Hàng Của Ông Xã Người Sói Dài Đến Đâu?

Chương 3: Hạ dược

127@-
Nửa khuya.

Lục Bạch Sanh mặc lên người một bộ thú y*.

Mới vừa rồi, Đế Dật Đình bắt cô thay ra trang phục của thời đại này, nhưng cô cứ cảm giác có gì đó quái quái.

Trên người Đế Dật Đình là một bộ áo da thú để lộ tứ chi, mà cô đang mặc lại chính là loại quần áo có tay tương đối giống thời hiện đại, toàn thân bị bịt kín mít.

Đặc biệt là cái váy bên dưới, trực tiếp dài chấm đất.

Tuy rằng quá đáng nghi, cùng với đồ thủ công thô ráp mặc vào thực sự không thoải mái, nhưng vẫn tốt hơn là phải cởi truồng.

Chưa kể, quần áo của cô mà mặc ở chỗ này xác thực có chút không thích hợp.

***

Lục Bạch Sanh hai ngày nay quả thực sống không bằng chết.

Đế Dật Đình cực kỳ giống sói con thiếu sữa, mỗi ngày đều dính lấy cô, một tấc cũng không chịu rời.

Từ lúc đến đây, quãng đường xa nhất mà Lục Bạch Sanh từng đi chính là ở lòng vòng ở trong hang, một con ma cũng chưa được nhìn thấy.

Ngày thường thỉnh thoảng có vài khách ghé chơi, bọn họ còn chưa kịp vào thì Đế Dật Đình giống như là đã biết trước, hắn liền trực tiếp ra ngoài, sau đó...đuổi người đi hết.

Có điều, Lục Bạch Sanh nhìn ra được thân phận của Đế Dật Đình ở trong lang tộc còn rất quan trọng, nam nhân như vậy đứng chung với cô tựa hồ cũng không tồi...


Ý tưởng này vừa loé, Lục Bạch Sanh thực mau liền đánh bay ý niệm đi, cô còn phải quay về hiện đại.

Tiếng kêu "ục ục~" đói khát bỗng nhiên phát ra từ bụng của Lục Bạch Sanh.

Đế Dật Đình vẫn luôn canh giữ bên cạnh liền tự giác đem một rổ đồ ăn đi tới.

"Bà xã đói bụng rồi. Ăn nhiều một chút."

Từ ngày ở chỗ tộc trưởng trở về, Lục Bạch Sanh cứ thấy Đế Dật Đình là lạ, nhưng lại không thể chỉ rõ là chỗ nào không đúng.

Cô cầm lấy trái cây mà hắn đưa qua, không băn khoăn nhiều liền trực tiếp ăn rồi.

Trong lòng Lục Bạch Sanh, hình tượng chó con của Đế Dật Đình quả thực quá khắc sâu, nhưng nói cho đúng ra thì, hắn thực chất chính là sói.

Cô nhìn trái cây hình thù kỳ dị trong tay, từng ngụm từng ngụm tiếp tục mà gặm.

Từ khi biết người ở nơi này chỉ ăn thịt tươi, Lục Bạch Sanh liền một mực nhịn đói, cho nên lúc này Đế Dật Đình mới lấy chút trái cây kia ra cho cô lấp bụng.

Hắn nhìn đăm đăm số trái cây đã bị Bạch Bạch ăn gần sạch, trong lòng không cấm có chút khẩn trương.

Hai ngày này, hắn rất nhiều lần đều muốn phác gục bà xã nhỏ, nhưng hắn lại sợ nàng không đồng ý, cho nên đành nghẹn đến bây giờ.

Mới ngày hôm qua, người anh em tốt vừa nói cho hắn biết, cứ để cho nàng dùng quả động tình là có thể đạt thành ý nguyện, hắn đương nhiên muốn thử một lần...


Tưởng tượng đến đến hơi thở của bà xã nhỏ, nơi nào đó trên người hắn lại trướng đến phát đau.

"Đế Dật Đình, tôi cảm thấy anh có gì đó lạ lắm."

Lục Bạch Sanh vừa ăn trái cây vừa hỏi chuyện, tuy rằng cô thấy rất kỳ quái, nhưng lại cho rằng chỉ bằng bộ dáng của Đế Dật Đình, tổng không có khả năng làm ra chuyện gì xấu.

Nói nói một hồi, Lục Bạch Sanh phát giác thân thể tựa hồ càng ngày càng nóng.

Nơi này thời tiết không tính oi bức, luôn là mát mẻ như trời mùa thu, mặc dù ăn mặc kín mít cũng không thể nào khô nóng như vậy...

Vài phút sau, Lục Bạch Sanh trừng mắt nhìn Đế Dật Đình, trong lòng toát ra vô số nghi hoặc, người này ngày thường đều lải nhải, vì cái gì đột nhiên an tĩnh như vậy?

Thân thể càng lúc càng không thoải mái, cảm giác này lại có chút quen thuộc, Lục Bạch Sanh đột nhiên bừng tỉnh nhớ ra, ở hiện đại cô từng bị người hạ dược...còn không phải là xuất hiện loại tình trạng như thế này sao?

