Già Thiên
Chương 1537: Độc Thủ
Thần vực bắt đầu đại chiến, đây là một hồi đại quyết đấu kinh thiên động địa, mặc dù là ở Vực ngoại cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ ở nơi đó!
Ba kiện Đế binh hiệp cũng một chỗ, công tới hướng vùng cấm của Thần. Luyện Thần Hồ, Vạn Long Linh, Đấu Chiến Côn đánh tới trời sụp đất nứt, quỷ khóc thần gào, mưa máu như trút.
Thần quang Cực Đạo xông thẳng lên trời cao, phá vỡ vào tới trong tinh vực mờ mịt, khiến đám người Diệp Phàm đều hoàng sợ: đây là Hoàng uy Cực Đạo, ba kiện binh khí toàn diện sống lại.
Mà bên trong Thần vực, một bức trận đồ vắt ngang trời, bốn thanh sát kiếm hiện lên rung chuyển trời đất, biểu lộ tiên uy Cực Đạo, từng đạo từng đạo kiếm khí quét ra bốn phương tầm hướng, đại chiến với ba kiện Đế binh.
Bốn thanh sát kiếm mơ hồ có hơi không đúng thực, nhưng Trận đồ này rất đặc biệt, có nó tồn tại thì tương đương với bộ phận nguyên thần của Đại đế chủ đạo hết thảy ở trong này.
Đây là thể hiện cao nhất của pháp trận, bên trong ẩn chứa bí quyết chữ "Tổ", tổ hợp hết thảy thứ bậc Đế binh Cực Đạo trong thiên hạ, hình thành thần uy vô thượng dập nát thế gian vạn vật.
Có thể nói, bày ra uy lực chỉ có thời kì Đại đế còn sống mới có thể bày ra được như thế!
Đại chiến bùng nổ toàn diện!
Mặc dù là chiến đấu trên bầu trời Thần vực, địa phương này cũng sắp bị tiêu diệt, vô hình pháp trận, trận thai cổ xưa cũng không thể thủ hộ núi rừng đất đai này được nữa.
Thời khắc mấu chốt, tòa thần sơn cổ xưa trong Thần vực chợt xuất hiện hào quang hừng hực, tín ngưỡng lực chúng sinh tích góp từng tí một qua vô tận năm tháng cuồn cuộn xuất hiện.
"Ầm ầm..."
Núi sông ổn định, nhật nguyệt cố định, lực lượng tinh thuần này như đại dương cuồn cuộn mãnh liệt, cố định được địa hòa phong thủy, ổn định vạn vật, bảo vệ vùng cổ vực này.
Lực lượng không gì sánh nổi, không kém chút nào so với Đế binh, là lực lượng quá mức khổng lồ, từ xưa đến nay cũng không biết tích góp từng tí một bao nhiêu lực lượng của Thần Thánh, hôm nay toàn diện sống lại. Bằng không đừng nói là nơi đây, ngay cả viên cổ tinh đều có thể bị đánh vỡ nát tan tành, thành bụi bậm.
Thần vực tới thời khắc sinh tử nguy vong xưa nay chưa từng có! Ba kiện Đế binh công phá cửa quan, dù là Thần còn sống cũng không ngăn được.
"Ba!"
Kiếm khí tung hoành, ngàn vạn đạo cùng lên, từng đợt từng đợt chém ngang qua vòm trời. Ba kiện Đế binh đều ngân lên. gặp phải lực công kích thật lớn.
Hư không xuất hiện một khe nứt lớn lan tràn ra phương xa, trực tiếp tiến vào tới Vực ngoại nuốt gọn một số vẫn tinh, đáng sợ khôn cũng.
Diệp Phàm bọn họ đứng trên bầu trời nhìn thấy một màn này đều biến sắc, nếu cứ tiếp tục như vậy, thế giới của Thần ắt phải bị phá hủy không thể nghi ngờ. Mặc dù có tín ngưỡng lực của tòa thần sơn cổ xưa kia cũng không được, không ổn định được!
- Hầu ca không có xuất hết lực!
Bàng Bác nhếch miệng cười nói.
Nhìn lại cổ tinh, Đế binh phát ra hào quang rực rỡ nhất, Đấu Chiến Côn tương đối ảm đạm, mỗi lần cong phá cũng thanh thế thật lớn nhưng khi công kích lại dựa vào sau.
Hiển nhiên, Hầu tử rất không thích bị người cường ép kéo vào tham chiến, trong lòng khó chịu. Nhưng không đối phó được hai binh khí Đại đế, vì vậy không dùng hết sức.
Thời gian kéo dài tiếp, hắn chính là lâm trận phản chiến cũng không chừng, Đấu Chiến Thánh Viên nhất mạch cương liệt nhất, không phục tùng bị quản giáo và ước thúc.
