Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 3: Bug
88@-
Dù đây là một ca khúc tiếng Anh, không sợ bị lộ trình độ tiếng Trung, nhưng vấn đề là—hắn không biết hát!
Lại Vũ Đông: Có thể đổi bài được không?
Hệ thống: Ký chủ, nhạc đệm đã bắt đầu.
Lại Vũ Đông: …Tôi chỉ có một câu hỏi, bài hát được chọn thế nào?
Hệ thống: Bốc thăm ngẫu nhiên.
Lại Vũ Đông: Sao cậu không bốc thẳng tôi debut luôn đi?
Hệ thống: Tuyển chọn công bằng, nói không với gian lận.
Lại Vũ Đông thực sự muốn đấm hệ thống một cái.
Hắn hít sâu một hơi, bi tráng nâng micro lên. Bàn tay phải hơi run rẩy đã bán đứng nội tâm chẳng chút bình tĩnh của hắn.
Chết vì xấu hổ, chỉ có số lần bằng không hoặc vô số lần.
Lại Vũ Đông dũng cảm lao vào, dựa vào bộ điều chỉnh cao độ để mò giai điệu, mạnh dạn hát bừa. Giọng hắn truyền qua tai nghe in-ear đến thẳng lỗ tai, không cần nhìn điểm số hiện trên màn hình, hắn cũng biết mình hát dở thế nào.
Tiếng cười trong bình luận không thua kém gì phần trình diễn trước đó.
Bản gốc là hát thế này à?
Hát hay lắm, lần sau đừng hát nữa.
Đạo diễn thật thất đức, lại chiếu hình qua Từ Án hahahahaha
Từ Án: Tôi vừa có thể là ca sĩ gốc, vừa có thể là nguyên cáo khởi kiện.
Tôi tắt tiếng rồi, nhưng Yuki hát nhìn vẫn khá đẹp trai
Cậu ta hát tiếng Anh mà không nối âm luôn á...
Phó Hàm Vũ: Hỏi chính là hối hận
Tôi phải lòng một mỹ nhân phế vật rồi sao?
Một dòng thông tin “động trời” lướt qua rất nhanh, nhưng Lại Vũ Đông chẳng còn tâm trí để để ý đến nữa, cả thể xác lẫn tinh thần của hắn đã bị “Lose Heart” chiếm lĩnh hoàn toàn.
Đừng nói là “lose heart”, hắn sắp “lose life” đến nơi rồi.
Không ngoài dự đoán, hai màn biểu diễn chấn động quỷ thần vừa rồi khiến các huấn luyện viên đồng loạt cho hắn mức đánh giá thấp nhất—lớp F.
Xếp hạng không quan trọng, quan trọng là tạm thời được giải thoát rồi.
Lại Vũ Đông thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Khi bước xuống sân khấu, bước chân hắn nhẹ bẫng như hồn ma phiêu đãng, lưng áo ướt đẫm mồ hôi lạnh, tim vẫn đập thình thịch chưa chịu dừng lại.
Với màn trình diễn "xúc phạm thị giác" ở vòng đầu như vậy, liệu hắn có bị dân mạng tổng tấn công không nhỉ?
Nhưng nghĩ theo hướng tích cực thì, mất mặt cũng chỉ là chuyện trong chốc lát.
Dù sao cũng là Miura Yuki của thế giới song song đi thi tuyển chọn idol nam, có liên quan gì đến hắn—Lại Vũ Đông—cơ chứ?
Lại Vũ Đông suýt nữa bị chính dòng suy nghĩ đầy logic đó của mình thuyết phục, lơ mơ để nhân viên dán tấm nhãn “F” lên bảng tên, rồi tìm đại một chỗ hơi khuất trong khu vực lớp F mà ngồi xuống.
So với việc ôm tâm thế học hỏi để thưởng thức phần biểu diễn của học viên kế tiếp, điều cấp bách hơn là phải truy hỏi hệ thống về những điều hắn chưa kịp tìm hiểu trước đó—đặc biệt là cái thân phận nước ngoài trời ơi đất hỡi bị gán cho hắn.
Khởi đầu địa ngục—tránh được thì nên tránh.
Thế nhưng đúng lúc Lại Vũ Đông chuẩn bị chất vấn hệ thống, giọng nói được khuếch đại qua micro của Phó Hàm Vũ vang lên trong khán phòng.
