Dược Thần
Chương 269: Cái này, khó có thể tin!
Mà tất cả thành viên của mạo hiểm đoàn dưới tiếng kinh hô của Kim Lợi, trên mặt đều lộ ra một tia thần sắc giật mình, hơi có chút rung động. Hai tay run lên chứng tỏ khẩn trương trong lòng bọn hắn.
- Hai người ở phía trước mau dừng lại cho ta, nếu tiếp tục tiến đến thì đừng trách ta không khách khí!
Kim Lợi nói, cao giọng quát lên. Cuồn Bạo Ma Hùng này thuộc về ngũ giai thổ hệ linh thú, một thân đồng đầu cánh tay sắt, lực lớn vô cùng, ngũ giai đê cấp Tông Linh Sư trở xuống căn bản không thể tạo thành bao nhiêu thương tổn với nó, chỉ là về mặt tốc độ có chỗ khiếm khuyết, hai người này mới có thể một đường trốn đến đây. Chỉ là trong cảmạo hiểm đoàn, chỉ có đoàn trưởng Kim Lợi thân là ngũ giaiđê cấp Tông Linh Sư là có thể cùng Cuồng Bạo Ma Hùngđánh một hồi, nếu ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng cùng nhau tới, hai người này sẽ kéo toàn bộ mọi người vào nguy hiểm a.
Bất quá trong nội tâm Kim Lợi lại rất nghi hoặc, Cuồng Bạo Ma Hùng đều là linh thú sống một mình, ưa thích độc hành, có rất ít người có thể cùng lúc gặp phải vài đầu Cuồng Bạo Ma Hùng, hơn nữa danh tự Cuồng Bạo Ma Hùng tuy rằng nghe có vẻ hung ác, nhưng trên thực tế tính tình lại tươngđối ôn hòa, rất ít khi ra tay với người khác. Nhưng tình huống trước mắt thì lại hoàn toàn khác với nhận thức của Kim Lợi đối với Cuồng Bạo Ma Hùng. Bất quá Kim Lợi lúc này đã không thể quản được nhiều như vậy nữa, nếu như đểhai người bọn họ xông lại thì chỉ sợ rằng toàn bộ mạo hiểmđoàn sẽ bị diệt mất.
Kim lợi mãnh liệt tiến lên trước một bước, giơ cao lên cựkiếm trong tay, linh lực hội tụ đỉnh kiếm, một đạo kiếm quang kim sắc phun ra nuốt vào trên đỉnh kiếm
- Uống!
Kim lợi cao giọng quát một tiếng, trọng kiếm trong tay ầm ầm chém xuống, một đạo kim sắc kiếm quang bắn nhanh về phía thiếu niên ở phía xa xa, trùng trùng điệp điệp trảm lên mặt đất trước mặt thiếu niên kia. Thoáng chốc trên mặt đất bị bổ ra một vết sâu cự đại:
- Cảnh cáo lần cuối, các ngươi rời khỏi cho ta, đừng chạy về hướng này nữa, nếu còn chạy tới thì đừng trách ta không lưu tình.
Kim lợi hét lớn lên
- Cứu mạng ah! Cứu mạng ah!
Thiếu niên thấy công kích của Kim Lợi thì càng thêm hoảng sợ, nhưng đám người trước mặt chính là hi vọng sống sót của hắn, hắn lập tức kích động hô lên, tử vong cơ hồ khiến vị thiếu niên này gần như sụp đổ, hắn phảng phất như bắtđược một cọng rơm cứu mạng, nói năng lộn xộn:
- Cầu xin các ngươi cứu ta! Ta là nhị thiếu gia Nạp Đức Tư của Khang Tư gia tộc, chỉ cần các ngươi có thể cứu chúng ta, chúng ta nhất định sẽ báo đáp!
- Khang Tư gia tộc?!
Kim lợi sững sờ, trên mặt lộ ra vẻ do dự, nhưng hắn cũng biết, đối mặt với ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng, mạo hiểmđoàn của mình cơ hồ không hề có phần thắng, bất kể là suy nghĩ vì cố chủ hay là vì mạo hiểm đoàn, hắn cũng không thểtiếp nhận lời cầu cứu của thiếu niên kia được.
