Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 202: Cậu mãi mãi là idol tỏa sáng rực rỡ
46@-
"Giọng hát của Từ Án không hổ là mạnh nhất ở đây, tiếc là chỉ có một phút, không nghe được bản hoàn chỉnh." Triệu Diệc Phong tán thưởng vỗ tay, "Bài này với bài kia của cậu là cùng series, hoặc là nói là chương trên dưới đi."
"A..." Lại Vũ Đông đột nhiên hoàn hồn từ tiếng hát, ngẩn người vài giây mới tỉnh táo trả lời, "Không biết nữa, nhưng chắc là vậy, bài kia là Từ Án viết trước khi quyết định đăng ký, bài này là sau này mới viết."
Triệu Diệc Phong không tiếc lời khen ngợi: “Hay thật sự, nhất là khi cậu hát Lose Heart trước, cảm giác như hai người cùng hoàn thành một tiết mục trọn vẹn vậy. Giả sử thiếu đoạn của cậu, tổng thể sẽ không thể đạt hiệu quả như hiện tại.”
Lại Vũ Đông ngượng ngùng nói: “Tôi đâu có tài cán đến vậy.”
“Thật hả? Nhưng tôi nghĩ bản thân Từ Án cũng nghĩ giống tôi đấy.” Triệu Diệc Phong với trực giác của một ca sĩ, đoán được phần nào tâm lý đối phương, “Tôi cá là lúc biết cậu chọn hát Lose Heart, cậu ấy nhất định rất vui.”
“Đó là hai chuyện khác nhau.”
"Ừm."
Lại Vũ Đông nhìn lên màn hình chiếu trực tiếp, màn trình diễn hoàn hảo của Từ Án khiến hắn không khỏi vui mừng thay, chỉ tiếc duy nhất một điều — giống như Triệu Diệc Phong — không thể nghe được bản live hoàn chỉnh của bài hát ấy.
Không biết Lý Tự ở hậu trường có đang xúc động đến mức nước mắt giàn giụa hay không.
Phần trình diễn của nhóm nhảy diễn ra ngay sau nhóm thanh nhạc.
Nhóm nhảy là nhóm đông nhất với tổng cộng tám người, trong đó người khiến Lại Vũ Đông lo lắng nhất là Tô Tuấn Triết, vì căn bệnh cũ của cậu lại tái phát trong lúc tổng duyệt.
Để có thể mang đến một sân khấu thể hiện trọn vẹn năng lực cá nhân, mấy ngày nay Tô Tuấn Triết đã dồn rất nhiều sức lực cho mảng vũ đạo, mức độ liều mạng chẳng khác gì Lại Vũ Đông hồi vòng ba công diễn.
Kết quả là một người sốt cao phải truyền dịch, một người thì tái phát chấn thương lưng.
Nếu phải so sánh thì cái sau nghiêm trọng hơn.
Sau lần tổng duyệt thứ hai, Tô Tuấn Triết đã phải khẩn cấp đến bệnh viện tiêm thuốc phong bế. Nhưng loại thuốc này chỉ có tác dụng giảm đau tạm thời, khi thuốc hết tác dụng thì triệu chứng sẽ càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Trong tình trạng tệ hại đó, cậu vẫn là người mở màn cho nhóm nhảy, bước lên sân khấu trước hàng ngàn ánh nhìn.
Dưới ống kính, cậu rạng rỡ chói lóa, nụ cười ngọt ngào đầy sức lan tỏa, hình tượng idol hoàn hảo được khắc sâu, tuyệt đối không để lộ chút tiêu cực nào, ngay cả cơn đau cũng có thể nuốt xuống.
Cậu mãi mãi là idol tỏa sáng rực rỡ.
Tô Tô không sao chứ?
