Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 40: Tính hướng quang
60@-
Lại Vũ Đông ngẫm lại một chút — có Từ Án, người tình cờ quen qua sân khấu mở màn; có Tằng Khải, kẻ cau có sau ống kính — mà Chu Thụy lại là người không có tí kịch tính hay “plot twist” nào trong số các thực tập sinh hắn từng tiếp xúc. Ấy vậy mà không biết thế nào lại thành một cặp.
Duyên phận đúng là chuyện kỳ diệu.
Ví dụ như bây giờ, loanh quanh một hồi lại tìm thấy Tô Tuấn Triết.
Tô Tuấn Triết, người không còn đường lui, một lần nữa bị bắt làm “giáo viên bất đắc dĩ”. Nói chính xác thì, cậu giống kiểu học sinh xuất sắc kiêm luôn vai trò leader của nhóm nhảy.
Cậu chỉ chọn một nơi yên tĩnh để luyện tập, không ngờ lại hút cả một nhóm đông đảo người tới.
Từ đầu đến cuối, ngoại trừ lúc bất chợt hô nhịp, cậu không hề chỉ dạy thêm động tác gì, cũng chẳng kèm riêng ai, vậy mà từng thực tập sinh cứ như đã hẹn, tự giác xếp hàng sau lưng cậu luyện tập. Những ai không theo kịp thì lặng lẽ rút lui.
Lại Vũ Đông bất chợt nghĩ đến một từ —
Tính hướng quang.
Tất cả đều bị ánh sáng từ Tô Tuấn Triết thu hút.
“Nghe bạn cùng phòng tôi kể, trước giờ học Tô Tuấn Triết có dạy mọi người nhảy ở phòng F, tôi ở phòng C không hay biết gì, nếu biết chắc chắn tôi cũng tới luôn rồi.” Chu Thụy đầy vẻ ngưỡng mộ: “Giỏi quá đi, mới nhận được bài nhảy đã có thể dạy người khác rồi. Tôi thì đến việc tự học còn không hiểu nổi nữa là.”
Tai Tô Tuấn Triết rất thính, dù trong môi trường ồn ào cũng vẫn nghe thấy có người đang bàn về mình. Cậu nghiêng đầu qua bắt chuyện: “Vì tôi làm thực tập sinh bốn năm rồi, vai trò là main dancer, không làm được vậy mới là lạ đó.”
Cậu nhìn thấy Lại Vũ Đông cũng ở đó, liền nhe răng cười lộ một chiếc răng nanh đáng yêu: “Tôi đã nói là cậu có năng khiếu mà~”
Vẻ đắc ý vì con mắt tinh tường của mình, giống như xé toạc một góc của chiếc mặt nạ đáng yêu, khiến Tô Tuấn Triết có thêm vài phần chân thật.
Khía cạnh trẻ con này khiến Lại Vũ Đông hơi bất ngờ. Nhưng nghĩ lại, Tô Tuấn Triết nhìn không lớn tuổi lắm, cứ như học sinh cấp ba chưa thành niên, hơi trẻ con cũng là chuyện bình thường.
——Thực ra Tô Tuấn Triết đã thành niên rồi.
“Cảm ơn Tô lão sư.” Lại Vũ Đông nửa đùa nửa thật đáp lời.
Tô Tuấn Triết lập tức bắt nhịp: “Vậy thì mau quay lại nhóm đi, học trò cưng tương lai của tôi.”
Ơ hai người này cũng quen nhau nữa hả?
Yuzu là học viên đầu tiên của trung tâm bồi dưỡng thương hiệu “Tô” nhé
Chính thức phát sóng không có cảm giác như bỏ lỡ rất nhiều nội dung
Chắc bị cắt hết khi lên sóng rồi
Ủa? Người cắt, ông là ác quỷ hả?
Được nhắc nhở bởi dòng bình luận, Lại Vũ Đông mới nhớ ra còn có bản ghi hình đã chỉnh sửa, hắn nhớ hệ thống thông báo là phát sóng vào cuối tuần.
