Đừng Vờ Ngoan Ngoãn

Chương 44

297@-
Ở ván đầu tiên, FG nhanh chóng giành lấy thắng lợi. 

Trong giờ nghỉ giải lao, tại phòng chờ FG.

"Đánh tốt lắm."

Tô Nguyệt Yểu nhìn lướt qua dữ liệu được ghi trong notebook và nói: "Ván tiếp theo tiếp tục nhìn chằm chằm đường dưới của họ. Bọn họ chủ yếu vẫn dựa vào Fire, vì vậy giai đoạn đầu đừng để hắn quá phát triển, còn có chú ý đến nhất cử nhất động ở đường giữa, cắt đứt khả năng hỗ trợ của họ."

Dừng một chút, lại dặn dò một câu: "Còn có Pink, có thể giết liền giết, đừng để cho nó có cơ hội phát triển, hơn nữa tốt nhất không nên để nó nhận được hỗ trợ."

Nghe đến đó, Run chép chép miệng, cảm thán một câu: "Không hổ là Tô Bá vẫn luôn mang tiếng hung ác trong giang hồ, quả thực quá độc ác, ngay cả cháu ngoại trai nhà mình cũng có thể hạ thủ được."

"Dừng." Tô Nguyệt Yểu giơ tay ngăn cản lời nói của hắn, cười nói: "Thi đấu là các ngươi lên sân khấu đánh, mấy người có tàn nhẫn hay không không liên quan đến tôi?"

Wizard cũng cười, hoạt động vai cổ một chút mới hỏi: "Cứ nhằm vào như vậy sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ, dù sao cũng chỉ là giải đấu khởi động mà thôi."

"Thằng nhóc ấy tổi hiểu, khả năng chịu đựng đả kích vô cùng mạnh, có thể xảy ra vấn đề gì?" Tô Nguyệt Yểu xua tay, không để bụng: "Các người nếu có thể phá tan được tâm thái của nó, đêm nay tôi liền mời mấy người ăn một bữa tiệc lớn."

"Chính là cảm thấy rất tàn nhẫn." Chun nhớ lại điều gì đó, sau khi uống một ngụm trà, hắn nói: "Lần cuối cùng tôi nhìn thấy Pink, nhóc ấy đang nằm trong phòng huấn luyện để làm bài tập, mới một thời gian trôi qua, cư nhiên đã lên đài thi đấu."

"Mấu chốt là chơi tốt, ý thức cũng rất tốt, chính là chưa từng ăn mệt, cũng không gặp qua đòn hiểm, trận này nói cho chúng ta biết một đạo lý, người gan quá lớn liền dễ dàng trở thành máy ATM." Run nói dài dòng, ghé vào Tô Nguyệt Yểu đang xem số liệu bên cạnh: "Hắc, bất quá nhóc ấy đánh ra thương tổn rất cao, ngược gió như vậy, cư nhiên không bị lệch."

Có chút khó hiểuhỏi: "Tô Bá, mầm mống tốt như vậy mà sao nỡ bỏ được đưa cho Wildfire vậy?"

Cùng là hỗ trợ, vừa rồi trải qua toàn bộ trận đấu, Run đối với Tả Đào cảm giác rõ ràng là trực quan hơn những người khác, nếu không phải giai đoạn đầu không ngừng chịu áp lực, chỉ cần cậu ở giai đoạn giữa và cuối giai đoạn phát triển, tình huống cuối cùng của Wildfire sẽ không đến nỗi nào.

Điều khiến hắn ngạc nhiên hơn nữa là tốc độ phản ứng của Tả Đào nhanh đến mức khó chịu, một làn sóng cuối cùng cư nhiên sắp chết rồi vẫn có thể kéo hắn làm đệm lưng, đây cũng là điều mà hắn không có nghĩ đến.

Vẫn là do thời gian huấn luyện ngắn, bằng không hắn cũng không chiếm được nhiều tiện nghi đến vậy. 

Tô Nguyệt Yểu nhấc lên mí mắt nhìn hắn một cái: "Đem nó tới thay thế vị trí của cậu?"

