Già Thiên
Chương 1381: Lão Phong Tử Tái Hiện
Một tiếng rống đánh nát núi sông, khí nuốt vạn dặm, đập tan vòm trời, giống như một ngọn núi lớn trấn áp bát hoang, vung Lục Đạo Luân Hồi Quyền tạo thành sức mạnh hiếm gì sánh nổi.
Ầm ầm ầm!
Ngao Mãng Thánh linh được xưng là không có đối thủ lúc này không dám đón đỡ, tránh sang một bên, vẻ mặt khiếp sợ, nhìn về xa xa.
Giờ khắc này khí quán thương vũ, một tới đánh ra một quyền bá thiên tuyệt địa, Ngao Mãng chỉ có cách né tránh. Tiếng động đinh tai nhức óc truyền ra. Tinh hải mờ mịt vô tận ầm ầm rung động.
Đây là một người thân thể hùng vĩ, vung nắm tay liền khiến chín tầng trời mười tầng đất, lục hợp bát hoang run rẩy, chấn động kịch liệt cùng nắm tay hắn!
Ngao Mãng bất đắc dĩ lại phải lui tiếp, vọt ra ngoài Đại Nguyệt Pha, ánh mắt lộ sự rung động sâu sắc. Đây là người phương nào mà một quyền lại bá đạo tới vậy? Có thể nói là thần uy cái thế!
Mọi người đều ngây dại. Người tới dùng một quyền bức lui Thánh linh Ngao Màng, có thể nói là thần uy tuyệt địa, thế gian chú ý.
Bất kể là tu sĩ Nhân tộc hay là dị tộc, hoặc cổ thú đều trố mắt nhìn trân trối. Đó là một Thánh linh có thể xưng là Chuẩn đế, vô địch đương thời đó!
Người tới chỉ cần dùng một quyền thôi mà đã bức lui Ngao Màng rồi!
Mạc Phổ ở bên ngày cũng tái mét mặt mũi, bị lột bỏ một phần đạo hạnh đã khiến hắn thống khổ vô cùng rồi. Trong lúc vội vàng, hẳn bất chấp quyết đấu với Diệp Phàm, bay tung ra ngoài nhìn người ở trên bầu trời.
Lúc này Đại Nguyệt Pha lập tức yên tĩnh hẳn. Nơi mai táng Thần Quỷ có thể nghe rõ cả tiếng kim rơi.
Đây là một nam nhân cao lớn, dáng người hùng vĩ dị thường, mái tóc đen nồng đậm tung bay sau lưng, làn da đồng cổ, mạnh mẽ vô cùng.
Hắn đứng vững trên ngọn núi lớn, khí nuốt vạn dặm, giống như biển sâu tràn ra, chẳng khác gì thiên thần nhìn xuống đại địa mênh mông.
- Tiền bối!
Diệp Phàm kêu lên, lòng đầy kích động.
Lão Phong Tử!
Không ngờ lại là hắn. Đã qua mấy chục năm, không thể tưởng tượng là còn có thể gặp lại. Trong lòng Diệp Phàm kích động vô cùng, vốn tưởng kiếp này không có khả năng nhìn thấy hắn nữa.
Trận chiến ở Tử Vi cổ Tinh Vực năm đó gần như đã là thế cục chắc phải chết. Lâo Phong Tử một mình độc chiến Cổ Thánh trên cả thuyền, trong đó có ba gã Đại Thánh!
Trận chiến ấy quá thảm thiết. Một mình hắn ra đi cùng thuyền của Tổ Vương, sau đó chỉ có Tử Đồng Chiến Thuyền nhuốm máu và xương vụn rơi xuống mặt đất, tất cả những thứ khác đều không có.
Không có ai cho rằng hắn có thể sống sót, kết cục lý tưởng nhất là có thể tuẫn đạo, lôi kéo Cổ Vương toàn thuyền phải chôn cùng...
Mấy chục năm không gặp, Diệp Phàm tuyệt đối không ngờ là lại có thể gặp lại Lão Phong Tử trên tinh không cổ lộ.
Nhiều năm qua đi, phong thái của Lão Phong Tử nay càng hơn xưa. Ngày nay hắn không còn mái tóc trắng xóa già nua như xưa, cũng không phải là hình dáng thiếu niên lông bông đánh một trận vì Tử Vi mà đã ở trạng thái tráng niên.
Hắn vô cùng cao lớn, mái tóc đen nồng đậm, con ngươi sâu sắc, giống như cổ thần đứng sừng sững, không giận mà vẫn uy nghiêm.
Lão Phong Tử gật gật đầu với Diệp Phàm, sau đó ánh mắt lại nhìn thẳng về phía Thánh linh Ngao Mãng đang lui lại kia, ung dung mà trấn định.
