Hành Trình Nghịch Tập Của Gia Tộc Pháo Hôi
Chương 163
216@-
Chương 163: Lại luyện đan dược
Sau khi nói chuyện với Lâm Viễn Kiều, ba người Lâm Vân Dật đến lãnh địa của Hỏa Dực Hổ.
Hỏa Diễm tuy là khế ước thú của Lâm Viễn Kiều, nhưng nó lại thân thiết với Lâm Vân Dật hơn.
Trong thời gian Lâm Vân Dật ra ngoài, Hỏa Diễm không ít lần tìm Lâm Viễn Kiều để hỏi thăm tình hình.
Lâm Vân Dật đến lãnh địa của Hỏa Diễm, lãnh địa của Hỏa Diễm đã thay đổi hoàn toàn, mấy mảnh linh điền đã được khai phá, còn trồng không ít linh thụ.
Hỏa Diễm liếc nhìn Lâm Vân Dật một cái, gầm gừ hai tiếng.
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân nói, bá mẫu phiền phức lắm, suốt ngày ở trong lãnh địa của nó gieo đủ loại hạt cỏ, làm cho lãnh địa của nó tan hoang cả lên, đuổi cũng không đi."
Lâm Vân Dật: "Như vậy không phải rất tốt sao."
Lâm Vân Dật nhìn về phía mấy cây linh thụ bên ngoài hang ổ của Hỏa Dực Hổ, mấy cây linh thụ đó là cây Hỏa Tinh Táo, mấy năm nay, số lượng cây Hỏa Tinh Táo của Lâm gia đã tăng lên không ít.
Hỏa Tinh Táo đối với Hỏa Diễm mà nói, cũng là một loại thức ăn không tồi.
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân nói, chỉ có mấy cái cây đó là còn được, còn lại toàn là cỏ dại đắng ngắt."
Lâm Vân Dật thầm cảm thán, không thể xem thường mẫu thân được!
Mẫu thân chính là ngoài mềm trong cứng, phụ thân e là cũng không có cách nào dưới ánh mắt lạnh lùng của Hỏa Diễm mà trồng được nhiều linh thảo như vậy, nhưng mẫu thân lại làm được.
Mấy năm nay, gia tộc có thể tích lũy được nhiều linh thạch như vậy, công lao của mẫu thân không thể không kể đến.
Lâm Vân Dật: "Linh thảo thì đắng, luyện thành đan dược là dễ nuốt rồi."
Lâm Vân Dật nói xong, ném ra mấy viên đan dược, Hỏa Diễm há miệng đón lấy.
Hỏa Diễm nhai đan dược rôm rốp, vẻ bực bội trên mặt cũng tan đi mấy phần.
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân khen huynh đó, đại nhân nói, đan thuật của huynh có tiến bộ."
Lâm Vân Dật: "Đại nhân quá khen rồi."
Giang Nghiên Băng quay đầu lại, nói: "Hỏa Diễm đại nhân hỏi huynh, thời gian qua đã đi đâu chơi bời lêu lổng, bây giờ mới về, bên ngoài lời đồn bay đầy trời, rất nhiều người đều đoán, huynh đã chết rồi."
Lâm Vân Dật: "Hỏa Diễm đại nhân thật xin lỗi, đã về muộn."
Lâm Vân Dật thả ra Thanh Miêu Hỏa, mấy năm nay, tuy hắn chủ yếu tu luyện lôi hệ pháp quyết, nhưng theo linh lực tăng lên, uy lực của hỏa diễm pháp quyết cũng tăng lên không ít.
Thanh Miêu Hỏa rơi trên người Hỏa Diễm, Hỏa Diễm nằm sấp trên đất, mặt mày say sưa.
Dưới sự tôi luyện của Thanh Miêu Hỏa, khí tức của Hỏa Diễm có sự tăng lên rõ rệt.
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân nói, mấy năm nay, huynh cũng coi như có chút tiến bộ."
Lâm Vân Dật: "Hỏa Diễm đại nhân quá khen rồi!"
Hỏa Diễm nhìn Lâm Vân Dật chằm chằm, gầm gừ mấy tiếng.
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân hỏi huynh, con cá chạch đen kia thế nào rồi, có hồn bay phách tán không."