“Xin mời học viên tiếp theo, Từ Án đến từ công ty Giải trí Thượng Nhạc.”
Lại Vũ Đông khựng người, lập tức nhớ lại vài dòng bình luận lướt qua khi nãy, biểu cảm lập tức trở nên vô cùng phong phú.
Bình luận thời gian thực cũng đang nhắc nhở về tin chấn động bị ngó lơ kia:
Tổ chương trình làm cố ý đúng không 23333
Bắt đầu gây chuyện rồi đấy
Thay mặt cậu em vừa rồi thấy ngượng quá đi…
Từ Án cũng tới á?!
Tổ chương trình thì có thể có tâm địa gì chứ? Chỉ là muốn giúp khán giả thiếu đạp đức được thỏa mãn thôi mà.jpg
Nếu Từ Án hát đúng bài thi phụ thì càng mãn nhãn
Biểu cảm của Yuki dễ thương quá trời ha ha ha
Lại Vũ Đông: …
Múa rìu qua mắt thợ bản nâng cấp, lại còn làm trò trước mặt chính chủ ca khúc.
Không có “xã chết” nhất, chỉ có “xã chết” hơn.
Đại sư, hắn ngộ rồi.
Lại Vũ Đông: Xin yêu cầu mở lại từ đầu.
Hệ thống: Xin lỗi, không hỗ trợ tính năng này.
Hệ thống chết tiệt không thể cứu hắn khỏi hiểm cảnh, Lại Vũ Đông chỉ có thể buồn bã chấp nhận hiện thực phũ phàng, đưa mắt nhìn theo bóng người đang tiến vào khán phòng.
Một thiếu niên tóc đen dài ngang vai đứng vào chính giữa sân khấu. Trông khoảng hai mươi tuổi, gương mặt còn non nớt chưa mang dấu vết của thời gian, nhưng cũng chẳng có vẻ kiêu ngạo hăng hái thường thấy ở những thiên tài. Nụ cười gượng gạo hơi lộ ra vẻ căng thẳng, thật khó tin đây là người từng vượt qua bao cao thủ để giành quán quân cuộc thi năm ấy.
Lại Vũ Đông quan sát vài giây, chắc chắn mình không nhận nhầm người.
Không đùa đấy chứ, là Từ Án thật kìa?
Quán quân mùa đầu của “Lắng Nghe Giọng Nói Của Tôi” đó.
Cậu ta sao lại đến thi tuyển chọn idol?
Lại Vũ Đông hoàn toàn không thể lý giải nổi hành vi “đại thần cấp max đi chém tân thủ thôn” này, nhưng nghĩ lại thì… mấy chuyện đó không phải việc hắn—một học viên lớp F—cần lo.
Hắn chẳng qua chỉ là một con slime cấp thấp vừa chui ra từ thôn tân thủ, đáng thương vô cùng.
Lại Vũ Đông: Đã tra được bug chưa? Là chuyện gì vậy?
Hệ thống: “Miura Yuki” là biệt danh mà bạn từng sử dụng trước đây.
Lại Vũ Đông: ……
Bảo sao hắn cứ thấy cái tên này quen quen.
Lại Vũ Đông từng là một con nghiện văn hóa hai chiều, mắc hội chứng trung nhị nặng. Sở thích lớn nhất là xem anime Nhật, chơi game di động, mua đồ lưu niệm, và đã từng làm không ít chuyện ngớ ngẩn mà mỗi lần nhớ lại là chỉ muốn trốn khỏi Trái Đất. Sau đó vì áp lực học hành, hắn buộc phải dần rút lui khỏi giới.
Hắn vốn tưởng sau khi thi đại học xong sẽ quay lại với đam mê, ai ngờ vào đại học rồi thì lại càng sống như người bình thường hơn.
“Miura Yuki” chính là một trong những biệt danh hắn đặt cho mình thời ấy, đại diện cho giai đoạn đen tối trung nhị không muốn ngoảnh lại.
Chỉ là hắn hoàn toàn không ngờ cái tên đó lại bị lôi ra giữa tình cảnh oái oăm thế này, còn bị “đào mộ” một cách không thương tiếc.
Hệ thống: Internet là có trí nhớ mà.
Lại Vũ Đông: Rồi rồi, vậy bây giờ rốt cuộc là tình hình gì?
Hệ thống: Trong quá trình nhập dữ liệu đã xảy ra lỗi kỹ thuật, ID “Miura Yuki” mà bạn từng dùng trên diễn đàn bị ghi nhầm thành tên thật.
