Già Thiên

Chương 265: Đại Chiến Thiên Bằng

Đây là một ngọn núi xanh tươi, xung quanh có nhiều cây tùng cứng cáp đứng thẳng, những tảng đá hình thù kỳ lạ có ở khắp nơi, còn có một thác nước chảy từ trên cao xuống dưới.

- Giết Thánh thể Hoang Cổ đồng giai, tạo thành con đường Đại Đế của ta. Ý trời chính là như thế, căn nguyên vạn vật mẫu khí là dành cho ta.

Kim Sí Tiểu Bằng vương có thân thể cao lớn, tóc vàng dài như thác nước, đôi ngươi rạng rỡ lấp lánh. Cả người hắn toát lên một cổ ma lực kỳ dị, lúc đứng trên đỉnh núi gây cho người ta cảm giác mình bị người này áp chế hoàn toàn.

- Ta chưa bao giờ giết Thiên Bằng đây, xem ra hôm nay phải dùng tay thử máu rồi!

Diệp Phàm đáp trả lại, không khí trở nên vô cùng khẩn trương.

- Thể chất của ngươi đã lưu lạc, có thể thấy thế giới này cũng từ bỏ những người như ngươi, đáng ra bọn ngươi phải bị vùi vào trong đất lâu rồi. Hôm nay ta sẽ diệt tuyệt toàn bộ Thánh thể Hoang Cổ!

Sát khí Kim Sí Tiểu Bằng vương hiện rõ, xông thẳng lên trời cao.

Đây là một nhân vật vô cùng nguy hiểm, muốn giết người là giết người. Hắn đã quyết tâm lấy được vạn vật mẫu khí đỉnh của Diệp Phàm, nên không hề có ý định tha cho vị Thánh thể này.

- Thiên Bằng ta nhất định sẽ trở thành Đại Đế, nguyên căn vạn vật mẫu khí của ngươi chính là chí bảo trời cao muốn dành tặng cho ta.

Mái tóc của Kim Sí Tiểu Bằng vương tung bay theo gió, sát ý điên cuồng hiện rõ trong mắt, hắn ta nói:

- Ta sẽ lấy thánh huyết Hoang Cổ của ngươi để tẩy lễ nguyên căn vạn vật mẫu khí, đúc nó thành Thánh binh của riêng ta!

- Hắn...hắn là một kẻ điên!

Đồ Phi nói nhỏ.

Thanh Y Tiểu Giao vương thở dài, nói:

- Nhưng đúng là hắn có thực lực để cuồng ngạo đó. Nghe nói khi biết tin Diêu Quang thánh tử từ nhỏ cũng lập chí trở thành Đại Đế, hắn liền chạy tới Bắc vực, muốn tự tay đánh bại Diêu Quang thánh tử.

Đồ Phi có chút lo lắng, nói:

- Chẳng lẽ hắn có thể áp chế Thánh thể Hoang Cổ đồng giai thật sao?

- Rất khó nói, từ trước tới nay không có ai nói Đại Đế không thể địch lại Thánh thể Hoang Cổ cả. Nếu như hắn có tiềm chất trở thành Đại Đế thật, Diệp Phàm sẽ gặp nguy hiểm.

Thanh Y Tiểu Giao vương lắc đầu, nói:

- Tộc Thiên Bằng được trời cao chiếu cố, thân thể có thể sánh ngang với tộc giao long, có thể nói là một trong những tộc mạnh nhất trên thế gian, không kém Thánh thể Hoang Cổ của Nhân tộc chút nào đâu.

- Giết Thánh thể, huyết tế Huyền Hoàng!

Kim Sí Tiểu Bằng vương quát to một tiếng.

Cả ngọn núi hắn đang đứng bỗng nhiên chấn động, rồi một cỗ yêu lực vô hình từ trên người tuôn ra bao phủ cả ngọn núi, giống như muốn đánh sụp nó xuống vậy.

