Dưới giường không quen
Chương 3:
Sao có thể hình dung được sự rung động khi lần đầu nhìn thấy anh.
Diệp Khúc Đào cảm nhận được cái gọi là vừa gặp đã yêu gì đó được mô tả trên internet, tim đập như đánh trống, ánh mắt không thể dời đi, không thấy gì xung quanh, tất cả đều đã bị tự động làm mờ, khi nhìn thấy người đó mới biết đây là thực!
Trong nháy mắt thấy anh, cô đã đắm chìm rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Canh Minh vẫn duy trì khoảng cách với cô, không biết có phải mũi cô quá nhạy hay không, lúc anh đi qua, cô ngửi thấy trên người anh có một mùi thơm thoang thoảng, rất dễ chịu, không phải mùi nước hoa, mà giống với mùi nước xả vải, còn là mùi cô rất thích.
Diệp Khúc Đào tới bên đó tiếp xúc với vài vị lãnh đạo, trên người toàn mùi thuốc lá, vô cùng nồng, đây là lần đầu tiên cô ngửi thấy mùi vị tươi mát như vậy, ánh mắt cũng đuổi theo anh.
Diệp Khúc Đào đã quên mình muốn làm gì, đi theo anh ra ngoài, còn định hỏi anh là người của phòng làm việc nào.
Nhưng đuổi tới thì người đã lên xe rời đi.
Mới đầu Diệp Khúc Đào còn cho rằng anh là người của phòng làm việc bọn họ, mới quay về hỏi đồng nghiệp.
Cô hốt hoảng.
Người ta là phó quận trưởng, khi đó vẫn chưa thăng chức làm Thường Ủy, đang là cán bộ cấp bộ.
Nhà vệ sinh của các lãnh đạo không ở đây, nhưng hôm nay bên đó phải sửa chữa nên mới tới đây.
Phản ứng đầu tiên của Diệp Khúc Đào là… không giống mà.
Tuổi tác, ngoại hình, không hợp gì cả...
Tuổi tác trông cũng không lớn, ngoại hình này trông cũng không điềm tĩnh, nghiêm túc, sao ở tuổi này đã làm lãnh đạo rồi, khác với lãnh đạo trong tưởng tượng của cô.
Đồng nghiệp giải thích: “Đó là do người ta có lý lịch tốt đó, IQ cao, khá đặc biệt, chủ yếu là năng lực, năng lực tốt thì được thăng chức ở độ tuổi này cũng chẳng có gì lạ.”
Diệp Khúc Đào cảm thấy mình đã rung động, nhưng sau khi nghe thấy thân phận của người ta thì… thôi bỏ đi.
Không phải là người cô có thể trèo cao.
Đại hội được tổ chức vào hôm sau, Diệp Khúc Đào phụ trách thu xếp lại phòng làm việc, chuẩn bị trà và đặt bảng tên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc đi ra ngoài thì gặp Chu Canh Minh đang đi vào.
Lãnh đạo tổ chức họp đều ăn mặc rất nghiêm túc.
Mặc áo khoác công sở màu đen, cộng thêm một tay anh xách cặp đựng giấy tờ trong, tay còn lại cầm bình giữ nhiệt, Diệp Khúc Đào cảm thấy anh rất điềm tĩnh, có sự trầm ổn nên có ở tuổi ba mươi như anh.
Hôm qua thấy là rung động, lúc gặp lại thì cảm thấy trái tim mình như sắp nhảy ra ngoài luôn vậy!
Cô cứ nhìn chằm chằm vào anh, anh tới sớm, trợ lý của anh ra ngoài tìm đồ, Diệp Khúc Đào thấy phòng làm việc không có ai, nên chủ động tiến tới hỏi anh muốn uống gì.
Chu Canh Minh lạnh nhạt với cô, duy trì khoảng cách nói: “Anh mang theo rồi, cảm ơn.”
Diệp Khúc Đào cảm thấy anh đúng là lịch sự, giọng nói dễ nghe quá đi!
Dịu dàng với người khác thật đấy!
Diệp Khúc Đào đi làm, việc chưa làm tới, đàn ông đã tới một người, muốn ngủ.