- Quan tài chín lớp thời đại thần thoại bị khiêng vào Thần vực!
Một cỗ quan tài đá vô cùng to lớn, có Đại Thánh đang dùng máu trong tim tế luyện. Mở ra một tầng lại tầng một quan tài đá, phóng xuất ra một luồng sát khí Đế kinh khủng.
- Thần vực bị đánh bại rồi!
Cơ Hạo Nguyệt biết rằng, nếu không có gì bất ngờ, kết cục không thể thay đổi.
Ba kiện Đế binh kiềm chế Sát trận đồ vô thượng của Linh Bảo Thiên Tôn, lúc này không có người nào có thể trấn áp quan tài Đế, sát khí Đế có thể thiêu đốt tín ngưỡng lực, hoàn toàn hủy diệt nơi này.
Quả nhiên, cỗ quan tài vừa tiến vào Thần vực, toàn diện thiêu đốt tín ngưỡng lực. Đây là một loại tình thế hỗn loạn đáng sợ, như là có ngọn lửa đầy trời thiêu đốt, rực rỡ lóa mắt, trên trời dưới đất đều sôi trào, cuồn cuộn như biển.
Tín ngưỡng lực Thần thánh hóa tành hơi, bùng cháy, chưng khô, vô cùng hừng hực, còn khủng bố hơn so với vầng mặt trời nổ tung.
Giờ khắc này, Thần vực tổn thất thảm trọng, rất nhiều người chết, trực tiếp trở thành màn sương máu, còn có một vài Điện chù thét dài bỏ chạy về hướng phương xa.
Hào quang mãnh liệt như là lũ lụt vỡ đê, cuồn cuộn mãnh liệt quét ngang bầu
trời mặt đất, cuốn về phía núi rừng sông suối xa xa bên trong. Các đại tộc đều sợ run, đây là một hồi tai nạn lớn.
"Rốp, rắc..."
Thần vực vỡ nát. nếu cứ tiếp tục như vậy tất nhiên sẽ biến thành tro bụi, rồi sau đó lấy đây là điếm đột phá, cả viên cổ tinh đều sẽ bùng nổ.
"Coong!"
Tiếng Kiếm tiên ngân lên, xuất hiện một tòa pháp trận màu bạc lấp lánh khác thường, ở nơi đó lao ra bốn thanh cổ kiếm, cả vật thể đều có màu đỏ sậm, trong phong cách cổ xưa mang theo sát khí tuyệt thế!
Các Đại Thánh đều hít một hơi khí lạnh, tất cả như ngây dại, đây là bốn thanh sát kiếm trong Mệnh Tuyền của Thiên Tôn. vượt qua hư không mà đến, chân thật xuất hiện, không hề là hư ảnh mơ hồ như lúc trước.
Cái này phiền toái lớn rồi đây!
Trận đồ treo ở phía trên, bốn thanh kiếm phân ra đông, nam, tây, bắc buông xuống giữ vừng bốn cửa, một lần nữa cố định được Thần vực, trấn áp hết thảy, quét quan tài đá thật lớn kia bay ra ngoài.
Mà trong quá trình này, hai Đại Thánh đang rót máu trong tim vào quan tài Thần linh, ngay cả hừ một tiếng cũng không kịp đã bị kiếm khí băm thành mảnh xương vụn, chết oan chết uổng.
Mọi người đều da đầu run lên, bốn thanh kiếm chân thật vượt qua Mệnh Tuyền của Thiên Tôn cổ đến thế giới của Thần, hợp nhất cũng Trận đồ, thực hiện chân chính vô địch trên trời dưới đất!
Lần này còn làm sao mà chiến?
Ba kiện Đế binh tuy không kém gì bốn thanh sát kiếm, nhưng Trận đồ kia quá mức thần bí, có uy lực bộ phận nghịch thiên của Đại đế còn sống, có thể khống chế binh khí Đế, Thần chắn sát thần!
- Cần bốn kiện Đế binh mới có thể phá giải được trận này, ngày nay đi nơi nào tìm?
Mọi người lo lắng, sắc mặt tái nhợt, không nghĩ tới thất bại trong gang tấc, thời khắc mấu chốt chân thân của bốn thanh kiếm tiên xuất hiện phá hòng mọi mưu đồ.
Lúc này đừng nói là tấn công Thần vực, các Đại Thánh không có binh khí Đế có còn sống rời đi được không đều là vấn đề. Vào phút cuối tình thế nghịch chuyển.
Trên thực tế, mọi người ở Thần vực đều phát mộng, không nghĩ tới thời khắc cuối cùng bốn thanh binh khí Đế xuất hiện, lập tức chuyển động càn khôn, chuyển biến kết cục.
- Khiêng quan tài Đế lại đây, tạm thời làm như một kiện Đế binh. Còn con khi kia nếu ngươi lại không dùng hết sức công phá, coi chừng lão phu trước đánh chết tươi ngươi!
