Già Thiên
Chương 734: tt
- Tiểu bối, thật sự là không biết trời cao đất rộng, một cái truyền thừa bất hủ không phải là thứ mà con kiến như ngươi có thể lay chuyển được, lát nữa chúng ta sẽ luyện sống thần hồn của ngươi!
- Các ngươi cao hứng hơi sớm một chút rồi đó, tất cả đều đi tìm chết cho ta!
Diệp Phàm rống to một tiếng, mặt đất dưới chân hắn toàn bộ nổ tung, hơn vạn chluồng long khí vọt lên, trong nháy mắt bao phủ Lục Hợp Sát Trận, khiến cho ngôi sao cổ kính này tan rã, không thấy đâu nữa.
- Chuyện gì vậy, đã vận chuyển trận văn Thần Thành rồi, không còn long khí có thể tiết ra ngoài nữa, sao hắn còn có thể mượn dùng chúng được?
Rất nhiều người trên lầu tại Âm Dương Thành đều kinh hãi.
- Lui lại!
Một lão già hét lớn, nhưng thời gian đã quá muộn, hơn vạn luồng long khí chui thẳng lên bầu trời tiêu, giống như hàng vạn thanh kiếm cùng ngâm lên, phát ra, phá nát cổ trận.
Phốc!
Một người bị xuyên thủng thân thể ngay tại chỗ, tiên huyết bắn ra, thân thể bay ngược lên, kết quả lại rơi vào trong một luồng kiếm khí khác, bị cắt thành thịt nát ngay tại chỗ.
- A...!
Người còn lại kêu to, vận chuyển Pháp bảo, cùng thân thể hợp nhất, đánh về phía Diệp Phàm, tấn công nhanh như điện.
Ầm!
Nhưng Diệp Phàm còn nhanh hơn, từng bước đi tới, vận chuyển bí quyết chữ "Hành", phát sau mà đến trước, Nhân Vương Án đánh ra, khiến cho các thanh binh khí này vờ nát, tên kia toàn thân nhuộm đầy máu, bay ngược về phía sau.
Phốc!
Diệp Phàm lại đạp xuống một cước, đánh cho ngực tên kia lún xuống đất, ngay tại chỗ bị đạp chết, không còn khí tức nữa.
Bốn người còn lại đều biến sắc, tất cả bay ngược lại, nhưng lại bị long khí phun ra ngăn cản, toàn bộ bị cản trở, Diệp Phàm đồng thời huy động tấn công, muốn tiêu diệt tất cả.
Xích!
Một ánh đao sáng như tuyết lao lên, Hàn Lập tức chém một người thành hai nửa.
Ẩm!
Diệp Phàm phi thường dùng mành, một nắm tay màu vàng đánh ra, đánh cho ngay cả Pháp bảo lẫn thân thể của tên đối diện thành huyết vụ, vờ tan ra đến một mảnh cùng không còn sót lại.
- A...!
Người còn lại kêu thảm thiết, bị Diệp Phàm giơ tay ngắt đầu xuống, tiên huyết trên cổ bắn cao ba thước, không cam lòng nhưng cùng không thay đổi được sự thật, thần niệm diệt vong.
Diệp Phàm vung động hai tay, giống như đang dẫn dắt một mảnh tinh không mà đi, phù văn vô tận lóe ra, tràn ngập đầy bầu trời, tiêu diệt hoàn toàn chín kiện thần binh của người còn lại.
Ẩm!
Hắn ở trên đánh ra một chưởng lên hư không, lưu lại một lạc ấn trông rất rõ ràng, tên phía xa kia phun ra một ngụm máu to, thân thể bắn ra thành mấy mảnh, sau đó nổ tung, hoàn toàn vẫn lạc.
Long khí trong lòng đất xông lên tận trời, bao phủ cả chiến trường, chỉ trong chớp mắt mà sáu đại cường giả đã chết sạch sè, một người cùng không còn, khó có thể chống lại một kích phi thường dùng mành của Diệp Phàm.
Trên thành ngay lập tức lặng ngắt như tờ, loại thủ đoạn này đã có thể luận bàn cùng Thánh chủ rồi, không có mấy người có thể làm được điều này.
Bỗng nhiên một trận đại loạn phát ra, các cao thủ tuyệt đỉnh trong thành nghe thấy tin Diệp Phàm tới, liền cùng nhau lao ra, cả một đám đều đàng đàng sát khí, phần lớn tóc đều đã trắng xoá.
- Lão Giáo chủ chết thật là thảm a. dùng thân thể hóa thành Tử Chú, vĩnh viễn rơi xuống Luyện Ngục, nhưng lại vần không siết chết được con chó con này, thật đáng giận!