Lâm Vân Dật: "Cá chạch đen ngủ rồi."
Lâm Vân Dật thầm thở dài, thầm nghĩ: May mà Địa Ngục Viêm Long ngủ rồi, nếu không chắc sẽ nổi điên!
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân nói, con sâu ngủ đó, làm mất mặt cả tộc của chúng nó quá."
Lâm Vân Dật nghe vậy, vô cùng đồng tình, tộc Địa Ngục Viêm Long được mệnh danh là ác ôn của long tộc, vị ác ôn này quả thực sống có hơi mất mặt, vị này sống không tốt thì thôi, tính tình còn rất nóng nảy.
Sau khi gặp Hỏa Diễm, nhóm người Lâm Vân Dật đi về phía lãnh địa của Cực Phong Thiên Ưng.
Lãnh địa của Hỏa Dực Hổ trồng rất nhiều linh thảo, lãnh địa của Cực Phong Thiên Ưng cũng không thể thoát khỏi.
Thấy mấy người Lâm Vân Dật đến, một đàn ưng bay lượn trên trời, "thả x" đầy trời.
Mấy người Lâm Vân Dật vội vàng dựng lên khiên bảo vệ, để tránh mình bị ám toán.
Lâm Vân Dật khô khan nói: "Cực Phong đại nhân thật nhiệt tình! Nghi thức chào đón của bầy ưng này, thật khiến người ta thụ sủng nhược kinh."
Lâm Vân Tiêu vẫn còn sợ hãi nói: "Nhiệt tình quá mức rồi! Tuy nói, đòn tấn công này của bầy ưng không có sát thương gì, nhưng quả thực quá thối."
Cực Phong Thiên Ưng bay lượn trên trời, vừa bay vừa kêu "khà khà", có vẻ hơi hả hê.
Lâm Vân Dật thầm lắc đầu, Ưng tộc thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành, tuy vị này bây giờ là khế ước thú của Lâm gia bọn họ, nhưng trong lòng chắc vẫn luôn không phục.
Lâm Vân Dật tiện tay lấy ra một nắm đan dược, ném về phía bầy chim.
Những con chim ưng vốn đang tìm cơ hội để "thả x" vào người bọn họ, lũ lượt lao về phía đan dược.
Lâm Vân Dật thầm nghĩ: Khí phách gì đó, cuối cùng cũng không thể ăn được, chỉ cần chịu chi, mọi chuyện đều có thể thương lượng.
...
Sau khi Lâm Vân Dật trở về Lâm gia, Lâm gia lại bắt đầu kinh doanh các loại đan dược.
Tu vi của Lâm Vân Dật đã tăng lên, đan thuật cũng tăng lên không ít, chất lượng đan dược luyện chế ra cũng cao hơn rất nhiều.
Trong linh điền của Lâm gia, không ít linh dược đều mọc rất tốt, có thể lấy dùng bất cứ lúc nào.
Mọi hành động của Lâm gia đều rất được chú ý, rất nhanh tin tức lão Tam, lão Tứ của Lâm gia đã trở về đã lan truyền ra ngoài.
Tin tức mấy người Lâm Vân Dật ra ngoài rèn luyện không thể giấu được, vì mấy người vẫn chưa về, tu sĩ của không ít thế lực đều đoán xem mấy người có phải đã chết ở bên ngoài không, kết quả, bây giờ người đột nhiên trở về, không ít thế lực mong Lâm gia gặp xui xẻo, không khỏi thất vọng tràn trề.
Trong phòng luyện đan, Lâm Vân Dật mân mê mấy cây Thú Ảnh Thảo: "Phẩm chất của Thú Ảnh Thảo này, trông thật tốt!"
Giang Nghiên Băng: "Thực lực của Hỏa Diễm và Cực Phong đang tăng lên, chất lượng của linh thảo cũng tăng lên!"
Thú Ảnh Thảo mọc trong lãnh địa của Hỏa Diễm và Cực Phong, thực lực của hai con yêu thú càng mạnh, linh thảo mọc càng tốt.
Lâm Vân Dật bắt đầu mạnh tay luyện chế Thú Linh Đan, trong thời gian ra ngoài, tu vi của hắn đã lên một bậc, uy lực của bản mệnh hỏa cũng tăng lên không ít, đan thuật cũng theo đó mà tăng lên.
