Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác
Chương 172-2: Hệ thống vs hệ thống
Mang vòng sốc điện trên cổ, 061 bị đưa vào trong nhà giam.
Anh thuận theo mà tiến vào trong phòng giam, bình thản mà giao lưu với hai vị điều tra viên: “Công nhân của các vị lợi dụng năng lực tiên tri mà làm trái quy tắc, đánh cắp trị giá vận mệnh của nguyên chủ để sử dụng cho bản thân, hại chết nguyên chủ, đến khi thoát thân trở ra thì chỉ còn là một thế giới nát bét, hoàn toàn trái ngược với mong ước ban đầu của các vị muốn thu lấy trị giá vận mệnh của thế giới để duy trì sự vận hành của hệ thống. Tôi cho rằng một hệ thống có kế hoạch vận hành lâu dài không nên khoan dung cho hành vi độc ác như vậy.”
“Được rồi được rồi. Những tài liệu báo cáo của anh đều có luận chứng rất đầy đủ.” Điều tra viên nam nhẹ nhàng nói, “Nhưng mà anh vẫn cần phải ở đây chờ một chút.”
“Yêu cầu của các vị là hai hệ thống không được tồn tại trong cùng một chiều không gian.” 061 cũng nhẹ nhàng đúng mực, “Mau chóng thu hồi hệ thống của các vị, như vậy tôi có thể quay về.”
Giọng điệu của điều tra viên nữ khá hơn ban đầu lúc nhiều: “Chuyện này rất nghiêm trọng, có thể sẽ dẫn đến việc giải ước với ký chủ, chúng tôi cần phải xem xét và điều tra kỹ lưỡng.”
061 nho nhã lịch sự nói: “Vậy thì xin tiến hành nhanh một chút có được không? Tôi không muốn lưu lại nơi này quá lâu.”
Điều tra viên nam: “Chúng tôi chỉ có thể nói là sẽ cố hết sức. Bảo đảm công nhân không bị tố sai cũng là một trong những công việc của chúng tôi.”
“Trong vòng một ngày.”
“Chuyện này e rằng có chút…” Điều tra viên nữ nói, “Căn cứ tố cáo của anh, chúng tôi cần phải điều tra những ghi chép trước đó, nếu như ký chủ 199 mới phạm tội lần đầu thì chúng tôi chỉ có thể tiến hành kỷ luật cảnh cáo. Quá trình này có lẽ phải mất khoảng một ngày. Đợi đến lúc viết xong báo cáo, cấp trên thẩm tra phê duyệt, nhanh thì hai ngày, chậm thì khoảng một tuần.”
“Làm phiền rồi.” 061 cũng không có ý cưỡng cầu, “Xin hỏi thời gian nơi này và ở thế giới nhiệm vụ tương ứng thế nào?”
Điều tra viên nam suy nghĩ một chút: “Cỡ một phần hai đi.”
Nói cách khác, ở đây một ngày là bằng hai ngày ở thế giới nhiệm vụ.
Tim của anh thôi thúc một chút, sau đó uốn cong eo, cung kính nói với hai vị điều tra viên: “Cám ơn, xin mau tiến hành sớm. Đúng rồi, trước khi hai vị rời đi có thể rót cho tôi một ly nước hay không?”
Hai vị điều tra viên liếc mắt nhìn nhau.
…Sao mà tự nhiên như là ở nhà vậy.
Sau khi cung cấp nước, hai vị điều tra viên rời đi, 061 ở trong phòng giam tùy tiện chọn một nơi ngồi xuống.
Từ khi anh bộc lộ ý đồ đến đây, thái độ của hai vị điều tra viên tốt hơn rất nhiều, xích chân đã cởi bỏ, nhưng còng điện tử và vòng cổ sốc điện vẫn còn.
Anh rót nửa ly nước xuống mặt đất để làm một tấm gương soi tạm thời, tinh tế kiểm tra một chút.
Cái vòng này là chuyên môn nhắm vào hệ thống, điện áp không nhỏ, có thể điều khiển từ xa, hơn nữa còn là thiết kế một khối, trừ phi phân giải vi mạch điều khiển, còn nếu cưỡng chế gỡ xuống thì sẽ bị sốc điện rất mạnh, có thể hôn mê tinh thần, nhưng tuyệt đối không chết.
061 dựa vào trên tường, kiểm tra những vật phẩm còn lại trên người mình.