"Tíc"

Đột nhiên thác nước khổng lồ đang chảy dừng lại, thoáng cái đứng yên ở ngay không trung, phảng phất như thời gian ở nơi đây đang đọng lại.

Tất cả mọi người kinh ngạc, đồng thời một cảm giác kinh hãi xuất hiện trong lòng, làm cho cả thân thể đổ mồ hôi lạnh như mưa, nhưng không có ai biết chuyện gì đang xảy ra.

"Ầm ầm"

Thác nước màu bạc lại chuyển động, tiếp tục chảy xuống dưới, toàn bộ mọi việc đã trở nên bình thường.

- Ta đã tự phong ấn tu vi của mình đến tầng thứ hai bí cảnh Đạo Cung!

Giọng nói của Kim Sí Tiểu Bằng vương vô cùng lãnh khốc, giống như sắt đá va chạm vào nhau.

Giờ phút này, cả đỉnh núi chỉ còn có những tiếng gió thổi qua các cây tùng đang đứng thẳng bên cạnh, không còn người nào mở miệng nữa, đại chiến sắp bắt đầu!

"Oong"

Kim Sí Tiểu Bằng vương xuất thủ.

Thiên Bằng cực tốc của tộc Thiên Bằng vô song thế gian, hắn hóa thành một đạo ánh sáng lao thẳng đến chỗ Diệp Phàm, quả đấm màu vàng vừa đánh ra ngay lập tức làm cho không gian sụp đổ, âm thanh ầm ầm phát ra không thôi.

"Xoẹt"

Diệp Phàm sử dụng Hư Không Đại Thủ ấn, bàn tay to màu đen xuất hiện che khuất cả bầu trời, rồi va chạm mạnh với ưng quyền.

"Ầm"

Giống như có một đạo thiên lôi nổ vang, làm cho cả ngọn núi phải run rẩy. Năng lượng cuồng bạo màu đen và màu vàng khuếch tán ra tứ phương, giống như thủy triều mãnh liệt dâng cao.

"Ầm", "ầm", "ầm"...

Tựa như gió cuốn mây tan, lại tựa như sóng lớn tẩy cát.

Tất cả các cây tùng trên đỉnh núi bị dư kình chấn bật gốc, rồi bị cuốn loạn xạ lên không trung, tất cả những tảng đá kỳ lạ cũng bị vỡ vụn, còn thác nước khổng lồ kia lại bị cuốn lên trời cao, chảy ngược chiều tự nhiên.

Sau lần va chạm đầu tiên giữa Kim Sí Tiểu Bằng vương và Thánh thể Hoang Cổ, tất cả đình đài kiến trúc trên núi đều bị phá hủy, toàn bộ vật thể bị san thành bình địa, cả ngọn núi không còn gì cả.

Mấy người đang ở ngoài quan sát cuộc chiến cảm thấy kinh hãi. Hai luồng năng lượng đen vàng cùng nhau cuồng bạo đánh tất cả vật chất bay lên trời rồi hủy diệt sạch sẽ, thật không thể tin đây là kết quả do hai tu sĩ có tu vi tầng thứ hai bí cảnh Đạo Cung đánh ra.

"Oong"


Đôi mắt của Kim Sí Tiểu Bằng vương tỏa sáng hừng hực, thân thể lao nhanh tới trước rồi lại tung tiếp một quyền ra. Quả đấm màu vàng của hắn dường như được một ngọn lửa thần thiêu đốt, tỏa sáng lấp lánh cực kỳ đẹp mắt, nhưng bỗng nhiên nó lại sáng chói lên đến mức làm cho mắt người ta phải nhắm lại, không thể mở ra được. Thật khó tưởng tượng uy lực một quyền này kinh khủng đến mức nào!

"Ầm"

Diệp Phàm vẫn sử dụng Hư Không Đại Thủ ấn, bàn tay to màu đen tựa như từ trên vũ trụ tối cao đánh xuống. Khí thế to lớn làm cho người ta phải kinh hãi, ngay cả vòm trời cũng vì chiêu này mà lay động mãnh liệt.

