Độc Tôn Tam Giới
Chương 3342: Hoàn toàn tỉnh ngộ
Húc Nhật Thánh Địa đồng dạng người đi nhà trống, ngay cả cái chén bể cũng không lưu lại cho bọn hắn, chớ nói chi là thứ đáng giá khác rồi.
- Hỗn đản!
Quang Độ lão nhân cũng triệt để nổi giận.
Hai Thánh Địa này bị bắt phục, hắn cũng không đặc biệt để ý. Nhưng mà, tu sĩ Thần đạo đóng ở hai Thánh Địa, lại không biết tung tích, vậy thì phiền toái lớn rồi.
Hiện tại hắn thiếu thốn nhất, là sức chiến đấu Thần đạo. Vốn tổng thể rất tốt, bị hắn làm càng ngày càng kém, cái này để cho Quang Độ lão nhân ảo não không thôi.
Hắn tự hỏi không có đi sai bất luận nước cờ nào, bố cục ở Bình Sa Đảo, cũng có thể nói không chê vào đâu được. Mà phái nhân mã đi mười Đại Thánh Địa, cũng rất bình quân, cơ hồ là toàn bộ cầm xuống.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Bình Sa Đảo xảy ra lổ thủng. Lổ thủng ấy, ngay cả hắn cũng không thể tưởng được. Hắn đến bây giờ còn nghĩ không ra, Thái Bạch Phân Quang Tụ Hợp Trận cường đại như vậy, còn có sương mù vô khổng bất nhập, vì cái gì ngăn không được chủ lực của mười Đại Thánh Địa?
Dù để cho bọn hắn trốn ra, vì cái gì mỗi một cái đều lông tóc không tổn hao gì? Đó căn bản không hợp lý a.
Dù hắn phái mười tu sĩ Thần đạo tiến vào Bình Sa đảo, cùng Thần đạo của mười Đại Thánh Địa đổi vị trí thoáng một phát, cũng tuyệt đối là trốn không thoát a.
Phiền muộn quy phiền muộn, sự thật là tàn khốc như vậy, một bước sai, từng bước sai.
Làm cho cục diện bây giờ, càng ngày càng bị động.
- Đại nhân, đây rốt cuộc là chủ lực của mười Đại Thánh Địa gây ra, hay là nhóm người của Vĩnh Hằng Thánh Địa gây ra a.
- Nhất định là chủ lực của mười Đại Thánh Địa?
- Vậy cũng khó nói, nhóm người của Vĩnh Hằng Thánh Địa kia cũng không phải đèn đã cạn dầu. Nhất là lão hỗn đản An Già Diệp, khắp nơi đối nghịch với đại nhân!
Quang Độ lão nhân quát:
- Đều câm miệng.
Tất cả mọi người lập tức câm như hến.
- Thu thập thoáng một phát, đi Tịch Diệt Thánh Địa!
Quang Độ lão nhân cũng biết, hiện tại bọn hắn đã hoàn toàn nằm trong cục diện bị động rồi.
Nếu không giành giật từng giây, những thủ hạ hắn phái ra kia, sẽ bị thu thập sạch sẽ a.
- Đại nhân, có cần mượn pháp trận truyền thức, để cho bọn hắn tránh né đầu sóng ngọn gió hay không?
Lời này ngược lại là nhắc nhở Quang Độ lão nhân, lập tức hạ lệnh:
- Truyền hiệu lệnh của ta, bảo Tịch Diệt Thánh Địa trận địa sẵn sàng đón quân địch. Còn có Cửu U Thánh Địa, Niết Bàn Thánh Địa.
- Đại nhân, Cửu U Thánh Địa cùng Niết Bàn Thánh Địa, chỉ sợ đã bị chủ lực của mười Đại Thánh Địa phá a?
Quang Độ lão nhân quát:
- Mặc kệ có phá hay không, hiện tại phải nhắc nhở bọn hắn, để cho bọn hắn lảng tránh thoáng một phát, bảo tồn thực lực.
Quang Độ lão nhân cũng có chút hối hận, hắn hối hận mình khinh thị mười Đại Thánh Địa. Nếu như sớm để cho tu sĩ Thần đạo đóng ở các Đại Thánh Địa ly khai, tiến đến cùng hắn tập hợp, những người kia tuyệt đối không đến mức tao ngộ độc thủ.
