Độc Tôn Tam Giới

Chương 1969: Giang Trần muốn đánh mặt mũi (1)

́n đánh mặt mũi. (1)

- Ngươi tính thật hay? Ngươi dựa vào cái gì hỏi ta ba vấn đề?

Ánh mắt người nọ bị Giang Trần bức bách không có chỗ trốn, lại quê quá hóa khùng, tức giận kêu lên:

- Người đâu, đuổi tiểu tử này ra ngoài cho ta.

Những võ giả dưới đài kia đều có chức trách, nhao nhao muốn xông lên.

Giang Trần tiện tay quét qua, lĩnh vực Hoàng cảnh cường đại hóa thành từng vòng rung động khuếch tán lan tràn ra ngoài, lần nữa quét đám võ giả đang tiến lên lôi đài kia xuống dưới.

Trên đài cao, Giang Trần như thiên thần hạ phàm từ trên cao nhìn xuống dưới, ánh mắt nhìn qua người nọ giống như lợi kiếm có thể xuyên thấu tâm sự những người này.

- Ngươi đừng hỏi ta là ai. Nếu như ngươi thực sự có dũng khí trả lời vấn đề của bọn chúng, vậy cũng nên có dũng khí trả lời vấn đề của ta. Nếu như ngay cả dũng khí trả lời vấn đề ngươi cũng không có, vậy làm sao có được dũng khí ngồi giảng bài ở đường Chu Tước này? Nói cho ta biết, ai cho ngươi tư cách như vậy?

Ngữ khí Giang Trần bỗng nhiên lạnh lẽo.


Người nọ cũng không phải là người chỉ có hư danh, trái lại, phương diện đan đạo quả thực hắn có thực học. Nếu không cũng không có khả năng khai đàn giảng bài ở chỗ này.

Những vấn đề kia thực sự là do hắn và những người kia sắp xếp từ trước, cho nên mới có thể trả lời lưu loát như vậy, đặc sắc như vậy.

Thế nhưng mà, điều này cũng không đại biểu hắn không có thực học.

Sở dĩ hắn làm như vậy chỉ là vì muốn khiến cho danh tiếng của mình còn mạnh hơn, làm tăng thêm sự thần bí của ánh sáng quanh thân thể hai người.

Những tiểu xiếc này, lại nói kỳ thực cũng không có gì là mới lạ, Giang Trần tự nhiên có thể thấy được.

Sở dĩ Giang Trần đưa ra ba vấn đề hỏi đối phương như vậy, đó là bởi vì nội tình đan đạo của Giang Trần chỉ cao hơn chứ không có thấp hơn. Có biện pháp làm cho người này hạ đài.

Người nọ sau khi kinh hoảng trong giây lát cũng tỉnh táo lại, thấy thủ đoạn võ đạo của Giang Trần bất phàm, trong lúc nhất thời trong lòng suy nghĩ.

- Người này tám phần là do Thái Uyên các phái tới, tu vi võ đạo bất phàm như vậy, nhất định không phải là cường giả đan đạo. Hắn tới đây bất quá chỉ là quấy rối, hắn luôn mồm muốn hỏi ta mấy vấn đề. Bất quá chỉ là nói lời kinh người như vậy, muốn mượn khí thế này chấn nhiếp ta mà thôi.



- Chư vị, ta biết rõ trong các ngươi thực sự có người tới đây là nghe giảng. Chỉ là loại người mua danh chuộc tiếng như vậy, rốt cuộc là co bao nhiêu thực học các ngươi có biết rõ hay không? Các ngươi nguyện ý nghe một người chỉ biết lừa gạt như vậy giảng bài sao?

Đại đa số người quả thực tới đây nghe giảng bài, chỉ là nghe Giang Trần náo loạn như vậy, trong đầu mọi người đều tỉnh táo lại. Bọn họ thừa nhận người này giảng bài quả thực vô cùng đặc sắc.

Thế nhưng vào tình cảnh lúc này, người này ngay cả dũng khí trả lời những vấn đề mà người vừa mới gây sự kia nêu lên cũng không có. Chẳng lẽ thực sự đúng như lời kẻ nháo sự kia nói, những vấn đề trước kia, những câu trả lời kia đều là do bọn họ chuẩn bị tốt từ trước hay sao?

Nếu nói như vậy, không thể nghi ngờ khiến cho người ta thất vọng cực độ.

Bất kể là thế gian đan đạo hay là thế giới võ đạo, tất cả mọi người đều bội phục người có thực học. Lừa gạt mà nói, cho dù có chút tài học cũng không cao được tới bao nhiêu.

