Dược Thần
Chương 437: Ta Kiệt Sâm đã về rồi!
Khải Tư Đặc xoay người, bước chân quả quyết đi ra khỏi đại sảnh, ai cũng không có thấy, trong lúc hắn quay người, trong tròng mắt của hắn, ngấn lệ đang lóe lên, phòng nghị sự yên tĩnh, tiếng ồn ào bắt đầu vang lên, bọn người Mã Khả Ni cũng ngây người nhìn Lạc Khố Tư trong đại sảnh, đều là âm thầm thở dài, đi ra khỏi đại sảnh, bọn họ biết rõ, dụng tâm lương khổ của tộc trưởng a.
Dưới chân núi Linh Trì Phong, chỗ khe núi cửa vào của Linh Trì Bí Cảnh, một đội hộ vệ đang đi qua đi lại.
Bọn họ là hộ vệ của Phỉ Nhĩ gia tộc, chịu trách nhiệm tuần tra hai tháng gần đây dưới chân núi Linh Trì Phong.
Linh Trì Phong là cửa vào của Linh Trì Bí Cảnh, tuy rằng mười năm mới mở ra một lần, bình thường cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra, nhưng Phỉ Nhĩ gia tộc quản lý Linh Trì Bí Cảnh, bình thường ều an bài một đội hộ vệ coi giữ ở chỗ này, hai tháng tiến hành thay phiên một lần.
Hộ vệ trong Phỉ Nhĩ gia tộc làm việc này được gọi là lưu đày, đúng là như vậy, phải tuần tra tại một khu vực núi rừng hoang vu, không có nửa điểm thú vị như vậy, mặc dù cũng không có người tới trông coi bọn họ làm việc, nhưng cũng không khác đi lưu đày là mấy.
Trong đội hộ vệ đang có bốn người chia thành hai phe, mỗi phe hai người đang giằng co với nhau, tấn công qua lại, những người còn lại thì ở một bên reo hò trợ uy, trong bọn họ trừ đội trưởng là Tông Linh Sư Ngũ Giai Đê Cấp ra, còn lại đội viên thực lực phần lớn đều là những kẻ tám lạng nửa cân, cũng không có bao nhiêu chênh lệch.
- Ha ha, Lão Quỷ, Thiết Tử, bây giờ là hai người các ngươi thua, Nha Tế của buổi trưa hôm nay, liền do hai người các ngươi xử lý a.
Đột nhiên, có hai cái hộ vệ nhất thời vô ý, thua một chiêu, người bên cạnh nhất thời cười châm biếm, mở miệng trách móc.
- !@#.
Hộ vệ được gọi là Lão Quỷ há miệng mắng một tiếng, xách theo trường kiếm đi đến trong núi rừng cùng một người hộ vệ trung niên khác.
Dưới chân núi Linh Trì Phong có một nơi đóng quân không nhỏ của Phỉ Nhĩ gia tộc, thức ăn bên trong cũng không thiếu, mà cái gọi là Nha Tế, chính là món ăn thôn quê trong núi rừng, cũng là niềm vui thú của những hộ vệ đóng quân ở nơi này.
- Ha ha, Lão Quỷ, ngươi cũng đừng oán trách, có bản lãnh lần sau đem bãi tìm trở về.
Thấy vẻ không cam lòng trên mặt Lão Quỷ, trong đám người có người cười to.
Mọi người cũng là không nhịn được cười ha ha
Đúng lúc này.
- Ùng ùng.
Một đạo tiếng vang kinh thiên chợt vang lên trong núi rừng, giống như sét đánh trong trời nắng, rung động khiến cho tinh thần của các hộ vệ chấn động, đồng thời, khắp núi rừng đung đưa tựa như động đất vậy.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Trên mặt mọi người đều mang theo vẻ mờ mịt, mọi người chung quanh lên tiếng, trong ánh mắt mơ hồ toát ra một tia sợ hãi.
- Mọi người nhìn Linh Trì Phong xem, đã xảy ra chuyện gì?
