Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh
Chương 30
Kiều Tinh vốn đang âm thầm tố cáo hắn Vương giả 50 sao, trong đầu nghĩ cậu không áp giải ta đấu xếp hạng đơn rớt sao thì cô cũng có 50 sao nha. Lúc này lại sững sờ, kinh ngạc nhìn về phía cậu.
Người chủ trì khoa trương kinh hô: "Kỹ sư hàng không vũ trụ, thật sự lợi hại, là chế tạo tên lửa sao? tên lửa Y2 Long March-5 ( Trường Chinh/) ta biết."
"Không phải." Vu Đồ đơn giản trả lời: "Ta xử lý chuyên sâu thiết kế tham trắc khí."
"... Không thể hỏi nữa, danh từ nghe đều không hiểu." Người chủ trì lau mồ hôi, "Được! Đội viên hai bên lần nữa tập hợp! Mời ngồi vào ghế thi đấu!"
Hai bên đỏ xanh lại lần nữa trở lại chỗ ngồi thi đấu của mình.
Thời gian thảo luận trước ván thứ hai ngắn hơn, chỉ có 5 phút. Đội May mắn chưa vào chỗ ngồi vội, ở bên cạnh thảo luận vòng tròn, mọi người theo thói quen thảo luận ván trước, trước tiên nhìn về phía Kiều Tinh Tinh.
Kiều Tinh Tinh vốn chưa tập trung, bị nhìn liền ngẩn ra, sau đó "nga" một tiếng, nhìn về phía Vu Đồ, dáng vẻ "Hắn cũng lên đài tại sao còn muốn ta động não".
Vu Đồ: "..."
Nữ sinh tóc ngắn hưng phấn ở giữa hai người họ ngắm tới ngắm lui.
Chu Ẩn cảm giác bị đút một miệng thức ăn cho chó, hắn hắng giọng: "Mới vừa rồi chúng ta phối hợp rất tố, ván thứ hai liền xem hiện trường đối phương chọn rồi ứng đối, ngươi đánh xạ thủ, bổ khuyết vị trí của Hạ Tuyết?"
"Ta thế nào cũng được, nhưng mà." Vu Đồ trầm ngâm một chút nói. "Ván trước bọn họ chủ yếu nhằm vào Tinh Tinh, nhưng Đông Hoàng Thái Nhất của Tinh Tinh phát huy xuất sắc, bọn họ hẳn ý thức được sách lược của mình sai lầm. Ván này ban đại khái tỷ suất sẽ rơi vào 3 anh hùng của người chơi không phải tuyển thủ chuyên nghiệp."
Tiểu ca mắt kính nói: "Ngươi nói là bọn họ sẽ ban Đông Hoàng, Biển Thước và Armor?""
vu Đồ gật đầu: "Có khả năng khá lớn. Bể anh hùng của người không phải tuyển thủ chuyên nghiệp tương đối cạn, có thể chỉ biết một hai anh hùng, ván đầu tiên khẳng định dùng sở trường nhất, ban rớt là có thể đánh loạn toàn bộ sắp xếp của đối phương. Hơn nữa bọn họ đối với ta không có cách nào ban, bể anh hùng của thầy Chu Ẩn quá sâu, không nhằm vào được."
Kiều Tinh Tinh tốt tốt tốt gật đầu, ánh mắt lại liếc nhân viên công tác làm việc bên cạnh, bọn họ đang giúp Vu Đồ thiết lập ID. Bởi vì id có số chữ hạn chế, cho nên ván trước cô kêu "Đội May mắn Tinh Tinh", mà id của Vu Đồ đại khái sẽ để là " Đội May mắn Ngọc thố"? Nhưng mà bọn họ biết hai chữ Ngọc thố nào sao?
Cô không nhịn được phân tâm trông coi một chút.
Nữ sinh tóc ngắn nóng vội: "Nhưng đường giữa ta chỉ biết đánh Biển Thước nha, những anh hùng khác chỉ có Thái Văn Cơ là khá quen thuộc, Trương Phi cũng được, nhưng cũng thường thôi."
