[h] Chị Nuôi Luôn Con Em
C16: 16. Chuyển Đến Nhà Tôi Sống Đi!
(Em có pha nước giải rượu bỏ sẵn vào bình giữ nhiệt của chị để ở bếp với chút thức ăn, sáng chị hâm lại mà dùng...
Em còn Daeng ở nhà không thể bỏ nhóc con đó được nên về đây!)
Charlotte đọc tin nhắn instagram của Engfa tối qua, miệng nhếch môi cười
Vệ sinh cá nhân xong, nàng soi mình trước gương trong đầu nảy sinh một ý nghĩa cao siêu đầy thú vị...
Chọn trang phục cho buổi làm việc hôm nay, Charlotte nhìn vào gương soi ở tủ một lần nữa cười đắc ý rồi chọn cho mình áo len cổ lọ chất liệu mỏng cùng chân váy đen ôm lấy cơ thể...
Xong xuôi ghé phòng bếp nhìn một cái quả thật người kia có chuẩn bị nha, với tay lấy bình giữ nhiệt hớp một xíu còn âm ấm thoang thoảng mùi gừng chanh xả. Đảo mắt thấy có lồng giữ nhiệt liền đi lại nhấc lên, bên trong có tô cháo, điểm vài màu đỏ của gạch tôm và thịt tôm thái hạt lựu nhỏ
Charlotte chẳng buồn hâm mà liền lấy muỗng đặt kế bên mà múc cho vào miệng...
Đem số cháo vừa múc nuốt xuống nàng liền nhướn mày nhún vai tỏ vẻ nấu cũng ổn rất vừa khẩu vị mình không quá nhiều gia vị chú trọng nguyên vị hơn...
Charlotte sải bước vào sảnh công ty, lần nào cũng vậy khí chất sang trọng bủa vây mà vương vấn, mà không kiềm được trời tròng mà u mê nhìn lấy nàng...
Chính vì vậy, mà hôm nay Tân giám đốc đổi style mặc áo len cổ lọ làm cho các nhân viên suy tư đoán già đoán non...
"Lẽ nào, Tân giám đốc có người yêu nên đổi phong cách mềm mại hơn!"
"Tào lao!
Kiểu này chắc là yêu đương nồng nhiệt để lại dấu hôn ấy mà..."
"Bà bé cái mồm lại đi!
Nói to lại còn nói đúng..."
"Cơ mà có báo nào đăng Tân giám đốc có người yêu đâu!"
"Ủa phải có người yêu mới có dấu hôn à?"
"Ủa chứ sao má?
Làm như ai cũng như má badgirl chắc?"
"Nè nè!
Không biết thì dựa cột mà nghe...
Badgirl chứ có phải fuckgirl đâu mà dễ dãi bừa bãi!"
"Thôi mấy má im hết đi!
Bọn con trai tụi tui chưa đủ đau lòng hay sao mà còn bàn tới lui???"
Haizzz...
Thở dài ngao ngán khi đám nhân viên này suốt ngày chỉ biết lo đi sân si, Engfa lắc đầu tỏ vẻ mình không như họ không để ý sự khác thường kia của nàng nhưng thật chất lòng đang gào thét...
Cái gì vậy trời!
Rõ qua mình đưa nàng về nguyên vẹn mà, lúc đắp mền còn xấu xa lén nhìn môi với cổ nàng cơ mà có thấy cái gì đâu chứ!
Lẽ nào nửa đêm phát tình???
Càng nghĩ càng cau có thấy rõ, về bàn làm mình ngồi xuống chưa kịp khởi động máy tính điện thoại thư ký liền reng
"Vào văn phòng gặp tôi gấp!"
Engfa nghe có chút giựt mình giọng điệu ấy vô cùng căng thẳng, liền dạ một tiếng sau đó liền đi lại văn phòng gõ cửa đẩy vào
Đập vào mắt mình là nàng khoanh tay hậm hực ngồi sofa da màu đen, khí lạnh bỗng dưng ở đâu quy tụ sau gáy mình. Engfa rùng mình mạnh một cái rụt rè lên tiếng:
"Tân...à chị, chị cho gọi em!"
"Lại đây ngồi!"
Charlotte vỗ tay sang cạnh bên ở sofa không nhìn lấy Engfa sai khiến
Engfa nuốt nước mắt sợ hãi xuống, liền răm rấp đi lại sợ chậm trễ một giây sẽ sảy ra chuyện không hay
Ngồi xuống, hai tay đặt trên đầu gối sợ quá mà run lên...
Charlotte nhàn nhạt đặt cằm trên vai Engfa, thỏ thẻ hỏi:
"Đêm qua, em đã làm gì chị mau khai!"
Engfa chưa hết sợ vì run lại tiếp đến là kinh hãi lập tức nhảy dựng lên khỏi sofa, mặt cắt không còn giọt máu phân trần:
"Lạy hồn!
Em...em không có làm gì chị hết!
Chị...chị không thấy em còn tốt bụng dìu chị về, lau mặt cho, địu chị vào phòng ngủ, trước khi đi còn làm nước giải rượu nấu cháo..."