"Vật thì thôi đi." Run không chút nghĩ ngợi mà lắc đầu, nhanh chóng vứt bỏ sự đồng tình với Tả Đào: "Làm lão tiền bối trong giới hỗ trợ, tôi quyết định tiếp tục dạy em ấy làm người."

Trận thi đấu thứ hai rất nhanh sẽ  bắt đầu.

Trước khi lên sân khấu, Tả Đào vào nhà vệ sinh rửa mặt bằng nước lạnh, sau đó đưa tay lên ấn huyệt Tình Minh, từ lúc rời khỏi trò chơi đến giờ, cậu vẫn luôn nhanh chóng diễn lại tình tiết của trận đấu vừa rồi trong tâm trí của mình.

Ngoại trừ xúc động ban đầu, không bài trừ đến chuyện mình có chút khinh địch. Trước đây khi gặp các thành viên FG trong xếp hạng, hầu hết đều trong tình hình đánh đơn hoặc đánh đôi đôi, sau khi có thêm người qua đường, thì không khó đánh đến như vậy.

Nhưng một khi bọn họ phối hợp với nhau, trình độ ăn ý căn bản không phá vỡ được.

Đặc biệt là Run, hắn hiểu rõ phối hợp, luôn có thể dưới tình trạng đồng đội thiếu trạng thái kịp thời bổ sung. Khác với cậu, cậu lần đầu tiên cảm thấy chính mình giống như là một máy móc ngốc nghếch, không linh hoạt cũng không giúp ích gì được cho đồng đội.

"Được rồi, sau một hồi nghỉ ngơi, cả hai đội của chúng ta đã sẵn sàng trên băng ghế dự bị." Chờ hai bên đều ngồi xuống, bình luận viên A nói: "Hiện tại làm chúng ta liền nghênh đón trận thi đấu thứ hai giữa Wildfire và FG."

Theo lời giới thiệu của nhóm bình luận viên, phân đoạn danh sách cấm nhanh chóng kết thúc,  cục diện cuối cùng cũng không khác mấy so với vòng trước, chỉ là ở vị trí cấm do bên FG chọn nhiều thêm Hỏa Hồ Ác Ảnh, không khó nhìn ra bọn họ đối với Tống Thời Hàn vẫn là tồn tại kiêng kị.

May mà Tống Thời Hàn chơi được tất cả anh hùng, không có Hỏa Hồ Ác Ảnh, sau khi thảo luận với Khương Minh, anh đã chọn một AD có năng lực thả diều mạnh mẽ, bằng cách này, khả năng tự bảo vệ của anh cũng có thể được tăng lên rất nhiều.

Vương Thu vẫn chọn Đại Ma Đạo Sư, Tư Tranh ổi thành một anh hùng có khả năng chịu áp lực tương đối mạnh hơn, Cat thì chọn anh hùng đi rừng mà mình thuận tay nhất Mèo đen.

Chỉ còn vị trí hỗ trợ, Khương Minh do dự một hồi, nhìn đội hình đối diện, lâm vào tự hỏi.

Rời mắt khỏi danh sách những anh hùng hỗ trợ đã đồng hành cùng cậu lâu nhất trong quá khứ, Tả Đào di chuyển con chuột và nhìn xuống: "Huấn luyện viên, hay vòng này em đánh Diệp Yêu đi."

Giọng nói trong đội im lặng trong vài giây.

"Diệp Yêu?" Vương Thu là người đầu tiên đặt câu hỏi: "Quả Đào, em nghiêm túc sao? Anh hùng này không có điểm nhấn đâu."


Diệp Yêu ở trong trò chơi chính là nhân vật vú em, không có gia tốc, đại chiêu là hồi máu trong phạm vi đoàn đội. Chỉ là ban đầu ma lực thấp đến đáng thương, giai đoạn sau cho dù trang bị ma pháp đầy đủ cộng dồn, AP sát thương cũng sẽ không lớn lắm, chỉ có thể hỗ trợ đồng đội.

