Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Chương 474
Chương 474: Bị làm phiền
Khương Tuyết Nhu bị bữa ăn sáng của anh kích thích.
Trực tiếp lái xe đến một nhà hàng ăn sáng, lần trước nghe Minh Kiều nói qua nơi này cũng không tệ lắm.
Nhưng mà lúc mới vừa gọi xong bữa ăn sáng chuẩn bị ăn, thì gặp nay Diệp Minh Ngọc cùng Sở Văn Khiêm khoác tay nhau từ cửa thang đi lên.
Quản lý nhà hàng ân cần đi theo hai người: “Cậu Sở, Cô Diệp, hôm nay cũng còn sớm, vị trí cũng còn nhiều, hai vị xem muốn ngồi chỗ nào?”
Diệp Minh Ngọc nhìn một vòng, ánh mắt rơi vào trên người Khương Tuyết Nhu, ánh mắt sáng lên, lập tức lôi Sở Văn Khiêm đi tới.
“Ai da, đây không phải đường đường là vợ của Hoắc Anh Tuấn hay sao, làm sao một người như vậy lại ở nơi này dùng điểm tâm, vậy thì còn Cậu cả Hoắc đang ở nơi đâu chứ?” Diệp Minh Ngọc liếc nhìn chung quanh.
Khương Tuyết Nhu nhíu mày lại.
Hiếm khi được ăn sáng thật ngon như vậy, lại bọn họ tới làm phiền. Quản lý lại rất hoảng hốt: “Hoắc phu nhân? Thật xin lỗi là tôi hăm sóc không chu toàn, tối… “
“Quản lý Chu, không sao đâu” Sở Văn Khiêm cong lên một nụ cười quỷ dị sâu xa: “Hoắc phu nhân vị trí này tôi thấy là chắc cũng ngồi không được lâu, theo tôi biết, Cô Khương đã bị cậu cả Hoắc đuổi ra ngoài, nghe nói mấy ngày trước còn tới chỗ nhà đất vội vả mua nhà”
Quản lý Chu bừng tỉnh, ánh mắt nhìn Khương Tuyết Nhu nhất thời không có gì cung kính, còn tràn đầy khinh thường.
“Cậu Sở tin tức thật là nhanh nhạy ha” Khương Tuyết Nhu lau miệng, ánh mắt sắc bén bỗng nhiên nhìn về phía anh: “Anh so với truyền thông còn năng nổ hơn, chẳng lẽ ở bên ngoài biệt thự của tôi cài đặt mấy cái camera.”
Sở Văn Khiêm hừ một tiếng: “Người nào lại không biết trước đó vài ngày Hoắc Anh Tuấn mang theo một hộ lý có dáng dấp rất giống với bạn gái trước ở bên người tận tình chăm sóc.
“Cô thật đúng là buồn cười” Diệp Minh Ngọc mặt đầy châm chọc: “Ánh Hạ, Ánh Hạ không phải là tên của hai người Nhạc Hạ Thu và Hoắc Anh Tuấn hay sao, nhìn dáng vẻ xấu xí của cô một chút đi, thật cho là vị trí Hoắc phu nhân của cô có thể ngồi lâu dài được hay sao, nhưng mà tôi cũng phải cảm tạ cô, nếu không phải cô đoạt đi Hoắc Anh Tuấn, tôi có lẽ cũng không có biện pháp gặp được người chân chính quý trọng tôi như Văn Khiêm”
Sở Văn Khiêm hết sức đắc ý vuốt ve tóc Diệp Minh Ngọc.
Nhưng mà hôm nay Diệp Gia Thanh không có ở đây, Diệp Minh Ngọc là người thừa kế tập đoàn Diệp thị, anh ta bây giờ cảm thấy rất hài lòng.
Không bao lâu nữa, hai nhà Diệp Sở thống nhất, Hoắc Anh Tuấn còn là cái thứ gì nữa. “Quản lý Chu, tôi cảm thấy vị trí cửa sổ mà cô ấy ngồi không tệ” Diệp Minh Ngọc bỗng nhiên chỉ bàn của Khương Tuyết Nhu nói.
“Vậy ông chỉ cô ta lăn đến khác bàn đi” Sở Văn Khiêm cao cao tại thượng chỉ tay ra lệnh.
Quản lý Chu không nói hai lời, để cho phục vụ viên đem đồ ăn của Khương Tuyết Nhu dời đến góc bàn dựa vào tường xó xỉnh. kia: “Cô Khương, mời qua bên kia ăn đi.”
“Các người thật đúng là… “
Khương Tuyết Nhu mặt đầy bất đắc dĩ lắc đầu một cái, đứng lên.
Diệp Minh Ngọc nhìn cô cười rất đắc ý: “Khương Tuyết Nhu, thấy không, cô vĩnh viễn cũng không sánh bằng tôi, tôi bây giờ là phó tổng giám đốc tập đoàn Diệp thị, tuần sau, tôi cũng sẽ cùng Văn Khiêm kết hôn, đến lúc đó hai nhà Diệp Sở chúng ta liên hiệp cường mạnh, ở nước Nguyệt Hàn coi như cũng không ai dám đi ngang tôi”
“Oh, vậy chúc mừng a” Khương Tuyết Nhu chậm rãi đứng lên: “Nhưng mà bố nằm trên giường bệnh, sinh tử không biết trước, cô còn có tâm tình kết hôn?”
“Nghe thật giống như rất quan tâm đến bố, nhưng mà sau khi bố hôn mê cũng không thấy các người đi nhìn qua ông ấy một lần, thật là hiếu thuận” Khương Tuyết Nhu trơ tráo không cười.
“Tôi có đi hay không liên quan gì đến chuyện của cô.”
Diệp Minh Ngọc nhạo báng: “Ngược lại là cô, tự cho là giành được quyền chăm sóc bố, nhưng mà vậy thì như thế nào, Diệp thị là của bố tôi, đồ của bố tôi hết thảy đều là của tôi, một đồng cũng không đến lượt cô, nghe nói bác sĩ An Kiệt Nhân cũng đã chết, bây giờ không có ai có thể cứu bố tỉnh lại, cô liền ôm ông ấy cả đời cho đến chết đi.”
“Nghe khẩu khí này của cô, thật giống như sống chết của An Kiệt Nhân, việc bố bất tỉnh, cô cũng không một chút đau khổ?” Khương Tuyết Nhu tấm tắc chớp mắt.
Cổ họng Diệp Minh Ngọc hơi chậm lại, không nhịn được nói: “Có thể nhanh lên một chút cát hay không, đừng làm trở ngại chúng ta ăn điểm tâm”
“Hy vọng cô có thể một mực giữ lại cái thái độ phách lối này”
Khương Tuyết Nhu móc ra mấy tờ tiền giấy ném trên bàn: “Bàn nhường cho các người, nhưng mà lần sau… Tôi sẽ không nhường cho Nói xong, cô xách túi rời đi.
Diệp Minh Ngọc Xuy thanh: “Lần sau, toàn là dở giọng khoác lác”
Lời nói ngừng một lát, quay đầu liếc nhìn Sở Văn Khiêm: “Anh nói Hoắc Anh Tuấn giữ bên người một người phụ nữ có dáng dấp rất giống bạn gái trước, là thiệt hay giả?”
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Đánh giá:
Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Story
Chương 474
10.0/10 từ 45 lượt.