Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 118: Máu giả

51@-

 
Bình luận trên màn hình rối rít tranh luận.


Lại Vũ Đông thầm nghĩ, có bình luận nói hộ lòng mình.


Hắn không có ý biện minh, sự thật là vậy.


Không tính đến hắn, người nhảy ít nhất trong nhóm cũng có bốn năm kinh nghiệm, nhiều nhất thì đến mười ba năm. Nếu chỉ vài tuần là có thể bắt kịp mồ hôi và thời gian người ta bỏ ra, vậy thì hắn chắc nên đi thi tuyển quốc gia bộ môn breaking dance để giành huy chương vàng cho nước nhà rồi.


Phải từng bước từng bước một, đặt nền móng thật chắc. Làm được điều này thôi đã hơn khối người rồi.


Nóng vội thì ăn không nổi đậu hũ nóng.


"Vì giáo viên chuyên môn Tào Ngạn đã khen ngợi, tôi sẽ không khen thêm nữa, chỉ góp ý nhỏ." Chu Tu Minh chậm rãi nói, "Dù không am hiểu vũ đạo của giới trẻ, nhưng nghệ thuật là chung, tôi cảm nhận được chủ đề các em muốn thể hiện - ma cà rồng dụ dỗ con mồi."


Cách nói này bình thường hơn 'ăn nhẹ' nhiều


Xin lỗi, nhưng mỗi lần thấy nhóm này tôi lại nhớ tới cảnh ma cà rồng đi ăn cơm



Đội trưởng Trương Minh Triệt chủ động bước lên trao đổi: “Vâng, lão sư.”


“Nếu các em không thể hiện rõ quá trình biến chuyển từ đầu đến cuối, khán giả có khi xem lần đầu sẽ hiểu nhầm thành chuyện tình vượt chủng loài. Mà lời bài lại là tiếng Anh, đâu phải ai cũng như fan có thời gian xem đi xem lại, mổ xẻ chi tiết, rồi dịch lyrics để hiểu bài này đâu.”


Trương Minh Triệt suy nghĩ vài giây: “Ý lão sư là có thể thêm đoạn kết để lộ manh mối?”


“Đó là một hướng. Cụ thể như thế nào thì các em thảo luận sau buổi học.”


“Vâng.”


“Còn một điểm nữa, biểu cảm của các em tuy ổn, nhưng tôi mong muốn các em làm tốt hơn nữa. Hiện tại cảm giác đang hơi lộ liễu, cần tăng cường bầu không khí mập mờ, không rõ ràng hơn.” Chu Tu Minh chỉ hướng cụ thể “Các em nên từ từ dụ dỗ con mồi tự nguyện bước vào bẫy, chứ không phải cầm lưới ra úp liền một phát bắt lấy người ta.”


“Vâng.”


Cười chết, Chu lão sư ví von hay quá


Đúng là diễn viên, bắt vibe chuẩn ghê


Nhưng mà khó á, lỡ làm mạnh tay dễ thành lố với “ngầu giả trân”, còn không bằng hiện tại



Vậy nên mới gọi là nâng cao kỹ năng đó, trình cao thì tiêu chuẩn cũng phải cao


"Miura Yuki." Chu Tu Minh đột ngột gọi.


Lại Vũ Đông giật mình: "Vâng."


“Em là người mở đầu kiêm center, có thể nói phong cách sân khấu sẽ phụ thuộc vào biểu hiện của em, điểm này nhất định phải khắc ghi trong đầu.” Ánh mắt của Chu Tu Minh sắc bén “Tôi rất mong chờ phần thể hiện của em.”


Lại Vũ Đông hơi ngẩn người, hắn không ngờ địa vị của mình lại từ linh vật tăng cấp lên gần như là linh hồn của cả tiết mục, gánh nặng vốn đã như núi giờ càng nặng thêm mấy lần.


Hắn hít sâu một hơi: “Em sẽ cố gắng hết sức.”


Giọng nói vững vàng, không hề có ý thoái lui.



Buổi học kết thúc, sáu người ngồi xếp vòng tròn trong phòng tập.


Những yêu cầu của huấn luyện viên không làm nhóm “Bloody” chán nản, ngược lại như được tiêm adrenaline, ai cũng tràn đầy khí thế.



