Em Đừng Hòng Chạy
Chương 33: Kho hàng S07
119@-Phía Đông Thành Phố Budapest
Fritz ngồi trong phòng của Ngữ Âm, căn phòng giản dị chỉ có màu chủ đạo là trắng nhưng lại rất rộng và được cô bài chí tinh tế,hắn ngắm nhìn từng bức ảnh cô lớn lên dưới vòng tay của Tổ Chức này. Từ bước đầu cầm súng, bước đầu cầm dao, những động tác né đòn đều được lưu giữ trong phòng cô.
Bức tranh để bàn một gia đình không có cô đã khiến anh chú ý. Ba người một người là Tô Dĩnh Dương, một người là Trần Lan, người cuối cùng không ai khác là cô chị gái quá cố Tô Ngữ Âm. Những nụ cười trong bức ảnh tưởng chừng là hạnh phúc nhưng mấy ai biết được sau nụ cười ấy là nỗi sợ hãi, sự đáng sợ của từng người …
Hắn đưa tay xoa nhẹ thái dương, gương mặt có chút não nề nhìn ra ngoài căn biệt thự. Tô Dĩnh Dương đã làm gì để gieo trong lòng Tô Hạ một con bé từ năm 7 tuổi đã hận ông ấy đến tận xương tủy như vậy chứ. Anh không hiểu chuyện của gia đình họ, nhưng anh hiểu hai chị em Tô Ngữ Âm. Từ lúc bước vào căn phòng này đến khi bước ra anh vẫn im lặng, khóe mắt có chút đỏ.
[ Biệt Thự Ngoại Thành ]
Đêm xuống ánh đèn căn biệt thự vẫn sáng lung linh cùng những cơn gió mát hơi se lạnh. Chiếc BGT đen lao nhanh vào cổng chính căn biệt thự. Ngữ Âm từ trong xe bước ra, đôi chân nhỏ nhưng thon dài được che chắn bởi bộ đồ bó sát cơ thể. Ba vòng hoàn hảo cùng gương mặt sắc bén cô cầm theo bộ đàm và khẩu súng bước vào biệt thự
Từ lúc hắn cho cô danh dự là một thành viên của tổ chức cô đã tự nhủ phải giỏi hơn người dưới mình, không được thua người trên mình. Đạo lý này không biết cô lấy đâu nữa chỉ đơn giản cô không cho phép mình thua bất cứ một ai
Dáng người quyến rũ mặc chiếc váy hai dây màu đen lả lướt đứng ngoài cửa, vừa nhìn thấy vậy Ngữ Âm khẽ thở dài.
- chưa bỏ cuộc sao?
- anh A Thành
Thấy có người từ ngoài bước vào, Cố Miên đã lập tức quay người gọi tên Lục Cảnh Thành với vẻ mặt vui mừng
- anh A Thành đây! Nào! Nào lại ôm đi! Cô đúng là có vấn đề mới thích anh ta
- CÔ …
Ngữ Âm đưa mắt nhìn chằm chằm Cố Miên rồi đi thẳng lên phòng
- Dì Trương! Tối nay con không ăn tối
- vâng thưa cô
Cố Miên tức giận cấu mạnh vào ngón tay đang run nhẹ của mình. Đối diện với Tô Ngữ Âm, cô ta như chết lặng vậy không phản bác được câu nào. Cô dù gì cũng là lá ngọc cành vàng của Cố gia, em gái cưng của Cố Trạch thế mà lại bị một con đàn bà vô danh hạ thấp danh dự trước nhiều người làm cô không phục.
Ngữ Âm lên phòng liền quăng bộ đàm cùng khẩu súng xuống giường rồi bước vào phòng tắm. Cơ thể trắng nõn nằm ngâm mình trong bồn tắm, cơ mặt cô lúc này mới giãn ra nét ôn nhu nhàn thục hiện rõ lên mặt cô.
Đông Nam Á khác Đông Âu cô không thể tin tưởng bất cứ ai kể cả hắn Lục Cảnh Thành kẻ đứng đầu Đông Nam Á nắm giữ khối vũ khí cấm khổng lồ mà bao nhiêu người thèm khát.