"Anh hạ dược tôi?"

Thanh âm mới vừa vang lên, Đế Dật Đình liền ngoan ngoãn gật gật đầu.

"Ai kêu bà xã nhỏ không muốn thân cận làm gì. Cho nên..."

Lục Bạch Sanh đen mặt, cô đứng lên, bước hai bước tới trước mặt Đế Dật Đình, giơ tay nhéo lỗ tai hắn.

"Đưa thuốc giải đây!"

Đế Dật Đình bắt lấy con tay mềm nhỏ, sau đó kéo xuống, vừa ôm Lục Bạch Sanh vào lòng vừa hỏi.

"Hôn hôn lên mặt bà xã nhỏ một chút có được không?"

Đế Dật Đình dò đầu ra phía trước, hắn dựa đến nữ nhân đối diện càng lúc càng gần, chỉ kém một chút là có thể trực tiếp hôn lên khuôn mặt.

Ngay lúc hắn tưởng rằng mình có thể chạm được rồi, tiểu nữ nhân đột nhiên giật lùi về sau, một chưởng đem hắn đẩy bay.

Đế Dật Đình đảo một cái, sau đó trực tiếp ngã ngồi bên cạnh giường đá, mặt đầy uỷ khuất mà nhìn cô.

Giờ phút này, Lục Bạch Sanh oán hận cực kỳ, cô cư nhiên thiếu cảnh giác đến loại tình trạng này!

Phải nói Đế Dật Đình cũng thực biết nguỵ trang, hai ngày nay hắn đều ngây ngốc, mệt cô thật sự cho rằng hắn đơn thuần, sẽ không làm ra loại chuyện như vậy.

Trong lòng tràn ngập lửa giận, Lục Bạch Sanh giật giật mí mắt, cô phát giác thân thể mình không chỉ nóng lên mà còn mệt mỏi đến độ một tia sức lực đều không có.

Loại xuân dược này tuyệt đối là hàng đỉnh cấp, Đế Dật Đình chết tiệt!

Đế Dật Đình căng da đầu đứng dậy, trực tiếp ôm lấy Lục Bạch Sanh.

"Đừng nóng giận, Dạ Dạ nói cho bà xã nhỏ ăn cái này xong, sau đó làm...làm chuyện đó, lập tức sẽ trở nên thực thoải mái."

"......"

Lục Bạch Sanh có chút câm nín.

Bởi vì thân thể đã cạn lực, cả người cô đều dán vào ngực Đế Dật Đình, cô muốn vùng ra nhưng lại không cách nào làm được...


Nửa canh giờ qua đi, đại não của Lục Bạch Sanh hoàn toàn bị dược hiệu chiếm cứ.

Thú y trên người cô bị cởi ra, trần như nhộng mà nằm trên giường, đôi tay gắt gao ôm lấy cổ nam nhân, trong mắt sớm đã tràn ngập dục vọng.

Đế Dật Đình đè ở phía trên, hắn nhìn bà xã nhỏ dưới thân mình, cả người đều khẩn trương không ít.

Do dự nửa ngày, hắn mới khàn khàn mở miệng "Bà xã...nàng nhiệt tình quá...ta có chút thích ứng không được."

Lục Bạch Sanh hoàn toàn không nghe được hắn nói gì, cảm giác hư không lan tràn khắp cơ thể, miệng chứ mãi lẩm bẩm "Cho tôi...tôi muốn..."

Nước mắt ngưng tụ đầy tròng, Lục Bạch Sanh hướng lên trên tìm kiếm, đôi môi nóng cháy dán lên môi Đế Dật Đình.

Cô vươn đầu lưỡi nhỏ, trực tiếp luồn vào khoang miệng hắn mà du tẩu...

dương v*t trên hông Đế Dật Đình lúc này cũng là ngạnh đến phát đau.

Hắn trợn tròn mắt, ngắm nhìn mỹ mạo của bà xã nhỏ dưới thân, đầu lưỡi tùy ý để cô cắn mút.

Trước kia Đế Dật Đình đã nhìn thấy không ít giống đực trong tộc làm loại chuyện này, hơn nữa vẫn là xem trực tiếp, hắn thế nhưng không ngờ chỉ là hôn hôn như vậy liền cảm thấy thực thoải mái.

Đế Dật Đình trực tiếp cởi bỏ thú y trên người, dương v*t thô dài nóng bỏng giống như gậy sắt được thả ra, hắn thật cẩn thận mà đánh tới giữa hai chân của bà xã nhỏ.

———

*thú y: trang phục bằng da thú
Hàng Của Ông Xã Người Sói Dài Đến Đâu?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Hàng Của Ông Xã Người Sói Dài Đến Đâu? Truyện Hàng Của Ông Xã Người Sói Dài Đến Đâu? Story Chương 3: Hạ dược
10.0/10 từ 50 lượt.
loading...