Già Thiên

Chương 1184: Dị Vực Tộc

Các loại dụng cụ trong phòng thí nghiêm kim loại này lóe sáng, đặc biệt là màn hình thật lớn kia rực rỡ. Sau khi Diệp Phàm thoát vây, cả tiểu thế giới này lập tức phát ra tiếng cảnh báo chói tai.

Đồng thời, từ mặt đất và vách tường lóe ra các cổ phù, hiện ra điều điều đường cong như những kiệt tác thư pháp đắc ý nhất, tràn ngập mỹ cảm mạnh mẽ, ngưng tụ thành thần vận đại đạo.

Không hề nghi ngờ, đây là lực lượng của thần tắc trật tự, là hình thể hữu hình mà đại đạo ngưng tụ thành. Văn minh khoa học kỹ thuật và pháp tắc giao hòa, tự thành một hệ thống đáng sợ.

Trong điện vũ kim loại như có một màn pháp hoa long trọng nở rộ, huyến lệ mà rực rỡ, tất cả phù văn đều thức tỉnh, đan vào nhau, hình thành một mảnh văn lạc đáng sợ, bao phủ lấy Diệp Phàm.

Lực lượng của Thánh khí!

Diệp Phàm biến sắc, rốt cục thấy được phi thuyền này đáng sợ như thế nào. Đây không phải là đĩa bay từ một tinh không khác bay tới trong truyền thuyết mà là một Thánh khí do Thần liệu luyện thành.

Xích!

Trong tay Diệp Phàm, ngoại trừ Lục Đỉnh tàn phá còn xuất hiện một mũi tên màu đen. Hắn dùng sức huơ lên, các loại pháp tắc Thánh vực đánh tới đều lập tức tan rã.

Mọi người nơi này lập tức biến sắc, lớn tiếng quát tháo. Từ trên vách tường kim loại phát ra từng đợt từng đợt đường cong du động, lóe ra quang huy thần tính bất hủ, pháp tắc càng cường đại hơn giao vào.

Ầm ầm!

Diệp Phàm bỏ qua hai nam nữ cầm đầu, chân đạp bí quyết chữ Hành, lóe lên đã tới bên cạnh tường phòng thí nghiêm, cầm Lục Đỉnh như một cây chùy, dùng sức đánh mạnh.

Bùng!

Mặc dù những điện vũ dùng Thần liệu luyện thành nhưng cũng không thể chịu nổi lục đồng, một loạt tiếng rắc liên tiếp vang lên. Vách tường dày tới mấy trượng lập tức vỡ tan, trở thành từng mảnh kim loại, văng về các nơi khác.

- Mau, ngăn hắn lại!

Nam nhân tóc tím kia kêu lớn, đồng tử bắn ra hai đạo tử quang, hóa thành thần tắc bổ về phía Diệp Phàm.

Đây không thuần túy là chủng tộc trong văn minh khoa học, bọn họ còn có một con đường khác, vừa nắm giữ khoa học kỹ thuật, vừa nắm giữ đại đạo thần tắc, hai thứ này bổ sung cho nhau, đạt tới hoàn mỹ.

Keng!

Mi tâm Diệp Phàm chớp động, Nguyên Hoàng Đạo Kiếm bổ ra, hóa thành một tiểu kiếm màu vàng dài chừng một tấc, phách toái thần tắc này.

- Toàn lực trấn áp, nếu không thể cam đoan lưu hắn còn sống thì chỉ cần thu đủ máu huyết của hắn là được!

Nữ nhân mắt tím kêu lên, trên da thịt như ngọc kia lưu động tiên huy, nàng rút chiếc vòng tay sáng bóng, chính là do Đại La Ngân Tinh luyện thành, ném về phía Diệp Phàm.

Đang!

Diệp Phàm dùng Hắc Tiễn chắn lại, đánh rơi xuống mặt đất, phát ra một chuỗi đốm lửa, hiện ra uy thế ngập trời. Ngân quang trên vòng tay này đại thịnh, dĩ nhiên là thánh uy.

Hắn hít một hơi khí lạnh! Đám ngươi này là gia?! Có một Thánh khí phi hành cực lớn này cũng thôi, ngay cả vòng tay của nữ nhân kia cũng là Thánh binh!

