Độc Tôn Tam Giới
Chương 3141: Lập tức cuốn
Loại trận thế này, xem xét trước kia là dự mưu hồi lâu, đã trải qua diễn luyện hoàn mỹ.
Trên mặt Cao Khuê toát ra vẻ đắc ý, ánh mắt như đánh giá con mồi, mang theo dáng tươi cười trêu tức:
- Hoắc Thân Vương, ngươi cho rằng ngươi ly khai Hồi Xuân đảo vực, là thần không biết quỷ không hay sao? Những ngày này, chúng ta luôn nhìn chằm chằm vào ngươi. Đáng tiếc lão hồ ly ngươi quá khó truy tung. Lần này, ngươi cuối cùng chủ quan rồi. Hành tung của ngươi, vẫn bị chúng ta điều tra ra được. Ở chỗ này phục kích ngươi, ngươi cảm thấy như thế nào?
Hoắc Thân Vương cười nhạt một tiếng:
- Địa phương không tệ.
- Làm nơi táng thân, có lẽ ngươi cũng mãn ý a?
Cao Khuê đối với Hồi Xuân đảo vực hiển nhiên có cừu hận rất sâu.
Giọng nói kia, cũng tràn đầy bạo ngược.
Hoắc Thân Vương gật gật đầu:
- Đúng vậy, tuyển nơi táng thân ở chỗ này, coi như là không tệ rồi.
- Như vậy, để cho Cao mỗ tiễn đưa ngươi lên đường a!
Cao Khuê cười ha ha.
Nhưng Hoắc Thân Vương lại nghiêm trang nói:
- Chắc hẳn ngươi lầm đi à nha? Ta nói nơi táng thân, là nơi táng thân của các ngươi.
Cao Khuê khẽ giật mình, lập tức cười ha hả:
- Hoắc Thân Vương, không thể tưởng được ngươi sắp chết đến nơi, còn kiêu ngạo như vậy. Hẳn ngươi còn cảm thấy, loại thế cục này, ngươi còn có thể thoát được?
- Trốn? Ai nói ta muốn chạy trốn?
Vẻ mặt của Hoắc Thân Vương kinh ngạc.
- Ta nói ta muốn chạy trốn sao?
Biểu lộ của Hoắc Thân Vương rất thật, cố ý ra vẻ nghi hoặc hỏi Đinh tổng thủ ở bên người.
Đinh tổng thủ sáng lạn mỉm cười, lắc đầu nói:
- Không có, ai nói muốn chạy trốn chứ?
Hỏa khí của Cao Khuê vụt thoáng một phát, đã bị đốt lên.
Hoắc Thân Vương cùng Đinh tổng thủ kia, quả thực quá khốn kiếp. Rõ ràng sắp chết đến nơi, vì sao không biểu hiện ra chút thất kinh chứ?
Cái này cũng quá không phối hợp rồi.
Bởi như vậy, cục diện liền lộ ra có chút buồn cười.
- Hoắc Thân Vương, ngươi đã chấp mê bất ngộ, lúc đi lên Hoàng Tuyền chi lộ, lại chậm rãi sám hối a!
Cao Khuê khàn cả giọng, khoát tay hạ lệnh.
- Giết, giết sạch bọn hắn!
Hoắc Thân Vương lạnh lùng cười cười, đột nhiên, bên tai nghe được một tiếng kêu bén nhọn. Sau một khắc, ánh sáng màu đỏ chói mắt xông thẳng lên trời.
Thân hình lăng lệ ác liệt của Chu Tước Thần Cầm, lập tức bao trùm cả nửa hư không.
Thần uy phóng ra, ánh sáng màu đỏ chói mắt hóa thành đạo đạo khí lưu, bắn tới những tu sĩ xông lên trước nhất kia.
Mấy tên tu sĩ kia còn chưa kịp phản ứng, đã bị ánh sáng màu đỏ quấn lấy. Cánh chim của Chu Tước Thần Cầm bãi xuống, những tu sĩ này liền bị ánh sáng màu đỏ nuốt hết.
Mà Long Tiểu Huyền, cũng không cam lòng rớt lại phía sau, thúc dục Chân Long pháp thân, nanh vuốt cực lớn trảo một cái, liền nắm lấy hai Thiên Vị Cao giai vào lòng bàn tay.
