Dưới giường không quen

Chương 129:

92@-

Buổi trưa Diệp Khúc Đào ở phòng ăn không ăn nhiều, cô cứ như một bà lão chỉ muốn ăn bánh phở, sau khi cô mang thai cũng bởi vì luôn muốn ăn những thứ mình thích, nhưng cô không giống như móng heo, có khẩu vị khác rất khác biệt, chọn những nơi vừa có bánh phở vừa có lẩu mới ăn, cô muốn chờ buổi chiều tan tầm rồi đi ăn cùng đồng nghiệp. 
Chờ cho đến khi giờ tan tầm vào buổi chiều, tất cả các đồng nghiệp trong bộ phận của họ đã đúng giờ tan làm. 
Diệp Khúc Đào và hai đồng nghiệp lên xe của Cảnh Duy. 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi lên xe, bởi vì đang là giờ tan tầm, nên bọn họ cũng dám mạnh dạn thảo luận những chuyện riêng tư. 
Đồng nghiệp bên cạnh hỏi cô: "Trợ lý Diệp, nghe nói Chu Canh Minh phải đi công tác hơn nửa tháng, vậy cô ở nhà một mình có thấy nhàm chán không?”
Diệp Khúc Đào: "Không sao, bởi vì trước kia cũng có khoảng thời gian anh ấy đi công tác lâu như vậy. Cũng không phải là không trở về.”
Các đồng nghiệp cười cười, sau đó lại chuyển đến chủ đề khác, Cảnh Duy lái xe đến trung tâm mua sắm. 
Cảnh Duy căn bản không biết bọn họ đang muốn đi tới quán lẩu gì, chỉ biết bọn họ muốn đi ăn lẩu, đây chính là quán lẩu bình thường, nhưng khi cô đến quán lẩu, phát hiện đây là nhà hàng lẩu này, cô cũng mở to hai mắt. 
Còn có nhà hàng lẩu này sao? 
Điều này thực sự khiến cô phải mở mang tầm mắt. 
Cảnh Duy ngồi bên cạnh Diệp Khúc Đào, nhìn thấy hai nhân viên phục vụ nam của chúng ta đi đến chờ khách hàng gọi món, anh ấy nói với Diệp Khúc Đào: "Bọn họ làm việc ở quán lẩu rất nóng sao? Sao bọn họ lại không mặc quần áo.”
Diệp Khúc Đào: "Đây là công việc, đây là đặc sản của nhà hàng lẩu của bọn họ.”
Cảnh Duy nghe xong chỉ biết thở dài: “Quả nhiên, đây là cách tốt nhất để kiếm tiền từ phụ nữ.”
Diệp Khúc Đào: "..."
Điều khiến Cảnh Duy kinh ngạc hơn chính là, quán lẩu này là do trợ lý Diệp đề cử, nói cách khác trước đó cô đã từng tới đây. 
Cái tên nhỏ nhặt như Chu Canh Minh sẽ để cho vợ của mình tới nơi này để ăn lẩu sao? 