"Ầm ầm"

Lần thứ hai va chạm với nhau, hai luồng năng lượng vàng đen lại khuếch tán bao phủ cả trời cao, tựa như biển rộng gầm thét làm chấn động mười phương.

"Rắc"

Ngọn núi này không thể chịu nổi được nữa, lập tức có một góc bị vỡ vụn ra, tạo nên những âm thanh đinh tai nhức óc, các khối đá khổng lồ bắn ra bốn phương tám hướng.

Diệp Phàm và Kim Sí Tiểu Bằng vương tựa như hai vị thần đang đối chiến với nhau!

- Sao điểu nhân này biến thái như vậy, không ngờ thể chất của hắn lại có thể sánh ngang với Thánh thể Hoang Cổ.

Đồ Phi giật mình.

- Tộc của họ được trời cao chiếu cố, không chỉ có tốc độ độc bộ thiên hạ, mà thân thể còn có thể so sánh với giao long, đây chính là thiên phú vô song thế gian của riêng tộc bọn họ.

Thần sắc của Thanh Y Tiểu Giao vương khẽ ngưng trọng.

- Không trách được điểu nhân này điên cuồng như thế, thân thể khủng bố đến mức này thì xem như bằng với một Thánh thể Hoang Cổ a.

Đồ Phi sợ hãi than thở.

"Ầm"

Trong lúc kịch chiến, Diệp Phàm phát hiện một việc: thân thể Thiên Bằng sau khi được bí cảnh Tứ Cực trui luyện thì đã đạt đến mức độ không kém hơn thân thể hắn bao nhiêu, không thể phá vỡ được.

"Ầm"

Diệp Phàm không ngừng xuất thủ, bàn tay to màu đen đối chọi với quả đấm màu vàng, dư kình tản ra làm cho núi non sụp đổ, thác nước chảy ngược chiều!

Nhưng mà ở phương diện thể chất thì hắn cũng không hề chiếm được ưu thế hoàn toàn, thể chất của Kim Sí Tiểu Bằng vương vô cùng mạnh mẽ, so sánh với Đại la bạc tinh còn cứng rắn hơn, toàn thân phát sáng lấp lánh, có đủ tư cách sánh ngang với thể chất Thánh thể Hoang Cổ của hắn.

"Ầm"

Hai người vừa tách ra thì Diệp Phàm đã trực tiếp bắt ấn Sơn Hà đại ấn. Một ngọn núi lớn bỗng xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, ở đấy có cổ mộc cao chọc trời, thú chạy chim bay, còn có thác nước cao lớn đang chảy xuống.

Diệp Phàm thi triển Đại Hư Không thuật đột ngột xuất hiện trước mặt Kim Sí Tiểu Bằng vương, trực tiếp đánh Sơn Hà đại ấn xuống người hắn.

- Đây là ấn pháp gì?

Tất cả mọi người giật mình.

Uy thế của ấn pháp Diệp Phàm đang thi triển thực sự quá lớn: một ngọn núi lớn nguy nga bàng bạc huyền phù trên trời cao, trên núi có chim thú chạy quanh, sông nước chảy siết. Ngọn núi này thật quá chân thật, giống như chính Diệp Phàm đã dời một ngọn núi lớn thật qua vậy.

"Ầm"

Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, Sơn Hà đại ấn đánh xuống, Kim Sí Tiểu Bằng vương dùng lực ngăn cản!

"Ầm ầm"

Ngọn núi này thực sự quá lớn và quá nặng, nó đè ép Kim Sí Tiểu Bằng vương lún sâu xuống mặt đất.

Mấy người quan sát ở đằng xa biến sắc, ấn pháp này thật là đáng sợ. Nhiều người tự nhận thân thể của mình không thể nào tiếp đỡ nổi một ấn này, cho dù là tu sĩ bí cảnh Tứ Cực, nhưng nếu thể chất không tốt thì cũng bị nó đè thành phấn vụn ngay.