Hệ thống: Rất xin lỗi vì đã gây bất tiện cho bạn.
Lại Vũ Đông: Hết rồi hả???
Lại Vũ Đông bị cái hệ thống mặt dày này chọc tức đến mức nghẹn họng. Giây phút này, hắn thấu hiểu sâu sắc nỗi khổ của những nhân viên nhỏ bé bị tư bản bóc lột.
Chỉ còn biết an ủi bản thân rằng may mà cái ID ngày xưa của hắn không phải kiểu chữ kỳ quặc lòe loẹt, chứ không thì cái cảnh tượng ấy chắc hắn không dám tưởng tượng.
Đúng lúc đó, đến lượt Từ Án biểu diễn.
Âm nhạc vang lên, tiếng đệm du dương chất chứa nét sầu buồn nhẹ nhàng, hoàn toàn phù hợp với tâm trạng hiện tại của Lại Vũ Đông. Thế nhưng hắn còn chưa kịp chìm vào bầu không khí u uất thì đã bị một tình huống bất ngờ kéo phắt ra ngoài.
Từ Án giống như một con đà điểu hoảng hốt rúc đầu xuống, tay nắm mic siết chặt đến mức gân xanh nổi rõ, phải cố gắng hết sức mới có thể làm giảm cơn run rẩy.
Các học viên xì xào bàn tán—
“Ủa? Mình nghe nhầm à?”
“Không, tôi cũng nghe thấy.”
“Không thể nào... đó là Từ Án mà...”
“Chắc do hồi hộp quá thôi.”
Bình luận trên màn hình đột nhiên bùng nổ—
Gì vậy trời? Câu đầu đã vỡ giọng rồi à?
Bảo sao lại hạ thấp bản thân đi thi tuyển chọn, hóa ra kỹ năng ca hát tụt dốc rồi
Đây là lần đầu tiên Từ Án bị "lật thuyền" trước ống kính đúng không?
Tiêu rồi tiêu rồi, vào lớp A chắc hết hy vọng rồi
Chiếc máy CD biết đi—đã mắc lỗi.
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Dù đây là một ca khúc tiếng Anh, không sợ bị lộ trình độ tiếng Trung, nhưng vấn đề là—hắn không biết hát!
Lại Vũ Đông: Có thể đổi bài được không?
Hệ thống: Ký chủ, nhạc đệm đã bắt đầu.
Lại Vũ Đông: …Tôi chỉ có một câu hỏi, bài hát được chọn thế nào?
Hệ thống: Bốc thăm ngẫu nhiên.
Lại Vũ Đông: Sao cậu không bốc thẳng tôi debut luôn đi?
Hệ thống: Tuyển chọn công bằng, nói không với gian lận.
Lại Vũ Đông thực sự muốn đấm hệ thống một cái.
Hắn hít sâu một hơi, bi tráng nâng micro lên. Bàn tay phải hơi run rẩy đã bán đứng nội tâm chẳng chút bình tĩnh của hắn.
Chết vì xấu hổ, chỉ có số lần bằng không hoặc vô số lần.
Lại Vũ Đông dũng cảm lao vào, dựa vào bộ điều chỉnh cao độ để mò giai điệu, mạnh dạn hát bừa. Giọng hắn truyền qua tai nghe in-ear đến thẳng lỗ tai, không cần nhìn điểm số hiện trên màn hình, hắn cũng biết mình hát dở thế nào.
Tiếng cười trong bình luận không thua kém gì phần trình diễn trước đó.
Bản gốc là hát thế này à?
Hát hay lắm, lần sau đừng hát nữa.
Đạo diễn thật thất đức, lại chiếu hình qua Từ Án hahahahaha
Từ Án: Tôi vừa có thể là ca sĩ gốc, vừa có thể là nguyên cáo khởi kiện.
Tôi tắt tiếng rồi, nhưng Yuki hát nhìn vẫn khá đẹp trai
Cậu ta hát tiếng Anh mà không nối âm luôn á...
Phó Hàm Vũ: Hỏi chính là hối hận
Tôi phải lòng một mỹ nhân phế vật rồi sao?
Một dòng thông tin “động trời” lướt qua rất nhanh, nhưng Lại Vũ Đông chẳng còn tâm trí để để ý đến nữa, cả thể xác lẫn tinh thần của hắn đã bị “Lose Heart” chiếm lĩnh hoàn toàn.