"Hừm......" Tả Đào lắc lắc đầu, nghiêm túc mà đáp lại: "Hiện tại, chỉ cần có thể thắng là được rồi, đối thủ vòng này quá mạnh, em chọn Diệp Yêu cũng nhiều thêm một bảo đảm."

So với việc thể hiện kỹ năng của mình, cậu càng sợ thua hơn, mà so với thua càng thêm sợ hãi chính là thua trong đội ngũ có Tống Thời Hàn.

Cậu không muốn Tống Thời Hàn cho rằng chính mình là một hỗ trợ khi gặp đội mạnh thành phế vật. 

Đánh nhiều năm như vậy, Tả Đào hiểu biết về trò chơi không thành vấn đề, từ đội hình của vòng này mà xét, chọn Diệp Yêu là lựa chọn chính xác nhất. Nhưng vấn đề chủ yếu là, ngày thường Khương Minh ít khi gặp Tả Đào chơi loại hình nhân vật như Diệp Yêu.

Nói tóm lại, ván trước họ thể hiện không tốt lắm, ngay ở cấp một đã ăn mệt kinh tế, càng về sau thì ngược chiều càng nghiêm trọng, sau khi Khương Minh b dành thời gian lên mạng xem xét, đều bị ngôn luận che trời lấp đất của cư dân mạng doạ sợ.

Hắn hơi lo lắng Tả Đào quyết định chọn Diệp Yêu, là do bị dư luận ảnh hưởng.

"Xác định có thể chơi?"

Trong giọng nói đội, thanh âm Tống Thời Hàn trước một bước vang lên.

Như nhớ tới cái gì, ánh mắt Tả Đào lập loè ánh sáng, ngữ khí càng thêm kiên định: "Không thành vấn đề, em có thể."

Tống Thời Hàn " ừ " một tiếng: "Vậy chọn đi, một hồi khi bắt đầu trò chơi theo sát tôi."

Tả Đào giật mình, vô thức liếc nhìn Tống Thời Hàn một cái. Nam nhân mặt mắt bình tĩnh, mặc dù thua trận đầu tiên, nhưng trên mặt cũng không có biến hóa gì đặc biệt, vẫn là bình tĩnh như thường, chỉ là ngồi ở chỗ đó, không nói lời nào, cũng đủ để cho trong lòng cậu bình tĩnh trở lại.

"Dạ." Thu hồi ánh mắt, Tả Đào hít sâu một hơi, tâm tình cực kỳ bình tĩnh, nhỏ giọng nói: "Trận này em nhất định phải đánh cho thật tốt."

Mười giây sau ——

Trên sân khấu bình luận, nhìn thấy Tả Đào chọn Diệp Yêu, toàn trường ồ lên một tiếng, bình luận viên C cũng có chút ngạc nhiên: "Tại sao Pink lại chọn Diệp Yêu?"

Không có gì ngạc nhiên khi anh hùng Diệp Yêu xuất hiện trên đấu trường, điều kỳ lạ là Pink, người chỉ chơi AP kể từ khi ra mắt, lại chọn hắn.

Bình luận viên B nói: "Pink cũng chơi Diệp Yêu sao?"

"Kỳ thật Diệp Yêu cũng không tồi, nếu thao tác thích hợp, có thể đem đối diện khống chế đến chết." Nói tới đây, ình luận viên A đột nhiên nghĩ đến một chuyện: "Đúng rồi, nhắc tới Diệp Yêu tôi liền nhịn không được nói muốn kể một câu chuyện ngoài lề, nếu tôi nhớ không nhầm, năm đó ZZ chính là chơi Diệp Yêu ra vòng đúng không?"

Bình luận viên B nói: "Có chuyện này sao?"

"Ừ, là chuyện mấy năm trước, khi nào cậu về có thể lên mạng tìm xem." Bình luận viên A rơi vào hồi ức: "Tôi nhớ rõ trận đó Hàn Thần cũng có mặt, từ đó về sau ZZ rất thường xuyên chơi Diệp Yêu, thành công mang vị anh hùng này nổi tiếng một đoạn thời gian. Ngay cả lúc Run chơi Diệp Yêu cũng có một chút bóng dáng ZZ."