Trong lúc bất chợt, một hộ vệ chợt hét to một tiếng, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Linh Trì Phong trước mắt, trong ánh mắt toát ra quang mang kinh hãi muốn chết.
Tất cả mọi người trong nháy mắt đều đưa ánh mắt tập trung nhìn về phương hướng của Linh Trì Phong, chỉ thấy Linh Trì Phong nguyên bản vô cùng nguy nga, thẳng đứng lên tận trời cao đang không ngừng đung đưa, từng đạo ánh sáng màu xanh lá không ngừng từ các nơi trên Linh Trì Phong truyền ra, tạo ra linh lực ba động vô cùng cường đại.
- Đây là ...
Tất cả mọi người đều sợ tới ngây người, hai mắt trợn trừng nhìn việc đang xảy ra trước mắt.
- Chạy mau.
Người phản ứng đầu tiên chính là tiểu đội trưởng của đội hộ vệ, đây là một trung niên nhân có vóc người khôi ngô, thần sắc trầm ổn, trong cặp mắt lấp lánh có thần kia giờ khắc này, cũng tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Hắn cũng không biết Linh Trì Phong trong đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, nhưng là hắn lại biết, linh lực ba động cường đại truyền ra từ bên trong Linh Trì Phong, đủ để khiến cho tất cả mọi người có mặt tại đây đều hóa thành phấn vụn.
Nương theo tiếng thét lớn của hắn, tất cả những hộ vệ đang ngây người ở đây đều hồi phục lại tinh thần của mình, điên cuồng chạy về hướng ngược lại với Linh Trì Phong.
- Oanh, oanh, oanh ...
Tiếng nổ vang kinh thiên không ngừng truyền đến từ phía sau, cả tòa Linh Trì Phong trong nháy mắt sụp đổ, vô số ánh sáng màu xanh lá mang theo linh lực cường đại khó có thể hình dung khuếch tán ra ngoài, không ngừng lan tràn ra ngoài, hoàn toàn bao phủ tất cả mọi người trong tiểu đội.
- Oanh ...
Giống như ngày tận thế vậy, thiên địa sụp đổ, vô số ánh sáng màu xanh lá phô thiên cái địa bắn ra, trong tiếng nổ vang thật lớn, ngay cả không gian cũng bị bóp méo, hộ vệ đội trưởng chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, trong nháy mắt hắn liền lâm vào hôn mê.
- Khụ khụ ...
Cũng không biết qua bao lâu, hộ vệ đội trưởng rốt cục cũng tỉnh dậy, đầu đau như muốn vỡ tung, hắn đứng lên một cách khó khăn, cả người vô cùng không tỉnh táo.
- Lão Quỷ ... Thiết Tử ...
Cổ họng hắn khàn khàn gào thét một cách điên cuồng, hắn muốn tìm đội viên của hắn, song cả núi rừng đều là một mảnh im ắng, không có nửa điểm tiếng hồi âm nào, vô số cây đại thụ đều bị quật ngã ở một bên, tràng diện vô cùng hỗn độn.
- Lúc trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hộ vệ đội trưởng quay đầu, ánh mắt nhìn về phương hướng Linh Trì Phong, song vừa nhìn cảnh tượng trước mắt, đột nhiên ngây ngẩn cả người.
Ở trong tầm mắt của hắn, Linh Trì Phong trước kia sớm đã biến mất không thấy gì nữa, giờ phút này đứng thẳng ở đó, là một tòa núi cao màu đỏ sậm, mà ở chung quanh núi cao, chính là một mảnh núi rừng rậm rạp, lộ ra vẻ vô cùng quỷ dị.
Là hộ vệ đội trưởng do Phỉ Nhĩ gia tộc phái đến dưới chân núi Linh Trì Phong để làm nhiệm vụ tuần tra, trung niên nhân tự nhiên vô cùng quen thuộc với rừng núi phụ cận của Linh Trì Phong, hắn dám khẳng định, giờ phút này tấm rừng rậm hiện ra ở trước mặt hắn kia, tuyệt đối không phải là tấm rừng rậm dưới chân núi Linh Trì Phong trước kia, cây cối ở trong khu rừng rậm này cao lớn hơn, cũng có sinh cơ hơn so với cây cối ở trong khu rừng rậm lúc trước.