Một tờ note ghi chú đến chỗ 023 để tải phim cho Trì Tiểu Trì, một cái khăn tay, một bùa bình an, ngoài ra không còn gì khác.
Anh thu lại đồ vật, đưa mắt nhìn bốn phía, nhìn thấy phòng giam bên cạnh có một hệ thống.
Người nọ mặc đồ công sở giống các hệ thống ở đây, nhưng lại đeo vòng cổ giống mình, cúi đầu ủ rũ, trong tay cầm một bộ bài tự chế, tự mình ngồi chơi bài câu cá.
061 cách song sắt, khách khí chào hỏi: “Chào anh.”
Hệ thống ở phòng giam kế bên ngẩng đầu một cách chán chường.
061 hỏi: “Đánh bài không?”
Đôi mắt của hệ thống đột nhiên sáng lên: “Cậu biết chơi à?”
061: “Cũng tàm tạm.”
Hệ thống liền vô cùng phấn chấn, cầm bài ngồi xích lại: “Chia bài chia bài!”
061 cùng hệ thống đánh tiến lên, thua hai trận thắng một trận.
Đối phương quả nhiên là cao thủ, cười hì hì: “Cậu chơi cũng khá lắm. Tôi chơi bài rất giỏi, đồng nghiệp của tôi sợ thua nên không ai chịu chơi cùng tôi.”
061 nói: “Anh chơi hay hơn tôi.”
Đối phương vui vẻ nhận lời ca ngợi, hỏi: “Chơi kiểu khác đi. Lần này cho cậu chọn.”
061 chọn “Tắc kè hoa”, thắng hai trận thua một trận.
Có thắng có thua khiến hệ thống càng thêm hứng thú.
Hệ thống cười nói: “Chơi lại chơi lại.”
061 nói: “Được thôi.”
Sau khi chơi sáu ván, khoảng cách của hai người vô hình trung bị rút ngắn không ít.
Hệ thống vừa xào bài vừa rãnh rỗi trò chuyện với 061: “Tôi nghe thấy cậu và điều tra viên nói chuyện, cậu là hệ thống ngoại lai à?”
061 thành thật đáp: “Đúng thế.”
Đối phương tặc lưỡi một cái: “Thật thảm. Có thể cậu sẽ bị giam ở đây rất lâu. Ông chủ Nhị của chúng tôi rất chán ghét hệ thống ngoại lai, trừ phi báo cáo của cậu là văn kiện khẩn cấp, bằng không nhất định sẽ bị dồn ra sau.”
061 cam chịu, nhẹ nhàng nói: “Chia bài đi…Tại sao anh lại bị giam ở đây?”
Đối phương không phục cho lắm: “Tụ tập đánh bài, tật xấu không sửa.”
061: “Thật sao?”
Đối phương gặp được bạn tốt chơi bài chung, khí chất tự bế lập tức bị quét đi sạch sẽ, quả thật là biết gì nói nấy: “Ở đây của chúng tôi quản hệ thống rất nghiêm. Tôi nghi ngờ là cái tên nhãi 277 kia tố cáo hãm hại tôi.”
061 phẫy bài trong tay: “Các anh có thù oán à?”
“Tên đó không ưa tôi.” Đối phương tức giận bất bình, “Tôi vừa bị cấm túc là nó liền đoạt hết khách hàng của tôi.”
061 “Hả?” một tiếng, đồng cảm: “Vậy thì hơi quá đáng. Trước đây tôi cũng bị người báo cáo.”
Đối phương nhất thời xem 061 như tri kỉ: “Thật ư?”
“Ừm, bị ký chủ báo cáo.”
Đối phương cười xấu xa: “Là vấn đề tình cảm phải không?”
“Tại sao lại nghĩ như thế?”
“Ái hận tình thù, trong phim chẳng phải đều là những cảnh như thế à?” Đối phương chậm rãi nói, “Lần trước 277 đụng phải một kẻ, sợ đến mức trốn về không gian hệ thống cũng không dám quay lại, nhưng lại sợ đối phương tức giận báo cáo. Tôi chỉ chê cười tên nhãi đó vài câu ở chỗ tiếp nối, vậy mà không ngờ nó lại thù dai như thế, dám báo cáo tôi.”
061: “Chỗ tiếp nối? Là chỗ tiếp nối lúc trực ban sao?”
