Em Là Cả Nhân Gian Của Anh
Chương 147: Gặp lại (1)
49@-Editor: Nguyetmai
Bữa tối, Cảnh Hảo Hảo một mình dùng bữa ở phòng ăn, Lương Thần bảo người làm đưa thức ăn lên phòng sách. Cô ăn xong nhưng anh vẫn ở trong phòng sách chưa ra ngoài.
Cô ra sân tản bộ một lúc rồi về thẳng phòng ngủ, vừa xem phim truyền hình buổi tối vừa nhắn tin weibo với Thẩm Lương Niên.
***
Từ ngày liên lạc được với Cảnh Hảo Hảo, Thẩm Lương Niên vẫn luôn túc trực trên weibo 24/24.
Vừa trả hết nợ, giải quyết được mối lo về sau, anh một lòng muốn dồn hết tâm tư cho sản phẩm mới của mình.
Những năm qua, anh vẫn không ngừng phấn đấu vươn lên từ tầng lớp thấp nhất nên tăng ca đã trở thành chuyện thường ngày, tối nay cũng không ngoại lệ.
Đến tám giờ rưỡi, Thẩm Lương Niên mới tạm dừng công việc, lại thấy tin nhắn của Cảnh Hảo Hảo trên điện thoại, mọi mệt mỏi lập tức biến mất sạch sẽ, vui vẻ trò chuyện với cô.
Không biết Cảnh Hảo Hảo ở bên kia điện thoại đang làm gì, đợi rất lâu vẫn không thấy cô trả lời tin nhắn.
Phòng làm việc vốn yên lặng như tờ chợt vang lên tiếng gõ cửa, anh liếc qua điện thoại trước, không có thông báo tin nhắn mới đứng dậy ra mở cửa.
"Sao em lại đến đây?"
Mở cửa ra, anh sửng sốt khi nhìn thấy Kiều Ôn Noãn.
"Đúng lúc em đi ngang qua công ty anh, thấy phòng làm việc của anh còn sáng đèn thì biết ngay anh còn đang tăng ca nên đến con phố đằng trước mua thức ăn khuya cho anh."
Thẩm Lương Niên nghiêng người để Kiều Ôn Noãn vào, sau đó đóng cửa.
Kiều Ôn Noãn ung dung đi đến xô-pha, khom người lấy thức ăn khuya mình mua đặt lên bàn trà, ngước lên tươi cười nhìn Thẩm Lương Niên: "Anh làm việc đến giờ này, chắc mệt lắm đúng không, đến ăn một chút trước đi."
Thẩm Lương Niên "ừ" một tiếng, vào nhà vệ sinh rửa tay rồi sẵn tiện mở tủ lạnh, hỏi: "Muốn uống gì không?"
"Không cần đâu."
"Giữ dáng à?"
Thẩm Lương Niên cười hỏi, ngồi xuống đối diện cô ta, "Em để ý đến những thứ này thật, Hảo Hảo chẳng bao giờ làm vậy, muốn ăn thì ăn thôi."
Kiều Ôn Noãn đang xé vỏ đôi đũa dùng một lần hơi khựng lại, ánh mắt tối sầm, sau đó liền lại điềm nhiên nở nụ cười với Thẩm Lương Niên như không có việc gì, đưa đũa cho anh, nói, "Cảnh Hảo Hảo ăn thế nào cũng không béo, biết bao nhiêu người ngưỡng mộ dáng người của cô ấy."
"Cảm ơn…"
Thẩm Lương Niên nhận lấy đũa, bắt đầu gắp thức ăn, tiếp tục đề tài khi nãy, "Anh lại hi vọng Hảo Hảo béo ra một chút."
Em Là Cả Nhân Gian Của Anh
Bữa tối, Cảnh Hảo Hảo một mình dùng bữa ở phòng ăn, Lương Thần bảo người làm đưa thức ăn lên phòng sách. Cô ăn xong nhưng anh vẫn ở trong phòng sách chưa ra ngoài.
Cô ra sân tản bộ một lúc rồi về thẳng phòng ngủ, vừa xem phim truyền hình buổi tối vừa nhắn tin weibo với Thẩm Lương Niên.
***
Từ ngày liên lạc được với Cảnh Hảo Hảo, Thẩm Lương Niên vẫn luôn túc trực trên weibo 24/24.
Vừa trả hết nợ, giải quyết được mối lo về sau, anh một lòng muốn dồn hết tâm tư cho sản phẩm mới của mình.
Những năm qua, anh vẫn không ngừng phấn đấu vươn lên từ tầng lớp thấp nhất nên tăng ca đã trở thành chuyện thường ngày, tối nay cũng không ngoại lệ.
Đến tám giờ rưỡi, Thẩm Lương Niên mới tạm dừng công việc, lại thấy tin nhắn của Cảnh Hảo Hảo trên điện thoại, mọi mệt mỏi lập tức biến mất sạch sẽ, vui vẻ trò chuyện với cô.
Không biết Cảnh Hảo Hảo ở bên kia điện thoại đang làm gì, đợi rất lâu vẫn không thấy cô trả lời tin nhắn.
Phòng làm việc vốn yên lặng như tờ chợt vang lên tiếng gõ cửa, anh liếc qua điện thoại trước, không có thông báo tin nhắn mới đứng dậy ra mở cửa.
"Sao em lại đến đây?"
Mở cửa ra, anh sửng sốt khi nhìn thấy Kiều Ôn Noãn.
"Đúng lúc em đi ngang qua công ty anh, thấy phòng làm việc của anh còn sáng đèn thì biết ngay anh còn đang tăng ca nên đến con phố đằng trước mua thức ăn khuya cho anh."
Thẩm Lương Niên nghiêng người để Kiều Ôn Noãn vào, sau đó đóng cửa.
Kiều Ôn Noãn ung dung đi đến xô-pha, khom người lấy thức ăn khuya mình mua đặt lên bàn trà, ngước lên tươi cười nhìn Thẩm Lương Niên: "Anh làm việc đến giờ này, chắc mệt lắm đúng không, đến ăn một chút trước đi."
Thẩm Lương Niên "ừ" một tiếng, vào nhà vệ sinh rửa tay rồi sẵn tiện mở tủ lạnh, hỏi: "Muốn uống gì không?"
"Không cần đâu."
"Giữ dáng à?"
Thẩm Lương Niên cười hỏi, ngồi xuống đối diện cô ta, "Em để ý đến những thứ này thật, Hảo Hảo chẳng bao giờ làm vậy, muốn ăn thì ăn thôi."
Kiều Ôn Noãn đang xé vỏ đôi đũa dùng một lần hơi khựng lại, ánh mắt tối sầm, sau đó liền lại điềm nhiên nở nụ cười với Thẩm Lương Niên như không có việc gì, đưa đũa cho anh, nói, "Cảnh Hảo Hảo ăn thế nào cũng không béo, biết bao nhiêu người ngưỡng mộ dáng người của cô ấy."
"Cảm ơn…"
Thẩm Lương Niên nhận lấy đũa, bắt đầu gắp thức ăn, tiếp tục đề tài khi nãy, "Anh lại hi vọng Hảo Hảo béo ra một chút."
Em Là Cả Nhân Gian Của Anh
Đánh giá:
Truyện Em Là Cả Nhân Gian Của Anh
Story
Chương 147: Gặp lại (1)
10.0/10 từ 46 lượt.