Giả Vờ Ngoan Ngoãn

Chương 46: Ăn cướp

Edit & Beta: Đoè

Kịch bản thứ hai mà Ninh Chu vào vai học sinh trung học có tên là "Em ngọt ngào hơn đường" đã bắt đầu khởi quay vào tuần trước.

Biết cậu vừa mới quay xong Dư Sinh nên đoàn làm phim đã cho Ninh Chu hoãn việc gia nhập đoàn một tuần.

Cho nên tính toán đâu ra đấy, Ninh Chu vẫn còn vài ngày nghỉ nữa.

Mấy ngày nay cậu đều ở nhà nghỉ ngơi nhưng Hàn Kỳ luôn không ngừng bận rộn. Sau khi nhận được sự đồng ý của Ninh Chu, Hàn Kỳ lập tức liên hệ đến Giai Hằng Technology để có thể nhanh chóng xác nhận vai trò đại diện trò chơi càng sớm càng tốt.

Nhưng lại có chút chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Vốn dĩ đã thảo luận đâu ra đấy với Giai Hằng Technology, thậm chí thời gian ký hợp đồng đã được ấn định thế nhưng bất chợt có người nhảy ra chặn ngang đường muốn cướp vị trí đại diện này.

Trùng hợp thay, người này lại là nam chính của "Em ngọt ngào hơn đường" Tiêu Cảnh Dật.

"Em ngọt ngào hơn đường" là một web drama do Giải Trí Tinh Quang và Truyền Thông Đông Hoàng hợp tác sản xuất với ý định nâng người mới của mình lên, Tiêu Cảnh Dật chính là người mới của Giải Trí Tinh Quang.

Nghe nói gã ta là con trai của giám đốc Giải Trí Tinh Quang, năm nay vừa mới tốt nghiệp Học viện Điện ảnh.

Quỷ Quyệt Thiên Hạ là đại ngôn mà Hàn Kỳ đàm phán có được, sau khi giám đốc bộ phận nghệ sĩ biết tin đã trực tiếp tiếp cận Hàn Kỳ, ý tứ trong lời nói là muốn trao đổi tài nguyên với cô, đổi đại ngôn của Quỷ Quyệt Thiên Hạ sang cho Tiêu Cảnh Dật.

Nói dễ nghe thì là trao đổi, còn nói trắng ra là muốn cướp.

Cái gọi là trao đổi tài nguyên chính là ngẫu nhiên cho Hàn Kỳ hợp tác với một nhãn hiệu thương mại trong ba tháng, còn phóng đại lên nói đây là nhãn hiệu lớn, với địa vị hiện tại của Ninh Chu thì khó mà có được cơ hội này.

Hàn Kỳ bực không chịu được, cái ngữ điệu cao cao tại thượng cho mình là tài giỏi kia khiến Hàn Chỉ chỉ muốn hất cốc nước vào mặt gã giám đốc ấy.

Cô cố gắng hết sức để kìm nén tính khí nóng nảy của mình, bình tĩnh nói với giám đốc bộ phận nghệ sĩ: "Chính Quỷ Quyệt Thiên Hạ chọn Ninh Chu làm đại diện chứ không phải hợp tác với Giải Trí Tinh Quang, bọn họ sẽ không đồng ý cho chúng ta đổi người."

Gã giám đốc thản nhiên nói: "Chỉ cần cô đồng ý nhường đại ngôn của Quỷ Quyệt Thiên Hạ , vấn đề này tôi sẽ giải quyết."

"Tôi sẽ không đồng ý." Thái độ Hàn Kỳ cứng rắn: "Đây là tài nguyên mà tôi giành được về cho nghệ sĩ của mình, chỉ cần tài nguyên mà tôi giành được cuối cùng phát triển trên người nghệ sĩ của công ty thì công ty không có quyền bắt tôi phải nhường lại tài nguyên."


"Hàn Kỳ!" Giọng điệu của gã giám đốc trở nên nghiêm túc hơn: "Cô đừng quên hợp đồng của Ninh Chu vẫn đang ở trong tay công ty, nếu bây giờ cậu ta trở thành đại diện của Quỷ Quyệt Thiên Hạ thì sao? Sau đó thì sao? Chỉ cần ngày nào cậu ta còn là nghệ sĩ của Giải Trí Tinh Quang thì phải nghe theo sắp xếp của công ty ngày đó."