Một vị Đại Thánh rống giận.
Thánh Hoàng tử cười lạnh, tuy nhiên hiện tại không phải lúc lý luận, thật đúng là phải dùng hết sức, bằng không hắn có thể sẽ bị xử lý ở trong này.
Sát trận đồ phi thường đáng sợ, bày ra binh khí Đế cũng một chỗ, công thù cũng một thể, dập nát vạn vật. như là phải hủy diệt cả vũ trụ này.
Bốn thanh sát kiếm treo ở bốn phương, phòng thủ Thần vực kiên cố, mà còn không ngừng chủ động công kích ra phía ngoài, đánh chém khiến cho các vị Đại Thánh kinh hãi run sợ.
Bốn đạo kiếm môn đều bốc lên hỗn độn khí. mỗi một lần đều bổ ra ngàn vạn tia hào quang, mỗi một tia đều đủ để giết chết một vị Đại Thánh, cực kỳ khủng bố!
Phía trên vòm trời, Diệp Phàm biến sắc, hắn còn chưa bao giờ nhìn thấy lực công kích đáng sợ như vậy, thật quá khủng bố.
Bàng Bác thở dài:
- Năm đó, Vô Thủy Chung trấn áp Tử Sơn. nghĩ đến chẳng qua cũng chí thể thôi, mấy kiện binh khí Để đều không công phá được. Hơn phân nửa cũng có Trận đồ chủ đạo!
Đột nhiên, Diệp Phàm thần sắc biến đổi, nói:
- Tinh khí ngũ hành giảm mạnh, đã xảy ra biến hóa!
Cái đỉnh đồng xanh trên người hắn ảm đạm xuống, không còn phát sáng, hắn không khỏi nhìn lại đại lục ngũ hành xa xa.
Một lát sau, một luồng hào quang hoàng kim rực rỡ vọt tới, hừng hực như ánh sáng mặt trời quét ngang vòm trời, sáng lạn đến khiến mọi người hít thở không thông.
Diệp Phàm rất nhanh bày ra Khi Thiên trận văn, bao phủ mọi người ở bên trong. thần sắc ngưng trọng nhìn về phía đạo thần quang kia.
Người kia quá nhanh, xé rách hư không vượt qua vũ trụ. trong nháy mắt liền vọt tới đây, đến gần viên tinh tú cổ xưa thế giới của Thần này, tản phát ra từng đợt từng đơt Đế uy.
- Đúng vậy! Nhiều năm qua ta vẫn luôn cảm thấy như có một đôi bàn tay ngoan độc vô hình dẫn động hết thảy nơi này. Hiện tại không sai biệt lắm được chứng thật!
Diệp Phàm gật đầu. lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Nhánh cây Sinh mệnh cổ thụ xuất hiện trên cổ lộ hoàng kim. dẫn dắt mọi người chạy tới cổ vực thần thoại, từ đó tìm được Khổ Hải, cuối cùng tới thế giới của Thần. Đây là một tuyển đường, xâu chuỗi từng địa phương lại sẽ dẫn mọi người buông xuống nơi này, nhiều năm qua như vậy đã xảy ra rất nhiều trận huyết chiến.
Người bình thường sao có thể mang ra một nhánh cây Thần Thụ? Dần động phong ba ở chư vực, đánh giết tới nơi này! Đây giống như là một bố cục khổng lồ! Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Có người tự mình đánh không lại Thần vực, nên muốn dẫn binh mà ở bên ngoài đi vào tạo cho Thần vực náo động, tới thời khắc mấu chốt hắn sẽ ra tay!
Cơ Tử Nguyệt nói.
- Nếu đúng như vậy, người này quả thật rất kiên nhẫn, vì để thực hiện một kế hoạch này, hắn phải hao phí thời gian mấy chục năm, thậm chí đến gần trăm nầm!
Bàng Bác nói.
- Đúng vậy! Các người đoán đúng rồi! Thể cục hỗn loạn khổng lồ như vậy là có người bày ra!
Diệp Phàm nhìn chằm chằm Thần Y hoàng kim rực rỡ kia, trịnh trọng nói.
Hắn sỡ dì đưa ra kết luận này, là bởi vì đã biết là ai đến đây. Năm đó hắn từng làm một giao dịch, từng nhìn thấy thủ đoạn đáng sợ của người này.
Không thể tưởng được người này tâm tư thâm trầm như thế, đạo diễn một đại cục động trời như vậy, dẫn dắt mọi người đi vào đây, trở thành lợi khí cho hắn phá vỡ Thần vực.
- Người này là ai vậy?
Cơ Hạo Nguyệt nhìn chằm chằm thân ảnh hoàng kim kia, nhìn hắn dần hạ xuống Sinh mệnh cổ tinh phía dưới.
- Người của Đạo Diễn Đại đế nhất mạch!