Lúc ấy hắn cảm thấy, địa bàn của mười Đại Thánh Địa, không thể đơn giản buông tha.
Hiện tại ngẫm lại, quyết định này thật là có chút ngu xuẩn.
Có người tựa hồ phỏng đoán đến tâm tư của Quang Độ lão nhân, khuyên nhủ:
- Đại nhân, ngươi phải nén bi thương. Nếu như đám người của Vĩnh Hằng Thánh Địa nhìn chằm chằm vào mấy địa phương kia, dù bọn hắn không tử thủ, ly khai, nhất định cũng sẽ tao ngộ phục kích. Dù sao đây là Vạn Uyên đảo, bọn hắn quen thuộc hơn. Chúng ta ở trong Vô Tận Lao Ngục vô số năm, đối với địa thế nơi này, hoàn toàn không quen thuộc bằng địch nhân a.
Nói như vậy, coi như là để cho Quang Độ lão nhân dễ chịu hơn một ít.
Có người cũng nói:
- Sách lược của Đại nhân tuyệt đối là đúng, để cho bọn hắn dựa vào phòng ngự của Thánh Địa tử thủ, đây là lựa chọn chính xác. Thoạt nhìn, Quang Minh Thánh Địa và Húc Nhật Thánh Địa, đều không có trải qua sinh tử đại chiến. Cho nên, việc này lộ ra rất cổ quái. Có lẽ, bọn hắn căn bản không phải là bị phá, mà là...
- Mà là cái gì?
Ngữ khí của Quang Độ lão nhân phát lạnh.
- Chẳng lẽ các ngươi còn hoài nghi độ trung thành của bọn hắn đối với lão phu sao?
- Không dám, thuộc hạ không dám. Thuộc hạ là cảm thấy, có lẽ đối phương dùng âm mưu quỷ kế gì đó, lừa gạt tín nhiệm của đám người Dụ Tiên a.
Lời này ngược lại nhắc nhở Quang Độ lão nhân.
Không sai, là âm mưu quỷ kế.
- Nhóm người của mười Đại Thánh Địa cực kỳ âm hiểm, đích thị là dùng thủ đoạn nhận không ra người gì.
Đúng vào lúc này, có người hưng phấn hô:
- Đại nhân, bên Tịch Diệt Thánh Địa có tin tức. Bọn người Lam Thiên Hạo cùng Hứa Nhất Cố, còn không có rơi vào tay giặc. Bất quá, bọn hắn giống như đã phát hiện tung tích địch nhân. Bọn hắn nói, hai vị tu sĩ Thần đạo trước kia đại nhân phái đi Bình Sa Đảo, đưa danh thiếp cho bọn hắn. Nói bị chủ lực của mười Đại Thánh Địa đuổi giết, muốn vào Tịch Diệt Thánh Địa tránh đầu sóng ngọn gió. Bất quá trước mắt bọn hắn còn không có để cho hai người kia vào.
- Tu sĩ Thần đạo phái đi Bình Sa Đảo?
Trong đầu Quang Độ lão nhân hiện lên danh sách mình phái đi kia, trong lúc nhất thời, trong lòng cũng tràn ngập nghi vấn.
Hắn phái ra sáu tu sĩ Thần đạo, tại chỗ chiến chết hai cái. Trốn về hai cái, theo thứ tự là tu sĩ bướu thịt cùng Viên Tử Kính.
Còn có hai, đến bây giờ còn không có hạ lạc.
- Bọn người Lam Thiên Hạo có nói rõ không? Đưa danh thiếp cho bọn hắn là ai?
Quang Độ lão nhân lạnh giọng hỏi.
- Là nhị vị đạo hữu Đằng Hoàng, đến bây giờ bọn hắn hạ lạc không rõ, không thể tưởng được lại xuất hiện ở Tịch Diệt Thánh Địa.
Ánh mắt hung ác nham hiểm của Quang Độ lão nhân không ngừng biến ảo.
Trong lúc đó, hai mắt hắn bắn ra một đạo tinh mang, quát:
- Bảo Lam Thiên Hạo chú ý, hai người này hơn phân nửa là giả mạo! Hai người kia mất tích lâu như vậy, muốn xuất hiện đã sớm xuất hiện. Quả quyết không có khả năng đợi đến lúc này mới xuất hiện ở Tịch Diệt Thánh Địa. Trong đó nhất định có lừa dối. Nói không chừng, hai người này đã sớm đầu phục mười Đại Thánh Địa, bằng không, hai người này căn bản là giả mạo!