Chỉ nghe hai tiếng kêu thảm thiết, hai gã tu sĩ kia đã bị Long Tiểu Huyền siết nát thần hồn.
Giang Trần cũng rất nghiêm túc, Thánh Long Cung nơi tay, thúc dục Thiên Tử Long khí, Long khí cường đại phối hợp Thánh Long Cung, hưu hưu bắn ra hai mũi tên, phân biệt bắn về phía hai mục tiêu.
Bây giờ Giang Trần là Thiên Vị lục trọng, nhưng thực lực của hắn, đâu chỉ là Thiên Vị lục trọng? Cho dù là Thiên Vị cửu trọng, Giang Trần cũng có nắm chắc chính diện đối kháng.
Chớ nói chi là hắn dùng Thánh Long Cung công kích từ xa.
Thánh Long Cung mở ra, phối hợp Thiên Tử Long khí, quả thực là ngay cả Thần linh cũng dám trêu chọc, chớ nói chi là những Thiên Vị kia.
Phốc phốc!
Hai tiếng vang thanh thúy, đầu lâu của hai tu sĩ Thiên Vị cửu trọng, tựa như dưa hấu bị nổ bung, sinh cơ đoạn tuyệt.
Đây chỉ là một hiệp, tu sĩ bên Cao Khuê, liền chết hết chín người.
Còn lại, chỉ có Cao Khuê, một nam tử độc nhãn tóc dài, cùng với một gã tu sĩ khác xông ở phía sau.
Thậm chí Cao Khuê còn không có kịp phản ứng, liền chứng kiến đồng bạn nhao nhao vẫn lạc, trong lúc nhất thời, hắn còn tưởng mình đang nằm mơ.
Hết thảy hết thảy, để cho hắn hoàn toàn không thể tin vào hai mắt của mình.
Đầu óc trống rỗng, làm hắn lập tức lâm vào trạng thái bột nhão. Ngược lại là tên độc nhãn kia, thấy thế kêu lên:
- Cao thống lĩnh, không tốt, đối phương có cao thủ! Tránh mau!
Chỉ là, chờ bọn hắn kịp phản ứng, chuẩn bị chạy trốn, lại bi ai phát hiện, hư không chung quanh, sớm đã bị một mảnh Hồng Vân phong tỏa.
Vô luận bọn hắn chui góc nào, cũng phảng phất như là Địa Ngục, nhiệt độ cao đáng sợ, không có chờ bọn hắn tới gần, liền cơ hồ nướng cháy thần hồn của bọn hắn rồi.
Trong lúc nhất thời, bọn hắn chỉ có thể trở về chỗ cũ, trong mắt rốt cuộc nhìn không ra nửa điểm hung hăng càn quấy, ngoại trừ sợ hãi vẫn là sợ hãi!
Thế cục, là trong nháy mắt, xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, triệt để quay ngược rồi.
Hoắc Thân Vương thấy thế, cũng cuồng hỉ.
Trong nội tâm càng hưng phấn không hiểu, hắn biết rõ, mình cuối cùng làm một quyết định chính xác, anh minh. Giang Trần Thiếu chủ vừa ra tay, thế cục quả nhiên lập tức thay đổi!
Không nói trước về sau Hồi Xuân đảo vực và Tam Tài đảo tranh đấu sẽ đi con đường nào, chỉ nói trước mắt, một khi mười hai Thiên Vị Cao giai vẫn lạc, bên Tam Tài đảo kia, thực lực nhất định sẽ đại giảm.
Tổn thất lớn như thế, đủ để làm Tam Tài đảo nguyên khí đại thương, đến lúc đó, thực lực đối lập lẫn nhau, lại sẽ xuất hiện biến hóa mới.
Nói cách khác, chiến đấu trong nháy mắt kia, chẳng khác nào triệt để cải biến chiến cuộc, triệt để cải biến vận mệnh của Hồi Xuân đảo vực.
Giờ phút này tâm tình của Cao Khuê, lại hoàn toàn trái ngược với Hoắc Thân Vương. Trong mắt tràn đầy sợ hãi, trong sợ hãi càng có mê hoặc, tuyệt vọng vô tận.
Hắn không nghĩ ra, rõ ràng là nắm chắc thắng lợi trong tay, cơ hồ sắp tiêu diệt Hoắc Thân Vương rồi, như thế nào chiến cuộc bỗng nhiên phát sinh chuyển biến lớn như thế?