Vách tường kim loại lưu động ánh sáng, một mảnh quang huy mông lung phát ra, hoa giải dao động Thánh binh ngập trời kia, vẫn không hủy đi khu vực này.

Vù!

Vòng bạc kia bay lên, phát ra từng đợt từng đợt quang hoa buông xuống như ánh trăng, bao phủ nữ nhân mắt tím kia bên toong.


Xích!

Diệp Phàm dùng sức ném Hắc Tiễn ra, nhằm thẳng nữ nhân kia, hóa thành một đạo ô quang, dao động cấp Thánh khiến cả không gian này như muốn sụp đổ.

Cùng lúc đó, hắn cũng hóa thành một đạo tia chớp màu vàng, muốn bắt giữ bọn họ.

Đang!

Lại một âm thanh kim loại va chạm vang lên. Vòng tay và Hắc Tiễn đánh vào nhau, mỗi thứ đều bốc lên, phát ra vạn điều đại đạo thần huy, đều bao phủ lấy chủ nhân mình.

Kim Cương Trác!

Diệp Phàm chấn động! Thánh khí của nàng ta thật đặc biệt, rất giống Kim Cương Trác của Lão Tử, tuy không phải là pháp khí Chuẩn đế nhưng cũng vượt qua binh khí Cổ Thánh bình thường, đủ để đối kháng Hắc Tiễn.

- Có phải có một lão già cưỡi một con thanh ngưu đi qua cổ tinh các ngươi?!

Diệp Phàm quát hỏi, nhìn thẳng vào mắt nàng.

Ầm!

Bên kia, một đạo chùm sáng thô to đánh tới. Chiến y trên người nam nhân tóc tím kia phát ra ngân quang, cộng minh với cả tòa phi thuyền, một cơ quan khác bắn ra một đạo thánh quang, như một kích của Thánh nhân!

Đây là thần quang ẩn chứa trong đĩa bay, lực công kích vô cùng cường đại, tương đương một kiện Thánh binh thức tỉnh, nếu là người khác ở đây chỉ sợ đã sớm tan xương nát thịt rồi.

Diệp Phàm thấy thế, không hề dùng Hắc Tiễn mà trực tiếp huy động Lục Đỉnh, đánh lên chùm sáng này khiến nó đương trường tan tác.

- Mau lui, người này vượt qua tưởng tượng, trên người hắn có tàn khí Thần minh cổ đại, vượt qua cấp bậc của phi thuyền cấp Thánh này!

Một lão già kêu lớn.

Nữ nhân đồng tử màu tím kia dùng Kim Cương Trác hộ thể, quang hoa lóe lên, biến mất tại chỗ nhưng nam nhân tóc tím kia lại không may mắn như vậy, vừa động đã bị Diệp Phàm dùng Hắc Tiễn bức tới.

- Cách ly hắn!

Pháp tắc giữ hư không đan vào nhau, các loại thánh quang bay múa, đạo ngân xếp hàng giữ hư không, hình thành một mảnh thần tắc đặc thù.

Ầm ầm!

Diệp Phàm thúc dục Lục Đỉnh, coi nó như cây chùy, nhất lực hàng thập bội, đánh một đòn nghiêm trọng vào phiến thần tắc phức tạp kia, nơi này lập tức hỏng mất, sự cách ly vừa tạo ra đã thất bại.

Hắn nhảy xa trăm trượng, xuất hiện bên cạnh nam nhân tóc tím, cận thân ẩu đả, dùng Thánh tiễn hộ thể trên đầu, buông xuống ô quang, vươn cánh tay màu vàng chụp về phía trước.

Ầm!

Nam nhân tóc tím lóe ra đạo ngân toàn thân, trở thành hóa thân thần tắc, giao chưởng với Diệp Phàm, kết quả lập tức phun huyết văng đi.

Diệp Phàm kinh dị. Đó là một kích toàn lực của hắn, nam nhân này cũng chỉ gãy một cánh tay, trong miệng phun máu mà chưa hề hóa thành một mảnh toái cốt, cho thấy khí lực đối phương cũng rất bất phàm!

- Vương thể từng dong luyện nhiều loại khí lực mạnh mẽ vô song nhưng vẫn bị đoạn một cánh tay, không chịu nổi một kích sao?!


Những người phía sau đều biến sắc, bọn họ còn giật mình hơn cả Diệp Phàm!