Trong khu bình luận ——

Tôi là fan của ZZ, quả thực có chuyện như vậy. Nhưng ZZ của chúng tôi là người chơi thuần kỹ thuật, Tóc Hồng chưa chắc đã chơi được Diệp Yêu tốt như ZZ đâu, đúng không?

Hai người này thực thú vị, lúc ZZ xem phát sóng trực tiếp rồi bắt chước Pink chơi tiểu tinh linh, bây giờ Pink lại trong lúc thi đấu chơi Diệp Yêu, đây có được tính là tương tác không?

Họ không biết nhau trong thực tế đó chứ?

Ai biết được, vẫn là xem thi đấu đi, hy vọng con trai tôi biết tranh đua một chút, trận trước thật là quá thảm......

Sau khi hai bên chọn xong anh hùng, trò chơi chính thức bắt đầu.

Giọng nói của đội FG——

Run táp lưỡi: "Làm sao Pink dám trước mặt tôi chọn Diệp Yêu."

Wizard: "Đừng khinh địch."


Run cười hắc hắc: "Yên tâm, Diệp Yêu tôi chơi đến nát rồi."

FG vẫn là một nhóm lực lượng cấp một như cũ. Có giáo huấn lần trước, Tả Đào không tiến quá xa, luôn nấp sau đồng đội và cố gắng đóng vai trò vú em, lúc tất yếu còn tiến lên chắn thương tổn.

Có lẽ thấy rằng cậu chọn Diệp Yêu, nên lần này toàn bộ áp lực bên FG lại dồn tới Vương Thu.

Trong lúc hỗn loạn, thấy thanh máu của Vương Thu sắp hết, Tả Đào nhanh chóng mở ra trị thương, đồng thời vặn người khống chế pháp sư đối diện, Vương Thu lập lập tức chớp lấy cơ hội đánh trả và giế.t chết hắn.

Sau khi lấy máu đầu tiên Vương Thu vẫn còn hoảng hốt, rút ​​​​lui vào khu vực an toàn rồi trở về thành, nói: "Quả Đào bỗng nhiên không đánh thương tổn làm tôi còn có chút không quen, ngụm sữa cứu mạng vừa rồi thật sự là đi vào lòng tôi, tôi còn cho rằng phải chết chắc rồi chớ."

Tả Đào không nói chuyện, ánh mắt vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm màn hình.

Kỹ năng điều khiển của Diệp Yêu nổi tiếng là khó đánh, nhưng một khi đánh trúng, CD liền sẽ lập tức đổi mới. Run hiển nhiên không nghĩ tới Tả Đào cư nhiên một phát liền trúng, vừa định quay đầu, kỹ năng khống chế vừa được đổi mới liền bắn lên người. 

Cat nhìn thấy cơ hội lập tức tiến lên tiêu hao, Tống Thời Hàn cũng tới để hoàn thành thu hoạch.

Run: "......"

Bình luận viên A nói: "Đẹp! Với hai lần hạ gục trong ván mở màn, Pink đã có công rất lớn. Những thao tác của em ấy rất tinh vi, không biết làm thế nào mà biết được Run sẽ hướng bên kia đi?"

"Tôi đã xem video trò chơi của Pink trước đây, khả năng dự đoán của em ấy có thể nói là đỉnh cao." Bình luận viên C nói: "Đợt này FG quá bất cẩn, bị Diệp Yêu khống chế vẫn là quá bi thương."

Wildfire chơi rất ổn định trong suốt hiệp đấu, sau khi Cat hạ gục con rồng đầu tiên trong đợt giao tranh tổ đội thứ hai, cả năm người họ trực tiếp tụm lại với nhau và nhanh chóng hạ gục tòa tháp thứ hai ở đường giữa.

Trận đấu nhanh chóng đi đến giai đoạn cuối.