Diệp Phàm đáp.
Tiên Y của Đạo Kiếp Hoàng Kim luyện chế thành, toàn cả vũ trụ chỉ có một bộ, là thuộc về Đạo Diễn Đại đế, ngày nay truyền tới trong tay Đạo Nhất con của Đế.
Khẳng định là người này đến đây, chủ đạo hết thảy chuyện này. Tâm tư của hắn quá mức thâm trầm, điều động thiên quân vạn mà, làm cho chư vực hỗn loạn, cũng tiến công nơi đây. Chuyện này không phải dễ dàng có thể làm được.
Diệp Phàm nói:
- Sinh mệnh cổ thụ từng thuộc về Đạo Diễn Đại đế, mất tích hơn một trăm vạn năm. Hắn vì để thu hồi tiên thụ của phụ thân mới thiết đặt bố cục này, mượn dùng lực lương của chư hùng công phat, chống lai Sát trân đồ vô thương cũng binh khí Đế ở nơi đây!
- Khó trách...
Cơ Tử Nguyệt gật đầu.
Đều nói mấy chục năm trước, Thần vực xuất hiện nội quỷ, muốn đánh cắp Sinh mệnh cổ thụ. kết quả thất bại chi đoạt đi một đoạn nhánh cây, hiện tại xem ra dĩ nhiên là Đạo Nhất gây nên.
Nếu không phải hắn có Đạo Diễn Thần Y, người ngoài nếu muốn lấy đi một đoạn nhánh cây Thần, tất nhiên cần phải có binh khí Đế mới được, bằng không sao có thể xông vào được?!
- Người này thực đáng sợ, vì thực hiện mục đích, dẫn động rất nhiều cường giả cổ vực tới đây, không tiếc máu nhuộm tinh không, dẫn phát ra náo động lớn. Chư hùng ra tay, tất cả đều trở thành lợi khí của một mình hắn!
Cơ Hạo Nguyệt nói.
Diệp Phàm gật đầu, Đạo Nhất cũng không phải một người đơn giản. Nầm đó hắn lừa sạt giết chết cũng không biết bao nhiêu Tổ Vương của Bắc Đẩu. Ngay cả Viêm Kỳ Đại Thánh của Hỏa Lân Động cầm Cổ Hoàng binh đều bị thiết kế trực tiếp giết chết, lại làm cho Hỏa Kỳ Tử vị Cổ Hoàng tử này bị đả kích đến mức ý chí tinh thần sa sút, phẫn nộ đi biên hoang vũ trụ, đến nay không rõ tung tích.
- Nếu đã dò ra manh mối, chúng ta đi theo phía sau hắn. "Đường lang bộ thiền, hẳn làm hoàng tước, chúng ta làm người cầm cung"!
Bàng Bác xoa tay nói.
Diệp Phàm có cái đỉnh đồng xanh, thật sự nếu va chạm cũng không sợ, có thể ngấm ngầm đi theo phía sau hắn.
- Chúng ta không cần thiết phải làm thợ săn, đây là Đạo Nhất đạo diễn không thể nghi ngờ, nhưng chấp hành hành động có thể là một vị Đại Thánh, hơn nữa trên người hắn ngoại trừ binh khí Đế, còn có Trận đồ Cổ Hoàng!
Diệp Phàm nói, chuyện năm đó đến nay hắn khó quên. Đạo Nhất năm đó giống như là thu gặt lúa mạch, Tổ Vương của Bắc Đẩu tổn thất thảm trọng. máu tươi nhiễm đỏ hư không.
- Chư vị! Ta đến tương trợ các vị!
Đạo Diễn Tiên Y xuất thế, chấn động bát hoang. một thân ảnh vĩ ngạn buông xuống ở bên ngoài Thần Vực, gia nhập vào chiến trường.
- Đạo huynh tới vừa lúc, chúng ta cũng chung sức phá trận này, bốn kiện binh khí Đe vừa đủ!
Có Đại Thánh cười to, không nghĩ tới hi vọng lại nhú lên.
Luyện Thần Hồ, Vạn Long Linh. Đấu Chiến Côn, Đạo Diễn Thần Y tất cả đều phát ra tiên huy rực rỡ, chấn động đại trận vô thượng phía trước. Chư hùng phân công nhau hành động, với bốn kiện binh khí Đế của mỗi người cố định được một cánh cửa, đánh phá đi vào!
Hỗn độn mênh mông. Trận đồ cùng bốn thanh sát kiếm kêu vang, rồi lại thật sự không xong, xem ra bị phá vỡ là chuyện sớm hay muộn.
Lúc này, Diệp Phàm bọn họ cũng tới đây, chư thánh đã theo binh khí Đế đi vào, ở bên ngoài vắng tanh.
- Chúng ta cũng tiến vào đi! Cứ đi theo phía sau Đạo Nhất!