Tiểu ca mắt kính nói: "Ban rớt Armor không sao, ta đánh tướng khác, nhưng ta không chơi đường giữa được, ra đòn không tốt."
Nhìn nhân viên công tác thiết lập tốt id, Kiều Tinh Tinh cuối cùng cũng đem sự chú ý trở lại, cô làm bộ theo kịp tiết tấy, nghiêm túc phát biểu ý kiến của mình——
"Vậy làm sao bây giờ?"
Nữ sinh tóc ngắn:... chỉ số thông minh của nữ sao lại tụt nhanh như vậy?
Vu Đồ: "..."
Vu Đồ bất đắc dĩ nói: "Nếu quả thật như vậy, ta và Tinh Tinh đánh xạ thủ cùng đường giữa."
Chu Ẩn hỏi: "Chị Tinh Tinh sẽ đánh đường giữa và xạ thủ?"
Chỉ số thông minh rời nhà ra đi của Kiều Tinh Tinh đã trở về, tính toán nói: "Doanh Chính của ta chơi đường giữa tốt lắm, tốc độ nhanh, an toàn, Can Tương cũng được, không đánh lại Trư Thần liền lùi về gò đất."
Cô không xấu hổ chút nào nói ra chiến lược của mình, sau đó đắc ý thổi phồng Vu Đồ: "Cậu ấy tùy tiện, bể anh hùng cũng rất sâu, xạ thủ nào cũng được."
Mọi người cùng nhìn Vu Đồ.
Vu Đồ chỉ có thể nhận: "... Đúng."
Chu Ẩn vỗ tay một cái: "Được, cứ làm như vậy!"
Năm phút kết thúc, ván thứ hai chọn ban bắt đầu.
Đội May mắn đã sớm có chuẩn bị, không vội vàng không hoảng hốt tiếp tục ban rớt 3 tướng đánh dã, ban lần 4 Chu Ẩn cùng Vu Đồ thương lượng, chọn tiến trận phát huy khá tốt của đại thúc là Hoa Mộc Lan. Đương nhiên, ban cái này là đặc thù ban của cuộc thi đấu giải trí, trong hệ thống không thể thực hiện, là thông qua nói miệng hoàn thành."
Hoàn thành ban 7 anh hùng, đối phương còn chưa bắt đầu chọn, tai nghe trong tai Kiều Tinh Tinh truyền tới giọng nói của Vu Đồ, "Tinh Tinh, ván trước đã thắng, ván này có muốn mạnh dạn hơn không?"
Kiều Tinh Tinh ngẩn ra, quay đầu nhìn về phía cậu. Vu Đồ ngồi bên trái cô, cậu cũng không có ngẩng đầu mà điều chỉnh thiết lập ở điện thoại, thanh âm trầm thấp thông qua tai nghe trong tai truyền tới tai mỗi người đồng đội.
"Ván trước tuyển thủ chuyên nghiệp của đội Trích Tinh đều nhường cho hoạt náo viên, ván này nếu vẫn như vậy, người thứ nhất hắn sẽ chọn tướng đi rừng, cho nên chúng ta hẳn có thể bắt được Bách Lý Thủ Ước."
"Cậu nói là..."
"Mình đánh đường giữa, cậu chơi xạ thủ."
Cậu vừa dứt lời, đối phương chọn anh hùng đầu tiên, quả nhiên là tướng đi rừng, Bách Lý Huyền Sách.
Chu Ẩn huýt sáo một nhịp, hắn cảm thấy khá kích thích.
Rất nhanh đội hình hai bên đã xác định.
Đội May mắn: Bách Lý Thủ Ước, Thái Văn Cơ, Gia Cát Lượng, Bạch Khởi, Đạt Ma.