"Chu Canh Minh hẹp hòi như vậy sẽ cho cô tới nơi này sao.”
Diệp Khúc Đào: "Trước đây tôi đã đi cùng anh ấy.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cảnh Duy nghe xong, càng thêm phần khiếp sợ. 
Không hổ là Chu Canh Minh, tình yêu thật cao cả. 
Nữ đồng nghiệp đang có mặt rất háo hức, không thể không thừa nhận rất mát mắt người nhìn, bởi vì những người phục vụ này là loại đàn ông có cơ bắp thể hình rất cường tráng. 
Còn là loại có vẻ đẹp, không chỉ có vóc dáng tốt, khuôn mặt cũng đẹp. 
Ánh mắt vẫn nhịn không được nhìn chằm chằm nhân viên phục vụ, nhưng nam đồng nghiệp ở đây cũng không hứng thú cho lắm. 
Dù sao cùng là đàn ông mà, cũng không thích nhìn thấy những người có vóc người tốt hơn mình nhiều đến như vậy, hơn nữa tất cả lực chú ý của những người phụ nữ ở đây đều bị những nhân viên phục vụ đó hấp dẫn hết. 
Nhân viên phục vụ tinh mắt lập tức nhận ra Diệp Khúc Đào, dù sao một mỹ nữ đến ăn cơm rất dễ để ghi nhớ vào trong đầu, hôm qua cô tới cùng với chồng cô, hôm nay lại tới đây với nhiều đồng nghiệp như vậy, không có mang theo chồng, rất dễ dàng bán hàng. 
Cho nên cùng một cách tiếp cận, bọn họ lại đi qua, nói với các cô, nạp 2000 tệ là có thể nâng cấp dịch vụ VIP, có thể được đút cơm. 
Hôm qua chỉ có hai người bọn họ đến ăn cơm, nạp tiền 2000 tệ không phải là rẻ, nhưng hôm nay nhiều người như vậy, bữa ăn này lại chỉ có 2000 tệ. 
Diệp Khúc Đào nói: "Được, tôi nạp tiền. Cho tôi một dịch vụ VIP.”
Chu Canh Minh nói ít nhất anh sẽ đi công tác nửa tháng, có thể phải mất một tháng, trong một tháng này anh sẽ không trở về đây, cô có thể tới quán lẩu này nhiều lần hơn, dù sao lẩu ở đây thực sự rất thật ngon, cô đến đây cũng không phải chỉ nhìn mỗi mỹ nam. 
Bây giờ cô thích ăn bánh phở, chắc chắn đây là món không thể thiếu. 
Diệp Khúc Đào nạp tiền, quẹt thẻ. 

Các đồng nghiệp cũng chuyển tiền cho bọn họ. 

Cô nạp tiền vì cô có thể đến đây ăn sau này, nhưng bữa tối này là cô được đồng nghiệp mời. 
Bọn họ gọi không ít món ăn, trong cửa hàng có bia, bọn họ dứt khoát gọi ngay một thùng. 
Vì Diệp Khúc Đào đang mang thai nên không thể uống, cũng chỉ có thể uống sữa bò để bồi bổ cơ thể. 
Cảnh Duy cũng muốn một chai sữa bò, mấy ngày trước mỗi ngày anh ấy đều uống rượu nên bị tổn thương cơ thể, nếu tiếp tục uống như vậy, cơ thể sẽ không chịu đựng được mà sụp đổ, cho nên phải chăm sóc cơ thể thật tốt. 
Anh ấy cũng phải lái xe, nên không thể uống rượu. 
Chỉ có hai người bọn họ uống sữa, khi sữa được bày lên, mở nắp chai ra, hai người còn cụm ly với nhau. 
Cảnh Duy và Diệp Khúc Đào cụm ly, rồi đột nhiên anh ấy nghĩ tới cái gì đó, cầm điện thoại chụp cho hai người một tấm ảnh. 
Gửi cho Chu Canh Minh. 
[Ăn cơm với vợ người khác, cảm giá thật mới lạ.]
Anh ấy cũng thật thiếu đòn.
...
Tối nay Chu Canh Minh cũng có một bữa tiệc. 
Sáng sớm máy bay vừa đến bên kia thì anh đã bắt đầu làm việc, bận rộn xoay vòng, đến bây giờ mới rảnh rỗi đi ăn cơm. 
Bữa ăn đã sẵn sàng. 
Anh mới rảnh rang xem điện thoại di động truy cập tin tức, muốn xem Diệp Khúc Đào có tìm anh hay không. 

Lịch sử trò chuyện của hai người kết thúc vào buổi chiều, Diệp Khúc Đào gửi tin nhắn cho anh, hỏi anh có đến nơi chưa, anh trở về chưa, sau đó và không có sau đó, buổi tối cô cũng không tìm anh, nhưng lại có cục nợ tới tìm anh. 
Cảnh Duy gửi cho anh một bức ảnh. 