Già Thiên
Ba kiện Đế binh hiệp cũng một chỗ, công tới hướng vùng cấm của Thần. Luyện Thần Hồ, Vạn Long Linh, Đấu Chiến Côn đánh tới trời sụp đất nứt, quỷ khóc thần gào, mưa máu như trút.
Thần quang Cực Đạo xông thẳng lên trời cao, phá vỡ vào tới trong tinh vực mờ mịt, khiến đám người Diệp Phàm đều hoàng sợ: đây là Hoàng uy Cực Đạo, ba kiện binh khí toàn diện sống lại.
Mà bên trong Thần vực, một bức trận đồ vắt ngang trời, bốn thanh sát kiếm hiện lên rung chuyển trời đất, biểu lộ tiên uy Cực Đạo, từng đạo từng đạo kiếm khí quét ra bốn phương tầm hướng, đại chiến với ba kiện Đế binh.
Bốn thanh sát kiếm mơ hồ có hơi không đúng thực, nhưng Trận đồ này rất đặc biệt, có nó tồn tại thì tương đương với bộ phận nguyên thần của Đại đế chủ đạo hết thảy ở trong này.
Đây là thể hiện cao nhất của pháp trận, bên trong ẩn chứa bí quyết chữ "Tổ", tổ hợp hết thảy thứ bậc Đế binh Cực Đạo trong thiên hạ, hình thành thần uy vô thượng dập nát thế gian vạn vật.
Có thể nói, bày ra uy lực chỉ có thời kì Đại đế còn sống mới có thể bày ra được như thế!
Đại chiến bùng nổ toàn diện!
Mặc dù là chiến đấu trên bầu trời Thần vực, địa phương này cũng sắp bị tiêu diệt, vô hình pháp trận, trận thai cổ xưa cũng không thể thủ hộ núi rừng đất đai này được nữa.
Thời khắc mấu chốt, tòa thần sơn cổ xưa trong Thần vực chợt xuất hiện hào quang hừng hực, tín ngưỡng lực chúng sinh tích góp từng tí một qua vô tận năm tháng cuồn cuộn xuất hiện.
"Ầm ầm..."
Núi sông ổn định, nhật nguyệt cố định, lực lượng tinh thuần này như đại dương cuồn cuộn mãnh liệt, cố định được địa hòa phong thủy, ổn định vạn vật, bảo vệ vùng cổ vực này.
Lực lượng không gì sánh nổi, không kém chút nào so với Đế binh, là lực lượng quá mức khổng lồ, từ xưa đến nay cũng không biết tích góp từng tí một bao nhiêu lực lượng của Thần Thánh, hôm nay toàn diện sống lại. Bằng không đừng nói là nơi đây, ngay cả viên cổ tinh đều có thể bị đánh vỡ nát tan tành, thành bụi bậm.
Thần vực tới thời khắc sinh tử nguy vong xưa nay chưa từng có! Ba kiện Đế binh công phá cửa quan, dù là Thần còn sống cũng không ngăn được.
"Ba!"
Kiếm khí tung hoành, ngàn vạn đạo cùng lên, từng đợt từng đợt chém ngang qua vòm trời. Ba kiện Đế binh đều ngân lên. gặp phải lực công kích thật lớn.
Hư không xuất hiện một khe nứt lớn lan tràn ra phương xa, trực tiếp tiến vào tới Vực ngoại nuốt gọn một số vẫn tinh, đáng sợ khôn cũng.
Diệp Phàm bọn họ đứng trên bầu trời nhìn thấy một màn này đều biến sắc, nếu cứ tiếp tục như vậy, thế giới của Thần ắt phải bị phá hủy không thể nghi ngờ. Mặc dù có tín ngưỡng lực của tòa thần sơn cổ xưa kia cũng không được, không ổn định được!
- Hầu ca không có xuất hết lực!
Bàng Bác nhếch miệng cười nói.
Nhìn lại cổ tinh, Đế binh phát ra hào quang rực rỡ nhất, Đấu Chiến Côn tương đối ảm đạm, mỗi lần cong phá cũng thanh thế thật lớn nhưng khi công kích lại dựa vào sau.
Hiển nhiên, Hầu tử rất không thích bị người cường ép kéo vào tham chiến, trong lòng khó chịu. Nhưng không đối phó được hai binh khí Đại đế, vì vậy không dùng hết sức.
Thời gian kéo dài tiếp, hắn chính là lâm trận phản chiến cũng không chừng, Đấu Chiến Thánh Viên nhất mạch cương liệt nhất, không phục tùng bị quản giáo và ước thúc.
- Quan tài chín lớp thời đại thần thoại bị khiêng vào Thần vực!
Một cỗ quan tài đá vô cùng to lớn, có Đại Thánh đang dùng máu trong tim tế luyện. Mở ra một tầng lại tầng một quan tài đá, phóng xuất ra một luồng sát khí Đế kinh khủng.