Bến Cảng F
Khung cảnh ảm đạm, yên tĩnh bao quanh cả khu vực bến cảng ven biển. Đám bảo vệ được bố trí canh gác nghiêm ngặt từ trong ra ngoài của các kho hàng. Ánh đèn pin chiếu từ Đông sang Tây, các ngóc ngách đều nằm trong tằm ngắm của camera.
Một tuýp người lạ mặt cùng chiếc thuyền lạ từ từ tiến vào gần bờ của bến cảng. Bọn họ mặc đồ cư dân biển tay cầm vũ khí như tiểu liên, ak, shotgun…Bảo vệ thấy tàu ngư dân tiến vào thì liền dẫn theo người lại tra hỏi
- Này! Các anh đi tàu về muộn vậy! Có vấn đề gì sao?
- đừng có soi
- ngoài đó sảy ra vấn đề! Chúng tôi về hơi trễ
- khảo sát được gì không?
- không được gì! Các anh muốn thứ gì tôi cho
Đám bảo vệ thấy vậy cũng không nghi ngờ mà vui vẻ nói chuyện
- được! Được vào đi. Sắp có hàng về rồi đấy
- hàng anh Ngũ nhớ giữ cho cẩn thận! Không bán mạng mà đền hàng
- được rồi! Yên tâm đi
Cứ như vậy một đám người lạ mặt mặc quần áo dân đi biển cầm vũ khí vác theo những thùng gỗ lớn tiến vào kho hàng vũ khí cấm
[ Kho S07 ]
Đứng trước một dãy phòng kho s01 - S24 bọn họ choáng ngợp, tên nào tên đấy há hốc miệng nhìn
- đại ca! Khâm phục! Khâm phục
- nhanh lên! Chúng mày lại đây. S07 là kho chính rồi.
- mình chơi kho này trước
- vâng vâng lão đại
- bọn em tới đây
Đám người hứng hở, vung tay vung chân chạy lại mở cửa kho. Những tên còn lại thấy thế cũng bước vào
- Đây là kho rộng nhất trong 24 kho. Chúng mày làm ăn cẩn thận vào
- làm ăn tốt về lão gia thưởng lớn
Tên cầm đầu cầm súng chỉ đạo những tên còn lại, tay chỉ chỏ bốn phía vui sướng nhìn những kho hàng đầy ắp vũ khí, khiến hắn nổi lòng tham vô đáy. Số vũ khí hạng nặng, hạng chiến đấu hay phòng thủ đều được bọn chúng đưa hết vô những chiếc thùng lớn ban nãy
- đại ca! Chúng ta xong phi vụ này là giàu rồi
- haha giàu rồi
- đại ca tiền này chúng ta ăn cả đời không hết mất
Từ những chiếc thùng gỗ dung lượng lớn trống không nay nó đã được lấp đầy bởi số vũ khí lệch chủ. Mặt tên nào cũng thỏa mãn, thèm khát số tiền khủng khi số vũ khí này được bán đi họ bao trọn ăn cả đời cùng gia đình cũng không hết.
Cửa kho đột nhiên mở toang ra, một tiếng rầm lớn tỏa ra.Dàn xe Rolls bật toàn bộ pha chiếu thẳng vào phòng kho S07.Một lượng người đông đảo gần bảy mươi người ăn vận đen từ trên xuống dưới chầm chậm tiến vào.
- ây zaaa! Các chú thỏ con! Anh tới rồi đây
- đại ca
- đại ca! Bọn chúng đến…rồi…
Giọng đùa cợt từ bên trong đám người áo đen cất lên. Hành tung của những tên giả mạo này không phải quá lộ liễu rồi sao. Muốn cho cả bàn dân thiên hạ biết hay gì mà dám cả gan xâm nhập kho hàng của bọn họ
Cảnh Tam từ đám đông bước lên. Đàn em đưa lên trước mặt anh một chiếc ghế đệm. Anh cười khẩy rồi ung dung ngồi xuống như xem một vở kịch hài không có hồi kết vậy.
- Thỏ ngoan! Nói anh nghe xem ai sai các em đến đây nào
- hahahah thằng ranh như mày cũng đòi bọn tao nói á! Mày mơ đi
Cảnh Tam cười nhạt chân vắt chép, anh đưa tay xoa xoa nhẹ tai mình rồi phủi tay ra hiệu cho đàn em bao quanh toàn bộ đám người trước mặt
- ngoan anh cho mấy chú ăn kẹo
Em Đừng Hòng Chạy
Fritz ngồi trong phòng của Ngữ Âm, căn phòng giản dị chỉ có màu chủ đạo là trắng nhưng lại rất rộng và được cô bài chí tinh tế,hắn ngắm nhìn từng bức ảnh cô lớn lên dưới vòng tay của Tổ Chức này. Từ bước đầu cầm súng, bước đầu cầm dao, những động tác né đòn đều được lưu giữ trong phòng cô.