Tin nhắn văn bản của điện thoại di động có một thông báo biến động số dư. 
Chu Canh Minh nhìn thấy thẻ của mình bị tiêu mất 2000 tệ. 
Anh nhìn thấy thẻ nhân viên của Diệp Khúc Đào, sau khi kết hôn cô đã đường đường chính chính tiêu tiền của anh. 
2000 tệ. 
Quen thuộc biết bao nhiêu, chắc chắn Diệp Khúc Đào lại đến quán lẩu kia, còn nạp thêm 2000 tệ, tìm những người đàn ông kia để phục vụ cho mình. 
Đút cho cô ăn và làm đẹp cô ấy. 
Chu Canh Minh càng biết rõ, ngày hôm qua Diệp Khúc Đào thích quán lẩu kia đến như vậy, nhất định sẽ đi vào lần khác, nhưng thật không ngờ lại nhanh như vậy, anh vừa đi được có một ngày, cô đã dẫn người khác đến quán lẩu đó. 
Người khác cụm ly với anh, nhìn thấy tâm trạng Chu Canh Minh không được tốt, sắc mặt cũng trở nên đen sì, người kia trêu ghẹo nói: "Chu Canh Minh, vẻ mặt này là sao đây, tâm trạng không được tốt sao? Nghe nói Chu Canh Minh vừa mới kết hôn không được bao lâu, không phải cậu đang nhớ vợ đó chứ, lúc này mới xa nhau có bao lâu mà đã nghĩ đến nhau rồi, đúng là người mới kết hôn.”
Chu Canh Minh: "..."
Anh ta nghĩ vậy. 
Sợ rằng Diệp Khúc Đào được soái ca hầu hạ đến mức quên mất chồng mình họ gì rồi. 
Chu Canh Minh gửi cho Diệp Khúc Đào một tin nhắn, hỏi cô có phải đang ăn lẩu hay không, nhắc nhở cô một chút, ai mới là chồng cô. 
Thế nhưng Diệp Khúc Đào lại quá nghiêm túc, căn bản cũng không có tâm tình xem điện thoại di động. 
Cô đang ăn. 
Thái độ phục vụ của nhà hàng này cũng rất nhanh chóng. 
Cô vui vẻ ăn bánh phở, có rất nhiều bánh phở ở đây. 

Đồng nghiệp cùng nhau ăn cơm, trò chuyện với nhau rất vui vẻ, đương nhiên cô sẽ không có tâm tình để nhìn điện thoại di động. 

Quan trọng nhất, cô đã nạp tiền vip, vì vậy cô có thể được nhân viên phục vụ cho ăn, tìm một anh chàng đẹp trai nhất ở đây đút cho cô ăn. 
Cô mở miệng "ah" để ăn. 
Không thể không nói tới, nhân viên phục vụ ở đây rất thân mật, sợ thức ăn bị rơi xuống, chàng trai kia còn lấy tay đỡ dưới cằm cô, khi cô ăn cũng cảm thấy ngượng ngùng. 
Các đồng nghiệp nữ đều thử dịch vụ này một lần, quy củ nề nếp thì quy củ nề nếp, phải tận hưởng niềm vui trước đã. 
Chu Canh Minh không đợi Diệp Khúc Đào trả lời tin nhắn, trong đầu đã hiện lên hình ảnh cô được những nhân viên phục vụ kia đút cơm cho ăn. 
Diệp Khúc Đào rất có khả năng này. 
Hôm qua có anh ngăn lại, nếu không ngăn cản thì cô đã mở rộng miệng ra ăn thức ăn rồi. 
Anh không liên lạc được với Diệp Khúc Đào, anh lại tìm đến Cảnh Duy. 
Gửi cho anh ấy: [Khúc Đào đang làm gì vậy?]
Cảnh Duy nhìn thấy tin nhắn này nhịn không được mà cười ra tiếng, anh ấy còn muốn gửi cho anh xem, không nghĩ tới anh đã tự mình hỏi trước. 
Một cơ hội tốt như vậy để đánh bại anh. 
Cảnh Duy đăng tải hình ảnh người đàn ông viên phục vụ cho Diệp Khúc Đào ăn bánh phở cho Chu Canh Minh. 
Cảnh Duy: [Trợ lý Diệp đang ăn cơm nha, ăn rất ngon miệng.]
Chu Canh Minh: "..."
Chu Canh Minh xem bức ảnh vừa được gửi, hình ảnh Diệp Khúc Đào đang hưởng thụ ăn bánh phở do người đàn ông kia đút. 
Sắc mặt anh càng khó coi. 
 



Dưới giường không quen
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Dưới giường không quen Truyện Dưới giường không quen Story Chương 129:
10.0/10 từ 32 lượt.
loading...