Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 13: Nói năng thận trọng

60@-

 
Khách quan mà nói, đây là một màn trình diễn trọn vẹn nhưng có đôi chút khuyết điểm.


Về vũ đạo, có thể thấy nền tảng không tệ, từ khung dáng đến tiểu tiết đều được chăm chút, không phải trình độ chỉ cần luyện một hai năm là đạt được. Giọng hát thì hơi yếu hơn một chút, nhưng cũng mạnh hơn trình độ karaoke khá nhiều.


Nếu biết cách phát huy sở trường, né tránh sở đoản thì vẫn có thể vượt ngưỡng trung bình. Nhưng rõ ràng mục tiêu của cậu chỉ đặt ở mức qua môn.


Bài hát và vũ đạo đều thuộc dạng đơn giản, có thể thấy là không quá dụng tâm. Trông cậu giống như một kẻ xui xẻo bị lớp trưởng ép đăng ký thi văn nghệ trường, tạo cảm giác kiểu “có cố gắng, nhưng chưa thật sự cố gắng”, cả người toát ra vẻ miễn cưỡng, như thể đang làm cho có.


Tựa như một con cá mặn bị gắn máy kích tim—có thể giãy, nhưng chẳng cần thiết.


Một sân khấu khởi đầu nhạt nhòa như vậy, nếu may mắn thì có thể được lên bản ghi hình với năm sáu giây thời lượng, còn xui thì bị cắt sạch sẽ chẳng để lại dấu vết.


Tuy vậy, các huấn luyện viên lại có ý kiến trái chiều. Trong lúc họp bàn khi tắt mic, Lại Vũ Đông — ngồi gần khu vực giám khảo — tinh mắt nhìn thấy trên bảng của họ có đủ ba mức xếp hạng B, C, F, độ lệch chẳng khác nào lời chúc của Lưu Khải Sơ.


Nghe thì có vẻ khó hiểu, nhưng thực tế là họ còn xét đến cả thái độ của thí sinh.


Là idol – người làm nghề buôn bán ước mơ – việc dốc hết sức mình chính là biểu hiện của sự tôn trọng sân khấu. Ngược lại, nếu chỉ làm qua loa, tức là đang giẫm đạp lên niềm đam mê ấy.


Vấn đề của Lương Chi Thịnh nói nặng không nặng, nói nhẹ cũng không nhẹ. Biểu diễn thì đơn giản, thái độ thì hời hợt, bỏ qua yếu tố cảm xúc không tính, chí ít vẫn hơn nhiều màn “quần ma loạn vũ” khác. Mức độ hoàn thiện là điều không thể phủ nhận, nhưng sự cẩu thả rõ ràng là một điểm trừ.


Chu Tu Minh, người đưa ra đánh giá "B", với tư cách là một diễn viên kỳ cựu, chú trọng hơn đến năng lực chuyên môn; Lý Kha, người đưa ra đánh giá "F", với tư cách là một rapper thẳng thắn, chú trọng hơn đến thái độ đối với tác phẩm; Ngô Hi Hòa và Phó Hàm Vũ, những người đứng giữa hai quan điểm này, đã đưa ra đánh giá trung hòa là "C".



Sau một hồi thảo luận, cuối cùng Lương Chi Thịnh được xếp vào lớp C.


Lớp C có vẻ hơi thấp đấy, lớp B có mấy người còn kém hơn cậu ta


Cũng phải nghĩ đến sự khác biệt về độ khó chứ, học sinh lớp 12 thi được 60 điểm với học sinh lớp 1 thi được 90 điểm, có thể so được à?


Cậu nói cũng đúng, nhưng lớp 12 tổng điểm là 150 mà.


A! Giờ tôi mới nhận ra Lương Chi Thịnh hình như là blogger tôi đang theo dõi!


Ai cơ?


Một blogger nhỏ có hơn trăm nghìn follow thôi, bảng giới thiệu học viên có ghi đấy


Ít người biết quá, chẳng ai quan tâm cả


——Streamer à?


Lại Vũ Đông tò mò nhìn về phía chàng trai tóc nâu đang thong thả bước xuống sân khấu, trông cậu ta hoàn toàn không bận tâm đến kết quả xếp lớp của mình, ngược lại còn có cảm giác nhẹ nhõm như vừa hoàn thành nhiệm vụ được giao.


Khi đi ngang khu vực lớp F, Lương Chi Thịnh đặc biệt dừng lại bên cạnh Lại Vũ Đông và Lưu Khải Sơ, cậu cười tươi, giơ tay chỉ lên phía trên: “Vậy tôi lên trước nhé?”


“Thật quá đáng! Cố ý dừng trước mặt hai đứa lớp F bọn tôi để khoe khoang!” Lưu Khải Sơ ngoài miệng thì kêu ca, nhưng thực ra chẳng để bụng, thậm chí còn tiếc nuối thay cho kết quả xếp lớp của Lương Chi Thịnh, “Tiếc ghê, mình cứ tưởng cậu vào lớp B cơ.”



Lương Chi Thịnh nhún vai: “Không sao, lớp C cũng được mà.”


Lại Vũ Đông lặng lẽ dõi theo bóng lưng của Lương Chi Thịnh đến khi cậu ta quay người rời đi, hắn mới chậm rãi thu ánh mắt lại.