Vậy hôm nay là thứ mấy?
Hệ thống: Chủ nhật. Trùng khớp với thời gian ở thế giới gốc.
Lại Vũ Đông: Tức là tuần sau mới phát sóng à?
Hệ thống: Đúng vậy. Thứ Bảy tuần sau sẽ cập nhật cả xếp hạng giai đoạn đầu.
Thứ Bảy tuần sau — tức là một ngày sau khi ghi hình sân khấu ca khúc chủ đề.
Nhịp độ này đúng là căng thẳng đến nghẹt thở.
Lại Vũ Đông chẳng tự tin gì về độ nổi tiếng của bản thân.
Mặc dù mức độ thảo luận của dòng bình luận chứng minh hắn không phải là người vô hình trong chương trình, nhưng không thể tin tưởng hoàn toàn vào những dòng bình luận đã được hệ thống sàng lọc, không phải là không có khả năng số người mắng hắn nhiều hơn số người khen hắn.
Hơn nữa, khán giả xem bản dựng chắc chắn đông hơn người coi livestream. Mà người xem livestream thì đa phần là kiểu ghé chơi cho vui, rảnh rỗi giải trí, hoặc fan cứng, nên không đủ để làm căn cứ đáng tin.
Trước khi bảng xếp hạng chính thức công bố, hắn phải tự điều chỉnh kỳ vọng xuống mức thấp nhất, coi tất cả chỉ là sự “phồn hoa giả tạo”.
Trong phòng tập, dần dần có người rời đi, tiếng cửa mở đóng liên tục, càng lúc càng có nhiều người bắt đầu tự hô nhịp.
Lại Vũ Đông lau mồ hôi chảy dọc theo tóc, cầm bình nước tu một hơi, liếc qua thì thấy số người còn lại trong phòng chưa đến hai phần ba, trong đó số người vẫn đang nhảy chỉ còn lại lác đác vài người.
Nhóm của Tô Tuấn Triết giờ chỉ còn chưa đến mười người.
“Chúng ta chuyển sang phòng nhỏ luyện đi.” Tô Tuấn Triết bất chợt đề nghị, “Chỗ đó có gương, dễ chỉnh động tác.”
Lại Vũ Đông và Chu Thụy nhìn nhau, trong ánh mắt đối phương thấy rõ sự mơ hồ y chang mình.
Ờ… ý là đã qua được bài test rồi hả?
Hay là Tô Tuấn Triết đã luyện đủ, giờ dư thời gian dạy lại cho người khác?
Bất kể Tô Tuấn Triết nghĩ gì, cơ hội khó có được, sáu người còn lại đi theo cậu từ phòng lớn chuyển đến phòng nhỏ.
Trước đó, không ít thực tập sinh rời khỏi không phải để nghỉ ngơi, mà là sang phòng nhỏ luyện tiếp. Nhưng khác với trước giờ học, lần này phòng tập ít người nhất lại không phải F, mà là C.
Lý do cho sự chênh lệch này cũng dễ hiểu thôi.
Ngoài việc số lượng người ở F nhiều hơn C, thì thành phần học viên cũng là yếu tố không thể bỏ qua.
Mặc dù lớp F là thứ hạng cuối cùng trong bốn cấp bậc, nhưng những người từ các ngành nghề khác được kéo đến để tạo hiệu ứng chương trình và những người có màn trình diễn sân khấu đầu tiên thất bại nghiêm trọng chiếm tỷ lệ lớn nhất trong tất cả các lớp. Trong số đó, không thiếu những học viên có tài năng thiên bẩm, cũng như những học viên muốn dựa vào bài hát chủ đề để lội ngược dòng chứng minh bản thân.
Nguyên nhân quan trọng nhất là lớp F không có tư cách lên sân khấu thu âm bài hát chủ đề, vì vậy cảm giác khủng hoảng của họ không hề thua kém thành viên lớp A, những người cần giữ vững vị trí quý giá của mình.