- Lão Giáo chủ, để ta báo thù cho ngươi!
Một nam nhân oai hùng đầu tiên bay ra, gào lớn, đánh tới Diệp Phàm, hắn cầm trong tay thần kiếm bổ thẳng xuống.
Ẩm!
Diệp Phàm khẽ vung tay, một luồng sáng bay tới, va chạm cùng một chỗ với thần kiếm của người kia, phát ra tiếng vang không dứt, điều này làm cho trong lòng hắn nhảy dựng, đây là một vị siêu cấp đại năng.
- Ngươi là ai?
- Ta là Thánh tử năm trăm năm trước của Âm Dương Giáo, hiện nay là Thái thượng trưởng lão, ngươi đến nạp mệnh đi!
Người này hét lớn, cầm trong tay thần kiếm đánh tới, một kiếm bổ ra, ánh sáng lạnh lẽo chiếu rọi hơn mười dậm.
Nhưng truyền thừa bất hủ đều cách năm trăm năm sẽ tuyển ra một thế hệ Thánh tử, khi lão Giáo chủ cuối cùng qua đời, thì sẽ chọn ra người kế thừa ngôi vị này trong số các vị Thánh tử.
- Thánh tử năm trăm năm trước, trách không được lại cường đại như vậy!
Diệp Phàm trong lòng nhảy dựng.
- Giết hắn!
Đúng lúc này, lại có vài tên nam nhân oai hùng bay tới, tất cả đều sát khí ngút trời, một đám tranh nhau ra tay trước, muốn ngắt đầu Diệp Phàm xuống, tên nào cùng vô cùng cường đại.
Thánh tử ngàn năm trước. Thánh tử một ngàn năm trăm năm trước, thậm chí còn có một vị Thánh nữ hai ngàn năm trước, thực lực khủng bố làm cho người ta sợ hãi, có thể luận bàn cùng với các Thánh chủ cường đại nhất hiện nay.
Chủ yếu là do Vương Dương Chiến sống quá lâu, vượt qua hơn ba ngàn tuổi, các Thánh tử trước đó thì chỉ có thể chờ mà thôi, không thể nối nghiệp được. Mà nay một vị nguyên lão trở thành Giáo chủ, bọn họ đều muốn mượn dịp này để leo lên chức phó Giáo chủ, để sau này có thể tiếp vị.
Ngày xưa là Thánh tử, mà nay lại là nguyên lão cường đại, cùng nhau tấn công Diệp Phàm, hơn nữa còn có một vài nhân vật siêu cấp khủng bố lớp tiền bối bay tới, ra tay rất vô tình.
Mặc dù Diệp Phàm có thể mượn dùng long khí trong lòng đất, có được thực lực tranh hùng cùng Thánh chủ, nhưng cùng cùng không có khả năng độc chiến nhiều người như vậy, điều này thuần túy là đi tìm chết.
- Tới lúc rồi!
Trong lòng hắn làm ra quyết định, dẫn rất nhiều cao thủ ra đây, hắn muốn thu thập một ngụm Long Huyệt lực, san bằng một đám cường giả, đánh gãy một chân của Âm Dương Giáo.
Ầm
Nguyên Thiên Thần Trận mà Diệp Phàm đã chuẩn bị trước liền toàn diện khởi động, thần quang vô cùng vô tận hướng lên trên cao, vài vạn con đại long nhảy lên, khắp nơi đều là ánh sáng nhiều màu, bảo phủ khắp nơi đây.
Đột nhiên, một khí tức khiến người ta kinh sợ xuất hiện, khiến thân thể người ta muốn nứt ra, mãnh liệt lao thẳng về phía Diệp Phàm, trong Thần Thành có một tấm cổ kính màu đỏ tối, đang chầm chậm trồi lên khỏi mật đất.
- Binh khí của Thánh nhân viễn cổ, Âm Dương cổ Kính chân chính đã xuất hiện!
Diệp Phàm sởn tóc gáy, tấm cổ kính phỏng chế phẩm thì hắn từng kiến thức qua, có thể giết đại năng như giết một con kiến, vô cùng dễ dàng, vậy thì lại càng không cần phải nói tới chính phẩm. T.r.u.y.ệtruyenfull.vn
- Chết tiệt!
Hắn sớm đã có chuẩn bị, nhưng cùng không ngờ tới Âm Dương Giáo vừa mới bắt đầu thì đã vận dụng trấn giáo chí bảo, có thể thấy được quyết tâm giết hắn nặng tới mức nào, tuyệt đối không để cho hắn một chút cơ hội nào.
- Phá cái này thành cho ta!