- Thần vực bị đánh bại rồi!
Cơ Hạo Nguyệt biết rằng, nếu không có gì bất ngờ, kết cục không thể thay đổi.
Ba kiện Đế binh kiềm chế Sát trận đồ vô thượng của Linh Bảo Thiên Tôn, lúc này không có người nào có thể trấn áp quan tài Đế, sát khí Đế có thể thiêu đốt tín ngưỡng lực, hoàn toàn hủy diệt nơi này.
Quả nhiên, cỗ quan tài vừa tiến vào Thần vực, toàn diện thiêu đốt tín ngưỡng lực. Đây là một loại tình thế hỗn loạn đáng sợ, như là có ngọn lửa đầy trời thiêu đốt, rực rỡ lóa mắt, trên trời dưới đất đều sôi trào, cuồn cuộn như biển.
Tín ngưỡng lực Thần thánh hóa tành hơi, bùng cháy, chưng khô, vô cùng hừng hực, còn khủng bố hơn so với vầng mặt trời nổ tung.
Giờ khắc này, Thần vực tổn thất thảm trọng, rất nhiều người chết, trực tiếp trở thành màn sương máu, còn có một vài Điện chù thét dài bỏ chạy về hướng phương xa.
Hào quang mãnh liệt như là lũ lụt vỡ đê, cuồn cuộn mãnh liệt quét ngang bầu
trời mặt đất, cuốn về phía núi rừng sông suối xa xa bên trong. Các đại tộc đều sợ run, đây là một hồi tai nạn lớn.
"Rốp, rắc..."
Thần vực vỡ nát. nếu cứ tiếp tục như vậy tất nhiên sẽ biến thành tro bụi, rồi sau đó lấy đây là điếm đột phá, cả viên cổ tinh đều sẽ bùng nổ.
"Coong!"
Tiếng Kiếm tiên ngân lên, xuất hiện một tòa pháp trận màu bạc lấp lánh khác thường, ở nơi đó lao ra bốn thanh cổ kiếm, cả vật thể đều có màu đỏ sậm, trong phong cách cổ xưa mang theo sát khí tuyệt thế!
Các Đại Thánh đều hít một hơi khí lạnh, tất cả như ngây dại, đây là bốn thanh sát kiếm trong Mệnh Tuyền của Thiên Tôn. vượt qua hư không mà đến, chân thật xuất hiện, không hề là hư ảnh mơ hồ như lúc trước.
Cái này phiền toái lớn rồi đây!
Trận đồ treo ở phía trên, bốn thanh kiếm phân ra đông, nam, tây, bắc buông xuống giữ vừng bốn cửa, một lần nữa cố định được Thần vực, trấn áp hết thảy, quét quan tài đá thật lớn kia bay ra ngoài.
Mà trong quá trình này, hai Đại Thánh đang rót máu trong tim vào quan tài Thần linh, ngay cả hừ một tiếng cũng không kịp đã bị kiếm khí băm thành mảnh xương vụn, chết oan chết uổng.
Mọi người đều da đầu run lên, bốn thanh kiếm chân thật vượt qua Mệnh Tuyền của Thiên Tôn cổ đến thế giới của Thần, hợp nhất cũng Trận đồ, thực hiện chân chính vô địch trên trời dưới đất!
Lần này còn làm sao mà chiến?
Ba kiện Đế binh tuy không kém gì bốn thanh sát kiếm, nhưng Trận đồ kia quá mức thần bí, có uy lực bộ phận nghịch thiên của Đại đế còn sống, có thể khống chế binh khí Đế, Thần chắn sát thần!
- Cần bốn kiện Đế binh mới có thể phá giải được trận này, ngày nay đi nơi nào tìm?
Mọi người lo lắng, sắc mặt tái nhợt, không nghĩ tới thất bại trong gang tấc, thời khắc mấu chốt chân thân của bốn thanh kiếm tiên xuất hiện phá hòng mọi mưu đồ.
Lúc này đừng nói là tấn công Thần vực, các Đại Thánh không có binh khí Đế có còn sống rời đi được không đều là vấn đề. Vào phút cuối tình thế nghịch chuyển.
Trên thực tế, mọi người ở Thần vực đều phát mộng, không nghĩ tới thời khắc cuối cùng bốn thanh binh khí Đế xuất hiện, lập tức chuyển động càn khôn, chuyển biến kết cục.
- Khiêng quan tài Đế lại đây, tạm thời làm như một kiện Đế binh. Còn con khi kia nếu ngươi lại không dùng hết sức công phá, coi chừng lão phu trước đánh chết tươi ngươi!
Một vị Đại Thánh rống giận.