"Ầm"

Kim Sí Tiểu Bằng vương rống to lên, tóc vàng bay phất phới. Hắn đánh ra một ưng trảo khổng lồ màu vàng, đây chính là thần thuật thiên phú "đánh giết chân long"!

Ưng trảo xé rách thương khung!

Bằng rống động thiên, truyền xa mười dặm!

Không ít người ở nơi xa đưa hai tay bịt lỗ tai mình lại, thân thể lắc lư suýt chút nữa đã rơi xuống đất.

Kim Sí Tiểu Bằng vương dùng tay không xé rách hư không, ưng trảo khổng lồ đánh vào ngọn núi lớn, làm cho ngọn núi này sụp đổ ngay trong hư không.

"Ầm"

Ngọn núi lớn này vừa sụp đổ thì dư kình cuồng bạo bên trong liền tản phát, dư kình mạnh đến nỗi làm cho ngọn núi thật bọn họ đang đứng bị lún xuống đến mấy chục thước.

Đây chính là sự kinh khủng của tộc Thiên Bằng, bọn họ chính là đứa con cưng của trời cao, thân thể có thể tranh phong với Thánh thể Hoang Cổ mà không rơi vào thế hạ phong.

Diệp Phàm cũng không biến sắc, thể chất thân thể ngang bằng thì thế nào? Hắn bắt đầu sử dụng Đấu chiến thánh pháp, Sơn Hà đại ấn lại xuất hiện!

"Ầm"

Núi lớn nguy nga bàng bạc tựa như từ viễn cổ xuất hiện, xé rách bầu trời rồi trấn áp xuống.

"Rầm"

Kim Sí Tiểu Bằng vương dùng lực, ưng trảo đánh lên hư không, một lần nữa phá hủy núi lớn.


"Ầm"

Nhưng mà, dường như thần lực của Diệp Phàm vĩnh viễn không cạn khô. Hắn không ngừng kết ấn, liên tục đánh ra mười ba cái Sơn Hà đại ấn.

Nhiều tu sĩ Yêu tộc ở trên không nhìn thấy vậy chỉ còn biết mở to mắt ra nhìn, không biết nói gì nữa. Ngay cả Đồ Phi cũng trố mắt, lẩm bẩm nói:

- Con bà nó, sau này không thể đánh với hắn được, thật là biến thái!

Cường đại như Kim Sí Tiểu Bằng vương cũng cảm thấy mình không chịu nổi nữa, mười ba ngọn núi lớn một ngọn tiếp một ngọn đánh xuống, làm cho hắn gần như hiển hóa ra chân thân Thiên Bằng thật.

Một luồng sáng màu vàng xông thẳng lên trời cao, vô cùng chói mắt, rồi từ trong đó có một con chim đại bàng khổng lồ xuất hiện, giương cánh đánh trời!

Đây là một con chim khổng lồ dài đến mấy chục thước, toàn thân phát sáng chói mắt, giống như được hoàng kim đúc thành. Người ta có cảm giác dường như trời cao đã ban cho nó lực lượng khôn cùng, thân thể to lớn kia thật mạnh mẽ và uy nghi.

Ưng rống trường không!

Hai cánh của nó vừa vươn ra lập tức đánh nát sáu ngọn núi lớn, tản phát thần lực mênh mông. Đồng thời toàn thân nó cũng phát ra vạn tia sáng, giống như là được thánh hỏa thiêu đốt.

"Ầm"

Thần cánh vươn cao đánh trời, lại thêm bốn ngọn núi nữa bị nó đánh tan. Con đại bàng này thần dũng không thể ngăn cản, không gì không phá được, nó vừa bay lướt qua nơi nào là nơi đó liền biến thành tro bụi.

Tất cả Sơn Hà đại ấn đều bị nó chấn vỡ rồi!

Đây chính là thần điểu Thiên Bằng, thần lực mênh mông ngập trời, hoàn toàn áp đảo các chủng tộc khác!

