Độc Tôn Tam Giới

Chương 1892: Đường về (2)

Giang Trần đối với Tỉnh tam gia này, mới đầu là một điểm hảo cảm cũng không có. Thậm chí thiếu chút nữa diệt luôn hắn. Bất quá về sau không đánh nhau thì không quen biết, kết thành bằng hữu.

- Tam gia, ta và ngươi không đánh nhau thì không quen biết, cũng coi như một hồi giao tình. Lời khách khí ta cũng không nói, về sau chuyện của ngươi, Thanh Tuyền Thánh Nữ sẽ không ngồi yên không lý đến.

- Cố đội, ngươi bây giờ là nghĩa tử của Vô Song Đại Đế, Nguyệt Thần Giáo ai cũng không có khả năng đơn giản đắc tội ngươi. Bất quá tính cách của ngươi, vẫn là cần đại khí, kết giao nhiều bằng hữu một chút. Cái này đối với ngươi không có chỗ hỏng.

Giang Trần lại quay đầu nói với Cố Tâm Đường.

Hiện tại Cố Tâm Đường cũng biết, vị Thiệu công tử này mới là người tâm phúc của nhóm người kia. Ngay cả nghĩa phụ Vô Song Đại Đế, cũng đối với Thiệu công tử nói gì nghe nấy.

Cho nên, đối với Giang Trần khuyên, hắn cũng không có làm gió bên tai, mà phi thường nghiêm túc gật đầu tiếp nhận.

- Có chuyện gì, đi tìm Thanh Tuyền Thánh Nữ.

Giang Trần lại bàn giao lần nữa.

Bất kể là Tỉnh tam gia, hay Cố Tâm Đường, ở trên chuyện này, đều đã ra không ít khí lực. Bọn hắn vốn là người của Thanh Nguyệt nhất mạch, đi tìm Thanh Tuyền Thánh Nữ, cũng là chuyện đương nhiên.

Thanh Tuyền nể tình cha mẹ, nhất định sẽ hỗ trợ.

Sau đó Giang Trần lại lấy ra hai viên Tùng Hạc Đan, đưa một người một viên:


- Hai viên đan dược này, các ngươi một người một viên. Nhớ kỹ, viên thuốc này không nên bạo lộ cho bất luận kẻ nào. Nếu không ắt gặp đến họa sát thân. Ta sẽ không nói cho các ngươi biết đây là đan gì. Các ngươi tạm thời cũng không dùng được. Có lẽ mấy ngàn năm sau, Dương thọ của các ngươi sắp hết, lại vẫn còn dừng lại ở Hoàng cảnh không tiến, phục dụng viên thuốc này, có thể làm cho các ngươi kéo dài ít nhất một ngàn năm tuổi thọ.

Hoàng cảnh kéo dài một ngàn năm tuổi thọ?

Ánh mắt của Cố Tâm Đường cùng Tỉnh tam gia đều trở nên phức tạp, hô hấp cũng đi theo trở nên dồn dập.

- Các ngươi không có nghe sai, là Hoàng cảnh. Không phải Thánh cảnh. Nhớ lấy, không nên bạo lộ. Nếu không...

Giang Trần không có nói tiếp, vỗ vỗ bờ vai của bọn hắn.

- Ân.

Tỉnh tam gia cùng Cố Tâm Đường đều trọng trọng gật đầu. Bọn hắn biết rõ giá trị của khỏa đan dược này. Thánh cảnh có một loại đan, gọi là Vạn Thọ Đan.

Những năm này ở thế giới võ đạo thập phần lưu hành.

Thế nhưng mà loại đan dược Hoàng cảnh này, cho tới bây giờ chưa nghe nói qua. Hôm nay bọn hắn coi như là mở rộng tầm mắt rồi. Không thể tưởng được, Hoàng cảnh vậy mà cũng có loại đan này.

Như vậy, giá trị loại đan này, chỉ sợ là liên thành, căn bản mua không được a?


- Các ngươi chớ xem thường đan này, viên thuốc này căn bản không cách nào đại lượng sản xuất. Cùng Vạn Thọ Đan kia hoàn toàn bất đồng. Thành phẩm của Vạn Thọ Đan không bằng một phần vạn của viên thuốc này. Quan trọng nhất là, tài liệu của viên thuốc này căn bản có thể ngộ nhưng không thể cầu. Cho nên loại đan này, dùng một khỏa thiếu một khỏa.

Hai người đều nghiêm nghị, càng thêm biết rõ đan này trân quý.

Nói không dễ nghe, cái này là đan dược cứu mạng a.

Giang Trần không có nói cái gì nữa, phất phất tay, từ biệt Sương Nguyệt Thành.

Vợ chồng Vô Song Đại Đế, phụ tử Giang Phong cùng Giang Trần, còn có Lưu Chấn. Tổng cộng năm người, trên thực lực lại chênh lệch thật lớn. Long Tiểu Huyền thì không muốn lặn lội đường xa, lựa chọn ẩn giới tàng hình, giấu ở trên người Giang Trần, tiếp tục lười biếng.

