Độc Tôn Tam Giới

Chương 2862: Ngộ đạo, đột phá Thiên Vị (2)

Ở chỗ này Giang Trần giật mình cảm thấy, kiếp trước, kiếp này của hắn giới hạn ngày càng mơ hồ. Kiếp trước và kiếp này của hắn giống như không có ngăn cách.

Rốt cuộc là kiếp trước là nằm mơ, mơ tới kiếp này? Hay là kiếp này nằm mơ, mơ tới kiếp trước?

Trong lòng Giang Trần dường như có đáp án, nhưng đáp án lại không chỉ có một.

- Thiên địa, tự nhiên, vạn vật, tâm ta..

Trong lòng Giang Trần hiện lên vài đạo hình ảnh, hiện lên những hình ảnh kiếp trước, kiếp này cũng có. Cũng có kiếp trước và kiếp này lẫn lộn.

Vô số linh cảm giống như cùng thiên địa cộng minh, cùng tự nhiên bay múa.

Cơ hồ tất cả linh cảm tồn tại trong thiên địa, cơ hồ tất cả diệu lý tồn tại trong thiên địa giờ phút này trở nên nhiệt tình, sau tiếp nối trước, muốn nhào tới gõ cửa nhà vị khách là Giang Trần.

Cái gọi là đạo, cái gọi là pháp.

Giờ phút này không chỗ nào không có.

Mở mắt thấy cỏ cây, cỏ cây là đạo.

Mở mắt thấy núi sông, núi sông là đạo.

Mở mắt thấy mây mù, mây mù là đạo.


Mở mắt thấy bản ngã, bản ngã là đạo.

Khi vạn vật đều là đạo, vạn vật đều là pháp tướng, vạn vật đều có lý.

Ở giữa thiên địa không có chỗ nào không có đạo. Quanh thân Giang Trần, thức hải Giang Trần, giác quan thứ sáu và ngũ giác của hắn chậm rãi rung hợp.

Vạn vật là ta, ta là vạn vật.

Đạo là vạn vật, đạo là bản ngã.

Giờ phút này rốt cuộc Giang Trần cũng dung nhập vào vạn vật, dung hợp vào trong tự nhiên, thiên địa. Cảm ngộ được bản thân mình là đạo. Mình là một bộ phận trong thiên địa vạn vật.

Tất cả chuyện này giống như vốn tự nhiên là vậy.

Thiên địa pháp tắc, giờ phút này hào phóng mở cửa lớn cho Giang Trần, tiếp đón Giang Trần.

- Thiên địa tự nhiên sinh ta, máu của phụ mẫu tái tạo ta, tạo hóa nuôi dưỡng ta. Thứ ta được và mất đều ở trong trời đất, đoạt được ở chỗ nào? Mất ở chỗ nào?

Giang Trần không ngừng cảm ngộ, vô số linh cảm, vô số chân lý, không ngừng hội tụ. Mà thiên địa pháp tắc cũng không ngừng miêu tả Giang Trần, hòa thiện Giang Trần, tạo hình Giang Trần.

Thiên Vị phù chiếu giờ phút này được hình thành từ tinh hoa vạn vật tự nhiên, đánh xuống một đạo lạc ấn trong thức hải Giang Trần.

Tinh quang trong đầu Giang Trần lóe lên, sau một khắc, Thiên Vị phù chiếu đã hạ một dấu ấn thật sâu trong thức hải hắn.


- Thiên Vị phù chiếu đã hạ xuống.

Thần thức Giang Trần khẽ động, biết đạo đạo tự thiên trong thiên địa đã tán thành hắn, lưu lại lạc ấn Thiên Vị phù chiếu trong thức hải của hắn.

Kế tiếp cần nhờ hắn làm phong phú nó, đi luyện hóa, củng cố vững chắc, đi thăng hoa nó.

Giờ phút này Giang Trần lệ rơi đầy mặt.

Hắn cảm ơn thiên địa này, ban tính mạng cho hắn, ban tạo hóa cho hắn, ban cho hắn tất cả những thứ hắn đã đoạt được.

Hắn cảm ơn thiên địa này tự nhiên là cách nói khoa trương, mắt thấy tai nghe, tất cả vô cùng chân thực, cảm thấy thân thiết vô cùng.

Hắn cảm ơn cây cỏ, núi sông này, từng đám mây, vạn vật khiến cho hắn cảm nhận được nỗi khổ của chúng sinh, vui mừng của chúng sinh.

Tất cả những thứ hắn trải qua làm cho hắn có thể siêu thoát nỗi khổ của chúng sinh, siêu thoát niềm vui của chúng sinh.

Thiên Vị.

Có nghĩa là từ nay về sau hắn thoát khỏi phàm tục. Từ nay về sau đạp trên con đường thiên mệnh, từ nay về sau tiến dần từng bước.

Thế giới võ đạo, Thiên Vị mới thực sự là khởi điểm, là bước đầu tiên trên con đường thăm dò Chư thiên.

Đột phá Thiên Vị, cảm ngộ thiên địa pháp tắc, ngưng tụ Thiên Vị phù chiếu, trước sau Giang Trần chỉ mất một tháng mà thôi.