Nhưng làm sao Diệp Phàm có thể dừng ở ngay đây được, tất cả cũng chỉ là mới bắt đầu thôi. Hắn thi triển Đại Hư Không thuật xuyên qua hư không, thoáng cái đã xuất hiện trên sống lưng Thiên Bằng!

Hai tay hắn hơi chụm lại, lập tức có một ngọn ma sơn u tối xuất hiện ngay giữa ngực, rồi được hắn đưa lên cao.

Bão Sơn ấn!

Hắn ôm lấy một ngọn núi lớn đánh tới sống lưng Thiên Bằng, cái khí thế dùng tay ném núi này làm cho người ta phải kinh hồn bạt vía.

"Ầm"

Bão Sơn ấn đánh ra, ngọn núi lớn ngang ngửa trời cao đánh xuống. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Ầm", "ầm"

Ma sơn màu đen đánh xuống chân thân Thiên Bằng, làm cho Kim Sí Tiểu Bằng vương bị đánh bay ngang ra ngoài thật xa. Nhưng ma sơn màu đen cũng sụp đổ đi, thật khó tưởng tượng thân thể Thiên Bằng kiên cố đến cỡ nào.

"Xoẹt"

Một màn sáng màu vàng lóe lên, Kim Sí Tiểu Bằng vương hóa thành hình người, thoáng cái biến mất trong hư không.

- Không tốt!

Diệp Phàm lập tức cảnh giác, sử dụng Đại Hư Không thuật xuyên qua không gian rời đi. Đáng tiếc hắn vẫn chậm một bước, thần cánh Thiên Bằng đã chém xuống.

Tay phải của Kim Sí Tiểu Bằng vương hóa thành một lưỡi dao màu vàng sắc bén dài hơn ba mươi thước, hàn quang trên thân đao lóng lánh, nhanh chóng chém xuống người Diệp Phàm.

"Keng"

Diệp Phàm bị động chống đỡ, quả đấm màu vàng vươn lên đánh vào lưỡi dao sắc bén màu vàng kia, lập tức có âm thanh đinh tai nhức óc truyền ra khắp mười dặm.

"Ầm"

Mặc dù Diệp Phàm tránh được một đòn này, nhưng lại bị một ưng trảo khác đánh trúng sau lưng, bị chấn bay ra xa vài trăm thước.

Đây là Thiên Bằng cực tốc!

Tốc độ của Kim Sí Tiểu Bằng vương nhanh đến mức không thể ngờ được, hắn hóa thành trăm ngàn đạo hư ảnh, không ngừng tấn công lên thân thể Diệp Phàm.

- Thiên Bằng ta tung cánh bay khắp thiên hạ!

Kim Sí Tiểu Bằng vương hét lớn, hóa thân thành hàng nghìn hàng vạn hư ảnh, nơi nào cũng là hư ảnh của hắn. Tất cả các hư ảnh này đều tấn công Diệp Phàm.

Cuối cùng tất cả hư ảnh hợp nhất lại biến thành một chân thân vĩnh hằng bất diệt, tỏa ánh sáng màu vàng chiếu khắp trời đất. Chân thân này sử dụng đại thuật sát sinh, mạnh mẽ đánh xuống người Diệp Phàm.

Thiên Bằng trảm, thần cánh vươn lên không thôi. Chỉ một lát sau, hắn đã dùng Thiên Bằng cực tốc tấn công Diệp Phàm hơn vạn lần!

Mỗi một đòn tấn công đều làm cho hư không sụp đổ, một chiêu cuối cùng của hắn chấn nát cả hư không, đánh bay Diệp Phàm ra ngoài xa mấy dặm.

- Chẳng lẽ điểu nhân này có thể trở thành Đại Đế thật sao? Ngay cả Thánh thể Hoang Cổ cũng không chống lại được!

Đồ Phi khiếp sợ.

Đây là một con Thiên Bằng vô cùng đáng sợ, có lẽ nó có tư chất trở thành Đại Đế thật! Và đây cũng là lần đầu tiên Diệp Phàm đánh được một trận với một người có chiến lực ngang ngửa với hắn!

