Đồng Nhân: Survival
Chương 137: Day 10:Thu phục (6) Bữa tiệc Buffet sang trọng
155@-P/S: Bệnh viện và Khu ăn uống là khu vực cao cấp ở phía đông, nối tiếp với trung tâm chỉ huy
Chỉ cần đi một đoạn là tới, vô cùng tiện, ngược lại thì các binh lính đa số thường ở khu dân cao cấp, nơi này có nhiều trụ hơn, được [Shield Generator]trung tâm và [Shield Generator] phía đông bao bọc thành 1 khu vực có 2 tấm lá chắn
.....
Một lúc sau, Jill Valentine và Claire Redfield cũng đã đến dưới bộ dạng hơi ẩm ướt do vừa mới tắm rửa
Trước đó, họ cũng đã chạy bộ một vài vòng làm ấm cơ thể, tắm rửa một cái rồi mới đến đây
Jill nhìn Ren rồi giơ tay chào hỏi cậu một cái:"Hey boss"
"Mọi người đến dùng bữa sáng đi nào....." Nhìn từng người bắt đầu trình diện để dùng bữa thì Ren cũng đẩy ra được vài chục xe đẩy chứa rất nhiều đồ ăn đã được chuẩn bị một cách vô cùng tinh tế đặt lên bàn tiệc một cách chậm rãi
Hương thơm của món ăn đã làm biết bao cái bụng kêu ầm lên
"Oh.....tất cả đều là anh nấu đấy à?" Jill Valentine liếc nhìn từng món ăn được dọn lên bàn thì cô bắt đầu xoa cái bụng của mình vừa mỉm cười chăm chú nhìn từng món ăn
"Trông thật ngon miệng" Claire nhìn từng món rồi nuốt một ngụm nước bọt
"Đoán đúng rồi đấy..." Ren chỉ về phía một cái bàn sát tường có ngăn dưới là một cái ngăn được đặt đầy những chồng dĩa, tô, chén cùng với muỗng, đôi đũa và dao được đặt vô cùng ngay ngắn ở đầu bàn tiệc Buffet
Vì lý do tạo sự thuận tiện, nên vâng những thứ này là những thứ ở gần cổng ra vào nhất
"Đến rồi thì nên ăn gì đó đi...." Sau đó, cậu lại bê hết đồ ăn đặc lên bàn rồi đẩy một cái xe đẩy sang bàn kế tiếp để dọn thêm đồ ăn
"Cám ơn...." Jill cùng với Claire nở nụ cười đầy thân thiết nhìn cậu rồi vui vẻ đi cùng nhau để chọn lựa đồ ăn
Khi đó Ren cũng nhanh chóng đặt xong đủ món ăn ở khu vực này xong rồi đẩy xe trở vào bên trong nhà bếp
Saeko cũng đang đây để phụ giúp mang ra những món ăn một hồi sau đó liền cùng Ren trở vào bên trong nhà bếp
Nhìn Saeko làm việc rất là chăm chỉ, cậu cũng không có muốn bóc lột sức lao động của cô đâu đành nói:" Được rồi Saeko, em nên ăn gì đó đi"
"Em vẫn có thể giúp anh được mà" Saeko nhìn Ren với ánh mắt đầy chân thành
"Đừng lo, anh lo liệu được em cũng nên ăn chút gì đó đi....hiện tại cũng là thời điểm nên có gì đó vào bụng để nạp năng lượng buổi sáng rồi đấy"
"Nếu anh đã nói vậy thì em xin phép "
Mặc dù đúng ra là cô tự tiện ở lại để giúp cậu, cũng không ngờ rằng Ren cũng không có ý định ép mình làm việc
Đúng vậy, Ren làm cô rất là cảm động đấy
Việc món ăn này dành cho ai thì cô cũng vô cùng hiểu rõ
"Đến lấy gì ăn đi, ôi mỗi cái chiếc bánh này đều ngon như vậy không biết liệu mấy món kia như thế nào" Captain Price cùng đội của anh cũng ăn hết chiếc Hamburger, nhưng thực thì nhìn những món ăn ngoài kia vẫn làm bọn vô cùng cảm thấy đói
"Không biết cậu ta có cảm thấy phiền hay không nhỉ?" Soap nhìn vào trong nhà bếp thấy Ren đang bận rộn chuẩn bị món ăn thì nhìn Price hỏi nhỏ
"Hmmmm...chắc là không đâu nhỉ? Hahaha...dù sao đây là tiệc Buffet mà.....cậu không phiền nếu chúng tôi ăn nhiều chứ CHỈ HUY?" Nói từ từ đột nhiên Price lớn tiếng nhằm nói cho Ren nghe
"Ô....tiệc Buffet mà...tôi đã mọi người...cứ tự nhiên đi....ăn đến khi nào thấy no thì thôi....nhớ chừa đồ ăn cho người khác nữa đó!" Thì Ren nhanh chóng đáp lại
"Đừng lo, chúng tôi đến đây để nhậu chứ không tài nào ăn hết nổi đâu hhahaha" Price cười sảng khoái rồi nhìn đồng đội của mình nói:" Các cậu nghe rồi đấy, cứ tự nhiên đi"
"Tôi cũng không biết cậu ấy nghĩ gì....nhưng với những món ăn hiếm hoi như thế này tôi cũng không nỡ ăn vào bụng..." Ghost thở dài một tiếng
Được ăn ngon uống đã ở tận thế là một thiên đường rồi
"hiếm thì hiếm, nhưng tốt hơn là chúng ta nên ăn..."
