Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm Soát
Chương 121
Trong phòng ngủ chỉ có một dải đèn mờ ảo ở đầu giường, Mạnh Đường dụi mắt hỏi: “Mấy giờ rồi?”
Ngủ một đêm, lại bị gọi dậy sớm, giọng cô trầm hơn bình thường một chút, tốc độ nói cũng chậm rãi, mang theo vẻ lười biếng ngái ngủ.
Ngụy Xuyên giơ tay lên nhìn đồng hồ: “6 giờ 10 rồi.”
“Được rồi.” Mạnh Đường khó khăn rời khỏi vai cậu, “Cậu ra ngoài trước đi, tôi thay quần áo.”
Cô ngửa đầu, mắt chỉ mở một khe nhỏ, Ngụy Xuyên dịu dàng nói: “Hay là đổi vé nhé?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Không đổi nữa.”
Ngụy Xuyên bất lực nói: “Vậy tôi ra ngoài đây, cậu thay đi.”
“Ừm.”
Ngụy Xuyên ngẩn ngơ bước ra khỏi phòng Mạnh Đường, đứng ở cửa cứ xoa cổ mãi.
Đáng sợ là, mùi hương gỗ thanh ngọt kia xoa thế nào cũng không hết, giống như đã ngấm vào tận xương tủy cậu.
Cậu nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng ngủ.
Mạnh Đường cô ấy… có phải bắt đầu thích cậu rồi không?
Hôm qua còn chủ động hôn má cậu, hại cậu nửa đêm không ngủ được, sáng nay lại thêm màn này nữa, cậu thực sự không đỡ nổi.
Mạnh Đường thay xong quần áo, xõa tóc bước ra khỏi phòng, cửa vừa mở, cô giật mình khi thấy Ngụy Xuyên chặn ở cửa.
“Cậu đứng đây mãi làm gì thế?”
“Đợi cậu.”
“Cậu rửa mặt chưa?” Mạnh Đường nhăn mặt hỏi.
Ngụy Xuyên gật đầu: “Rồi.”
“Vậy tôi cũng đi rửa mặt đây.”
Trong phòng ngủ chỉ có một dải đèn mờ ảo ở đầu giường, Mạnh Đường dụi mắt hỏi: “Mấy giờ rồi?”
Ngủ một đêm, lại bị gọi dậy sớm, giọng cô trầm hơn bình thường một chút, tốc độ nói cũng chậm rãi, mang theo vẻ lười biếng ngái ngủ.
Ngụy Xuyên giơ tay lên nhìn đồng hồ: “6 giờ 10 rồi.”
“Được rồi.” Mạnh Đường khó khăn rời khỏi vai cậu, “Cậu ra ngoài trước đi, tôi thay quần áo.”
Cô ngửa đầu, mắt chỉ mở một khe nhỏ, Ngụy Xuyên dịu dàng nói: “Hay là đổi vé nhé?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Không đổi nữa.”
Ngụy Xuyên bất lực nói: “Vậy tôi ra ngoài đây, cậu thay đi.”
“Ừm.”
Ngụy Xuyên ngẩn ngơ bước ra khỏi phòng Mạnh Đường, đứng ở cửa cứ xoa cổ mãi.
Đáng sợ là, mùi hương gỗ thanh ngọt kia xoa thế nào cũng không hết, giống như đã ngấm vào tận xương tủy cậu.
Cậu nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng ngủ.
Mạnh Đường cô ấy… có phải bắt đầu thích cậu rồi không?
Hôm qua còn chủ động hôn má cậu, hại cậu nửa đêm không ngủ được, sáng nay lại thêm màn này nữa, cậu thực sự không đỡ nổi.
Mạnh Đường thay xong quần áo, xõa tóc bước ra khỏi phòng, cửa vừa mở, cô giật mình khi thấy Ngụy Xuyên chặn ở cửa.
“Cậu đứng đây mãi làm gì thế?”
“Đợi cậu.”
“Cậu rửa mặt chưa?” Mạnh Đường nhăn mặt hỏi.
Ngụy Xuyên gật đầu: “Rồi.”
“Vậy tôi cũng đi rửa mặt đây.”
Trong phòng ngủ chỉ có một dải đèn mờ ảo ở đầu giường, Mạnh Đường dụi mắt hỏi: “Mấy giờ rồi?”
Ngủ một đêm, lại bị gọi dậy sớm, giọng cô trầm hơn bình thường một chút, tốc độ nói cũng chậm rãi, mang theo vẻ lười biếng ngái ngủ.
Ngụy Xuyên giơ tay lên nhìn đồng hồ: “6 giờ 10 rồi.”
“Được rồi.” Mạnh Đường khó khăn rời khỏi vai cậu, “Cậu ra ngoài trước đi, tôi thay quần áo.”