Ba mươi lăm phút sau, con rồng đã được làm mới một lần nữa, Cat và Tư Tranh ở hố rồng đánh nhau với Run và Wizard, lúc sau Tả Đào cũng bắt đầu đi lên hẻm núi, loại trừ hết mắt thật được cắm ở khu vực hoang dã, rồi ngồi xổm đợi trong bụi cỏ. Mười giây sau, Cat cướp đoạt rồng lớn thành công, nhưng lượng máu đã thực không lạc quan lắm, Wizard lao tới ngay lập tức. Thấy thế, Tả Đào nháy mắt flash đến cực hạn, cưỡng bách cứu sống đồng đội trở về, rồi lại một lần nữa khống chế Wizard, đồng thời di chuyển linh hoạt, tránh bị thương chí mạng.

Cùng thời gian, Tống Thời Hàn phối hợp Vương Thu kịp thời lao về phía sau liều mạng nhập cuộc, thành công giế.t chết Wizard, lấy được double kill.

Có BUFF của rồng lớn trong tay, siêu chiến binh đã nhận được một phần thưởng lớn, Tống Thời Hàn đã mặc trang phục ma thuật vào người kết hợp với Tả Đào đuổi theo bổ sung máu, tình huống trên cơ bản là gặp ai liền giết người đó, ngay gần phút 40 thành công đẩy trụ căn cứ FG.

Chỉ là khi biểu tượng chiến thắng hiện lên trên màn hình máy tính, Tả Đào lvẫn chưa thả lỏng, cậu hoạt động cổ tay, bắt đầu xem lại số liệu thống kê. Như trong dự liệu, mức độ sát thương của cậu là kém nhất, thậm chí còn chưa đạt đến con số 10.000.

Đừng nói mọi người, người đã từng sử dụng hỗ trợ để cạnh tranh MVP với đồng đội của mình ở vòng loại Tả Đào cũng có chút không quen.

Hơn nữa, đã rất lâu rồi cậu không chơi Diệp Yêu, lúc thao tác vẫn sẽ có chút mới lạ, người khác có lẽ không cảm nhận được, nhưng chính cậu lại rất rõ ràng, khi ở giữa có sóng gió, nếu cậu có thể di chuyển nhanh hơn, có thể cứu Tư Tranh.

Vì là thể thức BO3 nên sau một trận thắng một trận thua, ván thứ ba sẽ sớm đến.

Có lẽ là bởi vì bị Diệp Yêu khống chế ra bóng ma, FG liền cấm Diệp Yêu, thực ra Tả Đào cũng không để ý lắm, vấn vừa rồi chơi Diệp Yêu chủ yếu thắng ở bất ngờ, mà ván này, cũng chưa chắc chơi ra thành tích như vậy.  

Tả Đào nhìn chằm chằm anh hùng, con chuột theo bản năng mà di chuyển đến Hư Vô, đây là anh hùng sở trường của cậu. 

"Hư Vô là anh hùng có thể dùng được mọi thứ, lấy được thì lấy." Chú ý tới động tác của Tả Đào, nói tới đây, Khương Minh nhìn Tống Thời Hàn một cái, tựa hồ là muốn nói cái gì đó.

Tuy nhiên, ngay khi hắn đang nghĩ đến việc để Tống Thời Hàn chọn một AD mạnh hơn, hắn chưa kịp nói gì thì giây tiếp theo, đã thấy Tống Thời Hàn chọn Băng Hoàng.

Khương Minh: "......"

Hắn đầu đầy dấu chấm hỏi, có chút nghi ngờ mình xuất hiện ảo giác.

Không riêng gì hắn, toàn bộ đội ngũ đều chấn kinh, Vương Thu nhẹ nhàng khụ một tiếng: "Ấy...... Đội trưởng nghiêm túc sao?"

Tống Thời Hàn ngữ khí đạm nhiên, anh nâng cốc nước lên uống một ngụm: "Ừ."

"Đội trưởng, Băng Hoàng không mạnh." Ngay cả Tả Đào cũng không nghĩ tới Tống Thời Hàn sẽ chọn Băng Hoàng, vội khuyên một câu: ""Ngoài việc có nhiều kỹ năng điều khiển hơn so với các AD khác, lực sát thương là kém nhất."