Chư hùng Nhân tộc ồ lên. Tại thời khắc mấu chốt của trận chiến thế nà lại xuất hiện một cao thủ như vậy khiến mọi người vô cùng kích động. Đây chính là một người mạnh khiến Thánh linh vô địch cũng phải lui lại phía sau, tuyệt đối là một tu sĩ siêu phàm.
- Ngươi là ai?
Mạc Phổ trên mặt đất kêu to, trên mặt đá hiện lên từng luồng khí xanh, bị người ta lột bỏ đạo hạnh toàn thân khiến cho hắn như muốn phát điên.
Xa xa, Thánh linh Ngao Mãng trầm giọng nói:
- Lại là một người hộ đạo của Nhân tộc sao? Người đạt tới trình độ này, hẳn là khiến cả vùng tinh vực này rung chuyển. Ngươi cho rằng ngươi có thể một mình nghịch thiên sao?
Hắn bước từng bước đi tới. Dưới Chuẩn đế là vô địch, câu này cũng không phải do hắn nói ra mà là uy danh do bộ tộc Thánh linh đánh mà có được, xưa này đều như vậy cả.
Lão Phong Tử nói nhỏ với Thanh Hoàng đạo nhân một câu, người ngoài không thể nghe rõ, bị ngăn cách trên bầu trời. Thanh Hoàng đạo nhân gật đầu nói.
Diệp Phàm kinh ngạc, khó trách Thanh Hoàng đạo nhân vừa rồi lại không đón đỉnh đồng xanh, chẳng lẽ biết Lão Phong Tử sẽ đến sao?
Ầm!
Trong giếng cổ truyền ra tiếng chấn động mãnh liệt giống như có một quái vật
lớn đang va chạm, muốn giãy dụa đi ra. Tiếng vang chấn động lòng người, khiến thân thể rất nhiều người cũng phải lay động.
Hỏa diễm bừng bừng. Trong tiên vụ bùng lên kia, một lão Thánh linh hỏa tộc híp mắt suy nghĩ, từ trong sương mù bắn ra hai luồng thần quang, vẫn không nhúc nhích, gia tăng làm tan rã phong ấn.
Trong lòng Diệp Phàm cảm thấy trầm trọng. Đây là Hỏa Linh khủng bố chỉ có trên Ngao Mãng, nếu cũng ra tay thì liệu có thể đánh bại Lão Phong Tử không?
Phải, đây chính là một Thánh linh, đại biểu vô địch, trên đời khó tìm được địch thủ, ai gặp cũng phải sợ hãi.
- Một nhân loại mà thôi, chẳng ăn thua gì. Cùng cảnh giới thì tộc ta là vô địch, Nhân tộc chỉ như sâu kiến mà thôi!
Mạc Phổ nói, mang theo vẻ thù hận. Hắn rất hy vọng Hỏa Linh ra tay, chém chết kẻ đã hủy đạo hạnh của hắn kia.
- Ta không tin Nhân tộc có thể chiến thắng Thánh linh nhất mạch tạ.
Trên bầu trời, Ngao Mãng âm trầm nói, khí chất hoàn toàn đại biến. Huyết khí một bàn tay hắn lượn lờ, từ vật liệu đá biến thành huyết nhục.
-!
Mọi người đều hít sâu một hơi khí lạnh. Đây là một loại lột xác đáng sợ. Chỉ có Thánh linh chạm tới lĩnh vực này mới có tư cách đi theo đế đạo.
Lão Phong Tử gật gật đầu với Thanh Hoàng đạo nhân, sau đó nhằm về phía Ngao Mãng, khiến nhật nguyệt núi sông rung động. Trước nắm tay hắn có thiên địa vạn vật, vũ trụ tinh hà, các loại cảnh tượng đều tái hiện.
Đại chiến bạo phát! Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Đây là một trận chiến tuyệt đỉnh, nhanh tới khó tin, khủng bố tới mức tận cùng. Hai người va chạm liên tục.
- Thánh linh nhất mạch ta là vô địch tại cùng cảnh giới!
Mạc Phổ trên mặt đất kêu to, thanh khí hiện đầy mặt, nắm chặt tay.
Lúc này rất nhiều người đều thấy rất mâu thuẫn, hy vọng Lão Phong Tử là một vị Chuẩn đế trong truyền thuyết, có thể ra tay trấn áp loạn Thánh linh, lại hy vọng hắn là một vị Đại Thánh, ở cùng cảnh giới có thể giết chết Thánh linh để lập uy danh hiển hách, hoàn toàn xóa sạch sự tự tin của bọn chúng, giẫm lên sự kiêu ngạo của chúng.
- Ngươi... Chịu chết đi!
Diệp Phàm đi về phía trước, nói với Mạc Phổ.