Còn lớp C thì phần lớn là người có thời gian tập luyện kha khá, nhưng lại thiếu thiên phú hoặc chưa đủ chăm chỉ — ít nhất cũng dính một trong hai.
Đây là quy luật của các mùa tuyển chọn trước.
Chỉ mang tính tham khảo, không hẳn lúc nào cũng đúng.
Cuối cùng, họ chọn phòng luyện tập ở lớp C. Trong phòng chỉ có ba người đang luyện tập. Vừa thấy đội ngũ giảng dạy do lớp A dẫn đầu xông vào, họ vội vàng nhường vị trí trung tâm nhất, mong chờ hỏi xem có thể tham gia không.
Tô Tuấn Triết vui vẻ đồng ý: “Được chứ.”
Thiên thần nhân gian Tô Tuấn Triết / biểu tượng trái tim
Tiểu Tô thật sự quá tốt bụng
Lo lắng Tô Tô sẽ bị ảnh hưởng đến tiến độ của bản thân quá
Chuyện này thì không cần lo.
Trong mắt Lại Vũ Đông, Tô Tuấn Triết không phải kiểu người lạnh lùng ích kỷ, cũng không phải mẫu người tốt bụng thái quá không biết điểm dừng. Cậu phân biệt rõ ràng giữa việc chính và phụ, biết cách điều chỉnh phương pháp linh hoạt theo hoàn cảnh, có chọn lọc khi giúp đỡ người khác.
Ngược lại, Khúc Hân Trình lớp B mới là người đáng lo. Ai đến nhờ cũng không từ chối, còn đích thân chỉ dạy từng người một, có khả năng rất lớn là cậu sẽ không còn đủ thời gian để luyện tập cho bài chủ đề.
Rõ ràng cậu đã thể hiện rất tốt trong bài kiểm tra ngẫu nhiên trước đó, nếu lần này lại vì lý do đó mà tuột mất cơ hội vào lớp A thì thật sự quá đáng tiếc.
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Lại Vũ Đông ngẫm lại một chút — có Từ Án, người tình cờ quen qua sân khấu mở màn; có Tằng Khải, kẻ cau có sau ống kính — mà Chu Thụy lại là người không có tí kịch tính hay “plot twist” nào trong số các thực tập sinh hắn từng tiếp xúc. Ấy vậy mà không biết thế nào lại thành một cặp.
Duyên phận đúng là chuyện kỳ diệu.
Ví dụ như bây giờ, loanh quanh một hồi lại tìm thấy Tô Tuấn Triết.
Tô Tuấn Triết, người không còn đường lui, một lần nữa bị bắt làm “giáo viên bất đắc dĩ”. Nói chính xác thì, cậu giống kiểu học sinh xuất sắc kiêm luôn vai trò leader của nhóm nhảy.
Cậu chỉ chọn một nơi yên tĩnh để luyện tập, không ngờ lại hút cả một nhóm đông đảo người tới.
Từ đầu đến cuối, ngoại trừ lúc bất chợt hô nhịp, cậu không hề chỉ dạy thêm động tác gì, cũng chẳng kèm riêng ai, vậy mà từng thực tập sinh cứ như đã hẹn, tự giác xếp hàng sau lưng cậu luyện tập. Những ai không theo kịp thì lặng lẽ rút lui.
Lại Vũ Đông bất chợt nghĩ đến một từ —
Tính hướng quang.
Tất cả đều bị ánh sáng từ Tô Tuấn Triết thu hút.
“Nghe bạn cùng phòng tôi kể, trước giờ học Tô Tuấn Triết có dạy mọi người nhảy ở phòng F, tôi ở phòng C không hay biết gì, nếu biết chắc chắn tôi cũng tới luôn rồi.” Chu Thụy đầy vẻ ngưỡng mộ: “Giỏi quá đi, mới nhận được bài nhảy đã có thể dạy người khác rồi. Tôi thì đến việc tự học còn không hiểu nổi nữa là.”
