Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 241: Thuỷ triều xác sống
49@-
Kế hoạch mưu sát Tiến sĩ Lương đã thất bại.
Một là không có hung khí gây án phù hợp, hai là chưa lấy được USB, ba là cốt truyện vẫn chưa đi hết.
Không có lý do nào xuất phát từ tình bạn bè cả, ngược lại, chính vì quan hệ quá tốt nên càng thích hợp để ra tay ngay lập tức.
Là một NPC, trách nhiệm của Lương Chi Thịnh là thúc đẩy cốt truyện và giao nhiệm vụ. Cậu cho biết mình không còn nhiều thời gian, đã tự tiêm thuốc giải phiên bản đầu tiên mới cầm cự được đến giờ, nhưng thuốc giải ban đầu chỉ có thể kéo dài thời gian biến đổi, còn cơ thể thì không thể trụ được cho đến khi công thức mới nhất được nghiên cứu thành thuốc giải hoàn chỉnh.
Lý Tự lắc đầu: “Quả nhiên vẫn nên xử lý đi.”
Lương Chi Thịnh suýt nữa không khống chế nổi bản th*n d*** lớp vỏ NPC: “Cậu có chấp niệm gì với chuyện này hả?”
Lý Tự khoanh tay: “Vậy ông nói xem phải làm sao? Chính ông còn nói hết cứu rồi mà.”
“Trong phim ảnh, tùy tiện kéo người bị nhiễm vào đội chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ.” Lại Vũ Đông nói đỡ, “Thay vì để ông biến thành quái vật rồi chết trong tủi nhục, chi bằng để ông từ biệt thế giới này như một anh hùng.”
Lương Chi Thịnh: “…”
Con cái lớn rồi, đủ lông đủ cánh rồi.
Dẻo miệng ghê.
Nói có lý, ghét nhất mấy kiểu thánh mẫu trong phim zombie.
Chỉ mình tôi thấy số 2 với số 7 quá đáng hả? Làm bạn với họ thảm thật sự.
Cũng đâu phải chuyện thật, chơi game thôi mà cũng tính toán ghê vậy.
Thảm quá, đề nghị để tôi làm bạn với họ đi, tôi chịu được.
Có vài người chắc không có bạn bè hả?
Fan của nhà khác đừng có đục nước béo cò, 707 không phải thứ mấy người có thể gây sự đâu nha.
Còn Lương Chi Thịnh không thể thay đổi số phận, nhất quyết muốn chôn thân tại viện nghiên cứu.
“Xin hãy nhất định mang hy vọng này trở về.” Lương Chi Thịnh trịnh trọng nói. Câu chuyện dường như đã đi đến hồi kết, nhưng Lại Vũ Đông luôn cảm thấy không đơn giản như vậy.
Không chỉ diễn biến cốt truyện nhạt nhẽo, mà phần quan trọng nhất là yếu tố chạy đua cũng rất ít. Hắn từ đầu đến cuối chẳng chạy được bao lâu, càng giống một sân khấu thực cảnh nhập vai hơn, e rằng chỉ có bộ đôi Bạch-Tô ở bên ngoài là được trải nghiệm trọn vẹn.
Với lại, nhà kho là sao? Chẳng lẽ chỉ để làm cảnh thôi à?
Ngay lúc họ chuẩn bị rời đi, biến cố xảy ra. Bộ đàm vang lên.
“Tôi mở cửa nhà kho xuất hiện nhiều zombie quá…”
Tiểu Tô có ý đồ xấu gì đâu chứ?
Câu chuyện này cho chúng ta biết ở bên ngoài đừng có mở cửa lung tung.
Mở khoá tuyến ẩn rồi.
Lại Vũ Đông theo phản xạ liếc nhìn Lương Chi Thịnh, nhấn nút bộ đàm: “Khoảng bao nhiêu?”
“Không biết nữa, mấy chục con á. Dù sao sau lưng tôi toàn là zombie thôi, ít nhất cũng phải hai ba chục con.” Tô Tuấn Triết cười hì hì bổ sung một câu, “Khá là hoành tráng.”
“Hai ba chục con?” Triệu Diệc Phong lảo đảo muốn ngã, anh còn chưa chạy đã cảm thấy hụt hơi rồi, “Hay là loại tôi ở đây luôn đi cho xong. Tiến sĩ, ông còn bao lâu nữa thì biến hình?”
Lý Tự khinh thường nói: “Sợ gì chứ? Chỉ cần chạy nhanh hơn người chạy nhanh nhất là được, một trăm con cũng chẳng sao.”
Triệu Diệc Phong vỗ tay không cảm xúc: “Nói hay lắm, thưởng cho cậu xuống lầu dẫn dụ tụi nó đấy.”