- Để người cùng cảnh giới đập nát ngươi!
Thần sắc Mạc Phổ lạnh như băng, không trả lời. Hắn ngồi xếp bằng trước người Hỏa Linh, nhờ đối phương trợ giúp, hy vọng có thể khôi phục đạo hạnh. Bằng không thì hắn muốn sống cũng khó.
- Ầm!
Trận chiến trên bầu trời nhanh chóng phát triển. Lão Phong Tử và Ngao Mãng luận sinh tử, bắt đầu trận chiến đỉnh phong.
Sáu phiến vũ trụ cổ xưa luân hồi, diễn biến ra vạn vật. Tinh hà bừng bừng, Chu Tước xé tan cửu thiên. Một quyền của Lão Phong Tử vang dội cổ kim đánh ra liền xuất hiện những tiếng tụng kinh cổ.
Một kích tuyệt thế, huyết khí tràn nhật nguyệt, thiên địa dường như đi vào luân hồi, lâm vào một cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Phụt!
Máu tươi bắn ra. Tay phải của Thánh linh Ngao Mãng bị đánh nát. Đây là một kích mạnh nhất của hắn. Một quyền hóa thành huyết nhục có pháp tắc nguyên thủy mà thiên địa sinh ra hắn.
Nhưng hắn vẫn không thể ngăn nổi Lục Đạo Luân Hồi Quyền. Một thánh quyền rèn luyện tinh hoa huyết nhục lúc này bị Lão Phong Tử đánh nát.
Giống như trong trận chiến tại Tử Vi cổ Tinh Vực, Lão Phong Tử đại chiến với người khác, trong nháy mắt đã phân sinh tử.
Hắn điều khiến chân nghĩa vô địch, chưa từng có từ trước tới nay, mang theo niềm tin ta là vó, vung một kích mạnh nhất, chỉ trong khoảnh khắc đã phân thắng bại.
- Cảnh giới Đại Thánh!
Mọi người đều ngây ra. Lão Phong Tử với lực lượng của cảnh giới Đại Thánh lại đánh nát cả tinh huyết Ngao Mãng. Đây là loại khí phách nào chứ? Đúng là kinh diễm vô cùng.
Đây là một Thánh linh, ý nghĩa mà hắn đại biểu ai mà không biết nhưng lại bị một Nhân tộc đồng cảnh giới đánh tan, khiến mọi người đều khiếp sợ.
Trên mặt đất, Mạc Phổ kêu to một tiếng. Lời vừa rồi hắn nói, Thánh linh nhất mạch vô địch tại cùng cảnh giới như lại bị người ta dùng một quyền đánh vỡ huyền thoại, cũng giống như đánh thẳng vào mặt hắn.
Nhân loại này thật là đáng sợ, thân thể có thể chống lại Thánh linh sao?
Từ xưa tới nay, Nhân tộc chiến đấu với Thánh linh đều dựa vào đạo hạnh và pháp lực thủ thắng. Ngay nay có người cố tình phá tan vầng hào quang bất bại tại lĩnh vực mà bọn họ mạnh nhất này.
- A...
Ngao Mãng thống khổ vô cùng, cổ tay phải bị đánh gãy, máu tươi chảy ra đầm đìa. Loại đau đớn này còn chưa vào đâu so với cảm giác thất bại khiến hắn như muốn phát cuồng.
- Giềt!
Hắn thét lớn, thúc dục Thánh linh huyết toàn thân, muốn quyết đấu với địch thủ, không tiếc mọi giá mà đánh tiếp.
Lão Phong Tử oai hùng cao lớn, thân thể màu đồng cổ lóe lên thần quang. Hắn bước nhanh về phía trước, vẫn đơn giản đánh ra một quyền như trước. Lần này uy lực càng lớn hơn, lôi kéo thần uy của thiên địa vạn vật trong vũ trụ tới.
Ầm ầm. Đây là một loại quyền ý vô địch, đánh nát tất cả mọi thứ ngăn cản.
Phụt!
Thánh linh Ngao Mãng kêu to, da thịt toàn thân nứt nẻ. Một quyền đánh nát tay hắn, một quyền xuyên thủng ngực hắn. Máu của Thánh linh văng khắp nơi, nhuốm đỏ bầu trời.
Đây đúng là một hình ảnh quá khó tin, giống như ngừng lại tại đây, khiến rất nhiều người cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, tâm thần run rẩy.
Cảnh này giống như thân thoại. Có ai có thể mạnh mẽ tới vậy, cùng là tồn tại Đại Thánh cảnh lại dùng hai quyền đánh xuyên một vị Thánh linh vô địch, khí phách mạnh mẽ, duy ngã độc tôn.
- A...