Có fan chụp được cảnh Tô Tuấn Triết đi bệnh viện
Mấy người ép lịch trình thế là sao? Hãy biết quý trọng sức khỏe đi các em
Càng thấy Tiểu Tô nhảy đẹp, tôi càng đau lòng
Cưng à, không cần cố gắng đến vậy đâu, dù thế nào tụi mình cũng sẽ vote cho em
Lần đầu tiên cảm thấy một phút lại dài đến thế
Trái ngược với hình tượng ngọt ngào đáng yêu, phong cách vũ đạo mà Tô Tuấn Triết lựa chọn là hiphop chính thống – có tính bật nhịp và khung chuyển động mạnh hơn so với các bài nhảy nhóm nam thông thường, mang đến sự thả lỏng và bùng nổ mà trước nay hiếm thấy trên sân khấu.
Một phút solo, cậu như muốn phá vỡ mọi nhãn mác, ngắn ngủi nhưng mãnh liệt thể hiện con người thật sự của bản thân.
Chỉ đến khi nhạc dừng, cậu mới trở lại với hình tượng quen thuộc trong mắt khán giả, nở nụ cười ngọt ngào như đường mật với ống kính.
"Tôi vốn dĩ cho rằng Tô Tuấn Triết sẽ nhảy nhạc ngọt ngào." Triệu Diệc Phong vừa vỗ tay vừa nói với người bên cạnh, "Kết quả màn vũ đạo này ảo đến mức Bạch Huyên Hách nhảy cũng không có vấn đề gì."
“Đến vòng chung kết rồi, thử phong cách mình thích cũng không tệ.”
Trước máy quay đang phát trực tiếp, Lại Vũ Đông không tiện nói nhiều, hơn nữa một vài chuyện cũng chỉ là phỏng đoán cá nhân của hắn, nói người khác dựng hình tượng mà không có chứng cứ thì nghe y như vai phản diện cay nghiệt vậy.
Nhưng trong quá trình tiếp xúc hằng ngày, hắn cảm nhận được Tô Tuấn Triết không thật sự thích kiểu hình tượng ngọt ngào đáng yêu, cảm giác như kiểu “ngoài trắng trong đen” càng rõ rệt hơn.
Có lẽ vì gương mặt thiên về nét đáng yêu nên công ty bắt buộc phải theo đuổi phong cách dễ thương, mà với một thực tập sinh không có chống lưng như cậu, thì không có quyền phản kháng với định hướng từ công ty.
Chỉ có điều, hình tượng dễ thương ấy đã in sâu vào lòng người, sau này muốn thay đổi sẽ rất khó, e là chiếc mặt nạ này phải đeo rất lâu nữa.
Lại Vũ Đông thở dài trong lòng.
Hắn hiểu cái sự bất đắc dĩ đó, bởi vì chính hắn cũng từng gồng mình đi qua giai đoạn đầu như vậy. Nhưng hắn có không gian xoay chuyển, sự thay đổi hình tượng có thể được lý giải như một đường cong phát triển nhân vật, hợp lý đến mức không ai bắt bẻ được.
Nhưng đó là lựa chọn của Tô Tuấn Triết, hắn không thể đánh giá quá nhiều.
Người thứ hai lên sân khấu là Mạc Lê.
Là ace nên Mạc Lê giống như dầu ăn, nhóm nào cũng có thể bỏ vào. Sau khi cân nhắc, anh chọn nhóm nhảy.
Mạc Bảo của tui!
Mạc Lê nên vào nhóm rap chứ, nhóm dance toàn thần tiên đánh nhau
Tuy nhóm rap ít người nhưng ai cũng rất mạnh
Cảm giác kỹ năng của Mạc Lê đều thuộc dạng trung thượng, nhưng để nổi bật thì vẫn hơi thiếu
Cũng hết cách rồi, trong nhóm này có Kim lão sư, đến Tiểu Tô cũng khó mà nổi hơn
Trong số các thí sinh tiếp theo, ngoại trừ cao thủ được công nhận như Kim Hi Hằng, thì người khiến khán giả ngạc nhiên nhất không ai khác chính là người đã thề với ống kính – à không, là Bạch Huyên Hách.
Không biết có phải kế sách của Lại Vũ Đông phát huy tác dụng hay không, hay do tổ chương trình vốn dĩ chẳng định phân bố đều nhân lực.