Kiệt Sâm ở bên cạnh hai mắt đột nhiên sáng ngời, trong lúc nói chuyện phiếm lúc trước hắn đã từ miệng các mạo hiểm giả nghe thấy Khang Tư gia tộc, đúng là một trong tam đại gia tộc khống chế Thánh Phỉ thành, mà Kiệt Sâm nếu như muốn lấy được tin tức về vân vụ linh quả, trực tiếp tiếp xúc với đám người nắm thực quyền ở Hỗn Loạn chi lĩnh không thể nghi ngờ chính là cách nhanh nhất.
Do dự nửa ngày, Kim Lợi cùng cắn răng một cái, nhưng không đợi hắn lên từ cự tuyệt thì, khóe mắt lại thấy trongđội xe có hai đạo bóng người bắn ra ngoài
- Là ai hành động lung tung?
Trong nội tâm Kim Lợi vô cùng phẫn nộ, phẫn nộ nhìn lại, lại phát hiện hai đạo bóng người kia chính là hai người vừa mới gia nhập vào đoàn!
- Hai tên này muốn làm gì thế?
- Muốn chết sao, đây chính là ngũ giai Cuồng Bạo Ma Hùng ah.
- Thật sự là ngu xuẩn, nghe thấy Khang Tư gia tộc đã liều lĩnh rồi, cứu được người ta có lẽ sẽ trả thù lao rất cao, nhưng cũng phải có mạng dùng mới được.
- Xảy ra chuyện gì lại làm liên lụy đến chúng ta.
Lập tức, trong đám người nhao nhao truyền đến những thanh âm nghị luận, trong nội tâm những mạo hiểm giả này một phần là kinh ngạc, còn đại đa số đều khinh thường. Cửđộng của Kiệt Sâm và Lôi Nặc lúc này nói không chừng sẽ kéo cả mạo hiểm đoàn vào cũng nên
- Chết tiệt!
Trong hai mắt Kim Lợi cũng lộ ra một tia giận dữ, bất quá giờ phút này hắn đã không quản được nhiều như vậy nữa, trong miệng tức giận mắng một tiếng, cả người sau một khắc liền bắn ra:
- Đoàn trưởng!
Trong đám người lập tức có người lên tiếng kinh hô:
- Tất cả mọi người lui ra phía sau, không được tự tiện công kích!
Miệng Kim Lợi cũng phẫn nộ lên tiếng. Lúc trước hai người kia hành động một mình khiến Kim Lợi cũng không có biện pháp nào, vì để bảo trụ đội ngũ của mình nên hắn cũngđành phải lao ra bất chấp nguy hiểm muốn dẫn ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng kia tới nơi khác. Trung niên nhân trong hai người chạy tới là Tông Linh Sư, trung niên nhân cụt tay kia tựa hồ cũng không đơn giản, hơn nữa mình cũng là một ngũ giai đê cấp tông Linh Sư, tuy rằng không thểkháng trụ với công kích của ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng kia nhưng dẫn chúng đi vẫn có hi vọng rất lớn.
- Cứu mạng ah cứu mạng!
Trông thấy hai người Lôi Nặc và Kiệt Sâm lao tới, miệng Nạp Đức Tư liền kích động hô lên. Công kích và tiếng hét lớn của Kim Lợi lúc trước khiến hắn thiếu chút nữa đã tuyệt vọng, tên hộ vệ vẫn một mực bảo hộ phía sau lưng NạpĐức Tư thì lại có biểu lộ như trút được gánh nặng. Kinh nghiệp của hắn so với Nạp Đức Tư thì phong phú hơn nhiều lắm, đối phương lúc này lao ra chính là có ý cứu bọn hắn, hơn nữa đối phương cũng thấy được Cuồng Bạo Ma Hùng mà còn dám ra đây thì nhất định đã có nắm chắc.