Đội Trích Tinh: Bách Lý Huyền Sách, Trang Chu, Ngưu Ma, Tôn Thượng Hương, Bất Tri Hỏa Vũ.
Sau khi quyết định anh hùng, còn có mấy chục giây để trong đội điều chỉnh, cho nên lúc này vẫn không thể xác định ai đánh anh hùng nào.
Trên khung bình luận của truyền hình trực tiếp đã bàn luận sôi nổi.
"Trư Thần Ngoạn Hỏa Vũ lại phải để cho hoạt náo viên Lam đội đi? Quá nhún nhường rồi?"
"Không phải nói cao thủ trò chơi, cao thủ chỉ biết 1 tướng hỗ trợ?"
"Cô ấy vẫn là không được rồi, đối phương có chuyên nghiệp còn lấy cả Thái Văn Cơ ra."
"Hiểu qua sách lược của cô ấy, dù sao đánh hỗ trợ dù thắng hay thua đều dễ nói."
Thuyết minh cũng nghĩ như vật, nhưng hắn nói chuyện khách khí hơn nhiều, "Xem ra soái ca vừa đến là đánh Bách Lý Thủ Ước, bổ khuyết vị trí xạ thủ của Hạ Tuyết, như vậy Kiều Tinh Tinh vẫn là đánh hỗ trợ. Đông Hoàng Thái Nhất ban rớt cô ấy đánh Thái Văn Cơ cũng không tồi, là một anh hùng sai số tỷ số tương đối cao."
"Hai bên điều hỉnh đội hình cuối cùng... Chờ một chút, ta không nhìn lầm chứ, Kiều Tinh Tinh đánh Bách Lý Thủ Ước? Bách Lý Thủ Ước?!!! Nhìn xem còn điều chỉnh nữa hay không!"
"Xác định xác định! Kiều Tinh Tinh Bách Lý Thủ Ước! Soái ca Ngọc thố đánh đường giữa Gia Cát Lượng! Chu ẩn Đạt Ma đi rừng. Đội hình đội May mắn điều chỉnh lớn! Ngoài dự đoán của mọi người!"
Trên khán đài vang lên một trận nghị luận, bình luận trên kênh truyền hình trực tiếp nổ.
"Hoa mắt, Kiều Tinh Tinh Bách Lý Thủ Ước? Bọn họ điều chỉnh đội hình sai lầm?"
"Lại không đánh hỗ trợ?"
"Độ khó của Bách Lý Thủ Ước rất lớn đó, ngoài phạm vi đánh lén, cô ấy có thể ngắm chính xác sao?"
Trong rất nhiều suy đoán, đội viên hai bên tiến vào bản đồ.
Trò chơi bắt đầu, Kiều Tinh Tinh ghìm súng trực tiếp tiếp cận đường đi.
Thật ra ở phiên bản trước, Vu Đồ so với cô đánh xạ thủ thì phần thắng tuyệt đối lớn hơn, cho dù sở trường nhất của cô là Bách Lý Thủ Ước, trình độ của Vu Đồ so với cô cao hơn, ví dụ như một chiêu manh thư kì diệu mà khó lý giải kia...
Kiều Tinh Tinh rất thức thời suy nghĩ.
Vu Đồ nhàn nhạt" "Không cần quá khẩn trương, đội hình chúng ta có ưu thế ngươi trước tiên đứng ở đường sông, Tinh Tinh đứng riêng."
Thái Văn Cơ sợ hãi: "Chúng ta có ưu thế sao? Ta dùng Thái Văn Cơ..."
Kiều Tinh Tinh trấn an cô ấy: " Giai đoạn trước dường như dùng hỏa vũ tầm xa làm tiêu hao chúng ta nha, ngươi bổ sung máu cho chúng ta liền không phải về nhà rồi, thật không tồi, lại nói còn có Chu Ẩn mà."
Vu Đồ: "Ừ, còn có Chu Ẩn."
Chu Ẩn: "..."
Cảm giác bị liên thủ bắt nạt.