"Cậu ta là chỉ huy khắt khe tôi không quan tâm nhưng hiện cậu ta là một đầu bếp"
"Cách tôn trọng với đầu bếp chính là ăn thật đã những món ăn mà họ nấu"
"Dầu gì cậu ấy đã đem số lượng lớn miễn phí này ra thì cũng có nghĩa là cậu ta đủ sứng ứng phó sản xuất ra "
Sau đó, Price mỉm cười rồi đứng dậy, rất lễ phép đem cái dĩa ăn đã bẩn của mình rồi ra khỏi bàn
Thì một vài Militant cũng đã xuất hiện dưới vai trò là phục vụ ngay trước mặt cùng với một cái xe đẩy
"Vui lòng đặt chén dĩa bẩn tại đây, cám ơn" Militant này nở một nụ cười lễ phép vừa nói
"Ồ..." Sau đó Price liền đưa chén dĩa đã bẩn trên bàn của mình cho đối phương
Militant này mỉm cười gật đầu rồi kéo xe rời đi, nhanh chóng mang số chén dĩa này vào khu vực vệ sinh
"Tận hưởng đồ ăn tiếp thôi nào"
Sau đó Price cùng đội của ông nhanh chóng đi tới đầu dãy của bàn tiệc Buffet và mỗi người lấy một cái dĩa kèm với cái muỗng, nĩa và dao
Đúng lúc Leon cùng một số người khác cũng đã xuất hiện
"Ô....Leon cậu tới rồi sao.....mau vào ăn đi nào..."
"Hở? Tôi nằm mơ hay là tôi đến nhầm chỗ vậy?" Vừa đi vào trong khu vực ăn uống này
Leon cùng vô số những người khác ngơ ngác nhìn xung quanh
"Đây là khu vực ăn uống sao?"
Chỗ nào giống khu vực ăn uống vậy?
Nó chả khác gì cái nhà hàng 5 sao chút nào cả, tự diện tích ở đây là vô cùng rộng rãi, ngược lại còn có cửa kính và cả máy điều hòa
Rồi nội thất bên trong đều trông như toàn là hàng chất lượng
Cả đời đa số người đến đây cũng chỉ là người bình thường, cho nên đây cũng là nơi mà bọn họ kinh hãi với cái sang trọng như thế này
"Đừng có ngớ ra nữa nào mấy chú...."
"Cầm đi" Price đưa cho Leon một cái dĩa rồi nói:" Đây đều là món ngon do chính chỉ huy tự làm đấy! Heheh...không ăn ngược lại uổng phí!"
"Cái gì cơ? Cậu ta?"
"Đúng vậy....lết cái đít lấy xong rồi chúng ta nhậu cái nào Hahaha!"
"Được được, là vinh hạnh của tôi đội trưởng" Leon miễn cưỡng nở nụ cười
"Còn các cậu nữa....lết mông qua đây luôn đi, chúng ta làm vài ly bia nào Hahaha"
....
"Ôi đám đàn ông luôn là như thế"
"Thật ồn ào" Jill nhìn đám đàn ông đang bắt đầu nhậu nhẹt vui cười
Mặc dù hơi cảm thấy phiền chút nhưng vẫn cười nhạt
"Có gì đâu chị Jill...dù sao thì sống ở tận thế có được một nơi như thế này thật sự là rất là khó" Thì Claire thay cánh đàn ông giải thích
"Nói cũng đúng" Jill gật đầu
Thì một cô gái mặc cái váy màu đỏ rất xinh đẹp đi tới với một dĩa đồ ăn
"Tới rồi sao Ada...." Jill liền nhìn thấy cô ta cầm một dĩa đồ ăn cùng với một ly nước cam đặt xuống bàn
"Được ngài chỉ huy tự tay chuẩn bị bữa tiệc mà...không đến thì thật vô cùng bất lịch sự" Ada Wong nhỏ nhẹ nói tiếp:" không biết hương vị như thế nào nhỉ?"