Lâm Vân Dật rất nhanh đã luyện chế ra một lượng lớn Thú Linh Đan, sau khi đan dược được luyện chế xong, Lâm Vân Dật giữ lại một nửa để tự dùng, một nửa được gửi đến Ngự Thú Tông.
...
Ngự Thú Tông.
Lâm Vân Võ nhìn Thú Linh Đan, có chút vui mừng nói: "Thú Linh Đan đã về hàng rồi sao?"
Lâm Vân Văn: "Đúng vậy!"
Thú Linh Đan do Lâm Vân Dật luyện chế, rất được một số ong linh trong bầy ong yêu thích, sau khi tam đệ Lâm Vân Dật ra ngoài, Thú Linh Đan đã hết hàng.
Lâm Vân Võ kiểm tra đan dược, nói: "Phẩm chất của đan dược hình như lại tăng lên rồi."
Lâm Vân Văn gật đầu, nói: "Đúng vậy, tam đệ nói lô linh thảo này phẩm chất khá cao, cho nên, phẩm chất của đan dược cũng tăng lên một chút."
Lâm Vân Võ: "Tam đệ vẫn khiêm tốn như vậy, phẩm tướng của đan dược tốt như vậy, chắc không chỉ vì phẩm chất của linh thảo tăng lên, mà phần lớn là do thuật luyện đan của tam đệ đã tăng lên."
Lâm Vân Văn: "Chắc là vậy, tam đệ đã tiến giai Luyện Khí tầng chín rồi, nghe nói, uy lực của đóa hỏa diễm kia của đệ ấy cũng tăng lên hơn một lần."
Lâm Vân Võ có chút ngạc nhiên nói: "Tiến bộ lớn vậy sao? Trước đây phụ thân hình như nói tam đệ tu luyện pháp thuật lôi điện, ta còn tưởng mấy năm nay, đệ ấy chủ yếu tu luyện pháp thuật lôi điện."
Lâm Vân Văn: "Nghe nói pháp thuật lôi điện của tam đệ, uy lực rất không tồi."
Lâm Vân Võ có chút kinh ngạc nói: "Tam đệ rốt cuộc tu luyện thế nào, linh căn tùm lum, mà tu luyện còn nhanh như vậy."
Lâm Vân Văn: "Tam đệ mà! Huynh biết đó, tam đệ dù sao cũng là tam đệ."
Lâm Vân Võ: "Cũng đúng, tam đệ dù sao cũng là tam đệ, không giống người thường."
Lâm Vân Văn: "Tam đệ tiến bộ không nhỏ, tứ đệ và A Nghiên cũng đều là Luyện Khí tầng chín rồi."
Lâm Vân Võ thở dài, có chút phiền muộn nói: "Ba người chờ Trúc Cơ, Trúc Cơ Đan này cũng không biết lấy ở đâu ra."
Lâm Vân Văn: "Trước tiên cứ thu thập thêm nhiều linh vật Trúc Cơ đã, có chuẩn bị mới không lo."
Lâm Vân Võ: "Cũng chỉ có thể như vậy."
...
Lâm gia.
Lâm Viễn Kiều đi vào phòng luyện đan, Lâm Vân Dật vừa hay hoàn thành việc thu đan.
Lâm Viễn Kiều nhìn Lâm Vân Dật một cái, không nhịn được nói: "Hiệu suất của con cao thật!"
Lâm Vân Dật: "Cũng tạm được."
Lâm Viễn Kiều: "Luyện đan thường xuyên như vậy, cơ thể có chịu nổi không?"
Lâm Vân Dật: "Phụ thân yên tâm, không sao đâu ạ."
Càn Dương Thánh Thể là thể chất luyện đan tuyệt vời, thể chất của Lâm Vân Dật đã thức tỉnh một phần, linh lực tiêu hao khi luyện đan, có thể nhanh chóng được bổ sung.
Lâm Viễn Kiều: "Tốc độ luyện đan này của con, đan sư Trúc Cơ bình thường cũng không sánh bằng."
Lâm Vân Dật: "Phụ thân quá khen rồi."
Đan dược do Lâm Vân Dật luyện chế ra, phần lớn đều để lại cho người nhà dùng.