Chu Ẩn nói: "Thái Văn Cơ đi theo ta, chớ phân kinh tế."
Kiều Tinh Tinh ở ba ba đội đỏ nhìn xuống, cảm giác đối phương không tới phản kích, liền vòng qua đỏ chạy thẳng tới đường dưới binh lính đi. Thật ra Thủ Ước đánh đỏ rất nhanh, bình thường đánh phối hợp cô đều buff đỏ anh hùng, nhưng là tranh giải chính quy, vẫn nên để cho đi rừng triển khai quan trọng hơn.
Trang Chu của đối phương đã ở tuyến thanh binh, Kiều Tinh Tinh không vội đi lên, ở bên trong tháp triển khai hai kỹ năng bắt đầu ngắm.
Kiều Tinh Tinh cũng không biết, từ khi trận đấu bắt đầu, tất cả ống kính đều tập trung trên người Bách Lý Thủ Ước của cô. Dù sao đây cũng là cuộc so tài giải trí, cũng không nghiêm cẩn như vậy, đương nhiên là tăng cường các cảnh khán giả muốn xem tới. Các khán giả muốn xem gì nhất? Đương nhiên là Bách Lý Thủ Ước của Kiều Tinh Tinh rốt cuộc ra sao?
Trên màn hình lớn, Bách Lý Thủ ước nho nhỏ đứng trong tháp, kỹ năng 3 sợi tơ hồng dần hợp lại thành 1, sau đó nhanh chóng di động, bắn!
"Phanh" một tiếng, phát súng đầu tiên chuẩn xác trúng mục tiêu Trang Chu.Trên khán đài vang lên một hồi kinh hô nho nhỏ.Bách Lý Thủ Ước, dạng anh hùng này sở dĩ nói xuất sắc, chính là ở chỗ đánh úp bắn trúng kẻ địch vừa đột nhiên lại kích thích, hiệu quả thị giác có vài phần cảm giác kinh tâm động phách, nếu như là tàn huyết, kia đơn giản làm người ta tim đang đập nhanh hơn cũng phải ngừng một nhịp.Trang Chu bên kia tuy là huyết đầy chỉ rớt một vạch huyết, thế nhưng thời điểm trúng mục tiêu kia cũng có vài phần hưng phấn sôi trào, sớm đã được dặn dò qua phải khen ngợi Kiều Tinh Tinh, thuyết minh lập tức cổ vũ: "Không tệ, không tệ, rất chuẩn."Nhưng đạn mạc trên phát sóng trực tiếp lại là một...cảnh tượng khác."Trang Chu vừa rồi rõ ràng binh tuyến đứng bất động? Chạy chỗ thông thường a.""Quả thực ta huyết dày tới đánh ta a 23333.""Cũng tạm được rồi, đừng quá hà khắc, dù sao ta đánh nhau với Hoàng Trung còn thất thủ."Kiều Tinh Tinh một phát bắn trúng, ra tháp thu binh, thuận lợi tăng lên cấp 2, sau đó ở vị trí mấu chốt phóng tầm nhìn. Liếc thấy Trang Chu một lần nữa xuất hiện trong tầm nhìn của chính mình, Kiều Tinh Tinh lại một thương đánh tới.Một thương này lại không có trúng.Hơn nữa bởi vì trái với dự đoán, còn lệch hơi xa.Kiều Tinh Tinh buồn bực nói thầm: "May mắn phát súng đầu tiên trúng, nghĩ thử 2 phát liên tục không trúng, không chừng lại bị cười nhạo."Vu Đồ nói: "Gánh nặng thần tượng nặng như vậy?"Kiều Tinh Tinh: "Đúng vậy..."Cô còn chưa nói dứt lời, liền nghe được một giọng nữ quen thuộc nói -- "First Blood"Cô sửng sốt, vội vã nhìn lại, trên màn hình hiển thị Gia Cát Lượng đánh chết Huyền Sách- đánh dã của đối phương.Vu Đồ bắt được "First Blood".