Ngao Mãng gầm lên một tiếng tê tâm liệt phế. Cảm giác thất bại còn đau đớn hơn thân thể rất nhiều.
Răng rắc.
Lão Phong Tử vung tay. Cánh tay xuyên thủng người đá chấn động. Thánh linh này liền vỡ tan tành, máu tươi chảy đầm đìa.
Mọi người đều ngây dại. Nam nhân hùng vĩ này cùng quá cường đại rồi, quả thực khiến người ta không dám tin. Ai nấy đều đã khiếp sợ tới cực hạn.
Chỉ có Diệp Phàm là tin Lão Phong Tử như vậy, tuy ràng chỉ hai quyền như cùng không phải là một hồi quyết đấu đơn giản. Bởi vì mỗi quyền đều ẩn chứa ý chí vô địch của hắn, mạnh hơn cả giao chiến bằng trăm ngàn quyền.
Đột nhiên một tiếng rống to truyền tới, mang theo uy nghiêm vô thượng, quét qua chín tầng trời mười tầng đất, chấn động cả viên cổ tinh run rẩy.
Hỏa Linh ngồi xếp bằng trên miệng giếng kia rốt cục bay ra, mang theo hỏa diễm ngập trời, có thể thiêu hủy toàn bộ thế giới.
Tiên hỏa bừng bừng nhảy múa. Hắn đứng bên trong vầng sáng, dường như là một Thần Ma nhìn từ trên cao xuống, tràn ngập cảm giác áp bách, khiến rất nhiều Thánh nhân đều suýt nữa phải quỳ rạp xuống.
Đây là một sinh linh tuyệt thế, cường đại khủng bố hơn cả Ngao Mãng. Lúc này sương mù tản ra một phần, hắn lộ ra một đôi tay là do huyết nhục tạo thành.
Thân thể Hỏa Linh, đôi tay lại hóa thành huyết nhục, trình độ đã vượt qua Ngao Mãng!
Thạch nhân Ngao Mãng chỉ kém một bước là tiến vào cảnh giới Chuẩn đế. Mà Thánh linh Hỏa tộc này lại chỉ kém một tia. Khi đột phá được tầng ranh giới mỏng manh kia là hắn có thể trở thành chí tôn vô địch trong tinh không, cao cao tại thượng!
Đáng tiếc vẫn còn cách một tầng mỏng, Thánh linh Thương Viêm không thể tiến vào cảnh giới Chuẩn đế, vẫn ở trong phạm trù Đại Thánh.
Đương nhiên tới cấp độ này của hắn rồi thì có thể là chỉ còn kém một đường là đánh thông đế lộ mà thôi.
Thánh linh Hỏa tộc Thương Viêm hóa thành một luồng tiên hỏa vọt tới, trong nháy mắt đã đánh tan tành vị trí Ngao Mãng vừa rồi, miệng tụng Cổ Kinh, đạo âm chấn thế, dường như từ thời viễn cổ vượt qua thời không mà tới vậy.
Tiếng kinh này có loại sức mạnh kỳ dị lớn lao!
Ngao Màng miễn cưỡng tổ hợp lại mà không chết, uống một viên Thần Đan, loạng choạng đứng đó, suy yếu vô cùng.
- Nhân tộc rất mạnh, khiến người ta hoài nghi ngươi là Thánh linh tộc ta sinh ra huyết nhục vậy.
Thương Viêm nói, ánh mắt lấp lánh, toàn thân bừng lên thần quang bất hủ, giống như có thể đánh vỡ gông xiềng bất cứ lúc nào, tiến vào cảnh giới Chuẩn đế.
Từng luồng tiên hỏa bao phủ khiến toàn thân hắn trong vắt như thần ly, giống như một vị thần linh giáng trần, chỉ dao động huyết khí đã khiến Thánh nhân sợ run. Vậy thì còn đánh đấm gì nữa?!
Thế nhân đều biết Thánh linh vô địch, huống chi là một kẻ chỉ cần tiến một bước nhỏ là vô địch trên trời dưới đất thế này. Lúc này hắn đã có khí tức khủng bố tới vậy.
Toàn thân Lão Phong Tử cũng tỏa ra thần mang bất hủ, lực lượng mạnh mẽ không gì sánh nổi tràn ra. Bởi vì lúc này hắn đang phải đối mặt với một đại địch tuyệt thế.
Giờ phút này trên người hắn hiện ra kỳ cảnh.
Luân Hải, Đạo Cung, Tứ Cực, Hóa Long, Tiên Thai, ngũ đại bí cảnh của hắn đều phát sáng, trong suốt rực rỡ, mỗi bí cảnh đều có một cái kén tiên, lấp lánh chói mắt.
Mọi người đều rung động. Chuyện này đúng là khó tin, thần bí quá mức. Nhưng bất cứ ai đều biết đây không phải là Đại Thánh bình thường.