Tu sĩ Lâm gia, Hỏa Dực Hổ, Cực Phong, bầy chim ưng dưới trướng Cực Phong, cộng lại, tiêu hao đan dược không nhỏ.
Đương nhiên, cũng có một ít đan dược, dùng để bán.
Tuy đan dược Lâm gia bán ra không nhiều, nhưng cũng mang lại lợi nhuận hậu hĩnh cho Lâm gia.
...
Ngự Thú Tông.
Một lượng lớn đan dược được đưa vào bầy ong, Thú Linh Đan vừa xuất hiện, lập tức thu hút sự tranh giành điên cuồng của vô số ong linh.
Từ Niệm Như không nhịn được cảm thán: "Vẫn là đan dược của Lâm gia các ngươi, hợp khẩu vị của đàn ong nhất."
Thú Linh Đan bên Lâm gia, đã hết hàng một thời gian.
Trong thời gian này, Từ Niệm Như cũng đã thử tìm một số đan dược thay thế, tiếc là miệng của bầy ong đã bị nuôi quen rồi, đối với những loại Thú Linh Đan thông thường, hoàn toàn không có hứng thú.
Lâm Vân Võ: "Sư tỷ quá khen rồi."
Từ Niệm Như: "Không phải ta quá khen, đan dược này lão tổ cũng khen không ngớt lời."
Thú Linh Đan có thể tăng cường linh lực của linh thú, một số Thú Linh Đan có phẩm chất tuyệt vời còn có tác dụng tăng cường huyết mạch của linh thú.
Thú Linh Đan có hiệu quả như vậy rất hiếm, Thú Linh Đan mà Lâm Vân Võ mang ra, đối với việc tăng cường huyết mạch của hỏa vân phong, có hiệu quả tức thì, thật sự hiếm có.
Phong Vương bay tới, ném cho Lâm Vân Võ một cái tổ ong đầy mật ong.
Lâm Vân Võ có chút thụ sủng nhược kinh: "Đa tạ tiền bối."
Phong Vương gật đầu với Lâm Vân Dật một cái, vỗ cánh bay đi, để lại cho Lâm Vân Võ một bóng lưng cao ngạo.
Phong Vương Hỏa vân phong là yêu thú vương cấp, rất kiêu ngạo, có thể nhận được sự ban tặng của nó, cực kỳ không dễ dàng.
Từ Niệm Như nhìn Lâm Vân Võ, có chút cảm thán nói: "Con Phong Vương này của lão tổ rất giữ của, ngày thường đối với ta cũng không có sắc mặt tốt, nó lại nỡ đưa tổ ong cho ngươi, xem ra rất coi trọng ngươi đó."
Lâm Vân Võ cười cười, nói: "Đâu phải coi trọng ta, ta là nhờ phúc của Thú Linh Đan."
Từ Niệm Như: "Hình như cũng đúng, những viên Thú Linh Đan đó quả thực không tầm thường."
Tuy những viên Thú Linh Đan đó chỉ là đan dược phàm cấp, nhưng dược hiệu lại không thua kém một số đan dược huyền cấp, năng lực của luyện đan sư luyện chế ra loại đan dược này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Trạng thái của Phong Vương và bầy ong có quan hệ mật thiết, dưới sự giúp đỡ của Thú Linh Đan, thực lực của bầy ong tăng lên nhanh chóng, Phong Vương cũng nhận được không ít lợi ích.
Lâm Vân Võ nhận được tổ ong, có chút phấn khích, mật ong trong tổ ong này do Phong Vương ban tặng, phẩm chất tuyệt vời, hiệu quả bổ dưỡng cũng thuộc hàng đầu, mấy huynh đệ bọn họ đều có thể dùng được.
Lâm Vân Võ tính toán một nửa tổ ong để lại tự dùng, một nửa gửi về nhà.
Hắn và đại ca vừa Trúc Cơ không lâu, dùng có thể cố bản bồi nguyên, hai đệ đệ và A Nghiên dùng, có thể tăng xác suất đột phá Trúc Cơ.
Hành Trình Nghịch Tập Của Gia Tộc Pháo Hôi
Chương 163: Lại luyện đan dược
Sau khi nói chuyện với Lâm Viễn Kiều, ba người Lâm Vân Dật đến lãnh địa của Hỏa Dực Hổ.