Lý Tự không chút do dự: "Được thôi, tôi đi."
Lại Vũ Đông tập trung vào cốt truyện, chất vấn điểm bất hợp lý: “Tại sao nhà kho lại nhốt nhiều zombie như vậy? Người bình thường không thể nào dồn được nhiều như thế cùng lúc, có phải ông nhốt vào không?”
Không đợi Lương Chi Thịnh trả lời, giọng nói kinh ngạc của Tô Tuấn Triết đã vang lên: “Ủa? Zombie không đuổi theo tôi nữa, chúng nó đang ùa về phía viện nghiên cứu? Lạ thật, cửa đang mở hả?”
“Không, cánh cửa đó cần quẹt thẻ mới vào được.” Ánh mắt Lại Vũ Đông ghim chặt vào mặt Lương Chi Thịnh, cách xưng hô đổi thành thân phận trong game, “Nói đi, Tiến sĩ Sử.”
“Tiếc thật.” Lương Chi Thịnh cúi đầu cười khẽ, “Vốn định đợi các cậu rời đi rồi mới thả zombie ra, để các cậu không còn đường thoát, nhưng lại có người mở trước mất rồi, sớm hơn một chút cũng chẳng sao.”
Quả nhiên, chủ đề zombie thì không thể tùy tiện giữ lại người sống mà.
Ý gì vậy? Tiểu Tô không làm chuyện xấu hả?
Mở hay không không quan trọng
Phải là chuyện tốt chứ, phát hiện sớm thì giảm độ khó mà?
Nếu số 1 không mở nhà kho, lát nữa họ vừa bước ra khỏi viện nghiên cứu là cửa kho sẽ đồng thời mở, thời gian chạy thoát sẽ ngắn.
Còn giờ thì bị kẹt trong trung tâm nghiên cứu luôn
Chưa chắc, Tiến sĩ có thể đóng cổng chính không cho họ ra, đợi zombie ra rồi mở cửa bất ngờ. Hơn nữa, dù có rời khỏi viện nghiên cứu cũng không thể phá vòng vây của zombie được.
Bảo sao lần này yên bình thế, thì ra là chờ ở đây.
Một trong những yếu tố thiết yếu của zombie: Thuỷ triều xác sống!
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Kế hoạch mưu sát Tiến sĩ Lương đã thất bại.
Một là không có hung khí gây án phù hợp, hai là chưa lấy được USB, ba là cốt truyện vẫn chưa đi hết.
Không có lý do nào xuất phát từ tình bạn bè cả, ngược lại, chính vì quan hệ quá tốt nên càng thích hợp để ra tay ngay lập tức.
Là một NPC, trách nhiệm của Lương Chi Thịnh là thúc đẩy cốt truyện và giao nhiệm vụ. Cậu cho biết mình không còn nhiều thời gian, đã tự tiêm thuốc giải phiên bản đầu tiên mới cầm cự được đến giờ, nhưng thuốc giải ban đầu chỉ có thể kéo dài thời gian biến đổi, còn cơ thể thì không thể trụ được cho đến khi công thức mới nhất được nghiên cứu thành thuốc giải hoàn chỉnh.
Lý Tự lắc đầu: “Quả nhiên vẫn nên xử lý đi.”
Lương Chi Thịnh suýt nữa không khống chế nổi bản th*n d*** lớp vỏ NPC: “Cậu có chấp niệm gì với chuyện này hả?”
Lý Tự khoanh tay: “Vậy ông nói xem phải làm sao? Chính ông còn nói hết cứu rồi mà.”
“Trong phim ảnh, tùy tiện kéo người bị nhiễm vào đội chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ.” Lại Vũ Đông nói đỡ, “Thay vì để ông biến thành quái vật rồi chết trong tủi nhục, chi bằng để ông từ biệt thế giới này như một anh hùng.”
Lương Chi Thịnh: “…”
Con cái lớn rồi, đủ lông đủ cánh rồi.
Dẻo miệng ghê.
Nói có lý, ghét nhất mấy kiểu thánh mẫu trong phim zombie.
Chỉ mình tôi thấy số 2 với số 7 quá đáng hả? Làm bạn với họ thảm thật sự.
Cũng đâu phải chuyện thật, chơi game thôi mà cũng tính toán ghê vậy.
Thảm quá, đề nghị để tôi làm bạn với họ đi, tôi chịu được.
Có vài người chắc không có bạn bè hả?
Fan của nhà khác đừng có đục nước béo cò, 707 không phải thứ mấy người có thể gây sự đâu nha.