Bức tranh để bàn một gia đình không có cô đã khiến anh chú ý. Ba người một người là Tô Dĩnh Dương, một người là Trần Lan, người cuối cùng không ai khác là cô chị gái quá cố Tô Ngữ Âm. Những nụ cười trong bức ảnh tưởng chừng là hạnh phúc nhưng mấy ai biết được sau nụ cười ấy là nỗi sợ hãi, sự đáng sợ của từng người …
Hắn đưa tay xoa nhẹ thái dương, gương mặt có chút não nề nhìn ra ngoài căn biệt thự. Tô Dĩnh Dương đã làm gì để gieo trong lòng Tô Hạ một con bé từ năm 7 tuổi đã hận ông ấy đến tận xương tủy như vậy chứ. Anh không hiểu chuyện của gia đình họ, nhưng anh hiểu hai chị em Tô Ngữ Âm. Từ lúc bước vào căn phòng này đến khi bước ra anh vẫn im lặng, khóe mắt có chút đỏ.
[ Biệt Thự Ngoại Thành ]
Đêm xuống ánh đèn căn biệt thự vẫn sáng lung linh cùng những cơn gió mát hơi se lạnh. Chiếc BGT đen lao nhanh vào cổng chính căn biệt thự. Ngữ Âm từ trong xe bước ra, đôi chân nhỏ nhưng thon dài được che chắn bởi bộ đồ bó sát cơ thể. Ba vòng hoàn hảo cùng gương mặt sắc bén cô cầm theo bộ đàm và khẩu súng bước vào biệt thự
Từ lúc hắn cho cô danh dự là một thành viên của tổ chức cô đã tự nhủ phải giỏi hơn người dưới mình, không được thua người trên mình. Đạo lý này không biết cô lấy đâu nữa chỉ đơn giản cô không cho phép mình thua bất cứ một ai
Dáng người quyến rũ mặc chiếc váy hai dây màu đen lả lướt đứng ngoài cửa, vừa nhìn thấy vậy Ngữ Âm khẽ thở dài.
- chưa bỏ cuộc sao?
- anh A Thành
Thấy có người từ ngoài bước vào, Cố Miên đã lập tức quay người gọi tên Lục Cảnh Thành với vẻ mặt vui mừng
- anh A Thành đây! Nào! Nào lại ôm đi! Cô đúng là có vấn đề mới thích anh ta
- CÔ …
Ngữ Âm đưa mắt nhìn chằm chằm Cố Miên rồi đi thẳng lên phòng
- Dì Trương! Tối nay con không ăn tối
- vâng thưa cô
Cố Miên tức giận cấu mạnh vào ngón tay đang run nhẹ của mình. Đối diện với Tô Ngữ Âm, cô ta như chết lặng vậy không phản bác được câu nào. Cô dù gì cũng là lá ngọc cành vàng của Cố gia, em gái cưng của Cố Trạch thế mà lại bị một con đàn bà vô danh hạ thấp danh dự trước nhiều người làm cô không phục.
Ngữ Âm lên phòng liền quăng bộ đàm cùng khẩu súng xuống giường rồi bước vào phòng tắm. Cơ thể trắng nõn nằm ngâm mình trong bồn tắm, cơ mặt cô lúc này mới giãn ra nét ôn nhu nhàn thục hiện rõ lên mặt cô.
Đông Nam Á khác Đông Âu cô không thể tin tưởng bất cứ ai kể cả hắn Lục Cảnh Thành kẻ đứng đầu Đông Nam Á nắm giữ khối vũ khí cấm khổng lồ mà bao nhiêu người thèm khát.
Bến Cảng F
Khung cảnh ảm đạm, yên tĩnh bao quanh cả khu vực bến cảng ven biển. Đám bảo vệ được bố trí canh gác nghiêm ngặt từ trong ra ngoài của các kho hàng. Ánh đèn pin chiếu từ Đông sang Tây, các ngóc ngách đều nằm trong tằm ngắm của camera.