- Đừng có vọng tưởng lấy thần thức ám sát ta, ngươi có dùng đỉnh cũng vô dụng. Hãy để cho máu của ngươi nhuộm đỏ hư không đi!

Sát ý trong mắt Kim Sí Tiểu Bằng vương càng lúc càng điên cuồng.

- Chỉ sợ hắn có tư chất trở thành Đại Đế thật!

Nghe thấy Kim Sí Tiểu Bằng vương nói như thế, Thanh Y Tiểu Giao vương cũng hơi kinh hãi, lẩm bẩm.


- Huynh nói vậy chẳng lẽ có ý hắn có thể đánh bại được Diêu Quang thánh tử?

Đồ Phi kinh sợ, hỏi lại.

- Người có thể trở thành Đại Đế không nhất thiết phải là Thần thể, cũng không cần phải là Thánh thể, có lẽ hắn có tiềm lực này thật!

Nhan Như Ngọc cũng mở miệng nói.

Các Yêu tu khác ai cũng biến sắc, chẳng lẽ Kim Sí Tiểu Bằng vương mạnh mẽ tới như vậy thật sao?

"Rống"

Kim Sí Tiểu Bằng vương rống động sơn hà, cũng không biết hắn đã tấn công Diệp Phàm bao nhiêu lần từ lúc sử dụng Thiên Bằng cực tốc.

- Năng lực của ngươi chỉ có vậy thôi sao?

Đột nhiên âm thanh lạnh lùng của Diệp Phàm truyền ra ngoài.

- Hắn không bị thương, Thánh thể Hoang Cổ...bất hủ thật sao?

Tất cả mọi người giật mình.

Vào lúc này, tốc độ của Diệp Phàm thoáng cái đã tăng nhanh lên rất nhiều, có thể tranh phong được với tốc độ của Kim Sí Tiểu Bằng vương mà không hề thua kém.

- Sao có thể như vậy, Thiên Bằng cực tốc vô song trên thế gian, có thể nói là độc bộ thiên hạ, làm sao hắn đuổi kịp được?

Một tu sĩ Yêu tộc khiếp sợ.

- Theo truyền thuyết, chỉ có bộ pháp của lão điên mới có thể sánh ngang với Thiên Bằng cực tốc, thậm chí...còn vượt xa.

Thanh Y Tiểu Giao vương nói.

- Hắn biết bộ pháp của lão điên!

Nhan Như Ngọc gật đầu, đồng ý với những gì Thanh Y Tiểu Giao vương nói.

Diệp Phàm cuồng bạo thật rồi. Thần lực ngập trời, tinh khí cả người mênh mông, bàn tay to do hắn hiển hóa ra đánh tan những đám mây trên bầu trời!

"Ầm"

Bàn tay to che trời ấy thoáng cái đánh bay Kim Sí Tiểu Bằng vương ra ngoài xa!

"Ầm"

Hai tay Diệp Phàm lại kết ấn, một vầng mặt trời khổng lồ màu đen bỗng nhiên xuất hiện che khuất bầu trời, tỏa uy áp vô cùng kinh khủng!

Vầng mặt trời khổng lồ màu đen này tựa như biển rộng vô lượng, lại tựa như vực sâu không thấy đáy, ẩn bên trong còn có lực lượng bàng bạc của núi cao thượng cổ.

Uy thế của nó làm cho người ta không nhịn được muốn quỳ xuống, bắt đầu bái lạy.

Đại Nhật ấn!

Diệp Phàm giơ cao vầng mặt trời khổng lồ màu đen ấy lên, rồi bắt đầu trấn áp xuống.

"Oong"

Kim Sí Tiểu Bằng vương hét to một tiếng, hắn xông thẳng lên trời cao, muốn đích thân đánh nát vầng mặt trời khổng lồ màu đen ấy.