- Chẳng lẽ đây chính là Linh Trì Bí Cảnh kia? Linh Trì Bí Cảnh xuất hiện?
Hộ vệ đội trưởng trong lòng có cảm giác vô cùng rung động, không nhịn được cúi đầu xuống lẩm bẩm lên tiếng.
- Ừm? Đây là cái gì?
Đúng lúc này, hộ vệ đội trưởng tựa hồ thấy được một đạo lam quang chợt lóe lên từ trên ngọn núi màu đỏ sậm kia, chờ sau khi hắn nhìn rõ ràng, thì trên còn núi đã trở nên trống không, không có gì cả.
- Nhất định là do bản thân mình bị hoa mắt a.
Hộ vệ đội trưởng lắc đầu, bị năng lượng linh lực lúc trước đánh sâu vào, làm cho hắn tới tận bây giờ còn cảm thấy đầu đau tới mức muốn nứt ra, trong đầu chỉ là một mảnh hỗn loạn. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Rống, rống ...
Đúng lúc này, từng đạo tiếng rống giận dữ của Linh Thú từ trong tấm núi rừng trước mặt kia truyền ra ngoài, khí tức cường đại lan tràn tới bên này, sắc mặt của hộ vệ đội trưởng nhất thời biến đổi.
Không còn kịp tìm kiếm những đội viên của mình nữa, linh lực trong cơ thể hắn trong nháy mắt phun ra ngoài, nhanh chóng bay vút ra khu vực bên ngoài Linh Trì Sơn Mạch.
- Sự kiện lớn, đây chính là một sự kiện lớn a.
Trên mặt vị hộ vệ đội trưởng mang theo vẻ kinh hãi, hắn cần đem những dị biến vừa rồi đã phát sinh trên Linh Trì Phong, bằng vào tốc độ nhanh nhất báo cáo về cho gia tộc, nếu quả thật là Linh Trì Bí Cảnh xuất hiện, cũng đủ để rung động cả hành tỉnh, thậm chí là cả đế quốc ...
- Ahhh, hoàn hảo ta đã đột phá đến Tông Linh Sư Ngũ Giai Cao Cấp, nếu không những chuyện vừa xảy ra kia, nếu không gặp phải chuyện vừa rồi, tuyệt đối cái mạng già của ta sẽ không thể giữ nổi, nhưng mà cũng may, cuối cùng cũng đã ra khỏi Linh Trì Bí Cảnh này.
Khi hộ vệ đội trưởng dùng tốc độ nhanh nhất để trở về hồi báo cho cấp trên, thì trong một mảnh rừng rậm ở Linh Trì Sơn Mạch, một thiếu niên cả người chật vật, trên người toàn bộ đều là vết thương, đang oa oa kêu to không dứt.
Ở trên người của hắn, khắp nơi đều tràn đầy vết thương, từng vết máu cùng với da thịt bị rách ra, giống như là bị kéo rách ra thành mảng vậy, xuất hiện khắp trên thân thể của hắn, lộ ra vẻ vô cùng kinh khủng.
Thiếu niên này chính là Kiệt Sâm bị vây ở trong Linh Trì Bí Cảnh tới hơn mười tháng.
Ở trong nháy mắt khi Linh Trì Bí Cảnh sụp đổ, Kiệt Sâm cái gì cũng không để ý, núp ở trong một nơi hẻo lánh của Huyết Uyên Sơn, đợi sau khi hấp thụ tất cả Linh Dược Tề ở trong không gian giới chỉ có thể tăng cường lực phòng ngự cùng cường độ của thân thể, linh lực trong cơ thể dưới sự vận chuyển của Linh Thần Quyết cũng được lưu chuyển đến cực nhanh, đồng thời năm đạo linh hoàn cũng được phóng thích ra ngoài, Nguyên Tố Kết Giới cùng Sinh Mệnh Chi Thể cũng bị hắn thúc dục phát ra ngoài, thủ hộ tại chung quanh thân thể Kiệt Sâm.