Già Thiên
Ầm ầm ầm!
Ngao Mãng Thánh linh được xưng là không có đối thủ lúc này không dám đón đỡ, tránh sang một bên, vẻ mặt khiếp sợ, nhìn về xa xa.
Giờ khắc này khí quán thương vũ, một tới đánh ra một quyền bá thiên tuyệt địa, Ngao Mãng chỉ có cách né tránh. Tiếng động đinh tai nhức óc truyền ra. Tinh hải mờ mịt vô tận ầm ầm rung động.
Đây là một người thân thể hùng vĩ, vung nắm tay liền khiến chín tầng trời mười tầng đất, lục hợp bát hoang run rẩy, chấn động kịch liệt cùng nắm tay hắn!
Ngao Mãng bất đắc dĩ lại phải lui tiếp, vọt ra ngoài Đại Nguyệt Pha, ánh mắt lộ sự rung động sâu sắc. Đây là người phương nào mà một quyền lại bá đạo tới vậy? Có thể nói là thần uy cái thế!
Mọi người đều ngây dại. Người tới dùng một quyền bức lui Thánh linh Ngao Màng, có thể nói là thần uy tuyệt địa, thế gian chú ý.
Bất kể là tu sĩ Nhân tộc hay là dị tộc, hoặc cổ thú đều trố mắt nhìn trân trối. Đó là một Thánh linh có thể xưng là Chuẩn đế, vô địch đương thời đó!
Người tới chỉ cần dùng một quyền thôi mà đã bức lui Ngao Màng rồi!
Mạc Phổ ở bên ngày cũng tái mét mặt mũi, bị lột bỏ một phần đạo hạnh đã khiến hắn thống khổ vô cùng rồi. Trong lúc vội vàng, hẳn bất chấp quyết đấu với Diệp Phàm, bay tung ra ngoài nhìn người ở trên bầu trời.
Lúc này Đại Nguyệt Pha lập tức yên tĩnh hẳn. Nơi mai táng Thần Quỷ có thể nghe rõ cả tiếng kim rơi.
Đây là một nam nhân cao lớn, dáng người hùng vĩ dị thường, mái tóc đen nồng đậm tung bay sau lưng, làn da đồng cổ, mạnh mẽ vô cùng.
Hắn đứng vững trên ngọn núi lớn, khí nuốt vạn dặm, giống như biển sâu tràn ra, chẳng khác gì thiên thần nhìn xuống đại địa mênh mông.
- Tiền bối!
Diệp Phàm kêu lên, lòng đầy kích động.
Lão Phong Tử!
Không ngờ lại là hắn. Đã qua mấy chục năm, không thể tưởng tượng là còn có thể gặp lại. Trong lòng Diệp Phàm kích động vô cùng, vốn tưởng kiếp này không có khả năng nhìn thấy hắn nữa.
Trận chiến ở Tử Vi cổ Tinh Vực năm đó gần như đã là thế cục chắc phải chết. Lâo Phong Tử một mình độc chiến Cổ Thánh trên cả thuyền, trong đó có ba gã Đại Thánh!
Trận chiến ấy quá thảm thiết. Một mình hắn ra đi cùng thuyền của Tổ Vương, sau đó chỉ có Tử Đồng Chiến Thuyền nhuốm máu và xương vụn rơi xuống mặt đất, tất cả những thứ khác đều không có.
Không có ai cho rằng hắn có thể sống sót, kết cục lý tưởng nhất là có thể tuẫn đạo, lôi kéo Cổ Vương toàn thuyền phải chôn cùng...
Mấy chục năm không gặp, Diệp Phàm tuyệt đối không ngờ là lại có thể gặp lại Lão Phong Tử trên tinh không cổ lộ.
Nhiều năm qua đi, phong thái của Lão Phong Tử nay càng hơn xưa. Ngày nay hắn không còn mái tóc trắng xóa già nua như xưa, cũng không phải là hình dáng thiếu niên lông bông đánh một trận vì Tử Vi mà đã ở trạng thái tráng niên.
Hắn vô cùng cao lớn, mái tóc đen nồng đậm, con ngươi sâu sắc, giống như cổ thần đứng sừng sững, không giận mà vẫn uy nghiêm.
Lão Phong Tử gật gật đầu với Diệp Phàm, sau đó ánh mắt lại nhìn thẳng về phía Thánh linh Ngao Mãng đang lui lại kia, ung dung mà trấn định.
Chư hùng Nhân tộc ồ lên. Tại thời khắc mấu chốt của trận chiến thế nà lại xuất hiện một cao thủ như vậy khiến mọi người vô cùng kích động. Đây chính là một người mạnh khiến Thánh linh vô địch cũng phải lui lại phía sau, tuyệt đối là một tu sĩ siêu phàm.