- -----------
Ye: #2136 từ.
- ---------
Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh
Người chủ trì khoa trương kinh hô: "Kỹ sư hàng không vũ trụ, thật sự lợi hại, là chế tạo tên lửa sao? tên lửa Y2 Long March-5 ( Trường Chinh/) ta biết."
"Không phải." Vu Đồ đơn giản trả lời: "Ta xử lý chuyên sâu thiết kế tham trắc khí."
"... Không thể hỏi nữa, danh từ nghe đều không hiểu." Người chủ trì lau mồ hôi, "Được! Đội viên hai bên lần nữa tập hợp! Mời ngồi vào ghế thi đấu!"
Hai bên đỏ xanh lại lần nữa trở lại chỗ ngồi thi đấu của mình.
Thời gian thảo luận trước ván thứ hai ngắn hơn, chỉ có 5 phút. Đội May mắn chưa vào chỗ ngồi vội, ở bên cạnh thảo luận vòng tròn, mọi người theo thói quen thảo luận ván trước, trước tiên nhìn về phía Kiều Tinh Tinh.
Kiều Tinh Tinh vốn chưa tập trung, bị nhìn liền ngẩn ra, sau đó "nga" một tiếng, nhìn về phía Vu Đồ, dáng vẻ "Hắn cũng lên đài tại sao còn muốn ta động não".
Vu Đồ: "..."
Nữ sinh tóc ngắn hưng phấn ở giữa hai người họ ngắm tới ngắm lui.
Chu Ẩn cảm giác bị đút một miệng thức ăn cho chó, hắn hắng giọng: "Mới vừa rồi chúng ta phối hợp rất tố, ván thứ hai liền xem hiện trường đối phương chọn rồi ứng đối, ngươi đánh xạ thủ, bổ khuyết vị trí của Hạ Tuyết?"
"Ta thế nào cũng được, nhưng mà." Vu Đồ trầm ngâm một chút nói. "Ván trước bọn họ chủ yếu nhằm vào Tinh Tinh, nhưng Đông Hoàng Thái Nhất của Tinh Tinh phát huy xuất sắc, bọn họ hẳn ý thức được sách lược của mình sai lầm. Ván này ban đại khái tỷ suất sẽ rơi vào 3 anh hùng của người chơi không phải tuyển thủ chuyên nghiệp."
Tiểu ca mắt kính nói: "Ngươi nói là bọn họ sẽ ban Đông Hoàng, Biển Thước và Armor?""
vu Đồ gật đầu: "Có khả năng khá lớn. Bể anh hùng của người không phải tuyển thủ chuyên nghiệp tương đối cạn, có thể chỉ biết một hai anh hùng, ván đầu tiên khẳng định dùng sở trường nhất, ban rớt là có thể đánh loạn toàn bộ sắp xếp của đối phương. Hơn nữa bọn họ đối với ta không có cách nào ban, bể anh hùng của thầy Chu Ẩn quá sâu, không nhằm vào được."
Kiều Tinh Tinh tốt tốt tốt gật đầu, ánh mắt lại liếc nhân viên công tác làm việc bên cạnh, bọn họ đang giúp Vu Đồ thiết lập ID. Bởi vì id có số chữ hạn chế, cho nên ván trước cô kêu "Đội May mắn Tinh Tinh", mà id của Vu Đồ đại khái sẽ để là " Đội May mắn Ngọc thố"? Nhưng mà bọn họ biết hai chữ Ngọc thố nào sao?
Cô không nhịn được phân tâm trông coi một chút.
Nữ sinh tóc ngắn nóng vội: "Nhưng đường giữa ta chỉ biết đánh Biển Thước nha, những anh hùng khác chỉ có Thái Văn Cơ là khá quen thuộc, Trương Phi cũng được, nhưng cũng thường thôi."