Hệ thống của bọn họ thật đặc biệt, cũng rất khủng bố. Nam nhân tóc tím này sớm dùng bí pháp rèn luyện thân thể tới trình độ rợn người, được xưng là Vương thể bất hủ nhưng kết quả vẫn bị đánh bay như bù nhìn mà thôi.

- Đây là một khối kim thân bất diệt trong truyền thuyết, đúng là con mồi vô giá, không ngờ gặp được nơi này! Nhất định phải bắt sống hắn, không được để hắn chạy thoát!

Nữ nhân với đồng tử màu tím kia xuất hiện ở một khu vực khác, thông qua màn hình lớn ra lệnh.

- Ngươi tự cầu phúc vẫn là tốt nhất đi!

Khóe miệng Diệp Phàm hiện lên một lũ cười lạnh, điểm ra một cái, đánh nát màn hình kia khiến bên kia mất đi tín hiệu.

Hắn lưu lại một cái bóng mờ, tới gần nam nhân tóc tím, một chưởng đánh xuống người hắn, mấy chục căn xương cốt gãy đoạn, một ngụm tử huyết bản mạng bay ra, hoàn toàn khác với ngụm máu đỏ tươi lúc này.

Mặc dù đám người kia đang khống chế đạo ngân nhưng vẫn không thể ngăn cản. Các loại phù văn sáng ngời, chiếu rọi một mảnh nhưng cũng đã chậm.

Diệp Phàm nắm lấy nam nhân tóc tím lên, ngón tay điểm lên mi tâm hắn, nhe nhàng dùng sức đã phá toái Tiên Thai của hắn.

Nhưng mà dưới chân hắn lại trở nên ảm đạm. Các loại ánh sáng biến mất, hắn xuất hiện trong một mảnh hư vô, như đi tới vũ trụ hắc ầm, vô cùng vô tận, không có điểm cuối.

Đây chính là hắc ngục trong phi thuyền. Những người này nắm giữ pháp tắc không gian xuất thần nhập hóa, trên mặt đất nơi nơi là trận văn, truyền tống hắn và nam nhân tóc tím kia tới nơi này, thi triển ngăn cách.

Diệp Phàm nâng nam nhân có thân phận không đơn giản này lên nói:

- Ngươi cho ràng ta là dã thú sao?! Muốn tinh luyện máu của ta sao?! Tưởng ta là ai, ngươi làm chiến sủng cho ta cũng không tệ!

Nam nhân tóc tím này rất tuấn mỹ, thể chất ưải qua muôn vàn thử thách đã rất cường đại. Nhưng trước mặt Diệp Phàm, Vương thể này cũng không thấm vào đâu, nhẹ nhàng bẻ tay cũng đủ khiến xương cốt đứt gãy, đau đớn khiến toàn thân hắn toát mồ hôi lạnh.

- Ta không thể không thừa nhận đã xem thường ngươi! Trong đám dân bản xứ này mà có một ngoại tộc như ngươi, nắm giữ pháp khí của Thần minh cổ đại, vượt xa dự đoán của ta!

Nam nhân này nói.

Rắc!

Diệp Phàm lại đánh nát một xương chân của hắn rồi nói:

- Các ngươi tự cho là tài trí hơn người sao?! Cảm thấy chúng ta là dân bản xứ thấp hèn sao?! Đáng tiếc bọn ngươi cũng không hơn gì cả, không có chỗ nào đặc biệt!

Trong mắt nam nhân này lóe lên một tia khinh thường, đó là sự ngạo nghễ và tự phụ, tuy nhiên cũng biết thu liễm rất tốt, sợ Diệp Phàm lại cho hắn nếm đau khổ.

Đáng tiếc, Diệp Phàm tu thành Nguỵên Thiên Nhãn, chút thần sắc chợt lóe lên này không tránh được hắn. Hắn trực tiếp nắm tay đấm một cú vào đùi hắn, đánh nát bấy. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

- Ta hẳn là tìm một cái vòng buộc ngang cổ ngươi lại, miễn cho ngươi luôn tự cho mình là đúng! Không phải chỉ là văn minh khoa học kỹ thuật và pháp tắc giao hòa thôi sao, loại hệ thống này có gì mà kiêu ngạo!