- Ngươi là ai?
Mạc Phổ trên mặt đất kêu to, trên mặt đá hiện lên từng luồng khí xanh, bị người ta lột bỏ đạo hạnh toàn thân khiến cho hắn như muốn phát điên.
Xa xa, Thánh linh Ngao Mãng trầm giọng nói:
- Lại là một người hộ đạo của Nhân tộc sao? Người đạt tới trình độ này, hẳn là khiến cả vùng tinh vực này rung chuyển. Ngươi cho rằng ngươi có thể một mình nghịch thiên sao?
Hắn bước từng bước đi tới. Dưới Chuẩn đế là vô địch, câu này cũng không phải do hắn nói ra mà là uy danh do bộ tộc Thánh linh đánh mà có được, xưa này đều như vậy cả.
Lão Phong Tử nói nhỏ với Thanh Hoàng đạo nhân một câu, người ngoài không thể nghe rõ, bị ngăn cách trên bầu trời. Thanh Hoàng đạo nhân gật đầu nói.
Diệp Phàm kinh ngạc, khó trách Thanh Hoàng đạo nhân vừa rồi lại không đón đỉnh đồng xanh, chẳng lẽ biết Lão Phong Tử sẽ đến sao?
Ầm!
Trong giếng cổ truyền ra tiếng chấn động mãnh liệt giống như có một quái vật
lớn đang va chạm, muốn giãy dụa đi ra. Tiếng vang chấn động lòng người, khiến thân thể rất nhiều người cũng phải lay động.
Hỏa diễm bừng bừng. Trong tiên vụ bùng lên kia, một lão Thánh linh hỏa tộc híp mắt suy nghĩ, từ trong sương mù bắn ra hai luồng thần quang, vẫn không nhúc nhích, gia tăng làm tan rã phong ấn.
Trong lòng Diệp Phàm cảm thấy trầm trọng. Đây là Hỏa Linh khủng bố chỉ có trên Ngao Mãng, nếu cũng ra tay thì liệu có thể đánh bại Lão Phong Tử không?
Phải, đây chính là một Thánh linh, đại biểu vô địch, trên đời khó tìm được địch thủ, ai gặp cũng phải sợ hãi.
- Một nhân loại mà thôi, chẳng ăn thua gì. Cùng cảnh giới thì tộc ta là vô địch, Nhân tộc chỉ như sâu kiến mà thôi!
Mạc Phổ nói, mang theo vẻ thù hận. Hắn rất hy vọng Hỏa Linh ra tay, chém chết kẻ đã hủy đạo hạnh của hắn kia.
- Ta không tin Nhân tộc có thể chiến thắng Thánh linh nhất mạch tạ.
Trên bầu trời, Ngao Mãng âm trầm nói, khí chất hoàn toàn đại biến. Huyết khí một bàn tay hắn lượn lờ, từ vật liệu đá biến thành huyết nhục.
-!
Mọi người đều hít sâu một hơi khí lạnh. Đây là một loại lột xác đáng sợ. Chỉ có Thánh linh chạm tới lĩnh vực này mới có tư cách đi theo đế đạo.
Lão Phong Tử gật gật đầu với Thanh Hoàng đạo nhân, sau đó nhằm về phía Ngao Mãng, khiến nhật nguyệt núi sông rung động. Trước nắm tay hắn có thiên địa vạn vật, vũ trụ tinh hà, các loại cảnh tượng đều tái hiện.
Đại chiến bạo phát! Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Đây là một trận chiến tuyệt đỉnh, nhanh tới khó tin, khủng bố tới mức tận cùng. Hai người va chạm liên tục.
- Thánh linh nhất mạch ta là vô địch tại cùng cảnh giới!
Mạc Phổ trên mặt đất kêu to, thanh khí hiện đầy mặt, nắm chặt tay.
Lúc này rất nhiều người đều thấy rất mâu thuẫn, hy vọng Lão Phong Tử là một vị Chuẩn đế trong truyền thuyết, có thể ra tay trấn áp loạn Thánh linh, lại hy vọng hắn là một vị Đại Thánh, ở cùng cảnh giới có thể giết chết Thánh linh để lập uy danh hiển hách, hoàn toàn xóa sạch sự tự tin của bọn chúng, giẫm lên sự kiêu ngạo của chúng.
- Ngươi... Chịu chết đi!
Diệp Phàm đi về phía trước, nói với Mạc Phổ.
- Để người cùng cảnh giới đập nát ngươi!
Thần sắc Mạc Phổ lạnh như băng, không trả lời. Hắn ngồi xếp bằng trước người Hỏa Linh, nhờ đối phương trợ giúp, hy vọng có thể khôi phục đạo hạnh. Bằng không thì hắn muốn sống cũng khó.