"Hơn nữa, tôi cũng đâu có bảo cô nhường không đại ngôn này. Nhãn hiệu X là nhãn hiệu quốc tế lớn, mức độ nổi tiếng cũng chẳng thua gì Quỷ Quyệt Thiên Hạ ." Ánh mắt gã ta nặng nề nhìn chằm chằm Hàn Kỳ: "Chúng ta đều lui một bước, tốt cho tất cả mọi người không phải hơn sao?"

"Lời này của giám đốc Lưu nghe cũng thật đàng hoàng." Hàn Kỳ khịt mũi khinh thường, "Hàn Kỳ tôi chẳng phải đồ ngu, nếu giám đốc Lưu thật sự cảm thấy mác đại sứ của nhãn hiệu X là hạng mục tốt thì có thể để nó lại cho Tiêu Cảnh Dật mà. Như vậy không ai trong chúng ta phải lui một bước, chẳng phải là đẹp cả đôi đường sao?"

Giám đốc Lưu đập bàn nhảy dựng lên: "Hàn Kỳ cô đừng có mà rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Cô thật sự cho rằng tôi không có cách nào để Tiêu Cảnh Dật ký hợp đồng với Giai Hằng Technology sao? Hỏi cô là vì tôn trọng cô, không ngờ cô lại cho mình là người có quyền quyết định!"

Hàn Kỳ cũng đứng lên, vẻ mặt lạnh lùng không chút nể nang, "Rượu của giám đốc Lưu quả thật tôi uống không nổi, nhưng nếu sau này Ninh Chu tổ chức tiệc ăn mừng thì tôi đây nhất định sẽ mời giám đốc Lưu một ly."

Nói xong, không đợi giám đốc Lưu trả lời, cô lập tức quay gót rời đi mà không cho gã ta chút mặt mũi nào.

Hàn Kỳ bước ra khỏi phòng giám đốc, thở phào nhẹ nhõm.

Thật tuyệt vời, thật cmn tuyệt vời!

Từ lâu cô đã không ưa gã giám đốc bộ phận nghệ sĩ này.

Bằng mặt không bằng lòng, lấy quyền mưu tư (1).

(1) Lợi dụng quyền lực để mưu đoạt lợi ích cá nhân.

Trước khi đi Hàn Kỳ vẫn không quên dẫn Ninh Chu theo, cũng từng có tình huống giám đốc bộ phận cướp mất tài nguyên mà cô vất vả mới giành được. Khi đó vì chính bát cơm của mình, vì nghệ sĩ của mình mà Hàn Kỳ cũng như những người đại diện khác không dám đánh trả, dám tức giận nhưng không dám lên tiếng và chỉ đành cắn răng chắp tay nhường tài nguyên tốt.

Hiện tại đã khác, nếu giám đốc Lưu kia có thể cướp được tài nguyên của Ninh Chu, vậy thì gã thật sự có bản lĩnh.

Về phần giám đốc Lưu dự định nhắm vào Ninh Chu, Hàn Kỳ cũng không lo lắng, hai tháng trước cô đã chuẩn bị lập phòng làm việc cá nhân cho Ninh Chu.

Tưởng Hàng Đình từ lâu đã bày tỏ hy vọng rằng hợp đồng của Ninh Chu có thể sẽ do chính cậu nắm giữ, hắn sớm đã có ý muốn giúp Ninh Chu chấm dứt hợp đồng.

Giờ xem ra Tưởng Hàng Đình đã có dự kiến trước.

Ngay cả trước khi Ninh Chu trở nên nổi tiếng, đã có người muốn lợi dụng cậu. Lỡ sau này cậu nổi tiếng thì sao? Ai biết được Giải Trí Tinh Quang có định hút cạn máu Ninh Chu hay không.


Những ví dụ như thế này ở Giải Trí Tinh Quang có rất nhiều, nổi tiếng nhất chính là nhất ca Phạm Thiên Thụy.