Tiểu ca mắt kính nói: "Ban rớt Armor không sao, ta đánh tướng khác, nhưng ta không chơi đường giữa được, ra đòn không tốt."
Nhìn nhân viên công tác thiết lập tốt id, Kiều Tinh Tinh cuối cùng cũng đem sự chú ý trở lại, cô làm bộ theo kịp tiết tấy, nghiêm túc phát biểu ý kiến của mình——
"Vậy làm sao bây giờ?"
Nữ sinh tóc ngắn:... chỉ số thông minh của nữ sao lại tụt nhanh như vậy?
Vu Đồ: "..."
Vu Đồ bất đắc dĩ nói: "Nếu quả thật như vậy, ta và Tinh Tinh đánh xạ thủ cùng đường giữa."
Chu Ẩn hỏi: "Chị Tinh Tinh sẽ đánh đường giữa và xạ thủ?"
Chỉ số thông minh rời nhà ra đi của Kiều Tinh Tinh đã trở về, tính toán nói: "Doanh Chính của ta chơi đường giữa tốt lắm, tốc độ nhanh, an toàn, Can Tương cũng được, không đánh lại Trư Thần liền lùi về gò đất."
Cô không xấu hổ chút nào nói ra chiến lược của mình, sau đó đắc ý thổi phồng Vu Đồ: "Cậu ấy tùy tiện, bể anh hùng cũng rất sâu, xạ thủ nào cũng được."
Mọi người cùng nhìn Vu Đồ.
Vu Đồ chỉ có thể nhận: "... Đúng."
Chu Ẩn vỗ tay một cái: "Được, cứ làm như vậy!"
Năm phút kết thúc, ván thứ hai chọn ban bắt đầu.
Đội May mắn đã sớm có chuẩn bị, không vội vàng không hoảng hốt tiếp tục ban rớt 3 tướng đánh dã, ban lần 4 Chu Ẩn cùng Vu Đồ thương lượng, chọn tiến trận phát huy khá tốt của đại thúc là Hoa Mộc Lan. Đương nhiên, ban cái này là đặc thù ban của cuộc thi đấu giải trí, trong hệ thống không thể thực hiện, là thông qua nói miệng hoàn thành."
Hoàn thành ban 7 anh hùng, đối phương còn chưa bắt đầu chọn, tai nghe trong tai Kiều Tinh Tinh truyền tới giọng nói của Vu Đồ, "Tinh Tinh, ván trước đã thắng, ván này có muốn mạnh dạn hơn không?"
Kiều Tinh Tinh ngẩn ra, quay đầu nhìn về phía cậu. Vu Đồ ngồi bên trái cô, cậu cũng không có ngẩng đầu mà điều chỉnh thiết lập ở điện thoại, thanh âm trầm thấp thông qua tai nghe trong tai truyền tới tai mỗi người đồng đội.
"Ván trước tuyển thủ chuyên nghiệp của đội Trích Tinh đều nhường cho hoạt náo viên, ván này nếu vẫn như vậy, người thứ nhất hắn sẽ chọn tướng đi rừng, cho nên chúng ta hẳn có thể bắt được Bách Lý Thủ Ước."
"Cậu nói là..."
"Mình đánh đường giữa, cậu chơi xạ thủ."
Cậu vừa dứt lời, đối phương chọn anh hùng đầu tiên, quả nhiên là tướng đi rừng, Bách Lý Huyền Sách.
Chu Ẩn huýt sáo một nhịp, hắn cảm thấy khá kích thích.
Rất nhanh đội hình hai bên đã xác định.
Đội May mắn: Bách Lý Thủ Ước, Thái Văn Cơ, Gia Cát Lượng, Bạch Khởi, Đạt Ma.
Đội Trích Tinh: Bách Lý Huyền Sách, Trang Chu, Ngưu Ma, Tôn Thượng Hương, Bất Tri Hỏa Vũ.
Sau khi quyết định anh hùng, còn có mấy chục giây để trong đội điều chỉnh, cho nên lúc này vẫn không thể xác định ai đánh anh hùng nào.
