Dự Đoán Tội Phạm, Tôi Trở Nên Nổi Tiếng Ở Cục Cảnh Sát
Chương 150: Chuyện cũ năm xưa
Bạch Câu theo sát Băng tỷ, vội vã đẩy Thời Ý vào phòng thí nghiệm, rồi đứng nép vào một góc, im lặng không nói.
"Chị Bạch Câu, chị có biết Băng tỷ làm sao thế không? Em chưa từng thấy chị ấy gấp gáp như vậy."
"Đúng thế, cứ như thể người nằm trên giường kia là người thân ruột thịt của chị ấy vậy."
Mấy kẻ đứng ngoài líu ríu bàn tán, hoàn toàn không để ý khuôn mặt Bạch Câu đã trở nên tái nhợt.
"Các người rảnh lắm sao? Còn tâm trạng đứng đây buôn chuyện à?"
Dạ Oánh không biết từ lúc nào đã xuất hiện phía sau, khoanh tay, ánh mắt nghiêm nghị đảo qua một vòng.
Bị Dạ Oánh quét mắt, đám người vội cúi đầu, lặng lẽ tản đi như bầy khỉ bị xua đuổi.
Dạ Oánh bước tới gần Bạch Câu, vuốt cằm, ánh mắt xa xăm nhìn cảnh tượng trước mặt.
"Xem ra, Băng tỷ đối với cô gái kia quả thật không hề tầm thường."
Bạch Câu không trả lời, chỉ giữ vẻ mặt lạnh lùng.
"Đúng rồi, ta có một đoạn chuyện cũ về Băng tỷ, ngươi có hứng thú nghe không?" – khóe môi Dạ Oánh nhếch lên đầy châm chọc. Trong mắt y, Bạch Câu luôn coi Băng tỷ là thần tượng tinh thần. Nếu sự thật bị phơi bày, không biết thế giới quan của cô có sụp đổ ngay tại chỗ không. Nghĩ thôi y đã thấy hứng thú, thậm chí mong đợi khoảnh khắc đó.
Bạch Câu đưa mắt lạnh lùng sang một bên, xoay người định rời đi. Dạ Oánh liền túm lấy tay cô, chặn đường, thì thầm bên tai:
"Ngươi biết về thí nghiệm thể số 01 – đối tượng đầu tiên của Dị Năng Cục chứ?"
Nghe vậy, sắc mặt Bạch Câu chợt biến đổi. Dạ Oánh nhìn thấy phản ứng ấy, lập tức nở nụ cười đắc ý, buông tay cô ra, lưng dựa vào tường.
"Thí nghiệm thể 01 vô cùng thần bí. Nghe nói chính ông chủ đời trước của chúng ta vô tình nhặt được hắn về. Ai ngờ lại phát hiện trong cơ thể hắn tồn tại một năng lượng bất phàm. Khi ấy, 01 thân trọng thương, để báo đáp ơn cứu mạng, hắn ban cho vị tiền nhiệm năng lực vượt trội hơn người. Và đó chính là khởi nguồn cho truyền kỳ của ông chủ đời đầu của Dị Năng Cục."
Bạch Câu chau mày, khinh miệt đáp:
"Hừ, hoang đường! Thật nực cười. Bịa đặt như vậy mà cũng nói ra được sao? Không sợ Băng tỷ nghe thấy sẽ giết ngươi à?"
Dạ Oánh cười nhạt, y vốn biết cô sẽ phản ứng như vậy, nhưng vẻ mặt của Bạch Câu lúc này lại khiến y càng thêm khoái chí.
Y không ngần ngại thêm dầu vào lửa:
"Sau đó, ông chủ hiện tại từng là người dưới trướng của ông chủ đời trước. Khi ấy, hắn chưa có tư cách tiếp xúc với bí mật về 01. Mãi đến khi tiền nhiệm được trao năng lực phi thường, lại quay lưng giam giữ 01 trong phòng thí nghiệm để tiến hành đủ loại thí nghiệm. Nhưng ngươi cũng biết, những nghiên cứu về dị năng mấy chục năm qua hầu như chưa bao giờ thành công. Ông ta thất bại liên tiếp, mãi cho tới khi số 16 xuất hiện — đó mới là bước ngoặt."
Lông mày Bạch Câu khẽ động. Trong ký ức, cô từng thấy trong hồ sơ tuyệt mật vài dòng ít ỏi về thí nghiệm thể số 16.
Dạ Oánh nhướng mày, nói tiếp:
Sắc mặt Bạch Câu lúc này đã dao động dữ dội. Những lời Dạ Oánh nói, hoàn toàn khớp với những gì cô từng lén đọc được trong tài liệu tuyệt mật.
Cô từng vì tò mò mà điều tra. Nhưng thí nghiệm thể số 16 như thể đã bốc hơi khỏi thế gian, hầu như không có ghi chép. Còn về số 01, ngoài việc Dị Năng Cục suốt nhiều năm nay luôn ráo riết truy tìm tung tích, thì chẳng ai rõ quan hệ giữa họ là gì.
Bạch Câu càng nghĩ càng thấy bất an. Cô nhớ lại bức ảnh trên bàn Băng tỷ, bất giác túm lấy tay Dạ Oánh, mắt đỏ rực:
"Rồi sau đó thì sao? Chuyện gì xảy ra nữa?!"
Dạ Oánh nhìn khuôn mặt đầy căng thẳng của cô, cảm thấy vô cùng hả hê. Y hất tay ra, hai tay ung dung đút túi quần:
"Rồi thì... ta cũng chẳng rõ."
Thái độ hờ hững ấy càng khiến Bạch Câu tức giận. Cô túm chặt cổ áo hắn:
"Đừng giở trò với ta! Ngươi nhất định biết điều gì đó! Những chuyện này ngươi nghe từ đâu?!"
Dạ Oánh nhướng mày, huýt sáo một tiếng:
"Đừng hỏi ta biết từ đâu. Chỉ cần ngươi nhớ, ta biết nhiều hơn ngươi. Nếu không muốn ta giấu kín mang xuống mồ, thì hãy đối xử tử tế với ta."
Bạch Câu nhíu chặt mày, rồi bất giác buông tay.
"Ngươi rốt cuộc muốn gì?"
Dạ Oánh bật cười, ngón tay vô thức lướt qua đồng xu lạnh lẽo trong túi, nụ cười cũng lạnh buốt như kim loại ấy.
"Ta muốn gì ư? Chẳng qua chỉ mong hóa giải mâu thuẫn, cùng nhau bắt tay, mạnh bắt tay mạnh, để tiến xa hơn thôi."
Dự Đoán Tội Phạm, Tôi Trở Nên Nổi Tiếng Ở Cục Cảnh Sát