Thần lực vô cùng vô tận thiêu đốt, đại long muôn đời trong lòng đất đã như hất tung cả Âm Dương Thần Thành, toàn bộ lao lên, xông thẳng tận trời, khiến cho nơi này trở thành một mảnh hoàn toàn sôi trào.
Từ phía xa nhìn lại, chỉ thấy có một mảnh hải dương bằng thần lực, căn bản không thấy được thứ khác, các phù văn mà Diệp Phàm đã khắc trong lòng đất lúc này cuồn cuộn lao lên, quét khắp thiên địa.
Đại dương mênh mông Vô tận, như ngân hà trên chín tầng trời rơi xuống, đây là một hồi đại kiếp nạn
Ầm
Cửa thành bốn phía của Âm Dương Thằn Thành, đồng loạt sụp đổ, tiếp theo tường thành cổ xưa giống như ngọn núi này lại giống một tờ giấy mỏng, đổ ập xuống, bụi mù xông lên tận trời.
phiến thần thổ có sắc thái truyền kỳ này hiện tại đã xảy ra kinh thiên hạo kiếp, rất nhiều kiến trúc cổ xưa đều sụp đổ, căn bản không thể khống chế được.
- Chỉ một mình ngươi, đơn độc đối kháng với Âm Dương Giáo của, lại còn dám hủy đi trọng địa...!
- Đây là thiên đại sỉ nhục a. diệt hắn cửu tộc, cùng không đủ để rửa sạch mối thù này!
Rất nhiều nhân vật lớp tiền bối của Âm Dương Giáo rống to, gần như điên cuồng.
Ầm
Một chiếc Cổ Kính trong long mạch dưới lòng đất vọt lên, nặng nề di động trong hư không, dường như có thể có định được chư thiên muôn đời, rất nhiều nguyên lão Âm Dương Giáo đều không kìm nổi quỳ xuống lạy.
- Thánh binh Viễn cổ, cầu người bảo vệ căn cơ Thần Thành của chúng ta a!
- Thần linh viễn cổ hãy tỉnh lại đi, bảo vệ khối sơn xuyên đại địa này!
Diệp Phàm đứng ở khoảng không phía xa, không dám tới gần, tấm cổ Kính kia rất dọa người, gần như có thể thôn tính tiêu diệt thiên địa, mỗi một luồng khí tức phát ra cùng có khả năng nghiền nát đại năng.
Nó thoạt nhìn rất mang phong cách cổ xưa, một mật là màu đen, một mật là màu đỏ, có được một loại lực lượng khó có thể nói nên lời, dường như cái gì nó cùng có thể đánh nát.
- Đây là Cổ Kính vô địch trong truyền thuyết a. năm đó thuỷ tổ bọn họ luyện thành, vô địch cả ngũ vực, ngay cả hải ngoại cùng khó gập được đối thủ, danh chấn cổ kim, từng giết cả Vực ngoại thần linh.
Đây là trấn giáo chí bảo của thế lực đối địch, thiên hạ đều biết, không có ai dám tranh phong, Diệp Phàm rất muốn đoạt lấy nó, nhưng cũng chỉ có thể lắc đầu mà thôi.
Thánh binh viễn cổ, phun ra nuốt vào lực lượng của thiên địa, giống như một sinh mệnh, rất nhanh sống lại, khiến cho long khí đang sôi trào trong lòng đất trở nên ổn định, nó có thể có định được tất cả.
- Cái cổ binh này đoạt tạo hóa trời xanh, thật sự không có cách nào đối phó a...!
Ầm
Bụi mù nổi lên bốn phía, tuy rằng cổ Kính có thể có định được long khí, nhưng lực lượng đáng sợ vẫn mãnh liệt như cù, thành trì rách nát, đổ xuống thành từng mảng.
- Diệp tiểu tặc, ngươi ngươi chết không được tử tế đâu!
Rất nhiều cường giả rống giận, lần này bọn họ tổn thất quá lớn, chỉ hận không thể đập đầu vào tường cho xong.
Âm Dương Thần Thành sụp đổ một mãng lớn, tin tức nhanh chóng truyền ra ngoài, toàn bộ Trung Châu chấn động, mọi người đều gần như không dám tin.
Từ xưa đến nay, có rất nhiều đại giáo bị hủy diệt, nát tan thành bụi, biến mất trong dòng sông lịch sử, không ai có thể nói rõ được.
Năm tháng dài dằng dặc, bụi bậm cuồn cuộn, bao phủ vô số chuyện xưa, xóa mờ vô số nhân vật phong vân, tuyệt đại hồng nhan cười nghiêng thành kia, Đại đế vô thượng kia với tư thế oai hùng vĩ ngạn, cùng đều táng thân trong lịch sử phủ đầy bụi mù này.