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
"Giọng hát của Từ Án không hổ là mạnh nhất ở đây, tiếc là chỉ có một phút, không nghe được bản hoàn chỉnh." Triệu Diệc Phong tán thưởng vỗ tay, "Bài này với bài kia của cậu là cùng series, hoặc là nói là chương trên dưới đi."
"A..." Lại Vũ Đông đột nhiên hoàn hồn từ tiếng hát, ngẩn người vài giây mới tỉnh táo trả lời, "Không biết nữa, nhưng chắc là vậy, bài kia là Từ Án viết trước khi quyết định đăng ký, bài này là sau này mới viết."
Triệu Diệc Phong không tiếc lời khen ngợi: “Hay thật sự, nhất là khi cậu hát Lose Heart trước, cảm giác như hai người cùng hoàn thành một tiết mục trọn vẹn vậy. Giả sử thiếu đoạn của cậu, tổng thể sẽ không thể đạt hiệu quả như hiện tại.”
Lại Vũ Đông ngượng ngùng nói: “Tôi đâu có tài cán đến vậy.”
“Thật hả? Nhưng tôi nghĩ bản thân Từ Án cũng nghĩ giống tôi đấy.” Triệu Diệc Phong với trực giác của một ca sĩ, đoán được phần nào tâm lý đối phương, “Tôi cá là lúc biết cậu chọn hát Lose Heart, cậu ấy nhất định rất vui.”
“Đó là hai chuyện khác nhau.”
"Ừm."
Lại Vũ Đông nhìn lên màn hình chiếu trực tiếp, màn trình diễn hoàn hảo của Từ Án khiến hắn không khỏi vui mừng thay, chỉ tiếc duy nhất một điều — giống như Triệu Diệc Phong — không thể nghe được bản live hoàn chỉnh của bài hát ấy.
Không biết Lý Tự ở hậu trường có đang xúc động đến mức nước mắt giàn giụa hay không.
Phần trình diễn của nhóm nhảy diễn ra ngay sau nhóm thanh nhạc.
Nhóm nhảy là nhóm đông nhất với tổng cộng tám người, trong đó người khiến Lại Vũ Đông lo lắng nhất là Tô Tuấn Triết, vì căn bệnh cũ của cậu lại tái phát trong lúc tổng duyệt.
Để có thể mang đến một sân khấu thể hiện trọn vẹn năng lực cá nhân, mấy ngày nay Tô Tuấn Triết đã dồn rất nhiều sức lực cho mảng vũ đạo, mức độ liều mạng chẳng khác gì Lại Vũ Đông hồi vòng ba công diễn.
Kết quả là một người sốt cao phải truyền dịch, một người thì tái phát chấn thương lưng.
Nếu phải so sánh thì cái sau nghiêm trọng hơn.
Sau lần tổng duyệt thứ hai, Tô Tuấn Triết đã phải khẩn cấp đến bệnh viện tiêm thuốc phong bế. Nhưng loại thuốc này chỉ có tác dụng giảm đau tạm thời, khi thuốc hết tác dụng thì triệu chứng sẽ càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Trong tình trạng tệ hại đó, cậu vẫn là người mở màn cho nhóm nhảy, bước lên sân khấu trước hàng ngàn ánh nhìn.
Dưới ống kính, cậu rạng rỡ chói lóa, nụ cười ngọt ngào đầy sức lan tỏa, hình tượng idol hoàn hảo được khắc sâu, tuyệt đối không để lộ chút tiêu cực nào, ngay cả cơn đau cũng có thể nuốt xuống.
Cậu mãi mãi là idol tỏa sáng rực rỡ.
Tô Tô không sao chứ?
Có fan chụp được cảnh Tô Tuấn Triết đi bệnh viện
Mấy người ép lịch trình thế là sao? Hãy biết quý trọng sức khỏe đi các em
Càng thấy Tiểu Tô nhảy đẹp, tôi càng đau lòng
Cưng à, không cần cố gắng đến vậy đâu, dù thế nào tụi mình cũng sẽ vote cho em
Lần đầu tiên cảm thấy một phút lại dài đến thế
Trái ngược với hình tượng ngọt ngào đáng yêu, phong cách vũ đạo mà Tô Tuấn Triết lựa chọn là hiphop chính thống – có tính bật nhịp và khung chuyển động mạnh hơn so với các bài nhảy nhóm nam thông thường, mang đến sự thả lỏng và bùng nổ mà trước nay hiếm thấy trên sân khấu.
