


 


Lâm Vân Tiêu: "Tam ca, ta đốt đây."


 


Lâm Vân Dật: "Được."


 


Lâm Vân Tiêu đốt viên đá, ngọn lửa hừng hực bốc cháy, nhưng không có linh khí tỏa ra.


 


Lâm Vân Tiêu có chút ngượng ngùng: "Lại nhìn nhầm rồi."


 


Lâm Vân Dật liếc Lâm Vân Tiêu một cái, nói: "Thất bại là mẹ thành công, ngươi cũng đừng quá chán nản, lần sau nhất định sẽ tìm được."


 


Lâm Vân Tiêu: "Được, ta thử lại."



...


 


Ngự Thú Tông.


 


Lâm Vân Võ đang ở trong động phủ tu luyện thì chuông truyền tin ở cửa vang lên.


 


Lâm Vân Võ mở mắt ra, cách đây không lâu hắn gặp tam đệ và tứ đệ, phát hiện hai đứa em trai bị người ngoài xem là phế vật đều đã Luyện Khí tầng bốn, cảm giác nguy cơ bất chợt dâng lên.


 


Nghe thấy chuông truyền tin, Lâm Vân Võ bất giác nhíu mày, trong lòng lóe lên một tia phiền chán.


 


Lâm Vân Võ mở cửa, nhìn thấy Giang Việt Nhiễm.


 


Quan hệ giữa hai nhà Lâm, Giang rất phức tạp, Lâm Vân Võ và Giang Việt Nhiễm không có nhiều giao tình.


 


Đột nhiên gặp một đệ tử Kim Đan đang nổi như cồn như Giang Việt Nhiễm, Lâm Vân Võ không khỏi có chút kinh ngạc.


 


Lâm Vân Võ: "Giang sư muội sao lại đến đây?"


 


Giang Việt Nhiễm: "Nghe nói, sư huynh đã bao trọn một lô Hỏa Sơn Thạch, có thể nhường cho ta một ít được không?"


 


Lâm Vân Võ: "Xin lỗi, đã bán sang tay hết rồi."


 


Giang Việt Nhiễm vô cùng kinh ngạc: "Bán rồi?"


 


Lâm Vân Võ: "Đúng vậy, bán được hai vạn hai, lãi ròng hai nghìn linh thạch."


 


Từ Niệm Như: "Hai vạn hai? Ngươi bán rồi sao?"


 


Lâm Vân Võ: "Đúng vậy."


 


Giang Việt Nhiễm và Lâm Vân Võ đang nói chuyện thì giọng của Từ Niệm Như xen vào.


 


Lâm Vân Võ có chút đau đầu, Giang Việt Nhiễm thì thôi đi, Từ Niệm Như lại cũng đến.


 


Hai vị này đều là nhân vật nổi bật của tông môn, hai vị bà cô không thể chọc vào.


 


Giang Việt Nhiễm là đệ tử của Kim Đan trưởng lão, Từ Niệm Như là cháu gái của Kim Đan trưởng lão.



 


Chính cái gọi là, một núi không thể có hai hổ, theo hắn biết, quan hệ của hai vị bà cô này không được tốt cho lắm.


 


Lâm Vân Võ nhìn về phía Từ Niệm Như: "Từ sư tỷ sao lại đến đây?"


 


Từ Niệm Như cười cười: "Ngươi có biết không, Liễu sư đệ cũng mua Hỏa Sơn Thạch, hắn mua không nhiều, tổng cộng chỉ tốn hai trăm linh thạch, trong lô Hỏa Sơn Thạch đó đã phát hiện ra một viên Hỏa Sơn Huyền Thạch."


 


Lâm Vân Võ: "Có chuyện đó sao?"


 


Từ Niệm Như: "Có chứ! Hắn vốn định mua thêm một ít, tiếc là đã bị ngươi bao hết rồi."


 


Lâm Vân Võ: "Ta đã bán sang tay rồi, kiếm được hai nghìn linh thạch."


 


Từ Niệm Như: "Mới kiếm được hai nghìn, ngươi lỗ to rồi."


 


Lâm Vân Võ: "Cũng không thể nói vậy, dù sao cũng kiếm được hai nghìn."


 


Nếu bán cho người khác thì đúng là lỗ, nhưng bán cho phụ thân thì không thể nói là lỗ hay không.


 


Từ Niệm Như: "Ngươi đúng là biết đủ thật."


 


Lâm Vân Võ: "Cũng tạm."