Nam nhân tóc tím này đau tới độ toàn thân co rút, xương cốt gần như đều bị đứt đoạn, trong lòng rất không ca. Thứ bọn họ tu chính là thần tắc, tuy rằng có loại thủ đoạn để không ngừng lột xác thể chất nhưng cũng không phải dựa vào tu hành, lúc này cũng khó có thể chịu đựng nổi.

- Đám dân bản xứ các ngươi nếu là vào quốc gia Vĩnh Hằng của chúng ta thì chỉ có thể bị bắt thôi, căn bản không phải là đối thủ!

Hắn cố nén đau, lạnh lùng nói.

Ầm!


Diệp Phàm lấy ra một cây thiết liên, quấn lấy cổ hắn, thật sự buộc lấy, coi như trở thành chiến sủng!

- Ngươi...

Nam nhân tóc tím giận dữ phun ra một ngụm tử huyết. Hắn ngày thường cao cao tại thượng, tự nhận có thể nhìn xuống vạn tộc, kết quả lại bị một người bản xứ đối đãi như vậy.

- Ngươi ngươi cái gì, thưởng cho ngươi cái bát mẻ! Tưởng bắt ta làm chiến sủng sao?! Tưởng mình là thần hay là tiên?!

Diệp Phàm tát cho hắn một cái, mồm miệng liền lại đầy máu.

- Đây là một loại kim thân bất diệt trong truyền thuyết, có thể bồi dưỡng đi ra chiến thể cường đại nhất, bất kể thế nào cũng phải thu lấy máu của hắn, về phần huynh trưởng của ta thì nghĩ cách cứu viện đi!

Nữ nhân đồng tử màu tím xinh đẹp như tinh linh kia nói với những người khác, thông qua màn hình có thể nhìn thấy mọi chuyên trong hắc ngục.

Đích đích...

Cách đó kp xa vang lên tiếng dụng cụ phân tích, phân tích những tư liệu liên quan tới Lục Đỉnh, qua ức vạn phép tính toán, vẫn không thể xác định ra cấp bậc...

Ầm!

Một cỗ khói nhẹ phát ra, phiến khí cụ này lập tức vỡ hết, hoàn toàn nổ tung, nơi này biến thành một mảnh hỗn độn.

Một người trẻ tuổi với mái đầu bạc trắng hướng về phía nữ nhân kia nói:

- Khối lục đỉnh kia khó có thể bắt chước, chỉ riêng văn lạc kết cấu bên ngoài đã phức tạp tới độ khó có thể lý giải, hiện tại có thể tin tưởng đó chính là một pháp khí của Thần minh cổ đại, nếu không sai thì đó là một trong những binh khí mạnh nhất từ tinh không rơi xuống!

- Dân bản xứ này nắm giữ một kiện Thần khí tổn hại, vượt qua phạm vi phi thuyền cấp Thánh trong tay chúng ta, tốt nhất là buông tha, nếu không sẽ rước họa vào thân!

Một trung niên nhân với mái tóc vàng rối tung đề nghị.

Nữ nhân này nhíu mày, nói:

- Nhưng... các ngươi không biết giá trị của hắn sao?! Có thể sánh vai với những chiến thể mạnh nhất ở quốc gia Vĩnh Hằng ta! Có thể dùng máu huyết hắn tạo ra chiến giả mạnh nhất, đủ tranh phong với mấy người khác! Thậm chí, một ngày kia, khi hắn trưởng thành lên, có thể sánh với Thần minh huyết cổ đại niêm phong trong Tiên Tàng Bảo Khố! Phải bắt giữ hắn, ta hy vọng hắn có thể trở thành chiến sủng của ta!

- Nhưng độ khó quá lớn! Hơn phân nửa không thể thành công! Thần khí kia tuy tổn hại nhưng Thánh khí cũng không thể đối kháng được!

Trung niên tóc vàng cau mày, trịnh trọng đề nghị, khuyên nàng từ bỏ.

Những người khác tuy rất kích động, gặp được kim thân bất diệt trong truyền thuyết nhưng cũng không thể không dùng lý trí đối mặt. Bọn họ đều đứng ra khuyên giải nữ nhân kia, cho rằng tính khả thi quá thấp.

- Được rồi, dùng mọi biện pháp đánh cho tên bản xứ này bị thương, nếu không bắt sống được hắn cũng bắt hắn lưu lại máu huyết!