Còn Lương Chi Thịnh không thể thay đổi số phận, nhất quyết muốn chôn thân tại viện nghiên cứu.
“Xin hãy nhất định mang hy vọng này trở về.” Lương Chi Thịnh trịnh trọng nói. Câu chuyện dường như đã đi đến hồi kết, nhưng Lại Vũ Đông luôn cảm thấy không đơn giản như vậy.
Không chỉ diễn biến cốt truyện nhạt nhẽo, mà phần quan trọng nhất là yếu tố chạy đua cũng rất ít. Hắn từ đầu đến cuối chẳng chạy được bao lâu, càng giống một sân khấu thực cảnh nhập vai hơn, e rằng chỉ có bộ đôi Bạch-Tô ở bên ngoài là được trải nghiệm trọn vẹn.
Với lại, nhà kho là sao? Chẳng lẽ chỉ để làm cảnh thôi à?
Ngay lúc họ chuẩn bị rời đi, biến cố xảy ra. Bộ đàm vang lên.
“Tôi mở cửa nhà kho xuất hiện nhiều zombie quá…”
Tiểu Tô có ý đồ xấu gì đâu chứ?
Câu chuyện này cho chúng ta biết ở bên ngoài đừng có mở cửa lung tung.
Mở khoá tuyến ẩn rồi.
Lại Vũ Đông theo phản xạ liếc nhìn Lương Chi Thịnh, nhấn nút bộ đàm: “Khoảng bao nhiêu?”
“Không biết nữa, mấy chục con á. Dù sao sau lưng tôi toàn là zombie thôi, ít nhất cũng phải hai ba chục con.” Tô Tuấn Triết cười hì hì bổ sung một câu, “Khá là hoành tráng.”
“Hai ba chục con?” Triệu Diệc Phong lảo đảo muốn ngã, anh còn chưa chạy đã cảm thấy hụt hơi rồi, “Hay là loại tôi ở đây luôn đi cho xong. Tiến sĩ, ông còn bao lâu nữa thì biến hình?”
Lý Tự khinh thường nói: “Sợ gì chứ? Chỉ cần chạy nhanh hơn người chạy nhanh nhất là được, một trăm con cũng chẳng sao.”
Triệu Diệc Phong vỗ tay không cảm xúc: “Nói hay lắm, thưởng cho cậu xuống lầu dẫn dụ tụi nó đấy.”
Lý Tự không chút do dự: "Được thôi, tôi đi."
Lại Vũ Đông tập trung vào cốt truyện, chất vấn điểm bất hợp lý: “Tại sao nhà kho lại nhốt nhiều zombie như vậy? Người bình thường không thể nào dồn được nhiều như thế cùng lúc, có phải ông nhốt vào không?”
Không đợi Lương Chi Thịnh trả lời, giọng nói kinh ngạc của Tô Tuấn Triết đã vang lên: “Ủa? Zombie không đuổi theo tôi nữa, chúng nó đang ùa về phía viện nghiên cứu? Lạ thật, cửa đang mở hả?”
“Không, cánh cửa đó cần quẹt thẻ mới vào được.” Ánh mắt Lại Vũ Đông ghim chặt vào mặt Lương Chi Thịnh, cách xưng hô đổi thành thân phận trong game, “Nói đi, Tiến sĩ Sử.”
“Tiếc thật.” Lương Chi Thịnh cúi đầu cười khẽ, “Vốn định đợi các cậu rời đi rồi mới thả zombie ra, để các cậu không còn đường thoát, nhưng lại có người mở trước mất rồi, sớm hơn một chút cũng chẳng sao.”
Quả nhiên, chủ đề zombie thì không thể tùy tiện giữ lại người sống mà.
Ý gì vậy? Tiểu Tô không làm chuyện xấu hả?
Mở hay không không quan trọng
Phải là chuyện tốt chứ, phát hiện sớm thì giảm độ khó mà?
Nếu số 1 không mở nhà kho, lát nữa họ vừa bước ra khỏi viện nghiên cứu là cửa kho sẽ đồng thời mở, thời gian chạy thoát sẽ ngắn.
Còn giờ thì bị kẹt trong trung tâm nghiên cứu luôn
Chưa chắc, Tiến sĩ có thể đóng cổng chính không cho họ ra, đợi zombie ra rồi mở cửa bất ngờ. Hơn nữa, dù có rời khỏi viện nghiên cứu cũng không thể phá vòng vây của zombie được.
Bảo sao lần này yên bình thế, thì ra là chờ ở đây.
Một trong những yếu tố thiết yếu của zombie: Thuỷ triều xác sống!
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Story
Chương 241: Thuỷ triều xác sống
10.0/10 từ 33 lượt.