Dược Thần

Chương 214: Cảm xúc của Linh nguyên tố


Những vật này, đều cần phối chế và luyện tập năm này tháng nọ, mới có thể chậm rãi khống chế được, cũng không phải nói thiên phú cao ở một phương diện khác là có thể đền bù được.


Đối với các phương diện này, Kiệt Sâm mới chỉ có 18 tuổi thực sự lâm vào hoàn cảnh rất xấu.


Không nói những thứ khác, không nói đến chuyện khống chế đối với linh thức, linh lực, chỉ riêng cường độ linh thức và linh lực thôi, Tư Lí Lan Tạp điện hạ mới hai mươi lăm tuổi đã đạt đến cảnh giới tứ giai trung cấp Thiên Linh sư, mà Lạc Khố Ân hai mươi tám tuổi, cũng là tứ giai đê cấp Thiên Linh sư, nhưng Kiệt Sâm thì sao?


Kiệt Sâm cho dù thiên tài thế nào, không nói đến cấp bậc chỉ là nhất giai đê cấp Linh Dược đồ là thật hay giả, hắn dù có lợi hại thế nào, linh thức và linh lực đoán chừng đạt tới cảnh giới tam giai cao cấp Linh Sư cũng đã là cao rồi.


Trên thực tế, cũng giống với suy đoán của bọn họ, cấp bậc Linh Sư hiện giờ của Kiệt Sâm cũng chỉ là tam giai đê cấp Linh Sư mà thôi.


Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trên trận đều có tâm tư, yên lặng chờ đợi trận tỷ thí thứ hai bắt đầu.


Thời gian chậm rãi trôi qua.


Đông!


Cũng không biết đã qua bao lâu, một tiếng chiêng trống cực lớn vang lên trên quảng trường, nhiều đội thị vệ mặc áo giáp, ánh mắt sắc bén đi đến đài tỷ thí, chuyển dời 100 cái khảo thí khí kia đi.


Hơn ngàn tuyển thủ dự thi đến từ các nơi trong Tây Bắc chư quốc đã hoàn thành xong khảo thí trận đấu, giờ phút này đám tuyển thủ còn lại chỉ có chừng 400 người, đài tỷ thí vốn vô cùng chen chúc thoáng cái đã trống trải hơn rất nhiều.


- Tốt, bốn trăm mười ba người còn lại này, đều đều là Linh Dược sư thông qua được khảo thí đầu tiên.


Người chủ trì tay cầm thoại đồng hét to lên tiếng.


Khán giả dưới đài cũng không keo kiệt dành cho các tuyển thủ một tràng vỗ tay nhiệt liệt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn


- Hiện giờ, thỉnh chư vị tuyển thủ điều chỉnh trạng thái, 10' sau, trận đấu thứ 2 sẽ bắt đầu!


Thoại âm của người chủ trì rơi xuống, lại là một đội thị vệ đi lên đài tỷ thí, lúc này đây, trong tay những thị vệ này, tất cả đều xách lần lượt từng cái bàn thấp, tổng cộng bốn trăm mười ba cái, chỉnh tề bày trên đài, mà trên những bàn thấp kia, đều có nguyên một đám hộp nhỏ..



10 phút qua đi, người chủ trì lại lần nữa đến trước đài tỷ thí.


- Tốt, trên đài tổng cộng có bốn trăm mười ba cái bàn, trên mỗi bàn đều có một số thứ tự, hiện giờ, thỉnh các vị tuyển thủ thông qua trận đầu căn cứ vào số thứ tự của mình trên màn hình, phân biệt tìm lấy cái bàn của mình.


Ngay khi bốn trăm mười ba tên tuyển thủ tìm kiếm vị trí của mình thì người chủ trì tiếp tục nói:


- Tỷ thí trận thứ hai này là khảo nghiệm biểu hiện của đám tuyển thủ đối với chưởng khống lực đối với linh thức và linh lực khi phối chế Linh Dược tề, thỉnh các vị tuyển thủ mở ra cái hộp trước mặt mình.