Chính là dựa vào những thứ này, Kiệt Sâm mới là có thể còn sống sót trong khi Linh Trì Bí Cảnh sụp đổ, bất quá dù là như thế, thân thể của hắn trong lúc hư không sụp đổ bị Linh Lực Phong Bạo làm cho bị trọng thương tới mức khó có thể hình dung, trên thân thể đều tràn đầy vết thương lớn nhỏ, chật vật vô cùng.
Sau khi ra ngoài, Kiệt Sâm không có nôn nóng chữa thương, mà là thi triển Thiểm Lôi Chi Dực, bay ra phía xa cách đó mấy trăm dặm, sau đó mới dừng lại ở trong một mảnh núi rừng, ngồi xuống, khoanh chân trị liệu.
Linh Hoàn Ngũ Giai kịch liệt rung động, tinh thần hải của Kiệt Sâm từ viên cầu màu xanh lá ở trên hư không kia đột nhiên nhanh chóng xoay tròn, vô số đạo linh lực màu xanh lá cường hãn mãnh liệt từ trong viên cầu màu xanh lá kia phun trào ra bên ngoài, sau đó tiến vào bên trong thân thể Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm cảm giác được thân thể của mình giống như là được sống lại trong nháy mắt vậy, một loại sinh mệnh hoạt lực khó có thể nói lên lời đang lưu chuyển ở trong thân thể hắn, tất cả vết thương trên người trong chốc lát đều là trở nên tê dại ngứa ngáy không chịu nổi, làm cho hắn không nhịn được phải rên rỉ thành tiếng.
Linh Kỹ do Linh Hoàn Sở Ngũ Giai mang đến, giống như là một loại kỹ năng chữa thương, nó phóng xuất ra một loại Mộc Hệ Sinh Mệnh Hoạt Lực thần kỳ, Kiệt Sâm gọi đó là Sinh Mệnh Chi Thể.
Viên châu màu xanh lá phóng xuất ra Mộc Hệ Sinh Mệnh Hoạt Lực thần kỳ không ngừng lưu chuyển ở trong cơ thể hắn, rót vào từng đạo vết thương có trên thân thể của hắn, tất cả vết thương kinh khủng xuất hiện chi chít trên người Kiệt Sâm kia đúng là bằng vào tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, đang không ngừng từ từ kín miệng.
Cảnh tượng này, nhất thời làm cho Kiệt Sâm giật mình không thôi.
Bất quá Kiệt Sâm cũng không có dừng lại, mà là tiếp tục khoanh chân ngồi ở đây, không ngừng phát động viên châu màu xanh lá ở trong não hải phóng xuất ra Mộc Hệ Sinh Mệnh Chi Lực cường đại.
Hai canh giờ sau, hai tròng mắt Kiệt Sâm chợt mở ra, ánh mắt của hắn bùng lên một đoàn tinh mang chói mắt.
Hai canh giờ, chỉ sau hai canh giờ, thân thể lúc trước của hắn tràn ngập các vết thương hiện giờ đã không còn, sáng bóng như ngọc, cũng không thể nhìn ra chút vết thương nào nữa, cả người tràn đầy sức sống.
- Cái này ... không khỏi quá cường hãn đi a?
Trên mặt Kiệt Sâm lộ ra vẻ khó có thể tin, đối với việc Ngũ Giai Linh Hoàn Sở mang đến Linh Kỹ cường hãn như vậy, không khỏi khiến cho hắn cảm nhận được một tia không thể tưởng tượng nổi.