Mấy ngày qua quá thuận lợi, cuối cùng cũng có chút thử thách.


“Chu lão sư góp ý rồi, mọi người có ý kiến gì không?” Đội trưởng Trương Minh Triệt tự nhiên dẫn dắt buổi thảo luận.


“Cảnh hút máu có thể biểu đạt bằng vũ đạo hoặc tương tác giữa hai người. Chỉ cần chỉnh phần kết của bài nhảy và thay đổi vị trí là được. Chuyện đó không khó.” Kim Hi Hằng gõ nhẹ vào đoạn dưới của tờ lời bài hát “Vấn đề là đoạn cuối của lyrics lại không khớp nội dung, mà sau câu cuối cùng là dừng luôn, không có phần nhạc nền để chúng ta biên thêm.”


Trương Minh Triệt hỏi: “Ý là hoặc phải đổi lời, hoặc phải thêm đoạn nhạc?”


"Hoặc nhảy không nhạc." Kim Hi Hằng đổi giọng, "Nhưng tôi khuyên không nên, sẽ quá tải, lại khó, dễ phản tác dụng."


“Đổi lời cũng không ổn.” Mạc Lê tiếp lời, bác bỏ phương án còn lại “Chưa nói đến việc phải viết lời tiếng Anh, lời bài gốc vốn có tiến trình cảm xúc rõ ràng. Nếu đổi đoạn cuối, mạch cảm xúc sẽ đứt. Trừ khi thay lời toàn bộ, rồi làm lại cả phối khí.”


“Cái đó thuộc nội dung đánh giá của bên rap và vocal, mà chưa chắc chúng ta kịp thời gian nữa.” Bạch Huyên Hách thở dài “Nhưng Chu lão sư nói vậy rồi, chúng ta đâu thể bê nguyên bản lên sân khấu lần hai được? Trừ khi hậu kỳ cắt bỏ."


Thấy bầu không khí có phần căng thẳng, Lại Vũ Đông bèn pha trò: “Có livestream mà, cả nước đều đang xem đấy.”


Bạch Huyên Hách làm ra vẻ đau thương: “Cậu nói đúng đấy.”


Chuẩn rồi, internet là có trí nhớ mà /doge



Tui nguyện vì anh mà giả vờ mất trí luôn


“Thật ra cũng không cần thêm riêng một đoạn rắc rối đến vậy đâu nhỉ?” Tô Tuấn Triết chống cằm, nói “Sau khi phần nhạc dừng lại, chỉ cần một đến hai giây động tác thể hiện sự đảo ngược cục diện là được, kiểu như vẽ mắt rồng vậy, chỉ cần một ‘điểm nhấn’ thôi.”


Kim Hi Hằng lắc đầu: “Nếu không có lời bài hát hỗ trợ, thì một đến hai giây vũ đạo rất khó để truyền tải thông tin kiểu như 'Đây là bẫy' và hút máu. Không thể rút gọn nên phải kéo dài, lại thành thêm đoạn không nhạc."


Tô Tuấn Triết kéo dài giọng, như đang nũng nịu:


“Khó không có nghĩa là không làm được mà~ Mọi người cùng động não thử xem sao.”


Kim Hi Hằng nhắc lại ý tưởng ban đầu: “Cách đơn giản nhất là diễn tương tác hai người, cho một người đóng vai con người bị hút máu.”


“Nhưng nếu không có lời bài hát dẫn dắt, có thể sẽ bị hiểu nhầm thành hai ma cà rồng tàn sát lẫn nhau.” Mạc Lê đưa ra phản bác “Vẫn là vấn đề cũ, thông tin truyền tải quá ít.”


"Cái này..."


Trong lúc mọi người đang sôi nổi thảo luận chuyên môn, bỗng vang lên một giọng nói yếu ớt đến mức suýt bị chìm nghỉm.


Người lên tiếng là Lại Vũ Đông. Hắn đang chịu áp lực từ năm ánh nhìn đổ dồn về phía mình, dè dặt thử hỏi:


“Dùng máu giả… được không?”
 


Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Truyện Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam Story Chương 118: Máu giả
10.0/10 từ 33 lượt.
loading...