- Khoa trương a!


Đám tuyển thủ trên đài không chần chờ chút nào, nhao nhao mở ra cái hộp trước mặt mình, lập tức, trên toàn bộ quảng trường vang lên tiếng mở hộp liên tiếp.


Trong hộp ở trước mặt mọi người, im im lặng lặng bày một bình dược tề có màu cam, dưới sự chiếu rọi của ánh mặt trời, tản mát ra hào quang ôn hòa như mộng ảo, ngoài ra, toàn bộ trong hộp không còn vật gì nữa.


- Nghĩ đến tất cả tuyển thủ đều đã nhìn thấy bình Linh Dược tề màu cam trước mặt mình rồi, chai Linh Dược tề màu cam này, là do dịch hỗn hợp linh nguyên tố do hai màu đỏ và màu vàng tạo thành mà thành, quy tắc của cửa ải này chính là tất cả tuyển thủ không sử dụng bất luận dụng cụ gì, đơn thuần dùng linh thức và linh lực của mình tách hai loại linh nguyên tố dịch khác nhau kia ra, thời gian là nửa canh giờ.


- Hiện giờ, ta tuyên bố, tỷ thí trận thứ hai chính thức bắt đầu!


- Chuyện gì xảy ra? Sao ngay cả dụng cụ cũng không cho, chỉ dùng linh thức và linh lực, cái này. . .


- Đúng vậy a, cái này bảo chúng ta làm sao mà tách Linh Dược tề ra, nói đùa sao.


- Làm gì thế, cái này độ khó không khỏi cũng quá lớn đi.


- Ta cũng không tin người khác có thể ta lại không được.


...


Trong lúc nhất thời, toàn bộ trên đài tỷ thí đều nhao nhao nghị luận, không ít tuyển thủ đều vò đầu bức tai trái trông phải mong, trên mặt lộ ra vẻ làm khó, còn có vài tuyển thủ lại lại đang cau mày suy nghĩ, không ngừng tìm xem biện pháp nào mới tốt.


Những tuyển thủ này bình thường khi phối chế Linh Dược tề, linh thức và linh lực chỉ là dùng để khống chế quá trình Linh Dược Tề phản ứng thôi, giống như bây giờ, không cần bất luận dụng cụ gì mà phải trực tiếp tách ra hai loại nguyên tố dịch trong Linh Dược Tề, cho tới giờ cũng chưa từng có ai thử qua cả.



Về phần những tuyển thủ có thực lực mạnh mẽ như Tư Lí Lan Tạp thì không hề nói nhảm liền trực tiếp triển khai linh thức của mình, phân tích một cách tinh tế nguyên tốt cấu thành trong Linh Dược tề màu cam trước mặt.


- Yên tĩnh!


Trông thấy mọi người kêu loạn, người chủ trì liền mạnh mẽ hét lớn một tiếng:


- Yên lặng tỷ thí cho ta, nếu có ai còn xì xào bàn tán, châu đầu ghé tai, om sòm không ngớt thì sẽ lập tức bị hủy đi tư cách!


Mọi người lập tức tâm thần nghiêm nghị, không dám lên tiếng nữa. Sau khi yên tĩnh lại thì đều có thần sắc khác nhau, hoặc là cau mày khổ mặt, hoặc là nhíu mày suy tư, hoặc là tràn đầy tự tin, hoặc là nghiến răng nghiến lợi, thần sắc khác nhau, quả nhiên là chúng sinh muôn màu.


Nhưng là theo thời gian trôi qua, tuyệt đại đa số người dùng đều thử dùng linh thức của mình để tách linh dược tề màu cam kia ra.


...


"Ha ha, La Bá Tỳ, đạo đề này của người cũng đủ xảo trá đó!