Quang Độ lão nhân đến cùng không ngốc, trái lại hắn là người rất xảo trá. Hơi đẩy diễn, liền thưởng thức ra địa phương không đúng trong đó.
- Đúng vậy, bọn hắn mất tích lâu như vậy, thời gian dài như vậy, bọn hắn sớm nên hội hợp với chúng ta rồi, sao lại đi Tịch Diệt Thánh Địa. Nhất định là giả mạo. Có thể Quang Minh Thánh Địa cùng Húc Nhật Thánh Địa rơi vào tay giặc, căn bản chính là bọn họ giở trò quỷ hay không?
- Trời ạ, ta xem tám thành chính là như vậy. Hai tên khốn kiếp này, sẽ không thật sự đầu phục mười Đại Thánh Địa chứ? Nếu nói như vậy, Tịch Diệt Thánh Địa kia chẳng phải là tràn đầy nguy cơ rồi...
Quang Độ lão nhân điềm nhiên nói:
- Đại quân đẩy mạnh, lao tới Tịch Diệt Thánh Địa! Bất kể là chủ lực của mười Đại Thánh Địa, hay là nhóm người của Vĩnh Hằng Thánh Địa. Chúng ta phải nắm chặt thời gian, một mẻ hốt gọn bọn chúng. Không thể để cho bọn hắn tập hợp. Nếu không, tình cảnh của chúng ta liền không ổn.
Quang Độ lão nhân rất biết tính toán, nếu như đối phương thành công hội hợp, thực lực tuyệt đối áp đảo bọn hắn.
Trước khi không có đi Vĩnh Hằng Thánh Địa, Quang Độ lão nhân đối với mười Đại Thánh Địa của Vạn Uyên đảo, là không kiêng kị gì, cảm giác mình có thể đi ngang.
Nhưng sau khi lĩnh giáo thực lực của hai đại Chân Linh, trong lòng hắn đã không có chắc chắc như vậy rồi.
Độc Tôn Tam Giới
- Hỗn đản!
Quang Độ lão nhân cũng triệt để nổi giận.
Hai Thánh Địa này bị bắt phục, hắn cũng không đặc biệt để ý. Nhưng mà, tu sĩ Thần đạo đóng ở hai Thánh Địa, lại không biết tung tích, vậy thì phiền toái lớn rồi.
Hiện tại hắn thiếu thốn nhất, là sức chiến đấu Thần đạo. Vốn tổng thể rất tốt, bị hắn làm càng ngày càng kém, cái này để cho Quang Độ lão nhân ảo não không thôi.
Hắn tự hỏi không có đi sai bất luận nước cờ nào, bố cục ở Bình Sa Đảo, cũng có thể nói không chê vào đâu được. Mà phái nhân mã đi mười Đại Thánh Địa, cũng rất bình quân, cơ hồ là toàn bộ cầm xuống.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Bình Sa Đảo xảy ra lổ thủng. Lổ thủng ấy, ngay cả hắn cũng không thể tưởng được. Hắn đến bây giờ còn nghĩ không ra, Thái Bạch Phân Quang Tụ Hợp Trận cường đại như vậy, còn có sương mù vô khổng bất nhập, vì cái gì ngăn không được chủ lực của mười Đại Thánh Địa?
Dù để cho bọn hắn trốn ra, vì cái gì mỗi một cái đều lông tóc không tổn hao gì? Đó căn bản không hợp lý a.
Dù hắn phái mười tu sĩ Thần đạo tiến vào Bình Sa đảo, cùng Thần đạo của mười Đại Thánh Địa đổi vị trí thoáng một phát, cũng tuyệt đối là trốn không thoát a.
Phiền muộn quy phiền muộn, sự thật là tàn khốc như vậy, một bước sai, từng bước sai.
Làm cho cục diện bây giờ, càng ngày càng bị động.
- Đại nhân, đây rốt cuộc là chủ lực của mười Đại Thánh Địa gây ra, hay là nhóm người của Vĩnh Hằng Thánh Địa gây ra a.
- Nhất định là chủ lực của mười Đại Thánh Địa?