Hộ vệ đoán không lầm, Kiệt Sâm vốn chính là có ý muốn cứu bọn họ, trên thực tế, coi như thiếu niên kia không có thân phận gì thì Kiệt Sâm cũng sẽ không đứng ngoài quan sát, bất quá sau khi thiếu niên kia báo ra thân phận thì Kiệt Sâm lại có ý định khác. Trước mắt hắn đang gấp rút muốn liên hệ với người chưởng quyền của Hỗn Loạn chi lĩnh, hơn nữa tìm hiểu tin tức về vân vụ linh quản. Sau khi đi theo mạo hiểm đoạn đến Thánh Phỉ thành thì sớm muộn gì cũng phải tách ra, mà thiếu niên lao tới kia rõ ràng lại là nhịthiếu gia của Khang Tư gia tộc vốn là một trong tam đại gia tộc của Thánh Phỉ thành, cái này đã mang đến cho Kiệt Sâm một cơ hội cực tốt.
- Bên kia, chúng ta mỗi người ngăn một đầu Cuồng Bạo Ma Hùng, dẫn Cuồng Bạo Ma Hùng đi nơi khác đi!
Xa xa, Kim Lợi chạy tới mở miệng rống lớn lên. Cuồng Bạo Ma Hùng da dày thịt béo, thực lực phi phàm, lấy thực lực của Kim Lợi chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ tánh mạng trước một đầu Cuồng Bạo Ma Hùng, giờ thoáng cái phải đối mặt với ba đầu cũng chỉ có thể dẫn nó đi xa, sau đó lợi dụng ưu thế tốc độ mà trốn đi
- Tốt!
Hộ vệ kia hét lớn một tiếng, trên người quang mang hỏa hồng sắc bạo trướng, trường kiếm trong tay kiếm mang phun ra nuốt vào, nhắm ngay một đầu Cuồng Bạo Ma Hùng hung hăng chém tới, muốn hấp dẫn lực chú ý của đầu Cuồng Bạo Ma Hùng kia lên trên người mình.
Sau đó dẫn sang một bên. Hắn bình thường cũng chỉ có thểđánh ngang tay với một đầu Cuồng Bạo Ma Hùng thôi, hôm nay dưới sự truy kích của ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng, hắn sớm đã sức cùng lực kiệt, lại thêm vì bảo hộ thiếu gia nên trên người còn có mấy miệng vết thương. Lời của đại hán từ xa chạy tới kia thì đây đã là chủ ý tốt nhất rồi. Ngay trong tiếng hét vang của hắn, hai người Lôi Nặc và Kiệt Sâm lại chạy tới
- Thiếu niên, ngươi tránh xa một chút, vị hán tử này, xin hỗ trợ dẫn một đầu Cuồng Bạo Ma Hùng đi chỗ khác đi.
Mắt nhìn quan, trong miệng hộ vệ liền hô lớn. Còn chưa đợi lời của hắn rơi xuống, trong không khí liền truyền đến một hồi linh lực chấn động kịch liệt, hộ vệ kia ngạc nhiên nhìn lại, trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm đã trùng trùng điệp điệp bổ xuống một đầu Cuồng Bạo Ma Hùng, mà Cuồng Bạo Ma Hùng kia lại nổi giận gầm một tiếng, cựchưởng cực lớn hung hăng vô qua Kiệt Sâm
- Tiểu tử, ngươi làm gì thế, mau tránh ra...
Trên mặt hộ vệ mang theo một tia hoảng sợ, Cuồng Bạo Ma Hùng là ngũ giai linh thú, thực lực cường hãn, cho dù hắn là ngũ giai trung cấp Tông Linh Sư cũng chỉ có thểchiến bình thôi, nhưng thiếu niên này rõ ràng còn dám tiến lên công kích, đây không phải là tìm chết sao?