"Ầm"

Một ngọn lửa đen bao phủ cả bầu trời, thoáng chốc đã bao phủ cả người Kim Sí Tiểu Bằng vương lại. Kim Sí Tiểu Bằng vương chật vật trốn tránh, nhưng y phục mặc trên người đã bị đốt cháy.

- Nướng con chim đó đi, đây là món ta thích nhất đó!

Hắc Hoàng ở dưới hét lớn.

Kim Sí Tiểu Bằng vương kinh sợ, vội vàng bay thẳng lên trời cao rồi cả người tỏa kim quang chói rọi, dập tắt ngọn lửa ấy. Hắn tức giận quát lên:

- Ta muốn thánh huyết Hoang Cổ phải chảy sạch!

Hắn lại tiếp tục đánh tới phía trước, vung đôi cánh ra chém cả bầu trời!

Dĩ nhiên Diệp Phàm không sợ hãi. Hai tay Diệp Phàm lại bắt đầu kết Đại Nhật ấn, một vầng mặt trời khổng lồ màu đen chậm rãi dâng lên, che khuất cả bầu trời.

Vầng mặt trời khổng lồ này phát ra một ngọn lửa màu đen, tựa như muốn đốt cháy tất cả!

"Ầm"

Địa thế xung quanh nơi hai người đại chiến không ngừng sụp đổ, lửa cháy bốc cao lên tận trời, mặt đất liên tục xuất hiện những vết nứt to lớn.

Chiến đấu kịch liệt đến nỗi cả bầu trời cũng phải rung động theo.

Sau đó Diệp Phàm triển khai bộ pháp của lão điên, ôm một ngọn ma sơn điên cuồng đánh tới.

"Ầm"

Kim Sí Tiểu Bằng vương bị chấn mạnh ra xa, phải hóa thành chân thân Thiên Bằng một lần nữa.


Dù sao Thánh thể Hoang Cổ cũng là Thánh thể Hoang Cổ, sự mạnh mẽ của thân thể còn cao hơn chân thân Thiên Bằng một bậc, nên trong lần tấn công này Diệp Phàm đã hơi chiếm ưu thế. Bản thân Diệp Phàm gần như cuồng bạo, ôm lấy ma sơn màu đen không ngừng đánh xuống người Kim Sí Tiểu Bằng vương.

Mà mặt trời khổng lồ màu đen ở trên cao lại tiếp tục che khuất bầu trời, hắn cùng lúc sử dụng nhiều loại ấn pháp, lực lượng thật quá mạnh mẽ.

Hỏa Hoàng ấn!

Nhật Nguyệt ấn!

Sơn Hà ấn!

Bão Sơn ấn!

...

Đấu chiến thánh pháp thiên biến vạn hóa, không hề tấn công theo một quỹ tích thông thường. Chỉ trong chốc lát, Diệp Phàm đã ném ra vài chục ngọn Ma sơn, lại liên tục diễn hóa ra mười mấy vầng mặt trời, hoàn toàn bao phủ Kim Sí Tiểu Bằng vương ở bên trong.

Hai người sử dụng hết mọi chiêu thức mình có, chiến một trận chiến sinh tử.

"Ầm"

Diệp Phàm ôm lấy một ngọn ma sơn đập thật mạnh vào chân thân Thiên Bằng, lực đạo mạnh đến nỗi làm cho Kim Sí Tiểu Bằng vương lảo đảo, thiếu chút nữa đã rớt thẳng xuống mặt đất.

Diệp Phàm nhanh chóng đáp lên chân thân Thiên Bằng, tiếp tục dùng Sơn Hà đại ấn công kích!

Kim Sí Tiểu Bằng vương rống to một tiếng rồi hóa thành hình người lại, muốn đẩy Diệp Phàm xuống dưới.

Nhưng hành động này của hắn lại không thành công, bởi vì ngay giây khắc hắn biến thành hình người thì Diệp Phàm đã ôm lấy lưng hắn, tiếp tục tung quyền đánh xuống.