Đang say xưa kể lễ, Charlotte chẳng thèm để tâm gì mà đưa tay vạch mạnh cổ áo cổ lộ của mình xuống...
Engfa nhìn thấy thứ đằng sau lớp áo kia suýt đứng không vững, đầu óc quay cuồng
Engfa khóc không ra nước mắt mà than trời tiếp tục la oai oải lên minh oan cho mình:
"Cái...cái quái gì vậy???
Chị...chị nghe em giải thích đã, có trời đất chứng dám em...em thật sự không có làm càng lợi dụng chị lúc say đâu!
Trời ơi...em không có làm!"
Lúc này, Charlotte kéo cổ áo lại như cũ rồi mới lên tiếng:
"Chị không cần biết!
Chỉ biết tối qua em đưa chị về nhà, camera có ghi lại ngoài em ra chẳng còn ai vào. Điều đó chứng tỏ không em thì ai?"
Engfa tính biện hộ lại nhưng bị nàng tiếp tục chất vấn thêm dẫn chứng:
"Cũng đừng cho rằng chị bị tên đối tác kia lợi dụng, trước khi đến đây chị đã cho người trực tiếp liên hệ với nhà hàng xem camera rồi lúc đó chị tuy say nhưng vẫn minh mẫn"
"Chết tiệt!"
Đến nước này rồi, tất cả mọi chứng cứ đều hướng về mình Engfa bị dồn vào chân tường không chịu được nổi cáu mà không để mặt mũi cấp trên chửi thề
"Em nghĩ sao nếu để chuyện này lộ ra?
Công việc đương nhiên là mất nhưng có thể kiếm chỗ khác nhưng thể diện bộ mặt của em..."
Charlotte soi soi nhìn nhắm bàn tay mảnh mai móng sơn đẹp đẽ, thoải mái nói ra nhưng ý tứ rõ đe doạ
Engfa kiên quyết lấy lại sự trong sạch của mình mà hét lên:
"TÔI KHÔNG CÓ LÀM CÁI CHUYỆN TỒI TỆ ĐÓ!"
Charlotte bị cơn thịnh nộ lớn tiếng của Engfa làm cho sợ sao, sai rồi nàng bình thản nhếch môi cười bảo:
"Vậy hôm em đè chị dưới thân em ở khách sạn thì sao?"
Là hôm Engfa đến nói lý lẽ vụ nghỉ việc sau nàng có gọi kêu Engfa đến đón. Hôm đó, Engfa không tự chủ được với những lời mời gọi khiêu khích từ nàng...nên mới sảy ra cớ sự!
Đương nhiên Engfa nhớ hơn nữa lại còn khắc cốt ghi tâm!
An bài nhắm mắt ngậm ngùi không còn lời nào để phản biện lại lúc này, lòng vẫn ấm ức không ngừng trào dâng...
Thấy vậy, Charlotte ôm một bụng đắc ý đi lại phía Engfa ôm lấy mặt xoa xoa hai gò má vì tức giận mà đo đỏ thì thào đầy gọi mời:
"Chuyển đến nhà tôi sống đi!"
Nhất thời Engfa né không kịp cái xoa xoa kia nhưng đến khi dứt câu nói ép bức ngang ngược kia thì không nhịn được hất mạnh tay nàng ra, đáp lớn:
"CHỊ ĐỪNG CÓ MÀ QUÁ ĐÁNG!"
Engfa làm sao mà hiểu được ý tứ kia là một đổi một, muốn cho qua chuyện là phải nhận lấy một điều kiện...
Nhưng, cái này thật sự không dám nghĩ cũng chắc dám tin!
Charlotte nở một nụ cười lạnh vì cái hất kia của Engfa bắt đầu trong người nếm được mùi vị thua cuộc khi Engfa không mê hoặc đi đúng kịch bản mình bày ra, nàng rồi xoay người hướng đến bàn làm việc ngồi xuống nói:
"Quá đáng?
Hứ! Thật buồn cười khi tôi cho em cơ hội chuộc lại lỗi lầm nên nhớ còn hàng tá người đang khao khát được sai lầm rồi sửa chửa bằng cách này của em!"
Phong thái từ tốn nói ra giọng điều nhàn nhã bình thản nhưng từng câu từ của Charlotte chỉ có thể chấp nhận chứ không thể chối từ...
LÀ BUỘC PHẢI CHẤP NHẬN!
Trời ơi!
Chơi đùa với ai cũng được sao lại đi chọn mình người "gà trống nuôi con" cơ chứ???
Engfa vò đầu bức tóc bất lực than thở:
"Vấn đề là không thể được!
Thứ nhất tôi không có làm chuyện gì xấu với chị nên không mắc gì tôi phải sửa lỗi, thứ hai tôi còn con tôi nữa Daeng đó phải làm sao?"
"Tôi có nói bỏ Daeng sao?
Huống hồ nhóc con ấy còn hiểu chuyện biết điều hơn em!"
Charlotte dứt lời lườm Engfa một cái bức người
Ngày mai sẽ khác...
Aaaaaaa chồng emmmmmm❤❤❤❤❤??
[h] Chị Nuôi Luôn Con Em