Hoắc Thân Vương kia, đến cùng mời được tồn tại đáng sợ đến bực nào? Nói thật, đến cùng đối phương giết chết đồng bạn của hắn như thế nào, Cao Khuê cũng không có thấy rõ ràng.
Hắn chỉ cảm thấy con mắt nhoáng một cái, tựa hồ trong mơ hồ có sinh linh cường đại qua lại. Sau một khắc, những người kia liền triệt để chết hết rồi.
Đồ sát để cho người hít thở không thông cùng tuyệt vọng như thế, làm cho Cao Khuê hoàn toàn mất đi tâm tư may mắn.
Hắn biết rõ, địch nhân này thật quá đáng sợ, đáng sợ đến hắn ngay cả chạy trốn cũng không có khả năng.
- Cao Khuê, có câu nói ngươi nói đúng, ở đây làm nơi táng thân, là rất thích hợp các ngươi.
Bây giờ Hoắc Thân Vương là người thắng.
Cho nên, tâm tình của hắn, ngữ khí của hắn, đều lộ ra thập phần nhàn nhã.
Cao Khuê mặt xám như tro, gắt gao nhìn bên Hoắc Thân Vương, khàn cả giọng nói:
- Hoắc Thân Vương, đến cùng ngươi mời thần thánh phương nào? Cao Khuê ta thất bại, cũng không muốn còn sống ly khai. Trước khi chết, có thể cho ta một câu trả lời thỏa đáng? Để cho ta chết minh bạch hay không?
Hoắc Thân Vương cười lạnh lùng:
- Tại sao phải nói cho ngươi biết? Bổn vương chính là muốn cho ngươi làm một quỷ hồ đồ.
Sắc mặt của Cao Khuê xám trắng, chỉ lắc đầu, bờ môi run rẩy. Nhìn ra được, hắn cũng triệt để tuyệt vọng rồi.
Trong lúc đó, Cao Khuê nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình hóa thành một mũi tên nhọn, vậy mà bay thẳng đến Hoắc Thân Vương, muốn xung phong liều chết.
Độc Tôn Tam Giới
Trên mặt Cao Khuê toát ra vẻ đắc ý, ánh mắt như đánh giá con mồi, mang theo dáng tươi cười trêu tức:
- Hoắc Thân Vương, ngươi cho rằng ngươi ly khai Hồi Xuân đảo vực, là thần không biết quỷ không hay sao? Những ngày này, chúng ta luôn nhìn chằm chằm vào ngươi. Đáng tiếc lão hồ ly ngươi quá khó truy tung. Lần này, ngươi cuối cùng chủ quan rồi. Hành tung của ngươi, vẫn bị chúng ta điều tra ra được. Ở chỗ này phục kích ngươi, ngươi cảm thấy như thế nào?
Hoắc Thân Vương cười nhạt một tiếng:
- Địa phương không tệ.
- Làm nơi táng thân, có lẽ ngươi cũng mãn ý a?
Cao Khuê đối với Hồi Xuân đảo vực hiển nhiên có cừu hận rất sâu.
Giọng nói kia, cũng tràn đầy bạo ngược.
Hoắc Thân Vương gật gật đầu:
- Đúng vậy, tuyển nơi táng thân ở chỗ này, coi như là không tệ rồi.
- Như vậy, để cho Cao mỗ tiễn đưa ngươi lên đường a!
Cao Khuê cười ha ha.
Nhưng Hoắc Thân Vương lại nghiêm trang nói:
- Chắc hẳn ngươi lầm đi à nha? Ta nói nơi táng thân, là nơi táng thân của các ngươi.
Cao Khuê khẽ giật mình, lập tức cười ha hả:
- Hoắc Thân Vương, không thể tưởng được ngươi sắp chết đến nơi, còn kiêu ngạo như vậy. Hẳn ngươi còn cảm thấy, loại thế cục này, ngươi còn có thể thoát được?
- Trốn? Ai nói ta muốn chạy trốn?
Vẻ mặt của Hoắc Thân Vương kinh ngạc.
- Ta nói ta muốn chạy trốn sao?
Biểu lộ của Hoắc Thân Vương rất thật, cố ý ra vẻ nghi hoặc hỏi Đinh tổng thủ ở bên người.