Vốn dĩ anh ta có danh tiếng rất tốt trong lòng khán giả, để quảng bá người mới Giải Trí Tinh Quang luôn yêu cầu Phạm Thiên Thụy nhận một số kịch bản dở, sau đó điên cuồng nhét người mới vào kịch bản, kết quả là Phạm Thiên Thụy lần lượt tung ra nhiều bộ phim dở tệ khiến cho danh tiếng tụt dốc không phanh.

Cuối cùng Phạm Thiên Thụy tức giận chấm dứt hợp đồng, đầu nhập vào một công ty quản lý khác, hiện tại cầm giải thưởng ảnh đế đến mỏi tay. Giải Trí Tinh Quang vừa hối hận vừa tức giận, mỗi lần Phạm Thiên Tụy có động thái trên mạng, thủy quân của Giải Trí Tinh Quang lập tức xông vào ồ ạt bôi nhọ đặt điều, hy vọng Phạm Thiên Thụy sẽ không xoay chuyển mình được.

Có lẽ Tưởng Hàng Đình đã biết trước được phong cách của Giải Trí Tinh Quang, hắn đã lên kế hoạch mở studio cá nhân cho Ninh Chu để cậu không bị Giải Trí Tinh Quang ràng buộc và giữ được sự tự do lớn nhất của mình.

- -

Hàn Kỳ cũng không có nói cho Ninh Chu biết có người trong công ty muốn đại ngôn Quỷ Quyệt Thiên Hạ , ngày hôm sau, cô dẫn Ninh Chu đến Giai Hằng Technology để đàm phán hợp đồng.

Người phụ trách vấn đề này tại Giai Hằng Technology là phó giám đốc bộ phận thương mại, họ Lâm, tên Thư Huỳnh.

Lâm Thư Huỳnh mời Hàn Kỳ và Ninh Chu đến văn phòng, để thư ký rót trà cho họ, trông rất dịu dàng nhưng ăn nói rất thẳng thắn "Không dối gì cô Hàn đây, hôm qua giám đốc Lưu của Giải Trí Tinh Quang đã gọi đến cho chúng tôi nói muốn đổi nghệ sĩ đại diện của Quỷ Quyệt Thiên Hạ , còn nói rằng cô Hàn đã đồng ý."

Hàn Kỳ đối với điều này cũng không có gì ngạc nhiên, giám đốc Lưu thèm thuồng cái đại ngôn này đến đỏ mắt nên tự mình cướp lấy là điều bình thường.

"Tôi thực sự xin lỗi vì chuyện này đã gây rắc rối cho giám đốc Lâm." Hàn Kỳ chân thành xin lỗi, "Nhưng cô thấy đấy, nếu tôi đồng ý nói thì hôm nay tôi sẽ không dân Ninh Chu đến đây ký hợp đồng."

Lâm Thư Huỳnh duyên dáng nhấp một ngụm cà phê và nói: "Tôi hiểu."

Nói xong cô nhờ thư ký đưa bản hợp đồng cho mình, cô cầm lấy rồi đưa cho Hàn Kỳ: "Công ty chúng tôi từ đầu đến cuối chỉ nhìn trúng mỗi cậu Ninh, nếu hôm nay cô Hàn không đến thì chúng tôi sẽ chủ động liên lạc với cậu Ninh."

Ý nói là Ninh Chu là độc nhất vô nhị.

Ninh Chu được chọn không chỉ bởi vì dung mạo đáp ứng yêu cầu, mà còn bởi vì cậu là do người phía trên đích thân tuyển chọn, là người không thể thay thế được.

Đương nhiên Hàn Kỳ biết đạo lý này, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cô có đủ tự tin để đối đầu với giám đốc Lưu.

Mặc dù Ninh Chu không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cuộc nói chuyện giữa Hàn Kỳ và phó giám đốc Lâm Thư Huỳnh cậu cũng đoán được đại khái, đồng thời cũng biết cậu vì sao có thể nắm giữ nguồn tài nguyên này.

Trong lòng rất biết ơn Tưởng Hàng Đình.