Ada nhìn trong dĩa mình là một cái bánh bao nhân thịt, 3 miếng há cảo cùng với một chén đậu hũ sốt cay (Tên gốc là đậu hũ sốt tứ xuyên)
"Cô sẽ kinh ngạc cho mà coi...."
"Mỗi món đều ở từng khu vực riêng, hương vị hoàn toàn không thể chê đi đâu được" Jill cầm lên ly nước ép vừa nói xong liền uống một ngụm
"Nghe cô tâng bốc cũng làm tôi tò mò đấy....tôi cũng nên thử xem "
Ada lấy ra một đôi đũa gắp một cái há cảo rồi cho vào trong miệng nhai chậm rãi
Răng vừa chạm vào lớp da mỏng của há cảo thì nó nhẹ nhàng lúng sâu rồi thủng trào ra nhân thịt ở bên trong
Lan tỏa hương vị ngon miệng của thịt ở bên trong lắp đầy vào khoang miệng của Ada làm cô trông vô cùng say mê với món ăn
Thật ngon miệng, miếng há cảo này mềm mại cứ như làn da em bé vậy, không chỉ vậy lại còn đàn hồi với hương thịt không ngừng tan ra trong miệng
Thật tuyệt vời, Ada kinh ngạc liên tục suy nghĩ
"Tôi nói không sai chứ?" Jill nhìn Ada Wong thất thố như vậy, cô cũng cười một cái rồi gắp một miếng gà chiên mọng nước cho vào miệng của mình nhai rộp rộp
Rồi Ada mới một ngụm nuốt xuống miếng há cảo này với ánh mắt đầy kinh ngạc
"Chưa từng ăn thứ gì hoàn hảo hơn món này"
"Còn nhiều món lắm....cứ thử từ từ là biết nhé!"
Đồng Nhân: Survival
Chỉ cần đi một đoạn là tới, vô cùng tiện, ngược lại thì các binh lính đa số thường ở khu dân cao cấp, nơi này có nhiều trụ hơn, được [Shield Generator]trung tâm và [Shield Generator] phía đông bao bọc thành 1 khu vực có 2 tấm lá chắn
.....
Một lúc sau, Jill Valentine và Claire Redfield cũng đã đến dưới bộ dạng hơi ẩm ướt do vừa mới tắm rửa
Trước đó, họ cũng đã chạy bộ một vài vòng làm ấm cơ thể, tắm rửa một cái rồi mới đến đây
Jill nhìn Ren rồi giơ tay chào hỏi cậu một cái:"Hey boss"
"Mọi người đến dùng bữa sáng đi nào....." Nhìn từng người bắt đầu trình diện để dùng bữa thì Ren cũng đẩy ra được vài chục xe đẩy chứa rất nhiều đồ ăn đã được chuẩn bị một cách vô cùng tinh tế đặt lên bàn tiệc một cách chậm rãi
Hương thơm của món ăn đã làm biết bao cái bụng kêu ầm lên
"Oh.....tất cả đều là anh nấu đấy à?" Jill Valentine liếc nhìn từng món ăn được dọn lên bàn thì cô bắt đầu xoa cái bụng của mình vừa mỉm cười chăm chú nhìn từng món ăn
"Trông thật ngon miệng" Claire nhìn từng món rồi nuốt một ngụm nước bọt
"Đoán đúng rồi đấy..." Ren chỉ về phía một cái bàn sát tường có ngăn dưới là một cái ngăn được đặt đầy những chồng dĩa, tô, chén cùng với muỗng, đôi đũa và dao được đặt vô cùng ngay ngắn ở đầu bàn tiệc Buffet
Vì lý do tạo sự thuận tiện, nên vâng những thứ này là những thứ ở gần cổng ra vào nhất
"Đến rồi thì nên ăn gì đó đi...." Sau đó, cậu lại bê hết đồ ăn đặc lên bàn rồi đẩy một cái xe đẩy sang bàn kế tiếp để dọn thêm đồ ăn
"Cám ơn...." Jill cùng với Claire nở nụ cười đầy thân thiết nhìn cậu rồi vui vẻ đi cùng nhau để chọn lựa đồ ăn
Khi đó Ren cũng nhanh chóng đặt xong đủ món ăn ở khu vực này xong rồi đẩy xe trở vào bên trong nhà bếp