Đối phương vung tay: “Không phải, là chỗ tiếp nối để dẫn đến mỗi thế giới, đi đến bên cạnh ký chủ ấy.”
061 thả xuống một lá bài: “Ừm, là chỗ mà ban đầu tôi bị áp giải đến?”
Đối phương nói: “Đúng vậy. Chúng tôi chỉ có một chỗ tiếp nối thôi.”
061 thả bài trong tay xuống: “Thắng rồi.”
Đối phương nhìn lá bài, oa một tiếng: “Cậu cố ý quấy nhiễu suy nghĩ của tôi, chơi xấu quá.”
061 cười nhạt: “Được rồi, vậy không nói nữa.”
Đáng tiếc đối phương là người không kiềm chế cái miệng được, an tĩnh chưa được bao lâu thì đã bắt đầu bô lô ba la.
“Ấy da, cậu chơi bài thật không tệ. Cậu mà sớm rời đi thì tôi rất buồn đó.”
061 nói: “Vậy phải xem ông chủ của các anh thế nào.”
Đối phương nở nụ cười: “Ông chủ của chúng tôi vô cùng lười biếng, anh ta có muốn làm việc hay không đều phải xem tâm tình. Hiện tại tám phần mười là đang du lịch ở bên ngoài.”
061: “Vậy sao? Ông chủ của chúng tôi luôn ở trong phòng làm việc.”
Đối phương: “Thật là chuyên nghiệp.”
“Vậy báo cáo của tôi là ai xử lý?”
“Báo cáo của chúng tôi bên đây đều là hệ thống an ninh – chính là Ông chủ Nhị của chúng tôi trực tiếp thụ lý. Như tình huống của cậu, có lẽ sẽ sinh ra uy hiếp và thương tổn nhất định đối với ký chủ, Ông chủ của chúng tôi đã thông báo, nếu như không phải tình huống đặc biệt thì không cần để ý đến hệ thống ngoại lai.”
“Hệ thống an ninh? Chỗ chúng tôi cũng có, nhưng bảo mật quá thấp, lúc trước còn bị người ta xâm nhập tấn công.”
“Hệ thống an ninh của Ông chủ Nhị chúng tôi rất trâu bò.” Đối phương hớn hở, “Rất biết chơi bài, nhưng quá bận rộn, không có thời gian chơi với tôi. Cậu ấy biết chơi cả mạt chược, bài cào, cái gì cũng biết cả. À đúng rồi, cậu biết chơi mạt chược không?”
061 không hề chớp mắt: “Không biết. Chỉ từng xem người khác chơi mà thôi.”
Đối phương phóng khoáng nói: “Không sao, để tôi dạy cho cậu.”
061: “Nơi này không có mạt chược mà?”
Đối phương chỉ vào đầu của mình: “Không thành vấn đề, tôi lập phòng, thêm tài khoản của cậu vào rồi hai chúng ta cùng chơi.”
061 thoạt nhìn có chút do dự: “Có thể à? Hiện tại tôi không có mạng.”
“Ờ ha.” Đối phương vỗ ót một cái, “Quên mất quên mất, để tôi cho cậu biết mật mã mạng.”
….
Sau khi giảng giải quy tắc, bọn họ đánh năm ván.
Ván đầu 061 đánh có chút trúc trắc, không có gì bất ngờ xảy ra mà thua, ván thứ hai liền đánh trôi chảy hơn rất nhiều, tuy rằng vẫn bị thua, nhưng cũng thành công khiến đối phương hứng thú.
Bắt đầu ván thứ ba, 061 ngụy trang một tín hiệu, lặng lẽ xâm nhập bên trong hệ thống mạng, nhìn khắp toàn bộ bản đồ không gian nơi đây.
Bạn tù của anh mới nãy có nhắc tới chỗ tiếp nối, nó nằm ở hướng Tây Bắc, tiến vào cần dùng mật mã 24 số, mật mã sẽ bị thay đổi, sau khi nhập vào mật khẩu ở chỗ tiếp nối thì sẽ tự cập nhật mật mã mới và tự động gửi đến tất cả hệ thống.
Mật mã thế giới tuyến thì vừa nãy trong lúc thẩm vấn anh đã thành công lấy được, không cần phải lo lắng.
…Nhưng mật mã ở chỗ tiếp nối thì làm sao lấy được đây?
Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác
Anh thuận theo mà tiến vào trong phòng giam, bình thản mà giao lưu với hai vị điều tra viên: “Công nhân của các vị lợi dụng năng lực tiên tri mà làm trái quy tắc, đánh cắp trị giá vận mệnh của nguyên chủ để sử dụng cho bản thân, hại chết nguyên chủ, đến khi thoát thân trở ra thì chỉ còn là một thế giới nát bét, hoàn toàn trái ngược với mong ước ban đầu của các vị muốn thu lấy trị giá vận mệnh của thế giới để duy trì sự vận hành của hệ thống. Tôi cho rằng một hệ thống có kế hoạch vận hành lâu dài không nên khoan dung cho hành vi độc ác như vậy.”
“Được rồi được rồi. Những tài liệu báo cáo của anh đều có luận chứng rất đầy đủ.” Điều tra viên nam nhẹ nhàng nói, “Nhưng mà anh vẫn cần phải ở đây chờ một chút.”
“Yêu cầu của các vị là hai hệ thống không được tồn tại trong cùng một chiều không gian.” 061 cũng nhẹ nhàng đúng mực, “Mau chóng thu hồi hệ thống của các vị, như vậy tôi có thể quay về.”
Giọng điệu của điều tra viên nữ khá hơn ban đầu lúc nhiều: “Chuyện này rất nghiêm trọng, có thể sẽ dẫn đến việc giải ước với ký chủ, chúng tôi cần phải xem xét và điều tra kỹ lưỡng.”
061 nho nhã lịch sự nói: “Vậy thì xin tiến hành nhanh một chút có được không? Tôi không muốn lưu lại nơi này quá lâu.”
Điều tra viên nam: “Chúng tôi chỉ có thể nói là sẽ cố hết sức. Bảo đảm công nhân không bị tố sai cũng là một trong những công việc của chúng tôi.”
“Trong vòng một ngày.”
“Chuyện này e rằng có chút…” Điều tra viên nữ nói, “Căn cứ tố cáo của anh, chúng tôi cần phải điều tra những ghi chép trước đó, nếu như ký chủ 199 mới phạm tội lần đầu thì chúng tôi chỉ có thể tiến hành kỷ luật cảnh cáo. Quá trình này có lẽ phải mất khoảng một ngày. Đợi đến lúc viết xong báo cáo, cấp trên thẩm tra phê duyệt, nhanh thì hai ngày, chậm thì khoảng một tuần.”
“Làm phiền rồi.” 061 cũng không có ý cưỡng cầu, “Xin hỏi thời gian nơi này và ở thế giới nhiệm vụ tương ứng thế nào?”
Điều tra viên nam suy nghĩ một chút: “Cỡ một phần hai đi.”
Nói cách khác, ở đây một ngày là bằng hai ngày ở thế giới nhiệm vụ.
Tim của anh thôi thúc một chút, sau đó uốn cong eo, cung kính nói với hai vị điều tra viên: “Cám ơn, xin mau tiến hành sớm. Đúng rồi, trước khi hai vị rời đi có thể rót cho tôi một ly nước hay không?”
Hai vị điều tra viên liếc mắt nhìn nhau.
…Sao mà tự nhiên như là ở nhà vậy.
Sau khi cung cấp nước, hai vị điều tra viên rời đi, 061 ở trong phòng giam tùy tiện chọn một nơi ngồi xuống.
Từ khi anh bộc lộ ý đồ đến đây, thái độ của hai vị điều tra viên tốt hơn rất nhiều, xích chân đã cởi bỏ, nhưng còng điện tử và vòng cổ sốc điện vẫn còn.
Anh rót nửa ly nước xuống mặt đất để làm một tấm gương soi tạm thời, tinh tế kiểm tra một chút.
Cái vòng này là chuyên môn nhắm vào hệ thống, điện áp không nhỏ, có thể điều khiển từ xa, hơn nữa còn là thiết kế một khối, trừ phi phân giải vi mạch điều khiển, còn nếu cưỡng chế gỡ xuống thì sẽ bị sốc điện rất mạnh, có thể hôn mê tinh thần, nhưng tuyệt đối không chết.
061 dựa vào trên tường, kiểm tra những vật phẩm còn lại trên người mình.
Một tờ note ghi chú đến chỗ 023 để tải phim cho Trì Tiểu Trì, một cái khăn tay, một bùa bình an, ngoài ra không còn gì khác.