Vương Thu: "Đội trưởng, anh không thể có tâm lý của một con bạc đâu!"

Tống Thời Hàn nói đã biết: "Vấn đề không lớn, sau này tôi sẽ tập trung vào việc kiểm soát tiêu hao, nếu ván này có thể đánh ra bị động, vậy cục này liền ổn."

Trong trò chơi, trừ khi sinh ra bị động, còn không thì Băng Hoàng chính là AD có thực lực tương đối kém, uổng phí một đống kỹ năng trong người, nhưng chỉ có thế phối hợp với Hư Vô.

Khương Minh bản năng nhớ tới lúc Tả Đào vừa mới gia nhập Wildfire, khi đó Tống Thời Hàn rõ ràng vô cùng ghét bỏ Băng Hoàng, hiện tại khi thi đấu lại quay đầu chọn Băng Hoàng, giống như bị người khác đoạt xá vậy. 

So với người khác vô cùng khẩn trương, Tống Thời Hàn thì lại vô cùng tùy ý: "Chơi hay không chơi?"

Khương Minh cắn chặt răng, hạ quyết tâm: "Chơi, mấy cậu thử một phen đi."

"Hả......Fire muốn chọn Băng Hoàng sao?" Thanh âm Bình luận viên A rõ ràng nghẹn một chút: "Không đùa với chúng tôi chứ?"

Bình luận viên B: ""Có lẽ chỉ đang trêu chọc Pink thôi. Tôi đoán ván này Hàn Thần hẳn là vẫn chọn một AD có năng lực tương đối mạnh, rốt cuộc......"

Chưa kịp nói xong, Tống Thời Hàn trực tiếp khóa anh hùng AD Băng Hoàng.

Hả...... Băng Hoàng? Có khả năng không, Hàn Thần, anh biết mình đang thi đấu, mà không phải xứng đôi sao a a a!

Cứu tôi, tôi muốn hô hấp nhân tạo.

Lầu trên đừng hoảng hốt, cuộc sống chức nghiệp của Fire sẽ không xảy ra vấn đề, chọn Băng Hoàng khẳng định là có đạo lý.

Kiến thức kỳ quái này đã được tiếp thu, tỷ lệ kích hoạt bị động của Hư Vô đã tăng từ 1% lên 3% trong mùa giải này, một ván dù sao cũng phải kích phát một hai lần đúng không?

Đường dưới gay tổ hợp / mặt vặn vẹo.jpg

Fans Wildfire, nhưng tôi vẫn muốn nói rằng cá cược sẽ phải chết......

Nói thật, tôi nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày Fire chọn Băng Hoàng, thế giới của tôi dần bắt đầu trở nên kỳ ảo......

Tống Thời Hàn quả thật nói được thì làm được, sau khi trung đoàn cấp một không có thương vong cho cả hai bên, anh cư nhiên dùng Băng Hoàng cường ngạnh đánh ra ưu thế nhỏ, ở phút thứ 13, thậm chí còn phối hợp với Hư Vô của Tả Đào lấy được double kill.

Nhưng so với tình hình của các đường khác thì tình hình không mấy khả quan, Hư Vô và Băng Hoàng ở đường dưới quá mức thê thảm, FG ngay lập tức chuyển chiến thuật trấn áp đường giữa, chẳng mấy chốc mà bên mình đã mất hai trụ ở đường giữa.

Wizard nói: "Để cho mọi người xuống đường dưới đi, nếu như bọn họ vẫn không lấy được bị động của Băng Hoàng thì chính là phế."

Phút thứ 29 của trận đấu, ngoại trừ đường dưới, đường trên và đường giữa đều bị sập, tòa tháp cao nguyên đã bị kích nổ và Wildfire hoàn toàn rơi vào thế bất lợi lớn.

Mà từ đầu đến cuối, Tả Đào vẫn chưa kích hoạt ra kỹ năng bị động lấy một lần.