Cái gọi là bất hủ, cùng có một thời gian nhất định mà thôi, không có vĩnh hằng chân chính, ngay cả Đại đế Nhân tộc cùng đều đã tiêu vong.
Một số Thánh địa cổ xưa, thậm chí Thần triều cường thịnh, cùng đều đã mai một trong tinh không vô tận kia, bị năm tháng vô tình phủ đầy bụi.
Nhưng mà, dùng một người đơn độc đối kháng với một đại giáo vô thượng, công phá một mảnh thần thổ thì cùng là rất ít xảy ra từ xưa tới nay, điều này có ý nghĩa rằng một đại giáo đang đi về phía suy sụp hay sao?
- Thật sự là khó tin, Âm Dương Giáo còn rất cường thịnh, không ngờ lại bị một tu sĩ vừa mới vào Tiên Thai Bí Cảnh phá hủy thành trì!
- Một mình Thánh thể tấn công Âm Dương Giáo, gần như thành công, lưu lại một mảnh tường đổ!
Tin tức vừa phát ra, toàn bộ Trung Châu chấn động, đây là tin tức khó tin thứ nhất, cho dù Diệp Phàm có cường đại gấp mấy đi nữa, cùng không có khả năng đối phó với một đại giáo.
Nhưng sự thật bày ra trước mắt, Âm Dương Thần Thành đổ sập hơn phân nửa, bụi mù xông lên tận trời, chỉ còn lại một mảnh rách nát, thiếu chút nữa đã bị san bằng.
- Điều này sao có thể, Thánh thể cũng có thể chiến với nửa bước đại năng, nhưng lại không cách nào luận bàn được với những nguyên lão kia chứ?
- Hắn dùng Nguyên Thuật bày ra thần trận, gần như tế sống cả Âm Dương Thần Thành, thiếu chút nữa nó đã bị long khí muôn đời thiêu đốt thành tro bụi!
Tình hình cụ thể truyền ra, mỗi một thế lực lớn đều rùng mình, kỳ thuật của Nguyên Thiên Sư có thể nói vô cùng thần diệu, có thể luận bàn với cả cổ kinh của Nhân tộc, đoạt tạo hóa của thế gian.
Một người đơn độc đấu với cả một đại giáo, toàn thân trở ra, hủy một nửa tòa Thần Thành cổ xưa, kinh động tất cả cường giả tại Trung Châu, rất nhiều đại giáo đều đứng ngồi không yên.
Nếu như Diệp Phàm tâm huyết dâng trào, đánh vào giáo phái của bọn thì sao? Nguyên Thuật thần dị, vô cùng lạ thường, hiện giờ xem ra Trung Châu long khí quả thực chính là chiến lực của hắn, có thể hóa thành chiến trường cho hắn phát uy.
Các thế lực lớn tại Trung Châu không thể không chấn động, triệu hoán Tầm Long Địa Sư cường đại, củng có sơn môn của chính mình, tránh cho bị người khác thừa dịp đánh tới.
- Thánh thể quật khởi, không ai có thể cản trở nữa rồi!
Các nhân vật lớp tiền bối than thờ.
Mà một thế hệ trẻ tuổi khi nghe được tin tức này thì rất nhiều người ở đều có chút ngẩn ra, Diêu Quang Thánh tử thì trầm mặc, một người tiến công một đại giáo, khiến hắn thật lâu cùng không nói được câu nào.
- Thủ đoạn lăng lệ như vậy sao, thật là ra ngoài ý muốn a!
Một vị đầu đà trẻ tuổi tại Tây Mạc, đến từ một cái cổ Miếu, có vẻ đẹp như hóa thân của Phật, không kìm nổi ngạc nhiên thán phục.
Nam Yêu cùng vì việc này mà xuất quan, nhìn về phía nam, một trận xuất thần, loại Nguyên Thuật này vô cùng huyền bí, lại còn có uy lực lớn như vậy, khiến cho hắn rất kinh dị.
Nguyệt Linh Công chúa, đệ nhị mỳ nữ Trung Châu, suy nghĩ xuất thần, loại thủ đoạn này của Diệp Phàm thật sự rất dọa người, dùng một kích hủy diệt Âm Dương Thần Thành, giống như thần thoại hoang đường vậy.
- Nếu hắn trở thành Nguyên Thiên Sư chân chính, liệu có thể trực tiếp tiến công Cửu Lê Thần triều của ta hay không!
Mỗi một thế lực lớn đều kiêng kị trong lòng, nếu Diệp Phàm trường thành lên, chưa nói tới chiến lực, chỉ riêng Nguyên Thuật này cùng đã khiến cho người ta kiêng kị không thôi rồi.