Ít nhất ấn tượng tạo ra cho bọn họ cũng không phải tốt như vậy.

Lúc trước Chân Đan Vương làm sao lại có khả năng hấp dẫn nhiều người tới nghe giảng như vậy? Cũng là bởi vì người ta có thực học, là từng lần, từng lần chứng minh trong thực tế. Chứng minh với mọi người trình độ của hắn, thực lực của hắn.

Chỉ là những năm này Chân Đan Vương không hề tới Thái Uyên các giảng bài, chuyện này khiến cho mọi người đối với Chân Đan Vương vô cùng tưởng niệm.



Thế nhưng mà sau đó, hai đan dược phổ mới này mỗi ngày đều mời hai Đan Vương tới thay phiên nhau khai đàn giảng bài, ngay từ đầu tất cả mọi người đều ôm tâm tình xem náo nhiệt.

Cũng không có mấy người chăm chú tới nghe giảng bài.

Thế nhưng mà sau mấy ngày xem náo nhiệt, mọi người phát hiện ra những thứ mà hai Đan Vương lạ lẫm này giảng rõ ràng có chút ý tứ.

Như vậy một truyền mười, mười truyền một trăm, người tới nghe giảng ngày càng nhiều.

Mặc dù bộ phận lớn người ủng hộ Thái Uyên các nhìn ra được hai thế lực này tới khiêu khích Thái Uyên các, là cố ý tới gây chiến với Thái Uyên các.

Thế nhưng mà Thái Uyên các vĩ đại tới mấy cũng không có khả năng mua chuộc tất cả mọi người. Vẫn có một nhóm người bởi vì lập trường bất đồng, đối với bản thân Thái Uyên các cũng không quá ưa thích, thậm chí còn có chút cừu hận.

Nhóm người như vậy tự nhiên bọn họ sẽ không bởi vì Thái Uyên các mà chống lại thế lực hai nhà này.

Những người tới nghe ignarg này rất nhiều người lúc trước cũng nghe Giang Trần giảng bài, nhưng mà chưa chắc đã tử trung với Thái Uyên các, thậm chí trong lòng bọn họ, thậm chí còn hận Thái Uyên các không thể sớm đóng cửa một chút.



Ví dụ như khai đàn giảng bài chính là chỗ tốt thực sự.

Tuy rằng những vấn đề mà các Đan Vương này trả lời đều được chuẩn bị tốt từ trước. Nhưng mà dù sao muốn giảng bài cũng phải xuất ra một chút thực học, xuất ra một ít thực học.

Nếu như một chút nội dung cũng không có, đều là một chút nội dung hời hợt, tuyệt đối không hấp dẫn được nhiều người như vậy.

Tuy rằng Đan Vương này giảng bài xa không bằng Giang Trần, hàm lượng tri thức không cao bằng. Thế nhưng đã lâu rồi Giang Trần chưa giảng bài, khiến cho những người này mới bất đắc dĩ qua đây.

Hiện tại Giang Trần nói như vậy, rất nhiều người nhao nhao keuel ên.

- Hồng Đan Vương, người này coi như cố ý tới quấy rối, nhưng mà luận bàn đan đạo cũng là chuyện thường. Hắn đã muốn hỏi ngươi ba vấn đề, ngươi tạm thời nghe xem hắn hỏi gì. Nếu như thực sự là vấn đề có trình độ, mọi người cũng vui vẻ nghe. Loại đấu pháp đan đạo này mới là đặc sắc nhất, nói không chừng còn trở thành câu chuyện được người ta ca tụng.

- Đúng vậy, Hồng Đan Vương, dùng trình độ của ngươi, thì sợ gì trả lời ba vấn đề? Cho dù ba mươi cũng nhất định không làm khó được Hồng Đan Vương của chúng ta. Mọi người nói xem có đúng không?

- Đúng vậy, những ngày qua Hồng Đan Vương giảng bài, nội tình sau đậm. Cũng không phải là kẻ chỉ có hư danh.

- Hồng Đan Vương, tên cuồng đồ này tới đây nháo sự, ngươi trả lời ba vấn đề của hắn, để cho hắn dập đầu nhận lỗi, làm cho hắn ngoan ngoãn lăn xuống đài, cũng để cho mọi người biết rõ tài nghệ chân chính của Hồng Đan Vương.

Độc Tôn Tam Giới
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Độc Tôn Tam Giới Truyện Độc Tôn Tam Giới Story Chương 1969: Giang Trần muốn đánh mặt mũi (1)
9.9/10 từ 14 lượt.
loading...