Cậu cẩn thận đọc kỹ hợp đồng một lần, dù rằng trước đó đã đưa hợp đồng cho bên pháp vụ kiểm tra trước.

Sau khi đọc xong, cậu ký tên mình vào dưỡi chỗ chữ ký rồi đưa hợp đồng cho Lâm Thư Huỳnh bằng cả hai tay.

Ninh Chu: "Giám đốc Lâm, hợp tác vui vẻ."

Lâm Thư Huỳnh: "Hợp tác vui vẻ."

Vừa ký hợp đồng xong, lễ tân đã gọi điện đến nói rằng giám đốc Lưu Chấn Vinh của Giải Trí Tinh Quang đang ở đây và muốn gặp Lâm Thư Huỳnh.

Không cần cũng biết Lưu Chấn Vinh đến đây vì mục đích gì.

Lâm Thư Huỳnh bảo thư ký từ chối Lưu Chấn Vinh, nhưng quầy lễ tân nói rằng Lưu Chấn Vinh đã vịn quan hệ để đi lên rồi.

Sắc mặt Lâm Thư Huỳnh nhất thời có chút khó coi, bởi vì đang có khách nên trên mặt cô không biểu lộ cảm xúc, nụ cười trên mặt vẫn tao nhã đoan trang, "Để mọi người chê cười rồi, tôi còn có việc cần xử lý, hẹn gặp lại vào ngày khác nhé."

Hàn Kỳ: "Giám đốc Lâm cứ bận việc trước đi."

Hợp đồng đã được ký kết, cho dù lúc này Lưu Chấn Vinh có mang Tiêu Cảnh Dật tới cũng không làm được gì, Hàn Kỳ cũng không lo lắng.

Nhưng vừa bước ra khỏi văn phòng, hai người đã nhìn thấy một người đàn ông dẫn Lưu Chấn Vinh và Tiêu Cảnh Dật tới.

Lâm Thư Huỳnh tiễn hai người ra ngoài, nhìn thấy ba người kia thì nụ cười trên mặt không duy trì nổi nữa.

"Giám đốc Lâm." Tên đàn ông đi phía trước mỉm cười chào hỏi Lâm Thư Huỳnh, giới thiệu với cô: "Đây là Lưu Chấn Vinh, giám độc bộ phận nghệ sĩ của Giải Trí Tinh Quang, không phải Quỷ Quyệt Thiên Hạ đang cần người đại diện mới sao? Tôi dẫn giám đốc Lưu tới đây xem thứ."

Trên thực tế, những cảnh tượng như vậy không phải là hiếm, mỗi năm cứ đến lúc thay đổi người đại diện, các công ty môi giới lớn sẽ dùng nhiều thủ đoạn khác nhau để giới thiệu nghệ sĩ của mình. Nhưng những năm trước, sau khi bổ nhiệm người đại diễn mới, các quản lý khác trong công ty sẽ dừng hành động lại, không bám dai như năm nay.

Người giới thiệu Lưu Chấn Vinh cũng là người của bộ phận thương mại, tên là Triệu Tường, cũng là phó giám đốc giống Lâm Thư Huỳnh. Tháng trước giám đốc bộ thương mại được thăng chức, vị trí quản lý lại bị bỏ trống, hai người hiện tại có thể nói là đang trong mối quan hệ cạnh tranh.

Việc Ninh Chu làm đại diện là do Lâm Thư Huỳnh thông qua thảo luận sôi nổi quyết định, sau khi quyết định xong, cô mới phát hiện ra người phía trên cô cũng có hướng đến Ninh Chu.

Nhưng rõ ràng là không nhiều người biết điều này.


Triệu Tường và Lâm Thư Huỳnh là đối thủ cạnh tranh, cái gì cũng ẩn ý muốn tranh giành với Lâm Thư Huỳnh.

Lâm Thư Huỳnh đã chọn Ninh Chu làm người đại diện của mình, vì vậy gã ta cũng muốn ngán đường đi chọn một người khác, mặc dù gã ta không phụ trách mảng này.