Già Thiên
- Các ngươi cao hứng hơi sớm một chút rồi đó, tất cả đều đi tìm chết cho ta!
Diệp Phàm rống to một tiếng, mặt đất dưới chân hắn toàn bộ nổ tung, hơn vạn chluồng long khí vọt lên, trong nháy mắt bao phủ Lục Hợp Sát Trận, khiến cho ngôi sao cổ kính này tan rã, không thấy đâu nữa.
- Chuyện gì vậy, đã vận chuyển trận văn Thần Thành rồi, không còn long khí có thể tiết ra ngoài nữa, sao hắn còn có thể mượn dùng chúng được?
Rất nhiều người trên lầu tại Âm Dương Thành đều kinh hãi.
- Lui lại!
Một lão già hét lớn, nhưng thời gian đã quá muộn, hơn vạn luồng long khí chui thẳng lên bầu trời tiêu, giống như hàng vạn thanh kiếm cùng ngâm lên, phát ra, phá nát cổ trận.
Phốc!
Một người bị xuyên thủng thân thể ngay tại chỗ, tiên huyết bắn ra, thân thể bay ngược lên, kết quả lại rơi vào trong một luồng kiếm khí khác, bị cắt thành thịt nát ngay tại chỗ.
- A...!
Người còn lại kêu to, vận chuyển Pháp bảo, cùng thân thể hợp nhất, đánh về phía Diệp Phàm, tấn công nhanh như điện.
Ầm!
Nhưng Diệp Phàm còn nhanh hơn, từng bước đi tới, vận chuyển bí quyết chữ "Hành", phát sau mà đến trước, Nhân Vương Án đánh ra, khiến cho các thanh binh khí này vờ nát, tên kia toàn thân nhuộm đầy máu, bay ngược về phía sau.
Phốc!
Diệp Phàm lại đạp xuống một cước, đánh cho ngực tên kia lún xuống đất, ngay tại chỗ bị đạp chết, không còn khí tức nữa.
Bốn người còn lại đều biến sắc, tất cả bay ngược lại, nhưng lại bị long khí phun ra ngăn cản, toàn bộ bị cản trở, Diệp Phàm đồng thời huy động tấn công, muốn tiêu diệt tất cả.
Xích!
Một ánh đao sáng như tuyết lao lên, Hàn Lập tức chém một người thành hai nửa.
Ẩm!
Diệp Phàm phi thường dùng mành, một nắm tay màu vàng đánh ra, đánh cho ngay cả Pháp bảo lẫn thân thể của tên đối diện thành huyết vụ, vờ tan ra đến một mảnh cùng không còn sót lại.
- A...!
Người còn lại kêu thảm thiết, bị Diệp Phàm giơ tay ngắt đầu xuống, tiên huyết trên cổ bắn cao ba thước, không cam lòng nhưng cùng không thay đổi được sự thật, thần niệm diệt vong.
Diệp Phàm vung động hai tay, giống như đang dẫn dắt một mảnh tinh không mà đi, phù văn vô tận lóe ra, tràn ngập đầy bầu trời, tiêu diệt hoàn toàn chín kiện thần binh của người còn lại.
Ẩm!
Hắn ở trên đánh ra một chưởng lên hư không, lưu lại một lạc ấn trông rất rõ ràng, tên phía xa kia phun ra một ngụm máu to, thân thể bắn ra thành mấy mảnh, sau đó nổ tung, hoàn toàn vẫn lạc.
Long khí trong lòng đất xông lên tận trời, bao phủ cả chiến trường, chỉ trong chớp mắt mà sáu đại cường giả đã chết sạch sè, một người cùng không còn, khó có thể chống lại một kích phi thường dùng mành của Diệp Phàm.
Trên thành ngay lập tức lặng ngắt như tờ, loại thủ đoạn này đã có thể luận bàn cùng Thánh chủ rồi, không có mấy người có thể làm được điều này.
Bỗng nhiên một trận đại loạn phát ra, các cao thủ tuyệt đỉnh trong thành nghe thấy tin Diệp Phàm tới, liền cùng nhau lao ra, cả một đám đều đàng đàng sát khí, phần lớn tóc đều đã trắng xoá.
- Lão Giáo chủ chết thật là thảm a. dùng thân thể hóa thành Tử Chú, vĩnh viễn rơi xuống Luyện Ngục, nhưng lại vần không siết chết được con chó con này, thật đáng giận!
- Lão Giáo chủ, để ta báo thù cho ngươi!
Một nam nhân oai hùng đầu tiên bay ra, gào lớn, đánh tới Diệp Phàm, hắn cầm trong tay thần kiếm bổ thẳng xuống.