Đội ngũ như vậy cũng lộ ra cực kỳ thú vị.

Thực lực của Lưu Chấn, ở trong những người này là thấp nhất. Bất quá cái này cũng không ảnh hưởng địa vị của hắn. Giang Trần đối với Lưu Chấn là rất coi trọng.

Mà Giang Phong cũng không có bởi vì tìm được nhi tử, liền không để ý đến huynh đệ kết nghĩa này, đối với Lưu Chấn cũng là thập phần chiếu cố.

Trên đường đi, tâm tình của Lưu Chấn cũng cực kỳ phức tạp, đã hưng phấn, lại cảm khái.

Thử nghĩ thoáng một phát, lúc trước nếu như không có kiên trì cứu Giang Phong huynh đệ, nhân sinh của Lưu Chấn hắn, chỉ sợ sẽ hoàn toàn bất đồng. Chẳng những cả đời sống trong tự trách, còn vĩnh viễn không cách nào kết bạn đến Vô Song Đại Đế cùng Giang Trần.

Nghĩ tới đây, Lưu Chấn cũng là trăm mối cảm xúc ngổn ngang.


Đi ra Tà Nguyệt Thượng Vực, trải qua lãnh địa của Đan Hỏa Thành. Giang Trần cũng không có ý định lại đi Đan Hỏa Thành, mà mang theo đội ngũ trực tiếp đi qua.

Ước chừng hơn một tháng sau, bọn hắn đi tới khu vực gần trung tâm Thượng Bát Vực. Đi đến nơi đây, trên cơ bản đã là biên giới giữa Đan Hỏa Thành cùng Lưu Ly Vương Thành rồi.

- Mạch lão ca, tại đây hẳn là Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông Hạ Vũ Thượng Vực a? Ta thu tiền của Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông, đan này còn không có luyện chế cho người ta. Nếu không, chúng ta thuận đường đi xem Thiên Kiếm Tông. Trước sau sẽ không vượt qua bảy ngày thời gian.

Giang Trần không muốn làm một người thất tín.

Hiện tại tâm tình của Vô Song Đại Đế rất nhẹ nhàng, hắn biết rõ thương thế của đạo lữ đã ổn định, chẳng qua là bệnh căn còn không có trừ, cái này cũng không vội nhất thời.

Lập tức cười ha ha:

- Được, Thiên Kiếm tông này coi như là tông môn nổi danh Thượng Bát Vực, đi xem cũng không tệ.

Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông Lỗ trưởng lão gần đây áp lực rất lớn. Bởi vì tiền thưởng hắn đã cấp ra, nhưng mà Thượng Cổ Hình Ý Đan, còn chưa tới tay.

Hắn đã chuẩn bị hướng Tịnh Phần Điện xin lui khoản, đuổi giết Thiệu Uyên lừa đảo rồi.

Thế nhưng mà ngày hôm nay, Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông lại nghênh đón Thiệu Uyên Đan Vương. Nghe được tin tức này, trái tim của Lỗ trưởng lão cũng triệt để về tới chỗ cũ.


Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông ở trong Nhất phẩm tông môn, ít nhất có thể đứng vào Top 3. Thực lực phi thường cao minh, toàn bộ tông môn chuyên chú Kiếm đạo, phong cách phi thường lăng lệ ác liệt.

Loại tông môn có phong cách này, Giang Trần ngược lại càng cam tâm tình nguyện liên hệ. Bởi vì loại tông môn này, bọn hắn không có quá nhiều cong cong thẳng thẳng, âm mưu quỷ kế.

Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông đối với Giang Trần đến, nghi thức tiếp đãi phi thường long trọng.

Dù sao, Thượng Cổ Hình Ý Đan này, đối với Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông mà nói, là nhu cầu lửa cháy đến nơi rồi.

- Ha ha, không thể tưởng được Mạch huynh vậy mà cùng Thiệu Uyên công tử chung một chỗ, Thiên Kiếm Tông ta thật sự là bồng tất sinh huy a.

Phụ trách tiếp đãi bọn hắn, dĩ nhiên là Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông Kiếm Đế thứ ba Hàn Thiên Tùy.

Hàn Thiên Tùy này cũng là Đại Đế thứ ba của Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông.

Cũng là tộc đệ của Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông đệ nhất Đại Đế Hàn Thiên Chiến.

Thiên Chiến Thiên Tùy, hai huynh đệ này đều là thiên tài nổi tiếng, là đại biểu đỉnh tiêm trong Kiếm đạo. Khởi động toàn bộ Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông.

Vô Song Đại Đế tự nhiên nhận thức Hàn Thiên Tùy, cũng cười nói:

- Thiên Tùy huynh, ngày xưa từ biệt, đến nay chí ít có mấy trăm năm a? Lệnh huynh Thiên Chiến lão ca đâu? Nhìn thấy bằng hữu cũ cũng không đi ra tiếp đón? Quá không có suy nghĩ đi à nha?

Độc Tôn Tam Giới
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Độc Tôn Tam Giới Truyện Độc Tôn Tam Giới Story Chương 1892: Đường về (2)
9.9/10 từ 14 lượt.
loading...