Đinh tổng thủ sáng lạn mỉm cười, lắc đầu nói:
- Không có, ai nói muốn chạy trốn chứ?
Hỏa khí của Cao Khuê vụt thoáng một phát, đã bị đốt lên.
Hoắc Thân Vương cùng Đinh tổng thủ kia, quả thực quá khốn kiếp. Rõ ràng sắp chết đến nơi, vì sao không biểu hiện ra chút thất kinh chứ?
Cái này cũng quá không phối hợp rồi.
Bởi như vậy, cục diện liền lộ ra có chút buồn cười.
- Hoắc Thân Vương, ngươi đã chấp mê bất ngộ, lúc đi lên Hoàng Tuyền chi lộ, lại chậm rãi sám hối a!
Cao Khuê khàn cả giọng, khoát tay hạ lệnh.
- Giết, giết sạch bọn hắn!
Hoắc Thân Vương lạnh lùng cười cười, đột nhiên, bên tai nghe được một tiếng kêu bén nhọn. Sau một khắc, ánh sáng màu đỏ chói mắt xông thẳng lên trời.
Thân hình lăng lệ ác liệt của Chu Tước Thần Cầm, lập tức bao trùm cả nửa hư không.
Thần uy phóng ra, ánh sáng màu đỏ chói mắt hóa thành đạo đạo khí lưu, bắn tới những tu sĩ xông lên trước nhất kia.
Mấy tên tu sĩ kia còn chưa kịp phản ứng, đã bị ánh sáng màu đỏ quấn lấy. Cánh chim của Chu Tước Thần Cầm bãi xuống, những tu sĩ này liền bị ánh sáng màu đỏ nuốt hết.
Mà Long Tiểu Huyền, cũng không cam lòng rớt lại phía sau, thúc dục Chân Long pháp thân, nanh vuốt cực lớn trảo một cái, liền nắm lấy hai Thiên Vị Cao giai vào lòng bàn tay.
Chỉ nghe hai tiếng kêu thảm thiết, hai gã tu sĩ kia đã bị Long Tiểu Huyền siết nát thần hồn.
Giang Trần cũng rất nghiêm túc, Thánh Long Cung nơi tay, thúc dục Thiên Tử Long khí, Long khí cường đại phối hợp Thánh Long Cung, hưu hưu bắn ra hai mũi tên, phân biệt bắn về phía hai mục tiêu.
Bây giờ Giang Trần là Thiên Vị lục trọng, nhưng thực lực của hắn, đâu chỉ là Thiên Vị lục trọng? Cho dù là Thiên Vị cửu trọng, Giang Trần cũng có nắm chắc chính diện đối kháng.
Chớ nói chi là hắn dùng Thánh Long Cung công kích từ xa.
Thánh Long Cung mở ra, phối hợp Thiên Tử Long khí, quả thực là ngay cả Thần linh cũng dám trêu chọc, chớ nói chi là những Thiên Vị kia.
Phốc phốc!
Hai tiếng vang thanh thúy, đầu lâu của hai tu sĩ Thiên Vị cửu trọng, tựa như dưa hấu bị nổ bung, sinh cơ đoạn tuyệt.
Đây chỉ là một hiệp, tu sĩ bên Cao Khuê, liền chết hết chín người.
Còn lại, chỉ có Cao Khuê, một nam tử độc nhãn tóc dài, cùng với một gã tu sĩ khác xông ở phía sau.
Thậm chí Cao Khuê còn không có kịp phản ứng, liền chứng kiến đồng bạn nhao nhao vẫn lạc, trong lúc nhất thời, hắn còn tưởng mình đang nằm mơ.
Hết thảy hết thảy, để cho hắn hoàn toàn không thể tin vào hai mắt của mình.
Đầu óc trống rỗng, làm hắn lập tức lâm vào trạng thái bột nhão. Ngược lại là tên độc nhãn kia, thấy thế kêu lên:
- Cao thống lĩnh, không tốt, đối phương có cao thủ! Tránh mau!
Chỉ là, chờ bọn hắn kịp phản ứng, chuẩn bị chạy trốn, lại bi ai phát hiện, hư không chung quanh, sớm đã bị một mảnh Hồng Vân phong tỏa.