Từ linh lực chấn động trên người thiếu niên kia mà xem,đối phương rõ ràng ngay cả Thiên Linh sư tứ giai cũng không đến, một kiếm này căn bản phá không thể phá nổi phòng ngự của Cuồng Bạo Ma Hùng. Ngược lại thiếu niên kia chỉ sợ dưới một tát của Cuồng Bạo Ma Hùng sẽ lập tức trở thành một đống thịt vụn a. Hộ vệ vốn cho là đối phương đã dám đi lên hỗ trở, hẳn là có nắm chắc tươngđối, nhưng giờ trong nội tâm hộ vệ liền tuyệt vọng, đây rõ ràng là một lăng đầu thanh cái gì cũng không biết mà. Một kiếm này của Kiệt Sâm, Kim Lợi ở cách đó không xa cũng thấy được, lập tức không khỏi qua mức sợ hãi.
Oanh!
Trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm trùng trùng điệpđiệp đụng vào với cự chưởng c ủa Cuồng Bạo Ma Hùng, ngay khi bọn hắn cho rằng Kiệt Sâm hẳn phải chết không thể nghi ngờ thì một màn khiến người giật mình lại xảy ra. Thiếu niên kia chẳng những không bị một tát của Cuồng Bạo Ma Hùng đập bay, ngược lại bước chấn vốn đang hùng hổ tiến về trước của Cuồng Bạo Ma Hùng lại đột nhiên dừng lại, từ trong miệng phát ra một tiếng gầm rú, lùi vềsau hai bước.
- Cái này... đây là sao?
Hai mắt hộ vệ trừng lớn, thoáng cái ngây ngẩn cả người
Cuồng Bạo Ma Hùng lúc trước còn lực lớn vô cùng từ lúc nào trở nên yếu như vậy, rõ ràng ngay cả một tam gia Linh Sư cũng có thể dùng một kiếm bổ lui. Ngay khi hắn ngây người thì bên cạnh lại bỗng nhiên nổi lên kình phòng, Cuồng Bạo Ma Hùng lúc trước bị công kích của hắn hấp dẫn hai mắt liền đỏ lên, gầm thét trùng trùng điệp điệp tát qua một cái
- Không xong!
Hộ vệ không khỏi quá sợ hãi, bởi vì thấy được cứu viện, tâm vẫn một mực căng cứng của hắn liền có một tia thư giãn, hơn nữa lúc trước bị công kích của Kiệt Sâm khiến cho cả kinh nên hắn rõ ràng đã bị ngây người một chút, một tia ngây người này liền bị Cuồng Bạo Ma Hùng nắm lấy cơ hội.
Cắn chặt ham răng, thân hình hộ vệ lập tức nhanh lùi lại, trường kiếm trong tay điên cuồng phun ra nuốt vào kiếm quang hỏa hồng sắc, bắn nhanh về phía hai mắt Cuồng Bạo Ma Hùng kia, muốn bức nói phải quay lại. Nhưng đầu Cuồng Bạo Ma Hùng này hai mắt đỏ bừng, giống như bịnổi điên vậy, hồn nhiên không ý đến công kích của hộ vệkia, cự chưởng xen lẫn thanh âm âm bạo không chút do dự chụp về phía đầu hộ vệ. Một kích này nếu đập trúng thìđầu hộ vệ sẽ lập tức biến thành một quả dứa hấu nát mất. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
- Chết!
Trong miệng hộ vệ kia gầm thét, linh lực trong thể nội như hồng thủy vỡ đê tuôn ra ngoài, nhưng trong hai mắt hắn lại mang theo một tia tuyệt vọng lưu luyến
- Không còn kịp rồi!
Đầu óc hắn trống rỗng. Đúng lúc này ―― XÍU... UU!!
Trong không khí rồi đột nhiên truyền đến một hồi linh lực chấn động kịch liệt, lập tức vang lên tiếng rít gào bén nhọn. Trước mắt hộ vệ chỉ thấy một đạo kim quang hiện lên
Phốc phốc!
Tại thời khắc nghìn cần treo sợi tóc này, thân hình cự đại của Cuồng Bạo Ma Hùng trước mắt như nổ tung ra, máu tươi tanh hồng, óc trắng văng tung tóe tứ phía, một cái sọ não bị đánh bay ra trên mặt đất cách đó không xa, quay vòng hai cái liền đình chỉ nhấp nhô.
