Độc Tôn Tam Giới
Chương 1607: Tình nghĩa huynh đệ (2)
Bởi vậy, chiến đấu biến thành một hồi đánh giằng co.
Bất quá Cơ tam công tử lại không e ngại đánh giằng co. Bàn Long đại phiệt có thể trở thành Lưu Ly Vương Thành đệ nhất đại phiệt, cũng là bởi vì Bàn Long đại phiệt có một loại thể chất đặc biệt.
Loại thể chất này, làm cho đệ tử của Bàn Long tộc, mỗi một người đều nắm giữ sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ, sức chiến đấu kéo dài vô cùng, hơn nữa lực bộc phát vô cùng lớn.
Chiến cuộc cuối cùng, quả nhiên như Giang Trần suy đoán, Cơ tam công tử thông qua một hồi đánh giằng co gian khổ, gian nan thắng lợi.
Sau trận chiến này, sắc trời đã tối, chiến đấu tạm thời ngừng lại.
Giang Trần lập tức tìm tới Cơ tam công tử, hai người tụ lại cùng nhau, tiến hành giao lưu, đem được được mất mất của trận chiến này nói cho Cơ tam công tử một phen.
Lần này giao lưu, làm cho Cơ tam công tử thu hoạch to lớn, nhận thức võ đạo lại tăng lên cực lớn.
Ngay cả Giang Trần cũng không thể không thừa nhận, ngộ tính võ đạo của Cơ tam công tử này phi thường cao, điểm này, để Giang Trần cực kỳ bất ngờ.
Giang Trần và Cơ tam công tử kết thành huynh đệ, hai người có rất nhiều giao lưu, thế nhưng phương diện võ đạo, trước đây lại rất ít giao lưu.
Nhưng mà bây giờ, thời điểm giao lưu tâm đắc võ đạo, Giang Trần mới phát hiện, thiên phú cùng ngộ tính của Cơ tam công tử, tuyệt đối không kém những thiên tài cấp Thiếu chủ kia.
Giang Trần ngạc nhiên, Cơ tam công tử càng ngạc nhiên. Trước đó Giang Trần chiến đấu nhiều như vậy, hắn đã biết thiên phú võ đạo của Giang Trần.
Nhưng mà, nhận thức võ đạo, gốc gác võ đạo của Giang Trần, lại làm cho Cơ tam công tử càng thêm chấn động.
- Huynh đệ, người sư tôn kia của ngươi, đến cùng là làm sao dạy ngươi a? Sao ta cảm giác, nhận thức võ đạo của ngươi này, so với phiệt chủ đại nhân nhà ta, cũng không kém a.
Cũng khó trách Cơ tam công tử cả kinh như thế, bởi vì thời điểm Giang Trần tổng kết trận chiến này, biểu hiện ra nhãn lực cùng sức quan sát, tuyệt đối có thể nói là cấp độ yêu nghiệt.
Giang Trần cười không nói, trong tay lấy ra một bình nhỏ:
- Cơ huynh, huynh đệ với nhau, vật này đưa cho ngươi. Vật này phi thường trọng yếu, không thể để lộ.
- Cái gì?
Cơ tam công tử hơi run run.
- Chân Long huyết.
- Cái gì?
Cơ tam công tử còn tưởng mình nghe lầm.
- Chân Long huyết, huynh đệ, ngươi sẽ không nói đùa chứ?
Giang Trần đưa tay thu lại, tự tiếu phi tiếu nói:
Cơ tam công tử vội vàng nhào tới, ôm chặt lấy cánh tay của Giang Trần, kêu lên:
- Đừng, đừng, huynh đệ ngươi đừng đùa ta. Vật này... Đúng là Chân Long huyết?
- Huyết mạch của Bàn Long tộc ngươi, nên có ngọn nguồn Long Tộc a, bất quá hẳn là rất mỏng manh, hơn nữa niên đại xa xưa, huyết thống đã không phải quá thuần.
Cơ tam công tử ha ha nói:
- Đây là bí mật của Bàn Long tộc ta. Không nghĩ tới huynh đệ ngươi lại nhìn ra được?
- Huyết thống đồ đằng của Bàn Long tộc ngươi, lẽ nào là bí mật?
Cơ tam công tử cười hắc hắc nói:
- Ngoại giới vẫn có suy đoán, bất quá chúng ta luôn không thừa nhận. Trên thực tế, Bàn Long tộc ta xác thực là có huyết thống Long Tộc. Chỉ có điều niên đại xa xưa, như ngươi nói, huyết thống đã có chút không thuần.
- Vật này, vừa vặn có thể giúp ngươi.
Giang Trần gật gật đầu.
- Chân Long huyết?
Chân Long huyết, ở trong lịch sử Thượng Bát Vực cũng từng có tin đồn tương tự, bất quá gần ngàn năm qua, căn bản không còn người nghe nói qua.
