Độc Tôn Tam Giới

Chương 485: Bảo vật tầng thứ chín, Lôi Vân Mộc 2

- Ân? Đây là Lôi Vân Mộc?

Đột nhiên ánh mắt Giang Trần lẫm liệt, gắt gao định ở trên một thân cây toàn thân vàng óng ánh.

- Nơi đây, vậy mà sẽ có Lôi Vân Mộc?

Trong trí nhớ của Giang Trần, lập tức hiện lên rất nhiều tin tức tư liệu về Lôi Vân Mộc.

Lôi Vân Mộc, ở Chư Thiên vị diện cũng có.

Nhìn cây Lôi Vân Mộc này, phẩm chất có lẽ chỉ là trung hạ du, ở Chư Thiên vị diện, Lôi Vân Mộc như vậy, sinh trưởng ven đường cũng không có người chú ý.

Dù sao, người ở Chư Thiên vị diện, kiến thức rộng rãi, chỉ là Lôi Vân Mộc trung hạ phẩm, tự nhiên không thể vào mắt bọn hắn.

Thế nhưng mà giờ phút này, Giang Trần lại dị thường kinh hỉ, như nhặt được chí bảo.

Lôi Vân Mộc này, trong Kim thuộc tính, là một loại Linh mộc dùng rất tốt. Vật ấy có rất nhiều công hiệu, có thể dùng luyện chế thần binh lợi khí, nhất là tu sĩ am hiểu Lôi Điện chi đạo, Lôi Vân Mộc này càng là chí bảo. Bởi vì Lôi Vân Mộc này có thể dẫn lôi, dẫn động Lôi Điện chi uy, diệu dụng có thể thấy được lốm đốm.

Mà dẫn lôi, chỉ là một loại công hiệu của Lôi Vân Mộc.

Ngoại trừ dẫn lôi ra, Lôi Vân Mộc này còn trời sinh khắc chế các loại âm độc, tay cầm một cây Lôi Vân Mộc, cơ hồ có thể nói vạn tà bất xâm, bách độc không tiến.

Trừ lần đó ra, Lôi Vân Mộc phẩm chất cao, võ tu Kim thuộc tính còn có thể luyện hóa hấp thu, luyện chế thân thể Kim Thân.


Nếu là Tuyệt phẩm Lôi Vân Mộc cấp bậc Chư Thiên, một khi luyện hóa, dung nhập Kim Thân thân thể, như vậy nhục thân liền có thể nói vô địch.

Mặc ngươi thủ đoạn thông thần, cũng khó phá vỡ Kim Thân bất bại này.

Cho nên, đối với những võ tu chuyên luyện thân thể kia mà nói, Lôi Vân Mộc này, chính là chí bảo.

Kim Thân thân thể, so với bất luận chiến giáp phòng ngự gì đều tốt hơn. Bản thân là Chí Tôn phòng ngự. Tu sĩ cùng cấp bậc, muốn đả bại đối thủ có được Kim Thân thân thể, cơ hồ không có bất kỳ khả năng.

Cho dù là đối thủ vượt lên một hai cấp, muốn phá hủy Kim Thân thân thể, cũng rất không dễ dàng, thậm chí nếu như không mượn bảo vật nghịch thiên, chỉ bằng vào quyền cước, cũng không đủ phá vỡ Kim Thân thân thể.

Nắm Vô danh bảo đao trong tay, Giang Trần dùng tới sáu thành chi lực, hung hăng trảm lên cành to nhất trên Lôi Vân Mộc.

Lôi Vân Mộc này, Giang Trần cũng phi thường động tâm. Lôi Vân Mộc này cành lá rậm rạp, Giang Trần tự nhiên muốn chặt một ít, chuẩn bị sau này dùng.

Tiếng va chạm thanh thúy truyền ra, Giang Trần chỉ cảm thấy hổ khẩu run lên, trên cây chỉ để lại một dấu vết nhàn nhạt.

Dùng vô danh bảo đao, dùng sáu thành chi lực của Giang Trần, vậy mà chỉ có thể lưu lại một dấu vết nhàn nhạt.

Một màn này, làm cho Giang Trần cũng hơi có chút kinh ngạc.

- Nghe đồn Lôi Vân Mộc này không thể phá vỡ, quả nhiên không giả a.


Giang Trần cười khổ, nhìn lưỡi đao của vô danh đao, khá tốt, tính chất của vô danh đao này xem ra còn cao hơn Lôi Vân Mộc, vậy mà một lỗ hổng cũng không có.

Lần này, Giang Trần cũng có chút đau đầu rồi.

Lôi Vân Mộc này khó chặt như thế, muốn chặt bỏ một cành, chỉ sợ phải hao phí rất nhiều khí lực.

Nếu như Giang Trần chặt cây như vậy, liều lĩnh bỏ ra giá lớn, trong vòng một canh giờ quy định, chặt bỏ hai ba cành, là tuyệt đối không có vấn đề.

Thế nhưng mà, một khi hao phí hết khí lực ở chuyện này, về sau tầng thứ 10, còn khí lực gì đi khiêu chiến.

Chẳng lẽ, còn không có leo đến tầng thứ 10, liền bỏ dở nửa chừng?