Ẩm!
Diệp Phàm khẽ vung tay, một luồng sáng bay tới, va chạm cùng một chỗ với thần kiếm của người kia, phát ra tiếng vang không dứt, điều này làm cho trong lòng hắn nhảy dựng, đây là một vị siêu cấp đại năng.
- Ngươi là ai?
- Ta là Thánh tử năm trăm năm trước của Âm Dương Giáo, hiện nay là Thái thượng trưởng lão, ngươi đến nạp mệnh đi!
Người này hét lớn, cầm trong tay thần kiếm đánh tới, một kiếm bổ ra, ánh sáng lạnh lẽo chiếu rọi hơn mười dậm.
Nhưng truyền thừa bất hủ đều cách năm trăm năm sẽ tuyển ra một thế hệ Thánh tử, khi lão Giáo chủ cuối cùng qua đời, thì sẽ chọn ra người kế thừa ngôi vị này trong số các vị Thánh tử.
- Thánh tử năm trăm năm trước, trách không được lại cường đại như vậy!
Diệp Phàm trong lòng nhảy dựng.
- Giết hắn!
Đúng lúc này, lại có vài tên nam nhân oai hùng bay tới, tất cả đều sát khí ngút trời, một đám tranh nhau ra tay trước, muốn ngắt đầu Diệp Phàm xuống, tên nào cùng vô cùng cường đại.
Thánh tử ngàn năm trước. Thánh tử một ngàn năm trăm năm trước, thậm chí còn có một vị Thánh nữ hai ngàn năm trước, thực lực khủng bố làm cho người ta sợ hãi, có thể luận bàn cùng với các Thánh chủ cường đại nhất hiện nay.
Chủ yếu là do Vương Dương Chiến sống quá lâu, vượt qua hơn ba ngàn tuổi, các Thánh tử trước đó thì chỉ có thể chờ mà thôi, không thể nối nghiệp được. Mà nay một vị nguyên lão trở thành Giáo chủ, bọn họ đều muốn mượn dịp này để leo lên chức phó Giáo chủ, để sau này có thể tiếp vị.
Ngày xưa là Thánh tử, mà nay lại là nguyên lão cường đại, cùng nhau tấn công Diệp Phàm, hơn nữa còn có một vài nhân vật siêu cấp khủng bố lớp tiền bối bay tới, ra tay rất vô tình.
Mặc dù Diệp Phàm có thể mượn dùng long khí trong lòng đất, có được thực lực tranh hùng cùng Thánh chủ, nhưng cùng cùng không có khả năng độc chiến nhiều người như vậy, điều này thuần túy là đi tìm chết.
- Tới lúc rồi!
Trong lòng hắn làm ra quyết định, dẫn rất nhiều cao thủ ra đây, hắn muốn thu thập một ngụm Long Huyệt lực, san bằng một đám cường giả, đánh gãy một chân của Âm Dương Giáo.
Ầm
Nguyên Thiên Thần Trận mà Diệp Phàm đã chuẩn bị trước liền toàn diện khởi động, thần quang vô cùng vô tận hướng lên trên cao, vài vạn con đại long nhảy lên, khắp nơi đều là ánh sáng nhiều màu, bảo phủ khắp nơi đây.
Đột nhiên, một khí tức khiến người ta kinh sợ xuất hiện, khiến thân thể người ta muốn nứt ra, mãnh liệt lao thẳng về phía Diệp Phàm, trong Thần Thành có một tấm cổ kính màu đỏ tối, đang chầm chậm trồi lên khỏi mật đất.
- Binh khí của Thánh nhân viễn cổ, Âm Dương cổ Kính chân chính đã xuất hiện!
Diệp Phàm sởn tóc gáy, tấm cổ kính phỏng chế phẩm thì hắn từng kiến thức qua, có thể giết đại năng như giết một con kiến, vô cùng dễ dàng, vậy thì lại càng không cần phải nói tới chính phẩm. T.r.u.y.ệtruyenfull.vn
- Chết tiệt!
Hắn sớm đã có chuẩn bị, nhưng cùng không ngờ tới Âm Dương Giáo vừa mới bắt đầu thì đã vận dụng trấn giáo chí bảo, có thể thấy được quyết tâm giết hắn nặng tới mức nào, tuyệt đối không để cho hắn một chút cơ hội nào.
- Phá cái này thành cho ta!
Thần lực vô cùng vô tận thiêu đốt, đại long muôn đời trong lòng đất đã như hất tung cả Âm Dương Thần Thành, toàn bộ lao lên, xông thẳng tận trời, khiến cho nơi này trở thành một mảnh hoàn toàn sôi trào.