Đừng nói là “lose heart”, hắn sắp “lose life” đến nơi rồi.
Không ngoài dự đoán, hai màn biểu diễn chấn động quỷ thần vừa rồi khiến các huấn luyện viên đồng loạt cho hắn mức đánh giá thấp nhất—lớp F.
Xếp hạng không quan trọng, quan trọng là tạm thời được giải thoát rồi.
Lại Vũ Đông thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Khi bước xuống sân khấu, bước chân hắn nhẹ bẫng như hồn ma phiêu đãng, lưng áo ướt đẫm mồ hôi lạnh, tim vẫn đập thình thịch chưa chịu dừng lại.
Với màn trình diễn "xúc phạm thị giác" ở vòng đầu như vậy, liệu hắn có bị dân mạng tổng tấn công không nhỉ?
Nhưng nghĩ theo hướng tích cực thì, mất mặt cũng chỉ là chuyện trong chốc lát.
Dù sao cũng là Miura Yuki của thế giới song song đi thi tuyển chọn idol nam, có liên quan gì đến hắn—Lại Vũ Đông—cơ chứ?
Lại Vũ Đông suýt nữa bị chính dòng suy nghĩ đầy logic đó của mình thuyết phục, lơ mơ để nhân viên dán tấm nhãn “F” lên bảng tên, rồi tìm đại một chỗ hơi khuất trong khu vực lớp F mà ngồi xuống.
So với việc ôm tâm thế học hỏi để thưởng thức phần biểu diễn của học viên kế tiếp, điều cấp bách hơn là phải truy hỏi hệ thống về những điều hắn chưa kịp tìm hiểu trước đó—đặc biệt là cái thân phận nước ngoài trời ơi đất hỡi bị gán cho hắn.
Khởi đầu địa ngục—tránh được thì nên tránh.
Thế nhưng đúng lúc Lại Vũ Đông chuẩn bị chất vấn hệ thống, giọng nói được khuếch đại qua micro của Phó Hàm Vũ vang lên trong khán phòng.
“Xin mời học viên tiếp theo, Từ Án đến từ công ty Giải trí Thượng Nhạc.”
Lại Vũ Đông khựng người, lập tức nhớ lại vài dòng bình luận lướt qua khi nãy, biểu cảm lập tức trở nên vô cùng phong phú.
Bình luận thời gian thực cũng đang nhắc nhở về tin chấn động bị ngó lơ kia:
Tổ chương trình làm cố ý đúng không 23333
Bắt đầu gây chuyện rồi đấy
Thay mặt cậu em vừa rồi thấy ngượng quá đi…
Từ Án cũng tới á?!
Tổ chương trình thì có thể có tâm địa gì chứ? Chỉ là muốn giúp khán giả thiếu đạp đức được thỏa mãn thôi mà.jpg
Nếu Từ Án hát đúng bài thi phụ thì càng mãn nhãn
Biểu cảm của Yuki dễ thương quá trời ha ha ha
Lại Vũ Đông: …
Múa rìu qua mắt thợ bản nâng cấp, lại còn làm trò trước mặt chính chủ ca khúc.
Không có “xã chết” nhất, chỉ có “xã chết” hơn.
Đại sư, hắn ngộ rồi.
Lại Vũ Đông: Xin yêu cầu mở lại từ đầu.
Hệ thống: Xin lỗi, không hỗ trợ tính năng này.
Hệ thống chết tiệt không thể cứu hắn khỏi hiểm cảnh, Lại Vũ Đông chỉ có thể buồn bã chấp nhận hiện thực phũ phàng, đưa mắt nhìn theo bóng người đang tiến vào khán phòng.
Một thiếu niên tóc đen dài ngang vai đứng vào chính giữa sân khấu. Trông khoảng hai mươi tuổi, gương mặt còn non nớt chưa mang dấu vết của thời gian, nhưng cũng chẳng có vẻ kiêu ngạo hăng hái thường thấy ở những thiên tài. Nụ cười gượng gạo hơi lộ ra vẻ căng thẳng, thật khó tin đây là người từng vượt qua bao cao thủ để giành quán quân cuộc thi năm ấy.
Lại Vũ Đông quan sát vài giây, chắc chắn mình không nhận nhầm người.
Không đùa đấy chứ, là Từ Án thật kìa?
