Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)
Chương 1339: Chuyến Tàu Tuần Hoàn (40)
Nhóm của Moore thật sự rất thảm.
Họ không có ký ức toàn vẹn, chỉ những đoạn hình ảnh ngắn ngủi. Vì vậy, đối với Moore, hiện tại chỉ đơn giản là cậu ta vừa bước vào phó bản, đang chật vật tìm cách sống sót, rồi đột nhiên bị thông báo rằng mình đã chết.
Tuyệt vọng không? Chắc chắn rồi.
Nhưng với nhóm của Hòa Ngọc, những người vẫn rõ ràng vẫn còn sống mà lại định sẵn kết cục phải chết, thì sự tuyệt vọng của họ cũng không kém cạnh Moore là bao.
Hòa Ngọc đã đoán ra mọi chuyện từ sớm, nên giờ phút này cậu vô cùng bình tĩnh. Cậu từ từ đứng thẳng, gọng kính không viền đeo trên sống mũi, đôi mắt rũ xuống, hàng lông mi dày như hai bàn chải nhỏ che khuất một nửa tầm nhìn.
Giọng cậu bình tĩnh: "Moore, anh không cần mỉa mai hay thương hại bọn tôi đâu. Anh vẫn chưa phát hiện ra điều gì bất thường à?"
Moore hơi giật mình, ánh mắt ngỡ ngàng: "Cái gì?"
Bất thường? Có chỗ nào bất thường chứ?
Môi Hòa Ngọc khẽ mở: "Chúng ta đã tuần hoàn hai lần, đây là lần thứ ba đi xuyên qua eo biển Gama. Anh có mấy lần ký ức như vậy? Chẳng lẽ hai lần trước anh cũng chết trong cơn mưa ăn mòn sao?"
Moore sửng sốt, ánh mắt đờ đẫn nhìn Hòa Ngọc.
Anh ta chỉ có đoạn ký ức về việc mình chết trong mưa ăn mòn.
Anh ta đã chết, nên anh ta thuộc phe tử vong, phải đối đầu với nhóm Hòa Ngọc – phe còn sống – giết bọn họ…
Nhưng mà, đã tuần hoàn lần thứ hai rồi!
Anh ta chỉ sống đến nút thời gian tử vong trong lần tuần hoàn đầu tiên, vẫn chưa đến nút thời gian tử vong trong lần thứ hai!
Giây phút này, chính là nút tử vong thứ hai của anh ta trong vòng tuần hoàn thứ hai!
Phó bản thiết kế với quy tắc như vậy, chỉ khiến họ lặp lại lựa chọn giống hệt như trong vòng tuần hoàn thứ hai thôi.
Nếu biết trước lần thứ hai sẽ chết thế nào, liệu họ có còn dám ra tay với nhóm Hòa Ngọc nữa không?
Tất nhiên là không, họ không có hy vọng, chỉ có lòng hận thù, sẽ bắt tay với Hòa Ngọc phá huỷ thế trận đã được định sẵn này.
Không có ký ức về việc thất bại, sự phản kháng của họ chẳng qua là lặp lại sự giãy giụa trước khi chết mà thôi. Rõ ràng họ vẫn còn sống sờ sờ, vậy mà lại giống như những "boss nhỏ" được thiết lập trong phó bản, được “làm mới” mỗi vòng tuần hoàn đợi sẵn nhóm Hòa Ngọc tới rồi lại “chết đi”, mục đích chỉ để nhóm của Hòa Ngọc nhận rõ sự thật tuyệt vọng này.
Cả đám vẫn còn sống sờ sờ, ấy vậy mà lại không giống con người.
Phe sống, không có lối thoát.
Quá thảm, ai cũng thảm.
Hòa Ngọc nhìn chăm chú vào Moore một cái, rồi xoay người: "Đổi chỗ khác rồi thảo luận tiếp."
Tất cả những gì cần hỏi từ Moore thì đã hỏi hết rồi, không cần tiếp tục thẩm vấn nữa.
Eugene nhìn Moore, không nói chuyện, nhấc chân đuổi theo Hòa Ngọc.
Không ai trong số họ ra tay với Moore.
Lúc đi lên cầu thang, trong đầu họ vang lên tiếng thông báo máy móc lạnh như băng:
[Moore số 291 của Hành Tinh Chiến Đấu bị đào thải! Số người còn lại trong phó bản là 14/50.]
Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)
Đánh giá:
Truyện Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)
Story
Chương 1339: Chuyến Tàu Tuần Hoàn (40)
10.0/10 từ 37 lượt.