Một tuýp người lạ mặt cùng chiếc thuyền lạ từ từ tiến vào gần bờ của bến cảng. Bọn họ mặc đồ cư dân biển tay cầm vũ khí như tiểu liên, ak, shotgun…Bảo vệ thấy tàu ngư dân tiến vào thì liền dẫn theo người lại tra hỏi
- Này! Các anh đi tàu về muộn vậy! Có vấn đề gì sao?
- đừng có soi
- ngoài đó sảy ra vấn đề! Chúng tôi về hơi trễ
- khảo sát được gì không?
- không được gì! Các anh muốn thứ gì tôi cho
Đám bảo vệ thấy vậy cũng không nghi ngờ mà vui vẻ nói chuyện
- được! Được vào đi. Sắp có hàng về rồi đấy
- hàng anh Ngũ nhớ giữ cho cẩn thận! Không bán mạng mà đền hàng
- được rồi! Yên tâm đi
Cứ như vậy một đám người lạ mặt mặc quần áo dân đi biển cầm vũ khí vác theo những thùng gỗ lớn tiến vào kho hàng vũ khí cấm
[ Kho S07 ]
Đứng trước một dãy phòng kho s01 - S24 bọn họ choáng ngợp, tên nào tên đấy há hốc miệng nhìn
- đại ca! Khâm phục! Khâm phục
- nhanh lên! Chúng mày lại đây. S07 là kho chính rồi.
- mình chơi kho này trước
- vâng vâng lão đại
- bọn em tới đây
Đám người hứng hở, vung tay vung chân chạy lại mở cửa kho. Những tên còn lại thấy thế cũng bước vào
- Đây là kho rộng nhất trong 24 kho. Chúng mày làm ăn cẩn thận vào
- làm ăn tốt về lão gia thưởng lớn
Tên cầm đầu cầm súng chỉ đạo những tên còn lại, tay chỉ chỏ bốn phía vui sướng nhìn những kho hàng đầy ắp vũ khí, khiến hắn nổi lòng tham vô đáy. Số vũ khí hạng nặng, hạng chiến đấu hay phòng thủ đều được bọn chúng đưa hết vô những chiếc thùng lớn ban nãy
- đại ca! Chúng ta xong phi vụ này là giàu rồi
- haha giàu rồi
- đại ca tiền này chúng ta ăn cả đời không hết mất
Từ những chiếc thùng gỗ dung lượng lớn trống không nay nó đã được lấp đầy bởi số vũ khí lệch chủ. Mặt tên nào cũng thỏa mãn, thèm khát số tiền khủng khi số vũ khí này được bán đi họ bao trọn ăn cả đời cùng gia đình cũng không hết.
Cửa kho đột nhiên mở toang ra, một tiếng rầm lớn tỏa ra.Dàn xe Rolls bật toàn bộ pha chiếu thẳng vào phòng kho S07.Một lượng người đông đảo gần bảy mươi người ăn vận đen từ trên xuống dưới chầm chậm tiến vào.
- ây zaaa! Các chú thỏ con! Anh tới rồi đây
- đại ca
- đại ca! Bọn chúng đến…rồi…
Giọng đùa cợt từ bên trong đám người áo đen cất lên. Hành tung của những tên giả mạo này không phải quá lộ liễu rồi sao. Muốn cho cả bàn dân thiên hạ biết hay gì mà dám cả gan xâm nhập kho hàng của bọn họ
Cảnh Tam từ đám đông bước lên. Đàn em đưa lên trước mặt anh một chiếc ghế đệm. Anh cười khẩy rồi ung dung ngồi xuống như xem một vở kịch hài không có hồi kết vậy.
- Thỏ ngoan! Nói anh nghe xem ai sai các em đến đây nào
- hahahah thằng ranh như mày cũng đòi bọn tao nói á! Mày mơ đi
Cảnh Tam cười nhạt chân vắt chép, anh đưa tay xoa xoa nhẹ tai mình rồi phủi tay ra hiệu cho đàn em bao quanh toàn bộ đám người trước mặt
- ngoan anh cho mấy chú ăn kẹo
Em Đừng Hòng Chạy
Đánh giá:
Truyện Em Đừng Hòng Chạy
Story
Chương 33: Kho hàng S07
10.0/10 từ 43 lượt.