Trên đài khách quý, Tây Nhĩ Đốn vuốt bộ râu hoa râm cười khẽ một tiếng.


Lỗ Đạo Phun cũng lên tiếng thở dài:


- Những tiểu tử này bình thường đều tự xưng là mình xuất sắc vô song, hiện giờ tốt rồi, trận này, đoán chừng có không ít người phải thất bại mà về rồi. Cũng tốt, giết giết uy phong của bọn hắn cũng tốt, tránh cho những tiểu tử này lúc nào cũng cho rằng mình tài giỏi thế nào. Lúc tuổi còn trẻ gặp phải chút ngăn trở, chưa hẳn không phải là chuyện tốt a!


Chúng Linh Dược đại sư trên đài khách quý đều nhao nhao bình luận.


Trên mặt Linh Dược sư La Bá Tì lộ ra vẻ mỉm cười, nói:


- Nếu là Linh Dược sư đại hội, tự nhiên phải khảo hạch toàn bộ những thứ có quan hệ đến Linh Dược sư rồi, kỳ thật trận thứ hai khảo hạch linh thức và linh lực nàh, nói khó cũng khó, nói dễ dàng cũng rất dễ dàng, chỉ cần là dược sư bình thường mạnh mẽ nghiên cứu, cấp bậc coi như chỉ có tam giai đê cấp Linh Dược sư, cũng có khả năng thông qua khảo hạch, mà nếu chỉ may mắn đột phá, kiến thức cơ bản không hề vững chắc thì coi như là tam giai cao cấp Linh Dược sư, chỉ sợ cũng phải bị giết sạch mà về thôi.


- La Bá Tì ngươi nói không sai, muốn một đường quá quan trảm tướng, cuối cùng đạt được quán quân, vậy thì phải khảo hạch toàn bộ, cuối cùng còn lại, chính là tuyển thủ chính thức hiểu rõ về Linh Dược học, nếu không các Linh Dược sư khác đoán chừng trong nội tâm cũng sẽ không phục ah.


- Ha ha, đúng vậy, xem ra những tiểu tử này phải nếm mùi đau khổ rồi!



- Ồ, Kiệt Sâm kia đang làm gì thế?


Đúng lúc này, một thanh âm kinh ngạc đột nhiên truyền dến từ đám người xem bên dưới, nghe được cái tên Kiệt Sâm, những Linh Dược đại sư cũng đều thần sắc chấn động, nhao nhao quay đầu nhìn về phía Kiệt Sâm. Chỉ thấy ở nơi hơi nghiêng trên đài tỷ thí, tay phải Kiệt Sâm đang cầm bình dung dịch màu cam kia, có chút đung đưa giữa không trung, trong ánh mắt tràn đầy chăm chú.


- Ách, Kiệt Sâm này sẽ không cho là cứ lắc lắc như vậy là có thể tách hai loại linh dịch ra đấy chứ?


- A? Không phải chứ? Kiệt Sâm kia là sao thế, nếu hắn cứ không ngừng lắc linh dịch như vậy, coi như là linh thức tách hai loại nguyên tố dịch ra thì chỉ sợ cũng phải lẫn lộn lại với nhau lần nữa a?


- Kiệt Sâm này... Kỳ quái, kỳ quái, hắn đang làm gì thế?


Chư vị Linh Dược đại sư đều mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, bình thường, muốn tách linh dịch này ra, đều đặt Linh Dược tề lên trên mặt bàn, sau đó thông qua linh thức phân tích ra kết cấu nguyên tố trong linh dịch, sau đó lại dùng linh thức và linh lực từng chút một tách hai loại nguyên tố dịch ra từng chút một.


Hai người Tư Lí Lan Tạp và với Lạc Khố Ân ở trên trận chính là làm như vậy, căn cứ theo cường độ khống chê của Linh Dược sư đối với linh thức và linh lực, cùng với lý giải cao thấp đối với Linh Dược tề, tốc độ tách ra của mỗi người cũng không giống nhau, phân ra cao thấp.