- Cưỡi lưng Kim Sí Tiểu Bằng vương...

Tu sĩ Yêu tộc giật mình.

Tình thế bắt đầu biến chuyển, Thánh thể Hoang Cổ lấy được thế thượng phong, Diệp Phàm dần dần áp chế Kim Sí Tiểu Bằng vương.

"Ầm"

Thần thức cường đại của Diệp Phàm bắn ra, tấn công Kim Sí Tiểu Bằng vương.

"Ầm"

Những cánh chim màu vàng bay tán loạn đầy trời, Kim Sí Tiểu Bằng vương hét to một tiếng rồi xông ra ngoài. Lúc này trong tay Diệp Phàm còn có một nhúm lông chim, hắn liền dùng lực chấn nát.

- Cố gắng lên, cố gắng vặt lông của nó!

Hắc Hoàng hô to.

Kim Sí Tiểu Bằng vương tức giận, mái tóc vàng dựng đứng lên, sát ý trong mắt càng lúc càng cuồng bạo. Hắn rống to một tiếng rồi lao tới một lần nữa, quát lên:

- Cực tốc thần biến!

- Không tốt, đây chính là lĩnh vực thần biến do Thiên Bằng cực tốc diễn sinh ra, một khi bị vây ở bên trong thì rất nguy hiểm!

Thanh Y Tiểu Giao vương kinh hô.

- Thánh huyết Hoang Cổ lần này phải chảy hết...

Kim Sí Tiểu Bằng vương lãnh khốc nói.

Hắn vung một quyền tấn công tới phía trước, sát ý xông thẳng lên trời cao!

"Rầm"

Nhưng việc làm cho người ta giật mình chính là Diệp Phàm không hề bị lĩnh vực của Kim Sí Tiểu Bằng vương vây khốn, hắn phát quyền sau nhưng lại đánh tới trên mặt Kim Sí Tiểu Bằng vương trước. Kim Sí Tiểu Bằng vương lập tức phun một ngụm máu tươi ra.

- Ngươi...

Kim Sí Tiểu Bằng vương khiếp sợ, không thể nào ngờ rằng đối phương lại không bị vây khốn, hắn quyết đoán rút lui.

Nhưng Diệp Phàm lại thừa cơ truy kích, bàn tay to màu vàng ngang trời đánh xuống đỉnh đầu của Kim Sí Tiểu Bằng vương.

"Phốc"

Đây không phải là một đòn tấn công bình thường. Thân thể của Kim Sí Tiểu Bằng vương bị chấn động mãnh liệt, cảm thấy đầu óc choáng váng. Cũng may thân thể tộc Thiên Bằng của hắn mạnh mẽ, nếu đổi lại là người khác, sợ rằng đã bị hình thần câu diệt.

Nhưng đòn tấn công này thật quá mạnh mẽ, làm cho đầu óc hắn choáng váng không thôi, thân thể lảo đảo suýt chút đã rớt thẳng từ trên trời cao xuống.

"Ầm"

Bàn chưởng màu vàng của Diệp Phàm lại đánh tới, đập mạnh xuống thân thể của hắn. Kim Sí Tiểu Bằng vương bị đánh bay ra xa như một bù nhìn vậy!

Một bước tính nhầm dẫn đến kết cục cả ván cờ thay đổi.

Khi nãy Kim Sí Tiểu Bằng vương tính nhầm một chiêu, giờ phút này đã bị Diệp Phàm tấn công liên tục!

"Ầm"

Bàn tay to màu vàng của Diệp Phàm đánh lên lưng của hắn, Kim Sí Tiểu Bằng vương lập tức phun ra một ngụm máu tươi tiếp.

Mọi người ở dưới thấy vậy liền kinh hãi, Diệp Phàm đánh Kim Sí Tiểu Bằng vương không ai sánh nổi trọng thương rồi!

Già Thiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Già Thiên Truyện Già Thiên Story Chương 265: Đại Chiến Thiên Bằng
8.4/10 từ 36 lượt.
loading...