Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 243: Hồng nhà ta nói được làm được, giỏi quá
44@-
USB như một mồi lửa hy vọng đã được Tô Tuấn Triết mang đi, nhiệm vụ cuối cùng khả năng cao có thể hoàn thành thuận lợi. Đối với các thành viên còn ở lại viện nghiên cứu, việc đảm bảo an toàn cho bản thân lại trở thành nhiệm vụ phụ.
Ở đầu cầu thang, ba người cùng bám vào lan can, cúi nhìn đám zombie đang lang thang ở tầng dưới.
Hàng chục con zombie tràn vào viện nghiên cứu, mất đi mục tiêu truy đuổi, chúng tản ra khắp các góc, không đông đúc như Tô Tuấn Triết thấy, nhưng độ khó không vì thế mà giảm xuống, ngược lại vì quá phân tán nên đã chặn hết mọi lối thoát.
Nói cách khác, hấp tấp đi xuống chỉ có nước bị tóm gọn tại chỗ.
Triệu Diệc Phong thở dài: “Tại sao tập này lại đúng là kịch bản trốn thoát chứ?”
Nếu tập này là kịch bản sinh tồn, anh chắc chắn sẽ tìm một ch* k*n đáo yên lặng sống sót cho đến hết giờ, mọi phiền nhiễu trên đời không liên quan đến anh.
“Nhưng cũng đâu có chỗ nào để trốn.” Lý Tự cau mày, “Đây chẳng phải là Hồ Lô Oa cứu ông nội sao, xuống một người bị loại một người?”
Lại Vũ Đông trầm ngâm không nói, trừ khi giống như thoát hiểm khỏi đám cháy, dùng ga giường thắt nút dây thoát hiểm rồi leo từ tầng hai xuống, nếu không thì họ không còn cách nào khác.
Nhưng phương pháp này không có chuyên gia hướng dẫn sẽ không an toàn, chữ “sinh tồn” trong “đếm ngược sinh tồn” không phải là “sinh tồn” trong “thoát hiểm hoả hoạn”, sự khác biệt giữa chạy đua và trốn thoát là rất lớn, chưa đến mức bất đắc dĩ thì không cần phải mạo hiểm.
Hơn nữa, tấm ga giường đã cùng USB cao chạy xa bay rồi.
Vì vậy, cách duy nhất là hy sinh ít nhất một người để dụ đám zombie đi.
“Tôi xuống lầu dụ zombie đi, hai người nhân cơ hội chạy ra ngoài.” Mỗi khi đến thời khắc mấu chốt thế này, Lại Vũ Đông luôn là người đầu tiên đứng ra.
“Không được.” Lý Tự từ chối ngay lập tức, nhưng lý do từ chối không phải là những lời lẽ cảm động như “Cậu là đội trưởng của chúng tôi”, “Vì StarEpoch”, “Không thể bỏ rơi bất kỳ ai”, “Có phúc cùng hưởng có họa cùng chia”, “Tôi cũng muốn góp một phần sức lực”.
Lý do đưa ra vô cùng thực tế: “Tôi không nhớ đường.”
Cậu lại nói thêm: “Triệu Diệc Phong chạy chậm như vậy, anh ấy mà bị loại thì tôi cũng toi đời, hơn nữa chưa chắc anh ấy đã nhớ được địa hình.”
Đông chắc là người duy nhất đã khám phá khu vực rộng ở tầng một và nhớ được đường.
Hồng, cậu cứ nói thẳng là muốn đi đi, không cần vòng vo thế đâu hahaha
Em trai này thuộc kiểu làm nhiều hưởng ít nhỉ?
Fan quen rồi, suốt ngày bị réo tên vì cái miệng đó, còn bị mấy fan only mù quáng của đồng đội chửi nữa. phì cười
Lý do đưa ra quả thực đứng vững được, tầng một có mấy ngõ cụt, không cẩn thận là bị NPC bắt gọn như ba ba trong rọ. Mà hắn có thể nhớ được vị trí phòng y tế, đủ chứng minh hắn là người nắm rõ địa hình nhất.
Lùi một vạn bước mà nói, tốc độ tỷ lệ thuận với tỷ lệ sống sót, mà hắn lại là người chạy nhanh nhất trong ba người.
Lấy một ví dụ ngược lại, Triệu Diệc Phong thuộc dạng lực bất tòng tâm, biết đâu vừa xuống lầu rẽ một cái đã bị tóm rồi. NPC xử lý xong quay về chỗ cũ, mười mấy giây thậm chí vài giây căn bản không đủ để đồng đội chạy thoát.