Ngộ tính này tuyệt đối là ghi chép trước nay Vĩnh Hằng thánh địa chưa từng có.

Không phải bản thân Giang Trần, chỉ sợ cho dù là ai cũng không có cách nào hiểu rõ nguyên nhân bên trong. Giang Trần biết rõ tất cả chuyện này đều là do trí nhớ kiếp trước ban tặng.

Nếu như không có trí nhớ kiếp trước, nếu như không có tri thức uyên bác Chư Thiên kiếp trước, nếu không có trăm vạn năm tích lũy lúc trước.

Tuyệt đối sẽ không có thời khắc huy hoàng như hiện tại.

Giang Trần cũng không có tự mãn, trái lại hắn vô cùng khát khao. Sau khi đột phá Thiên VỊ, hắn càng đắm chìm trong bầu không khí này, tham lam hít thở, cảm ngộ Thiên Vị phù chiếu của mình.

Lại ba tháng trôi qua, Giang Trần rốt cuộc mới thở dài một hơi nhẹ nhõm. Bởi vì Thiên Vị phù chiếu của hắn trải qua hắn thiên chuy bách luyện, rốt cuộc cũng được vững chắc.

Thiên Vị nhất trọng, giờ phút này Giang Trần mới tính toán là cường giả Thiên Vị nhất trọng chính thức.

Mà cảnh giới THiên Vị nhất trọng của hắn hiện tại, bất kể là bản thân cảnh giới, hay là cường độ thần thức, đều vượt xa cường giả cùng giai.

Điểm này Giang Trần tuyệt đối có tự tin với bản thân mình.

Sau khi củng cố cảnh giới vững chắc, vũ kỹ, trang bị cùng với các loại thần thông, tự nhiên Giang Trần đều phải tăng lên một phen cho xứng tầm.

May mắn, thời gian nửa năm còn lại hai tháng, Giang Trần có đủ thời gian sung túc.

Sau khi đột phá Thiên Vị, Giang Trần rõ ràng cảm nhận được mình khác với trước kia. Hiện tại ngũ giác và giác quan thứ sáu của hắn, hiện tại thế giới trong mắt hắn, đều có cảm nhận hoàn toàn khác lúc trước.


- Chỉ tiếc bây giờ ta còn ở Vạn Uyên đảo, trên người gánh vác sứ mạnh. Nếu như ở cương vực nhân loại, là có thể tiến vào cung thứ tư trong lục cung truyền thừa.

Nói thật, Giang Trần đối với Lục cung truyền thừa nhớ mãi không quên.

Lục cung truyền thừa đại biểu cho tinh hoa của Lưu Ly vương thành. Mà Lưu Ly vương tháp lại là truyền thừa tâm huyết của tu sĩ đứng đầu nhân tộc thượng cổ lưu lại.

Đồng nghĩa với việc nhất định là truyền thừa thượng cổ cường đại nhất.

Dù là thập đại thần quốc rất lợi hại, nhưng mà Giang Trần cảm thấy, truyền thừa của Lưu Ly vương tháp tuyệt đối không kém hơn thập đại thần quốc, thậm chí còn mạnh hơn.

Dù sao ở thời kỳ thượng cổ, nhân tộc hưng thịnh, cương vực nhân loại càng là hạch tâm ở Thần Uyên đại lục. Người đứng đầu nhân loại, tự nhiên cũng đại biểu cho đỉnh phong của thời kỳ thượng cổ.

Dưới tình huống này, truyền thừa mà bọn họ lưu lại, nhất định đáng giá để chờ mong.

Tuy rằng Giang Trần rất là chờ mong, nhưng giờ khắc này, hiển nhiên không phải là thời cơ tốt nhất. Hắn quyết định vẫn nên chờ một chút.

Giai đoạn hiện tại, chuyện Hoàng Nhi, chuyện thăm dò Chư Thiên Vạn linh tỏa thần đại trận mới là quan trọng nhất.

Giang Trần suy đi nghĩ lại, vẫn cảm thấy, Lục cung truyền thừa kia trước tiên vẫn để đó. Đợi chuyện bên này ổn định xong lại cân nhắc tiếp.

Đương nhiên hiện tại Giang Trần cũng suy nghĩ một chuyện. Đó chính là Thời Không ấn phù, ở Vạn Uyên đảo có hữu dụng hay không? Nếu như thúc dục Thời Không ấn phù ở Vạn Uyên đảo, có thể trở lại lục cung truyền thừa hay không?

Đương nhiên, ít nhất trước mắt mà nói, Giang Trần cũng không định làm vậy. Bởi vì Thời không ấn phù không có cách nào mang những người khác cùng trở lại lục cung truyền thừa.

Lục cung truyền thừa không tiếp nhận sinh linh khác tiến vào. Nếu như Giang Trần muốn mang theo Hoàng Nhi và Lăng Bích Nhi cùng tiến vào. Lục cung truyền thừa sẽ bài xích, lực lượng bài xích cường đại sẽ giết chết người bên cạnh Giang Trần.

Độc Tôn Tam Giới
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Độc Tôn Tam Giới Truyện Độc Tôn Tam Giới Story Chương 2862: Ngộ đạo, đột phá Thiên Vị (2)
9.9/10 từ 14 lượt.
loading...