Bình luận viên A nói: "Đáng tiếc, cho dù thao tác của Hàn Thần có nghịch thiên đi nữa, thì Băng Hoàng quả thực vẫn là một anh hùng vô cùng yếu, ván này Wildfire gặp khó khăn lớn."

"Hẳn là có chút xui xẻo đi." Bình luận viên B thở dài: "Đã qua ba mươi phút, mà bị động của Hư Vô vẫn chưa một lần xuất hiện."

Quả thật đáng tiếc, chủ yếu là do Băng Hoàng quá yếu,vị anh hùng này vốn được thiết lập lúc đầu mang tính giải trí nhiều hơn, lấy ra thi đấu không phải là điển hình bị áp đảo sao

Ngay cả khi đó là trận đấu khởi động cũng không nên thả bay mình như vậy đúng không?

Kỳ thật trận này Pink đã phát huy Hư Vô đến cực hạn, cũng là biện pháp.

thua thua, ngay từ đầu tôi còn mong đợi cái gì, kỳ thực tôi còn tưởng rằng sẽ lại có kỳ tích.......

Tả Đào cắn môi, cậu không ngừng nhìn chằm chằm vào khung kỹ năng của mình, trong lòng cảm thấy rất không cam lòng, vừa chú ý đến tiết tấu của FG, vừa liên tục làm mới kỹ năng của mình và tuyệt vọng dọn sạch binh lính, hận không thể nhấn vỡ cả bàn phím.

Phút thứ ba mươi ba của trò chơi, năm thành viên của FG mang theo BUFF của rồng lớn từ đường giữa xông lên chỗ cao của Wildfire, mà bên phía Wildfire chỉ còn lại có Tống Thời Hàn và Tả Đào cùng với Cat còn sống, thắng bại cơ hồ đã được miêu tả sinh động.

Nhìn FG từng bước một tiến đến, tim Tả Đào suýt chút nữa vọt tới cổ họng, nhanh lên, nhanh lên, bị động nhanh tới đi!!

"Pink." Cẩn thận lắng nghe động tĩnh của hàng ghế bên cạnh, Tống Thời Hàn một bên điều khiển Băng Hoàng, một bên nói nói: "Bình tĩnh một chút."


Tả Đào: "Em......"

Ngay khi cậu định nói điều gì đó, vào giây cuối cùng khi FG bắt đầu đẩy trụ, kỹ năng bị động luôn có màu xám đột nhiên sáng lên trong hộp kỹ năng..

Nhịp tim như ngừng lại trong giây lát.

"Đội trưởng, em......" Trong thanh âm Tả Đào mang theo chút hưng phấn khó có thể che lấp, kết hợp với đôi mắt đang sáng lên: "Em xoát ra bị động!"

Trên màn hình lớn dành cho khán giả, bóng dáng Hư Vô của Tả Đào dần trở nên hư ảo hơn, xuyên qua hàng binh nặng nề bay về phía Tống Thời Hàn, vào khoảnh khắc hai người gặp nhau, Tống Thời Hàn cũng nhảy đến giữa không trung, Sâm Hàn Chi Khí từ dưới nền đất dâng lên, Mũi Kiếm Băng Lam ngưng tự trong tay Băng Hoàng dần dần hiện ra.

Trong nháy mắt cuối cùng, Hư Vô biến mất trong nháy mắt, thanh âm nửa hư nửa thật vang lên ——

"Vì vinh quang chí cao vô thượng, ta nguyện ý hóa thành thanh kiếm trong tay ngươi, chẳng sợ dâng lên sinh mệnh này, trở về hư vô."

Sau khi khung cảnh hiến tế Hư Vô qua đi ở không trung xuất hiện một thanh kiếm lớn, Lãnh Sương Chi Kiếm dừng ở trong tay Băng Hoàng, trong khoảnh khắc, khả năng miễn nhiễm tuyệt đối với sát thương trong năm giây được kích hoạt, Tống Thời Hàn điều khiển Băng Hoàng rơi xuống đất, hoành kiếm từ trên cao gi.t chết các binh lính bị đóng băng ở phía dưới. 