Điều này hiển nhiên không phải phong cách của Giang Trần, sau khi chuyển thế trùng sinh, Giang Trần tuyệt đối không cho phép mình bỏ dở nửa chừng. Dã vọng khiêu chiến tầng thứ 10, rõ ràng vượt qua khát vọng đối với Lôi Vân Mộc của hắn.

- Tuy Lôi Vân Mộc rất quý, lại chỉ sinh trưởng ở khu vực đỉnh phong tầng thứ chín; nếu như ta có thể chinh phục tầng thứ 10, đến chỗ cao nhất của Nguyên Từ Kim Sơn, chỗ đó chờ đợi ta, nhất định là bảo vật trân quý hơn Lôi Vân Mộc mấy lần.

Giang Trần nghĩ như vậy, liền âm thầm khuyên bảo mình, tuyệt không thể vì lợi ích trước mắt mà che mất tâm trí.

Ngăn chặn khát vọng trong nội tâm, Giang Trần đang muốn cất bước, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, vỗ ót, cười khổ nói:

- Sao ta lại quên chứ? Phệ Kim Thử nhất tộc, thôn phệ hết thảy vật Kim thuộc tính. Nguyên Từ Kim Sơn này, đúng là sân khấu để chúng thi triển thần thông tốt nhất a.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt Giang Trần nhìn về phía Lôi Vân Mộc, lại một lần nữa tỏa sáng.

Giang Trần lập tức mở Vạn Hào Thạch Oa, thả Phệ Kim Thử Vương ra.

- Lão Kim, lại có chuyện làm phiền ngươi rồi. Đây là Nguyên Từ Kim Sơn, đối với Phệ Kim Thử nhất tộc các ngươi mà nói, cơ hồ không có bất kỳ áp lực. Ngươi đến xem gốc Lôi Vân Mộc này, cho ngươi một canh giờ thời gian, có thể nhổ tận gốc nó không?

Đã có Phệ Kim Thử nhất tộc, khẩu vị của Giang Trần cũng lớn lên.

Lúc trước chỉ muốn chém hai ba cành Lôi Vân Mộc, giờ phút này, lại muốn nhổ cả gốc.

Phệ Kim Thử Vương nhìn chỉ chốc lát, vẻ mặt kinh hỉ:

- Thật là Nguyên Từ Kim Sơn, cái này... Đây quả thực là Thiên Đường của Phệ Kim Thử nhất tộc ta a.

- Trước đừng cảm khái, xử lý Lôi Vân Mộc đi.

Giang Trần thấy vẻ mặt Phệ Kim Thử Vương say mê, vội vàng nhắc nhở một câu.

Phệ Kim Thử Vương bị Giang Trần nhắc nhở, ngượng ngùng cười cười, vây quanh Lôi Vân Mộc một vòng, nhe răng trợn mắt nói:

- Trần thiếu, Lôi Vân Mộc này, cho ta nửa canh giờ, ta có thể nhổ tận gốc. Bất quá, Lôi Vân Mộc này đi ra thổ nhưỡng của Nguyên Từ Thần Sơn, địa phương khác là trồng không được. Ngươi xác định muốn nhổ tận gốc?

Vấn đề này, ngược lại hỏi khó Giang Trần rồi.

- Trần thiếu, Lôi Vân Mộc này rất hiếm thấy, rút lên như vậy, rất là đáng tiếc. Nếu không, ta giúp ngươi cắt một ít cành, đầy đủ ngươi dùng.


Giang Trần cười khổ:

- Lão Kim, cái này không phù hợp tác phong của ngươi a. Lúc nào ngươi trở nên thiện tâm như vậy?

Phệ Kim Thử Vương xấu hổ cười cười:

- Trần thiếu, ta... Ai, ta nghe lời ngươi.

Giang Trần khoát tay chặn lại:

- Nguyên Từ Kim Sơn này, chỉ sợ về sau ta cũng khó có khả năng đến nữa. Lôi Vân Mộc này đã bày ở trước mặt, cái kia chính là kỳ ngộ của ta. Thiên cho không lấy, sẽ nhận lấy họa. Nhổ, nhổ tận gốc đi.

Mấy tầng trước, Giang Trần không có đi động những bảo vật kia, là không muốn tự hạ giá trị con người, đi cùng những Võ Giả thế tục cướp đoạt một ít đồ vật mình không dùng được.

Nhưng mà Lôi Vân Mộc này, ở không gian tầng thứ chín, hắn cần dùng, hơn nữa diệu dụng vô cùng tốt, Giang Trần tự nhiên sẽ không nương tay.

Thiên Đạo vận hành, một ẩm một mổ, đều có định số.

Lôi Vân Mộc xuất hiện ở chỗ này, mà Giang Trần cũng xuất hiện ở nơi đây, liền ý nghĩa Lôi Vân Mộc kia cùng Giang Trần hữu duyên.

Giang Trần biết rõ Thiên Đạo vận hành chí lý, tự nhiên không có khả năng không lấy bảo vật.

Phệ Kim Thử Vương thấy Giang Trần kiên quyết như thế, tự nhiên sẽ không phản đối, muốn chui xuống dưới đất, tiến hành rút củi dưới đáy nồi, triệt để tuyệt tự.

Độc Tôn Tam Giới
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Độc Tôn Tam Giới Truyện Độc Tôn Tam Giới Story Chương 485: Bảo vật tầng thứ chín, Lôi Vân Mộc 2
9.9/10 từ 14 lượt.
loading...