Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 210: Từng bước một chạm tới vạch đích
54@-
Bình luận trực tuyến và khán giả tại trường quay đều hò reo cổ vũ cho Lại Vũ Đông.
Hắn đặt micro xuống, xoay người bước về phía kim tự tháp tượng trưng cho đội hình debut. Vị trí thứ hai nằm ở hàng thứ hai bên trái.
Đây là lần đầu tiên hắn đặt chân lên hàng thứ hai của kim tự tháp – trước giờ toàn loanh quanh nhảy qua lại ở hàng ba.
Từng bước, từng bước một, Lại Vũ Đông chậm rãi bước lên bậc thang. Bốn người đã được công bố tên trước đó đang đứng chờ sẵn, tất cả đều đứng dậy nghênh đón hắn.
“Woa! Yuki ơi, thứ hạng lần này của cậu ghê quá đó!”
“Tôi nói rồi mà, kiểu gì cũng top 3!”
...
Sau vài câu trò chuyện đơn giản, Lại Vũ Đông ngồi xuống ghế đơn dành riêng cho vị trí thứ hai. Hắn lặng lẽ lấy khăn giấy đã chuẩn bị sẵn để lau nước mắt, tiện thể nhân lúc máy quay chưa lia đến, tranh thủ dặm lại lớp trang điểm.
Cũng may, hắn đã kìm nén tốt, không khóc đến nỗi mặt mũi lem nhem.
Sau khi công bố từ hạng hai đến hạng sáu, vị trí quán quân không ngoài dự đoán.
"Hạng nhất."
“Thực tập sinh này xuất hiện trước công chúng với tư cách là center mở màn cho chương trình Đăng Phong Tạo Tinh. Phía sau vẻ ngoài đáng yêu là năng lực nhảy múa xuất sắc. Dựa vào sức hút và thực lực của chính mình, cuối cùng cậu ấy cũng đạt được ước nguyện.”
“Xin chúc mừng – Tô Tuấn Triết.”
Thiếu niên với mái tóc màu socola ngẩng đầu nhìn hình ảnh của mình trên màn hình lớn. Đôi mắt cong cong lấp lánh niềm hạnh phúc, vành mắt hoe đỏ vì xúc động, nước mắt chảy dài trên má.
Đường biểu đồ xếp hạng: 6 - 3 - 1 - 2 - 1.
Từ một center nghiệp dư đầu mùa, cậu ấy vượt mọi chông gai để trở thành center cuối cùng.
Center mở đầu cũng là center kết thúc!
Chúc mừng Tô Tô bé bỏng debut vị trí center!
Tô Tuấn Triết đường đường chính chính hạng nhất!
Hu hu hu đây là lần đầu tiên bé ngọt ngào Tô bật khóc đó
Tô Tuấn Triết bước lên bục phát biểu, tháo bỏ lớp mặt nạ đã giấu kín bản thân suốt thời gian qua.
“Để được đứng trên sân khấu mơ ước, mình đã nỗ lực hơn tất cả những gì bản thân từng tưởng tượng. Mình luôn hy vọng một ngày nào đó có thể gặp được những người sẵn lòng ủng hộ mình. Và giờ đây, mình đã thực sự được gặp mọi người rồi.”
“Từ nay về sau, mình sẽ tiếp tục dũng cảm tiến bước trên con đường mơ ước. Mong rằng chúng ta có thể đồng hành cùng nhau. Cảm ơn mọi người!”
Lại Vũ Đông mỉm cười, vỗ tay cổ vũ. Hắn vừa chỉnh trang xong vẻ ngoài thì lại một lần nữa dâng trào xúc động, muốn khóc.
Có lẽ, đây chính là sức hấp dẫn của việc theo đuổi ước mơ.
Hắn nhìn thiếu niên tóc xoăn đang từ dưới sân khấu tiến về đỉnh kim tự tháp, chủ động đứng dậy đón chờ.
“Hu hu hu, hồi hộp muốn chết luôn á!” Vừa buông cái ôm với Mạc Lê, Tô Tuấn Triết đã lao thẳng về phía Lại Vũ Đông, ôm chầm lấy hắn, “Lúc ngồi ở khu vực chờ công bố, nhìn từng người trong tụi cậu lần lượt được gọi tên, tôi sợ gần chết luôn á!”
“Tôi hiểu mà, tôi hiểu.” Lại Vũ Đông bất lực vỗ nhẹ lên lưng Tô Tuấn Triết. Hắn nhìn thấu rõ – tên này lại bắt đầu nhập vai “em bé ngọt ngào” rồi.
“Đúng hông? Tôi nhìn trái nhìn phải một cái là hết người liền!” Tô Tuấn Triết ngẩng đầu lên, nở nụ cười chân thành, “Nhưng mà… được debut cùng nhau thật sự rất tuyệt. Hơn nữa xung quanh đều là bạn tốt của tôi.”