Hỏa Diễm tuy là khế ước thú của Lâm Viễn Kiều, nhưng nó lại thân thiết với Lâm Vân Dật hơn.
Trong thời gian Lâm Vân Dật ra ngoài, Hỏa Diễm không ít lần tìm Lâm Viễn Kiều để hỏi thăm tình hình.
Lâm Vân Dật đến lãnh địa của Hỏa Diễm, lãnh địa của Hỏa Diễm đã thay đổi hoàn toàn, mấy mảnh linh điền đã được khai phá, còn trồng không ít linh thụ.
Hỏa Diễm liếc nhìn Lâm Vân Dật một cái, gầm gừ hai tiếng.
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân nói, bá mẫu phiền phức lắm, suốt ngày ở trong lãnh địa của nó gieo đủ loại hạt cỏ, làm cho lãnh địa của nó tan hoang cả lên, đuổi cũng không đi."
Lâm Vân Dật: "Như vậy không phải rất tốt sao."
Lâm Vân Dật nhìn về phía mấy cây linh thụ bên ngoài hang ổ của Hỏa Dực Hổ, mấy cây linh thụ đó là cây Hỏa Tinh Táo, mấy năm nay, số lượng cây Hỏa Tinh Táo của Lâm gia đã tăng lên không ít.
Hỏa Tinh Táo đối với Hỏa Diễm mà nói, cũng là một loại thức ăn không tồi.
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân nói, chỉ có mấy cái cây đó là còn được, còn lại toàn là cỏ dại đắng ngắt."
Lâm Vân Dật thầm cảm thán, không thể xem thường mẫu thân được!
Mẫu thân chính là ngoài mềm trong cứng, phụ thân e là cũng không có cách nào dưới ánh mắt lạnh lùng của Hỏa Diễm mà trồng được nhiều linh thảo như vậy, nhưng mẫu thân lại làm được.
Mấy năm nay, gia tộc có thể tích lũy được nhiều linh thạch như vậy, công lao của mẫu thân không thể không kể đến.
Lâm Vân Dật: "Linh thảo thì đắng, luyện thành đan dược là dễ nuốt rồi."
Lâm Vân Dật nói xong, ném ra mấy viên đan dược, Hỏa Diễm há miệng đón lấy.
Hỏa Diễm nhai đan dược rôm rốp, vẻ bực bội trên mặt cũng tan đi mấy phần.
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân khen huynh đó, đại nhân nói, đan thuật của huynh có tiến bộ."
Lâm Vân Dật: "Đại nhân quá khen rồi."
Giang Nghiên Băng quay đầu lại, nói: "Hỏa Diễm đại nhân hỏi huynh, thời gian qua đã đi đâu chơi bời lêu lổng, bây giờ mới về, bên ngoài lời đồn bay đầy trời, rất nhiều người đều đoán, huynh đã chết rồi."
Lâm Vân Dật: "Hỏa Diễm đại nhân thật xin lỗi, đã về muộn."
Lâm Vân Dật thả ra Thanh Miêu Hỏa, mấy năm nay, tuy hắn chủ yếu tu luyện lôi hệ pháp quyết, nhưng theo linh lực tăng lên, uy lực của hỏa diễm pháp quyết cũng tăng lên không ít.
Thanh Miêu Hỏa rơi trên người Hỏa Diễm, Hỏa Diễm nằm sấp trên đất, mặt mày say sưa.
Dưới sự tôi luyện của Thanh Miêu Hỏa, khí tức của Hỏa Diễm có sự tăng lên rõ rệt.
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân nói, mấy năm nay, huynh cũng coi như có chút tiến bộ."
Lâm Vân Dật: "Hỏa Diễm đại nhân quá khen rồi!"
Hỏa Diễm nhìn Lâm Vân Dật chằm chằm, gầm gừ mấy tiếng.
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân hỏi huynh, con cá chạch đen kia thế nào rồi, có hồn bay phách tán không."
Lâm Vân Dật: "Cá chạch đen ngủ rồi."
Lâm Vân Dật thầm thở dài, thầm nghĩ: May mà Địa Ngục Viêm Long ngủ rồi, nếu không chắc sẽ nổi điên!