Nhưng Kiệt Sâm này ở bên kia cứ nhẹ lắc lư như vậy lại khiến tất cả mọi người trong tràng đều nghi ngờ.


Nếu tùy tiện lắc lắc như thế có thể thực sự tách hai loại nguyên tố dịch này ra thì tất cả Linh Dược sư cũng không cần tiến hành trận khảo hạch thứ hai, trực tiếp đều thông qua là được rồi, lắc lắc ai mà không biết chứ, đây là chuyện mà tiểu hài tử ba tuổi cũng có thể làm được.


Nếu như Kiệt Sâm không tham gia khảo thí lần trước thì chỉ sợ ở bên dưới đã có không ít người mắng lên rồi. Nhưng sau khi trải qua chuyện ở trận đầu, Kiệt Sâm hoàn mỹ thông qua sáu quan, tất cả người xem cũng không dám xem thường thiếu niên chỉ mới có 18 tuổi này nữa, tất cả đều cau mày, trong đầu đầy nghi hoặc.


Theo bọn hắn thấy thì Kiệt Sâm chỉ ở chỗ này tùy ý lắc loạn, nhưng mà trên thực tế, Kiệt Sâm lại đang tiến hành một thí nghiệm mà trước đó hắn chưa từng thử qua.


Vô luận là kiếp trước, hay là sau khi sống lại, cho tới nay, trong nội tâm Kiệt Sâm đều một mực có một nghi hoặc, đó là sau khi đời trước của hắn tấn giai đến cửu giai Linh Dược Thánh Sư, vô luận là hắn có đột phá và đề cao ra sao ở mặt kỹ thuật lưu, nhưng vẫn thủy chung không cách nào tấn giai trở thành thập giai Dược Thần được.


Cho tới nay, Kiệt Sâm đều khổ não suy tư về vấn đề này. Nhưng mà lúc trước trận đầu, Kiệt Sâm phá liền sáu quan, từng chút một lĩnh ngộ được chân lý của Linh Dược, về sau, vấn đề này rốt cục đã có đáp án.


Bất kỳ vật gì, đều có tâm tình của nó, đều có tính cách của nó, người là như thế, linh thú là như thế, mà ngay cả sông núi, linh nguyên tố cũng đều như vậy.


Núi nguy nga, biển mênh mông, lửa nhiệt tình, nước nhu hòa, bất luận thứ gì cũng đều có tính cách đặc biệt thuộc về nó, linh nguyên tố cũng giống như vậy.


Kiệt Sâm ở kiếp trước cho dù đã n ghiên cứu kỹ thuật lưu đến mức đăng phong tạo cực, nhưng cuối cùng, kỹ thuật lưu chỉ là biểu hiện của lĩnh ngộ về phương diện vật lý trong quá trình phối chế Linh Dược tề đến mức tận cùng thôi. Mà Kiệt Sâm không có linh thức và linh lực, căn bản không cách nào chính thức hoàn toàn dung nhập được vào trong quá trình phối chế Linh Dược tề, lĩnh ngộ được chân lý của Linh Dược cả.



Mỗi một bước trong quá trình hắn phối chế Linh Dược tề, cũng chỉ là quan sát trạng thái vật lý mà phản ứng của linh nguyên tố biểu đạt đến mức tận cùng thôi.


Sau khi trọng sinh, trong quá trình Kiệt Sâm phối chế Linh Dược tề đều vô thức vận dụng kỹ thuật lưu, tuy rằng hắn đã từng học tập cách vận dụng linh thức và linh lực mỗi khi gặp phải khó khăn gì đó trong quá trình phối chế Linh Dược tề, Kiệt Sâm đều không tự chủ được dùng kỹ thuật lưu để thay thế.


Mà bây giờ, Kiệt Sâm rốt cục cũng hiểu rõ.


