Em Có Tâm Thần Tôi Vẫn Yêu Em
Chương 5: Hoàn
Tôi đã từng rất ghen tị với những kẻ lăng nhăng.
Bởi vì chìm đắm sẽ là việc gây ch.ế.t người.
Ba tháng trước, tôi và Lâm Thanh Thanh nhận giấy đăng ký kết hôn trong bầu không khí ngọt ngào.
Ba tháng sau, chúng tôi chán nản đi nhận giấy chứng nhận ly hôn tại Cục dân chính.
Thế nhưng, làm sao tôi có thể buông tay chứ?
Tôi hối hận rồi.
Hối hận vì đã không cầu xin em.
Tôi không cần thứ gọi là tôn nghiêm tự tôn gì đấy nữa.
Nếu có thể khiến em đổi ý, dù tôi có phải hạ mình cầu xin, dù tôi có phải quỳ gối…tôi cũng sẽ làm.
Tôi không ép em phải cùng nhau ra nước ngoài.
Em muốn trở thành cảnh sát, tôi sẽ không làm vật cản trở em.
Nếu bạn yêu một ai đó, bạn sẽ yêu tất cả mọi thứ của họ.
Hơn nữa, đó là niềm tin và động lực của đời em.
Tôi quay lại và đuổi theo em.
Nhưng khi tôi định gọi em quay lại thì một người đàn ông từ trong góc tối đi ra, hỏi em: “Có giấy ly hôn chưa? Đi thôi, hãy bắt đầu một cuộc sống mới nào.”
Em gật đầu, bước lên chiếc xe đắt tiền của gã.
“Lâm Thanh Thanh…Lâm Thanh Thanh.” Tôi hét lên.
Có thể là gió quá lớn khiến em không nghe thấy, nên em mới không dừng lại mà quay đầu nhìn tôi.
Tôi chạy đuổi theo xe.
Vào một buổi chiều nhiều mây ấy, không một lời báo trước, trời bắt đầu mưa.
Hoá ra nước mưa lại có vị mặn chát, giống hệt như vị của nước mắt.
47. Ngoại truyện: Giang Yển (2)
Tôi và Lâm Thanh Thanh gặp lại nhau trong bệnh viện tâm thần hoàn toàn là một sự tình cờ.
Bất ngờ thật.
không gặp nhau
của tôi
trí nhớ, sống
công bằng
Trương để lấy thông tin
biết vì sao
hôn” trên tờ thông tin, tôi đã không
cảm
em lại biến thành một con chim hoàng
nói rồi, em sẽ hối
đúng không, đồ
lên đôi môi mềm
Em bị bệnh
để quyết định có nên hận
giây để quyết định
truyện: Giang
nói chuyện với viện
định quyên góp 50
vàng gấp gáp, vội vội
màn hình điện
một
tình liếc qua, nhìn thấy một cái
cảnh sát mật, tìm
cố tình cho hắn thấy tôi đang
nhốt Lâm Thanh
ba vệ sĩ canh gác bên ngoài
truyện: Giang
về chân tướng theo phiên bản lãng mạn việc “Lâm
một cách xuất sắc lại thờ
lắm, chỉ cần điều trị
tiên
tình yêu thì
có thể cầm d.ao đâ.m nát bét
cho tôi biết, tôi
lẽ
phải
sẽ ch.ết dần ch.ết mòn
đến sân bay thì
thèm quan
đã cướp
Thanh Thanh chỉ yêu một
m.ẹ
mà dám trợn
nhất định sẽ ch.ết thảm ở
con trai mà thằng
đeo chiếc nhẫn kim cương lóa mắt trên ngón áp út bên tay phải, còn anh thì đeo chiếc
đầu tiên tôi
xấu
lại đồ
Liên tiên tử vừa lương thiện
tiên tử lấp
xuất cũng thuộc
truyện: Đám
Giang Yển quả thật là
lộn trong
ấy cũng bị tôi
lại an ủi tôi rằng hãy xem mọi thứ như lễ
dù đớn đau bao
đã
lại càng
Giang Yển vẫn không
làm hoà, chúng tôi đến
ở biệt thự lớn vậy mà giờ lại
Yển lại nhất
nhau sống trong căn
thượng chạy được nhưng
ý chỉ việc trốn được một lần nhưng không thể
một ngày tỉnh dậy, nhận ra tất
ý nói là giấc mộng
mặt Giang Yển, hôn lên đôi
mẽ khiến môi
Giang Yển:
cười, im lặng
Lúc này tôi mới nhận ra, đây là con sói đói bụng 7 năm rồi.
Nửa năm sau, chứng tự làm hại mình của Giang Yển được chữa khỏi.
Chúng tôi đã có một đám cưới linh đình.
Tôi yên tâm làm một cô dâu xinh đẹp như hoa vì mọi thứ đã có Giang Yển sắp xếp hết.
Cha mẹ anh đều tái hôn cả nên quan hệ của anh và cha mẹ không quá thân thiết.
Dù họ được mời đến đám cưới, nhưng họ lại không quen tôi và cũng giữ thái độ lịch sự xa cách với Giang Yển.
Gia đình tôi rất có cảm tình với Giang Yển.
Lần đầu tiên mẹ tôi nhìn thấy anh ấy là trong đám cưới, bà nắm lấy tay anh, đau khổ nói: “Quả thật khó khăn cho đứa nhỏ này mà, Lâm Thanh Thanh thật sự là một đứa… Không biết tại sao lúc trước lại lừa gạt được đứa trẻ vừa đẹp trai, vừa si tình như thế này mà giữa đường còn bội tình bạc nghĩa(*) nữa chứ.”
(*) bội tình bạc nghĩa: có những hành vi xử tệ, phụ lại công ơn, tình nghĩa của người thân đối với mình.
“A Yển, về sau con bé dám bắt nạt con, con cứ nói với mẹ, mẹ tự mình xử lý đứa con gái già đầu mà chưa lớn này.”
Vâng, đúng chuẩn mẹ ruột tôi đấy.
Giang Yển nắm tay tôi: “Cảm ơn mẹ, nhưng mà không cần đâu ạ, về sau cô ấy mà bắt nạt con thì con sẽ tự mình “xử lý” cô ấy.”
51. Ngoại truyện: Đám cưới (2)
Tháng thứ hai sau hôn lễ, tôi mang thai.
Đối tượng đầu tiên được Giang Yển thông báo lại là Lý Sâm.
Tôi ngồi đó, dấu chấm hỏi bay đầy đầu.
Tại sao chứ?
“Lý Sâm, ông muốn làm cha nuôi không?”
Khi ấy Lý Sâm chưa kịp phản ứng, còn tưởng Giang Yển đang ám chỉ hắn, sửng sốt một chút rồi bắt đầu mắng:
“Cha nuôi cái đầu ông! Tôi không phải cái loại người như thế!” (*)
(*): chắc anh Sâm tưởng anh Yển khịa anh muốn làm sugar daddy:))
“Cha nuôi thật mà! Tiên tử nhà tôi mang thai, nhà tôi chuẩn bị có tiên đồng (*).”
(*) tiên đồng: con của thần tiên
“Ha ha ha… được, được, ông quả thật là anh em tốt của tôi! Chức cha nuôi này tôi nhất định nhận rồi.”
Giang Yển: “Vậy thì nhớ chuẩn bị lì xì thật lớn đấy nhé.”
“Ông có còn là con người không vậy?”
Em Có Tâm Thần Tôi Vẫn Yêu Em