Một phút solo, cậu như muốn phá vỡ mọi nhãn mác, ngắn ngủi nhưng mãnh liệt thể hiện con người thật sự của bản thân.
Chỉ đến khi nhạc dừng, cậu mới trở lại với hình tượng quen thuộc trong mắt khán giả, nở nụ cười ngọt ngào như đường mật với ống kính.
"Tôi vốn dĩ cho rằng Tô Tuấn Triết sẽ nhảy nhạc ngọt ngào." Triệu Diệc Phong vừa vỗ tay vừa nói với người bên cạnh, "Kết quả màn vũ đạo này ảo đến mức Bạch Huyên Hách nhảy cũng không có vấn đề gì."
“Đến vòng chung kết rồi, thử phong cách mình thích cũng không tệ.”
Trước máy quay đang phát trực tiếp, Lại Vũ Đông không tiện nói nhiều, hơn nữa một vài chuyện cũng chỉ là phỏng đoán cá nhân của hắn, nói người khác dựng hình tượng mà không có chứng cứ thì nghe y như vai phản diện cay nghiệt vậy.
Nhưng trong quá trình tiếp xúc hằng ngày, hắn cảm nhận được Tô Tuấn Triết không thật sự thích kiểu hình tượng ngọt ngào đáng yêu, cảm giác như kiểu “ngoài trắng trong đen” càng rõ rệt hơn.
Có lẽ vì gương mặt thiên về nét đáng yêu nên công ty bắt buộc phải theo đuổi phong cách dễ thương, mà với một thực tập sinh không có chống lưng như cậu, thì không có quyền phản kháng với định hướng từ công ty.
Chỉ có điều, hình tượng dễ thương ấy đã in sâu vào lòng người, sau này muốn thay đổi sẽ rất khó, e là chiếc mặt nạ này phải đeo rất lâu nữa.
Lại Vũ Đông thở dài trong lòng.
Hắn hiểu cái sự bất đắc dĩ đó, bởi vì chính hắn cũng từng gồng mình đi qua giai đoạn đầu như vậy. Nhưng hắn có không gian xoay chuyển, sự thay đổi hình tượng có thể được lý giải như một đường cong phát triển nhân vật, hợp lý đến mức không ai bắt bẻ được.
Nhưng đó là lựa chọn của Tô Tuấn Triết, hắn không thể đánh giá quá nhiều.
Người thứ hai lên sân khấu là Mạc Lê.
Là ace nên Mạc Lê giống như dầu ăn, nhóm nào cũng có thể bỏ vào. Sau khi cân nhắc, anh chọn nhóm nhảy.
Mạc Bảo của tui!
Mạc Lê nên vào nhóm rap chứ, nhóm dance toàn thần tiên đánh nhau
Tuy nhóm rap ít người nhưng ai cũng rất mạnh
Cảm giác kỹ năng của Mạc Lê đều thuộc dạng trung thượng, nhưng để nổi bật thì vẫn hơi thiếu
Cũng hết cách rồi, trong nhóm này có Kim lão sư, đến Tiểu Tô cũng khó mà nổi hơn
Trong số các thí sinh tiếp theo, ngoại trừ cao thủ được công nhận như Kim Hi Hằng, thì người khiến khán giả ngạc nhiên nhất không ai khác chính là người đã thề với ống kính – à không, là Bạch Huyên Hách.
Không biết có phải kế sách của Lại Vũ Đông phát huy tác dụng hay không, hay do tổ chương trình vốn dĩ chẳng định phân bố đều nhân lực.
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Story
Chương 202: Cậu mãi mãi là idol tỏa sáng rực rỡ
10.0/10 từ 33 lượt.