Dưới công kích 100% thương tổn không cách nào hoá giải, cục diện nháy mắt xoay chuyển!

Ai cũng không nghĩ tới ngay những phút cuối cùng Tả Đào có thể xoát ra kỹ năng bị động, Knight và Run ở gần nhất cũng sửng sốt mất vài giây, sau muốn quay đầu lại đã không còn kịp rồi, Băng Hoàng thả người bay vọt tiến lên, một kiếm chém xuống trực tiếp giế.t chết hai người chỉ còn nửa thanh máu!

Thấy thế, người đi đường giữa của FG quay đầu bỏ chạy, lúc này Vương Thu đã từ nước suối sống lại, mở di chuyển tầm xa chạy tới, Băng Hoàng di chuyển vị trí tiến lên bổ sung khống chế, dưới hai nhát chém, trực tiếp biểu diễn một màn pháp sư cạn máu.

Triple Kill!!!

Bình luận viên A đã hưng phấn hô lên: "Tam sát, Hàn Thần tam sát!!! Wizard và Chun đã xoay người thoát đi, Hàn Thần có thể đuổi kịp hay không đây!!"

Vừa dứt lời, Cat đã mua sống lại xong, liền điều khiển Mèo đen thuấn di đuổi tới phía sau hai người, vì Tống Thời Hàn tranh thủ hai giây thời gian.

Từ trên người Băng Hoàng đang đuổi theo phát ra hàn ý làm cho tốc độ di chuyển của Wizard và Chun hạ thấp 80%, đồng thời một kiếm chém giết Chun.

Quadra Kill!!!

"Phiên bản ngược gió, phiên bản ngược gió!!!" Bình luận viên B hô to: "Tôi nổi cả da gà, Hàn Thần trâu bò!!!"

Bởi vì đã hoàn thành hiến tế, tầm nhìn của Tả Đào toàn bộ đi theo Tống Thời Hàn, cậu chính là Lãnh Sương Chi Kiếm trong tay Băng Hoàng, lòng bàn tay cậu bởi vì kích động mà không ngừng toát ra mồ hôi.

Giống như đang đi tàu lượn siêu tốc, tầm tình nháy mắt từ thung lũng xông lên tận trời, có chút không thực mà lâng lâng.

Cậu làm được......

Cậu rốt cuộc làm được.

Ở giây cuối cùng đếm ngược miễn nhiễm sát thương, Tống Thời Hàn flash CD vừa kết thúc, flash kéo gần khoảng cách khiến trường kiếm thuận tiện rơi xuống, Wizard thấy chạy không thoát, lập tức quay đầu lại phản kích, còn Tống Thời Hàn lại trực tiếp đứng tại chỗ mở khiên đồng thời khóa máu, hoàn thành năm giết!

Âm thanh phát sóng của hệ thống trong trò chơi lan truyền khắp toàn trường——

Penta kill!!!

Vương Thu: "A a a a, tôi muốn lên khiêu vũ, tôi phải vì hai người mà ca hát khiêu vũ!!!"

Tư Tranh thanh âm trở nên khàn khàn: "Hay quá, quá lợi hại!!!"

Cat ở trong trò chơi ấn mở icon thả tim, sau khi sống lại cùng đồng đội nhanh chóng đi lên chỗ cao của FG.

Những ngón tay đang đặt trên bàn phím của Tả Đào không chịu khống chế mà run nhè nhẹ, cậu nhìn vị tướng mặc áo huyền băng trên màn hình trò chơi, dường như có một dòng điện nào đó chạy qua cơ thể.

Xung quanh có rất nhiều giọng nói ồn ào, Tả Đào kiềm chế sự kích động của mình, vừa định nói gì đó, nụ cười nhàn nhạt của Tống Thời Hàn từ tai nghe truyền đến:

"Pink, cảm tạ em cho tôi đầu người."
Đừng Vờ Ngoan Ngoãn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đừng Vờ Ngoan Ngoãn Truyện Đừng Vờ Ngoan Ngoãn Story Chương 44
10.0/10 từ 22 lượt.
loading...