Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 55: Hắn hận ruy băng.

56@-

 
Từ Án thì theo trường phái đứng im, cậu ngại làm những động tác màu mè, chỉ định cười với máy quay – đơn giản nhưng rất hợp với hình tượng của cậu.


Lương Chi Thịnh quay sang người bạn cùng phòng còn lại chưa biểu diễn: “Còn Yuki thì sao? Nghĩ ra chưa?”


“…Chưa.”


Trong đầu Lại Vũ Đông trống rỗng. Bình thường hắn ít khi tự chụp ảnh, những dịp chụp ảnh nhiều nhất là các buổi họp mặt gia đình, bị mẹ kéo đi chụp kiểu “nụ cười công nghiệp”, nhất thời cũng chẳng nghĩ ra ending pose nào phù hợp.


Muốn tránh tạo cảm giác gượng gạo, lại cần gây ấn tượng, phản ứng đầu tiên của hắn là làm mặt xấu.


Ừm, cái này hắn rành.


Nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy... không ổn chút nào!?


Lịch thu âm ca khúc chủ đề đang tới gần, Lại Vũ Đông buộc phải cắt bớt thời gian luyện tập để đứng trước gương tìm tạo hình.


Nhăn mặt nhíu mày suốt gần một tiếng đồng hồ, cơ mặt suýt thì chuột rút, từ lạnh lùng, ngổ ngáo, tươi sáng, dễ thương, dịu dàng… đủ mọi phong cách đều thử qua một lượt, rốt cuộc lại rơi vào thế khó vì không biết chọn cái nào.


Mãi đến lúc sắp đi ngủ, hắn mới quyết tâm chọn ra một kiểu tạo dáng kết thúc phù hợp.



...


Ngày thu âm ca khúc chủ đề.


Tất cả mọi người cùng ngồi xe buýt đến địa điểm ghi hình sân khấu lần đầu tiên được quay vài hôm trước. Sân khấu được bố trí công phu khiến đám thực tập sinh vừa bước vào đã trầm trồ liên tục. Phần lớn bọn họ trước giờ chưa từng được trải nghiệm một khung cảnh hoành tráng đến vậy.


Lớp B—


“Lớp A có mỗi tí sân khấu, sao không thêm tôi vào nữa cho vui?”


“Hay cậu lên sân khấu với vai trò quay phim nhé?”


“Cũng không phải không được, chỉ là quay phim thì cũng chẳng đứng trên sân khấu.”


Lớp C và lớp F—


“Vị trí lớp mình sao mà sát mép thế…”


“Ít ra các cậu còn được đứng trọn sân khấu, bọn tôi thì như mấy đoạn quảng cáo chen vào giữa chương trình truyền hình.”


“Vẫn còn khác, hội viên trả phí có thể bỏ qua quảng cáo.”



“Câu đó càng nghe càng thê thảm đấy!?”


Như lời đám thực tập sinh nói, lớp A đứng ở vị trí trung tâm sân khấu, phần mở đầu là phần solo của bảy người, lớp B và lớp C ở hai bên chéo phía sau, chỉ được xuất hiện sau khi phần mở đầu kết thúc.


Lớp F tuy không được bước lên sân khấu chính, nhưng vẫn được xuất hiện ở phần bridge, đứng dưới sân khấu nơi ánh sáng kém để tham gia vào đoạn vũ đạo, sau đó cùng mọi người hoàn thành màn đồng diễn, rồi lui xuống sân khấu.


Cuối cùng, đúng vào lúc dây ruy băng nở tung giữa không trung, người giữ vị trí center bước lên bục nâng, như sao Mai chậm rãi bay lên điểm cao rực rỡ nhất.


Đó là toàn bộ trình tự biểu diễn.


Sân khấu của ca khúc chủ đề sẽ được phát sóng vào ngày mai. Để giữ yếu tố bí ẩn, quá trình ghi hình không truyền trực tiếp nên phần bình luận tạm thời cũng bị khóa.


Dựa vào mức độ thành thạo vũ đạo của các học viên, Lại Vũ Đông được huấn luyện viên sắp xếp đứng hàng đầu, ngay vị trí trung tâm, gần như là gương mặt đại diện cho lớp C.