Anh thu lại đồ vật, đưa mắt nhìn bốn phía, nhìn thấy phòng giam bên cạnh có một hệ thống.
Người nọ mặc đồ công sở giống các hệ thống ở đây, nhưng lại đeo vòng cổ giống mình, cúi đầu ủ rũ, trong tay cầm một bộ bài tự chế, tự mình ngồi chơi bài câu cá.
061 cách song sắt, khách khí chào hỏi: “Chào anh.”
Hệ thống ở phòng giam kế bên ngẩng đầu một cách chán chường.
061 hỏi: “Đánh bài không?”
Đôi mắt của hệ thống đột nhiên sáng lên: “Cậu biết chơi à?”
061: “Cũng tàm tạm.”
Hệ thống liền vô cùng phấn chấn, cầm bài ngồi xích lại: “Chia bài chia bài!”
061 cùng hệ thống đánh tiến lên, thua hai trận thắng một trận.
Đối phương quả nhiên là cao thủ, cười hì hì: “Cậu chơi cũng khá lắm. Tôi chơi bài rất giỏi, đồng nghiệp của tôi sợ thua nên không ai chịu chơi cùng tôi.”
061 nói: “Anh chơi hay hơn tôi.”
Đối phương vui vẻ nhận lời ca ngợi, hỏi: “Chơi kiểu khác đi. Lần này cho cậu chọn.”
061 chọn “Tắc kè hoa”, thắng hai trận thua một trận.
Có thắng có thua khiến hệ thống càng thêm hứng thú.
Hệ thống cười nói: “Chơi lại chơi lại.”
061 nói: “Được thôi.”
Sau khi chơi sáu ván, khoảng cách của hai người vô hình trung bị rút ngắn không ít.
Hệ thống vừa xào bài vừa rãnh rỗi trò chuyện với 061: “Tôi nghe thấy cậu và điều tra viên nói chuyện, cậu là hệ thống ngoại lai à?”
061 thành thật đáp: “Đúng thế.”
Đối phương tặc lưỡi một cái: “Thật thảm. Có thể cậu sẽ bị giam ở đây rất lâu. Ông chủ Nhị của chúng tôi rất chán ghét hệ thống ngoại lai, trừ phi báo cáo của cậu là văn kiện khẩn cấp, bằng không nhất định sẽ bị dồn ra sau.”
061 cam chịu, nhẹ nhàng nói: “Chia bài đi…Tại sao anh lại bị giam ở đây?”
Đối phương không phục cho lắm: “Tụ tập đánh bài, tật xấu không sửa.”
061: “Thật sao?”
Đối phương gặp được bạn tốt chơi bài chung, khí chất tự bế lập tức bị quét đi sạch sẽ, quả thật là biết gì nói nấy: “Ở đây của chúng tôi quản hệ thống rất nghiêm. Tôi nghi ngờ là cái tên nhãi 277 kia tố cáo hãm hại tôi.”
061 phẫy bài trong tay: “Các anh có thù oán à?”
“Tên đó không ưa tôi.” Đối phương tức giận bất bình, “Tôi vừa bị cấm túc là nó liền đoạt hết khách hàng của tôi.”
061 “Hả?” một tiếng, đồng cảm: “Vậy thì hơi quá đáng. Trước đây tôi cũng bị người báo cáo.”
Đối phương nhất thời xem 061 như tri kỉ: “Thật ư?”
“Ừm, bị ký chủ báo cáo.”
Đối phương cười xấu xa: “Là vấn đề tình cảm phải không?”
“Tại sao lại nghĩ như thế?”
“Ái hận tình thù, trong phim chẳng phải đều là những cảnh như thế à?” Đối phương chậm rãi nói, “Lần trước 277 đụng phải một kẻ, sợ đến mức trốn về không gian hệ thống cũng không dám quay lại, nhưng lại sợ đối phương tức giận báo cáo. Tôi chỉ chê cười tên nhãi đó vài câu ở chỗ tiếp nối, vậy mà không ngờ nó lại thù dai như thế, dám báo cáo tôi.”
061: “Chỗ tiếp nối? Là chỗ tiếp nối lúc trực ban sao?”
Đối phương vung tay: “Không phải, là chỗ tiếp nối để dẫn đến mỗi thế giới, đi đến bên cạnh ký chủ ấy.”