Nghiêm túc quá.
Nghiêm túc uống trà trong bình giữ nhiệt, đọc tài liệu, lúc suy nghĩ còn nhíu mày, rất hứng thú.
Cũng không biết đàn ông như vậy, có phải trên giường...cũng lạnh lùng không, hay là...Sẽ dũng mãnh hơn một chút.
Nhưng, Chu Canh Minh khi ấy chắc chắn không có suy nghĩ đó với cô, bởi vì anh chưa từng nhìn thẳng vào cô.
Diệp Khúc Đào được liếm rất dễ chịu, cảm thấy suy nghĩ viển vông trước kia của mình đã trở thành hiện thực.
Anh lạnh lùng, ôm mông cô liếm cho cô.
Đầu lưỡi linh hoạt chui vào làm trong huyệt của cô, anh cũng nóng vội, dục vọng ở phương diện này quả thực rất mạnh.
Được anh làm đúng là rất sướng.
Anh cũng thích liếm cho cô, cô được liếm sướng thì rên a a a mấy tiếng rồi phun ra.
Cô phun rất nhanh, bắn vào trong miệng của anh, anh uống nước của cô, uống rất nhiều.
Cô thoải mái thở hổn hển, lồng ngực phập phồng.
Chu Canh Minh thấy cô sướng rồi thì buông mông cô ra, cầm khăn giấy bên cạnh lau miệng mình.
Diệp Khúc Đào tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, thấy cái quần rộng thùng thình đã dựng trại, cô bèn đè anh xuống giường.
Dạng rộng hai chân, trên người vẫn mặc váy ngủ nhưng vải rất trơn, váy ngủ đã tụt tới eo, cặp vú lớn lộ ra.
Cô cởi quần anh xuống, đến cả quần lót của anh cũng cởi, thứ đó nhảy ra, đánh vào tay cô.
Nóng bỏng.
Cô nắm lấy cây gậy lớn của anh tuốt ở trên tay, xoa một cái, Chu Canh Minh ngồi trong tư thế nửa dựa lên tủ đầu giường, tư thế này rất gợi tình.
Diệp Khúc Đào dùng tay làm cho anh một chút, sau đó ma sát huyệt nhỏ với dương vật của anh.
Không đút vào mà ngồi lên dương vật của anh, làm nó cong nó, cô dùng chỗ thịt mềm ướt át, cọ lên cây gậy cứng rắn của anh.
Nóng quá, phía dưới của cô cũng rất nóng.
Cô chuyển động mông cọ vào dương vật của anh, thở gấp hỏi: “Chồng ơi, thích không, có phê không, phía dưới của người ta có ướt không, có thoải mái không, cọ xát chồng như vậy, có phải rất sướng không?”
Anh không nói bậy, nhưng khi thoải mái, tiếng ưm lại càng gợi tình hơn.
Anh “Ừm” một tiếng, vỗ vào bờ mông mềm mại của cô một cái, Diệp Khúc Đào bị kích thích hơn, cô kêu lên sau khi bị đánh: “A, chồng ơi, đánh vào mông người ta, thoải mái quá, có phải mông của người ta đàn hồi lắm phải không, chồng thích đánh thì đánh thêm mấy cái đi...”
Chu Canh Minh nhìn dáng vẻ lẳng lơ này của cô, đánh thêm mấy cái vào bờ mông trắng nõn để thỏa mãn cô, làn da trắng đã bị đánh tới mức đỏ lên.
Cọ xát thêm một lát, phía dưới của Diệp Khúc Đào ngứa ngáy, muốn nhét vào trong, dùng tay cầm lấy cái đó của anh, hướng về phía hang động ở thân dưới của cô, trước khi nhét vào trong còn dùng tay còn lại tách ra, cúi đầu nhìn chỗ giao hợp của hai người.
Cô chậm rãi nhét nó vào trong, cắm vào, ngồi tới tận gốc, làm trong tư thế nữ ở bên trên.