Trên khung bình luận của truyền hình trực tiếp đã bàn luận sôi nổi.
"Trư Thần Ngoạn Hỏa Vũ lại phải để cho hoạt náo viên Lam đội đi? Quá nhún nhường rồi?"
"Không phải nói cao thủ trò chơi, cao thủ chỉ biết 1 tướng hỗ trợ?"
"Cô ấy vẫn là không được rồi, đối phương có chuyên nghiệp còn lấy cả Thái Văn Cơ ra."
"Hiểu qua sách lược của cô ấy, dù sao đánh hỗ trợ dù thắng hay thua đều dễ nói."
Thuyết minh cũng nghĩ như vật, nhưng hắn nói chuyện khách khí hơn nhiều, "Xem ra soái ca vừa đến là đánh Bách Lý Thủ Ước, bổ khuyết vị trí xạ thủ của Hạ Tuyết, như vậy Kiều Tinh Tinh vẫn là đánh hỗ trợ. Đông Hoàng Thái Nhất ban rớt cô ấy đánh Thái Văn Cơ cũng không tồi, là một anh hùng sai số tỷ số tương đối cao."
"Hai bên điều hỉnh đội hình cuối cùng... Chờ một chút, ta không nhìn lầm chứ, Kiều Tinh Tinh đánh Bách Lý Thủ Ước? Bách Lý Thủ Ước?!!! Nhìn xem còn điều chỉnh nữa hay không!"
"Xác định xác định! Kiều Tinh Tinh Bách Lý Thủ Ước! Soái ca Ngọc thố đánh đường giữa Gia Cát Lượng! Chu ẩn Đạt Ma đi rừng. Đội hình đội May mắn điều chỉnh lớn! Ngoài dự đoán của mọi người!"
Trên khán đài vang lên một trận nghị luận, bình luận trên kênh truyền hình trực tiếp nổ.
"Hoa mắt, Kiều Tinh Tinh Bách Lý Thủ Ước? Bọn họ điều chỉnh đội hình sai lầm?"
"Lại không đánh hỗ trợ?"
"Độ khó của Bách Lý Thủ Ước rất lớn đó, ngoài phạm vi đánh lén, cô ấy có thể ngắm chính xác sao?"
Trong rất nhiều suy đoán, đội viên hai bên tiến vào bản đồ.
Trò chơi bắt đầu, Kiều Tinh Tinh ghìm súng trực tiếp tiếp cận đường đi.
Thật ra ở phiên bản trước, Vu Đồ so với cô đánh xạ thủ thì phần thắng tuyệt đối lớn hơn, cho dù sở trường nhất của cô là Bách Lý Thủ Ước, trình độ của Vu Đồ so với cô cao hơn, ví dụ như một chiêu manh thư kì diệu mà khó lý giải kia...
Kiều Tinh Tinh rất thức thời suy nghĩ.
Vu Đồ nhàn nhạt" "Không cần quá khẩn trương, đội hình chúng ta có ưu thế ngươi trước tiên đứng ở đường sông, Tinh Tinh đứng riêng."
Thái Văn Cơ sợ hãi: "Chúng ta có ưu thế sao? Ta dùng Thái Văn Cơ..."
Kiều Tinh Tinh trấn an cô ấy: " Giai đoạn trước dường như dùng hỏa vũ tầm xa làm tiêu hao chúng ta nha, ngươi bổ sung máu cho chúng ta liền không phải về nhà rồi, thật không tồi, lại nói còn có Chu Ẩn mà."
Vu Đồ: "Ừ, còn có Chu Ẩn."
Chu Ẩn: "..."
Cảm giác bị liên thủ bắt nạt.
Chu Ẩn nói: "Thái Văn Cơ đi theo ta, chớ phân kinh tế."