Giang Nghiên Băng: "Hỏa Diễm đại nhân nói, con sâu ngủ đó, làm mất mặt cả tộc của chúng nó quá."
Lâm Vân Dật nghe vậy, vô cùng đồng tình, tộc Địa Ngục Viêm Long được mệnh danh là ác ôn của long tộc, vị ác ôn này quả thực sống có hơi mất mặt, vị này sống không tốt thì thôi, tính tình còn rất nóng nảy.
Sau khi gặp Hỏa Diễm, nhóm người Lâm Vân Dật đi về phía lãnh địa của Cực Phong Thiên Ưng.
Lãnh địa của Hỏa Dực Hổ trồng rất nhiều linh thảo, lãnh địa của Cực Phong Thiên Ưng cũng không thể thoát khỏi.
Thấy mấy người Lâm Vân Dật đến, một đàn ưng bay lượn trên trời, "thả x" đầy trời.
Mấy người Lâm Vân Dật vội vàng dựng lên khiên bảo vệ, để tránh mình bị ám toán.
Lâm Vân Dật khô khan nói: "Cực Phong đại nhân thật nhiệt tình! Nghi thức chào đón của bầy ưng này, thật khiến người ta thụ sủng nhược kinh."
Lâm Vân Tiêu vẫn còn sợ hãi nói: "Nhiệt tình quá mức rồi! Tuy nói, đòn tấn công này của bầy ưng không có sát thương gì, nhưng quả thực quá thối."
Cực Phong Thiên Ưng bay lượn trên trời, vừa bay vừa kêu "khà khà", có vẻ hơi hả hê.
Lâm Vân Dật thầm lắc đầu, Ưng tộc thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành, tuy vị này bây giờ là khế ước thú của Lâm gia bọn họ, nhưng trong lòng chắc vẫn luôn không phục.
Lâm Vân Dật tiện tay lấy ra một nắm đan dược, ném về phía bầy chim.
Những con chim ưng vốn đang tìm cơ hội để "thả x" vào người bọn họ, lũ lượt lao về phía đan dược.
Lâm Vân Dật thầm nghĩ: Khí phách gì đó, cuối cùng cũng không thể ăn được, chỉ cần chịu chi, mọi chuyện đều có thể thương lượng.
...
Sau khi Lâm Vân Dật trở về Lâm gia, Lâm gia lại bắt đầu kinh doanh các loại đan dược.
Tu vi của Lâm Vân Dật đã tăng lên, đan thuật cũng tăng lên không ít, chất lượng đan dược luyện chế ra cũng cao hơn rất nhiều.
Trong linh điền của Lâm gia, không ít linh dược đều mọc rất tốt, có thể lấy dùng bất cứ lúc nào.
Mọi hành động của Lâm gia đều rất được chú ý, rất nhanh tin tức lão Tam, lão Tứ của Lâm gia đã trở về đã lan truyền ra ngoài.
Tin tức mấy người Lâm Vân Dật ra ngoài rèn luyện không thể giấu được, vì mấy người vẫn chưa về, tu sĩ của không ít thế lực đều đoán xem mấy người có phải đã chết ở bên ngoài không, kết quả, bây giờ người đột nhiên trở về, không ít thế lực mong Lâm gia gặp xui xẻo, không khỏi thất vọng tràn trề.
Trong phòng luyện đan, Lâm Vân Dật mân mê mấy cây Thú Ảnh Thảo: "Phẩm chất của Thú Ảnh Thảo này, trông thật tốt!"
Giang Nghiên Băng: "Thực lực của Hỏa Diễm và Cực Phong đang tăng lên, chất lượng của linh thảo cũng tăng lên!"
Thú Ảnh Thảo mọc trong lãnh địa của Hỏa Diễm và Cực Phong, thực lực của hai con yêu thú càng mạnh, linh thảo mọc càng tốt.
Lâm Vân Dật bắt đầu mạnh tay luyện chế Thú Linh Đan, trong thời gian ra ngoài, tu vi của hắn đã lên một bậc, uy lực của bản mệnh hỏa cũng tăng lên không ít, đan thuật cũng theo đó mà tăng lên.