"Làm phiền giám đốc Lưu đi một chuyến rồi." Lâm Thư Huỳnh vẫn mỉm cười đàng hoàng, "Nhưng hợp đồng người đại diện của chúng tôi vừa mới được ký kết, chuyến đi này của giám đốc Lưu có lẽ sẽ vô ích."

Triệu Tường không ngờ hợp đồng lại được ký nhanh như vậy, sắc mặt trong nháy mắt trở nên khó coi. Điều này có nghĩa là gã ta sẽ không nhận được khoản tiền boa kếch xù nào từ Lưu Chấn Vinh.

"Tốc độ của giám đốc Lâm có phải là nhanh quá rồi không? Từ lúc bắt đầu cô đã lựa chọn Ninh Chu." Gã ta nói, chỉ vào Ninh Chu, hàm ý nói: "Khiến người khác không khỏi nghi ngờ liệu giám đốc Lâm có được lợi ích gì từ vụ này không đấy?"

Bất kể là có lấy hay không thì Triệu Tường đều muốn ụp cái nồi này lên đầu Lâm Thư Huỳnh.

Chỉ cần xác nhận tội danh của Lâm Thư Huỳnh khiến cô mất đi tư cách cạnh tranh thì vị trí giám đốc chắc chắn sẽ thuộc về gã ta.

Lâm Thư Huỳnh sao có thể không nhìn ra tâm tư của Triệu Tường, cô cười khẩy: "Muốn gán tội cho tôi thì sợ gì không có lý do? Nếu giám đốc Triệu nghi ngờ tôi, vậy thì cứ cầm chứng cứ đi tố cáo đi. Định vu khống tôi chỉ bằng răng trên lợi dưới, thấy tôi dễ bắt nạt thế sao?"

"Tôi vu khống cho cô?" Triệu Tường chỉ tay vào Ninh Chu, "Trước kia người đại diện của Quỷ Quyệt Thiên Hạ đều là những ngôi sao hot nhất giới giải trí. Lần này cô chọn một nghệ sĩ mới vô danh, ai mà tin được giữa cô và nghệ sĩ mới này không có vấn đề gì?"

Triệu Tường lại nhìn về phía Ninh Chu, xoi mói cậu: "Chậc chậc, cũng khó trách vì sao Lâm Thư Huỳnh cứ muốn chọn cậu làm người đại diện, nhìn bộ dạng này của cậu rất dễ khiến phụ nữ phát cuồng."

"Tôi cũng muốn nhìn xem người làm đại diện của Quỷ Quyệt Thiên Hạ đẹp trai cỡ nào để có thể khiến giám đốc Triệu nói ra những lời như vậy."

Triệu Tường vừa dứt lời, ngoài của bộ phận thương mại vang lên một giọng nói, mọi người quay lại nhìn theo tiếng nói thì nhìn thấy Hoàng Trung Kỳ, chủ tịch của Giai Hằng Technology.

Đi bên cạnh Hoàng Trung Kỳ còn có một người đàn ông cao ráo và đẹp trai.

Người đàn ông mặc bộ vest màu đỏ tươi với chiếc trâm cài hoa hồng lấp lánh trên ngực. Hắn không đeo cà vạt, cúc áo trên cổ không cài hết, lộ ra xương quai xanh tuyệt đẹp.

Nếu bộ đồ này được khoác trên người khác thì có lẽ nó sẽ là vẻ đẹp chết chóc, nhưng người đàn ông này lại có dáng người và vẻ ngoài ưa nhìn, chỉ cần một cái nhấc tay cũng có thể toát ra được vẻ phóng khoáng.

Ninh Chu nhìn thấy hắn thì có hơi ngạc nhiên, cậu hoàn toàn không ngờ Tưởng Hàng Đình lại xuất hiện ở đây.

- ----

Không ngược, chỉ có ngọt và vả mặt liên hoàn thôi =))) Chủ yếu là chúng ta sẽ xem đôi chim cu rải cơm tró:33333

Giả Vờ Ngoan Ngoãn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Giả Vờ Ngoan Ngoãn Truyện Giả Vờ Ngoan Ngoãn Story Chương 46: Ăn cướp
10.0/10 từ 11 lượt.
loading...