Kiều Tinh Tinh ở ba ba đội đỏ nhìn xuống, cảm giác đối phương không tới phản kích, liền vòng qua đỏ chạy thẳng tới đường dưới binh lính đi. Thật ra Thủ Ước đánh đỏ rất nhanh, bình thường đánh phối hợp cô đều buff đỏ anh hùng, nhưng là tranh giải chính quy, vẫn nên để cho đi rừng triển khai quan trọng hơn.
Trang Chu của đối phương đã ở tuyến thanh binh, Kiều Tinh Tinh không vội đi lên, ở bên trong tháp triển khai hai kỹ năng bắt đầu ngắm.
Kiều Tinh Tinh cũng không biết, từ khi trận đấu bắt đầu, tất cả ống kính đều tập trung trên người Bách Lý Thủ Ước của cô. Dù sao đây cũng là cuộc so tài giải trí, cũng không nghiêm cẩn như vậy, đương nhiên là tăng cường các cảnh khán giả muốn xem tới. Các khán giả muốn xem gì nhất? Đương nhiên là Bách Lý Thủ Ước của Kiều Tinh Tinh rốt cuộc ra sao?
Trên màn hình lớn, Bách Lý Thủ ước nho nhỏ đứng trong tháp, kỹ năng 3 sợi tơ hồng dần hợp lại thành 1, sau đó nhanh chóng di động, bắn!
"Phanh" một tiếng, phát súng đầu tiên chuẩn xác trúng mục tiêu Trang Chu.Trên khán đài vang lên một hồi kinh hô nho nhỏ.Bách Lý Thủ Ước, dạng anh hùng này sở dĩ nói xuất sắc, chính là ở chỗ đánh úp bắn trúng kẻ địch vừa đột nhiên lại kích thích, hiệu quả thị giác có vài phần cảm giác kinh tâm động phách, nếu như là tàn huyết, kia đơn giản làm người ta tim đang đập nhanh hơn cũng phải ngừng một nhịp.Trang Chu bên kia tuy là huyết đầy chỉ rớt một vạch huyết, thế nhưng thời điểm trúng mục tiêu kia cũng có vài phần hưng phấn sôi trào, sớm đã được dặn dò qua phải khen ngợi Kiều Tinh Tinh, thuyết minh lập tức cổ vũ: "Không tệ, không tệ, rất chuẩn."Nhưng đạn mạc trên phát sóng trực tiếp lại là một...cảnh tượng khác."Trang Chu vừa rồi rõ ràng binh tuyến đứng bất động? Chạy chỗ thông thường a.""Quả thực ta huyết dày tới đánh ta a 23333.""Cũng tạm được rồi, đừng quá hà khắc, dù sao ta đánh nhau với Hoàng Trung còn thất thủ."Kiều Tinh Tinh một phát bắn trúng, ra tháp thu binh, thuận lợi tăng lên cấp 2, sau đó ở vị trí mấu chốt phóng tầm nhìn. Liếc thấy Trang Chu một lần nữa xuất hiện trong tầm nhìn của chính mình, Kiều Tinh Tinh lại một thương đánh tới.Một thương này lại không có trúng.Hơn nữa bởi vì trái với dự đoán, còn lệch hơi xa.Kiều Tinh Tinh buồn bực nói thầm: "May mắn phát súng đầu tiên trúng, nghĩ thử 2 phát liên tục không trúng, không chừng lại bị cười nhạo."Vu Đồ nói: "Gánh nặng thần tượng nặng như vậy?"Kiều Tinh Tinh: "Đúng vậy..."Cô còn chưa nói dứt lời, liền nghe được một giọng nữ quen thuộc nói -- "First Blood"Cô sửng sốt, vội vã nhìn lại, trên màn hình hiển thị Gia Cát Lượng đánh chết Huyền Sách- đánh dã của đối phương.Vu Đồ bắt được "First Blood".
- -----------
Ye: #2136 từ.
- ---------
Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh
Đánh giá:
Truyện Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh
Story
Chương 30
10.0/10 từ 34 lượt.