Bàn tay của Chu Canh Minh đặt trên quần áo của cô, vén quần áo lên, cô di chuyển, quần áo che lại chỗ giao hợp của hai người, anh vén quần áo lên, nhìn chỗ giao hợp, Diệp Khúc Đào cũng tự chuyển động hông ra vào.
Xoay qua xoay lại, cô rất thích tư thế này, dù rất mệt nhưng ở tư thế này có thể thấy rõ khuôn mặt của Chu Canh Minh hơn, có thể nhìn thấy biểu cảm thoải mái trầm luân của anh, rất là sướng.
Cô đè cổ của anh, chuyển động phía trên, vừa làm vừa rên, thở dốc: “Chồng… Thoải mái quá… A a a… Sướng quá… Chồng ơi… Dương vật của chồng lớn thật đấy, thích bị dương vật của chồng đâm vào sâu, phía dưới chặt quá, thích quá...”
Không biết Chu Canh Minh có thích những lời lẳng lơ này hay không nhưng Diệp Khúc Đào thì thích.
Cô thích nói lời cợt nhả với người đàn ông của mình, thấy anh cũng không hề từ chối.
Diệp Khúc Đào chuyển động, rồi ngừng lại, tuy rất thoải mái nhưng rất tốn sức, Chu Canh Minh thấy cô dừng lại thì túm lấy mông cô, thế chỗ cô, anh ưỡn eo đẩy vào chỗ sâu của cô.
Giường cũng rung theo.
Áo anh vẫn chưa cởi ra, Diệp Khúc Đào thấy anh dũng mãnh như vậy thì giơ tay nhét vào trong áo sờ cơ bụng của anh.
Thể lực của anh tốt, cũng bởi vì về nhà có thời gian là sẽ rèn luyện, trong nhà có dụng cụ tập thể dục, anh thích rèn luyện thân thể, tập được tám múi rồi.
Cô thích cơ bụng của anh nhất, cảm giác sờ rất săn chắc.
Lần nào về nhà cũng phải chạm vào cơ bụng của anh.
Tốc độ của anh rất nhanh, không phải là kiểu Diệp Khúc Đào có thể chịu đựng nổi, một lúc lâu sau, anh rút thứ đó ra, mở tủ đầu giường bên cạnh lấy một cái bao cao su mới mua từ bên trong ra.
Tốc độ rất nhanh, làm cô tới cao trào, thân thể run rẩy, kẹp anh chặt hơn.
Chu Canh Minh đổi tư thế, đè cô xuống giường tách chân ra làm.
...
Diệp Khúc Đào thực sự khâm phục sự tự giác của Chu Canh Minh, cô là loại người dù chuông đồng hồ reo cũng phải ngủ thêm năm phút, còn Chu Canh Minh lại dậy ngay sau khi chuông reo.
Chưa bao giờ ngủ nướng.
Anh rửa mặt xong rồi gọi Diệp Khúc Đào dậy, cô mới kỳ kèo dậy khỏi giường.
Hai người đều bận nên tới một cửa tiệm nhỏ ở gần nhà ăn sáng.
Hôm nay anh không họp nên chỉ mặc quần âu với áo sơ mi xanh rồi đi.
Diệp Khúc Đào mặc đồng phục, âu phục nữ với loại váy ôm hông, hôm nay cô phải cùng lãnh đạo ra ngoài khảo sát.
Đoán chừng cả ngày hôm nay sẽ rất mệt.
Diệp Khúc Đào sửa soạn rồi đi ra cửa, ra với anh rồi đóng cửa lại, lúc đợi thang máy, Diệp Khúc Đào còn đưa tay sờ lên quần áo của anh.
Cô thật sự không có khả năng chống cự với Chu Canh Minh mặc âu phục, rất thích sờ mó.
Nhưng lại bị Chu Canh Minh túm lấy tay ngăn cản: “Cẩn thận bị ảnh hưởng.”
Diệp Khúc Đào: “...”
Cẩn thận bị ảnh hưởng, giữ khoảng cách. Bên ngoài có người thì thôi đi, không có người cũng không được sờ.
Hôm qua là ai bảo cô lật người vểnh mông lên, tiếp tục làm phía sau lúc cô mệt muốn chết hả.
Dưới giường không quen