Đừng Chạm Vào Cô Ấy
C17: Chương 17
"Anh muốn em than gia vở kịch hả? Sao em làm được? Em chưa từng diễn kịch bao giờ cả!"
Cố Nhược Yên kinh ngạc khi nghe lời đề nghị của Hoắc Kiêu, hôm nay hắn lại đưa cô đi chơi trong thành phố vì là ngày nghỉ, vừa mới ngồi xuống quán nước, hắn đã nói về chuyện hội học sinh chuẩn bị diễn kịch ngày hội trường, đồng thời cũng muốn cô tham gia.
Mặc dù Cố Nhược Yên rất thích biểu diễn nhưng mà đứng trước nhiều người để diễn thì cô chưa từng làm bao giờ cả.
"Em làm được mà, Yên Yên, anh tin vào khả năng diễn xuất của em."
Hoắc Kiêu dỗ dành nói.
Hắn muốn Cố Nhược Yên được toả sáng, việc cần làm đâu tiên là đưa cô ra khỏi vỏ ốc của mình. Bình thường cô ngang ngược bướng bỉnh, nhưng khi đối diện với người lạ thì lại vô cùng nhút nhát.
"... cái đó, anh chưa từng thấy em diễn kịch sao lại dám chắc chắn là em có khả năng đó? Lỡ như... Lỡ như em làm anh thất vọng thì sao?"
Liệu lúc đó anh còn xem trọng em không? Hay sẽ quay về với Lệ Nhã Ly tài năng toàn diện?
Câu này Cố Nhược Yên để trong lòng chứ không dám nói ra, bởi vì cô sợ sẽ phá hỏng mối quan hệ tốt giữa cả hai ở thời điểm hiện tại.
"Anh sẽ không bao giờ thất vọng về em, dù em diễn tốt hay diễn dở. Yên Yên hãy tự tin lên, anh biết em sẽ làm được!"
Hoắc Kiêu cổ vũ động viện.
"... anh đừng đặt nhiều hy vọng, sẽ dễ thất vọng lắm."
Cố Nhược Yên tự ti.
"Anh cam đoan là sẽ không bao giờ có chuyện đó. Em biết không, vai diễn cho vở kịch này là một vai diễn biết đàn, biết múa. Mấy cái này không phải là sở trường của em sao? So với người khác em có hơn chứ không kém."
Hoắc Kiêu vẫn tiếp tục động viên khuyên nhủ.
Mặc dù trước đây hắn không đoái hoài gì đến Cố Nhược Yên, nhưng mấy tài lẻ của cô hắn lại biết rất rõ. Hắn từng thấy cô đàn, hắn từng xem cô múa, dù lúc đó bị ép buộc nhưng hắn không thể nào không thán phục tài năng nghệ thuật của Cố Nhược Yên.
"Cái đó... anh để em suy nghĩ đã. Em không hứa là sẽ tham gia đâu nha!"
Cố Nhược Yên nhấn mạnh.
"Anh biết rồi, anh chờ câu trả lời của em."
Hoắc Kiêu mỉm cười dịu dàng xoa đầu Cố Nhược Yên.
Toàn bộ đối thoại và hình ảnh thân mật của hai người được đội săn trộm ảnh của trường ghi lại. Đây sẽ là tin tức lớn của trường đại học thành phố Vân, trước kia toàn là hoa khôi Lệ Nhã Ly đảm nhiệm vai chính của các vở kịch, bây giờ sắp đổi thành Cố Nhược Yên vì được Hoắc Kiêu yêu thích.
So tài năng, so gia thế, dĩ nhiên Lệ Nhã Ly sẽ không sánh được ở vế sau, còn vế đầu... chắc sẽ làm mọi người tranh cãi dữ dội lắm đây.
(...)
Lệ Nhã Ly đã lờ mờ đoán ra Hoắc Kiêu muốn chọn Cố Nhược Yên, trong lòng cô ta nóng như lửa đốt, lần lượt những thứ cô ta từng sở hữu đang dần bị Cố Nhược Yên lấy mất. Lúc đầu là Hoắc Kiêu, sau đó là sự ngưỡng mộ... giờ lại đến vai diễn trong vở kịch, tiếp theo sẽ là gì nữa đây?
Lệ Nhã Ly siết chặt điện thoại đến độ sắp vỡ nát, cô ta không can tâm bại trận dưới một người như Cố Nhược Yên chút nào.
"Nhã Ly, cậu đừng lo lắng, cậu tài năng hơn Cố Nhược Yên nên vai diễn không thuộc về cô ta đâu."
Mễ Mễ lên tiếng an ủi.
"Những gì mình có đang dần rơi vào tay của Cố Nhược Yên, cậu nói mình làm sao không lo lắng được chứ?"
Lệ Nhã Ly ấm ức.
"Cô ta có thể làm Hoắc Kiêu có thể thay lòng nhưng khả năng diễn xuất là trời phú, làm sao cô ta tranh với cậu được."
"Sao lại không thể? Cô ta có Hoắc Kiêu chống lưng, dù diễn dở nhưng muốn mấy vai chính mà chẳng được?"
"Chuyện đó còn chờ quyết định của thư ký chứ? Kịch bạn là cậu ta viết, lẽ nào cậu ta cũng phải cúi đầu trước Hoắc Kiêu sao? Tính cách của thư ký thế nào cậu còn không rõ hả?"
"Mình biết... Nhưng thư ký cũng đâu có thích mình, lúc trước cũng vì nể mặt Hoắc Kiêu đó thôi..."
Lệ Nhã Ly lại tỏ ra tủi thân, ấm ức.
Đôi mắt xinh đẹp của cô đỏ ngầu như sắp khóc đến nơi.
"Hay là thế này, chúng ta đưa ý kiến với thư ký công khai chọn nữ chính giống casting cho mấy bộ phim thì sao? Lúc đó ai cũng có cơ hội được chọn đồng thời cũng chứng minh được thực lực của mình, rồi dựa vào số phiếu vote quyết định?"
Đừng Chạm Vào Cô Ấy