Từ phía xa nhìn lại, chỉ thấy có một mảnh hải dương bằng thần lực, căn bản không thấy được thứ khác, các phù văn mà Diệp Phàm đã khắc trong lòng đất lúc này cuồn cuộn lao lên, quét khắp thiên địa.
Đại dương mênh mông Vô tận, như ngân hà trên chín tầng trời rơi xuống, đây là một hồi đại kiếp nạn
Ầm
Cửa thành bốn phía của Âm Dương Thằn Thành, đồng loạt sụp đổ, tiếp theo tường thành cổ xưa giống như ngọn núi này lại giống một tờ giấy mỏng, đổ ập xuống, bụi mù xông lên tận trời.
phiến thần thổ có sắc thái truyền kỳ này hiện tại đã xảy ra kinh thiên hạo kiếp, rất nhiều kiến trúc cổ xưa đều sụp đổ, căn bản không thể khống chế được.
- Chỉ một mình ngươi, đơn độc đối kháng với Âm Dương Giáo của, lại còn dám hủy đi trọng địa...!
- Đây là thiên đại sỉ nhục a. diệt hắn cửu tộc, cùng không đủ để rửa sạch mối thù này!
Rất nhiều nhân vật lớp tiền bối của Âm Dương Giáo rống to, gần như điên cuồng.
Ầm
Một chiếc Cổ Kính trong long mạch dưới lòng đất vọt lên, nặng nề di động trong hư không, dường như có thể có định được chư thiên muôn đời, rất nhiều nguyên lão Âm Dương Giáo đều không kìm nổi quỳ xuống lạy.
- Thánh binh Viễn cổ, cầu người bảo vệ căn cơ Thần Thành của chúng ta a!
- Thần linh viễn cổ hãy tỉnh lại đi, bảo vệ khối sơn xuyên đại địa này!
Diệp Phàm đứng ở khoảng không phía xa, không dám tới gần, tấm cổ Kính kia rất dọa người, gần như có thể thôn tính tiêu diệt thiên địa, mỗi một luồng khí tức phát ra cùng có khả năng nghiền nát đại năng.
Nó thoạt nhìn rất mang phong cách cổ xưa, một mật là màu đen, một mật là màu đỏ, có được một loại lực lượng khó có thể nói nên lời, dường như cái gì nó cùng có thể đánh nát.
- Đây là Cổ Kính vô địch trong truyền thuyết a. năm đó thuỷ tổ bọn họ luyện thành, vô địch cả ngũ vực, ngay cả hải ngoại cùng khó gập được đối thủ, danh chấn cổ kim, từng giết cả Vực ngoại thần linh.
Đây là trấn giáo chí bảo của thế lực đối địch, thiên hạ đều biết, không có ai dám tranh phong, Diệp Phàm rất muốn đoạt lấy nó, nhưng cũng chỉ có thể lắc đầu mà thôi.
Thánh binh viễn cổ, phun ra nuốt vào lực lượng của thiên địa, giống như một sinh mệnh, rất nhanh sống lại, khiến cho long khí đang sôi trào trong lòng đất trở nên ổn định, nó có thể có định được tất cả.
- Cái cổ binh này đoạt tạo hóa trời xanh, thật sự không có cách nào đối phó a...!
Ầm
Bụi mù nổi lên bốn phía, tuy rằng cổ Kính có thể có định được long khí, nhưng lực lượng đáng sợ vẫn mãnh liệt như cù, thành trì rách nát, đổ xuống thành từng mảng.
- Diệp tiểu tặc, ngươi ngươi chết không được tử tế đâu!
Rất nhiều cường giả rống giận, lần này bọn họ tổn thất quá lớn, chỉ hận không thể đập đầu vào tường cho xong.
Âm Dương Thần Thành sụp đổ một mãng lớn, tin tức nhanh chóng truyền ra ngoài, toàn bộ Trung Châu chấn động, mọi người đều gần như không dám tin.
Từ xưa đến nay, có rất nhiều đại giáo bị hủy diệt, nát tan thành bụi, biến mất trong dòng sông lịch sử, không ai có thể nói rõ được.
Năm tháng dài dằng dặc, bụi bậm cuồn cuộn, bao phủ vô số chuyện xưa, xóa mờ vô số nhân vật phong vân, tuyệt đại hồng nhan cười nghiêng thành kia, Đại đế vô thượng kia với tư thế oai hùng vĩ ngạn, cùng đều táng thân trong lịch sử phủ đầy bụi mù này.
Cái gọi là bất hủ, cùng có một thời gian nhất định mà thôi, không có vĩnh hằng chân chính, ngay cả Đại đế Nhân tộc cùng đều đã tiêu vong.