Thánh Hoàng tử cười lạnh, tuy nhiên hiện tại không phải lúc lý luận, thật đúng là phải dùng hết sức, bằng không hắn có thể sẽ bị xử lý ở trong này.
Sát trận đồ phi thường đáng sợ, bày ra binh khí Đế cũng một chỗ, công thù cũng một thể, dập nát vạn vật. như là phải hủy diệt cả vũ trụ này.
Bốn thanh sát kiếm treo ở bốn phương, phòng thủ Thần vực kiên cố, mà còn không ngừng chủ động công kích ra phía ngoài, đánh chém khiến cho các vị Đại Thánh kinh hãi run sợ.
Bốn đạo kiếm môn đều bốc lên hỗn độn khí. mỗi một lần đều bổ ra ngàn vạn tia hào quang, mỗi một tia đều đủ để giết chết một vị Đại Thánh, cực kỳ khủng bố!
Phía trên vòm trời, Diệp Phàm biến sắc, hắn còn chưa bao giờ nhìn thấy lực công kích đáng sợ như vậy, thật quá khủng bố.
Bàng Bác thở dài:
- Năm đó, Vô Thủy Chung trấn áp Tử Sơn. nghĩ đến chẳng qua cũng chí thể thôi, mấy kiện binh khí Để đều không công phá được. Hơn phân nửa cũng có Trận đồ chủ đạo!
Đột nhiên, Diệp Phàm thần sắc biến đổi, nói:
- Tinh khí ngũ hành giảm mạnh, đã xảy ra biến hóa!
Cái đỉnh đồng xanh trên người hắn ảm đạm xuống, không còn phát sáng, hắn không khỏi nhìn lại đại lục ngũ hành xa xa.
Một lát sau, một luồng hào quang hoàng kim rực rỡ vọt tới, hừng hực như ánh sáng mặt trời quét ngang vòm trời, sáng lạn đến khiến mọi người hít thở không thông.
Diệp Phàm rất nhanh bày ra Khi Thiên trận văn, bao phủ mọi người ở bên trong. thần sắc ngưng trọng nhìn về phía đạo thần quang kia.
Người kia quá nhanh, xé rách hư không vượt qua vũ trụ. trong nháy mắt liền vọt tới đây, đến gần viên tinh tú cổ xưa thế giới của Thần này, tản phát ra từng đợt từng đơt Đế uy.
- Đúng vậy! Nhiều năm qua ta vẫn luôn cảm thấy như có một đôi bàn tay ngoan độc vô hình dẫn động hết thảy nơi này. Hiện tại không sai biệt lắm được chứng thật!
Diệp Phàm gật đầu. lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Nhánh cây Sinh mệnh cổ thụ xuất hiện trên cổ lộ hoàng kim. dẫn dắt mọi người chạy tới cổ vực thần thoại, từ đó tìm được Khổ Hải, cuối cùng tới thế giới của Thần. Đây là một tuyển đường, xâu chuỗi từng địa phương lại sẽ dẫn mọi người buông xuống nơi này, nhiều năm qua như vậy đã xảy ra rất nhiều trận huyết chiến.
Người bình thường sao có thể mang ra một nhánh cây Thần Thụ? Dần động phong ba ở chư vực, đánh giết tới nơi này! Đây giống như là một bố cục khổng lồ! Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Có người tự mình đánh không lại Thần vực, nên muốn dẫn binh mà ở bên ngoài đi vào tạo cho Thần vực náo động, tới thời khắc mấu chốt hắn sẽ ra tay!
Cơ Tử Nguyệt nói.
- Nếu đúng như vậy, người này quả thật rất kiên nhẫn, vì để thực hiện một kế hoạch này, hắn phải hao phí thời gian mấy chục năm, thậm chí đến gần trăm nầm!
Bàng Bác nói.
- Đúng vậy! Các người đoán đúng rồi! Thể cục hỗn loạn khổng lồ như vậy là có người bày ra!
Diệp Phàm nhìn chằm chằm Thần Y hoàng kim rực rỡ kia, trịnh trọng nói.
Hắn sỡ dì đưa ra kết luận này, là bởi vì đã biết là ai đến đây. Năm đó hắn từng làm một giao dịch, từng nhìn thấy thủ đoạn đáng sợ của người này.
Không thể tưởng được người này tâm tư thâm trầm như thế, đạo diễn một đại cục động trời như vậy, dẫn dắt mọi người đi vào đây, trở thành lợi khí cho hắn phá vỡ Thần vực.
- Người này là ai vậy?
Cơ Hạo Nguyệt nhìn chằm chằm thân ảnh hoàng kim kia, nhìn hắn dần hạ xuống Sinh mệnh cổ tinh phía dưới.
- Người của Đạo Diễn Đại đế nhất mạch!
Diệp Phàm đáp.