- Ầm!
Trận chiến trên bầu trời nhanh chóng phát triển. Lão Phong Tử và Ngao Mãng luận sinh tử, bắt đầu trận chiến đỉnh phong.
Sáu phiến vũ trụ cổ xưa luân hồi, diễn biến ra vạn vật. Tinh hà bừng bừng, Chu Tước xé tan cửu thiên. Một quyền của Lão Phong Tử vang dội cổ kim đánh ra liền xuất hiện những tiếng tụng kinh cổ.
Một kích tuyệt thế, huyết khí tràn nhật nguyệt, thiên địa dường như đi vào luân hồi, lâm vào một cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Phụt!
Máu tươi bắn ra. Tay phải của Thánh linh Ngao Mãng bị đánh nát. Đây là một kích mạnh nhất của hắn. Một quyền hóa thành huyết nhục có pháp tắc nguyên thủy mà thiên địa sinh ra hắn.
Nhưng hắn vẫn không thể ngăn nổi Lục Đạo Luân Hồi Quyền. Một thánh quyền rèn luyện tinh hoa huyết nhục lúc này bị Lão Phong Tử đánh nát.
Giống như trong trận chiến tại Tử Vi cổ Tinh Vực, Lão Phong Tử đại chiến với người khác, trong nháy mắt đã phân sinh tử.
Hắn điều khiến chân nghĩa vô địch, chưa từng có từ trước tới nay, mang theo niềm tin ta là vó, vung một kích mạnh nhất, chỉ trong khoảnh khắc đã phân thắng bại.
- Cảnh giới Đại Thánh!
Mọi người đều ngây ra. Lão Phong Tử với lực lượng của cảnh giới Đại Thánh lại đánh nát cả tinh huyết Ngao Mãng. Đây là loại khí phách nào chứ? Đúng là kinh diễm vô cùng.
Đây là một Thánh linh, ý nghĩa mà hắn đại biểu ai mà không biết nhưng lại bị một Nhân tộc đồng cảnh giới đánh tan, khiến mọi người đều khiếp sợ.
Trên mặt đất, Mạc Phổ kêu to một tiếng. Lời vừa rồi hắn nói, Thánh linh nhất mạch vô địch tại cùng cảnh giới như lại bị người ta dùng một quyền đánh vỡ huyền thoại, cũng giống như đánh thẳng vào mặt hắn.
Nhân loại này thật là đáng sợ, thân thể có thể chống lại Thánh linh sao?
Từ xưa tới nay, Nhân tộc chiến đấu với Thánh linh đều dựa vào đạo hạnh và pháp lực thủ thắng. Ngay nay có người cố tình phá tan vầng hào quang bất bại tại lĩnh vực mà bọn họ mạnh nhất này.
- A...
Ngao Mãng thống khổ vô cùng, cổ tay phải bị đánh gãy, máu tươi chảy ra đầm đìa. Loại đau đớn này còn chưa vào đâu so với cảm giác thất bại khiến hắn như muốn phát cuồng.
- Giềt!
Hắn thét lớn, thúc dục Thánh linh huyết toàn thân, muốn quyết đấu với địch thủ, không tiếc mọi giá mà đánh tiếp.
Lão Phong Tử oai hùng cao lớn, thân thể màu đồng cổ lóe lên thần quang. Hắn bước nhanh về phía trước, vẫn đơn giản đánh ra một quyền như trước. Lần này uy lực càng lớn hơn, lôi kéo thần uy của thiên địa vạn vật trong vũ trụ tới.
Ầm ầm. Đây là một loại quyền ý vô địch, đánh nát tất cả mọi thứ ngăn cản.
Phụt!
Thánh linh Ngao Mãng kêu to, da thịt toàn thân nứt nẻ. Một quyền đánh nát tay hắn, một quyền xuyên thủng ngực hắn. Máu của Thánh linh văng khắp nơi, nhuốm đỏ bầu trời.
Đây đúng là một hình ảnh quá khó tin, giống như ngừng lại tại đây, khiến rất nhiều người cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, tâm thần run rẩy.
Cảnh này giống như thân thoại. Có ai có thể mạnh mẽ tới vậy, cùng là tồn tại Đại Thánh cảnh lại dùng hai quyền đánh xuyên một vị Thánh linh vô địch, khí phách mạnh mẽ, duy ngã độc tôn.
- A...
Ngao Mãng gầm lên một tiếng tê tâm liệt phế. Cảm giác thất bại còn đau đớn hơn thân thể rất nhiều.
Răng rắc.
Lão Phong Tử vung tay. Cánh tay xuyên thủng người đá chấn động. Thánh linh này liền vỡ tan tành, máu tươi chảy đầm đìa.