Nữ nhân này cuối cùng hạ quyết định, đưa ra một mệnh lệnh như vậy.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, cả phi thuyền lắc lư, hắc ngục nổ tung. Diệp Phàm cầm Lục Đỉnh nhảy lên, một tay dắt theo nam nhân tóc tím, đại khai sát giới, lao thẳng về phòng điều khiến ở trung ương.

- Không ổn, các loại dụng cụ đều không nhạy, những bí khí này có khắc pháp tắc, ngoại nhân khó có thể lay chuyển, sao lại như vậy được?! Hắn nắm giữ một loại thần tắc đặc thù, có thể tiến hành quấy nhiễu!


Những người tới từ Vực ngoại này lâm vào đại loạn.

- Bí quyết chữ Binh, chuyển cho ta!

Diệp Phàm quát khẽ, nhanh chóng lướt tới, dùng bí quyết chữ Binh, khống chế các loại đồ vật trong phi thuyền khiến chúng hỗn loạn.

Ầm!

Hắn cầm Lục Đỉnh, thế như chẻ tre, một đường chạy tới phòng điều khiến, tất cả vách tường đều dùng Thần liệu luyện thành, có khắc đại đạo thần văn nhưng căn bản không thể ngăn được bước chân hắn.

- Vĩnh Hằng Sát Trận, chặn giết!

Một lão già quát, hai tay huy động, các loại phù văn ở vách tường và mặt đất lóe sáng, hóa thành một mảnh sát trận tuyệt thế.

Hưu!

Diệp Phàm giương cung khai tiến, bắn ra một cây Hắc Tiễn, Thánh uy mạnh mẽ. Một hơi, mũi tên này bắn phá một vách tường kim loại dày mấy chục trượng, nó đương trường bị phá toái, vỡ tan tành, tất cả phù văn đại đạo đều tan nát.

Phốc!

Cùng lúc đó, lão già cường đại kia bị mũi tên xuyên thủng, máu huyết phọt ra, nhoáng cái đã hóa thành thịt nát, bị Thánh lực đánh tan tác.

- Ngăn hắn lại!

Người trẻ tuổi tóc bạc trắng là một thống lĩnh, lớn tiếng ra lệnh.

Nhưng mà, hơn mười người thúc dục các loại đạo ngân của phi thuyền cấp Thánh này công phạt căn bản không hiệu quả. Diệp Phàm trực tiếp dùng phá đỉnh này bảo vệ trên đầu, hai căn Hắc Tiễn trong tay cũng phát ra Thánh uy.

Keng!

Hắc Tiễn bay ra, một mảnh kim loại phía trước tan vỡ, dù là Thần liệu do hỗn hợp Đại La Ngân Tinh, Thanh Kim, Dương Chi Ngọc Thiết luyện thành cũng không ngăn cản được hai mũi tên này.

- Mau, dùng thần quang đuổi hắn ra ngoài, bắn ra ngoài thánh thuyền, tạm thời buông tha thánh huyết hắn!

Nữ nhân kia ra lệnh.

Trung niên tóc vàng cách nàng không xa tự mình khống chế, chiếc phi thuyền này phát ra thánh quang rực rỡ, một đạo thần quang bao phủ Diệp Phàm, chính là đạo quang trụ hút hắn lên phi thuyền này. Hắn khó có thể tránh né.

Nhưng mà, lần này hắn không hề nhúc nhích, không thể đuổi hắn đi được vì trên đỉnh đầu hắn có một Lục Đỉnh, ngăn cản hiệu quả của thần quang này.

Xoát!

Diệp Phàm nhanh chóng tới gần, chiến lực vô địch, gầm một tiếng, phóng ra một cây thần liên, quấn lấy cổ nữ nhân với đôi đồng tử màu tím rồi giật lại.

- Ngươi...

Nữ nhân này run rẩy nhìn thần tiên quấn trên người, Kim Cương Trác trên tay nàng bay ra, ngân huy tăng vọt, phát ra Thánh uy vô thượng nhưng lại bị Hắc Tiễn đánh bay đi.

- Ngươi thích nuôi dưỡng chiến sủng sao?! Ngươi cảm thấy nếu ta nuôi dưỡng ngươi thì thế nào?!

Khóe miệng Diệp Phàm hiện lên một lũ cười lạnh.

Già Thiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Già Thiên Truyện Già Thiên Story Chương 1184: Dị Vực Tộc
8.4/10 từ 36 lượt.
loading...