Vô luận bọn hắn chui góc nào, cũng phảng phất như là Địa Ngục, nhiệt độ cao đáng sợ, không có chờ bọn hắn tới gần, liền cơ hồ nướng cháy thần hồn của bọn hắn rồi.
Trong lúc nhất thời, bọn hắn chỉ có thể trở về chỗ cũ, trong mắt rốt cuộc nhìn không ra nửa điểm hung hăng càn quấy, ngoại trừ sợ hãi vẫn là sợ hãi!
Thế cục, là trong nháy mắt, xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, triệt để quay ngược rồi.
Hoắc Thân Vương thấy thế, cũng cuồng hỉ.
Trong nội tâm càng hưng phấn không hiểu, hắn biết rõ, mình cuối cùng làm một quyết định chính xác, anh minh. Giang Trần Thiếu chủ vừa ra tay, thế cục quả nhiên lập tức thay đổi!
Không nói trước về sau Hồi Xuân đảo vực và Tam Tài đảo tranh đấu sẽ đi con đường nào, chỉ nói trước mắt, một khi mười hai Thiên Vị Cao giai vẫn lạc, bên Tam Tài đảo kia, thực lực nhất định sẽ đại giảm.
Tổn thất lớn như thế, đủ để làm Tam Tài đảo nguyên khí đại thương, đến lúc đó, thực lực đối lập lẫn nhau, lại sẽ xuất hiện biến hóa mới.
Nói cách khác, chiến đấu trong nháy mắt kia, chẳng khác nào triệt để cải biến chiến cuộc, triệt để cải biến vận mệnh của Hồi Xuân đảo vực.
Giờ phút này tâm tình của Cao Khuê, lại hoàn toàn trái ngược với Hoắc Thân Vương. Trong mắt tràn đầy sợ hãi, trong sợ hãi càng có mê hoặc, tuyệt vọng vô tận.
Hắn không nghĩ ra, rõ ràng là nắm chắc thắng lợi trong tay, cơ hồ sắp tiêu diệt Hoắc Thân Vương rồi, như thế nào chiến cuộc bỗng nhiên phát sinh chuyển biến lớn như thế?
Hoắc Thân Vương kia, đến cùng mời được tồn tại đáng sợ đến bực nào? Nói thật, đến cùng đối phương giết chết đồng bạn của hắn như thế nào, Cao Khuê cũng không có thấy rõ ràng.
Hắn chỉ cảm thấy con mắt nhoáng một cái, tựa hồ trong mơ hồ có sinh linh cường đại qua lại. Sau một khắc, những người kia liền triệt để chết hết rồi.
Đồ sát để cho người hít thở không thông cùng tuyệt vọng như thế, làm cho Cao Khuê hoàn toàn mất đi tâm tư may mắn.
Hắn biết rõ, địch nhân này thật quá đáng sợ, đáng sợ đến hắn ngay cả chạy trốn cũng không có khả năng.
- Cao Khuê, có câu nói ngươi nói đúng, ở đây làm nơi táng thân, là rất thích hợp các ngươi.
Bây giờ Hoắc Thân Vương là người thắng.
Cho nên, tâm tình của hắn, ngữ khí của hắn, đều lộ ra thập phần nhàn nhã.
Cao Khuê mặt xám như tro, gắt gao nhìn bên Hoắc Thân Vương, khàn cả giọng nói:
- Hoắc Thân Vương, đến cùng ngươi mời thần thánh phương nào? Cao Khuê ta thất bại, cũng không muốn còn sống ly khai. Trước khi chết, có thể cho ta một câu trả lời thỏa đáng? Để cho ta chết minh bạch hay không?
Hoắc Thân Vương cười lạnh lùng:
- Tại sao phải nói cho ngươi biết? Bổn vương chính là muốn cho ngươi làm một quỷ hồ đồ.
Sắc mặt của Cao Khuê xám trắng, chỉ lắc đầu, bờ môi run rẩy. Nhìn ra được, hắn cũng triệt để tuyệt vọng rồi.
Trong lúc đó, Cao Khuê nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình hóa thành một mũi tên nhọn, vậy mà bay thẳng đến Hoắc Thân Vương, muốn xung phong liều chết.
Độc Tôn Tam Giới
Đánh giá:
Truyện Độc Tôn Tam Giới
Story
Chương 3141: Lập tức cuốn
9.9/10 từ 14 lượt.