- Vậy cũng khó nói, nhóm người của Vĩnh Hằng Thánh Địa kia cũng không phải đèn đã cạn dầu. Nhất là lão hỗn đản An Già Diệp, khắp nơi đối nghịch với đại nhân!
Quang Độ lão nhân quát:
- Đều câm miệng.
Tất cả mọi người lập tức câm như hến.
- Thu thập thoáng một phát, đi Tịch Diệt Thánh Địa!
Quang Độ lão nhân cũng biết, hiện tại bọn hắn đã hoàn toàn nằm trong cục diện bị động rồi.
Nếu không giành giật từng giây, những thủ hạ hắn phái ra kia, sẽ bị thu thập sạch sẽ a.
- Đại nhân, có cần mượn pháp trận truyền thức, để cho bọn hắn tránh né đầu sóng ngọn gió hay không?
Lời này ngược lại là nhắc nhở Quang Độ lão nhân, lập tức hạ lệnh:
- Truyền hiệu lệnh của ta, bảo Tịch Diệt Thánh Địa trận địa sẵn sàng đón quân địch. Còn có Cửu U Thánh Địa, Niết Bàn Thánh Địa.
- Đại nhân, Cửu U Thánh Địa cùng Niết Bàn Thánh Địa, chỉ sợ đã bị chủ lực của mười Đại Thánh Địa phá a?
Quang Độ lão nhân quát:
- Mặc kệ có phá hay không, hiện tại phải nhắc nhở bọn hắn, để cho bọn hắn lảng tránh thoáng một phát, bảo tồn thực lực.
Quang Độ lão nhân cũng có chút hối hận, hắn hối hận mình khinh thị mười Đại Thánh Địa. Nếu như sớm để cho tu sĩ Thần đạo đóng ở các Đại Thánh Địa ly khai, tiến đến cùng hắn tập hợp, những người kia tuyệt đối không đến mức tao ngộ độc thủ.
Lúc ấy hắn cảm thấy, địa bàn của mười Đại Thánh Địa, không thể đơn giản buông tha.
Hiện tại ngẫm lại, quyết định này thật là có chút ngu xuẩn.
Có người tựa hồ phỏng đoán đến tâm tư của Quang Độ lão nhân, khuyên nhủ:
- Đại nhân, ngươi phải nén bi thương. Nếu như đám người của Vĩnh Hằng Thánh Địa nhìn chằm chằm vào mấy địa phương kia, dù bọn hắn không tử thủ, ly khai, nhất định cũng sẽ tao ngộ phục kích. Dù sao đây là Vạn Uyên đảo, bọn hắn quen thuộc hơn. Chúng ta ở trong Vô Tận Lao Ngục vô số năm, đối với địa thế nơi này, hoàn toàn không quen thuộc bằng địch nhân a.
Nói như vậy, coi như là để cho Quang Độ lão nhân dễ chịu hơn một ít.
Có người cũng nói:
- Sách lược của Đại nhân tuyệt đối là đúng, để cho bọn hắn dựa vào phòng ngự của Thánh Địa tử thủ, đây là lựa chọn chính xác. Thoạt nhìn, Quang Minh Thánh Địa và Húc Nhật Thánh Địa, đều không có trải qua sinh tử đại chiến. Cho nên, việc này lộ ra rất cổ quái. Có lẽ, bọn hắn căn bản không phải là bị phá, mà là...
- Mà là cái gì?
Ngữ khí của Quang Độ lão nhân phát lạnh.
- Chẳng lẽ các ngươi còn hoài nghi độ trung thành của bọn hắn đối với lão phu sao?
- Không dám, thuộc hạ không dám. Thuộc hạ là cảm thấy, có lẽ đối phương dùng âm mưu quỷ kế gì đó, lừa gạt tín nhiệm của đám người Dụ Tiên a.
Lời này ngược lại nhắc nhở Quang Độ lão nhân.
Không sai, là âm mưu quỷ kế.
- Nhóm người của mười Đại Thánh Địa cực kỳ âm hiểm, đích thị là dùng thủ đoạn nhận không ra người gì.