Giang Trần huynh đệ mới bao lớn, tại sao có thể có Chân Long huyết?
Lẽ nào, là lão sư của Giang Trần huynh đệ cho hắn?
- Chân Long huyết có thể tinh lọc huyết mạch của ngươi, để huyết mạch của ngươi tăng vọt, triệu hoán ký ức Viễn Cổ Chân Long truyền thừa. Nếu như ngươi có thể thức tỉnh những vật này, một ngày nào đó, ngươi sẽ vượt qua hết thảy thiên tài của Lưu Ly Vương Thành. Việc này tuyệt không phải nói chơi.
Ngữ khí của Giang Trần nghiêm nghị, nhưng tràn ngập tự tin.
Kỳ thực không cần Giang Trần giải thích, Cơ tam công tử cũng biết Chân Long huyết ý vị như thế nào. Là gia tộc nắm giữ huyết thống Long Tộc, dù cho huyết thống Long Tộc đã phi thường mỏng manh, thế nhưng bọn họ hiểu rõ huyết thống, khẳng định là vượt qua rất nhiều người.
Đặc biệt là vấn đề huyết thống Long Tộc, Cơ tam công tử càng đọc qua rất nhiều điển tịch thượng cổ, biết rất nhiều tin tức.
Liên quan tới Chân Long huyết, hắn đương nhiên sẽ không xa lạ.
Thượng cổ Long Tộc, chính là một trong các Hoàng tộc mạnh nhất. Chân Long huyết thống một đời một đời truyền thừa xuống, huyết thống cũng vì vậy mà không ngừng pha loãng.
Cái này cũng là sự tình mà hậu đại nắm giữ huyết thống Long Tộc buồn bực nhất, cũng bất đắc dĩ nhất.
Mặc kệ là Long Tộc, hay Nhân Tộc nắm giữ huyết thống Long Tộc, đều không thể ngăn cản vấn đề huyết thống pha loãng.
Mà Chân Long huyết, không thể nghi ngờ là một loại huyết thống hoàn nguyên.
Vì lẽ đó, bất kỳ hậu duệ Long Tộc nào, mặc kệ là Nhân Tộc, hay những chủng tộc khác đều biết, Chân Long huyết là con đường huyết thống trở về tốt nhất.
Cái gọi huyết thống trở về, chính là huyết mạch đời sau pha loãng, thông qua đường giây khác, khôi phục lại cấp độ huyết mạch của tổ tiên, thậm chí vượt qua.
Mà huyết thống trở về, hầu như là không có khả năng lắm xuất hiện. Trừ khi gặp phải hậu đại của Chân Long tộc thuần chủng.
Mà giờ khắc này, trong tay Cơ tam công tử nắm, chính là Chân Long huyết trong truyền thuyết? Ngàn năm chưa bao giờ xuất hiện qua Chân Long huyết?
Không phải Cơ tam công tử không tin, mà là hắn ngay cả nằm mơ cũng không mơ tới chuyện như vậy.
Mặc dù nhìn thấy Giang Trần triển khai Long gầm thần thông cùng Thôn Phệ thần thông, hắn cũng cho rằng là lão sư thần bí của Giang Trần cải tạo huyết thống cho Giang Trần.
Bây giờ, Giang Trần trực tiếp cho hắn một bình Chân Long huyết, Cơ tam công tử có phản ứng như thế, cũng sẽ không ngạc nhiên.
Cho tới nay mới thôi, Giang Trần đã đưa ra vài phần Chân Long huyết. Cho Diệp Trọng lâu lão gia tử, cho Bảo Thụ tông Thang Hồng, cho Lưu Tài Hoa có huyết thống thần bí. Bây giờ, lại cho Cơ tam công tử một phần.
Những người kia, ngoại trừ Diệp Trọng lâu lão gia tử ra, những người khác nhận thức Chân Long huyết, vẫn tương đối nông cạn, bọn họ đều biết đồ chơi này quý giá, nhưng quý giá tới trình độ nào, lại không quá rõ ràng. Chỉ cảm thấy nếu là đồ vật Giang Trần cho, thì tuyệt đối là thứ tốt.
Mà Cơ tam công tử, không thể nghi ngờ so với Diệp Trọng lâu càng hiểu vật ấy quý giá hơn. Khi hắn mở miệng bình ra, hơi cảm thụ, liền cảm giác được một luồng khí tức cuồng dã phả vào mặt.
Luồng hơi thở này, phảng phất trong nháy mắt có thể nuốt chửng hắn, phảng phất có thể trong nháy mắt tỉnh lại mỗi một tấc chân lông của thân thể hắn, để toàn thân hắn run rẩy lên.
Độc Tôn Tam Giới