Khi thấy khảo hạch thứ hai, Kiệt Sâm bằng vào kỹ thuật lưu nghịch thiên kia, thậm chí không cần đến một phút đồng hồ là có thể hoàn toàn tách hai loại nguyên tố dịch kia ra rồi, nhưng Kiệt Sâm lại không làm vậy, hắn muốn thông qua sự hiểu rõ của mình đối với chân lý Linh Dược, dùng phương pháp của một gã Linh Dược sư chính thức để tách hai loại nguyên tố dịch này ra.


Tay phải sau khi khẽ đung đưa bình linh dược tề, linh thức cảm giác của Kiệt Sâm đã hoàn toàn dung nhập vào trong linh dịch màu cam. Trong cảm giác của Kiệt Sâm, bình dung dịch trong tay phải hắn, đã không phải chỉ là một loại linh dịch nữa, mà đã biến thành hai loại cả thế kết dính cùng một chỗ, nhưng về mặt tính cách lại mang đến cho người cảm giác hoàn toàn không giống nhau, hai cá thể không hợp tính này xoắn xuýt cùng một chỗ với nhau, lộ ra cực kỳ không hợp nhau.


- Đến đây đi, đến đây đi!


Kiệt Sâm dẫn tâm tình của mình vào trong linh dịch:


- Để cho chúng ta chia lìa ra, tiến vào trong tự do ôm ấp hoài bão a.


Kiệt Sâm thì thào nói nhỏ trong đầu, linh thức hoạt động trong bình dung dịch, đồng thời tay phải dùng cách đặc biệt để lắc lư, cùng phóng xuất ra linh lực kết hợp cùng một chỗ, dưới sự khống chế của linh thức, tạo thành một loại tần suất chấn động đặc biệt.


Thời gian dần trôi qua, dưới loại chấn động với tần suất đặc biệt này, hai loại linh nguyên tố bất động vốn dính với nhau một chỗ dần dần đã bị chia lìa ra, trở thành một tồn tại tự do, du đãng ở trong dung dịch tìm kiếm lấy trận doanh thuộc về mình, mà trong cảm giác của Kiệt Sâm thì cảm xúc của linh nguyên tố hợp hai làm một với Linh nguyên tố...


Dưới loại trạng thái dung hợp tuyệt đối với nguyên tốt này, linh thức và linh lực của Kiệt Sâm đang tiến bộ với một tốc độ trước này chưa từng có...


Một tia linh lực chấn động rất nhỏ sinh ra chung quanh thân thể Kiệt Sâm, linh nguyên tố trên toàn bộ quảng trường đột nhiên điên cuồng tụ lại chỗ Kiệt Sâm. Tốc độ phát triển của linh thức và linh lực của Kiệt Sâm hiện giờ đã nhanh lên gấp nghìn lần.


- Cái này... Kiệt Sâm hắn... Đây là có chuyện gì?


Vi Ân vốn đang im lặng ngồi ở chỗ kia mỉm cười nhìn Kiệt Sâm, thần sắc trong nháy mắt đột nhiên biến đổi, lấy thực lực bát giai Đế Linh Sư, hắn là người đầu tiên phát hiện ra sự không bình thường của Kiệt Sâm .


- Tốc độ tăng trưởng linh thức của Kiệt Sâm sao lại nhanh như vậy?


Uy Tư vương quốc đệ nhất cao thủ, thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư Nặc Duy Tư Cơ cũng mạnh mẽ đứng lên, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc nhìn về phía Kiệt Sâm đang trên đài tỷ thí.


- Tốc độ hấp thu linh nguyên tố thật là kinh người, Kiệt Sâm kia, rõ ràng tại tu luyện trong lúc tỷ thí sao?



Dược Thần
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Dược Thần Truyện Dược Thần Story Chương 214: Cảm xúc của Linh nguyên tố
10.0/10 từ 14 lượt.
loading...