Tai Tô Tuấn Triết rất thính, dù trong môi trường ồn ào cũng vẫn nghe thấy có người đang bàn về mình. Cậu nghiêng đầu qua bắt chuyện: “Vì tôi làm thực tập sinh bốn năm rồi, vai trò là main dancer, không làm được vậy mới là lạ đó.”
Cậu nhìn thấy Lại Vũ Đông cũng ở đó, liền nhe răng cười lộ một chiếc răng nanh đáng yêu: “Tôi đã nói là cậu có năng khiếu mà~”
Vẻ đắc ý vì con mắt tinh tường của mình, giống như xé toạc một góc của chiếc mặt nạ đáng yêu, khiến Tô Tuấn Triết có thêm vài phần chân thật.
Khía cạnh trẻ con này khiến Lại Vũ Đông hơi bất ngờ. Nhưng nghĩ lại, Tô Tuấn Triết nhìn không lớn tuổi lắm, cứ như học sinh cấp ba chưa thành niên, hơi trẻ con cũng là chuyện bình thường.
——Thực ra Tô Tuấn Triết đã thành niên rồi.
“Cảm ơn Tô lão sư.” Lại Vũ Đông nửa đùa nửa thật đáp lời.
Tô Tuấn Triết lập tức bắt nhịp: “Vậy thì mau quay lại nhóm đi, học trò cưng tương lai của tôi.”
Ơ hai người này cũng quen nhau nữa hả?
Yuzu là học viên đầu tiên của trung tâm bồi dưỡng thương hiệu “Tô” nhé
Chính thức phát sóng không có cảm giác như bỏ lỡ rất nhiều nội dung
Chắc bị cắt hết khi lên sóng rồi
Ủa? Người cắt, ông là ác quỷ hả?
Được nhắc nhở bởi dòng bình luận, Lại Vũ Đông mới nhớ ra còn có bản ghi hình đã chỉnh sửa, hắn nhớ hệ thống thông báo là phát sóng vào cuối tuần.
Vậy hôm nay là thứ mấy?
Hệ thống: Chủ nhật. Trùng khớp với thời gian ở thế giới gốc.
Lại Vũ Đông: Tức là tuần sau mới phát sóng à?
Hệ thống: Đúng vậy. Thứ Bảy tuần sau sẽ cập nhật cả xếp hạng giai đoạn đầu.
Thứ Bảy tuần sau — tức là một ngày sau khi ghi hình sân khấu ca khúc chủ đề.
Nhịp độ này đúng là căng thẳng đến nghẹt thở.
Lại Vũ Đông chẳng tự tin gì về độ nổi tiếng của bản thân.
Mặc dù mức độ thảo luận của dòng bình luận chứng minh hắn không phải là người vô hình trong chương trình, nhưng không thể tin tưởng hoàn toàn vào những dòng bình luận đã được hệ thống sàng lọc, không phải là không có khả năng số người mắng hắn nhiều hơn số người khen hắn.
Hơn nữa, khán giả xem bản dựng chắc chắn đông hơn người coi livestream. Mà người xem livestream thì đa phần là kiểu ghé chơi cho vui, rảnh rỗi giải trí, hoặc fan cứng, nên không đủ để làm căn cứ đáng tin.
Trước khi bảng xếp hạng chính thức công bố, hắn phải tự điều chỉnh kỳ vọng xuống mức thấp nhất, coi tất cả chỉ là sự “phồn hoa giả tạo”.
Trong phòng tập, dần dần có người rời đi, tiếng cửa mở đóng liên tục, càng lúc càng có nhiều người bắt đầu tự hô nhịp.
Lại Vũ Đông lau mồ hôi chảy dọc theo tóc, cầm bình nước tu một hơi, liếc qua thì thấy số người còn lại trong phòng chưa đến hai phần ba, trong đó số người vẫn đang nhảy chỉ còn lại lác đác vài người.
Nhóm của Tô Tuấn Triết giờ chỉ còn chưa đến mười người.