Saeko cũng đang đây để phụ giúp mang ra những món ăn một hồi sau đó liền cùng Ren trở vào bên trong nhà bếp
Nhìn Saeko làm việc rất là chăm chỉ, cậu cũng không có muốn bóc lột sức lao động của cô đâu đành nói:" Được rồi Saeko, em nên ăn gì đó đi"
"Em vẫn có thể giúp anh được mà" Saeko nhìn Ren với ánh mắt đầy chân thành
"Đừng lo, anh lo liệu được em cũng nên ăn chút gì đó đi....hiện tại cũng là thời điểm nên có gì đó vào bụng để nạp năng lượng buổi sáng rồi đấy"
"Nếu anh đã nói vậy thì em xin phép "
Mặc dù đúng ra là cô tự tiện ở lại để giúp cậu, cũng không ngờ rằng Ren cũng không có ý định ép mình làm việc
Đúng vậy, Ren làm cô rất là cảm động đấy
Việc món ăn này dành cho ai thì cô cũng vô cùng hiểu rõ
"Đến lấy gì ăn đi, ôi mỗi cái chiếc bánh này đều ngon như vậy không biết liệu mấy món kia như thế nào" Captain Price cùng đội của anh cũng ăn hết chiếc Hamburger, nhưng thực thì nhìn những món ăn ngoài kia vẫn làm bọn vô cùng cảm thấy đói
"Không biết cậu ta có cảm thấy phiền hay không nhỉ?" Soap nhìn vào trong nhà bếp thấy Ren đang bận rộn chuẩn bị món ăn thì nhìn Price hỏi nhỏ
"Hmmmm...chắc là không đâu nhỉ? Hahaha...dù sao đây là tiệc Buffet mà.....cậu không phiền nếu chúng tôi ăn nhiều chứ CHỈ HUY?" Nói từ từ đột nhiên Price lớn tiếng nhằm nói cho Ren nghe
"Ô....tiệc Buffet mà...tôi đã mọi người...cứ tự nhiên đi....ăn đến khi nào thấy no thì thôi....nhớ chừa đồ ăn cho người khác nữa đó!" Thì Ren nhanh chóng đáp lại
"Đừng lo, chúng tôi đến đây để nhậu chứ không tài nào ăn hết nổi đâu hhahaha" Price cười sảng khoái rồi nhìn đồng đội của mình nói:" Các cậu nghe rồi đấy, cứ tự nhiên đi"
"Tôi cũng không biết cậu ấy nghĩ gì....nhưng với những món ăn hiếm hoi như thế này tôi cũng không nỡ ăn vào bụng..." Ghost thở dài một tiếng
Được ăn ngon uống đã ở tận thế là một thiên đường rồi
"hiếm thì hiếm, nhưng tốt hơn là chúng ta nên ăn..."
"Cậu ta là chỉ huy khắt khe tôi không quan tâm nhưng hiện cậu ta là một đầu bếp"
"Cách tôn trọng với đầu bếp chính là ăn thật đã những món ăn mà họ nấu"
"Dầu gì cậu ấy đã đem số lượng lớn miễn phí này ra thì cũng có nghĩa là cậu ta đủ sứng ứng phó sản xuất ra "
Sau đó, Price mỉm cười rồi đứng dậy, rất lễ phép đem cái dĩa ăn đã bẩn của mình rồi ra khỏi bàn
Thì một vài Militant cũng đã xuất hiện dưới vai trò là phục vụ ngay trước mặt cùng với một cái xe đẩy
"Vui lòng đặt chén dĩa bẩn tại đây, cám ơn" Militant này nở một nụ cười lễ phép vừa nói
"Ồ..." Sau đó Price liền đưa chén dĩa đã bẩn trên bàn của mình cho đối phương
Militant này mỉm cười gật đầu rồi kéo xe rời đi, nhanh chóng mang số chén dĩa này vào khu vực vệ sinh
"Tận hưởng đồ ăn tiếp thôi nào"
Sau đó Price cùng đội của ông nhanh chóng đi tới đầu dãy của bàn tiệc Buffet và mỗi người lấy một cái dĩa kèm với cái muỗng, nĩa và dao
Đúng lúc Leon cùng một số người khác cũng đã xuất hiện
"Ô....Leon cậu tới rồi sao.....mau vào ăn đi nào..."