Tóm lại, Lý Tự là đồng đội thích hợp nhất để bị hiến tế trong giai đoạn này.
“Cậu xuống lầu thì chạy thẳng về bên phải, chỗ đó cách lối vào xa nhất.” Lại Vũ Đông vạch kế hoạch cho thành viên dự bị của thiên đường, “Nếu kịp, cậu có thể dụ chúng vào phòng, cậu trốn sau cửa rồi nhốt chúng lại. Zombie không mở được cửa, tránh để chúng lại chạy lung tung khắp nơi.”
“Được.” Lý Tự hung dữ đe dọa, “Tôi đã hy sinh đến mức này rồi, hai người mà còn không thoát ra được thì quá vô dụng.”
Lại Vũ Đông thành thạo tâng bốc: “Không thoát ra được chứng tỏ chúng tôi không thể thiếu cậu.”
Triệu Diệc Phong vỗ tay phụ họa: “Hồng nhà ta nói được làm được, giỏi quá.”
Lý Tự: “Hai người đừng có giở trò này với tôi.”
Trong tiếng khen ngợi tới tấp của đồng đội, Lý Tự suýt nữa đánh mất chính mình. Cậu quan sát xong tình hình bên dưới, dũng cảm xuống lầu theo chỉ dẫn của Lại Vũ Đông.
Tiếng bước chân vang lên rõ mồn một trong bầu không khí căng thẳng.
Ngay khoảnh khắc đặt chân xuống tầng một, đám zombie như thể nhìn thấy món quà của tạo hoá, tranh nhau lao tới.
Nhấn giữ màn hình để tăng tốc cho Hồng ca!
Đừng quên, đây là livestream đó!
Làm ơn nhất định phải câu thêm chút thời gian nhé! chắp tay cầu nguyện
Nếu lát nữa bị loại luôn, tôi là người đầu tiên cười cậu hahaha. Nói trước tôi là fan nha
Tôi cảm thấy một người không đủ đâu, zombie nhiều quá mà lại tản ra, không hút được phần lớn.
Không sao, còn có Triệu lão sư, tương đương với việc Đông mang theo một cái giáp hồi sinh.
Nghe như mang theo một gói khăn giấy vậy.
Lần này nhà tiên tri là Tô Tuấn Triết rồi hahaha
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
USB như một mồi lửa hy vọng đã được Tô Tuấn Triết mang đi, nhiệm vụ cuối cùng khả năng cao có thể hoàn thành thuận lợi. Đối với các thành viên còn ở lại viện nghiên cứu, việc đảm bảo an toàn cho bản thân lại trở thành nhiệm vụ phụ.
Ở đầu cầu thang, ba người cùng bám vào lan can, cúi nhìn đám zombie đang lang thang ở tầng dưới.
Hàng chục con zombie tràn vào viện nghiên cứu, mất đi mục tiêu truy đuổi, chúng tản ra khắp các góc, không đông đúc như Tô Tuấn Triết thấy, nhưng độ khó không vì thế mà giảm xuống, ngược lại vì quá phân tán nên đã chặn hết mọi lối thoát.
Nói cách khác, hấp tấp đi xuống chỉ có nước bị tóm gọn tại chỗ.
Triệu Diệc Phong thở dài: “Tại sao tập này lại đúng là kịch bản trốn thoát chứ?”
Nếu tập này là kịch bản sinh tồn, anh chắc chắn sẽ tìm một ch* k*n đáo yên lặng sống sót cho đến hết giờ, mọi phiền nhiễu trên đời không liên quan đến anh.
“Nhưng cũng đâu có chỗ nào để trốn.” Lý Tự cau mày, “Đây chẳng phải là Hồ Lô Oa cứu ông nội sao, xuống một người bị loại một người?”
Lại Vũ Đông trầm ngâm không nói, trừ khi giống như thoát hiểm khỏi đám cháy, dùng ga giường thắt nút dây thoát hiểm rồi leo từ tầng hai xuống, nếu không thì họ không còn cách nào khác.
Nhưng phương pháp này không có chuyên gia hướng dẫn sẽ không an toàn, chữ “sinh tồn” trong “đếm ngược sinh tồn” không phải là “sinh tồn” trong “thoát hiểm hoả hoạn”, sự khác biệt giữa chạy đua và trốn thoát là rất lớn, chưa đến mức bất đắc dĩ thì không cần phải mạo hiểm.
Hơn nữa, tấm ga giường đã cùng USB cao chạy xa bay rồi.
Vì vậy, cách duy nhất là hy sinh ít nhất một người để dụ đám zombie đi.