Lúc trước khi Linh Trì Bí Cảnh bị sụp đổ, Kiệt Sâm đã bị trọng thương, so với lúc trước khi Kiệt Sâm bị thương nặng hôn mê một lần sau khi thử nghiệm việc dung hợp Linh Kỹ cũng không kém là bao, bất quá Kiệt Sâm lúc đó chính là ở trong xe ngựa của Lạc Khố Ân tu dưỡng vài ngày sau mới là khỏi hẳn, nhưng là hôm nay, dưới sự trợ giúp của Ngũ Giai Linh Hoàn Linh Kỹ - Sinh Mệnh Chi Thể, chỉ cần sử dụng có hai canh giờ là đã có thể hồi phục hoàn toàn, này làm cho Kiệt Sâm không khỏi có chút trố mắt nhìn không nói nên lời.
- tổn thương như vậy, nếu để cho một gã Ngũ Giai Cao Cấp Tông Linh Sư bình thường mà nói, thì ít nhất cũng phải nằm trên giường hai tháng mới có thể hồi phục hoàn toàn a, nhưng chính mình chỉ cần sử dụng hai canh giờ là có thể hồi phục hoàn toàn, chuyện này ...
Trên khuôn mặt của Kiệt Sâm lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, bất quá Kiệt Sâm cũng là phát hiện, muốn thúc dục viên châu màu vàng cùng viên châu màu xanh lá dục này, chẳng những phải dùng tới Linh Thức cùng Linh Lực, thậm chí cũng sẽ giống như trước đều sẽ bị tiêu hao Cổ Quái Chi Lực màu đen kia trong cơ thể mình.
Điều này làm cho trong lòng Kiệt Sâm nhịn không được cảm thấy được một tia ngờ vực.
Hấp thu viên châu màu vàng cùng viên châu màu xanh lá này, cũng đều có liên quan tới Cổ Quái Chi Lực màu đen kia, mà khi muốn thúc dục hai viên châu đó cũng cần phải sử dụng tới Cổ Quái Chi Lực màu đen đó, nhưng cỗ Cổ Quái Chi Lực màu đen này lại tựa hồ như là có sẵn ở trong huyết mạch của bản thân mình, hơn nữa khi vận chuyển Linh Thần Quyết, cũng là có thể sinh ra Cổ Quái Chi Lực màu đen này.
Linh Thần Quyết, Cổ Quái Chi Lực màu đen cùng với hai viên châu ở trong huyết mạch của chính mình, giữa bốn thứ này có liên hệ gì với nhau chăng?
Trong lòng Kiệt Sâm nhịn không được mà tràn đầy ngờ vực.
Bất quá rất nhanh, sau một lúc nghĩ ngợi không ra, hắn liền đem tia ngờ vực này ném ra xa, không hề nghĩ tới nữa, nhìn về phía nơi xa kia mơ hồ nhìn thấy Huyết Uyên Sơn màu đỏ sậm, ở trong Linh Trì Bí Cảnh bị kiềm chế mười tháng, Kiệt Sâm không nhịn được ngửa mặt lên trời huýt sáo.
- Ha ha, Kiệt Sâm ta rốt cuộc cũng đã trở về rồi.
Thanh âm ầm ầm quanh quẩn ở chỗ sâu trong Linh Trì Sơn Mạch, tràn đầy hào khí.
Nghe nói, mấy ngày sau một tiểu đội Mạo Hiểm Giả sau khi trở lại thành trì bên ngoài Linh Trì Sơn Mạch đã công bố rằng bọn họ ở chỗ sâu trong Linh Trì Sơn Mạch đã chiếm cứ một đầu Linh Thú vô cùng kinh khủng, ngày đó bọn họ trong lúc vô tình tiến vào chỗ sâu trong Linh Trì Sơn Mạch, chính là nghe được âm thanh tru lên kinh khủng của đầu Linh Thú này, khiến cho mọi người sợ tới mất mật, vô cùng kinh hãi.
Dược Thần
Đánh giá:
Truyện Dược Thần
Story
Chương 437: Ta Kiệt Sâm đã về rồi!
10.0/10 từ 14 lượt.