Chỉ cần nghĩ đến việc sau lưng có hơn hai mươi người, hắn không thể ngăn được cảm giác căng thẳng lan tỏa khắp cơ thể, ngón tay cũng khẽ run lên.


Thế nhưng, sự căng thẳng ấy dần bị mài mòn qua từng lượt ghi hình lặp đi lặp lại, tổng cộng quay đến mấy chục lần, đến cuối hắn gần như tê dại, chỉ còn dựa vào niềm tin để giữ biểu cảm trên mặt.


Mãi đến khi những cột khói phụt lên quanh sân khấu, dây ruy băng bay lả tả khắp không trung như hoa trời rơi xuống, báo hiệu đây là lần quay cuối cùng, rốt cuộc hắn cũng được giải thoát khỏi vòng lặp ghi hình không thấy điểm dừng.


Âm nhạc của ca khúc chủ đề kết thúc, mọi người đồng loạt giữ nguyên tư thế.



Vài giây sau, nhạc nền chuyển sang giai điệu piano dịu dàng, đến phần ending pose.


Máy quay lần lượt lướt qua gương mặt từng người.


Tuy nhiên, đến lượt Lại Vũ Đông, hắn gặp phải một tình huống dở khóc dở cười—


Một dải ruy băng rơi đúng vào khóe miệng hắn.


Như được thần linh chương trình thực tế chiếu cố bằng vận rủi, Lại Vũ Đông lập tức bật chế độ động não toàn lực.


Thứ nhất, ống kính đã nhắm ngay vào hắn rồi.


Nếu hành động đầu tiên của hắn là giơ tay lau miệng, thì có khả năng hình ảnh ghi lại sẽ hoặc là giống như cảnh người ta ăn cơm dính hạt rồi lấy tay lau một cách kỳ cục, hoặc trở thành động tác "copy" Lý Tự, hoàn toàn đối lập với hình tượng trong sáng hắn theo đuổi.


Thứ hai, không thể mặc kệ.


Nếu ruy băng dính ở chỗ khác, may ra còn tạo hiệu ứng trang trí nổi bật, nhưng dính ngay ở khóe miệng thì sao nhìn cũng không thấy đẹp.


Điều quan trọng nhất là, tư thế kết thúc mà hắn đã thiết kế có động tác thổi về phía trước, lỡ đâu thổi cái dải ruy băng đó vào răng thì... đến muốn khởi động lại cuộc đời cũng không kịp.


Còn mất mặt hơn cả sân khấu đầu tiên!



Chưa đầy một giây, đầu óc hắn xoay chuyển như chớp.


Lại Vũ Đông dùng hai ngón trỏ vẽ một trái tim trước mặt, đồng thời thêm một động tác mặt ngoài kịch bản—hắn mím môi, dùng đầu lưỡi khẽ đẩy dải ruy băng từ khóe miệng ra giữa môi.


Điểm mấu chốt thứ nhất: động tác phải nhỏ nhất có thể.


Điểm mấu chốt thứ hai: tuyệt đối không được lộ đầu lưỡi.


Nếu không sẽ vô cùng gượng và tạo cảm giác khó chịu.


Tiếp đó, hắn cong ngón trỏ, duỗi ngón giữa, thu các ngón còn lại lại, hai tay ghép thành hình trái tim tiêu chuẩn, khiến trái tim vừa vẽ chỉ có viền được "lấp đầy".


Bước tiếp theo là then chốt.


Hắn thổi nhẹ vào trái tim, mượn đó để thổi bay luôn ruy băng đang vướng víu, đồng thời để trái tim vỡ tung, hai tay như đang chơi đàn trong không khí, tỏa ra hai bên, tựa như vô số trái tim nhỏ vương vãi khắp không trung.


Cũng coi như đã xử lý hoàn hảo sự cố sân khấu này.


Lại Vũ Đông khẽ mỉm cười trước ống kính, trong lòng chỉ có một suy nghĩ:


Hắn hận ruy băng.


 


Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Story Chương 55: Hắn hận ruy băng.
10.0/10 từ 33 lượt.
loading...