“Tôi xuống lầu dụ zombie đi, hai người nhân cơ hội chạy ra ngoài.” Mỗi khi đến thời khắc mấu chốt thế này, Lại Vũ Đông luôn là người đầu tiên đứng ra.
“Không được.” Lý Tự từ chối ngay lập tức, nhưng lý do từ chối không phải là những lời lẽ cảm động như “Cậu là đội trưởng của chúng tôi”, “Vì StarEpoch”, “Không thể bỏ rơi bất kỳ ai”, “Có phúc cùng hưởng có họa cùng chia”, “Tôi cũng muốn góp một phần sức lực”.
Lý do đưa ra vô cùng thực tế: “Tôi không nhớ đường.”
Cậu lại nói thêm: “Triệu Diệc Phong chạy chậm như vậy, anh ấy mà bị loại thì tôi cũng toi đời, hơn nữa chưa chắc anh ấy đã nhớ được địa hình.”
Đông chắc là người duy nhất đã khám phá khu vực rộng ở tầng một và nhớ được đường.
Hồng, cậu cứ nói thẳng là muốn đi đi, không cần vòng vo thế đâu hahaha
Em trai này thuộc kiểu làm nhiều hưởng ít nhỉ?
Fan quen rồi, suốt ngày bị réo tên vì cái miệng đó, còn bị mấy fan only mù quáng của đồng đội chửi nữa. phì cười
Lý do đưa ra quả thực đứng vững được, tầng một có mấy ngõ cụt, không cẩn thận là bị NPC bắt gọn như ba ba trong rọ. Mà hắn có thể nhớ được vị trí phòng y tế, đủ chứng minh hắn là người nắm rõ địa hình nhất.
Lùi một vạn bước mà nói, tốc độ tỷ lệ thuận với tỷ lệ sống sót, mà hắn lại là người chạy nhanh nhất trong ba người.
Lấy một ví dụ ngược lại, Triệu Diệc Phong thuộc dạng lực bất tòng tâm, biết đâu vừa xuống lầu rẽ một cái đã bị tóm rồi. NPC xử lý xong quay về chỗ cũ, mười mấy giây thậm chí vài giây căn bản không đủ để đồng đội chạy thoát.
Tóm lại, Lý Tự là đồng đội thích hợp nhất để bị hiến tế trong giai đoạn này.
“Cậu xuống lầu thì chạy thẳng về bên phải, chỗ đó cách lối vào xa nhất.” Lại Vũ Đông vạch kế hoạch cho thành viên dự bị của thiên đường, “Nếu kịp, cậu có thể dụ chúng vào phòng, cậu trốn sau cửa rồi nhốt chúng lại. Zombie không mở được cửa, tránh để chúng lại chạy lung tung khắp nơi.”
“Được.” Lý Tự hung dữ đe dọa, “Tôi đã hy sinh đến mức này rồi, hai người mà còn không thoát ra được thì quá vô dụng.”
Lại Vũ Đông thành thạo tâng bốc: “Không thoát ra được chứng tỏ chúng tôi không thể thiếu cậu.”
Triệu Diệc Phong vỗ tay phụ họa: “Hồng nhà ta nói được làm được, giỏi quá.”
Lý Tự: “Hai người đừng có giở trò này với tôi.”
Trong tiếng khen ngợi tới tấp của đồng đội, Lý Tự suýt nữa đánh mất chính mình. Cậu quan sát xong tình hình bên dưới, dũng cảm xuống lầu theo chỉ dẫn của Lại Vũ Đông.
Tiếng bước chân vang lên rõ mồn một trong bầu không khí căng thẳng.
Ngay khoảnh khắc đặt chân xuống tầng một, đám zombie như thể nhìn thấy món quà của tạo hoá, tranh nhau lao tới.
Nhấn giữ màn hình để tăng tốc cho Hồng ca!
Đừng quên, đây là livestream đó!
Làm ơn nhất định phải câu thêm chút thời gian nhé! chắp tay cầu nguyện
Nếu lát nữa bị loại luôn, tôi là người đầu tiên cười cậu hahaha. Nói trước tôi là fan nha
Tôi cảm thấy một người không đủ đâu, zombie nhiều quá mà lại tản ra, không hút được phần lớn.
Không sao, còn có Triệu lão sư, tương đương với việc Đông mang theo một cái giáp hồi sinh.
Nghe như mang theo một gói khăn giấy vậy.
Lần này nhà tiên tri là Tô Tuấn Triết rồi hahaha
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Story
Chương 243: Hồng nhà ta nói được làm được, giỏi quá
10.0/10 từ 33 lượt.