Tiên Y của Đạo Kiếp Hoàng Kim luyện chế thành, toàn cả vũ trụ chỉ có một bộ, là thuộc về Đạo Diễn Đại đế, ngày nay truyền tới trong tay Đạo Nhất con của Đế.
Khẳng định là người này đến đây, chủ đạo hết thảy chuyện này. Tâm tư của hắn quá mức thâm trầm, điều động thiên quân vạn mà, làm cho chư vực hỗn loạn, cũng tiến công nơi đây. Chuyện này không phải dễ dàng có thể làm được.
Diệp Phàm nói:
- Sinh mệnh cổ thụ từng thuộc về Đạo Diễn Đại đế, mất tích hơn một trăm vạn năm. Hắn vì để thu hồi tiên thụ của phụ thân mới thiết đặt bố cục này, mượn dùng lực lương của chư hùng công phat, chống lai Sát trân đồ vô thương cũng binh khí Đế ở nơi đây!
- Khó trách...
Cơ Tử Nguyệt gật đầu.
Đều nói mấy chục năm trước, Thần vực xuất hiện nội quỷ, muốn đánh cắp Sinh mệnh cổ thụ. kết quả thất bại chi đoạt đi một đoạn nhánh cây, hiện tại xem ra dĩ nhiên là Đạo Nhất gây nên.
Nếu không phải hắn có Đạo Diễn Thần Y, người ngoài nếu muốn lấy đi một đoạn nhánh cây Thần, tất nhiên cần phải có binh khí Đế mới được, bằng không sao có thể xông vào được?!
- Người này thực đáng sợ, vì thực hiện mục đích, dẫn động rất nhiều cường giả cổ vực tới đây, không tiếc máu nhuộm tinh không, dẫn phát ra náo động lớn. Chư hùng ra tay, tất cả đều trở thành lợi khí của một mình hắn!
Cơ Hạo Nguyệt nói.
Diệp Phàm gật đầu, Đạo Nhất cũng không phải một người đơn giản. Nầm đó hắn lừa sạt giết chết cũng không biết bao nhiêu Tổ Vương của Bắc Đẩu. Ngay cả Viêm Kỳ Đại Thánh của Hỏa Lân Động cầm Cổ Hoàng binh đều bị thiết kế trực tiếp giết chết, lại làm cho Hỏa Kỳ Tử vị Cổ Hoàng tử này bị đả kích đến mức ý chí tinh thần sa sút, phẫn nộ đi biên hoang vũ trụ, đến nay không rõ tung tích.
- Nếu đã dò ra manh mối, chúng ta đi theo phía sau hắn. "Đường lang bộ thiền, hẳn làm hoàng tước, chúng ta làm người cầm cung"!
Bàng Bác xoa tay nói.
Diệp Phàm có cái đỉnh đồng xanh, thật sự nếu va chạm cũng không sợ, có thể ngấm ngầm đi theo phía sau hắn.
- Chúng ta không cần thiết phải làm thợ săn, đây là Đạo Nhất đạo diễn không thể nghi ngờ, nhưng chấp hành hành động có thể là một vị Đại Thánh, hơn nữa trên người hắn ngoại trừ binh khí Đế, còn có Trận đồ Cổ Hoàng!
Diệp Phàm nói, chuyện năm đó đến nay hắn khó quên. Đạo Nhất năm đó giống như là thu gặt lúa mạch, Tổ Vương của Bắc Đẩu tổn thất thảm trọng. máu tươi nhiễm đỏ hư không.
- Chư vị! Ta đến tương trợ các vị!
Đạo Diễn Tiên Y xuất thế, chấn động bát hoang. một thân ảnh vĩ ngạn buông xuống ở bên ngoài Thần Vực, gia nhập vào chiến trường.
- Đạo huynh tới vừa lúc, chúng ta cũng chung sức phá trận này, bốn kiện binh khí Đe vừa đủ!
Có Đại Thánh cười to, không nghĩ tới hi vọng lại nhú lên.
Luyện Thần Hồ, Vạn Long Linh. Đấu Chiến Côn, Đạo Diễn Thần Y tất cả đều phát ra tiên huy rực rỡ, chấn động đại trận vô thượng phía trước. Chư hùng phân công nhau hành động, với bốn kiện binh khí Đế của mỗi người cố định được một cánh cửa, đánh phá đi vào!
Hỗn độn mênh mông. Trận đồ cùng bốn thanh sát kiếm kêu vang, rồi lại thật sự không xong, xem ra bị phá vỡ là chuyện sớm hay muộn.
Lúc này, Diệp Phàm bọn họ cũng tới đây, chư thánh đã theo binh khí Đế đi vào, ở bên ngoài vắng tanh.
- Chúng ta cũng tiến vào đi! Cứ đi theo phía sau Đạo Nhất!
Già Thiên
Đánh giá:
Truyện Già Thiên
Story
Chương 1537: Độc Thủ
8.4/10 từ 36 lượt.