Lâm Vân Dật rất nhanh đã luyện chế ra một lượng lớn Thú Linh Đan, sau khi đan dược được luyện chế xong, Lâm Vân Dật giữ lại một nửa để tự dùng, một nửa được gửi đến Ngự Thú Tông.
...
Ngự Thú Tông.
Lâm Vân Võ nhìn Thú Linh Đan, có chút vui mừng nói: "Thú Linh Đan đã về hàng rồi sao?"
Lâm Vân Văn: "Đúng vậy!"
Thú Linh Đan do Lâm Vân Dật luyện chế, rất được một số ong linh trong bầy ong yêu thích, sau khi tam đệ Lâm Vân Dật ra ngoài, Thú Linh Đan đã hết hàng.
Lâm Vân Võ kiểm tra đan dược, nói: "Phẩm chất của đan dược hình như lại tăng lên rồi."
Lâm Vân Văn gật đầu, nói: "Đúng vậy, tam đệ nói lô linh thảo này phẩm chất khá cao, cho nên, phẩm chất của đan dược cũng tăng lên một chút."
Lâm Vân Võ: "Tam đệ vẫn khiêm tốn như vậy, phẩm tướng của đan dược tốt như vậy, chắc không chỉ vì phẩm chất của linh thảo tăng lên, mà phần lớn là do thuật luyện đan của tam đệ đã tăng lên."
Lâm Vân Văn: "Chắc là vậy, tam đệ đã tiến giai Luyện Khí tầng chín rồi, nghe nói, uy lực của đóa hỏa diễm kia của đệ ấy cũng tăng lên hơn một lần."
Lâm Vân Võ có chút ngạc nhiên nói: "Tiến bộ lớn vậy sao? Trước đây phụ thân hình như nói tam đệ tu luyện pháp thuật lôi điện, ta còn tưởng mấy năm nay, đệ ấy chủ yếu tu luyện pháp thuật lôi điện."
Lâm Vân Văn: "Nghe nói pháp thuật lôi điện của tam đệ, uy lực rất không tồi."
Lâm Vân Võ có chút kinh ngạc nói: "Tam đệ rốt cuộc tu luyện thế nào, linh căn tùm lum, mà tu luyện còn nhanh như vậy."
Lâm Vân Văn: "Tam đệ mà! Huynh biết đó, tam đệ dù sao cũng là tam đệ."
Lâm Vân Võ: "Cũng đúng, tam đệ dù sao cũng là tam đệ, không giống người thường."
Lâm Vân Văn: "Tam đệ tiến bộ không nhỏ, tứ đệ và A Nghiên cũng đều là Luyện Khí tầng chín rồi."
Lâm Vân Võ thở dài, có chút phiền muộn nói: "Ba người chờ Trúc Cơ, Trúc Cơ Đan này cũng không biết lấy ở đâu ra."
Lâm Vân Văn: "Trước tiên cứ thu thập thêm nhiều linh vật Trúc Cơ đã, có chuẩn bị mới không lo."
Lâm Vân Võ: "Cũng chỉ có thể như vậy."
...
Lâm gia.
Lâm Viễn Kiều đi vào phòng luyện đan, Lâm Vân Dật vừa hay hoàn thành việc thu đan.
Lâm Viễn Kiều nhìn Lâm Vân Dật một cái, không nhịn được nói: "Hiệu suất của con cao thật!"
Lâm Vân Dật: "Cũng tạm được."
Lâm Viễn Kiều: "Luyện đan thường xuyên như vậy, cơ thể có chịu nổi không?"
Lâm Vân Dật: "Phụ thân yên tâm, không sao đâu ạ."
Càn Dương Thánh Thể là thể chất luyện đan tuyệt vời, thể chất của Lâm Vân Dật đã thức tỉnh một phần, linh lực tiêu hao khi luyện đan, có thể nhanh chóng được bổ sung.
Lâm Viễn Kiều: "Tốc độ luyện đan này của con, đan sư Trúc Cơ bình thường cũng không sánh bằng."
Lâm Vân Dật: "Phụ thân quá khen rồi."
Đan dược do Lâm Vân Dật luyện chế ra, phần lớn đều để lại cho người nhà dùng.