“Chúng ta chuyển sang phòng nhỏ luyện đi.” Tô Tuấn Triết bất chợt đề nghị, “Chỗ đó có gương, dễ chỉnh động tác.”
Lại Vũ Đông và Chu Thụy nhìn nhau, trong ánh mắt đối phương thấy rõ sự mơ hồ y chang mình.
Ờ… ý là đã qua được bài test rồi hả?
Hay là Tô Tuấn Triết đã luyện đủ, giờ dư thời gian dạy lại cho người khác?
Bất kể Tô Tuấn Triết nghĩ gì, cơ hội khó có được, sáu người còn lại đi theo cậu từ phòng lớn chuyển đến phòng nhỏ.
Trước đó, không ít thực tập sinh rời khỏi không phải để nghỉ ngơi, mà là sang phòng nhỏ luyện tiếp. Nhưng khác với trước giờ học, lần này phòng tập ít người nhất lại không phải F, mà là C.
Lý do cho sự chênh lệch này cũng dễ hiểu thôi.
Ngoài việc số lượng người ở F nhiều hơn C, thì thành phần học viên cũng là yếu tố không thể bỏ qua.
Mặc dù lớp F là thứ hạng cuối cùng trong bốn cấp bậc, nhưng những người từ các ngành nghề khác được kéo đến để tạo hiệu ứng chương trình và những người có màn trình diễn sân khấu đầu tiên thất bại nghiêm trọng chiếm tỷ lệ lớn nhất trong tất cả các lớp. Trong số đó, không thiếu những học viên có tài năng thiên bẩm, cũng như những học viên muốn dựa vào bài hát chủ đề để lội ngược dòng chứng minh bản thân.
Nguyên nhân quan trọng nhất là lớp F không có tư cách lên sân khấu thu âm bài hát chủ đề, vì vậy cảm giác khủng hoảng của họ không hề thua kém thành viên lớp A, những người cần giữ vững vị trí quý giá của mình.
Còn lớp C thì phần lớn là người có thời gian tập luyện kha khá, nhưng lại thiếu thiên phú hoặc chưa đủ chăm chỉ — ít nhất cũng dính một trong hai.
Đây là quy luật của các mùa tuyển chọn trước.
Chỉ mang tính tham khảo, không hẳn lúc nào cũng đúng.
Cuối cùng, họ chọn phòng luyện tập ở lớp C. Trong phòng chỉ có ba người đang luyện tập. Vừa thấy đội ngũ giảng dạy do lớp A dẫn đầu xông vào, họ vội vàng nhường vị trí trung tâm nhất, mong chờ hỏi xem có thể tham gia không.
Tô Tuấn Triết vui vẻ đồng ý: “Được chứ.”
Thiên thần nhân gian Tô Tuấn Triết / biểu tượng trái tim
Tiểu Tô thật sự quá tốt bụng
Lo lắng Tô Tô sẽ bị ảnh hưởng đến tiến độ của bản thân quá
Chuyện này thì không cần lo.
Trong mắt Lại Vũ Đông, Tô Tuấn Triết không phải kiểu người lạnh lùng ích kỷ, cũng không phải mẫu người tốt bụng thái quá không biết điểm dừng. Cậu phân biệt rõ ràng giữa việc chính và phụ, biết cách điều chỉnh phương pháp linh hoạt theo hoàn cảnh, có chọn lọc khi giúp đỡ người khác.
Ngược lại, Khúc Hân Trình lớp B mới là người đáng lo. Ai đến nhờ cũng không từ chối, còn đích thân chỉ dạy từng người một, có khả năng rất lớn là cậu sẽ không còn đủ thời gian để luyện tập cho bài chủ đề.
Rõ ràng cậu đã thể hiện rất tốt trong bài kiểm tra ngẫu nhiên trước đó, nếu lần này lại vì lý do đó mà tuột mất cơ hội vào lớp A thì thật sự quá đáng tiếc.
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Story
Chương 40: Tính hướng quang
10.0/10 từ 33 lượt.