Quán quân mùa đầu của “Lắng Nghe Giọng Nói Của Tôi” đó.
Cậu ta sao lại đến thi tuyển chọn idol?
Lại Vũ Đông hoàn toàn không thể lý giải nổi hành vi “đại thần cấp max đi chém tân thủ thôn” này, nhưng nghĩ lại thì… mấy chuyện đó không phải việc hắn—một học viên lớp F—cần lo.
Hắn chẳng qua chỉ là một con slime cấp thấp vừa chui ra từ thôn tân thủ, đáng thương vô cùng.
Lại Vũ Đông: Đã tra được bug chưa? Là chuyện gì vậy?
Hệ thống: “Miura Yuki” là biệt danh mà bạn từng sử dụng trước đây.
Lại Vũ Đông: ……
Bảo sao hắn cứ thấy cái tên này quen quen.
Lại Vũ Đông từng là một con nghiện văn hóa hai chiều, mắc hội chứng trung nhị nặng. Sở thích lớn nhất là xem anime Nhật, chơi game di động, mua đồ lưu niệm, và đã từng làm không ít chuyện ngớ ngẩn mà mỗi lần nhớ lại là chỉ muốn trốn khỏi Trái Đất. Sau đó vì áp lực học hành, hắn buộc phải dần rút lui khỏi giới.
Hắn vốn tưởng sau khi thi đại học xong sẽ quay lại với đam mê, ai ngờ vào đại học rồi thì lại càng sống như người bình thường hơn.
“Miura Yuki” chính là một trong những biệt danh hắn đặt cho mình thời ấy, đại diện cho giai đoạn đen tối trung nhị không muốn ngoảnh lại.
Chỉ là hắn hoàn toàn không ngờ cái tên đó lại bị lôi ra giữa tình cảnh oái oăm thế này, còn bị “đào mộ” một cách không thương tiếc.
Hệ thống: Internet là có trí nhớ mà.
Lại Vũ Đông: Rồi rồi, vậy bây giờ rốt cuộc là tình hình gì?
Hệ thống: Trong quá trình nhập dữ liệu đã xảy ra lỗi kỹ thuật, ID “Miura Yuki” mà bạn từng dùng trên diễn đàn bị ghi nhầm thành tên thật.
Hệ thống: Rất xin lỗi vì đã gây bất tiện cho bạn.
Lại Vũ Đông: Hết rồi hả???
Lại Vũ Đông bị cái hệ thống mặt dày này chọc tức đến mức nghẹn họng. Giây phút này, hắn thấu hiểu sâu sắc nỗi khổ của những nhân viên nhỏ bé bị tư bản bóc lột.
Chỉ còn biết an ủi bản thân rằng may mà cái ID ngày xưa của hắn không phải kiểu chữ kỳ quặc lòe loẹt, chứ không thì cái cảnh tượng ấy chắc hắn không dám tưởng tượng.
Đúng lúc đó, đến lượt Từ Án biểu diễn.
Âm nhạc vang lên, tiếng đệm du dương chất chứa nét sầu buồn nhẹ nhàng, hoàn toàn phù hợp với tâm trạng hiện tại của Lại Vũ Đông. Thế nhưng hắn còn chưa kịp chìm vào bầu không khí u uất thì đã bị một tình huống bất ngờ kéo phắt ra ngoài.
Từ Án giống như một con đà điểu hoảng hốt rúc đầu xuống, tay nắm mic siết chặt đến mức gân xanh nổi rõ, phải cố gắng hết sức mới có thể làm giảm cơn run rẩy.
Các học viên xì xào bàn tán—
“Ủa? Mình nghe nhầm à?”
“Không, tôi cũng nghe thấy.”
“Không thể nào... đó là Từ Án mà...”
“Chắc do hồi hộp quá thôi.”
Bình luận trên màn hình đột nhiên bùng nổ—
Gì vậy trời? Câu đầu đã vỡ giọng rồi à?
Bảo sao lại hạ thấp bản thân đi thi tuyển chọn, hóa ra kỹ năng ca hát tụt dốc rồi
Đây là lần đầu tiên Từ Án bị "lật thuyền" trước ống kính đúng không?
Tiêu rồi tiêu rồi, vào lớp A chắc hết hy vọng rồi
Chiếc máy CD biết đi—đã mắc lỗi.
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Story
Chương 3: Bug
10.0/10 từ 33 lượt.