061 thả xuống một lá bài: “Ừm, là chỗ mà ban đầu tôi bị áp giải đến?”
Đối phương nói: “Đúng vậy. Chúng tôi chỉ có một chỗ tiếp nối thôi.”
061 thả bài trong tay xuống: “Thắng rồi.”
Đối phương nhìn lá bài, oa một tiếng: “Cậu cố ý quấy nhiễu suy nghĩ của tôi, chơi xấu quá.”
061 cười nhạt: “Được rồi, vậy không nói nữa.”
Đáng tiếc đối phương là người không kiềm chế cái miệng được, an tĩnh chưa được bao lâu thì đã bắt đầu bô lô ba la.
“Ấy da, cậu chơi bài thật không tệ. Cậu mà sớm rời đi thì tôi rất buồn đó.”
061 nói: “Vậy phải xem ông chủ của các anh thế nào.”
Đối phương nở nụ cười: “Ông chủ của chúng tôi vô cùng lười biếng, anh ta có muốn làm việc hay không đều phải xem tâm tình. Hiện tại tám phần mười là đang du lịch ở bên ngoài.”
061: “Vậy sao? Ông chủ của chúng tôi luôn ở trong phòng làm việc.”
Đối phương: “Thật là chuyên nghiệp.”
“Vậy báo cáo của tôi là ai xử lý?”
“Báo cáo của chúng tôi bên đây đều là hệ thống an ninh – chính là Ông chủ Nhị của chúng tôi trực tiếp thụ lý. Như tình huống của cậu, có lẽ sẽ sinh ra uy hiếp và thương tổn nhất định đối với ký chủ, Ông chủ của chúng tôi đã thông báo, nếu như không phải tình huống đặc biệt thì không cần để ý đến hệ thống ngoại lai.”
“Hệ thống an ninh? Chỗ chúng tôi cũng có, nhưng bảo mật quá thấp, lúc trước còn bị người ta xâm nhập tấn công.”
“Hệ thống an ninh của Ông chủ Nhị chúng tôi rất trâu bò.” Đối phương hớn hở, “Rất biết chơi bài, nhưng quá bận rộn, không có thời gian chơi với tôi. Cậu ấy biết chơi cả mạt chược, bài cào, cái gì cũng biết cả. À đúng rồi, cậu biết chơi mạt chược không?”
061 không hề chớp mắt: “Không biết. Chỉ từng xem người khác chơi mà thôi.”
Đối phương phóng khoáng nói: “Không sao, để tôi dạy cho cậu.”
061: “Nơi này không có mạt chược mà?”
Đối phương chỉ vào đầu của mình: “Không thành vấn đề, tôi lập phòng, thêm tài khoản của cậu vào rồi hai chúng ta cùng chơi.”
061 thoạt nhìn có chút do dự: “Có thể à? Hiện tại tôi không có mạng.”
“Ờ ha.” Đối phương vỗ ót một cái, “Quên mất quên mất, để tôi cho cậu biết mật mã mạng.”
….
Sau khi giảng giải quy tắc, bọn họ đánh năm ván.
Ván đầu 061 đánh có chút trúc trắc, không có gì bất ngờ xảy ra mà thua, ván thứ hai liền đánh trôi chảy hơn rất nhiều, tuy rằng vẫn bị thua, nhưng cũng thành công khiến đối phương hứng thú.
Bắt đầu ván thứ ba, 061 ngụy trang một tín hiệu, lặng lẽ xâm nhập bên trong hệ thống mạng, nhìn khắp toàn bộ bản đồ không gian nơi đây.
Bạn tù của anh mới nãy có nhắc tới chỗ tiếp nối, nó nằm ở hướng Tây Bắc, tiến vào cần dùng mật mã 24 số, mật mã sẽ bị thay đổi, sau khi nhập vào mật khẩu ở chỗ tiếp nối thì sẽ tự cập nhật mật mã mới và tự động gửi đến tất cả hệ thống.
Mật mã thế giới tuyến thì vừa nãy trong lúc thẩm vấn anh đã thành công lấy được, không cần phải lo lắng.
…Nhưng mật mã ở chỗ tiếp nối thì làm sao lấy được đây?
Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác
Đánh giá:
Truyện Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác
Story
Chương 172-2: Hệ thống vs hệ thống
9.8/10 từ 16 lượt.