Mọi người đều ngây dại. Nam nhân hùng vĩ này cùng quá cường đại rồi, quả thực khiến người ta không dám tin. Ai nấy đều đã khiếp sợ tới cực hạn.
Chỉ có Diệp Phàm là tin Lão Phong Tử như vậy, tuy ràng chỉ hai quyền như cùng không phải là một hồi quyết đấu đơn giản. Bởi vì mỗi quyền đều ẩn chứa ý chí vô địch của hắn, mạnh hơn cả giao chiến bằng trăm ngàn quyền.
Đột nhiên một tiếng rống to truyền tới, mang theo uy nghiêm vô thượng, quét qua chín tầng trời mười tầng đất, chấn động cả viên cổ tinh run rẩy.
Hỏa Linh ngồi xếp bằng trên miệng giếng kia rốt cục bay ra, mang theo hỏa diễm ngập trời, có thể thiêu hủy toàn bộ thế giới.
Tiên hỏa bừng bừng nhảy múa. Hắn đứng bên trong vầng sáng, dường như là một Thần Ma nhìn từ trên cao xuống, tràn ngập cảm giác áp bách, khiến rất nhiều Thánh nhân đều suýt nữa phải quỳ rạp xuống.
Đây là một sinh linh tuyệt thế, cường đại khủng bố hơn cả Ngao Mãng. Lúc này sương mù tản ra một phần, hắn lộ ra một đôi tay là do huyết nhục tạo thành.
Thân thể Hỏa Linh, đôi tay lại hóa thành huyết nhục, trình độ đã vượt qua Ngao Mãng!
Thạch nhân Ngao Mãng chỉ kém một bước là tiến vào cảnh giới Chuẩn đế. Mà Thánh linh Hỏa tộc này lại chỉ kém một tia. Khi đột phá được tầng ranh giới mỏng manh kia là hắn có thể trở thành chí tôn vô địch trong tinh không, cao cao tại thượng!
Đáng tiếc vẫn còn cách một tầng mỏng, Thánh linh Thương Viêm không thể tiến vào cảnh giới Chuẩn đế, vẫn ở trong phạm trù Đại Thánh.
Đương nhiên tới cấp độ này của hắn rồi thì có thể là chỉ còn kém một đường là đánh thông đế lộ mà thôi.
Thánh linh Hỏa tộc Thương Viêm hóa thành một luồng tiên hỏa vọt tới, trong nháy mắt đã đánh tan tành vị trí Ngao Mãng vừa rồi, miệng tụng Cổ Kinh, đạo âm chấn thế, dường như từ thời viễn cổ vượt qua thời không mà tới vậy.
Tiếng kinh này có loại sức mạnh kỳ dị lớn lao!
Ngao Màng miễn cưỡng tổ hợp lại mà không chết, uống một viên Thần Đan, loạng choạng đứng đó, suy yếu vô cùng.
- Nhân tộc rất mạnh, khiến người ta hoài nghi ngươi là Thánh linh tộc ta sinh ra huyết nhục vậy.
Thương Viêm nói, ánh mắt lấp lánh, toàn thân bừng lên thần quang bất hủ, giống như có thể đánh vỡ gông xiềng bất cứ lúc nào, tiến vào cảnh giới Chuẩn đế.
Từng luồng tiên hỏa bao phủ khiến toàn thân hắn trong vắt như thần ly, giống như một vị thần linh giáng trần, chỉ dao động huyết khí đã khiến Thánh nhân sợ run. Vậy thì còn đánh đấm gì nữa?!
Thế nhân đều biết Thánh linh vô địch, huống chi là một kẻ chỉ cần tiến một bước nhỏ là vô địch trên trời dưới đất thế này. Lúc này hắn đã có khí tức khủng bố tới vậy.
Toàn thân Lão Phong Tử cũng tỏa ra thần mang bất hủ, lực lượng mạnh mẽ không gì sánh nổi tràn ra. Bởi vì lúc này hắn đang phải đối mặt với một đại địch tuyệt thế.
Giờ phút này trên người hắn hiện ra kỳ cảnh.
Luân Hải, Đạo Cung, Tứ Cực, Hóa Long, Tiên Thai, ngũ đại bí cảnh của hắn đều phát sáng, trong suốt rực rỡ, mỗi bí cảnh đều có một cái kén tiên, lấp lánh chói mắt.
Mọi người đều rung động. Chuyện này đúng là khó tin, thần bí quá mức. Nhưng bất cứ ai đều biết đây không phải là Đại Thánh bình thường.
Già Thiên
Đánh giá:
Truyện Già Thiên
Story
Chương 1381: Lão Phong Tử Tái Hiện
8.4/10 từ 36 lượt.