Tu sĩ Lâm gia, Hỏa Dực Hổ, Cực Phong, bầy chim ưng dưới trướng Cực Phong, cộng lại, tiêu hao đan dược không nhỏ.
Đương nhiên, cũng có một ít đan dược, dùng để bán.
Tuy đan dược Lâm gia bán ra không nhiều, nhưng cũng mang lại lợi nhuận hậu hĩnh cho Lâm gia.
...
Ngự Thú Tông.
Một lượng lớn đan dược được đưa vào bầy ong, Thú Linh Đan vừa xuất hiện, lập tức thu hút sự tranh giành điên cuồng của vô số ong linh.
Từ Niệm Như không nhịn được cảm thán: "Vẫn là đan dược của Lâm gia các ngươi, hợp khẩu vị của đàn ong nhất."
Thú Linh Đan bên Lâm gia, đã hết hàng một thời gian.
Trong thời gian này, Từ Niệm Như cũng đã thử tìm một số đan dược thay thế, tiếc là miệng của bầy ong đã bị nuôi quen rồi, đối với những loại Thú Linh Đan thông thường, hoàn toàn không có hứng thú.
Lâm Vân Võ: "Sư tỷ quá khen rồi."
Từ Niệm Như: "Không phải ta quá khen, đan dược này lão tổ cũng khen không ngớt lời."
Thú Linh Đan có thể tăng cường linh lực của linh thú, một số Thú Linh Đan có phẩm chất tuyệt vời còn có tác dụng tăng cường huyết mạch của linh thú.
Thú Linh Đan có hiệu quả như vậy rất hiếm, Thú Linh Đan mà Lâm Vân Võ mang ra, đối với việc tăng cường huyết mạch của hỏa vân phong, có hiệu quả tức thì, thật sự hiếm có.
Phong Vương bay tới, ném cho Lâm Vân Võ một cái tổ ong đầy mật ong.
Lâm Vân Võ có chút thụ sủng nhược kinh: "Đa tạ tiền bối."
Phong Vương gật đầu với Lâm Vân Dật một cái, vỗ cánh bay đi, để lại cho Lâm Vân Võ một bóng lưng cao ngạo.
Phong Vương Hỏa vân phong là yêu thú vương cấp, rất kiêu ngạo, có thể nhận được sự ban tặng của nó, cực kỳ không dễ dàng.
Từ Niệm Như nhìn Lâm Vân Võ, có chút cảm thán nói: "Con Phong Vương này của lão tổ rất giữ của, ngày thường đối với ta cũng không có sắc mặt tốt, nó lại nỡ đưa tổ ong cho ngươi, xem ra rất coi trọng ngươi đó."
Lâm Vân Võ cười cười, nói: "Đâu phải coi trọng ta, ta là nhờ phúc của Thú Linh Đan."
Từ Niệm Như: "Hình như cũng đúng, những viên Thú Linh Đan đó quả thực không tầm thường."
Tuy những viên Thú Linh Đan đó chỉ là đan dược phàm cấp, nhưng dược hiệu lại không thua kém một số đan dược huyền cấp, năng lực của luyện đan sư luyện chế ra loại đan dược này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Trạng thái của Phong Vương và bầy ong có quan hệ mật thiết, dưới sự giúp đỡ của Thú Linh Đan, thực lực của bầy ong tăng lên nhanh chóng, Phong Vương cũng nhận được không ít lợi ích.
Lâm Vân Võ nhận được tổ ong, có chút phấn khích, mật ong trong tổ ong này do Phong Vương ban tặng, phẩm chất tuyệt vời, hiệu quả bổ dưỡng cũng thuộc hàng đầu, mấy huynh đệ bọn họ đều có thể dùng được.
Lâm Vân Võ tính toán một nửa tổ ong để lại tự dùng, một nửa gửi về nhà.
Hắn và đại ca vừa Trúc Cơ không lâu, dùng có thể cố bản bồi nguyên, hai đệ đệ và A Nghiên dùng, có thể tăng xác suất đột phá Trúc Cơ.
Hành Trình Nghịch Tập Của Gia Tộc Pháo Hôi
Đánh giá:
Truyện Hành Trình Nghịch Tập Của Gia Tộc Pháo Hôi
Story
Chương 163
10.0/10 từ 18 lượt.