Cảm giác bị ép buộc phải làm việc này… sao mà giống mình thế?


Lại Vũ Đông: Chỉ có một mình tôi là người thực hiện nhiệm vụ thôi à?


Hệ thống: Bạn cảm thấy bao nhiêu là hợp lý? Bên tôi có thể điều chỉnh theo phản hồi của bạn.


Lại Vũ Đông: ...Một người thôi, cảm ơn.


Hệ thống: Rất vui vì ký chủ đã thừa nhận thân phận nhiệm vụ giả của mình.


Lại Vũ Đông: ?


Chẳng lẽ trả lời là không người nào thì có thể đưa hắn trở về sao!?


Lại Vũ Đông từ bỏ việc đôi co với hệ thống vô lương tâm luôn thích nói những câu khiến người khác cạn lời. Hắn gắng gượng chống lại cơn buồn ngủ đang lần nữa ập đến, dồn sự chú ý về phía sân khấu.


Lại qua thêm một đoạn thời gian, cuối cùng cũng đến lượt nhóm học viên cuối cùng trình diễn.


Tính đến thời điểm này, liên tiếp mấy nhóm đều không có ai đạt được hạng A thứ tám, mọi người đều đặt kỳ vọng vào nhóm cuối cùng này, mong chờ sẽ xuất hiện những màn đối đầu đỉnh cao khiến adrenaline bùng nổ.



Nhóm cuối cùng là một nhóm năm người, nếu nói nhóm web drama có kỹ năng đủ để debut, thì nhóm này lại có khí chất không khác gì các nhóm nhạc nam thực thụ—chỉ cần đứng yên thôi cũng khiến người ta tự hỏi “mấy cậu này là idol thật à?”


Dùng thuật ngữ chuyên môn để miêu tả thì chính là: họ rất có “tướng làm sao”.


Liếc mắt nhìn qua, nhan sắc của năm người này đều ở mức trung bình khá trở lên trong giới idol, phong cách của họ khác biệt rất lớn, sẽ không xảy ra tình huống đẹp nhưng không nhớ được mặt.


Tuy nhiên, điểm gây chấn động thị giác nhất không phải là gương mặt điển trai dễ chịu, mà là… chiều cao bỗng nhiên bị lõm một mảng giữa đội hình.


Bỏ qua phần lõm hẳn vào trong kia thì bốn người còn lại trong nhóm đều có chiều cao tương đối đồng đều, đều là mấy anh chàng cao lớn quanh mốc một mét tám lăm.


Chỉ duy nhất cậu thiếu niên tóc đen đứng ở vị trí thứ hai từ trái sang là hơi lạc quẻ, với chiều cao vừa vượt mốc một mét bảy, cậu ta trông chẳng khác nào bị người ta đập lõm thành một cái hố giữa đội hình, thậm chí còn hút mắt hơn cả cậu tóc vàng đang ở vị trí center.


Năm người còn chưa đứng vững trên sân khấu, bình luận đã ào ạt b*n r* như thác lũ.


Mạc Lê! Tui đợi cậu nguyên cả buổi tối đó! /khóc


Cái đoạn lõm vô trong kia buồn cười chết mất hahahaha


Người đứng ngoài cùng bên phải là ai vậy? Đẹp trai quá trời!


??? Trăn Bảo sao lại xuất hiện ở đây?


Sao lại có người rơi xuống hố rồi 233



Không ngờ Mạc Lê lại tới thật… buồn quá…


Có chị em nào giới thiệu cho tôi với không? Họ là ai vậy? Trông có vẻ nổi tiếng lắm.


"Nhóm này đỉnh nè!" Lưu Khải Sơ đột nhiên vỗ đùi một cái, cậu giống như một người chị em tốt bụng của màn hình bình luận, đọc tên năm người từ trái sang phải theo kiểu điểm danh món ăn, "Cù Quân Vĩ, Doãn Tử Trăn, Mạc Lê, Lâm Tiêu, Tống Nhan Hi, đây là nhóm tuyển thủ nổi tiếng mà! Đặc biệt là Mạc Lê! Không battle ai mà tin chứ? Chẳng trách lại để mấy người họ kết màn!"


Lại Vũ Đông rất muốn giả câm đến khi kết thúc buổi ghi hình, nhưng tố chất văn học tốt của khoa phát thanh khiến hắn không nhịn được mà hóa thân thành cảnh sát chính tả nhỏ: "Kết màn là diễn áp chót."


Lưu Khải Sơ sững người: “Ủa?”


A a a a cuối cùng cũng có người chịu sửa rồi! Mỗi lần nghe người ta dùng sai ‘kết màn’ là tôi thấy ngứa ngáy khắp người!


Gì cơ? ‘Kết màn’ không phải nghĩa là tiết mục cuối cùng à?


Chuẩn luôn, vote một phiếu liền.


Cười xỉu, tiếng Trung giỏi ghê, Lưu Khải Sơ bị nói đơ luôn rồi


Lại Vũ Đông: “……”


Thầm nhủ: Nói! Năng! Thận! Trọng!


 


Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Story Chương 13: Nói năng thận trọng
10.0/10 từ 33 lượt.
loading...