"Hở? Tôi nằm mơ hay là tôi đến nhầm chỗ vậy?" Vừa đi vào trong khu vực ăn uống này
Leon cùng vô số những người khác ngơ ngác nhìn xung quanh
"Đây là khu vực ăn uống sao?"
Chỗ nào giống khu vực ăn uống vậy?
Nó chả khác gì cái nhà hàng 5 sao chút nào cả, tự diện tích ở đây là vô cùng rộng rãi, ngược lại còn có cửa kính và cả máy điều hòa
Rồi nội thất bên trong đều trông như toàn là hàng chất lượng
Cả đời đa số người đến đây cũng chỉ là người bình thường, cho nên đây cũng là nơi mà bọn họ kinh hãi với cái sang trọng như thế này
"Đừng có ngớ ra nữa nào mấy chú...."
"Cầm đi" Price đưa cho Leon một cái dĩa rồi nói:" Đây đều là món ngon do chính chỉ huy tự làm đấy! Heheh...không ăn ngược lại uổng phí!"
"Cái gì cơ? Cậu ta?"
"Đúng vậy....lết cái đít lấy xong rồi chúng ta nhậu cái nào Hahaha!"
"Được được, là vinh hạnh của tôi đội trưởng" Leon miễn cưỡng nở nụ cười
"Còn các cậu nữa....lết mông qua đây luôn đi, chúng ta làm vài ly bia nào Hahaha"
....
"Ôi đám đàn ông luôn là như thế"
"Thật ồn ào" Jill nhìn đám đàn ông đang bắt đầu nhậu nhẹt vui cười
Mặc dù hơi cảm thấy phiền chút nhưng vẫn cười nhạt
"Có gì đâu chị Jill...dù sao thì sống ở tận thế có được một nơi như thế này thật sự là rất là khó" Thì Claire thay cánh đàn ông giải thích
"Nói cũng đúng" Jill gật đầu
Thì một cô gái mặc cái váy màu đỏ rất xinh đẹp đi tới với một dĩa đồ ăn
"Tới rồi sao Ada...." Jill liền nhìn thấy cô ta cầm một dĩa đồ ăn cùng với một ly nước cam đặt xuống bàn
"Được ngài chỉ huy tự tay chuẩn bị bữa tiệc mà...không đến thì thật vô cùng bất lịch sự" Ada Wong nhỏ nhẹ nói tiếp:" không biết hương vị như thế nào nhỉ?"
Ada nhìn trong dĩa mình là một cái bánh bao nhân thịt, 3 miếng há cảo cùng với một chén đậu hũ sốt cay (Tên gốc là đậu hũ sốt tứ xuyên)
"Cô sẽ kinh ngạc cho mà coi...."
"Mỗi món đều ở từng khu vực riêng, hương vị hoàn toàn không thể chê đi đâu được" Jill cầm lên ly nước ép vừa nói xong liền uống một ngụm
"Nghe cô tâng bốc cũng làm tôi tò mò đấy....tôi cũng nên thử xem "
Ada lấy ra một đôi đũa gắp một cái há cảo rồi cho vào trong miệng nhai chậm rãi
Răng vừa chạm vào lớp da mỏng của há cảo thì nó nhẹ nhàng lúng sâu rồi thủng trào ra nhân thịt ở bên trong
Lan tỏa hương vị ngon miệng của thịt ở bên trong lắp đầy vào khoang miệng của Ada làm cô trông vô cùng say mê với món ăn
Thật ngon miệng, miếng há cảo này mềm mại cứ như làn da em bé vậy, không chỉ vậy lại còn đàn hồi với hương thịt không ngừng tan ra trong miệng
Thật tuyệt vời, Ada kinh ngạc liên tục suy nghĩ
"Tôi nói không sai chứ?" Jill nhìn Ada Wong thất thố như vậy, cô cũng cười một cái rồi gắp một miếng gà chiên mọng nước cho vào miệng của mình nhai rộp rộp
Rồi Ada mới một ngụm nuốt xuống miếng há cảo này với ánh mắt đầy kinh ngạc
"Chưa từng ăn thứ gì hoàn hảo hơn món này"
"Còn nhiều món lắm....cứ thử từ từ là biết nhé!"
Đồng Nhân: Survival
Đánh giá:
Truyện Đồng Nhân: Survival
Story
Chương 137: Day 10:Thu phục (6) Bữa tiệc Buffet sang trọng
10.0/10 từ 26 lượt.