Cô ngửa đầu, mắt chỉ mở một khe nhỏ, Ngụy Xuyên dịu dàng nói: “Hay là đổi vé nhé?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Không đổi nữa.”
Ngụy Xuyên bất lực nói: “Vậy tôi ra ngoài đây, cậu thay đi.”
“Ừm.”
Ngụy Xuyên ngẩn ngơ bước ra khỏi phòng Mạnh Đường, đứng ở cửa cứ xoa cổ mãi.
Đáng sợ là, mùi hương gỗ thanh ngọt kia xoa thế nào cũng không hết, giống như đã ngấm vào tận xương tủy cậu.
Cậu nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng ngủ.
Mạnh Đường cô ấy… có phải bắt đầu thích cậu rồi không?
Hôm qua còn chủ động hôn má cậu, hại cậu nửa đêm không ngủ được, sáng nay lại thêm màn này nữa, cậu thực sự không đỡ nổi.
Mạnh Đường thay xong quần áo, xõa tóc bước ra khỏi phòng, cửa vừa mở, cô giật mình khi thấy Ngụy Xuyên chặn ở cửa.
“Cậu đứng đây mãi làm gì thế?”
“Đợi cậu.”
“Cậu rửa mặt chưa?” Mạnh Đường nhăn mặt hỏi.
Ngụy Xuyên gật đầu: “Rồi.”
“Vậy tôi cũng đi rửa mặt đây.”
Trong phòng ngủ chỉ có một dải đèn mờ ảo ở đầu giường, Mạnh Đường dụi mắt hỏi: “Mấy giờ rồi?”
Ngủ một đêm, lại bị gọi dậy sớm, giọng cô trầm hơn bình thường một chút, tốc độ nói cũng chậm rãi, mang theo vẻ lười biếng ngái ngủ.
Ngụy Xuyên giơ tay lên nhìn đồng hồ: “6 giờ 10 rồi.”
“Được rồi.” Mạnh Đường khó khăn rời khỏi vai cậu, “Cậu ra ngoài trước đi, tôi thay quần áo.”
Cô ngửa đầu, mắt chỉ mở một khe nhỏ, Ngụy Xuyên dịu dàng nói: “Hay là đổi vé nhé?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Không đổi nữa.”
Ngụy Xuyên bất lực nói: “Vậy tôi ra ngoài đây, cậu thay đi.”
“Ừm.”
Ngụy Xuyên ngẩn ngơ bước ra khỏi phòng Mạnh Đường, đứng ở cửa cứ xoa cổ mãi.
Đáng sợ là, mùi hương gỗ thanh ngọt kia xoa thế nào cũng không hết, giống như đã ngấm vào tận xương tủy cậu.
Cậu nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng ngủ.
Mạnh Đường cô ấy… có phải bắt đầu thích cậu rồi không?
Hôm qua còn chủ động hôn má cậu, hại cậu nửa đêm không ngủ được, sáng nay lại thêm màn này nữa, cậu thực sự không đỡ nổi.
Mạnh Đường thay xong quần áo, xõa tóc bước ra khỏi phòng, cửa vừa mở, cô giật mình khi thấy Ngụy Xuyên chặn ở cửa.
“Cậu đứng đây mãi làm gì thế?”
“Đợi cậu.”
“Cậu rửa mặt chưa?” Mạnh Đường nhăn mặt hỏi.
Ngụy Xuyên gật đầu: “Rồi.”
“Vậy tôi cũng đi rửa mặt đây.”
Trong phòng ngủ chỉ có một dải đèn mờ ảo ở đầu giường, Mạnh Đường dụi mắt hỏi: “Mấy giờ rồi?”
Ngủ một đêm, lại bị gọi dậy sớm, giọng cô trầm hơn bình thường một chút, tốc độ nói cũng chậm rãi, mang theo vẻ lười biếng ngái ngủ.
Ngụy Xuyên giơ tay lên nhìn đồng hồ: “6 giờ 10 rồi.”
“Được rồi.” Mạnh Đường khó khăn rời khỏi vai cậu, “Cậu ra ngoài trước đi, tôi thay quần áo.”
Cô ngửa đầu, mắt chỉ mở một khe nhỏ, Ngụy Xuyên dịu dàng nói: “Hay là đổi vé nhé?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Không đổi nữa.”
Ngụy Xuyên bất lực nói: “Vậy tôi ra ngoài đây, cậu thay đi.”
“Ừm.”
Ngụy Xuyên ngẩn ngơ bước ra khỏi phòng Mạnh Đường, đứng ở cửa cứ xoa cổ mãi.
Đáng sợ là, mùi hương gỗ thanh ngọt kia xoa thế nào cũng không hết, giống như đã ngấm vào tận xương tủy cậu.
Cậu nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng ngủ.
Mạnh Đường cô ấy… có phải bắt đầu thích cậu rồi không?