Oanh!
Thân thể cồng kềnh của Cuồng Bạo Ma Hùng ngã vật xuống trước mặt hộ vệ, đã trở thành một cỗ thi thể. Trên trán hộ vệ kia đổ mồ hôi lạnh, toàn thân một mảnh ẩm ướt, sau một lát, mới phục hồi lại ti nh thần Tuy rằng ở Hỗn Loạn chi lĩnh, chiến đấu là chuyện thường xuyên diễn ra, nhưng là với tư cách là cận vệ của Nhị thiếu gia Khang Tư gia tộc Thánh Phỉ thành, nguy hiểm hắn gặp phải cũng không nhiều lắm, mà tiếp cận với tử vọng gần như vậy thìđây là lần đâu.
Hộ vệ quay đầu nhìn lại, một thân ảnh cụt tay đang đi vềphía Cuồng Bạo Ma Hùng, trường kiếm trong tay lưu chuyển lên linh lực màu vang
Xùy~~!
Cú đâm nhanh khiến không khí xuất hiện đạo đạo gợn sóng, nhộn nhạo về bốn phía, mà đầu của đầu Cuồng Bạo Ma Hùng thứ hai dưới một kiếm này cũng xuất hiện một lỗ thủng cự đại. Cách đó không xa, thiếu niên kia đang chiếnđấu với đầu Cuồng Bạo Ma Hùng cuối cùng, trọng kiếm trong tay vung vẩy lên, truyền đến đạo đạo tiếng xé gió kịch liệt. Nhưng nhưng trung niên kia lại vung lên một kiếm, Kim quang nhanh chóng lóe lên, sau đó đầu Cuồng Bạo Ma Hùng cuối cùng kia cũng ầm ầm ngã xuống. Kim Lợi vừa đuổi tới lập tức ngạc nhiên tại chỗ. Vô luận là thương nhân hay là mạo hiểm đoàn, hoặc là hộ vệ kia, hay là bọn người Kim Lợi đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này.
- An toàn!
Lôi Nặc cắm kiếm vào vỏ, lạnh nhạt lên tiếng. Trong núi rừng, ánh mặt trời xuyên thấu qua qua tán cây to lớn chiếu xuống đất, khiến diện mục bọn người Kim Lợi chợt sáng chợt tốt. Mùi máu tanh sát lục kia vẫn còn tràn ngập, chung quanh vẫn còn quanh quẩn tiếng gầm gừ kịch liệt của Cuồng Bạo Ma Hùng, trong nội Kim Lợi bọn người vẫn còn sừng sỡ nhìn ba thi thể trước mặt, lại nhìn một Lôi Nặcđảm mạc đứng kia một chút.
Ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng, đây chính là ngũ giai linh thú ah, không ngờ lại bị trung niên cụt tay này một kiếm chém chết.
- Cái này...
Khó có thể tin! Trong nội tâm mọi người đều nổi lên sóng to gió lên, ánh mắt nhìn về phía Lôi Nặc cũng trở nên bấtđồng, tràn đầy kính sợ và sùng bái, mà bọn người Khăn Ni Á và Tạp Tư La lúc trước ngồi chung xe với Lôi Nặc lại càng mắt choáng váng, trong nội tâm âm thầm hô may mắn vì mình không có bất cứ cử động bất kính nào với đối phương.
Ngay khi trong nội tâm mọi người nổi lên sóng to gió lên thì đột nhiên Kiệt Sâm ở bên cạnh cái mũi khẽ động, lông mày có chút nhíu, ánh mắt đã rơi vào trên người Nạp Đức Tư đang co quắp ở một bên, chợt đi về phía Nạp Đức Tư:
- Các hạ, ngươi muốn làm gì!
Dược Thần
Đánh giá:
Truyện Dược Thần
Story
Chương 269: Cái này, khó có thể tin!
10.0/10 từ 14 lượt.