Đúng vào lúc này, có người hưng phấn hô:
- Đại nhân, bên Tịch Diệt Thánh Địa có tin tức. Bọn người Lam Thiên Hạo cùng Hứa Nhất Cố, còn không có rơi vào tay giặc. Bất quá, bọn hắn giống như đã phát hiện tung tích địch nhân. Bọn hắn nói, hai vị tu sĩ Thần đạo trước kia đại nhân phái đi Bình Sa Đảo, đưa danh thiếp cho bọn hắn. Nói bị chủ lực của mười Đại Thánh Địa đuổi giết, muốn vào Tịch Diệt Thánh Địa tránh đầu sóng ngọn gió. Bất quá trước mắt bọn hắn còn không có để cho hai người kia vào.
- Tu sĩ Thần đạo phái đi Bình Sa Đảo?
Trong đầu Quang Độ lão nhân hiện lên danh sách mình phái đi kia, trong lúc nhất thời, trong lòng cũng tràn ngập nghi vấn.
Hắn phái ra sáu tu sĩ Thần đạo, tại chỗ chiến chết hai cái. Trốn về hai cái, theo thứ tự là tu sĩ bướu thịt cùng Viên Tử Kính.
Còn có hai, đến bây giờ còn không có hạ lạc.
- Bọn người Lam Thiên Hạo có nói rõ không? Đưa danh thiếp cho bọn hắn là ai?
Quang Độ lão nhân lạnh giọng hỏi.
- Là nhị vị đạo hữu Đằng Hoàng, đến bây giờ bọn hắn hạ lạc không rõ, không thể tưởng được lại xuất hiện ở Tịch Diệt Thánh Địa.
Ánh mắt hung ác nham hiểm của Quang Độ lão nhân không ngừng biến ảo.
Trong lúc đó, hai mắt hắn bắn ra một đạo tinh mang, quát:
- Bảo Lam Thiên Hạo chú ý, hai người này hơn phân nửa là giả mạo! Hai người kia mất tích lâu như vậy, muốn xuất hiện đã sớm xuất hiện. Quả quyết không có khả năng đợi đến lúc này mới xuất hiện ở Tịch Diệt Thánh Địa. Trong đó nhất định có lừa dối. Nói không chừng, hai người này đã sớm đầu phục mười Đại Thánh Địa, bằng không, hai người này căn bản là giả mạo!
Quang Độ lão nhân đến cùng không ngốc, trái lại hắn là người rất xảo trá. Hơi đẩy diễn, liền thưởng thức ra địa phương không đúng trong đó.
- Đúng vậy, bọn hắn mất tích lâu như vậy, thời gian dài như vậy, bọn hắn sớm nên hội hợp với chúng ta rồi, sao lại đi Tịch Diệt Thánh Địa. Nhất định là giả mạo. Có thể Quang Minh Thánh Địa cùng Húc Nhật Thánh Địa rơi vào tay giặc, căn bản chính là bọn họ giở trò quỷ hay không?
- Trời ạ, ta xem tám thành chính là như vậy. Hai tên khốn kiếp này, sẽ không thật sự đầu phục mười Đại Thánh Địa chứ? Nếu nói như vậy, Tịch Diệt Thánh Địa kia chẳng phải là tràn đầy nguy cơ rồi...
Quang Độ lão nhân điềm nhiên nói:
- Đại quân đẩy mạnh, lao tới Tịch Diệt Thánh Địa! Bất kể là chủ lực của mười Đại Thánh Địa, hay là nhóm người của Vĩnh Hằng Thánh Địa. Chúng ta phải nắm chặt thời gian, một mẻ hốt gọn bọn chúng. Không thể để cho bọn hắn tập hợp. Nếu không, tình cảnh của chúng ta liền không ổn.
Quang Độ lão nhân rất biết tính toán, nếu như đối phương thành công hội hợp, thực lực tuyệt đối áp đảo bọn hắn.
Trước khi không có đi Vĩnh Hằng Thánh Địa, Quang Độ lão nhân đối với mười Đại Thánh Địa của Vạn Uyên đảo, là không kiêng kị gì, cảm giác mình có thể đi ngang.
Nhưng sau khi lĩnh giáo thực lực của hai đại Chân Linh, trong lòng hắn đã không có chắc chắc như vậy rồi.
Độc Tôn Tam Giới
Đánh giá:
Truyện Độc Tôn Tam Giới
Story
Chương 3342: Hoàn toàn tỉnh ngộ
9.9/10 từ 14 lượt.