 


Từ Niệm Như: "Ta vốn định ra giá bảy vạn, bao trọn lô Hỏa Sơn Thạch này, ai ngờ ngươi lại bán đi với giá hai vạn hai."


 


Lâm Vân Võ: "Sớm biết sư tỷ chịu bỏ ra nhiều linh thạch như vậy, ta đâu có nỡ bán rẻ thế."


 


Tâm tư Lâm Vân Võ dâng trào, thầm nghĩ: Quả nhiên đoán đúng, thật sự có Hỏa Sơn Huyền Thạch lẫn vào, chỉ không biết trong lô Hỏa Sơn Thạch này rốt cuộc lẫn bao nhiêu Hỏa Sơn Huyền Thạch biến dị.


 


Từ Niệm Như nhìn Giang Việt Nhiễm đầy thâm ý: "Giang sư muội đến đây cũng cùng mục đích sao? Lâm sư đệ đã bán đi rồi, xem ra Hỏa Sơn Thạch không mua được nữa rồi."


 


Giang Việt Nhiễm gượng cười: "Nếu đã vậy, thì thôi vậy."


 


Từ Niệm Như: "Tông môn có hỏa thất, cũng không cần đến thứ như Hỏa Sơn Thạch đó."


 


Lâm Vân Võ nhìn về phía Giang Việt Nhiễm, tâm trạng có chút kỳ quái. Giang Việt Nhiễm biết rõ lô Hỏa Sơn Thạch đó có vấn đề mà vẫn tìm đến, chẳng lẽ là đến chỗ hắn nhặt của hời? Nhặt của hời mà nhặt đến chỗ hắn thì có hơi quá đáng rồi!


 



 


Lâm Vân Võ: "Được, sư muội đi thong thả."


 


Lâm Vân Võ nhìn Giang Việt Nhiễm rời đi, thầm thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại thì thấy Từ Niệm Như đang nhìn hắn chằm chằm như hổ đói.


 


Lâm Vân Võ bất an xoa tay: "Sư tỷ còn có việc gì sao?"


 


Từ Niệm Như: "Ta nghe nói, Lâm gia các ngươi và Giang gia có một hôn ước?"


 


Lâm Vân Võ: "Đúng là có một hôn ước chỉ phúc vi hôn, nhưng chỉ là lời nói đùa thôi. Muội muội của Giang sư tỷ là Hỏa Mộc song linh căn, đệ đệ của ta là Ngũ linh căn, môn không đăng hộ không đối, hai người ép buộc ở bên nhau dễ thành đôi oan gia."


 


Từ Niệm Như nhìn Lâm Vân Võ đầy suy tư, nói: "Ồ, ngươi nghĩ như vậy sao?"


 


Lâm Vân Võ gật đầu đầy chân thành: "Đúng vậy!"


 


Từ Niệm Như: "Đệ đệ của ngươi cũng nghĩ vậy sao?"


 


Lâm Vân Võ: "Nó cũng nghĩ vậy, nó nói lấy vợ cũng như đi giày, giày đẹp hay không, đắt tiền hay không là một chuyện, có vừa chân hay không lại là chuyện khác, hợp với mình mới là tốt nhất."


 


Từ Niệm Như: "Đệ đệ của ngươi cũng thú vị thật!"


 


Lâm Vân Võ có chút đắc ý: "Đệ đệ nhà ta từ nhỏ đã thông minh hơn người, không phải người thường."


 


Từ Niệm Như có chút nghi ngờ: "Ngươi rất sùng bái đệ đệ của mình sao?"


 


Lâm Vân Võ: "Tam đệ nhà ta rất lợi hại!"


 


Từ Niệm Như: "Nó không phải là Ngũ linh căn sao?"


 


Lâm Vân Võ: "Linh căn đâu có đại diện cho tất cả."


 


Từ Niệm Như nói đầy ẩn ý: "Nói cũng phải."


 


Tiễn Từ Niệm Như đi, Lâm Vân Võ thở phào một hơi.


 


Lâm Vân Võ suy nghĩ một lúc, cảm thấy chuyện Hỏa Sơn Thạch có lẽ không dễ dàng kết thúc như vậy, quyết định bế quan tìm chút thanh tịnh.


 


Dù sao trong tay cũng không thiếu linh thạch, có thể tranh thủ tăng cường linh lực trước.


Hành Trình Nghịch Tập Của Gia Tộc Pháo Hôi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Hành Trình Nghịch Tập Của Gia Tộc Pháo Hôi Truyện Hành Trình Nghịch Tập Của Gia Tộc Pháo Hôi Story Chương 34
10.0/10 từ 18 lượt.
loading...