Kim Hi Hằng là người bạn cùng phòng cuối cùng của cậu trong ký túc xá 706 – người duy nhất còn trụ lại đến vòng chung kết.
Lại Vũ Đông an ủi: “Kim lão sư phải về vận hành phòng tập nhảy của riêng mình rồi. Anh ấy là một thanh niên gây dựng sự nghiệp, sau này lớp nhảy bảng hiệu Kim sẽ có chi nhánh khắp cả nước.”
“Anh ấy chắc còn chưa biết là mình có luôn cả kế hoạch chuỗi cửa hàng nữa đâu.”
“Không sao, tụi mình cứ vẽ bánh vẽ cho anh ấy trước.”
Tô Tuấn Triết lúc này mới nín khóc bật cười.
Sáu vị trí đầu đã công bố, chỉ còn lại vị trí thứ bảy đang chờ được tiết lộ.
Tâm trạng của Lại Vũ Đông không khác gì lúc công bố hạng hai. Trong phòng của hắn ngoài hắn ra thì chưa ai lọt vào top, còn có cả những người hắn thân thiết như Doãn Tử Trăn… nhưng số lượng debut chỉ còn đúng một người.
Bất kể ai vào, hắn đều sẽ có một cảm giác buồn vui lẫn lộn.
Pick của tui tuy đã debut rồi mà vẫn hồi hộp muốn chết orz
Tui thấy hạng bảy là hồi hộp nhất luôn
Hạng tám đâu còn gọi là nghẹt thở, phải gọi là muốn xỉu
Chết mất, khu chờ công bố còn nhiều người tui thích lắm luôn
“Sau đây, xin công bố người cuối cùng sẽ hiện thực hóa giấc mơ debut.” Phó Hàm Vũ điều chỉnh lại thứ tự thẻ bài trên tay.
Đạo diễn chuyển máy quay sang vị trí ghế còn trống duy nhất.
"Hạng 7."
“Thực tập sinh này từng thể hiện khả năng rap trong vòng hai, nhiều lần sát nút lọt vào đội hình hoặc thăng cấp, và lần này cũng thành công debut ở vị trí sát rìa.”
“Chúc mừng—Lý Tự.”
Trên màn hình lớn xuất hiện biểu đồ thứ hạng tăng dần đều—
56 - 37 - 14 - 8 - 7.
Tựa như leo từng bậc cầu thang, từng bước một chạm tới vạch đích.
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Bình luận trực tuyến và khán giả tại trường quay đều hò reo cổ vũ cho Lại Vũ Đông.
Hắn đặt micro xuống, xoay người bước về phía kim tự tháp tượng trưng cho đội hình debut. Vị trí thứ hai nằm ở hàng thứ hai bên trái.
Đây là lần đầu tiên hắn đặt chân lên hàng thứ hai của kim tự tháp – trước giờ toàn loanh quanh nhảy qua lại ở hàng ba.
Từng bước, từng bước một, Lại Vũ Đông chậm rãi bước lên bậc thang. Bốn người đã được công bố tên trước đó đang đứng chờ sẵn, tất cả đều đứng dậy nghênh đón hắn.
“Woa! Yuki ơi, thứ hạng lần này của cậu ghê quá đó!”
“Tôi nói rồi mà, kiểu gì cũng top 3!”
...
Sau vài câu trò chuyện đơn giản, Lại Vũ Đông ngồi xuống ghế đơn dành riêng cho vị trí thứ hai. Hắn lặng lẽ lấy khăn giấy đã chuẩn bị sẵn để lau nước mắt, tiện thể nhân lúc máy quay chưa lia đến, tranh thủ dặm lại lớp trang điểm.
Cũng may, hắn đã kìm nén tốt, không khóc đến nỗi mặt mũi lem nhem.
Sau khi công bố từ hạng hai đến hạng sáu, vị trí quán quân không ngoài dự đoán.
"Hạng nhất."
“Thực tập sinh này xuất hiện trước công chúng với tư cách là center mở màn cho chương trình Đăng Phong Tạo Tinh. Phía sau vẻ ngoài đáng yêu là năng lực nhảy múa xuất sắc. Dựa vào sức hút và thực lực của chính mình, cuối cùng cậu ấy cũng đạt được ước nguyện.”
“Xin chúc mừng – Tô Tuấn Triết.”
Thiếu niên với mái tóc màu socola ngẩng đầu nhìn hình ảnh của mình trên màn hình lớn. Đôi mắt cong cong lấp lánh niềm hạnh phúc, vành mắt hoe đỏ vì xúc động, nước mắt chảy dài trên má.
Đường biểu đồ xếp hạng: 6 - 3 - 1 - 2 - 1.
Từ một center nghiệp dư đầu mùa, cậu ấy vượt mọi chông gai để trở thành center cuối cùng.
Center mở đầu cũng là center kết thúc!