Hôm qua còn chủ động hôn má cậu, hại cậu nửa đêm không ngủ được, sáng nay lại thêm màn này nữa, cậu thực sự không đỡ nổi.
Mạnh Đường thay xong quần áo, xõa tóc bước ra khỏi phòng, cửa vừa mở, cô giật mình khi thấy Ngụy Xuyên chặn ở cửa.
“Cậu đứng đây mãi làm gì thế?”
“Đợi cậu.”
“Cậu rửa mặt chưa?” Mạnh Đường nhăn mặt hỏi.
Ngụy Xuyên gật đầu: “Rồi.”
“Vậy tôi cũng đi rửa mặt đây.”
Trong phòng ngủ chỉ có một dải đèn mờ ảo ở đầu giường, Mạnh Đường dụi mắt hỏi: “Mấy giờ rồi?”
Ngủ một đêm, lại bị gọi dậy sớm, giọng cô trầm hơn bình thường một chút, tốc độ nói cũng chậm rãi, mang theo vẻ lười biếng ngái ngủ.
Ngụy Xuyên giơ tay lên nhìn đồng hồ: “6 giờ 10 rồi.”
“Được rồi.” Mạnh Đường khó khăn rời khỏi vai cậu, “Cậu ra ngoài trước đi, tôi thay quần áo.”
Cô ngửa đầu, mắt chỉ mở một khe nhỏ, Ngụy Xuyên dịu dàng nói: “Hay là đổi vé nhé?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Không đổi nữa.”
Ngụy Xuyên bất lực nói: “Vậy tôi ra ngoài đây, cậu thay đi.”
“Ừm.”
Ngụy Xuyên ngẩn ngơ bước ra khỏi phòng Mạnh Đường, đứng ở cửa cứ xoa cổ mãi.
Đáng sợ là, mùi hương gỗ thanh ngọt kia xoa thế nào cũng không hết, giống như đã ngấm vào tận xương tủy cậu.
Cậu nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng ngủ.
Mạnh Đường cô ấy… có phải bắt đầu thích cậu rồi không?
Hôm qua còn chủ động hôn má cậu, hại cậu nửa đêm không ngủ được, sáng nay lại thêm màn này nữa, cậu thực sự không đỡ nổi.
Mạnh Đường thay xong quần áo, xõa tóc bước ra khỏi phòng, cửa vừa mở, cô giật mình khi thấy Ngụy Xuyên chặn ở cửa.
“Cậu đứng đây mãi làm gì thế?”
“Đợi cậu.”
“Cậu rửa mặt chưa?” Mạnh Đường nhăn mặt hỏi.
Ngụy Xuyên gật đầu: “Rồi.”
“Vậy tôi cũng đi rửa mặt đây.”
Trong phòng ngủ chỉ có một dải đèn mờ ảo ở đầu giường, Mạnh Đường dụi mắt hỏi: “Mấy giờ rồi?”
Ngủ một đêm, lại bị gọi dậy sớm, giọng cô trầm hơn bình thường một chút, tốc độ nói cũng chậm rãi, mang theo vẻ lười biếng ngái ngủ.
Ngụy Xuyên giơ tay lên nhìn đồng hồ: “6 giờ 10 rồi.”
“Được rồi.” Mạnh Đường khó khăn rời khỏi vai cậu, “Cậu ra ngoài trước đi, tôi thay quần áo.”
Cô ngửa đầu, mắt chỉ mở một khe nhỏ, Ngụy Xuyên dịu dàng nói: “Hay là đổi vé nhé?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Không đổi nữa.”
Ngụy Xuyên bất lực nói: “Vậy tôi ra ngoài đây, cậu thay đi.”
“Ừm.”
Ngụy Xuyên ngẩn ngơ bước ra khỏi phòng Mạnh Đường, đứng ở cửa cứ xoa cổ mãi.
Đáng sợ là, mùi hương gỗ thanh ngọt kia xoa thế nào cũng không hết, giống như đã ngấm vào tận xương tủy cậu.
Cậu nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng ngủ.
Mạnh Đường cô ấy… có phải bắt đầu thích cậu rồi không?
Hôm qua còn chủ động hôn má cậu, hại cậu nửa đêm không ngủ được, sáng nay lại thêm màn này nữa, cậu thực sự không đỡ nổi.
Mạnh Đường thay xong quần áo, xõa tóc bước ra khỏi phòng, cửa vừa mở, cô giật mình khi thấy Ngụy Xuyên chặn ở cửa.
“Cậu đứng đây mãi làm gì thế?”
“Đợi cậu.”
“Cậu rửa mặt chưa?” Mạnh Đường nhăn mặt hỏi.
Ngụy Xuyên gật đầu: “Rồi.”
“Vậy tôi cũng đi rửa mặt đây.”
Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm Soát
Đánh giá:
Truyện Gần Thêm Chút Nữa Là Mất Kiểm Soát
Story
Chương 121
10.0/10 từ 14 lượt.