Một số Thánh địa cổ xưa, thậm chí Thần triều cường thịnh, cùng đều đã mai một trong tinh không vô tận kia, bị năm tháng vô tình phủ đầy bụi.
Nhưng mà, dùng một người đơn độc đối kháng với một đại giáo vô thượng, công phá một mảnh thần thổ thì cùng là rất ít xảy ra từ xưa tới nay, điều này có ý nghĩa rằng một đại giáo đang đi về phía suy sụp hay sao?
- Thật sự là khó tin, Âm Dương Giáo còn rất cường thịnh, không ngờ lại bị một tu sĩ vừa mới vào Tiên Thai Bí Cảnh phá hủy thành trì!
- Một mình Thánh thể tấn công Âm Dương Giáo, gần như thành công, lưu lại một mảnh tường đổ!
Tin tức vừa phát ra, toàn bộ Trung Châu chấn động, đây là tin tức khó tin thứ nhất, cho dù Diệp Phàm có cường đại gấp mấy đi nữa, cùng không có khả năng đối phó với một đại giáo.
Nhưng sự thật bày ra trước mắt, Âm Dương Thần Thành đổ sập hơn phân nửa, bụi mù xông lên tận trời, chỉ còn lại một mảnh rách nát, thiếu chút nữa đã bị san bằng.
- Điều này sao có thể, Thánh thể cũng có thể chiến với nửa bước đại năng, nhưng lại không cách nào luận bàn được với những nguyên lão kia chứ?
- Hắn dùng Nguyên Thuật bày ra thần trận, gần như tế sống cả Âm Dương Thần Thành, thiếu chút nữa nó đã bị long khí muôn đời thiêu đốt thành tro bụi!
Tình hình cụ thể truyền ra, mỗi một thế lực lớn đều rùng mình, kỳ thuật của Nguyên Thiên Sư có thể nói vô cùng thần diệu, có thể luận bàn với cả cổ kinh của Nhân tộc, đoạt tạo hóa của thế gian.
Một người đơn độc đấu với cả một đại giáo, toàn thân trở ra, hủy một nửa tòa Thần Thành cổ xưa, kinh động tất cả cường giả tại Trung Châu, rất nhiều đại giáo đều đứng ngồi không yên.
Nếu như Diệp Phàm tâm huyết dâng trào, đánh vào giáo phái của bọn thì sao? Nguyên Thuật thần dị, vô cùng lạ thường, hiện giờ xem ra Trung Châu long khí quả thực chính là chiến lực của hắn, có thể hóa thành chiến trường cho hắn phát uy.
Các thế lực lớn tại Trung Châu không thể không chấn động, triệu hoán Tầm Long Địa Sư cường đại, củng có sơn môn của chính mình, tránh cho bị người khác thừa dịp đánh tới.
- Thánh thể quật khởi, không ai có thể cản trở nữa rồi!
Các nhân vật lớp tiền bối than thờ.
Mà một thế hệ trẻ tuổi khi nghe được tin tức này thì rất nhiều người ở đều có chút ngẩn ra, Diêu Quang Thánh tử thì trầm mặc, một người tiến công một đại giáo, khiến hắn thật lâu cùng không nói được câu nào.
- Thủ đoạn lăng lệ như vậy sao, thật là ra ngoài ý muốn a!
Một vị đầu đà trẻ tuổi tại Tây Mạc, đến từ một cái cổ Miếu, có vẻ đẹp như hóa thân của Phật, không kìm nổi ngạc nhiên thán phục.
Nam Yêu cùng vì việc này mà xuất quan, nhìn về phía nam, một trận xuất thần, loại Nguyên Thuật này vô cùng huyền bí, lại còn có uy lực lớn như vậy, khiến cho hắn rất kinh dị.
Nguyệt Linh Công chúa, đệ nhị mỳ nữ Trung Châu, suy nghĩ xuất thần, loại thủ đoạn này của Diệp Phàm thật sự rất dọa người, dùng một kích hủy diệt Âm Dương Thần Thành, giống như thần thoại hoang đường vậy.
- Nếu hắn trở thành Nguyên Thiên Sư chân chính, liệu có thể trực tiếp tiến công Cửu Lê Thần triều của ta hay không!
Mỗi một thế lực lớn đều kiêng kị trong lòng, nếu Diệp Phàm trường thành lên, chưa nói tới chiến lực, chỉ riêng Nguyên Thuật này cùng đã khiến cho người ta kiêng kị không thôi rồi.
Già Thiên
Đánh giá:
Truyện Già Thiên
Story
Chương 734: tt
8.4/10 từ 36 lượt.