Chúc mừng Tô Tô bé bỏng debut vị trí center!
Tô Tuấn Triết đường đường chính chính hạng nhất!
Hu hu hu đây là lần đầu tiên bé ngọt ngào Tô bật khóc đó
Tô Tuấn Triết bước lên bục phát biểu, tháo bỏ lớp mặt nạ đã giấu kín bản thân suốt thời gian qua.
“Để được đứng trên sân khấu mơ ước, mình đã nỗ lực hơn tất cả những gì bản thân từng tưởng tượng. Mình luôn hy vọng một ngày nào đó có thể gặp được những người sẵn lòng ủng hộ mình. Và giờ đây, mình đã thực sự được gặp mọi người rồi.”
“Từ nay về sau, mình sẽ tiếp tục dũng cảm tiến bước trên con đường mơ ước. Mong rằng chúng ta có thể đồng hành cùng nhau. Cảm ơn mọi người!”
Lại Vũ Đông mỉm cười, vỗ tay cổ vũ. Hắn vừa chỉnh trang xong vẻ ngoài thì lại một lần nữa dâng trào xúc động, muốn khóc.
Có lẽ, đây chính là sức hấp dẫn của việc theo đuổi ước mơ.
Hắn nhìn thiếu niên tóc xoăn đang từ dưới sân khấu tiến về đỉnh kim tự tháp, chủ động đứng dậy đón chờ.
“Hu hu hu, hồi hộp muốn chết luôn á!” Vừa buông cái ôm với Mạc Lê, Tô Tuấn Triết đã lao thẳng về phía Lại Vũ Đông, ôm chầm lấy hắn, “Lúc ngồi ở khu vực chờ công bố, nhìn từng người trong tụi cậu lần lượt được gọi tên, tôi sợ gần chết luôn á!”
“Tôi hiểu mà, tôi hiểu.” Lại Vũ Đông bất lực vỗ nhẹ lên lưng Tô Tuấn Triết. Hắn nhìn thấu rõ – tên này lại bắt đầu nhập vai “em bé ngọt ngào” rồi.
“Đúng hông? Tôi nhìn trái nhìn phải một cái là hết người liền!” Tô Tuấn Triết ngẩng đầu lên, nở nụ cười chân thành, “Nhưng mà… được debut cùng nhau thật sự rất tuyệt. Hơn nữa xung quanh đều là bạn tốt của tôi.”
Kim Hi Hằng là người bạn cùng phòng cuối cùng của cậu trong ký túc xá 706 – người duy nhất còn trụ lại đến vòng chung kết.
Lại Vũ Đông an ủi: “Kim lão sư phải về vận hành phòng tập nhảy của riêng mình rồi. Anh ấy là một thanh niên gây dựng sự nghiệp, sau này lớp nhảy bảng hiệu Kim sẽ có chi nhánh khắp cả nước.”
“Anh ấy chắc còn chưa biết là mình có luôn cả kế hoạch chuỗi cửa hàng nữa đâu.”
“Không sao, tụi mình cứ vẽ bánh vẽ cho anh ấy trước.”
Tô Tuấn Triết lúc này mới nín khóc bật cười.
Sáu vị trí đầu đã công bố, chỉ còn lại vị trí thứ bảy đang chờ được tiết lộ.
Tâm trạng của Lại Vũ Đông không khác gì lúc công bố hạng hai. Trong phòng của hắn ngoài hắn ra thì chưa ai lọt vào top, còn có cả những người hắn thân thiết như Doãn Tử Trăn… nhưng số lượng debut chỉ còn đúng một người.
Bất kể ai vào, hắn đều sẽ có một cảm giác buồn vui lẫn lộn.
Pick của tui tuy đã debut rồi mà vẫn hồi hộp muốn chết orz
Tui thấy hạng bảy là hồi hộp nhất luôn
Hạng tám đâu còn gọi là nghẹt thở, phải gọi là muốn xỉu
Chết mất, khu chờ công bố còn nhiều người tui thích lắm luôn
“Sau đây, xin công bố người cuối cùng sẽ hiện thực hóa giấc mơ debut.” Phó Hàm Vũ điều chỉnh lại thứ tự thẻ bài trên tay.
Đạo diễn chuyển máy quay sang vị trí ghế còn trống duy nhất.
"Hạng 7."
“Thực tập sinh này từng thể hiện khả năng rap trong vòng hai, nhiều lần sát nút lọt vào đội hình hoặc thăng cấp, và lần này cũng thành công debut ở vị trí sát rìa.”
“Chúc mừng—Lý Tự.”
Trên màn hình lớn xuất hiện biểu đồ thứ hạng tăng dần đều—
56 - 37 - 14 - 8 - 7.
Tựa như leo từng bậc cầu thang, từng bước một chạm tới vạch đích.
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Story
Chương 210: Từng bước một chạm tới vạch đích
10.0/10 từ 33 lượt.