Hạ Cơ
Quyển 4 - Chương 16: (Xong)
Editor: ThyLng339
Trong lòng Hạ Cơ thực khó chịu. ngón tay mảnh khảnh mơn trớn từng vết sẹo. " Đau không?" Hạ Cơ biết chiến trường hung hiểm vạn phần, nhưng khi nhìn đến từng vết từng vết sẹo trên người đã nói hết những gì hắn đã chịu, hắn đã từng trải qua, Hạ Cơ đột nhiên có chút chịu không nổi.
" Không đau." Tần Thì nói. Lòng bàn tay thô ráp vụng về lau đi nước mắt nơi khóe mắt của Hạ Cơ, sợ sức lực của mình nặng mà làm thương làn da kiều nộn của nàng.
Hạ Cơ khóc lớn một lúc mới dừng lại, Tần Thì liền ôm nàng. Hai người trần truồng tương dán, lại thiếu đi tình dục thật sự hiếm thấy. Hai chân Hạ Cơ mở ra ngồi ở trên người Tần Thì, tư thế
giống như ôm một đứa trẻ. Với Tần Thì mà nói, chuyện này đều trách nhiệm mà người nam nhân như hắn phải gánh vác. Phần trách nhiệm này làm hắn cảm thấy vinh quang.
Loại phân biệt này thật quá là tra tấn, những thứ mà bây giờ Tần Thì có được không phải dựa vào thời vận cùng đầu cơ trục lợi, mà rõ ràng là từ khắp nơi trên chiến trường cố gắng. Như vậy Tần Thì không chỉ làm Hạ
Cơ đau lòng, mà còn làm nàng cảm động và kiêu ngạo. Nàng thật may mắn mới có thể gặp được hắn, có thể đứng bên cạnh hắn.
Hạ Cơ ôm lấy cổ Tần Thì, dán lên bờ môi của hán. Nhìn thấy cảm xúc của Hạ Cơ rốt cuộc cũng quay lại, động tác mềm nhẹ mà an ủi nàng. Hạ Cơ nhẹ nhàng hàm chứa cánh môi Tần Thì liếm láp, nếu hắn ở bên ngoài đã chịu nhiều đao quang kiếm ảnh, đả kích ngấm ngầm hay công khai phải chịu, ở nhà, sao không cho hắn thoải mái làm chủ, thích ý chút.
Một nam một nữ, không mảnh áo che thân, hôn xong khó tránh khỏi bốc lửa. Vốn dĩ chân Hạ Cơ mở ra ngồi ở trên người Tần Thì, hai vú dính sát vào ngực cứng rắn của Tần Thì, Tần Thì kéo eo Hạ Cơ hướng vào trong.
Tần Thì thưởng thức hai bầu vú kiều nộn trong tay, kích cỡ của Hạ Cơ không tồi vừa đủ một tay của hắn nắm giữ. Tần Thì cúi đầu xuống, ngậm lấy hai viên tiểu núm vú. Hút cắn mút vào, đỉnh cũng bị hắn làm cho sung huyết đỏ lên. Đầu lưỡi chọc mặt trên lỗ nhỏ, Hạ Cơ bị kích thích thiên ngang ngẩng lên, mười ngón tay bám lấy vai Tần Thì, cào ra ra từng vệt đỏ.
Chút đau đớn này đối với kinh nghiệm sa trường như Tần Thì căn bản không có gì đáng nói. Động tác trong tay không có dừng lại. Nơi riêng tư của hai người gắt gao dán vào nhau, Tần Thì ôm lấy eo Hạ Cơ. Hai
người đồng thời phát ra một tiếng thở nhẹ.
Trận này đã đợi suốt 5 năm, hai người đều có chút không khống chế được. Tần thì là một nam nhi huyết khí phương cương, ở những ngày ấy, nhớ Hạ Cơ cũng chỉ có thể vào buổi tối dựa vào cái yếm đỏ thẫm tưởng niệm nàng. Lần này rốt cuộc có thể tiến vào nơi mà mình luôn mong nhớ, Tần Thì kích động không thôi, cái này trực tiếp biểu hiện ở trên động tác của hắn.
Tần Thì làm ở trên bàn, trên giường, mép giường, trên bàn trang điểm, chính diện, mặt bên, mặt trái đều làm một lần. Thân mình Hạ Cơ không có chút sức lực nào tê kiệt ngã xuống giường Tần Thì mới dùng lại.
Đột nhiên, Hạ cơ một chút đau đớn đều không có. Lại biến thành một người vô hình nhẹ bay bay ở trong không gian. Trên giường Hạ Cơ đã
ngủ say trong lòng ngực ấm áp của Tần Thì. Bọn họ nhất định sẽ hạnh phúc, Hạ Cơ không biết tại sao, đột nhiên trong lòng có chút khổ sở. Lại phải rời khỏi nữa rồi.
Tần Thì, tạm biệt. Hạ Cơ, tạm biệt.
Hạ Cơ